Trương Dương,ệnĐồThầnChiLộbong da 24h.com giới tính: nam, thành phố: C, tỉnh: H, là một học viên của Học viện Văn Lý, tính tình trầm mặc, ít nói, có lá gan nhát như thỏ, có sắc tâm mà không có sắc đảm, ngẫu nhiên lại có trở thành một học sinh làm nên đại sự kinh thiên động địa.
Hơn một tháng trước, Trương Dương đang làm thêm trong một quán cà phê thì gặp phải một vụ khủng bố trấn động cả nước, Trương Dương cũng bị thương nặng và được đưa tới tỉnh thành trị liệu, hơn một tháng nay việc trị liệu được giữ bí mật không ai hay biết kể cả thân nhân và bạn bè hắn, sau khi Trương Dương mở mắt ra, dường như cách vài giờ đồng hồ lại có những người với thân phận khác nhau tới hỏi thăm về tình hình xảy ra lúc đó.
Ngoại trừ một câu: "Tôi không biết gì hết, tôi không nhớ gì hết!" Trương Dương vẫn trầm mặc không nói thêm nửa lời. Hơn một tháng nay, hắn chưa hề mở miệng thốt thêm một từ, bất luận là gặp cảnh sát hay bác sĩ hắn đều nhìn chằm chằm người ta và vẫn chỉ buông một câu: "Tôi không biết bất cứ điều gì!"
Cuối cùng, bác sĩ và cảnh sát đưa ra kết luận: Cậu sinh viên này đúng là không biết gì cả, hơn nữa còn quá hoảng sợ!
Đương nhiên, Trương Dương không phải là cái gì cũng không biết, ngược lại còn biết rất nhiều. Sau vụ nổ, hắn đã xâm chiếm trí nhớ của vô số người, trong thời gian hơn một tháng ở đây, hắn thường xuyên nghĩ về thương giới, cơ giới, toán học, bác kích…đó là những lĩnh vực cho tới giờ hắn chưa từng nghĩ tới, hắn chỉ là một sinh viên bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn được nữa, còn bây giờ trong đầu hắn luôn hiện lên vô số học vấn cao thâm của với cả biển vốn từ chuyên nghiệp.
Hắn không dám nói, cái gì cũng không dám nói, hắn sợ mình trở thành con chuột bạch trong phòng thí nghiệm.
Trời dần tối, đoàn tàu hỏa đang chạy trong đêm trong biết mệt mỏi, ở vị trí giữa toa thứ bảy có một thiếu niên đang ngồi có vẻ mặt tái nhợt, người thiếu niên đó cắt tóc ngắn, hai mắt đờ đẫn nhìn ra ngoài cửa sổ tối đen, trên tay cầm một tờ báo. Thiếu niên này chính là Trương Dương, Tờ báo trong tay hắn có danh sách những người đã chết trong đợt tập kích khủng bố vừa rồi.
Cái danh sách này hắn đã nhìn không dưới một trăm lần, cũng chính là danh sách này cũng là thứ khiến cho hắn khẳng định rằng hắn đã kế thừa toàn bộ trí nhớ của họ.
Nhưng trước sau gì hắn cũng không thể hiểu được rằng tại sao nhân tài trên toàn thế giới lại chạy tới quán cà phê thị xã C, hơn nữa nghề nghiệp của những nhân tài này không giống nhau.
Hắn ra nghĩ không ra một lý do gì để cho một ca sĩ và một quán quân bác kích lại ngồi cạnh nhau nói chuyện, càng không thể nghĩ ra được chuyên gia thương giới và một chuyên gia tâm lý học lại có chung tiếng nói, điều kì quái nhất là toàn bộ các nhân tài của các ngành nghề đều ngồi ở đây cùng uống cà phê.
Đây là một bí mật không cách nào giải thích, bởi vì những người này đều đã chết. Trương Dương cũng không thể biết mặc dù hắn kế thừa trí nhớ của bọn họ, trên thực tế phải nói là kế thừa tri thức của bọn họ. Hơn nữa, đó là những tri thức không trọn vẹn, không đầy đủ, cũng chính vì mớ kiến thức không đầy đủ khó hiểu này mà Trương Dương buồn bực hơn một tháng trời trong bệnh viện.
