当前位置:首页 > Giải trí > Nhận định, soi kèo Tapatio vs Atlante, 08h00 ngày 20/3: Thắng vì ngôi đầu 正文
标签:
责任编辑:Thế giới
Nhận định, soi kèo U19 Đan Mạch vs U19 Iceland, 21h00 ngày 19/3: Sớm vượt lên
Tháng 2/2020, MC Hạnh Phúc đăng tải trên trang cá nhân hình ảnh đôi bàn tay với 2 chiếc nhẫn đeo ở 2 ngón áp út với ngụ ý sắp kết hôn khiến nhiều bạn bè đồng nghiệp và khán giả bất ngờ. Nhưng sau đó, anh giữ kín hoàn toàn về vợ của mình cũng như thông tin, hình ảnh về đám cưới. Hơn 1 năm sau, MC Hạnh Phúc mới lần đầu chia sẻ ảnh cưới của hai vợ chồng và tiết lộ về đám cưới đặc biệt trong mùa dịch của mình.
Chia sẻ về điều này, Hạnh Phúc bật cười kể về đám cưới bị hoãn tới 2 lần của mình: “Tôi và bà xã dự định tổ chức đám cưới vào tháng 3 năm ngoái. Tất cả mọi thứ đã xong xuôi hết, khi chỉ còn 4 ngày nữa là tiệc diễn ra có lệnh cấm tụ tập đông người. Buổi sáng hôm đó tôi bắt đầu phát thiệp mời ở cơ quan, tới chiều là có lệnh cấm. Tiệc cưới phải huỷ hết, tôi cũng tính sẽ tổ chức lại sau đó vài tháng thì đợt dịch thứ hai ập đến. Bây giờ sắp có con, tôi nghĩ sẽ tổ chức đám cưới khi em bé được một tuổi”.
![]() |
MC Hạnh Phúc khiến khán giả bất ngờ khi công bố mình đã kết hôn được hơn một năm |
Chưa từng công khai tình yêu, Hạnh Phúc khiến khán giả tò mò hơn bởi cách công bố về chuyện lập gia đình. Trong những bức hình cưới được công khai, rất khó nếu không muốn nói là không thể tìm được một bức ảnh nào thấy rõ mặt bà xã của anh. Hạnh Phúc nói làm điều đó là để bảo vệ nửa kia trước mạng xã hội.
Anh nói là người của công chúng nên hiểu những tác động mà truyền thông hay mạng xã hội mang lại. Đôi khi, một động thái trên mạng xã hội có thể khiến vợ chồng gặp khúc mắc, những cãi vã nho nhỏ tích lại sẽ thành mâu thuẫn lớn. Nếu một trong hai người chưa chắc chắn về nhau hoặc không quen được với câu chuyện truyền thông, những mâu thuẫn có thể khiến tình cảm đổ vỡ.
“Ngay từ lúc quen và yêu nhau, tôi và vợ đã thống nhất rằng chuyện tình cảm cá nhân sẽ không công khai. Vợ tôi là người kín đáo, cô ấy lấy tôi cũng không phải vì sự nổi tiếng nên ngại xuất hiện trước công chúng. Tôi hiểu tâm lý đó. Bạn biết đấy, vợ mình luôn luôn là sự lựa chọn duy nhất của mình, nhưng không phải lựa chọn của những người ngoài kia. Khán giả sẽ bàn tán, có thể khen đẹp, nhưng cũng có thể là không đẹp lắm. Tôi có thể đón nhận những ý kiến trái chiều nhưng vợ tôi thì khác. Vậy nên, cô ấy lựa chọn không xuất hiện công khai và tôi tôn trọng điều đó”.
Trước hay sau hôn nhân, mục đích sống vẫn không thay đổi
Hạnh Phúc khẳng định luôn dành hết tâm huyết cho những việc mình làm và sẽ không thay đổi khi đã có gia đình và chuẩn bị làm cha. Anh nói: “Tôi tách bạch rõ ràng giữa công việc và gia đình, hay kể cả chuyện yêu đương. Tức là, khi tôi làm việc, gia đình hay vợ cũng sẽ đứng sau, nhưng ngược lại, khi tôi quay về với gia đình, công việc phải xếp lại phía sau.
Quan điểm của tôi là bạn có thể làm nhiều công việc trong cùng một khoảng thời gian nhưng không thể cùng lúc, khi bạn sắp xếp được thứ tự ưu tiên hợp lý cho những thứ trong cuộc sống, bạn sẽ không bị rối, không tự làm khó mình. Nếu chúng ta chỉ tôn thờ tình yêu, gia đình mà không đi làm thì không được. Còn nếu chỉ biết lo cho công việc, ai sẽ là người chăm sóc cho gia đình đây?”.
