Sau khi thay đồ, mặc tạp dề, đeo khẩu trang kín mít, chị Hoa bước vào lớp con và bắt đầu quan sát.Chị Hoa (sinh năm 1986, quê Biên Hoà) hiện đang sống ở Tokyo, Nhật Bản cùng chồng đã được 10 năm nay. Con trai đầu lòng của chị, bé Trí Việt sinh tháng 9/2014, hiện tròn 22 tháng tuổi. Cách đây không lâu, chị Hoa vừa quyết định cho bé nhập học tại một trường mẫu giáo ở Tokyo.
Bà mẹ một con cho biết “Ở Nhật có hai loại trường mẫu giáo, một là trường có học phí dựa theo thu nhập của bố mẹ thường từ 2-10 triệu/tháng. Trường này khó vào, yêu cầu phải xét tuyển và bố mẹ đều phải đi làm. Kiểu trường thứ hai là trường không dựa theo thu nhập, cũng không cần xét tuyển, đóng học phí khoảng 14 triệu/ tháng. Bé nhà mình học trường loại đầu tiên. Lớp con theo học là lớp dành cho các bé 1 tuổi, tất cả đều mới nhập học được 3 tháng.
Cách đây một tháng, mình được nhà trường mời tham gia một buổi quan sát, trải nghiệm một ngày ở nhà trẻ của con mình. Đây là hoạt động thường xuyên mà tất cả các trường mẫu giáo ở Nhật đều có. Khi được hoá trang thành cô lao công để vào trường con quan sát, nhìn cách các con học, cách các cô chăm con, mình cảm thấy thật sự ngạc nhiên, thấy con khác hẳn so với lúc ở nhà với ba mẹ”.

|
Chị Hoa và bé Trí Việt hiện đang sinh sống tại Tokyo, Nhật Bản |
Cùng nghe chị Hoa kể lại kỷ niệm lần giả làm lao công để thực hiện buổi quan sát đầy bất ngờ ở trường mẫu giáo Nhật Bản:
9h sáng mẹ đưa bạn đến trường, chào tạm biệt như mọi khi, sau đó được cô hiệu phó dẫn đi thay đồ. Toàn bộ quần, áo, áo tạp dề, tất chân, khăn quấn đầu, giày đi trong nhà, khẩu trang, giày đi bên ngoài được chuẩn bị sẵn.
Hôm nay có mình và hai mẹ nữa tham gia, ban đầu lo hoá trang thế nào cũng bị phát hiện, thế mà sau khi thay đồ, bịt khăn quấn đầu, đeo khẩu trang kín mít, mình nhìn một hồi mới nhận ra mẹ bạn Sana, lại được các cô bảo yên tâm, ít trường hợp bị lộ, con mà mà có nhìn vô mắt thì nhớ quay đi chỗ khác nhanh, coi như không quen biết là được nên yên tâm.
Hoá trang xong, cầm cái khăn lau giả vờ vào phòng dọn dẹp và bắt đầu quan sát.
 |
Lớp học của các bé có rất nhiều sách truyện được sắp xếp gọn gàng |
- 9 giờ: Các bạn đến lớp xong sẽ tự do chơi thoải mái đồ chơi. Bạn thì chơi búp bê, bạn thì ngồi ghép hình cho khớp với ô, bạn chơi bóng... Su ngồi xếp lego một hồi thì lấy xe ra chơi cùng bạn Hayato, hai bạn vừa chơi vừa thi nhau gào "Bư bư" (tiếng xe chạy) , thi thoảng giật xe của nhau nhưng diễn biến hoà bình vui vẻ.
- 9h20: Giờ ăn nhẹ buổi sáng. Cô phụ trách nấu nướng đẩy xe đồ ăn vào phòng gọi các bạn “Giờ ăn đến rồi, hôm nay có sữa chua, bánh qui và trà lúa mạch nhé". Thế là các bạn chạy tới bàn ăn, ngồi đúng vị trí của mình, nghiêm chỉnh đợi các cô đeo tạp dề, lau tay. Lớp Su 12 bạn, có hai cô trông chính, mỗi cô phụ trách 6 bạn, chia làm hai bàn. Các cô vừa lau mặt cho từng bạn vừa hát bài gì đó mà các bạn tỏ vẻ rất vui, hoan hô đủ kiểu.