Chương Dương thở dài một tiếng, vận động chân tay một lát sau mấy giờ liền không hoạt động gì. Đã nghĩ hơn một tháng nay, xem ra hắn không thể nghĩ thêm được điều gì, gấp tờ báo cẩn thận cất vào trong túi, liếc mắt sang nhìn một học sinh ở kế bên, cho tới lúc này hắn mới phát hiện ra cô bé học sinh ở kế bên vô cùng xinh đẹp, Trương Dương bất giác có chút ảo não, cơ hội tốt trời ban thế này mà lại có thể bị mình lãng phí một cách vô ích, chẳng có chuyện thì đờ đẫn ra đó làm gì...
Đương nhiên, cho dù Trương Dương không đờ đẫn như trước, hắn cũng không thể nào dám chủ động bắt chuyện với cô bé đó, cho dù gan hắn lớn hơn gấp mười lần hắn cũng không dám.
Trương Dương nheo mắt lại, giả vờ vô cùng mệt mỏi, người hơi dựa một chút về phía cô bé bên cạnh, hắn có thể ngửi thấy được mùi thơm tỏa ra trên mái tóc của cô bé đó, Trương Dương rất thích mùi hương đó, hơn nữa, hắn còn cảm nhận được làn da mềm mại, mịn màng trên cánh tay của cô đó.
Trương Dương dù nhát gan như thỏ nhưng hiện tại hoàn cảnh hai bên không quen biết, mà lại có cơ hội thế này, hắn tuyệt đối không bỏ qua. Nơi này không phải là trường học, cũng không phải là thị xã C, nơi này là trên tàu hỏa, Trương Dương không hề lo lắng hành động đáng xấu hổ của mình bị người khác phát hiện. Đương nhiên thói háo sắc của hắn cũng chỉ là dựa gần hơn một chút vào người cô bé bên cạnh mà thôi.
Đã tới huyện S, còn gần một tiếng nữa mới tới thị xã C, cả toa xe ngoài Trương Dương một mình suy nghĩ làm cách nào để chiếm tiện nghi, những người khác hầu như đều đã ngủ, dù không ngủ thì cũng do mệt mỏi mà ngủ chập chờn, thê thảm nhất là cô bé ngồi bên cạnh Trương Dương, cũng không biết là đang ngủ thật hay chỉ là giả vờ, đã bị Trương Dương ôm ép sát co lại như một con mèo nhỏ, hai mắt nhắm chặt, lông mi dài không ngừng khẽ rung, bộ dạng đáng thương có chút khó chịu.
Thật ra, con mắt của Trương Dương đã thấy được vẻ mặt khó chịu đó, nhưng hắn mặc kệ, xuống xe lửa thì không ai nhận ra ai, có thể lợi dụng được người ta tức là thắng lợi, hắc hắc… Tiểu muội muội sợ cái gì, lợi dụng một chút không thể nào mang thai được đâu?
Đột nhiên, Trương Dương trong đầu chứa đầy những ý nghĩ đen tối đang tận hưởng làn da mềm mại, bỗng đột ngột giật mình, tóc gáy dựng ngược, cảm giác sợ hại đang lan tỏa toàn thân, thẩm thấu vào từng tế bào.
Nhớ hồi con là sinh viên, năm nào con cũng về nhà dịp Tết, vì chi phí ra vào rẻ, thân trai một mình tàu xe, cơm đường cháo chợ. Về quê khi đó, lại có mác sinh viên nên chi tiêu chả đáng là bao.
Ra trường, rồi lấy vợ sinh con, số lần về Tết của con cứ thưa dần, không phải vì con không nhớ quê, nhớ mẹ, nhớ Tết mà vì chi phí quá đắt đỏ, con phải lo cho vợ con.