Tuy vậy, nam MC thừa nhận đã thay đổi nhiều khi bước vào cuộc sống hôn nhân. Anh sắp xếp thời gian kỹ càng hơn để đưa đón vợ, hạn chế tụ họp bạn bè mà phải về muộn. Những thay đổi này là hoàn toàn tự nguyện, bởi “nếu không tự nguyện chúng ta sẽ rất dễ bị ức chế”. "Khi độc thân thì sao cũng được, nhưng bây giờ về muộn mà biết vợ chờ ở nhà nên tôi ít về muộn hơn”, anh chia sẻ.
![]() |
MC Hạnh Phúc: "Trước hay sau hôn nhân, mục đích sống của tôi vẫn không thay đổi" |
Thời điểm kết hôn cũng là lúc Hạnh Phúc tạm dừng công việc kinh doanh nhà hàng chay. Khi được hỏi rằng liệu việc ngừng kinh doanh có phải cũng là một trong những thay đổi về mục đích sống, anh nói: “Trước hay sau hôn nhân, mục đích sống của tôi vẫn không thay đổi. Tôi đóng cửa nhà hàng phần lớn là do dịch bệnh, đó cũng là tình trạng chung của nhiều nhà hàng, quán xá.
Với những khán giả yêu mến và theo dõi, chắc đều biết quãng thời gian tôi đối mặt với bệnh ung thư và vượt qua nó. Thời gian đó, tôi đã nhận ra nhiều giá trị trong cuộc sống và quyết định ăn chay trường, cũng như kinh doanh nhà hàng chay không vì lợi nhuận. Tôi may mắn có bà xã đồng hành từ chuyện ăn chay cho đến chuyện kinh doanh. Việc ngừng kinh doanh là điều mà cả tôi và bà xã đều không mong muốn. Tuy nhiên, tôi và vợ vẫn tâm niệm rằng một vài năm nữa, khi con lớn và mọi thứ ổn thoả hơn, chúng tôi sẽ quay lại công việc phát tâm này”, Hạnh Phúc bày tỏ.
Buồn nếu không làm truyền hình
Là một biên tập viên – MC của VTV, Hạnh Phúc khiêm tốn nói rằng anh chỉ dám nhận mình là người của công chúng chứ không dám nhận là người nổi tiếng. Với anh, việc giữ gìn hình ảnh trước công chúng là việc phải làm hàng ngày, lâu dần sẽ thành quen. Đối với anh, giữ một hình ảnh đẹp không chỉ là cho bản thân mà còn là cho cơ quan nơi mình làm việc.
![]() |
Hạnh Phúc chỉ coi mình là người của công chúng chứ không dám nhận là người nổi tiếng. |
“Chỉ là một hình ảnh không đẹp, một phát ngôn không kiểm soát của chúng tôi – dù là trong cuộc sống đời thường, cũng sẽ ảnh hướng đến uy tín và danh tiếng của cả VTV.
Với MC hay ca sĩ, diễn viên thì cũng vậy thôi – đều là người của công chúng và có sức ảnh hưởng nhất định đến cộng đồng người hâm mộ mình. Tôi nghĩ mỗi người nên đặt ra giới hạn của riêng mình và biết có nên vượt qua nó hay không. Làm sao để mình vẫn là chính mình và thoải mái với mọi quyết định mà mình lựa chọn” – MC Hạnh Phúc chia sẻ.
Với Hạnh Phúc, niềm đam mê lớn nhất của anh sau công việc dẫn chương trình chính là được đào tạo cho những bạn trẻ có mong muốn trở thành MC.
Anh nói: “Tôi may mắn chưa từng phải từ bỏ đam mê nào khác để trở thành MC. Với hơn 15 năm kinh nghiệm lăn lộn trên khắp các kênh sóng từ Nam ra Bắc, giờ đây tôi cũng có chút ít vốn liếng để chia sẻ lại với các bạn trẻ. Tôi thích thú với việc thay đổi các bạn từ một trang giấy trắng thành một MC chuyên nghiệp.
Tôi cũng có tham gia vào một số lĩnh vực khác như chia sẻ kỹ năng thuyết trình, giao tiếp với các công ty, tập đoàn, hướng dẫn một số trường học và công ty để họ xây dựng bản tin nội bộ. Những việc làm này một phần giúp tôi vững thêm nghề nghiệp hiện tại, một phần cũng khẳng định công việc hiện tại của tôi có ý nghĩa thế nào. Nhưng nói thật, nếu một ngày không được làm truyền hình nữa tôi sẽ rất buồn đấy!”.
MC Hạnh Phúc trong Chuyển động 24h:
Đón đọc bài sau:
MC Thanh Vân Hugo: 'Khi đã yêu, tôi nồng nàn và mãnh liệt'
Mê Thảo
"Cưới nhau mùa Covid tháng 3 năm ngoái, chuẩn bị phát thiệp thì có lệnh cấm tụ tập đông người nên thành ra không mời được anh chị em bạn bè thân thiết, mà chỉ tổ chức riêng giữa 2 gia đình", MC Hạnh Phúc cho biết.
