Phú Quốc có biển đẹp, bãi cát mịn màng, những dòng suối êm đêm ngày chảy róc rách, nguồn hải sản phong phú và những làng nghề truyền thống độc đáo luôn khiến các du khách trầm trồ.Làm sao để chọn lộ trình phù hợp nhất, để vừa tiết kiệm thời gian, vừa thăm thú trải nghiệm các địa điểm hấp dẫn?
1. Cung đường nam đảo
Phía nam của đảo có nhiều vùng đất thấp và khá đông dân cư. Trên con đường khám phá và trải nghiệm, bạn sẽ được gặp người dân địa phương, nghe giọng điệu lạ mà dễ thương.
Cung đường này đưa chúng ta đến suối Tranh - con suối với làn nước trong mát, với dòng thác ngày đêm chảy, với những ghềnh đá lạ đủ kiểu dáng, sắp xếp không theo nguyên tắc nào.
Đá to đá nhỏ nằm dọc con suối. Làn nước trong vắt, mềm mại chảy len qua các ghềnh đá. Không gian xanh mướt màu lá, bầu trời cao vút, giọt nắng vàng ươm, có tiếng suối róc rách, chim hót líu lo, có cả tiếng gió lướt qua các nhành cây. Tất cả như một bức tranh: hoang sơ, thanh bình, nhẹ nhàng và lãng mạn.
Rời Suối Tranh với không gian thiên nhiên khoáng đạt, bạn hãy đến với nơi cho ra những giọt nước mắm đậm đà nổi tiếng - nhà thùng nước mắm truyền thống. Đây là nơi chế biến nước mắm thơm ngon theo cách thức thủ công được lưu truyền qua bao đời.
Phú Quốc còn có khu nhà tù gắn liền với một giai đoạn đau thương trong lịch sử dân tộc, nơi từng giam giữ hàng nghìn tù binh với 14 phân khu và hệ thống hàng rào kiên cố bao bọc xung quanh. Khu di tích này được dựng lại cảnh các tù binh bị tra tấn dã man bằng nhiều hình thức.
 |
Khu nhà tù Phú Quốc với hệ thống hàng rào dây thép gai. Ảnh: Narabunny. |
Bãi Sao cách thị trấn Đông Dương 28 km. Đây là một bãi biển đẹp, với đường bờ biển uốn lượn điệu đà, làn nước trong vắt xanh cuốn hút và hơn hết là bãi cát trắng mịn màng, sáng lên quyến rũ dưới ánh nắng.
Sóng ở đây nhẹ và êm ả. Bạn sẽ có nhiều góc để chụp ảnh kỷ niệm, selfie với biển êm, mây trôi nhẹ, trời cao đầy nắng vàng, cát trắng, dừa xanh, có cả những chiếc cano nhiều màu sắc. Nếu có cơ hội, bạn hãy thử ngắm hoàng hôn và bình minh ở đây. Khi đó, cảnh vật bình lặng mà sống động, buồn mà rực rỡ lắm.
 |
Bãi Sao có bờ cát trắng mịn, những hàng dừa xanh và nước biển trong vắt. Ảnh: Keuleonroad. |
Khu nam đảo còn thu hút du khách với khu nuôi cấy ngọc trai Nhật Bản. Bạn có thể ghé vào Bãi Khem - một trong những bãi biển hình vòng cung đẹp nhất huyện đảo Phú Quốc. Nơi đây có bãi cát thoai thoải, trắng mịn,với rừng cây xanh mướt bao quanh, có những khối đá “ngỗ nghịch” nhô lên trên bãi cát. Nước biển trong xanh nhìn xuống tận đáy.
Khu vực này đẹp kiểu hoang sơ, tĩnh lặng và êm ả nhưng cũng không kém phần sinh động và tươi vui nhờ. Bãi Khem giống một thiên đường nghỉ dưỡng.
Đã đến đây, bạn đừng quên đến Mũi Ông Đội, rất thu hút bởi địa hình độc đáo với 2 mặt giáp biển. Bạn có thể ngắm mặt trời mọc và lặn tại cùng vị trí, ngắm nhìn những bãi cát, ghềnh đá, bãi đá và hơn nữa là những rặng san hô nhiều màu sắc dưới làn nước trong veo xanh thích mắt.
2. Cung đường Bắc đảo
Sẽ khá mất thời gian để đi dọc con đường này và khám phá những địa điểm hấp dẫn.
Đầu tiên kể đến là bãi Ông Lang, bãi biển được mệnh danh là nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất. Bãi Ông Lang yên tĩnh đến sâu lắng, dù cũng cát mịn, nước trong, cũng hàng dừa xanh, cũng gió, cũng nắng nhưng cảm giác lại khác.
 |
Cảnh hoàng hôn đẹp đến mê hoặc nhìn từ bãi Ông Lang. Ảnh: Chloe_shields. |
Đi mãi trên cung đường TL4, bạn sẽ đến Thiên đường vui chơi - Vinpearl Land, vườn thú Vinpearl Safari và mũi Gành Dầu - nơi được gọi là miệng của chú cá huyện đảo Phú Quốc.