Xong mỗi bạn được phát hai cái bánh, một hũ sữa chua, một ly trà. Tất cả đều tự xúc, tự cầm ly uống ngoan ngoãn. Bạn nào ăn xong thì đưa lại chén bát cho cô, đứng dậy không quên kéo cái ghế lại cho ngay ngắn vào bàn.

|
Tấm bảng ghi thực đơn các món ăn trong ngày |
- Hơn 10 giờ
Xong là đến màn thay bỉm, chuẩn bị đi ra ngoài chơi. Cô vừa ra hiệu “đi ra ngoài chơi", mở cửa phòng một phát là tất cả các bạn nhanh như chớp lao ra ngoài, đến đúng vị trí bỏ mũ của mình lấy mũ, vô cùng nhanh gọn rồi cùng chạy ra cầu thang xuống tầng 1.
Ngạc nhiên nhất là khúc này, đến cầu thang tất cả cùng quay mông lại và bò xuống, nhìn nguyên một đám bé xíu, đầu đội mũ hồng, bò bò xuống cầu thang, rồi các cô lại hoà nhịp “xuống nào, xuống nào" mà không nhịn được cười, quá sức dễ thương. Xuống dưới tầng là tự chạy tới đúng hộp để giày của mình, cầm ra cho các cô đi vào cho.
Ra đến sân trước khi lên xe đẩy thì ngồi ở bậc sân để cô điểm danh, trật tự và nhanh lẹ.Hôm nay lịch trình của các bạn là sẽ đi xem tàu, vì trường gần đường tàu chạy qua.
 |
Cô vừa ra hiệu “đi ra ngoài chơi", mở cửa phòng một phát là tất cả các bạn nhanh như chớp lao ra ngoài, đến đúng vị trí bỏ mũ của mình lấy mũ, vô cùng nhanh gọn. |
- Hoạt động đi ngắm tàu hoả
Đoạn đường khoảng hơn 200m thôi mà bao nhiêu thứ mới lạ, đầu tiên là gặp con chó đang đi cùng một bác già mà các bạn gào lên "Wan wan" um sùm, xong “bye bye" kịch liệt, rồi đi qua mấy chậu hoa cũng chỉ chỏ, đi qua cửa kính của một cửa hàng, thấy hình mình trong kính thì giơ tay làm trò, ồ à xì xồ, rồi đi ngang qua hai chậu cá nhà nào để trước nhà lại chào cá, “bye bye” cá...
Đến nơi là một con đường nhỏ, một bên là đường tàu chạy, có hàng rào, môt bên là hàng cây mát rượi, có bậc thềm nhỏ. Ngồi đợi tàu chạy qua,sự háo hức ngón trông hiên rõ, mỗi lần có tiếng kẻng kêu “kan kan” là các bạn đứng dậy ra đu hàng rào ngóng tàu, reo hò phấn khích. Hôm nay trời nắng to, xem được ba bốn lần tàu chạy là đã nắng lắm rồi nên phải về lại trường.

|
Chiếc xe đẩy đặc trưng của các trường mẫu giáo Nhật |

|
Các em bé đứng ngắm xem tàu hoả, đây là một hoạt động vui chơi ngoài trời của trẻ |
- Đây là khúc mà mình cảm động nhất, muốn khóc luôn
Lúc đi mình thấy mỗi xe đều có một bạn sẽ xuống đẩy cùng với cô, nghĩ đơn thuần là chắc mấy bạn không chịu đứng lên xe, đòi đi bộ. Thì ra không phải, các bạn sẽ thay phiên nhau đẩy xe, đợt về hôm nay là tới phiên bạn Su.