" alt="MC Hạnh Phúc tiết lộ về vợ và đám cưới bị hoãn 2 lần"/>Ở hàng ghế dành cho người ngồi ghi chép khi đến gửi thư, bưu phẩm, quà tặng…, ông Dương Văn Ngộ quần áo chỉnh tề, ngồi tựa lưng vào thành ghế nghỉ một lúc cho khỏe. Cạnh ông là tấm biển bằng tờ giấy A4, viết dòng chữ: ‘Nơi chỉ dẫn và viết giúp’ bằng tiếng Việt, Anh và tiếng Pháp. Một chiếc cặp táp màu đen đựng dụng cụ viết, chiếc kính lúp, những lá thư ông được khách gửi cảm ơn và những cuốn sách về địa danh, các khu du lịch của Việt Nam.
![]() |
7 giờ sáng, ông Ngộ đạp xe từ nhà đến bưu điện làm việc. Ảnh: NVCC |
Những người nước ngoài đi qua ông, ai cũng gật đầu chào. Có người dừng lại xin chụp hình làm kỷ niệm. Khuôn mặt hốc hác, hai mắt thâm quầng vì mệt và tuổi già, ông Ngộ vẫn mỉm cười chào lại, tạo dáng chụp hình với mọi người.
‘Khách du lịch ai biết cũng chào, xin chụp hình với tôi. Có hôm, tôi xách cặp ra về đến ngoài cổng, họ chạy theo xin chụp. Mệt lắm, nhưng tôi vẫn vui vẻ nhận lời. Làm công việc này là phải làm sao mọi người biết và quý mình’, cụ ông sinh năm 1930 tâm sự.
Ông Ngộ năm nay 89 tuổi. Tính đến nay, ông đã làm việc ở bưu điện hơn 70 năm. Công việc dịch và viết thư thuê, ông làm lúc nghỉ hưu năm 1990. Từ lúc làm công việc này, ông Ngộ thành người nổi tiếng, không chỉ ở bưu điện, mà còn được nhiều bạn bè quốc tế biết đến. Nhiều phóng viên ở các nước: Anh, Pháp, Đức, Nhật Bản… đã viết bài về ông cho tờ báo của đất nước mình.
![]() |
Từ những lá thư bằng tiếng Anh, tiếng Pháp, ông Ngộ dịch sang tiếng Việt hoặc ngược lại. Ảnh: NVCC |
Lục lại những tấm ảnh về mình do du khách, bạn bè quốc tế và các phóng viên gửi tặng, ông Ngộ nói về lý do mình được ngồi ở một góc trong bưu điện làm nghề viết và dịch thư thuê.
30 năm trước, đã có 2-3 người làm công việc như ông nhưng không được lâu. Vì ông là người thạo hai ngôn ngữ - Anh, Pháp, nên khi ông nghỉ hưu, lãnh đạo bưu điện mời ông đến làm. Ngoài truyền tải lại những câu chuyện của khách từ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ khác, ông phải giữ hình ảnh đẹp, hướng dẫn, chỉ đường, kể những câu chuyện về Sài Gòn xưa và nay cho khách khi đến thăm bưu điện.
Mỗi ngày, 7 giờ sáng, ông đạp xe đến chỗ làm. 3 giờ 30 phút chiều, ông thu dọn đồ dùng rồi đạp xe ra về. Hai ngày cuối tuần, ông nghỉ.
Nhiều người thấy ông lưng đã còng, tóc bạc trắng mà vẫn đi làm nên thắc mắc. Ông Ngộ cười lớn: ‘Các con tôi nó dư sức nuôi tôi. Nhưng ở nhà không cũng buồn, tôi đi làm cho vui, đỡ nhớ nghề và quảng bá cho đất nước. Tôi sẽ làm đến khi nào không còn sức khỏe nữa mới thôi’. Nói rồi, ông cầm chiếc kính hiển vi được một vị khách nước ngoài gửi tặng trong dịp sinh nhật mình ra khoe: ‘Cái này tôi được một người Pháp tặng đó. Chú ấy viết bằng tiếng Việt, để trong bưu thiếp tặng cho tôi’.
![]() |
Lưng đã còng, tóc bạc, da nhăn nheo vì tuổi già, ông Ngộ vẫn thích đi làm. Ảnh: NVCC |
Ngồi chờ khách đến 3 giờ chiều, ông Ngộ thu dọn đồ dùng cho vào cặp chuẩn bị ra về. ‘Hôm nay, tôi bị ế khách. Có một cô gái người Pháp đến nhờ viết bưu phẩm giúp thôi. Tôi viết có mấy dòng, cô ấy trả 200 ngàn đồng. Nhưng tôi lấy 15 ngàn đồng. Phần còn lại, trả cho cô ấy’, ông Ngộ nói, tay vuốt thẳng từng lá thư, bức ảnh, cuốn sách cẩn thận cho vào cặp mang đi gửi rồi ra nhà xe lấy xe đạp về.
