Nhận định, soi kèo Rakhine United vs Ayeyawady United, 16h00 ngày 15/12
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
Nhận định, soi kèo U19 Tây Ban Nha vs U19 Pháp, 20h00 ngày 19/3: Thêm một lần đau
Ngân An
Khánh Thi - Phan Hiển khoe quà Valentine
Hai con chính là món quà lớn nhất của gia đình Khánh Thi - Phan Hiển.
" alt="Khánh Thi và chồng kém 11 tuổi nhảy nhót tưng bừng" />Khánh Thi và chồng kém 11 tuổi nhảy nhót tưng bừngTrong Hương vị tình thântập 104 lên sóng tối mai, 13/9, sự việc lừa đảo từ thiện vỡ lở, ông Khang (Mai Nguyên) về nhà mắng bà Xuân (Quách Thu Phương) như tát nước trước mặt các con.
"Em đã tiếp tay cho chúng nó lừa biết bao người rồi không hả? Anh đã nói rồi, là em ngồi im đi nhưng em không chịu. Em muốn cả cái nhà này phải chết nhục hả?" Bà Xuân không nói được gì, chỉ khóc.
" alt="Hương vị tình thân phần 2 tập 33: Nam ra tay cứu bà Xuân, Thi bị bố chồng nhắc nhở" />Hương vị tình thân phần 2 tập 33: Nam ra tay cứu bà Xuân, Thi bị bố chồng nhắc nhở
Một cặp đôi mới cưới ở thành phố Trạm Giang, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc mới đây đã khiến cho tất cả phải chú ý. Được biết, cô dâu mới 19 tuổi, rất xinh đẹp với nụ cười ngọt ngào. Cô còn cao hơn chồng mình nửa cái đầu. Chú rể 30 tuổi, nhìn vẻ ngoài thậm chì còn già dặn hơn tuổi được công khai.
Tuy nhiên, xuất hiện bên chồng, cô dâu vẫn nở nụ cười tươi tắn, nắm chặt tay chú rể bước đi.
Dân mạng xôn xao về cặp đôi chênh lệch nhan sắc này. Nhiều người bày tỏ rằng nếu không vì đóa hoa cài áo thì người ta còn nghĩ đây là bố cô dâu chứ chẳng phải là chồng.
Cũng vì cặp đôi chênh lệch nhan sắc khiến cho các dân mạng băn khoăn không rõ lí do vì sao mà mình không quá già, cũng cao ráo mà ế, chưa thể cưới vợ.
Hình ảnh về cô dâu chú rể.
Được biết, chú rể trong câu chuyện trên có một "tuyệt chiêu" khiến cô dâu đồng ý kết hôn. Theo bạn bè của cô dâu, cặp đôi trên gặp nhau trong một buổi xem mắt. Cả hai có mối quan hệ cực ổn định từ lúc quen biết, yêu đương cho đến khi kết hôn.
Đừng lầm tưởng nhà chú rể giàu có, họ cũng bình thường thôi. Mặc dù chiều cao và ngoại hình không nổi bật song chú rể lại cực kỳ tốt bụng. Anh dùng sự tốt bụng của bản thân để khiến cho cô dâu và gia đình cô cảm động. Anh hứa rằng không chỉ chăm sóc cho cô dâu mà cả gia đình gia đình cô dâu nữa. Bình thường, anh cũng là người vô cùng ấm áp và chỉ vì điều đó khiến cô dâu cảm thấy yên tâm với tương lai của mình.
Có một người chồng dù ngoại hình chẳng nổi bật nhưng rất quan tâm, tôn trọng gia đình bố mẹ vợ thì cũng xứng đáng để người ta trao gửi cuộc đời rồi.
Mỗi người có một sự lựa chọn về bạn đời và cô gái 19 tuổi trong câu chuyện trên đã chọn người tốt bụng, ấm áp mà chẳng cần quan tâm đến ngoại hình của đối phương.
Xử lý vụ người mẹ khai tử con khi còn sống như thế nào
" alt="Cô dâu 19 xinh như hoa hậu cưới chồng 'già xấu', chú rể hé lộ tuyệt chiêu" />Cô dâu 19 xinh như hoa hậu cưới chồng 'già xấu', chú rể hé lộ tuyệt chiêuNhận định, soi kèo Ấn Độ vs Maldives, 20h30 ngày 19/3: Bữa tiệc bàn thắng
- Kèo vàng bóng đá Italia vs Đức, 02h45 ngày 21/3: Die Mannschaft hoan ca
- Lựa chọn của trái tim: MC Phương Thảo ra về tay trắng vì từ chối hẹn hò hotboy
- Lương 'Bổng' Người phán xử tái xuất trên sân khấu kịch
- Phương Oanh, Mạnh Trường tung ảnh cưới đẹp lung linh
- Nhận định, soi kèo Peru vs Bolivia, 08h30 ngày 21/3: Sức mạnh thế chân tường
- Nắng nóng 39 độ, dân Hà Nội kêu trời
- Nỗi ân hận muộn màng của nữ nhân viên BĐS đổi tình lấy hợp đồng
- Cha mẹ phải là 'tấm khiên, liều thuốc giải' đầu tiên ngăn con tự tử
-
Nhận định, soi kèo Los Angeles II vs FC Arizona, 09h30 ngày 20/3: Khẳng định sức mạnh
Nguyễn Quang Hải - 19/03/2025 10:32 Nhận định ...[详细]
-
Cụ già 97 tuổi đi bộ khắp Sài Gòn bán bánh nuôi con tật nguyền
- Con hẻm cụt trên đường số 21 (P.8 Q. Gò Vấp TP.HCM) vắng lặng. Ở cuối hẻm, một cụ già lưng còng tóc bạc đang ngồi nhặt từng con tép. Cụ cắt đầu, bỏ đuôi. Những con tép nằm gọn trong chảo chuẩn bị cho bữa ăn trưa...
Dường như ở khu vực này không ai không biết cụ. Cụ là Nguyễn Văn Chúm, đã 97 tuổi nhưng hàng ngày vẫn lầm lũi mưu sinh nuôi 2 người con tật nguyền.
Gian nan một mảnh đời
Cụ vừa làm xong gói tép. Từ trong nhà, một phụ nữ bước ra đỡ lấy chảo tép đem vào chế biến. Cụ rửa tay rồi ngả người trên chiếc ghế nghỉ ngơi.