Trời nắng, đoạn đường hơn 200m mình nghĩ chắc Su chỉ đẩy nừa đường là cùng, vậy mà bạn đẩy đến cuối cùng, tay cứ bám thành xe, mặt đôi khi nhăn lại vì nắng nhưng không hề dừng lại, xong lại còn chơi "inai inai ba (ú oà) với các bạn đứng trên xe.
Nhìn bạn nhễ nhại mồ hôi, mặt đỏ bừng, xong đến nơi được cô khen vì giúp cô, đã cố gắng nhiều " Viet kun, arigato yoku ganbatta ne", bạn cười tươi ơi là tươi mà lúc đó muốn chạy lại ôm bạn ghê gớm!

|
Con trai chị Hoa phụ trách giúp cô đẩy các bạn về lại trường |
Về tới trường, xuống xe là ngồi bậc thềm điểm danh đầy đủ, cất dép vào vị trị, tự leo lên cầu thang, cất mũ, trước khi vào lại phòng từng bạn ngồi xuống để cô lau chân, vào phòng chạy đến chỗ rửa tay để cô rửa cho.
Tất cả các hành động đều diễn ra trật tự, tự lập, các cô chỉ nhắc miệng thôi. Xong các cô đọc ehon ( sách ảnh), các bạn ngồi nghe chăm chú, thích thú lắm luôn, chẳng bù ở nhà mẹ đọc là bạn ý cứ đòi lật trang khác cho nhanh.
-11h20
Tới giờ ăn trưa, cô phục vụ lại đẩy xe đồ ăn vào, nói to "giờ ăn trưa tới rôi, hôm nay có bánh mì, thịt gà, canh đậu hũ và rau xà lách nhé". Các bạn nhanh chóng ngồi vào ghế, cô đeo tạp dề, lại hát bài gì đó trước khi ăn, các bạn lại vỗ tay vui vẻ.
Bữa trưa diễn ra không suôn sẻ như ban sáng, bắt đầu có bạn không muốn ăn, bạn thì chỉ ăn bánh mì, không chịu ăn rau, bạn thì chỉ nghịch. Thịt gà hôm nay các cô không cắt nhỏ hẳn, để nguyên miếng nên nhiều bạn không cắn được dứt ra, đâm ra toàn bỏ thịt. Mình cứ nghĩ sao cô không cắt nhỏ ra cho dễ ăn nhỉ, vì thây Su cũng muốn ăn mà không cắn đuọc thêm nên bỏ nửa. (lúc về cô mới giải thích là để tập dần cho các bạn tự dùng răng cửa cắn miếng nhỏ cho quen).
30 phút ăn trưa, cô phải xoay mòng mòng, mình thấy mà chóng mặt. Thế nào mà cuối cùng các bạn cũng đều ăn gần hết phần của mình chứ.
Ăn xong đến tiết mục thay quần áo, thay bỉm chuẩn bị đi ngủ, có bạn đi ị luôn lúc này, các cô lại phải thay chùi rửa đủ kiểu. Mình đến giờ này theo dõi không thôi mà còn thấy chóng mặt. Thực sự hâm mộ các cô.

|
Mẫu minh hoạ các món ăn của bé cho cha mẹ dễ hình dung quan sát |
- 12h giờ:
Tất cả trong tình trạng sạch sẽ no nê, được lùa qua phòng bên cạnh, chăn nệm của từng bạn đã được trải sẵn. Cô ngồi giữa các bạn, xoa đầu xoa chân, hát ru, một hồi là các bạn khò khò ngon lành hết. Quá vi diệu, không một tiếng khóc.
Bạn ngủ xong là mẹ hết giờ hoá trang, xuống nói chuyện với cô rồi về. Các bạn ngủ trưa dậy là sẽ được chơi, 3 giờ chiều ăn thêm một bữa nhẹ nữa, nhảy mùa hát hò và chờ ba mẹ tới đón, kết thúc một ngày ở nhà trẻ.