Ông Ngộ cho biết, gần 30 năm làm nghề, ông không nhớ mình đã tiếp xúc với bao nhiêu vị khách, đọc và dịch bao nhiêu câu chuyện khác nhau. Ông chỉ biết, công việc của mình buộc phải quên hết mọi chuyện, không được tiết lộ với ai, vì đó là bí mật, đời tư của khách. Nhưng có hai câu chuyện liên quan đến tình mẫu tử làm ông nhớ mãi.
Đó là câu chuyện của người phụ nữ quê Bình Phước lấy chồng người Pháp. Sau kháng chiến, con trai bà theo cha về Pháp sống. Khi lớn lên, người con trở lại Việt Nam tìm mẹ. Họ gặp lại nhau và viết thư qua lại cho nhau 3-4 tháng một lần.
Hơn năm nay, ông Ngộ được chị tạp vụ cho mượn chiếc ghế có tựa để ngồi mỗi khi không làm việc. Sợ ai đó cầm nhầm, ông phải cột cẩn thận vào những chiếc ghế đã gắn cố định. |
Mỗi lần viết thư cho con, người mẹ viết bằng tiếng Việt rồi bắt xe từ Bình Phước đến bưu điện nhờ ông Ngộ dịch sang tiếng Pháp gửi cho con. ‘Hơn năm nay, không thấy bà ấy đến nhờ tôi dịch thư nữa. Không biết, bà ấy có khỏe không’, ông Ngộ lo lắng. Vì không dùng điện thoại và không biết địa chỉ của người mẹ nên ông không biết làm thế nào để hỏi thăm.
Câu chuyện thứ hai là về mẹ con người đàn ông Pháp lạc nhau trong chiến tranh. Khi qua Việt Nam tìm mẹ, người con tìm đến ông Ngộ nhờ dịch địa chỉ trong hồ sơ tìm mẹ. Qua những thông tin anh cung cấp, ông Ngộ nhờ công an xác minh địa chỉ giúp. Chỉ mất thời gian ngắn, người đàn ông Pháp cũng tìm được mẹ.
Những thông tin về mình, hình ảnh, món quà, lá thư khách gửi tặng, ông lưu giữ lại cẩn thận. |
‘Hôm anh ấy đến địa chỉ người mẹ đang ở, người mẹ đang nằm nghỉ trong căn chòi rách nát. Bà ấy chỉ nằm đó cho mát, còn bà được người con gái nuôi. Nhìn mẹ vậy, anh ấy đã khóc. Chứng kiến mẹ con họ gặp nhau sau bao năm xa cách, tôi vừa vui vừa xúc đồng’, cụ ông kể.
Ông Ngộ cho biết, mỗi khi làm cầu nối cho khách thành công, ông rất vui. Những người được ông giúp ai cũng viết thư cảm ơn. Có khách còn tặng ông quà, nhưng ông không nhận. ‘Tôi làm việc này không phải vì tiền, vì quà, mà muốn giúp đỡ người khác thôi’, cụ ông nói.
Ông Ngộ cho biết, ông đi làm là để vui, quảng bá hình ảnh đất nước chứ không phải vì kinh tế. |
Anh Ngô Minh Đạt, bảo vệ ở bưu điện này cho biết, nhắc đến ông Ngộ, ai cũng thể hiện sự ngưỡng mộ, kính trọng vì ông tuổi cao vẫn miệt mài làm việc và là chứng nhân của những lá thư tay trong thời kỳ công nghệ đang lấn áp.
Anh Đạt cũng cho biết, trước ông Ngộ đã có 2-3 người làm công việc này. Khi ông Ngộ nghỉ hưu, lãnh đạo bưu điện thấy ông giỏi nhiều thứ tiếng nên mời ông đến làm.
Trước 1975, xóm Cây Da Sà là một khu vực khét tiếng về tệ nạn. Nơi đây là ổ thuốc phiện, cũng là nơi phát xuất ra số đề và là khu vực an toàn cho những tay anh chị giang hồ.
" alt="Cụ ông 89 tuổi gần 30 năm đạp xe đi viết thư thuê ở bưu điện Sài Gòn"/>Cụ ông 89 tuổi gần 30 năm đạp xe đi viết thư thuê ở bưu điện Sài Gòn
Điều đáng nói đây là University of California, Los Angeles (UCLA), một trường danh tiếng, đang đứng vị trí số một các đại học công của Mỹ, được mệnh danh là Public Ivy (trường công xuất sắc), hiện thu học phí với sinh viên ngoài bang và sinh viên quốc tế 46.000 USD/năm học.