"Hàng chục năm nay như thế rồi anh ạ. Kể từ khi mẹ chúng qua đời, mọi việc từ kiếm ăn đến sinh hoạt cho cả 2 đứa đều một tay tôi lo toan tất cả." Cụ Chúm chậm rãi kể lại.
Cụ Chúm làm tép chuẩn bị bữa ăn trưa Cụ người miền bắc. Quê tận Hà Đông. Cụ và vợ đùm túm vào nam vào những ngày trước 1954. Rồi bà vợ mất, cụ tục huyền với một người phụ nữ quê ở Mỏ Cày (Bến Tre) sinh ra được 3 người con, 2 gái một trai.
Ít tiền, cụ tìm được một căn nhà sàn nằm trên kênh Nhiêu Lộc - Thị Nghè cạnh cầu Bông. Ở đó, hàng ngày cụ đạp xe ba bánh chở trên đó nào lò, nào nồi niêu, hấp bánh ướt bán dạo khắp hang cùng ngõ hẹp.
Chị Loan - con gái cụ bị câm điếc - luộc rau Hai người con gái của cụ thật không may. Người con lớn bị tâm thần. Tuy ở thể trạng nhẹ nhưng chị vẫn không thể lao động được. Người thứ 2, sinh ra đã mang tật câm điếc.
Cuộc sống cứ thế dần trôi. Với chiếc xe ba bánh ngày đêm cụ len lỏi vào tận những khu dân cư lao động bán từng đĩa bánh kiếm tiền về nuôi vợ con. Lúc này, hai cô con gái và cậu con trai còn nhỏ, được mẹ kề cận chăm chút. Cụ chỉ đi bán mọi việc đã có tay bà quán xuyến ...
Cuộc sống cứ như thế thì cũng chẳng có gì phải bàn. Được vài năm chúng lớn lên. Hai cô con gái bệnh tật thì không nói làm gì. Chỉ có thằng con trai càng lớn càng lêu lỏng rồi sa vào nghiện ngập. Nó chết khi chưa đến tuổi thành niên.
Trò chuyện với cụ, chúng tôi không nghĩ mình đang ngồi với một cụ già đã sống gần 1 thế kỷ. Cụ vẫn khỏe. Trí óc cụ minh mẫn. Cụ còn nhớ nhiều chi tiết nhỏ trong cuộc sống.
Chuẩn bị bữa cơm trưa cho cha "Sau khi đứa con trai chết đi, gia đình chúng tôi gần như suy sụp. Thế nhưng, là người đầu tàu, tôi không thể để đổ vỡ cả một gia đình". Cụ tiếp tục kể cho chúng tôi, cụ đã vực tinh thần vợ con dậy. Phải vui vẻ mà sống. Ngày ngày cụ vẫn đạp xe mưu sinh. Hai cô con gái vẫn trong vòng tay yêu thương của mẹ"
"Có lẽ số tôi nó như thế anh ạ. Không biết kiếp trước tôi có nợ nần gì không mà giờ đây tôi phải trả. Vợ tôi lại qua đời sau một cơn bạo bệnh. Lúc này 2 con tôi cũng đã lớn. Một mình tôi gánh vác tất cả, từ miếng ăn đến giấc ngủ cho các con.
Rồi lệnh giải tỏa nhà sàn ven kênh. Chúng tôi phải chấp hành. Tiền đền bù đủ cho tôi mua một chỗ ở như hiện nay nhưng tồi tệ hơn nhiều. Chúng trống trước hở sau nhưng thôi có chỗ ngã cái lưng là tốt rồi..."
Hai tay hai giỏ
Trò chuyện đến đây thì chị Loan năm nay đã 48 tuổi, người con bị câm điếc của cụ đã nấu cơm xong. Chị ra dấu mời cụ dùng cơm. Bữa cơm thật đạm bạc. Canh rau muống nấu tép và một đĩa rau luộc.
"Tôi chỉ thích ăn rau. Hôm nào tôi đi ngang chợ tôi cũng mua rau về". Cụ vừa ngồi vào bàn vừa nói. Dường như thói quen của những người miền Bắc vẫn còn nơi cụ. Với tay lấy chai nước để cách đó không xa. "Anh làm với tôi một cốc nhé".
Sắp bánh vào giỏ Thì ra đó là chai rượu trắng. Tợp một hớp, đậy chai lại, cụ khè một tiếng rồi bưng chén cơm ăn ngon lành. "Thế còn một chị nữa đâu" - Tôi hỏi cụ.
Cụ nói : "Con Thanh nó đã 50 tuổi rồi. Nó bị tâm thần không bao giờ ăn chung với gia đình. Khi nào không còn ai nó mới mò xuống bếp lục tìm cơm. Hiện giờ nó vẫn cứ nằm trên gác...
Bữa cơm qua nhanh. Rót ly nước, cầm cây tăm cụ uống vội rồi bước nhanh ra trước cửa. Ngồi sụp xuống cụ giở tấm bạt lộ ra 2 bao bánh. Cầm 2 chiếc giỏ đến cụ xếp bánh theo từng loại ...
Mấy năm gần đây, xe ba bánh bị cấm. Hơn thế nữa, sức khỏe ngày một yếu nên không thể đạp xe bán bánh như trước. Hàng ngày tôi xách 2 giỏ bánh, gồm bánh tét và bánh giò đi chung quanh khu vực này để bán. Từ 11g trưa tôi xuất phát đi bán cho đến khi nào hết bánh thì về. Các loại bánh này chỉ thích hợp vào mùa mưa. Trời mưa tuy có ướt nhưng được cái nhanh hết. Còn mùa này thì có khi đến 9 - 10g đêm tôi mới về đến nhà.
Lưng còng vẫn xách được 2 giỏ nặng
Lao vào cuộc mưu sinh Công việc mưu sinh của cụ thật vất vả. Chúng tôi phát hiện ra cụ vào một buổi tối trên đường Cây Trâm. Lúc ấy, hai giỏ bánh cụ còn nặng lắm. Thế mà cụ len lỏi vào các hẻm, chui vào những khu ổ chuột rồi trở ra hai giỏ bánh đã vơi đi phân nửa.
