您现在的位置是:Nhận định >>正文
Thu nhập bằng nhau, ly hôn vợ muốn nuôi cả hai con tính thế nào?
Nhận định63人已围观
简介- Em đã kết hôn được 5 năm. Em có 1 con gái 4 tuổi và 1 con trai 2,ậpbằngnhaulyhônvợmuốnnuôicảhaicon...
- Em đã kết hôn được 5 năm. Em có 1 con gái 4 tuổi và 1 con trai 2,ậpbằngnhaulyhônvợmuốnnuôicảhaicontínhthếnàai uehara5 tuổi. Em làm y tế của trường Tiểu học và chồng em là giáo viên bộ môn Thể dục trường THCS. Em muốn ly hôn và nuôi cả 2 con thì em cần làm những thủ tục gì?
TIN BÀI KHÁC
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Smederevo vs Trayal Krusevac, 21h00 ngày 24/3: Chia điểm?
Nhận địnhHư Vân - 24/03/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...
阅读更多Nhiều hãng ô tô có thể chuyển đầu tư sang Việt Nam
Nhận địnhÔ tô điện Trung Quốc đang bị đánh thuế lên tới 100% tại Mỹ. Động thái trên của Mỹ được cho là sẽ ảnh hưởng không chỉ tới những nhà sản xuất Trung Quốc bởi rất nhiều hãng ô tô khác trên thế giới cũng đang bị phụ thuộc vào linh kiện từ quốc gia này. Do đó, giới chuyên gia nhận định rằng các nhà sản xuất hàng đầu cần sớm mở rộng chuỗi cung ứng khỏi Trung Quốc để ứng phó với những quy định mới từ Mỹ - thị trường ô tô lớn thứ hai thế giới.
Chia sẻ trên Korea Times, giáo sư Lee Ho Geun, chuyên ngành kỹ thuật ô tô tại đại học Daedeok, cho biết các ông lớn như Hyundai và Kia cần phải sẵn sàng cho tình huống xấu nhất bằng cách giảm sự phụ thuộc vào Trung Quốc và mở rộng chuỗi cung ứng sang các quốc gia khác. Trong đó bao gồm cả Việt Nam.
Tuy nhiên, giáo sư Lee cũng nhận định rằng việc không sử dụng bất kỳ linh kiện nào từ Trung Quốc là rất khó khăn và sẽ làm tăng chi phí trong ngắn hạn. Thế nhưng nếu không thay đổi, Hyundai và Kia có thể sẽ đối mặt với gánh nặng tài chính lớn trong dài hạn.
Giới chuyên gia cho rằng các nhà sản xuất ô tô lớn như Hyundai hay Kia cần tìm những nơi sản xuất bên ngoài Trung Quốc như Việt Nam để né thuế nặng từ Mỹ. Không chỉ những hãng xe Hàn, nhiều hãng ô tô khác cũng đang có kế hoạch mở rộng sản xuất ở những thị trường khác. Theo đó, BMW vừa cho biết sẽ mở thêm nhà máy tại Mexico, Hungary, Mỹ để sản xuất cho các mẫu xe sắp ra mắt. Honda và Volkswagen cũng đã lên kế hoạch xây dựng nhà máy mới tại Mỹ và châu Âu sau khi Đạo luật Giảm Lạm Phát (IRA) được ban hành.
Ngay cả những nhà sản xuất linh kiện và phần mềm ô tô cũng đang phải thay đổi do lo ngại khả năng Mỹ sẽ siết chặt quản lý với bất kỳ phương tiện nào được trang bị các bộ phận đến từ Trung Quốc.
Theo Nikkei Asia, Tập đoàn Samsung của Hàn Quốc đang yêu cầu các nhà cung cấp đưa ra những phương án sản xuất bên ngoài Trung Quốc. Ông lớn công nghệ này đang cung cấp các mô đun điện tử và giải pháp cho nhiều ứng dụng khác nhau trên ô tô, liên quan đáng kể với chuỗi cung ứng ở Trung Quốc.Trong khi đó, hãng cung cấp thiết bị điện tử ô tô Liteon Technology của Đài Loan đã xây dựng một nhà máy ở Dallas, Mỹ để giúp khách hàng tránh bị ảnh hưởng chính sách thuế mới của quốc gia này.