Gần đây, các giáo sư, giảng viên của Đại học Central Florida (Mỹ) cũng biểu tình để phản đối việc không được tăng lương, lương không đủ mua thực phẩm thiết yếu trong bối cảnh giá nhà, giá sinh hoạt leo thang. Cuộc biểu tình này của các giáo sư, giảng viên được sinh viên tham gia, ủng hộ. Bang Florida đã không tăng học phí trường công suốt hơn 10 năm qua, và học phí tại Đại học Central Florida chỉ khoảng 22.000 USD/năm cho sinh viên ngoài bang, mức khá thấp so với trung bình trường công tại Mỹ, và thấp hơn rất nhiều các trường tư cùng hạng đang thu mức học phí 60.000 USD/năm học chín tháng.
Tiền lương của giáo viên, giảng viên, giáo sư luôn là câu chuyện nhạy cảm. Trả lương cho giáo viên bao nhiêu là đủ? Họ có thể sống được bằng nghề không? Xã hội có mong giáo viên làm nhiều nghề để đủ sống không?
Dù ở Đông hay Tây, nghề giáo không được thiết kế để làm giàu, mà là nghề nghiệp phụng sự xã hội, lấy sự phát triển của con người làm thành công của nghề nghiệp. Nhiều người hiểu không đúng nên nêu quan điểm trả lương "sòng phẳng" với nhà giáo theo quy luật cung - cầu. Điều này chỉ đúng với trường tư. Nếu trả đúng lương nhà giáo theo thị trường, e rằng mức học phí sẽ rất cao, nhiều gia đình không chịu nổi, và học sinh không thể đến trường.
Tại Việt Nam cũng vậy, nhờ được bảo trợ từ ngân sách, học phí trường công chỉ ở mức tượng trưng, nhà nước thu trên mỗi học sinh chỉ 4-6 triệu đồng mỗi năm, trong khi học phí trường tư - cùng dạy chương trình của Bộ Giáo dục & Đào tạo Việt Nam - có thể lên tới cả trăm triệu mỗi năm học. Có bao nhiêu gia đình sẵn sàng trả được mức học phí này?
Như vậy, có thể thấy, ở bất cứ quốc gia nào, giáo viên chọn làm việc cho hệ thống công lập cũng có nghĩa là lựa chọn và chấp nhận phụng sự xã hội, nhận về phần ít hơn so với sức lao động mình đã đóng góp, để cùng chính phủ cung cấp giáo dục miễn phí hoặc chi phí thấp cho đại đa số người dân. Điều này đặc biệt đúng với các quốc gia còn nghèo, nguồn thu thuế không đủ chi trả hết cho các chi phí trong giáo dục. Giáo dục công vốn là dịch vụ phi lợi nhuận.
Nhưng nói như thế không có nghĩa là xã hội mong giáo viên làm việc không công, hoặc làm từ thiện. Nghề giáo cũng cần được trả lương ở mức đảm bảo chi trả những nhu cầu tối thiểu của gia đình, có thể tái tạo sức lao động, cũng như nuôi con cái. Với mức lương hiện tại ở Việt Nam, giáo viên trường công lập phải cố gắng "co kéo" để có thể sống được với nghề.
Dạy thêm lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Khi nhà nước tuyển dụng giáo viên, nhà nước chính là nhà tuyển dụng, do vậy cho phép nhân viên của mình làm thêm, hay bắt buộc phải tập trung làm duy nhất nhiệm vụ ở trường là hoàn toàn thuộc thẩm quyền của "nhà tuyển dụng". Chính sách càng rõ ràng càng tránh cho giáo viên khỏi mang những điều tiếng tiêu cực xung quanh việc dạy thêm.
Để biết giáo viên xứng đáng với mức lương bao nhiêu, hãy xem mức độ khó cũng như tính chất công việc của họ. Hiện nay, trừ giáo viên mầm non cần có bằng cao đẳng, tất cả giáo viên từ tiểu học tới trung học phổ thông tối thiểu phải có trình độ cử nhân đại học, và đáp ứng thêm các yêu cầu khác liên quan đến chức danh nghề nghiệp. Giáo viên phổ thông làm việc với trẻ em dưới 18 tuổi lại cần tới những chuẩn mực khắt khe khác nữa.
Thầy cô giáo không chỉ làm việc vào lúc lên lớp, họ còn rất nhiều việc khác như soạn bài, chấm bài, dạy phụ đạo, tiếp phụ huynh, tổ chức sự kiện, tham gia các phong trào thi đua... Vào mùa hè, trên danh nghĩa là được nghỉ, nhưng hiếm khi trọn vẹn vì giáo viên thường tham gia học bồi dưỡng nghiệp vụ, và các hoạt động hỗ trợ cộng đồng như tiêm chủng, trực trường lớp, trông thi, lao động công ích, dọn dẹp...