Chúng tôi âm thầm theo cụ. Cụ xách 2 giỏ bánh đi tiếp. Ngang qua một nhà nọ. Có tiếng gọi. Cụ dừng lại. Chị chủ nhà đon đả : "Bác bán hết chưa ? Còn nhiều không ?" Thì ra khách quen của cụ.
Cụ qua nhiều con đường trong khu vực này với chiều dài phải lên đến gần 20km. Những người ngụ hai bên đường, ai cũng có ít nhất một lần mua bánh của cụ. Chị khách quen mua vài cái bánh giò và một cây bánh tét. "Bánh tét này sang mai con cho mấy đứa nhỏ ăn sáng. Còn bánh giò, tối ông xã làm về khuya cho ổng ăn". Chị nói với cụ bằng giọng nói chân tình như con nói với cha. Có lẽ đó cũng là chút ấm áp trên bước đường gian nạn của cụ. Từ đó, chúng tôi hỏi thăm nhà cụ và đã ghé lại chứng kiến cảnh nhà buồn tẻ như trên.
Bước đi liêu xiêu vào xóm nhỏ Hai giỏ bánh đã đầy. Tôi xách thử một giỏ. Khá nặng, ước chừng phải 7- 8kg. Nặng như thế mà 2 tay 2 giỏ, ông cụ gần 100 tuổi này mỗi ngày xuôi ngược hàng chục km để kiếm miếng ăn, để nuôi 2 con bệnh tật.
Tôi mở hàng cho cụ, một cây bánh tét và 5 chiếc bánh giò. Chưa biết sẽ ăn thế nào đây nhưng trước mắt giúp đôi tay cụ được nhẹ nhàng hơn.
Cụ chào từ biệt tôi để lên đường. Trong cái nắng cháy da của thời tiết Sài Gòn, cụ bước đi liêu xiêu. Bên tai tôi còn văng vẳng câu nói của cụ: "Nhờ trời đến nay tuổi đã cao nhưng chưa có bệnh tật gì. Nếu lỡ tôi mất đi, 2 đứa con tôi làm sao sống đây ?".
Một chút xót xa. Âu cũng là nỗi nghiệt ngã của một con người !!!
Trần Chánh Nghĩa
" alt="Cụ già 97 tuổi đi bộ khắp Sài Gòn bán bánh nuôi con tật nguyền" /> ...[详细] -
65 năm Thành lập Hội nghệ sĩ sân khấu Việt Nam
NSND Thuý Mùi. Qua 65 năm phấn đấu trưởng thành, Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam đã vinh dự được Đảng và Nhà nước tặng thưởng: Huân chương độc lập hạng Nhất, Huân chương Hồ Chí Minh, Huân chương Sao vàng.
Đã có 15 tác giả được tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật, 53 tác giả được tặng giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật; 229 nghệ sĩ được phong tặng danh hiệu NSND, 1.208 nghệ sĩ được phong tặng danh hiệu NSƯT.
NSND Thúy Mùi cũng bày tỏ chặng đường phía trước của Hội còn rất dài và có nhiều khó khăn nhưng với những khát khao sáng tạo, cống hiến hết mình của toàn thể nghệ sĩ, sân khấu Việt Nam sẽ vượt qua mọi thách thức, vun bồi lực lượng sáng tạo có tài năng, thu hút đông đảo khán giả, tích cực bảo tồn, gìn giữ, phát huy các giá trị của nghệ thuật sân khấu truyền thống và đưa các giá trị ấy đóng góp cho sự nghiệp xây dựng, bảo vệ Tổ quốc…
Nhạc sĩ Đỗ Hồng Quân. PGS.TS, nhạc sĩ Đỗ Hồng Quân cũng bày tỏ biết ơn tới các thế hệ văn nghệ sĩ Việt Nam đã không ngừng sáng tạo, không ngại cống hiến, hy sinh tuổi trẻ, thậm chí cả thân mình để lại những tác phẩm, dấu ấn lịch sử viết bằng tâm huyết, làm nên những trang sử bằng hình ảnh, âm thanh, hình tượng để ca ngợi đất nước, ca ngợi 2 cuộc kháng chiến của dân tộc cũng như công cuộc đổi mới, luôn hướng tới nhân dân, tới Đảng với niềm tin son sắt và văn nghệ luôn luôn đồng hành cùng dân tộc.
Vinh danh đại diện một số nghệ sĩ có cống hiến lớn cho nền nghệ thuật sân khấu Việt Nam. Tại buổi lễ, Ban tổ chức đã vinh danh đại diện các nghệ sĩ có cống hiến lớn cho nền nghệ thuật sân khấu nước nhà. Dịp này, các nghệ sĩ sân khấu đã mang đến một đại tiệc tinh thần đặc biệt, giới thiệu tinh hoa nghệ thuật sân khấu - lễ hội đường phố chủ đề “Tinh hoa nghệ thuật Việt”.
NSND Lê Khanh, Lan Hương, Thu Hà và Minh Hoà trong sự kiện 65 năm Thành lập Hội nghệ sĩ sân khấu Việt Nam. Ảnh: FB Thu Hà. Ảnh: Thanh Tùng
" alt="65 năm Thành lập Hội nghệ sĩ sân khấu Việt Nam" /> ...[详细] -
8 điều gây 'sốc' về văn hoá làm việc tại Nhật Bản
Điều đầu tiên mà người nước ngoài thấy bất ngờ về các công ty Nhật Bản là số lượng các cuộc phỏng vấn. Ở Nhật Bản, tham gia nhiều vòng phỏng vấn là chuyện bình thường. Nhưng khi một người Pháp trải qua chuyện này, họ đã rất 'sốc'.
Ngay cả ở các doanh nghiệp vừa và nhỏ, các ứng viên cũng phải trải qua 2 hoặc 3 vòng phỏng vấn. Ở Pháp, bạn chỉ có một cuộc phỏng vấn, và đó là tất cả. Có thể nhà tuyển dụng muốn nhiều cuộc phỏng vấn vì họ cảm thấy rằng nếu không gặp bạn đủ, họ sẽ khó đưa ra quyết định đúng đắn.
