Đứa bé Lăng Nhuệ rất lễ phép chào hỏi Sở Thiên Thư,ệnBộBộCaoThăthời tiết cuối tuần hôm nay cậu bé mặc một bộ quần áo thể thao, nhìn rất hoạt bát.
– Đến đây, mời ngồi!
Ngô Mộng Điệp rất nhã nhặn đưa tay lên.
Trên bàn dài cơm đã được dọn lên cùng với rượu đỏ và thức ăn, Sở Thiên Thư ngồi ở bên này, Ngô Mộng Điệp và Lăng Nhuệ ngồi ở bên kia.
– Ủa, cô gái lúc nãy đâu rồi?
Sau khi ngồi xuống, Sở Thiên Thư mới phát hiện thiếu nữ áo xanh đưa hắn đến cầu thang liền lặng lẽ không một tiếng động biến mất.
– À, cô ấy tên là Lãnh Tuyết, trợ lý sinh hoạt của tôi!
Ngô Mộng Điệp nâng ngón tay như hoa lan lên, rót rượu cho Sở Thiên Thư, sau đó lấy chiếc khăn ăn màu hồng nhạt lau miệng bình một chút lại rót vào ly của mình.
Ngô Mộng Điệp mặc bộ đồ màu trắng nhạt, có vài cúc áo màu đen lóng lánh được cài tới cổ, làm nổi lên cái cổ trắng nõn thon dài của cô,đoan trang mà lại không mất sự trang nhã.
Tư thế rót rượu uyển chuyển, thướt tha, đôi khuyên tai dài theo gió mà lung lay, giống như một bài thơ lưu động, toàn thân toát ra khí chất thành thục cao quý, khiến người ta ngoài cảm nhận về vẻ bề ngoài qua cái cổ trắng nõn đoan trang, đồng thời vẫn không kiềm được mà vội vàng tưởng tượng hàng ngàn hàng vạn cảnh tượng bên trong.
Sở Thiên Thư âm thầm khâm phục: mấy ngày nay thật sự mở rộng tầm mắt rồi, quen được vài vị tuyệt đại giai nhân.
Mặc dù như thế, Ngô Mộng Điệp trước mắt vẫn khiến nhịp tim hắn đập nhanh hơn.
Phải biết rằng những thiếu phụ đã trải qua sự đời thì sẽ có một loại phong tình, đặc biệt là thiếu phụ có ngoại hình, dung mạo đều đẹp, phụ nữ ở độ tuổi nào đều có thể khiến đàn ông suy nghĩ vẩn vơ.
Ở trước mặt một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, Sở Thiên Thư dường như bị cuốn hút, nhưng cũng rất nho nhã lễ phép, không kiêu ngạo siểm nịnh.
Lăng Nhuệ đặt hai tay trên đùi, ngồi nghiêm chỉnh như người lớn, vừa nhìn là biết được giáo dục rất tốt, rất ngoan ngoãn lễ phép.
– Cậu Sở, rất cảm ơn cậu đã dũng cảm cứu Lăng Nhuệ, cho phép tôi được bày tỏ lòng biết ơn.
Bằng cảm giác, Sở Thiên Thư biết rằng Ngô Mộng Điệp tuyệt không phải hạng người bình thường, hắn giơ ly lên, mỉm cười nói:
– Ngô tổng, chỉ là tiện tay mà thôi, không cần khách khí như vậy.
Ngô Mộng Điệp nhấp một miếng, hào phóng nói:
– Haha, cậu Sở, nhận ơn người khác một thì phải báo đáp lại gấp hai, huống chi đây là ơn cứu mạng, trong nhà có chuẩn bị chút rượu nhạt,chút thành ý này xin cậu nhận lấy.
Mặc dù chỉ là vài món ăn bình thường, nhưng rất ngon miệng, chỉ là hai bên đều quá khách khí, ăn không được thoải mái.
Lăng Nhuệ cũng lấy nước trái cây cạn ly với Sở Thiên Thư.