Mũi Gành Dầu giống bãi Ông Lang: thiên nhiên hoang sơ, bình dị và giản đơn. Không khí trong lành, bờ cát nhẵn mịn, sóng xanh với làn nước trong vắt nhìn thấy đáy và không gian cũng tĩnh lặng.
Nhưng đó chỉ là lúc tàu cá chưa về. Khi tàu cập bến, mọi thứ khác hẳn, ồn ào, nhộn nhịp, tươi vui và tràn đầy sức sống.
Đứng đây bạn còn nhìn thấy núi rừng Campuchia, thấm cảm giác "xa tận chân trời, gần ngay trước mắt". Bên cạnh Mũi Gành Dầu là một làng chài nhỏ hoang sơ, ít dân cư mà mọi người quen gọi là Chuồng Vic.
Thẳng tuyến đường Suối Cái - Gành Dầu, đi thêm 15 km nữa từ mũi Gành Dầu, bạn sẽ đến làng chài Rạch Vẹm, một chốn bình yên trên đảo ngọc Phú Quốc. Nơi này khá nhỏ với hơn 170 hộ dân sống bằng nghề chài lưới. Bức tranh làng chài có đủ các gam màu nóng lạnh, có màu trời, màu nắng, màu biển, màu những rặng dừa xanh.
Đến chốn bình yên này, bạn hoàn toàn có thể tĩnh tâm, thấy lòng nhẹ, tâm an. Nhắm mắt lại, bạn dường như nhận biết được mùi của gió biển nhiều tôm cá, và mùi của những trái dừa thơm.
Thú vị hơn, bạn có thể theo các anh, các chú ra khơi, hưởng cảm giác chòng chành trên sóng, để được gần lắm với biển, nước, với các chú cá đang tung tăng bơi lội phía dưới thuyền hay đàn sao biển cứ thích nằm hoài dưới cát.
3. Cung đường cực Bắc
Đi thêm 40 km nữa từ trung tâm thị trấn Dương Đông là đến Mũi Trâu Nằm. Con đường đến đây khá gian nan, không hoàn toàn là đường nhựa, lại càng không trải hoa hồng. Từ ngã ba Rạch Tràm để đến được Mũi Trâu Nằm, bạn phải đi thêm 8 km nữa toàn đường đất đỏ với hàng chục ổ gà, ổ voi, hàng chục hố bùn, hố sình lầy. Bạn lại qua 2 km đường cát lún, đi thêm 1 km đường bờ biển, lại còn bơi qua một con sông nhỏ mới đến.
Gian nan đấy, nhưng các bạn đừng vội nản. Trên con đường này, các bạn nhận được rất nhiều món quà thú vị, được thử tài “quái xế” của mình, thách thức giới hạn của bản thân, ngắm nhìn thiên nhiên hùng vĩ và đắm mình vào bức tranh xanh mướt.
Nơi này có Khu bảo tồn rừng nguyên sinh Phú Quốc, nên đâu đâu cũng có cây xanh căng đầy sức sống. Bạn dễ dàng nhìn thấy những cây tràm cao lớn hàng chục năm tuổi, dây leo như trong phim Cậu bé rừng xanh, những thân cây bám đầy rêu xanh xầm xì, những gốc đước lớn, những cụm lan rừng tung tăng đua nở.
Làng chài Rạch Tràm nằm về phía bắc, xa nhất của đảo, khá tách biệt. Ở đây, bùn trong rừng theo sông suối đổ ra nên nước biển cũng không trong như những bãi biển khác, chỉ có nắng vẫn cao, trời xanh, mùi biển vẫn nồng, bãi cát mịn, và hải sản rẻ, tươi ngon, hấp dẫn.
 |
Làng chài Rạch Tràm còn lạc lõng và khá tách biệt với bên ngoài. Ảnh: Froeloffen. |
4. Cung đường xuyên rừng
Cung đường xuyên rừng ở đây không bắt các bạn tay cầm rựa, tay cầm la bàn như trong các bộ phim khảo cổ . Nếu thực sự muốn thử cảm giác “rọn vẹn với thiên nhiên, các bạn nên thử.
Đi trên khung đường này, bạn sẽ thấy làng chài Hàm Ninh nằm ngay trên bờ biển phía đông của đảo, sau là núi cao, trước là biển rộng. Ở đây, nước lúc chạy tít ra xa, lộ nguyên bãi cát trắng, lúc lại lên cao ngập cả bãi và mé rừng.