Ở Nhật Bản, số lượng phỏng vấn trung bình cho một công việc là 3. Nó có thể tăng lên 5 cuộc tùy thuộc vào đặc trưng từng ngành. Một vài trường hợp có thể lên tới 10 vòng phỏng vấn.
Ở Pháp, thường chỉ có 1 cuộc phỏng vấn trước khi ban tuyển dụng đưa ra quyết định, thậm chí các công ty lớn cũng chỉ có nhiều nhất 2 vòng.
2. Người Nhật rất dễ tìm việc ở đất nước của họ
Một người Ấn Độ cho biết, đối với người Nhật, họ rất dễ để tìm được một công việc phù hợp. Ở Ấn Độ, mặc dù nhiều người có khả năng và chăm chỉ nhưng rất khó kiếm được một công việc cho phép họ phát huy được tối đa các kỹ năng. Vì vậy, nhiều người ra nước ngoài để tìm việc.
Do dễ dàng tìm được công việc phù hợp trong nước nên người Nhật có trình độ tiếng Anh tương đối thấp.
3. Ít cười đùa hay pha trò trong công việc
Một người Anh cho biết, anh bị 'sốc' vì sự nghiêm túc của người Nhật. Và bởi vì họ quá nghiêm túc nên anh không dám đùa cợt.
Trong các cuộc họp nội bộ hoặc các cuộc gặp với khách hàng, bất cứ khi nào anh nói đùa, phản ứng của người đối diện là 'sốc', vì họ không quen với điều đó. Nhưng nếu là người nước ngoài, bạn nên quen với cách làm việc nghiêm túc, thậm chí là hơi buồn chán của người Nhật.
4. Quá nghiêm túc dẫn tới căng thẳng
Một phụ nữ Việt Nam nhận thấy điều này sau khi làm việc tại Nhật Bản một thời gian. Cô cho rằng, người Nhật làm việc rất nghiêm túc. Tuy nhiên, nhiều đồng nghiệp Nhật Bản của cô có vấn đề với sức khỏe tâm thần của họ.
Cô cũng nhận thấy rằng, mặc dù Nhật Bản phát triển hơn nhiều so với Việt Nam, nhưng người Nhật có xu hướng tự tử nhiều hơn.
So với Việt Nam, có vẻ như Nhật Bản là nơi dễ sống hơn. Nhưng một khi bạn thực sự ở đây, bạn sẽ nhận thấy rằng Nhật Bản là xã hội của những người bị đè nặng bởi những áp lực.
5. Làm việc quá nhiều
Một người Mỹ làm việc tại Nhật cho rằng người Nhật làm việc quá nhiều. Họ làm việc ngay cả khi họ bị cảm lạnh. Ở Mỹ, bạn sẽ ở nhà nghỉ ngơi cho tới khi bạn khoẻ lại. Nhưng ở Nhật, thời gian làm việc rất dài. Điều này đặc biệt khó khăn với phụ nữ khi họ phải làm cả việc nhà mà không có sự giúp đỡ của chồng.
6. Làm việc quá giờ được xem là bình thường
Khối lượng công việc luôn rất lớn và mọi người thường xuyên phải làm thêm giờ mà không được nhận thêm lương. Ở châu Âu, các công ty và Chính phủ thường đặt ra số giờ làm việc tối đa mỗi tuần và khuyến khích một môi trường làm việc không cần làm thêm giờ.
Tuy nhiên, gần đây Chính phủ Nhật cũng đã cố gắng cải thiện điều này vì lo ngại cho sức khoẻ thể chất và tinh thần của người lao động.
7. Hay tụ tập ăn uống sau giờ làm
Sau khi kết thúc công việc, người Nhật thường tụ tập ăn uống. Điều này tuy không quá xa lạ, nhưng nếu tại Đài Loan, mọi người thường tập trung vào ăn, thì ở Nhật mọi người lại thường tập trung vào uống.
Các đồng nghiệp thường uống tới tận khuya. Một khía cạnh tích cực của việc này là bạn sẽ nhanh chóng trở nên hoà nhập với các đồng nghiệp sau một vài chén rượu và thấy những tính cách khác ở họ.
8. Phúc lợi tốt
Nhiều doanh nghiệp đang có những cách độc đáo để cải thiện phúc lợi cho nhân viên. Một vài công ty trả 10.000 yên (khoảng 93,5 USD) mỗi tháng để nhân viên ghé các tiệm làm móng và các tiệm làm đẹp.
Một vài công ty về game cho phép nhân viên chơi game để giải trí và cũng để nghiên cứu các sản phẩm của các công ty khác.
Bằng cách này, nhân viên sẽ có động lực để làm việc chăm chỉ hơn.
Vì sao người giàu Nhật Bản không màng khoe của?
Người ta thường nói rằng, ở Nhật Bản, bạn có thể sống cạnh một tỷ phú mà không biết, bởi vì ngôi nhà của anh ta cũng giống như ngôi nhà của bạn.
" alt="8 điều gây 'sốc' về văn hoá làm việc tại Nhật Bản" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Hàn Quốc vs Oman, 18h00 ngày 20/3: Trở lại quỹ đạo
Pha lê - 20/03/2025 09:33 World Cup 2026 ...[详细]
-
'Nghỉ Tết bảy ngày để người Việt thảnh thơi'
Vừa qua, Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam có đưa ra đề xuất cho phép người lao động thêm ngày nghỉ lễ 2/9 (từ hai lên bốn ngày) để cha mẹ đưa con đến trường. Tôi cho rằng, quan điểm này mang tính nhân văn và ý nghĩa cho ngành Giáo dục.
Xét về số ngày nghỉ lễ của Việt Nam, chúng ta đang có 11 ngày nghỉ trong năm, xếp vào nhóm thấp nhất thế giới. Điều đó cho thấy, chúng ta cần điều chỉnh tăng số ngày nghỉ cho phù hợp là điều nên làm, ít nhất là khoảng 15 ngày một năm. Tuy nhiên, chúng ta nên chọn các ngày nghỉ ra sao và như thế nào cho phù hợp với quốc gia là chuyện cần tính toán kỹ chứ không thể chọn đại hoặc gán ghép cho nó đủ số ngày để lấy chỉ tiêu theo quy định.