Theo Tiền phong
Hãy để lại ý kiến dưới phần bình luận bên dưới hoặc chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Thổ Nhĩ Kỳ - cửa ngõ để các hãng xe Trung Quốc 'xâm chiếm' châu ÂuVị trí cửa ngõ giữa châu Á với châu Âu khiến Thổ Nhĩ Kỳ lọt vào tầm ngắm của các nhà sản xuất xe Trung Quốc trong nỗ lực chinh phục thị trường xe ở lục địa già.">...
阅读更多Người nghèo mua Lamborghini
Nhận địnhẢnh minh họa.
Cơn sốt đến từ đâu?
Sự khan hiếm là chiến lược tiếp thị phổ biến nhất của các thương hiệu siêu xe và nó có tác dụng hoàn hảo đối với tâm lý của người tiêu dùng giàu có ở Hàn Quốc.
Sự phân cực của cải giờ đây được phản ánh trong bối cảnh sở hữu ô tô, nơi người giàu mua những chiếc xe đắt nhất và nhóm còn lại mua xe giá rẻ.
Kim Yoon-koo, 31 tuổi, làm việc cho một công ty tư vấn ở Seoul, đồng thời sở hữu một chiếc Porsche 911 và một chiếc BMW M5, cho biết: “Tôi mua một chiếc Ferrari 612 vì nó khan hiếm nên nó có giá trị sở hữu. Những chiếc xe sang trọng chắc chắn mang lại cảm giác lái thú vị cũng như hiệu suất và công nghệ tốt hơn những chiếc xe rẻ tiền hơn”.
Trong khi xe sang đang bán chạy như tôm tươi, các nhà sản xuất ô tô kiềm chế tăng sản lượng đột ngột, kiểm soát nguồn cung để duy trì sự khan hiếm và giá trị của sản phẩm.
Vì vậy, người tiêu dùng phải chờ tới 3 năm mới nhận được hàng. Mặc dù phải đặt cọc không hoàn lại 10% giá xe nhưng các đơn đặt hàng vẫn tăng lên.
Lamborghini đã giới thiệu Revuelto, mẫu xe điện plug-in hybrid đầu tiên của hãng tại Hàn Quốc vào tháng 6 nhưng lượng đơn đặt hàng trước đã đầy cho đến năm 2025 vào ngày phát hành.
Tương tự, Rolls-Royce đã ra mắt Spectre, chiếc xe điện thuần túy đầu tiên của hãng vào năm ngoái, nhưng các đơn đặt hàng sẽ kết thúc cho đến giữa năm 2025.
Kim Pil-soo, giáo sư kỹ thuật ô tô tại Đại học Daelim, cho biết: “Những chiếc siêu xe có giá hàng triệu won thậm chí còn bán chạy hơn trong bối cảnh kinh tế suy thoái. Người Hàn Quốc có xu hướng coi ô tô là biểu hiện của sự giàu có và địa vị xã hội của họ”.
Ảnh minh họa.
Người nghèo cũng sở hữu siêu xe
Thị trường ô tô cao cấp của Hàn Quốc chủ yếu bùng nổ thế hệ trẻ, những người bị ảnh hưởng bởi văn hóa phô trương dễ thấy, dẫn đến tình trạng đua đòi mua xe sang khi bản thân không đủ sức chi trả các chi phí.
Choi, 29 tuổi, người đã mua một chiếc Porsche Cayman Turbo S cũ theo phương thức trả góp 60 tháng, cho biết: "Tôi thực sự nghĩ rằng bản thân là một car poor. Tôi dùng 70% tiền lương hàng tháng của mình để chi phí bảo trì. Nhưng thành thật mà nói, tôi thích thú khi thấy mọi người thường tỏ ra kinh ngạc khi nghe thấy tiếng động cơ xe ô tô của tôi gầm gừ dữ dội”.