Bạn sẽ được chiêm ngưỡng ngọn núi Hàm Ninh cao 300 m phía sau làng chài được. Vùng đất này thật "tham lam" quá, có đủ đá, núi, rừng, cát, biển, dừa, hải sản tươi ngon. Ghẹ Hàm Ninh đã thành thương hiệu, chưa ăn chưa gọi là đã đến Hàm Ninh.
 |
Hàm Ninh được với lưng tựa núi, mặt hướng biển hết sức độc đáo. Ảnh: Tanoh94. |
Bãi Thơm có vẻ đẹp hoang sơ, nằm ở trung tâm xã Bãi Thơm, trên bờ biển phía đông bắc Phú Quốc. Nếu muốn đi từ Hàm Ninh đến đây, bạn vòng qua làng chài Rạch Vẹm khoảng 60 km. Con đường này giống như đoạn đến Mũi Trâu Nằm, toàn hố sụt, suối vắt ngang, mưa khiến đường lún sâu đến mức người dân phải kê các thân cây liền nhau mà đi qua.
Nhưng hành trình xứng đáng lắm. Trên đường, bạn thấy bao nhiêu loài động vật hoang dã. Tới nơi, Bãi Thơm hiện ra như mời gọi. Nơi đây có quang cảnh đẹp, bãi cát hẹp, nước biển nông nhưng nhiều đá ngầm, không tắm được, chỉ hợp selfie sống ảo.
(Theo Zing.vn)
" alt="4 cung đường khám phá trọn vẹn đảo ngọc Phú Quốc"/>
4 cung đường khám phá trọn vẹn đảo ngọc Phú Quốc

- Loa phường ngày xưa là một phần không thể thiếu trong đời sống người Hà Nội. Có người bảo, nhờ tiếng loa của ông họ không cần đồng hồ báo thức, không bao giờ dậy muộn giờ.Trước đề nghị bỏ loa phường của Chủ tịch UBND TP Hà Nội, hơn một ngày nay, người dân Thủ đô không khỏi xôn xao. Người bày tỏ vui mừng vì được "tạm biệt" loa phường. Người lại chia sẻ đầy hoài niệm. |
Ông Lưu Đức Hậu (SN 1941), tổ 59, phường Thổ Quan, Đống Đa, Hà Nội, chia sẻ với VietNamNet câu chuyện 20 năm (1972 -1992) ông phụ trách công tác phát thanh phường.
Gắn bó nhiều năm với công việc này, ông Hậu cho biết, chiếc loa phường là một phần không thể thiếu trong ký ức của người Hà Nội. Làm nghề thông tin, ông cũng cảm thấy rất tự hào.
Ông Hậu nói thêm, loa phường chỉ dùng vào các việc chung, phát thông tin của quan trọng của phường và thành phố tuy nhiên đây cũng là nơi phát tin cấp yếu do người dân nhờ.
 |
Ông Lưu Đức Hậu chia sẻ: "Loa phường là một phần không thể thiếu trong ký ức của người Hà Nội" |
Ông nhớ nhất câu chuyện vào một mùa đông nhiều năm về trước. Lúc đó đã vào khoảng 9 giờ đêm, trời rét cắt da cắt thịt, các gia đình đều đóng cửa đi ngủ thì ông nghe tiếng gõ cửa. Họ là một đôi vợ chồng trẻ, mếu máo đến nhờ ông đọc giúp tìm trẻ lạc.
Con họ là một cháu bé đi từ 4 giờ chiều chưa về nhà. Bởi vậy, đang ngủ nhưng ông lại dậy, khoác thêm áo lọ mọ ra phường đọc bản tin. Nhờ bản tin đó, có một người dân đã nghe được và dẫn cháu bé về cho gia đình của đôi vợ chồng kia.
Tìm được con, họ mừng rỡ chạy đi mua biếu ông cây thuốc lá 3 số. Tuy nhiên ông từ chối. Khi họ sang hàng tạp hóa gần nhà ông để trả lại thì được bà chủ mách nước là: “Ông Hậu chỉ hút thuốc Tam Đảo”. Thế là họ đổi sang mua thuốc này biếu ông nhưng ông cũng chỉ nhận một gói.
“Thời đó, bao thuốc lá là quý lắm rồi. Tôi làm việc với niềm đam mê bởi phụ cập của nghề thấp. Tôi vẫn phải mở thêm quán sửa xe để nuôi vợ, nuôi con”, ông nói.
 |
"Ngày xưa không có nhiều phương tiện truyền thông, sáng sớm người dân tụm năm, tụm 3 dưới cột loa chỉ để nghe 1 tin quan trọng và họ bàn tán sôi nổi vì tin tức ấy", ông Hậu kể. Ảnh: Đoàn Bổng |
Ngoài những thông tin chính trị, thời sự, ông cũng thông báo về tình hình vệ sinh, an ninh trật tự của phường để người dân rút kinh nghiệm, học tập.