"Mới hai tháng thôi mà con đã học được nhiều thứ như thế này, từ những điều nhỏ nhất, tỉ mỉ nhất, thật lòng khâm phục và biết ơn các cô giáo rất nhiều. Hơn hết là cảm giác yên tâm, hanh phúc vì con đang được học ở một môi trường thật tốt, mà nếu chỉ ở với ba mẹ không bao giờ có được" chị Hoa hạnh phúc kết luận.
(Theo Khám phá)
" alt="Mẹ Việt giả làm lao công ở trường mẫu giáo và cái kết bất ngờ"/>
Mẹ Việt giả làm lao công ở trường mẫu giáo và cái kết bất ngờ

Nếu không may buộc phải cai sex vì một lí do nào đó, đàn ông thường "khó chịu ra mặt" khi quá ngưỡng chịu đựng đói "sex". Vậy đàn ông "cai" sex tối đa được bao lâu?
Đàn ông luôn "bại trận" trong cuộc đấu "nhịn yêu"
Sinh lý khác nhau giữa nam và nữ quyết định rất nhiều tới cảm xúc và sức khỏe của họ nếu không may buộc phải "cai" sex vì lí do nào đó.
Các nhà tình dục học cho rằng, do đặc điểm về mặt sinh lý, thời gian phụ nữ có thể nhịn “chuyện ấy” lâu hơn nhiều so với đàn ông. Nam giới chỉ có thể “chờ” trung bình là ba tuần, nhưng phụ nữ lại có thể “chịu” được đến hai tháng! Tất nhiên, việc nhịn của mỗi người, cả nam lẫn nữ đều không tương đồng nhau, tùy thuộc vào sức khỏe, nhu cầu tình dục.
Khi quá ngưỡng chịu đựng, đàn ông cũng thể hiện “khó chịu ra mặt” hơn hẳn phụ nữ. Một người đàn ông có sức khỏe tốt và nhu cầu sinh lý bình thường, sau khoảng ba tuần “đói”, sẽ cảm thấy bực bội, cáu kỉnh, không hài lòng với mọi thứ, khó tính trong mọi chuyện, dễ giận dữ. Trong khi đó, phụ nữ bị “bỏ đói” vài tháng, sẽ dễ rơi vào trạng thái dễ xúc động, buồn đó vui đó, khó cân bằng cảm xúc.
Có một nguyên nhân dễ dàng nhận thấy nhất về việc tạo ra sự khác biệt giữa nam và nữ trong khả năng nhịn, là cấu tạo về mặt cơ thể. Đàn ông có một “nhà máy” sản xuất (tinh trùng) liên tục. Dù “đầu ra” cho sản phẩm bị tắc, “nhà máy” vẫn cứ sản xuất đều đều, khiến “hàng hóa” ứ đọng. Một “nhà máy” rơi vào tình trạng như vậy, rối loạn là lẽ bình thường.
 |
Ảnh minh họa |
Sau một thời gian “ách hàng”, cơ thể đàn ông sẽ tự “giải phóng” theo nguyên tắc “bể đầy quá sẽ tràn” bằng cơ chế mộng tinh. Nhưng mọi việc chẳng đơn giản như vậy. Dù hàng hóa đã được đưa ra khỏi “kho”, nhưng tâm lý của chàng vẫn còn bị ức chế, chứ không được cảm giác thỏa mãn như việc quan hệ tình dục đúng nghĩa.
phụ nữ thường có xúc cảm mới thực sự khơi gợi được nhu cầu. Những yếu tố thúc đẩy ham muốn của phụ nữ diễn ra chậm hơn nam giới. Sự chậm ấy cũng giúp phụ nữ có khả năng nhịn lâu hơn, vì “lửa dục” của họ không cháy bùng khiến chủ nhân “chịu không nổi” như nam giới, mà âm ỉ, nhẹ nhàng.