Một giáo viên trường công thông thường phải làm việc với số lượng học sinh rất lớn, chỉ riêng lớp mình chủ nhiệm đã 40-50 em, nếu tính tổng số học sinh do một giáo viên dạy có thể lên tới vài trăm em mỗi năm học. Do vậy các vấn đề phát sinh về bài học, kiểm tra, chấm điểm, vào điểm, nhận xét học bạ, hành vi đạo đức, các vụ tai nạn, các tình huống va chạm giữa học sinh... sẽ lấy đi của thầy cô rất nhiều thời gian và năng lượng. Nếu không được thấu hiểu, chia sẻ và hỗ trợ, giáo viên chịu áp lực nặng nề. Mà khi thầy cô không giữ được năng lượng tích cực, không còn thấy hạnh phúc trong công việc, chất lượng giáo dục chắc chắn đi xuống.
Tôi nghĩ hiếm thầy cô nào muốn đòi hỏi để có thể "làm giàu" từ nghề, mà phần lớn họ chỉ mong mỏi "đủ sống" và giảm bớt các áp lực không đáng có. Nếu ai đó mong giàu có, họ hẳn phải chuyển việc.
Trong hệ thống ngạch bậc, giáo viên chỉ là một trong số rất nhiều viên chức - công chức khác nhau. Việc xác định mức lương của giáo viên nằm ở đâu không thể không so sánh về tính chất công việc, tầm quan trọng, mức độ đóng góp của nghề giáo so với các viên chức - công chức khác.
Chị họ của tôi là một giáo viên thâm niên gần 30 năm. Khi giáo viên được tăng lương từ 1/7/2024, lương của chị tăng thêm ba triệu đồng mỗi tháng. Chị vui vẻ chia sẻ: "Như vậy là mỗi ngày được thêm 100 nghìn, không nhiều nhưng rất vui". Trong khi đó, vốn dạy STEM, lại là giáo viên giỏi cấp tỉnh/thành phố nhiều năm, chỉ dạy thêm hai giờ mỗi ngày cho đơn vị tư, chị sẽ được trả 1-1,5 triệu đồng. Ví dụ này cho thấy nếu lấy giá thị trường để xác định mức lương giáo viên, xã hội "nợ" nhà giáo chứ nhà giáo không mắc nợ gì xã hội cả.
Khi hiểu được bản chất của công việc phụng sự của giáo viên, xã hội sẽ mong muốn hỗ trợ cho thầy cô hơn. Khi xã hội chưa thể là "ông chủ trả lương đúng và đủ" cho giáo viên, thì sự tôn trọng và thấu hiểu sẽ là nguồn động viên to lớn để thầy cô giáo làm tốt công việc của mình mỗi ngày.
Bùi Khánh Nguyên
" alt="Lương giáo viên: bao nhiêu là đủ?"/>Nhận định, soi kèo Armenia vs Georgia, 0h00 ngày 21/3: Chủ nhà tự tin
Theo nhà chức trách địa phương, chiếc máy bay động cơ 2 cánh quạt mang tên Beechcraft King Air E90 đã cất cánh từ sân bay John Glenn tại Colombus, Ohio vào khoảng 6h40 sáng cùng ngày. Khi gần đến sân bay Parkersburg, phi công của máy bay đã liên lạc với bộ phận kiểm soát không lưu và dược thông báo để hạ cánh xuống một đường băng được chỉ định. Tuy nhiên, chỉ sau đó khoảng 40 giây, chiếc máy bay bất ngờ mất kiểm soát và lao thẳng xuống bãi đỗ xe của đại lý ô tô Buick-GMC gần đó.
Chiếc máy bay sau đó bốc cháy ngay lập tức khiến 2 người có mặt trên máy bay lúc đó là phi công và 1 hành khách tử vong tại chỗ. Bên cạnh đó, 15 chiếc ô tô mới tinh của đại lý cũng bị “hóa thành tro” và một phần của đại lý cũng bị cháy xém kèm hư hại đáng kể. Đám cháy lớn đến mức đội cứu hỏa địa phương phải mất tới hơn 2 giờ đồng hồ mới có thể khống chế ngọn lửa hoàn toàn.
Đại lý xe hơi sau đó cũng đã đăng tải vụ việc lên mạng xã hội và gửi lời chia buồn tới gia đình của 2 người bị nạn. Đồng thời đại lý cũng đã đóng cửa 2 ngày để có thể sửa chữa và thu dọn. Hiện tại vẫn chưa rõ tổng số tiền tổn thất mà đại lý phải chịu trong vụ tai nạn hi hữu này. Bên cạnh đó, nguyên nhân của vụ tai nạn rơi máy bay này vẫn đang được điều tra và làm rõ.
Minh Nhật (Theo Autorecent)
Bạn đang hài lòng hay thất vọng với xế cưng của mình? Hãy chia sẻ bài viết trải nghiệm về chiếc xe của mình tới Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
15 chiếc ô tô mới bị thiêu rụi vì nguyên nhân từ trên trời rơi xuống
Cơ sở vật chất của Hãng phim truyện Việt Nam xuống cấp.