Bởi lẽ, ngày lễ phải mang tính bao quát và hài hòa giữa các yếu tố như: văn hóa, xã hội, kinh tế... Ngày nghỉ cũng phải phù hợp cho tất cả đối tượng, chứ không phải dành riêng hay ưu ái cho một nhóm ngành, đối tượng nào.
Tôi cho rằng, nghỉ lễ Quốc khánh như hiện nay là đủ, không cần thiết phải nghỉ thêm quá dài bởi sau lễ còn nhiều việc phải lo. Tâm lý du lịch của người dân cũng giảm bớt bởi đa số họ đã thực hiện trong hè. Việc đưa trẻ đến trường ngày nay cũng mang tính tượng trưng là chủ yếu. Kể cả lễ khai giảng các trường cũng tinh gọn dần vì đa số học sinh đã nhập học chính thức trước đó một tuần. Vấn đề nữa là giáo viên cũng cần nghỉ lễ như mọi người theo quy định.
Hiện nay, chúng ta nghỉ lễ 11 ngày gồm: Tết Dương lịch (một ngày), Tết Nguyên đán (năm ngày), giỗ tổ Hùng Vương (một ngày), ngày Thống nhất đất nước và Quốc tế Lao động (hai ngày), Quốc khánh (hai ngày). Vậy có thể thêm ngày nghỉ lễ vào dịp nào?
>> Công ty tôi lãi lớn từ khi giảm giờ làm, tăng ngày nghỉ
Yếu tố chọn ngày nghỉ lễ:phải phù hợp văn hóa, phong tục, tập quán truyền thống lâu đời của người Việt, đa số người dân cùng hưởng lợi; phải mang ý nghĩa, nhân văn, giáo dục...; phải phù hợp với mọi lứa tuổi, thành phần, dân tộc...; phải mang tính đặc sắc, văn hóa riêng của quốc gia; phải đề cao lòng biết ơn các thế hệ đi trước.
Chọn ngày nghỉ thế nào?Như đã phân tích trên, nếu không đủ hội đủ các tiêu chí trên, đề nghị tăng thêm số ngày nghỉ vào các ngày nghỉ hiện tại cũng là một giải pháp hay. Tuy nhiên, chúng ta có ba kỳ nghỉ dài, đó là: Tết Nguyên đán, 30/4 - 1/5 và Quốc khánh. Trong đó, kỳ nghỉ quan trọng nhất vẫn là Tết Nguyên đán - ngoài việc tăng kích cầu mua sắm, tiêu dùng và du lịch, đó còn là dịp đoàn tụ, sum họp gia đình lớn nhất, ý nghĩa nhất trong năm. Thời tiết cũng là phù hợp cho việc du lịch để tăng trưởng kinh tế.
Suy cho cùng, Tết vẫn là ngày lễ mà người Việt bận rộn và cần thời gian nhất. Do đó, việc tăng ngày nghỉ vào dịp Tết Nguyên đán là hợp lý nếu được bình xét trên mọi phương diện, so với các ngày lễ còn lại trong năm. Hiện nay, chúng ta nghỉ Tết năm ngày là quá ít, nếu được tăng lên bảy ngày sẽ phù hợp cho người lao động xa quê, giảm bớt áp lực cho việc đi lại.
" alt="'Nghỉ Tết bảy ngày để người Việt thảnh thơi'" /> ...[详细] -
Những cô gái 'trong ô cửa sổ' ở phố đèn đỏ nổi tiếng nhất thế giới
Phố đèn đỏ đông đúc hơn vào buổi tối Kiếm được tiền nhưng cũng nhiều nước mắt
De Wallen là nơi mại dâm hoàn toàn hợp pháp và "cô gái trong ô cửa sổ" chấp nhận thẻ tín dụng. Họ có thể kiếm được tới 434 USD trong một ngày bận rộn.
Brenda, 57 tuổi, chia sẻ rằng cô bỏ việc y tá để trở thành gái mại dâm cách đây 8 năm. Cô là một trong những người được cấp phép hoạt động theo số liệu hiển thị trong bảo tàng về phố đèn đỏ. Mức giá khởi điểm cho khách hàng của cô là 162 USD/giờ.
Cô chia sẻ rằng trong suốt nhiều năm làm việc có rất nhiều khách hàng khiến cô ngạc nhiên. Một số khách hàng muốn xây dựng mối quan hệ tình cảm lãng mạn. Họ trả tiền để được hẹn hò với cô. Tuy nhiên, có người chỉ muốn đi hẹn hò ở một số địa điểm khác lạ ví dụ như sở thú.
Melissa Heuft, 54 tuổi, làm nghề mại dâm ở phố đèn đỏ được 5 năm. Trước đây, cô cũng từng là y tá. Cô chia sẻ rằng đây là nơi làm việc an toàn nhất cô từng biết. Xung quanh khu phố có rất nhiều camera giám sát. Chỉ cần cô ấn nút báo động, người quản lý sẽ có mặt và nếu cần anh sẽ gọi cảnh sát.
"Tôi làm việc này không phải vì tiền hay đó là lựa chọn duy nhất của tôi. Tôi làm vì tôi thích như vậy", cô chia sẻ.
Melissa Heuft đã hành nghề mại dâm được 5 năm ở De Wallen Hai cụ bà song sinh Louise và Martine Fokken đã hành nghề bán dâm tại phố đèn đỏ ở Amsterdam, Hà Lan trong hơn 50 năm. Vì chứng viêm khớp nên cụ Louise giải nghệ năm 2010.
Khi được hỏi liệu họ có nhiều nụ cười hơn hay nước mắt khi nhìn lại cuộc đời của chính mình tại Amsterdam, cả 2 đều có chung một quan điểm là cười nhiều hơn.
"Bạn phải mỉm cười ngay cả những lúc tâm trạng tệ hại nhất, bởi vì đó chính là cuộc sống của bạn và bạn không thể thay đổi được điều đó. Mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn nếu bạn mỉm cười", bà chia sẻ.
Đằng sau nụ cười của 2 bà là đôi mắt ẩn chứa nỗi buồn. Bà Louise bị chồng ép đi "làm gái" để kiếm tiền, con bà phải cho đi làm con nuôi.
Bà cho biết nếu chỉ nhờ vào tiền trợ cấp của chính phủ thì không đủ sống. Bà cũng chẳng biết sẽ phải làm gì. "Nếu như không làm nghề này thì chúng tôi biết làm gì nào? Đó là cuộc sống của chúng tôi rồi", bà cho biết.