Sở Thiên Thư cố gắng làm dịu bầu không khí, bèn nói:
– Ngô tổng, tôi đoán chị là một người thành công trên thương trường, không ngờ tài nấu nướng cũng giỏi như vậy.
Ngô Mộng Điệp xua tay:
– Tôi làm gì có tay nghề như vậy, đều là công lao của Lãnh Tuyết.
Thấy trọng tâm đề tài không đúng, Sở Thiên Thư lại hỏi:
– Ngô tổng, sao chị lại có số điện thoại của tôi?
Ngô Mộng Điệp khẽ mỉm cười:
– Haha, những gì tôi muốn biết thì nhất định sẽ biết được.
Nói xong, cô đứng dậy lấy ra từ bàn trà một tờ danh thiếp đưa cho Sở Thiên Thư:
– Đây là số điện thoại của tôi, về sau có thể thường xuyên liên lạc.
Danh thiếp được in thật tinh xảo, phía trên bên phải là một nhãn hiệu, phía dưới chỉ có tên và số điện thoại liên lạc, không có tên đơn vị,chức vụ hay quân hàm này nọ, vừa nhìn đã biết đây là phương thức liên lạc cá nhân.
Lại ngồi xuống uống một chút rượu đỏ, Ngô Mộng Điệp dùng đũa gắp cho Sở Thiên Thư một chút rau, vừa nhiệt tình lại chu đáo, trên bàn ăn trở nên thoải mái hơn, Lăng Nhuệ cười hi hi nghe hai người họ nói chuyện, không dám tự ý chen vào.
Ngô Mộng Điệp cười nói:
– Cậu Sở là người nơi nào?
Sở Thiên Thư vội nói:
– Huyện Vọng Thành, thành phố Lâm Giang.
– Ồ, sao lại đến Thanh Nguyên?
– Nộp đơn làm nhân viên công vụ, là tự thi vào.
– Không đơn giản, cậu tốt nghiệp trường nào?
– Học viện Quản trị Kinh doanh trường Đại học Lâm Giang.
Tiến sĩ Pastyrnak khuyên, đặt câu hỏi để tìm hiểu về tình hình của con bạn. Đồng thời, phụ huynh có thể tìm hiểu thêm qua những người bạn thân của con.
"Khi biết chuyện, cha mẹ sẽ tức giận hoặc thất vọng nhưng trẻ em không cần bạn phản ứng thái quá. Con cần bạn lắng nghe, trấn an và hỗ trợ. Hãy thể hiện là người ổn định, mạnh mẽ và có thể giúp đỡ con trong mọi tình huống" chuyên gia nói.
Dưới đây là những cách đối phó vấn nạn bắt nạt ở học đường:
Ngăn chặn sự bắt nạt trước khi nó bắt đầu
Bạn nên chuẩn bị một số biện pháp để trẻ đối phó khi bị bắt nạt. Ví dụ hướng dẫn con cách nói để ngăn chặn hành vi trên như: "Để tôi yên", "Dừng lại ngay”…
Bạn cũng nên có kịch bản nhập vai "Chuyện gì xảy ra nếu con bị bắt nạt". Cụ thể, bạn có thể đóng vai kẻ bắt nạt trong khi con bạn thực hành các phản ứng khác nhau cho đến khi bé cảm thấy tự tin xử lý các tình huống rắc rối.
Khi bạn nhập vai, hãy dạy bé nói bằng giọng mạnh mẽ. Chắc chắn, rên rỉ hoặc khóc sẽ chỉ khuyến khích kẻ bắt nạt.
Sử dụng ngôn ngữ cơ thể tích cực
Đến 3 tuổi, con bạn đã sẵn sàng học các thủ thuật để có thể bảo vệ bản thân. Hãy giúp con thực hành cách nhìn thẳng và lên tiếng ngăn chặn khi có người khác đang làm phiền con.
Thay vì có thái độ buồn, sợ hãi hãy khuyên con chuyển sang dũng cảm, tự tin nếu đang bị làm phiền.