“Lần đó, trong phường có xảy ra một việc nghiêm trọng là có đôi vợ chồng anh T. và chị M. xung đột. Người chồng đánh vợ đến mức chấn thương, buộc phường phải can thiệp, giải quyết. Khi đọc bản tin này, vì bất bình với hành vi đánh vợ của anh T., tôi đã chỉnh loa, chĩa thẳng vào nhà anh ấy. Tôi đọc bản tin ấy liên tục một tuần để mục đích cảnh cáo, phê bình việc bạo lực trong gia đình”, ông Hậu cho biết.
“Những gia đình nào xả rác bừa bãi, để rác không đúng chỗ, cho chó mèo đi vệ sinh lung tung…cũng được bêu tên trên loa phường. Tôi đọc to và rõ ràng số nhà, số tổ để họ rút kinh nghiệm trong vệ sinh chung”, ông Hậu kể.
Về công việc thường ngày, ông cho biết: “Thời đó, cứ 5 giờ kém tôi dậy pha một ấm trà uống cho thanh giọng. Sau đó tôi ra phường. Đúng 5 giờ 30 nhạc hiệu chương trình phát thanh vang lên. Nhạc hiệu kết thúc tôi bắt đầu câu giới thiệu quen thuộc: “Mời bà con và các bạn lắng nghe…”. Sau đó tôi lần lượt đọc các bản tin”.
Theo ông Hậu, thông tin thời sự của phường được ưu tiên đọc trước. Tiếp theo đó, ông đọc tin thời sự chung của Hà Nội và cả nước. Sau phần tin tức thời sự là thông tin về thời tiết. Cuối cùng lại quay về tin an ninh trật tự, công tác vệ sinh, văn hóa… của phường.
Khoảng 30 phút của buổi phát thanh ông sẽ phát xen kẽ một bài hát. Đến 7 giờ chương trình kết thúc.
“Buổi sáng là buổi phát chính. Chương trình phát thanh buổi chiều chỉ khoảng 30-45 phút. Nếu trong ngày, phường Thổ Quan có thông tin gì mới tôi sẽ đọc, còn không bà con sẽ lại nghe lại bản tin buổi sáng”, ông cho biết thêm.
Cựu Phát thanh viên này cũng khẳng định, đọc loa phường là công việc không hề đơn giản. Bản thân ông phải chọn lọc tin tức, xác minh tin và đọc bằng một giọng truyền cảm, đúng từ dấu chấm đến dấu phẩy.
Ông nói: “Để làm việc này tôi giữ giọng rất cẩn thận. Tôi không uống đồ lạnh, thay vào đó là nước ấm. Mùa đông đi đâu tôi cũng quàng khăn giữ ấm cổ. Buổi sáng súc miệng bằng nước muối ấm…Vì vậy suốt 26 năm làm việc tôi chưa lần nào ốm để đến mức không thể đọc tin nổi”.
Cũng theo ông Hậu, loa phường ngày xưa là một phần không thể thiếu trong đời sống người Hà Nội. Có người dân bảo với ông, nhờ tiếng loa của ông họ không cần đồng hồ báo thức, không bao giờ dậy muộn giờ.
Ngày xưa không có nhiều phương tiện truyền thông, sáng sớm người dân tụm năm, tụm 3 dưới cột loa chỉ để nghe 1 tin quan trọng và họ bàn tán sôi nổi vì tin tức ấy. Sau đấy, họ mới bắt tay vào làm việc cho ngày mới.
“Những ngày giáp Tết như hiện tại, tôi chỉ phát những bản tin vui vẻ, chương trình ca nhạc chào xuân. Dù ngày chủ nhật, dù ngày lễ Tết, dù nắng, dù mưa…chưa một ngày nào thiếu tiếng loa phường”.
Suốt một thời gắn bó với chiếc loa, ông Hậu chỉ giữ lại cho mình tấm Huy chương Vì sự nghiệp văn hóa. Trước thông tin loa phường có thể bị xóa bỏ, ông nói: “Tôi rất tiếc nếu đó là sự thật”.

Thay thế loa phường bằng phương tiện thông tin nào?
Nhiều ý kiến độc giả VietNamNet đồng tình với việc bỏ loa phát thanh phường, nhưng cũng có ý kiến cho rằng cần có những giải pháp toàn diện hơn để thay thế được vai trò của hệ thống thông tin này.
" alt="‘Nhà nào đánh vợ, tôi chĩa loa phường thẳng vào đó đọc tin’"/>
‘Nhà nào đánh vợ, tôi chĩa loa phường thẳng vào đó đọc tin’