Mại dâm là một nghề hợp pháp ở Hà Lan. Gái mại dâm được hưởng lợi ích về y tế, được cấp phép hoạt động. Song những năm gần đây, một số quan chức chính phủ cho rằng ngành công nghiệp tình dục đang vượt ra khỏi tầm kiểm soát. Bạo lực và nạn buôn người đang gia tăng.
Cuộc sống của những cô gái làm nghề mại dâm ở đây gặp nguy hiểm. Angelica đã trải qua 5 năm đau khổ khi sống bên trong ô cửa sổ ở De Wallen. Cô biến đổi từ một cô học sinh Romania đầy hoài bão thành người phụ nữ ở phố đèn đỏ.
Đó không phải là sự lựa chọn của cô. Khi mới 17 tuổi, cô bị người đàn ông mà cô coi là bạn trai dụ đến London (Anh). Anh ta nói đưa cô đến làm nhà tạo mẫu tóc, lương cao và cô đồng ý.
Nhưng cô không biết rằng đầu bên kia của chuyến bay EasyJet, một nam khách hàng sẵn lòng trả tiền để có được cô. Chẳng bao lâu sau, cô được đưa đến De Wallen, theo Nzherald.
"Tôi đã khóc rất nhiều vì họ trông thật kinh khủng", cô nói. Angelica làm việc theo ca 12 tiếng, đôi khi ngủ luôn trong nhà thổ. Cô luôn tìm cách chạy trốn và cuối cùng được cảnh sát giải cứu, đưa trở về gia đình ở Romania.
Hai vợ chồng Justus Dolleman Dân địa phương phải học võ để tự vệ
De Wallen không phải là nơi chỉ có nhà thổ, gái mại dâm, quán bar ồn ào, xung quanh đó có những khu dân cư của người dân địa phương.
Khu vực này thường xuyên xuất hiện nhiều khách du lịch cả trong và ngoài nước, ồn ào, hoạt động suốt ngày đêm. Người dân địa phương chia sẻ rằng họ có cách riêng để đối phó với tiếng ồn quá mức hay những khách du lịch ngỗ ngược.
Martine Groen, 70 tuổi, bắt đầu sống ở phố đèn đỏ De Wallen từ năm 1979. "Tôi cùng 5 người khác đã chuyển tới một tòa nhà lớn xây dựng từ năm 1450, bên cạnh kênh Oudezijds Achterburgwal. Lúc đầu, đó là bãi rác nhưng chúng tôi cùng nhau dọn sạch. Khi ấy, khu phố này rất nguy hiểm, đầy rẫy con nghiện và những kẻ buôn bán ma túy", Groen chia sẻ.
Để bảo vệ bản thân, tránh những phiền toái, cư dân trong khu phố, kể cả trẻ em, đều đi học võ karate. Bắt đầu từ 6 năm trước, cư dân trong khu phố phải chịu đựng nhiều phiền toái hơn vì những đoàn du khách ồn ào. Martine Groen cho biết khách du lịch đến ngày càng đông, ban đêm các con phố chật cứng người. Bà không thích những khách người Anh say xỉn, hay gây rối và rất ồn ào.
Tuy nhiên, bà chưa từng nghĩ sẽ chuyển đi. "Tôi yêu nơi này. Tôi yêu ngôi nhà của mình và cảm thấy thân thuộc với mọi thứ ở đây", bà nói.
Willemijn Tybout , 41 tuổi và Justus Dolleman, 52 tuổi, sống ở đây từ khi còn là sinh viên. Họ cho biết có sự đoàn kết mạnh mẽ giữa những người dân địa phương, theo CNN.
Justus nói: "Tôi đã cố gắng sống ở những khu vực khác của Amsterdam trong khoảng 2 năm, nhưng quá nhàm chán. Tôi quyết định quay trở lại De Wallen. Tôi không gặp bất cứ bất tiện nào. Xe đạp của tôi không bao giờ bị đánh cắp. Hàng xóm chúng tôi tương tác với nhau rất nhiều. Chúng tôi ăn tối cùng nhau, gặp nhau hầu như hàng ngày, giống như sống trong một ngôi làng nhỏ với tinh thần đoàn kết cao độ".
Quy tắc ngầm ở phố đèn đỏ sầm uất bậc nhất, ai không biết dễ nhận 'cái kết buồn'
HÀ LAN - Được cả thế giới biết đến với cái tên "phố đèn đỏ", De Wallen sầm uất là nơi nhiều cô gái hành nghề mại dâm hợp pháp. Tuy nhiên, tại đây tồn tại một số quy tắc ngầm, du khách bắt buộc phải nhớ nếu không sẽ nhận "cái kết buồn"." alt="Những cô gái 'trong ô cửa sổ' ở phố đèn đỏ nổi tiếng nhất thế giới" /> ...[详细] -
Hát mãi ước mơ tập 13: Cụ bà 70 khiến Cẩm Ly cười ngất khi sợ thí sinh bỏ lại trường quay
- Ngọc Lan thi “Hát mãi ước mơ” để giúp đỡ bà cụ 70 tuổi bán vé số nuôi con trai 37 tuổi mắc bệnh tâm thần. Ngồi trên ghế khán giả để cổ vũ thí sinh, bà Ri khiến mọi người bật cười vì sự dễ thương khi sợ cô bỏ lại mình ở trường quay.Ngọc Trinh tung loạt clip hậu trường quyến rũ khiến cánh mày râu mê mẩn" alt="Hát mãi ước mơ tập 13: Cụ bà 70 khiến Cẩm Ly cười ngất khi sợ thí sinh bỏ lại trường quay" /> ...[详细]
-
Nhận định, soi kèo Nữ Atlas vs Nữ Queretaro, 08h00 ngày 19/3: Khó cho chủ nhà
Linh Lê - 18/03/2025 07:35 Mexico ...[详细]
-
Bỏ nghề lập trình viên về làm 'nông dân nuôi chim' thu 3 tỷ đồng/năm
Bỏ nghề lập trình viên về làm "nông dân nuôi chim" thu 3 tỷ đồng/năm
Sau 12 năm từ bỏ nghề lập trình viên, quyết tâm trở về làm "người nông dân nuôi chim", anh Nguyễn Văn Phúc (SN 1987, ở thôn Hiệu Chân, xã Tân Hưng, huyện Sóc Sơn, TP Hà Nội) đã sở hữu cơ ngơi trang trại với 9.000 đôi chim bồ câu Pháp, mỗi năm trừ các chi phí thu khoảng 3 tỷ đồng.