Giữ liên lạc với con thường xuyên
Kiểm tra con mỗi ngày về mọi thứ đang diễn ra ở trường. Sử dụng giọng điệu điềm tĩnh, thân thiện để con không ngại nói với bạn nếu có gì đó không đúng. Nhấn mạnh rằng sự an toàn và hạnh phúc của con rất quan trọng và con phải luôn nói chuyện với người lớn về bất kỳ vấn đề nào.
Xây dựng sự tự tin của con
Con bạn càng cảm thấy tốt hơn về bản thân, khả năng bắt nạt sẽ ít ảnh hưởng đến trẻ. Khuyến khích sở thích, hoạt động ngoại khóa và các tình huống xã hội mang lại điều tốt nhất cho con bạn.
Tôn vinh sức mạnh của trẻ và khuyến khích kết nối lành mạnh với người khác có thể tăng sự tự tin lâu dài của trẻ, ngăn ngừa mọi tình huống bắt nạt tiềm ẩn.
Khen ngợi tiến bộ
Nếu con bạn đang bị bắt nạt, hãy nhắc nhở rằng đó không phải là lỗi của con. Con không cô đơn vì bố mẹ luôn sẵn sàng giúp đỡ.
Khi con bạn nói với bạn cách con đối phó với kẻ quấy rối, hãy cho con biết bạn rất tự hào. Nếu bạn chứng kiến một đứa trẻ khác đối phó với kẻ bắt nạt trong công viên, hãy giúp con học tập, tham khảo.
Dạy đúng cách để phản ứng
Trẻ em phải hiểu rằng những kẻ bắt nạt có nhu cầu thể hiện quyền lực, kiểm soát người khác và mong muốn làm tổn thương mọi người.
Đừng thưởng cho kẻ bắt nạt bằng nước mắt. Kẻ bắt nạt muốn làm tổn thương cảm xúc của bạn, vì vậy hãy tự tin, bình tĩnh khi bị tấn công bằng lời nói.
Ví dụ, khi kẻ bắt nạt gọi bạn là "béo", hãy nhìn thẳng vào mắt anh ta và nói một cách bình tĩnh: "Bạn biết đấy, tôi cần phải bắt đầu tập thể dục nhiều hơn". Sau đó tự tin bước đi.
Báo cáo tình trạng bị bắt nạt
Nếu con bạn không muốn báo cáo về sự bắt nạt, hãy đi cùng với con để nói chuyện với giáo viên, hiệu trưởng trường học. Khi cần thiết, hãy nhờ sự giúp đỡ của những người khác bên ngoài trường, như chuyên gia hoặc cảnh sát.
Ngoài ra, bạn cũng nên đề xuất việc đưa các chương trình chống bắt nạt và chống bạo lực vào chương trình giảng dạy của trường.
Khuyến khích con chống lại hành vi sai
Bạn nên hướng con có hành động tích cực khi nhìn thấy một người bạn hoặc một học sinh khác bị bắt nạt.
Hỏi con bạn cảm giác thế nào khi có ai đó đứng lên bảo vệ mình và khuyến khích con đứng lên bảo vệ bạn bè khi họ bị tấn công.
Liên lạc với cha mẹ của người bắt nạt
Đây là cách tiếp cận đúng đắn chỉ dành cho những hành động đe dọa dai dẳng và khi bạn cảm thấy những phụ huynh này sẽ sẵn sàng hợp tác với bạn. Gọi điện hoặc gửi email cho họ bày tỏ mong muốn của bạn là cùng nhau giải quyết vấn đề.
10 sai lầm phổ biến của các bậc phụ huynh
Cha mẹ nào cũng nhất mực thương yêu con cái. Nhưng có thể vì nhiều lý do như công việc bận rộn, tư duy sai lầm mà chúng ta quên đi hoặc có lúc thờ ơ với những điều vô cùng quan trọng việc dạy và rèn con trẻ.
评论专区