Như vậy, không phải “đàn ông không quen nhịn”, mà chỉ là nhịn kém hơn phụ nữ. Một người đàn ông “no đủ” ở nhà, ra đường cũng ít tơ tưởng bậy bạ hơn so với người đàn ông bị “bỏ đói”. Còn gì bằng khi người vợ có thể cùng chồng tạo ra nhịp sinh hoạt tình dục đều đặn để cả hai không phải nhịn. Nhưng trong thực tế, vì nhiều lý do như vợ trong thai kỳ, đau ốm, bận rộn… khiến chồng phải nhịn quá lâu. Làm sao để cải thiện tình hình?
Trước hết, cần xác định tinh thần “cố gắng tốt nhất trong mức có thể”. “Đói” cũng có nhiều mức độ. Nếu người trong cuộc nhìn nhận mức độ quan trọng của đời sống gối chăn, hãy cố gắng để bạn đời “đỡ đói”, chứ đừng để “đói hẳn”. Ngoài ra, cả nam lẫn nữ cũng cần xác định rằng, tình dục không chỉ là “quan hệ”. Khi thiếu bữa chính, hãy bổ sung cho nhau bằng những bữa phụ với các món “nhẹ” bằng những “hành vi tình ái” như nắm tay, hôn, ôm ấp để “cơn đói” đỡ cồn cào ruột gan.
Làm sao để đạt được tình dục lý tưởng?
Nghiên cứu năm 2009 trên 3.282 cặp nam và nữ ở 10 quốc gia của châu Á để tìm ra định nghĩa về “Tình dục lý tưởng”, tác giả Rosie King cho thấy có 5 yếu tố chính tạo nên tình dục lý tưởng.
Các yếu tố lần lượt là độ cứng của dương vật, khả năng duy trì độ cứng, tần suất quan hệ, thời gian kéo dài của mỗi lần và việc đạt đỉnh điểm khoái cảm.
“Độ cương cứng cửa dương vật” và “khả năng duy trì độ cứng của dương vật” khi quan hệ là hai yếu tố được quan tâm nhiều nhất với tỷ lệ 53%. Vấn đề “tần suất quan hệ” không phải điều các đôi bạn mong muốn mà chính là chất lượng của quan hệ tình dục.
 |
Ảnh minh họa |
Nghiên cứu cũng đã chỉ ra, mối quan hệ tình dục sẽ trở nên thăng hoa, đạt kết quả mỹ mãn khi nam và nữ có mối quan hệ thân thiện, quan hệ dựa trên tình cảm, cần có khúc dạo đầu. Người bạn tình phải đạt khoái cảm, khả năng duy trì cuộc quan hệ càng lâu càng tốt.
Khi kết thúc ân ái, người nữ có khuynh hướng được sự chia sẻ, động viên và âu yếm. Nam giới luôn mong ước dương vật của mình cứng hơn, quan hệ lâu hơn để thỏa mãn và làm hạnh phúc người bạn tình cùa mình.
Theo truyền thống của châu Á, người phụ nữ thường cam chịu, đóng vai trò thụ động trong cuộc ân ái. Tuy nhiên nghiên cứu cũng cho thấy, nhu cầu cải thiện chất lượng khi quan hệ tình dục không chỉ có ở nam giới mà tỷ lệ ở nữ giới lại cao hơn nam giới.
Tóm lại, tình dục lý tưởng chỉ có khi mối quan hệ tình cảm giữa nam và nữ, đi cùng một nhịp điệu. Đặc biệt vấn đề độ cứng của dương vật đóng vai trò quan trọng.
Tại Việt Nam, trong nghiên cứu về khảo sát đặc điểm bệnh nhân rối loạn cương, 84% nam bị rối loạn cương có bị ảnh hưởng về mặc tâm lý. Các bệnh nhân cảm thấy thiếu tự tin, mặc cảm, trầm cảm và sợ quan hệ tình dục. Rối loạn cương không chỉ là vấn đề riêng của nam giới mà ảnh hưởng đến người bạn tình, đồng thời làm giảm chất lượng sống của các cặp vợ chồng.
Điều trị rối loạn cương là một trong các phương thức giúp cải thiện mối quan hệ vợ chồng, giúp người nam trở nên tự tin, mạnh mẽ hơn trong vai trò trụ cột gia đình.