Cuộc gặp gỡ của nhóm phóng viên và anh Phúc liên tục bị gián đoạn bởi những cuộc điện thoại đặt hàng từ khắp các tỉnh, thành trên cả nước. Anh hài hước bảo: "Đây là thời điểm "hồi sinh" sau dịch Covid-19 nên nghe điện thoại đến cháy cả máy vẫn vui".
Đứng lên sau thất bại
Ngày chàng trai sinh năm 1987 - Nguyễn Văn Phúc bày tỏ dự định mở trang trại nuôi chim bồ câu tại quê nhà, cha mẹ anh hết sức ngạc nhiên. Với mong ước cậu con trai duy nhất có thể "bước ra khỏi lũy tre làng", ông bà đã quyết định để anh sang Cộng hòa Liên bang Nga du học ngành công nghệ thông tin nhiều năm.
Ông bà ấp ủ hy vọng, sau này anh trở thành một kĩ sư, thoát khỏi công việc nhà nông quanh năm đầu tắt mặt tối, "bán mặt cho đất bán lưng cho trời".
Năm 2008, sau khi du học ở Nga trở về, anh Phúc làm một lập trình viên máy tính tại Hà Nội với khoản thu nhập 7 triệu/tháng. Anh nhớ lại, thời điểm đó, lương của công nhân chỉ từ 2 - 3 triệu đồng nên mức lương của chàng thanh niên 21 - 22 tuổi như anh không phải thấp. Vậy mà số tiền đó vẫn không đủ cho anh trang trải cuộc sống ở nơi thành thị đắt đỏ.
Chỉ 5 tháng sau, anh quyết định bỏ nghề về quê Sóc Sơn mở phòng game, đồng thời mở dịch vụ bảo trì máy móc, máy in cho các cơ quan tại địa phương.
Những lúc rảnh việc, anh tranh thủ giúp bố mẹ chăm sóc đàn bồ câu mà bố anh nuôi nhằm tăng gia thêm cho gia đình. Với vốn kiến thức về công nghệ thông tin, anh chụp ảnh đưa hình chim bồ câu lên một số website, diễn đàn rao vặt thời điểm đó để bán.
Nhận thấy nhiều người quan tâm đến sản phẩm này, anh bắt đầu tìm hiểu thông tin, nảy sinh ý nghĩ gắn bó với nghề nuôi chim.
Nghĩ là làm, cuối năm 2008, anh Phúc dồn toàn bộ số tiền tích cóp từ nghề lập trình viên để mua 100 cặp chim bồ câu Pháp về nuôi. Do chưa có kinh nghiệm, kỹ thuật chăm sóc, cách phòng chống dịch bệnh nên chỉ 3 tháng, đàn chim mắc bệnh và chết hàng loạt.
Chàng thanh niên "mất trắng" 40 triệu đồng, một số tiền không hề nhỏ lúc bầy giờ. "Từ 100 cặp chim khỏe mạnh, tôi chỉ còn vỏn vẹn 20 cặp”, anh Phúc nhớ lại.
Đối với chàng thanh niên ít tuổi, lần thất bại đầu đời cũng khiến anh chán nản, mất ăn mất ngủ một thời gian. Nhưng được sự động viên của gia đình và tiếc công xây dựng chuông trại, anh quyết định làm lại lần hai.
"Nếu lần này còn thất bại thì tôi cũng không còn gì hối hận hay tiếc nuối. Nghĩ vậy nên tôi tạm gác công việc gia đình, đi tham quan 1 số mô hình chăn nuôi chim bồ câu Pháp để học hỏi kinh nghiệm chăm sóc, cách phòng chống dịch bệnh. Tôi cũng vay thêm gia đình để mua thêm 30 cặp bồ câu, cộng với 20 cặp sẵn có.
May mắn thay, lần này, nhờ tích lũy kinh nghiệm, 50 cặp bồ câu sinh trưởng nhanh, ít dịch bệnh. Sau 6 tháng, chim cái vào thời kỳ đẻ trứng, tôi quyết định mua máy ấp trứng để nhân rộng số lượng đàn. Từ đó, số lượng đàn chim cứ tăng lên theo từng năm", anh chia sẻ.
Sau 12 năm, hiện tại anh Phúc đang sở hữu 3 trang trại nuôi chim bồ câu Pháp với 9.000 cặp.
Anh nông dân thu nhập tiền tỷ
Anh Phúc chia sẻ, trung bình một con chim bồ câu cái sẽ đẻ 9 lứa trứng/năm. Mỗi lứa 2 quả. Sau khi trứng nở thành con, anh Phúc bán với giá 200.000 đồng/cặp đối với chim giống 2 tháng tuổi; 400.000 đồng/cặp đối với chim từ 4 – 5 tháng tuổi, chim bắt đầu vào sinh sản thì có giá 450.000/cặp. Với chim bồ câu thương phẩm, anh bán với giá 130.000 đồng/cặp.
Sau 12 năm làm nghề, anh Phúc đã tạo được uy tín với thương hiệu riêng nên nguồn tiêu thụ chim giống lẫn chim thương phẩm của anh đều ổn định. Hàng tháng, cả chim giống và chim thương phẩm được anh Phúc xuất bán là khoảng 7.000 cặp.
Trang trại tạo công ăn việc làm cho từ 10 - 15 lao động với mức thu nhập 7 - 10 triệu đồng/tháng.
Mỗi năm, sau khi trừ tất cả các khoản chi phí, anh thu lãi gần 3 tỷ đồng.
"Tất nhiên không có con đường nào là bằng phẳng, cũng có những thời điểm khó khăn, làm chỉ cố gắng để không lỗ", anh Phúc chia sẻ về giai đoạn 2014 - 2015 khi dịch bệnh H7N9 bùng phát.