Ngày 1/4, trao đổi với Zing, NSƯT, đạo diễn Bùi Trung Hải xác nhận mới đây ông cùng 19 thành viên của Hãng Phim truyện Việt Nam ký vào đơn kiến nghị gửi lên Bộ trưởng Văn hóa, Thể thao và Du lịch Nguyễn Văn Hùng về việc 300 bản phim bị hư hại.
Trong đơn kiến nghị, các nghệ sĩ, đạo diễn của Hãng Phim truyện Việt Nam cho biết: “Công ty Vận tải thủy (Vivaso) do thiếu hiểu biết và vô trách nhiệm đã không sửa hệ thống điều hòa bảo quản lạnh của kho phim trong nhiều tháng, khiến 300 bản phim gốc dương bản, bao gồm nhiều phim từ thời kỳ đầu của điện ảnh Cách mạng Việt Nam cho tới nay đã bị hủy hoại, mốc, dính bết không thể sử dụng được”.
Theo các nghệ sĩ, đạo diễn, đây là tổn thất rất nghiêm trọng cả về mặt tinh thần và vật chất cho nền điện ảnh Việt Nam nói riêng, ngành văn hóa nói chung.
Tuy nhiên, tại họp báo ngày 24/3, khi được hỏi các bộ phim có được coi là di sản hay không và phương án xử lý vụ việc, bà Phan Linh Chi, đại diện Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch nói 300 bản phim bị hỏng “chỉ là bản sao, bản copy, các bản gốc đã được lưu trữ tại Viện Phim Việt Nam và chúng ta có thể yên tâm về hiện trạng các di sản”.
Trước phản hồi này, các thành viên của Hãng Phim truyện Việt Nam khẳng định điều đó không chính xác. “Chúng tôi tin đây là câu trả lời không đúng, dù vô tình hay cố ý, đã làm giảm nhẹ thiệt hại, gây hiểu nhầm tai hại cho công chúng. Công chúng sẽ hiểu các bản phim này không có nhiều giá trị, vì ở Viện phim đã có một ‘bản gốc’ nào đó. Từ ‘bản gốc’ đó, có thể in được rất nhiều bản sao, bản copy khác một cách dễ dàng và không tốn kém gì nhiều về kinh phí", trích nội dung kiến nghị.
Trong đơn, các thành viên Hãng Phim truyện Việt Nam cho biết những bản phim dương bản gốc (positive) được nhắc đến (PV: tức 300 bản phim bị hư hỏng) là một trong hai bản duy nhất còn lại của những bộ phim cũ, kinh điển. Trong đó, một bản được lưu trữ tại Hãng Phim truyện Việt Nam. Bản còn lại được lưu giữ tại Viện Phim Việt Nam (với mục đích lưu chiểu). Trong điện ảnh, bản positive này chính là bản gốc, là tác phẩm hoàn chỉnh, để được trình chiếu cho công chúng.
Đặc biệt, để in lại bản phim dương bản gốc mới hoặc số hóa của các bộ phim cũ rất phức tạp, đòi hỏi kinh phí cao vì nó liên quan đến việc phục chế các bản phim gốc đã cũ. Các bản negative này theo thời gian đều xuống cấp và bắt buộc phải được phục chế trước khi in. Đây là quá trình cần công nghệ và tay nghề người thực hiện rất cao. Trên thế giới cũng không có nhiều cơ sở có khả năng phục chế và số hóa phim đạt chuẩn quốc tế.
![]() |
Nhiều phim của hãng bị hư hỏng. Ảnh: Đạo diễn Nguyễn Thanh Vân. |
Hiện Viện Phim Việt Nam có những hạn chế về phương tiện kỹ thuật. Để đạt được tiêu chuẩn quốc tế, tạo ra sản phẩm tương đương với chất lượng bản positive gốc, giá thành có thể từ 100.000 USD tới 1 triệu USD cho mỗi bộ phim, tùy mức độ hỏng, xuống cấp. Nhân lên với việc số hóa, phục chế 300 bộ phim bị hỏng, đây sẽ là con số không hề nhỏ.
Các đạo diễn, nghệ sĩ chỉ ra 300 bản phim nhựa bị hỏng, ngoài việc là di sản văn hóa, chúng còn có thể được sử dụng ở những hoạt động điện ảnh trong nước và quốc tế rất hiệu quả.
Các nghệ sĩ cho rằng tổn thất của việc hỏng 300 bản phim do sự vô trách nhiệm, thiếu hiểu biết của Vivaso là rất nghiêm trọng. Do đó, đề nghị Bộ VHTT&DL có những nghiên cứu, đánh giá nghiêm túc, chuyên sâu, xác đáng về thiệt hại của việc 300 bộ phim kinh điển bị làm hỏng, đồng thời có phương án đánh giá công khai, minh bạch thiệt hại để Vivaso đền bù thiệt hại.