(Theo Emdep.vn)
Tin liên quan:
Chuỗi ngày đớn đau của người phụ nữ đẹp bị chồng đánh đập tàn bạo, ép xem clip sex" alt="Đàn ông nhịn sex được bao lâu?"/>
Đàn ông nhịn sex được bao lâu?
Đợi ba mẹ chồng mắng xong, tôi bình thản đáp lại: "Suốt 10 năm nay, con bị hành hạ chẳng khác nào bao cát. Hôm nay, con chỉ mới dằn mặt chồng có một trận, đã bị mắng thế này. Ba mẹ đâu xem con là con cái gì".Tôi từng là một người phụ nữ cam chịu hoàn toàn trong cuộc sống vợ chồng. Từng tốt nghiệp học viện ngân hàng, từng làm trong một ngân hàng tư nhân. Nhưng vì chồng, vì gia đình chồng, tôi đã chấp nhận từ bỏ tất cả. Đó là sai lầm đầu tiên và lớn nhất của tôi.
Nhà chồng tôi rất giàu. Họ có nguyên một công ty chuyên sản xuất đồ gỗ xuất khẩu. Chồng tôi lớn hơn tôi 5 tuổi, cũng là giám đốc điều hành công ty ấy. Chúng tôi gặp nhau trong những lần anh đến ngân hàng giao dịch.
Cưới về, ngay đêm tân hôn, nhà chồng đã yêu cầu tôi nghỉ việc. Họ nói họ không cần tiền. Cái họ cần là một người con dâu biết quán xuyến công việc nhà và sớm sinh cho họ một đứa cháu đích tôn.
Nghỉ việc, tôi nhanh chóng có thai. Sống ở nhà chồng 10 năm nhưng quãng thời gian có thai 4 tháng đó được xem là hạnh phúc, an nhàn nhất với tôi. Nhưng chỉ mang thai đến tháng thứ 5, người tôi bắt đầu sồ sề, chân sưng phù, cần nhất có người bên cạnh động viên, thì cũng là lúc chồng tôi cặp bồ.
Tôi đau đớn, gào thét và chất vấn chồng. Đáp lại, anh ta chỉ nhìn tôi cười khẩy: “Khi nào cô lấy lại vóc dáng, tôi sẽ ngưng ngay chuyện này lại”. Nhà chồng chỉ nói anh vài câu trước mặt tôi, ra vẻ bênh tôi, nhưng thực tế là chẳng ngăn cấm gì anh.
 |
Sinh con trai rồi, chồng tôi vẫn thế, vẫn cặp hết cô này cô kia. (Ảnh minh họa) |
Ngày sinh con, tôi được nằm dịch vụ, mọi chuyện có y tá, bác sĩ lo hết. Đó coi như cũng là cái may của tôi. Bởi nếu không, người khổ nhất vẫn là mẹ tôi và tôi. Nhà chồng và chồng tôi hớn hở chờ đón con ra đời, nhưng khi biết là con gái, họ lạnh nhạt hẳn.
Con gái được 6 tháng, mẹ chồng tôi đã bắt tôi xa con để có thai lại. Đêm đêm, nằm nhớ con rơi nước mắt, tôi cũng không được gần con. Cuộc sống của tôi lúc đó chẳng khác nào địa ngục. Phải cai sữa con sớm, lại đêm đêm chờ đợi người chồng đã và đang đi ngoại tình, về làm cái chuyện đó với mình.
Rất nhanh sau đó, tôi có thai lại, nhẫn nhịn chờ đợi đến 9 tháng, cuối cùng tôi cũng sinh con trai. Gia đình chồng tôi mở tiệc ăn mừng việc này. Còn tôi, tôi đau xót cho chính mình. Dù không muốn thừa nhận, nhưng tôi cũng chỉ là con đẻ thuê mà thôi.