Anh Phúc thật thà chia sẻ, so với nuôi các loại chim hay gia súc gia cầm khác, nuôi chim bồ câu "nhàn" hơn: một ngày chỉ cho ăn 2 bữa, sáng từ 8 – 11h, chiều từ 15 – 18h. Thức ăn chủ yếu là cám viên. Thế nhưng cái khổ là ở việc chăm sóc sức khỏe cho chim.
Để bồ câu có sức đề kháng tốt, ngay từ khi mới nở, anh đã phòng chống dịch bệnh bằng cách cho chim uống thuốc, tiêm phòng định kỳ, "chăm sóc chim như chăm con mọn".
Cụ thể, chim bồ câu Pháp hay bị bệnh theo mùa, tháng 1, 2 chim hay bị bệnh đậu, bệnh newcastle; mùa đông chim hay bị bệnh thở, đường hô hấp, nên quá trình nuôi người dân phải chú ý tiêm phòng cho chim. Bởi, nếu không tiêm tỉ lệ hao hụt đàn rất lớn.
Ngoài ra, người chăn nuôi phải cực kì chú trọng khâu tổng vệ sinh (dọn phân chim, vãi vôi bột khử trùng…).
Với quy mô lớn, mô hình nuôi chim của anh Phúc đang sử dụng máy ấp trứng. Nói về ưu điểm, anh cho hay: Sử dụng máy ấp trứng hiệu quả cao hơn, tỷ lệ trứng ấp nở gần như 95%.
Khi lấy trứng ra máy ấp, thì phải cho trứng giả vào cho chim ấp. Bởi, nếu không cho trứng giả vào sau này chim sẽ không nuôi con.
Ấp trong máy thì nhiệt độ ổn định, chim nở đạt tỷ lệ cao hơn. Trường hợp ấp tự nhiên trứng nở đạt 70- 80%, người chăn nuôi khó có lãi.
Hiện tại, ngoài tập trung cho trang trại, anh Phúc cũng tận dụng vốn hiểu biết về công nghệ thông tin để mở fanpage, Youtube, website chia sẻ kiến thức nuôi chim bồ câu cho mọi người. Dịp cuối tuần, hàng chục người tìm đến anh để học và nghe chia sẻ về mô hình nuôi chim bồ câu.
"Mình không giấu nghề hay bí quyết làm nghề mà sẵn sàng chia sẻ cho mọi người. Đó cũng là niềm vui của mình", anh cho hay.
Chàng trai Hà Nội khoe ảnh cải tạo nhà cho bố mẹ, nhiều người thích
Từ một ngôi nhà cũ, với nhiều hạng mục xuống cấp, công trình lột xác trở nên hiện đại, đáp ứng đủ công năng sử dụng cho các thành viên trong gia đình.
" alt="Bỏ nghề lập trình viên về làm 'nông dân nuôi chim' thu 3 tỷ đồng/năm" /> ...[详细]
Nhận định, soi kèo U19 Wales vs U19 Anh, 2h00 ngày 20/3: Tam sư khó nhọc
Nét đẹp trong ngôi chùa Khmer ở Bình Dương
Hòa thượng Danh Lung đội y. Ảnh: Đăng Huy “Đây là truyền thống của Phật giáo Nam tông bắt nguồn từ thời Đức Phật. Phật chế định thời gian tu tập chuyên sâu này nhằm giúp chúng Tỳ-kheo có cơ hội trau dồi trí tuệ, giới luật và đạo hạnh mà không phải vướng chuyện thế gian”, Hòa thượng chia sẻ.
Sau lễ dâng y Kathina, chúng Tăng thực hiện nghi thức cầu an, chúc phúc đến đại chúng. Lễ dâng y Kathina năm nay, Hòa thượng Danh Lung và chư Tăng, phật tử chùa Candaransi (quận 3, TP.HCM) là đại thí chủ.
Những bộ y mới được Hòa thượng và các đại thí chủ đội trên đầu, nhiễu y từ xa cổng chùa vào đến nơi, dâng lên cúng dường chúng tăng.
Nghi thức đeo dây chúc phúc tại buổi lễ. Ảnh: Đăng Huy Chùa Sirīsuvaṇṇavaṅsā (Tông Kim Quang) còn được gọi là chùa Nước Vàng, tọa lạc tại đường ĐH502, ấp Nước Vàng, xã An Bình, huyện Phú Giáo, tỉnh Bình Dương. Ngôi chùa Khmer đầu tiên tại tỉnh Bình Dương này được thành lập từ năm 2018 và đang trong quá trình xây dựng trên diện tích gần 4.000m2.
Chùa do Đại đức Châu Hoài Thái, Ủy viên Hội đồng Trị sự, Phó Chánh Văn phòng 2 Trung ương GHPGVN đảm nhiệm trụ trì.
Nét đẹp dâng y Kathina theo truyền thống Phật giáo Nam tông ở chùa Tông Kim Quang. Ảnh: Đăng Huy Từ ngày thành lập đến nay, chùa đã tái tạo lại bản sắc văn hóa tộc người Khmer bị lãng quên suốt mấy mươi năm qua tại Bình Dương, đáp ứng nhu cầu tìm về nguồn cội của một bộ phận cư dân Khmer tại xã An Bình.
Ngôi chùa có tiếng chuông vọng từ ao sen, sở hữu loài cây quý hiếm bậc nhất
Vào những ngày tốt trong tháng, người dân xung quanh ngôi chùa từng được xem là danh thắng bậc nhất thành Gia Định xưa lại nghe tiếng chuông đồng vọng lên từ ao sen." alt="Nét đẹp trong ngôi chùa Khmer ở Bình Dương" />
- Nhận định, soi kèo nữ Wolfsburg vs nữ Barcelona, 0h45 ngày 20/3: Định đoạt sớm
- Tôi từng bị mang tiếng ác vì cho con đi trại hè quân đội
- Việt Anh tới thăm, tiết lộ sức khoẻ hiện tại của NSND Công Lý
- Thú ăn kem trong cái rét 7 độ C của người Hà Nội
- Nhận định, soi kèo Monterey Bay vs Inter San Francisco, 09h00 ngày 20/3: Bắt nạt đội khách
- Chuyện về Cát Tường làm Quyền Linh rơi nước mắt
- Dàn mỹ nhân diện đầm xanh dự show Vũ Ngọc và Son