Các thành viên Hãng Phim truyện Việt Nam cũng đưa ra phương án Vivaso - bằng cách nào đó - phải in lại toàn bộ bản phim bị hỏng theo đúng tiêu chuẩn quốc tế của các bản phim gốc và chuyển lại cho Chính phủ quản lý.
Trong cuộc họp báo diễn ra cách đây ít ngày, bà Phan Linh Chi - Phó vụ trưởng Vụ Kế hoạch - Tài chính (Bộ VHTT&DL) cho biết Hãng Phim truyện Việt Nam đang có 291 phim. 278 phim trong số đó có bản gốc được lưu trữ tại Viện Phim Việt Nam. Những phim còn lại không lưu trữ vì Hãng Phim truyện Việt Nam làm theo đơn đặt hàng hoặc hợp tác với đơn vị bên ngoài. Do đó, không cần lo lắng việc bản phim gốc bị mất mát.
Ngày 29/3, Văn phòng Chính phủ phát đi thông báo về việc xử lý sau thanh tra công tác cổ phần hóa Hãng Phim truyện Việt Nam. Phó thủ tướng Lê Minh Khái yêu cầu Thanh tra Chính phủ kiểm tra ngay việc thực hiện kết luận thanh tra về công tác cổ phần hóa Hãng Phim truyện Việt Nam và thực hiện ý kiến chỉ đạo của lãnh đạo Chính phủ về các nội dung liên quan.
Năm 1953, Hãng Phim truyện Việt Nam được thành lập. Đây là nơi sản xuất các tác phẩm kinh điển như Vĩ tuyến 17 ngày và đêm, Em bé Hà Nội, Chị Tư Hậu, Chung một dòng sông.
Năm 2017, Công ty Vận tải thủy (Vivaso) mua lại Hãng Phim truyện Việt Nam nhưng sau đó tranh cãi giữa các nghệ sĩ, đạo diễn và lãnh đạo Visaco liên tiếp xảy ra. Một năm sau, Thanh tra Chính phủ kết luận việc cổ phần hóa Hãng phim truyện Việt Nam có nhiều sai phạm.
Sau đó, Vivaso xin thoái vốn nhưng suốt nhiều năm chưa thể hoàn tất. Hiện, Vivaso vẫn chưa rút khỏi hãng.
Theo Zing
Theo nghiên cứu của Geotab, phạm vi hoạt động của xe điện sẽ giảm đáng kể khi trời nắng. Khi nhiệt độ bên ngoài nóng lên đến 95 độ F (trên 35 độ C), việc bật điều hòa có thể làm giảm phạm vi hoạt động của xe tới 17%. Nếu nhiệt độ lên tới hơn 40 độ C, phạm vi hoạt động của xe điện sẽ giảm tới 20%.
Không chỉ làm giảm phạm vi hoạt động của xe, nắng nóng cũng là “kẻ thù” của lốp xe. Bộ Giao thông vận tải Anh cho hay, áp suất lốp xe có thể bị ảnh hưởng tiêu cực trong những ngày nắng nóng, đặc biệt là đối với xe điện do hầu hết các mẫu xe điện đều nặng hơn xe chạy xăng hay diesel trong cùng phân khúc.
Nhiệt độ tăng cao cũng khiến pin ô tô điện dễ tăng nhiệt trong quá trình sử dụng. Nắng nóng có thể khiến pin quá tải, gây hao hụt lượng điện tích trữ. Về lâu dài, điều này khiến pin xe điện xuống cấp nhanh hơn.
Ngoài ô tô điện, nhiệt độ tăng cao cũng ảnh hưởng không nhỏ đến trạm sạc xe điện. Trên thực tế, hầu hết các trạm sạc xe điện tại Mỹ thường ít có mái che.
Việc sạc nhanh tại những trạm sạc không có mái che sẽ tạo điều kiện cho dòng điện mạnh kết hợp cùng thời tiết nắng nóng có thể khiến pin xe xuống cấp nhanh chóng. Trong một số trường hợp xấu hơn, pin xe có thể bị quá nóng và dẫn đến tình trạng cháy, nổ tại các trạm sạc.
Chính vì vậy, nhiều hãng xe đã lên tiếng khuyến cáo người dân nên hạn chế sạc xe điện dưới trời nắng nóng, đặc biệt là ở những trạm sạc không có mái xe. Thêm vào đó, khi sạc xe điện vào mùa hè, chủ xe nên lựa chọn phương án sạc thường thay vì sạc nhanh và chỉ nên sạc đến 80%. Nhờ đó, tuổi thọ của pin xe cũng như của xe điện sẽ được cải thiện đáng kể.
Minh Nhật (Theo Newsnpr)
Bạn có góc nhìn (hoặc có trải nghiệm) nào về vấn đề trên? Hãy chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
" alt="Ảnh hưởng của nắng nóng với ô tô điện"/>