Sinh con trai rồi, chồng tôi vẫn thế, vẫn cặp hết cô này cô kia. Tôi khuyên, anh ta lại đánh tôi bầm dập. Hai đứa bé thấy mẹ bị đánh thì sợ hãi, khóc toáng lên. Vài lần như thế, tôi chẳng dám khuyên can nữa, thay vào đó là im lặng. Im lặng suốt mấy năm như thế cho con tôi được yên ổn.
Tôi vẫn bị đánh mỗi khi chồng không hài lòng chuyện gì đó. Thậm chí, cãi nhau với bồ, anh ta cũng trút lên tôi với lí do: “Đàn bà tụi mày cùng một ruột như nhau”.
Cam chịu nhưng tôi cũng âm thầm tìm cách vùng lên. Tôi dành dụm tiền đi chợ suốt mấy năm trời, được gần trăm triệu cất trong ngân hàng đứng tên mẹ tôi. Tôi cũng âm thầm bán vàng cưới để mua lại một mảnh đất nhỏ, phòng xảy ra biến.
Ba tháng trước, tôi quyết định chơi ván cuối cùng sau một cuộc gọi điện trơ trẽn của cô bồ chồng. Cô ta không nói gì, chỉ để máy cho tôi nghe những âm thầm ghê tởm trong cuộc vui của hai người họ.
Tôi liên hệ thuê 3 người phụ nữ, sau khi định vị được nơi chồng đang tằng tịu, tôi gọi điện cho 3 người phụ nữ kia lao tới vờ đánh ghen chồng tôi. Tất cả nhảy xổ vào mắng chửi chồng tôi, ai cũng tự nhận mình là nhân tình của anh ta. Còn cô bồ kia bị họ gạt ra, không hề đụng tới, coi như nạn nhân giống mình.
Chồng tôi bị 3 người phụ nữ liên thoắng mắng chửi, xô đẩy thì chỉ ú ớ, cố chạy thoát nhớ đời, cô bồ kia tưởng anh cùng một lúc lăng nhăng với cả đám người nên tức giận bỏ đi. Bản thân anh ta phải vào bệnh viện băng bó mấy vết cào trên mặt.
Sau khi về nhà, chồng tôi được cả nhà xúm lại xuýt xoa, lo lắng. Còn tôi thì thản nhiên. Bố mẹ chồng thấy thái độ của tôi nên hỏi, tôi trả lời: “Chính con đã thuê 3 cô gái ấy đánh ghen giùm con”. Ngay sau đó họ liền mắng mỏ tôi. Đặc biệt là mẹ chồng mắng tôi bằng những từ rất quá đáng. Nào là nuôi ong tay áo, mặt người dạ sói…
Đợi họ mắng xong, tôi mới bình thản trả lời: “Suốt 10 năm nay, con bị hành hạ chẳng khác nào bao cát. Hôm nay, con chỉ mới đánh chồng có một trận, đã bị mắng thế này. Ba mẹ đâu xem con là con cái gì”.
Tôi cũng đưa luôn một xấp ảnh, chứng nhận thương tích của bệnh viện sau những lần bị chồng đánh tơi tả. Tôi thách họ kiện, tôi sẽ theo tới cùng và sẽ phanh phui cuộc sống địa ngục của mình trong một gia đình giàu có.
Quả nhiên, ai cũng sợ hãi. Sau lần đó, chồng tôi biết điều hơn. Anh ta không gái gú, đánh đập tôi nữa. Nhà chồng cũng đối xử nhẹ nhàng, nể nang hơn. Tôi biết, mình đã làm đúng.
Hiện giờ, tôi đang mở một quán ăn nhỏ, đứng tên hai con. Cuộc sống này, nếu cứ cam chịu sẽ mãi mãi đau khổ. Điều quan trọng là phải có tiền, có đủ can đảm để thay đổi mọi thứ.
(Theo Trí Thức Trẻ)
" alt="Cam chịu 10 năm bị đày ải, cuối cùng tôi cũng dằn được mặt cả nhà chồng"/>
Cam chịu 10 năm bị đày ải, cuối cùng tôi cũng dằn được mặt cả nhà chồng