Gia đình con có bốn người, gồm hai vợ chồng và hai con gái. Mỗi lần về Tết, chi phí tàu xe ra vào cũng phải mất 30 triệu đồng. Ngoài tiền vé, vợ chồng con phải mất thêm chừng 20-30 triệu đồng chi phí như taxi 4 lượt ra vào sân bay, tiền xe ra ngoại, vào nội, quà cáp cô dì chú bác, rồi nhành đào cây hoa vui chơi 3 ngày Tết.
Kể cả tiền chi tiêu, mừng tuổi của người xa quê cũng khác lắm. 'Thằng đó dân Sài Gòn về, nhiều tiền để nó trả' là câu cửa miệng bạn bè ở quê mỗi lần gặp. Nhưng cũng phải thôi mẹ ạ, chúng nó ở quê làm gì có tiền.
Thế nên mỗi lần về Tết, không cầm trong tay 50 - 60 triệu đồng thì không ai dám. Con làm viên chức còn đỡ, hàng vạn gia đình công nhân, mỗi lần về là mất đi một năm tiền lương. Về xong, lúc trở lại, cả nhà đói vợ chồng con cái lại cãi nhau đến mệt. Có người còn tiếc nuối biết thế... đừng về.
Thế nhưng vợ chồng con phải về mẹ ơi. Con về là để thắp hương cho ông bà, được gặp bố mẹ, ăn bữa cơm gia đình ngày đầu năm và thủ thỉ với mẹ những chuyện buồn vui nơi xứ người. Hãy chờ con mẹ nhé. Còn mấy ngày nữa thôi là vợ chồng con lại tay xách nách mang đi máy bay về quê ăn Tết với mẹ. Nhất định thế mẹ nhé.
Hiện nay, chuỗi mì cá viên Ming Fa sở hữu 12 cửa tiệm có mặt ở khắp nơi tại Singapore. Trong đó, cửa hàng ở đường Upper Thomson và đường Ang Mo Kio Ave10 đều mở cửa muộn để phục vụ nhu cầu ăn đêm của dân bản xứ. Vào nửa đêm, đôi khi bạn vẫn phải xếp hàng chờ lấy bàn. Ảnh: Dinewithlims.
Thành phần hấp dẫn nhất trong món mì này là những viên cá được chế biến thủ công từ thịt cá tươi, khi thưởng thức có cảm giác giòn dai sần sật. Hương vị thơm ngon của cá viên ở Ming Fa nổi tiếng đến mức chủ quán phải mở một nhãn hiệu chuyên bán cá viên dành cho thực khách muốn mua mang đi. Ảnh: Chrisevertlowrens.
Một suất mì ở Ming Fa bao gồm sợi mì, cá viên, tôm, thịt lợn bằm, nấm hương, rau xà lách, trứng lòng đào. Bạn có thể lựa chọn sợi mì tuỳ theo sở thích của mình, bao gồm: mì trứng sợi to, mì bảng dẹt, mì trứng sợi nhỏ, miến... Ảnh: Daniel.ramlan.
Mì cá viên thường ăn kèm giấm và sa tế. Tuy nhiên, nếu bạn không thích vị chua cay, có thể yêu cầu đầu bếp gia giảm gia vị ngay từ khâu chế biến. Trong trường hợp muốn thưởng thức hương vị đậm đà hơn, bạn có thể cho thêm nước tương. Ảnh: Andypauhandoko.
Các món trong thực đơn của tiệm có giá từ 4,5 SGD/ phần (khoảng 77.000 đồng). Quán có cả mì khô và mì nước cho thực khách lựa chọn. Khi thưởng thức mì khô, bạn sẽ được tặng kèm một phần nước súp có vị thanh ngọt, ít dầu mỡ. Ảnh: Jun_kitchen.
7 món mì đặc trưng của các quốc gia trên thế giới
Nếu là tín đồ của các món mì, hẳn bạn sẽ hứng thú với những phiên bản độc đáo đến từ nhiều quốc gia dưới đây.
评论专区