“Car poor” - “Người nghèo ô tô” là thuật ngữ mà người Hàn Quốc dùng để chỉ những người chi tiêu khá nhiều cho những chiếc ô tô cao cấp so với thu nhập của họ.
Văn hóa này thậm chí còn được thể hiện bằng kim tự tháp dành cho ô tô đã lan truyền rộng rãi, gói gọn thứ bậc của các thương hiệu ô tô sang trọng mà mọi người có thể mua dựa trên mức lương của họ.
"Kim tự tháp" phân cấp thứ bậc của các thương hiệu ôtô hạng sang mà mọi người có thể mua dựa trên mức lương của họ. Nó phân loại các thương hiệu như Kia, Renault và Chevrolet là ôtô dành cho "người bình thường"; trong khi Toyota và Ford là dành cho "tầng lớp trung lưu"; Genesis, Tesla và Volvo dành cho những người "muốn sang trọng"; BMW, Mercedes và Lexus ở mức "sang trọng". Rolls-Royce, Bentley và Maybach là "Top 3", trong khi Bugatti và Pagani ở "một đẳng cấp khác".
Hong Eun-sil, giáo sư phúc lợi và môi trường gia đình tại Đại học Quốc gia Cheonnam, cho biết: “Trong bối cảnh kinh tế tăng trưởng nhanh chóng, người Hàn Quốc phụ thuộc nhiều vào việc tiêu dùng phô trương để thể hiện sự nâng cao địa vị xã hội của mình”.
Hong nói thêm: “Mong muốn hưởng thụ xa hoa xuất phát từ ý định của những người Hàn Quốc từ lâu vốn cảm thấy thua kém những người thuộc tầng lớp thượng lưu để bắt chước cách tiêu dùng của họ”.
Theo Giadinhonline
Hãy để lại ý kiến dưới phần bình luận bên dưới hoặc chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Đấu giá biển số đẹp, "người nghèo" mất đi cơ hội đổi đờiKhi đưa đấu giá biển số đẹp vào đời sống, nhà nước có thêm ngân sách là điều đáng mừng nhưng người dân nghèo cũng mất đi cơ hội "đổi đời" từ con số...trên trời rơi xuống.">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Israel vs Estonia, 2h45 ngày 23/3: Khởi đầu suôn sẻ
- Người dân tộc thiểu số không biết tiếng Việt được sát hạch lái xe bằng hỏi đáp?
- Tuyệt chiêu giúp con đọc 25 cuốn sách/tháng của Charlie Win 'Đừng nói khi yêu'
- Hổ quật ngã báo hoa mai, cứu mạng người quản thú
- Nhận định, soi kèo Levante vs Castellon, 20h00 ngày 23/3: Đòi lại ngôi đầu
- Đám cưới cây nhà lá vườn của vợ Việt, chồng Tây gây 'sốt' mạng xã hội
最新文章
-
Nhận định, soi kèo TOSK Tesanj vs Gornji Rahic, 21h30 ngày 23/3: Sân nhà vẫn hơn
-
Bữa sáng được coi là bữa ăn quan trọng nhất trong ngày. Tuy nhiên, điều đó không có quá nhiều ý nghĩa đối với cậu bé 7 tuổi.
Dù mẹ đã giải thích kẹo không phải là bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng và nói Artsiom có thể chọn thứ gì đó lành mạnh hơn để thay thế, nhưng cậu bé không đồng ý. Cậu giận dỗi và đưa ra hành động phản kháng quyết liệt.
Cậu bé tự thu dọn đồ đạc quan trọng nhất với mình và đi khỏi nhà. Mặc dù rất giận mẹ, cậu bé vẫn không quên xin mẹ mang theo em gái 11 tháng tuổi của mình.
"Thật sự rất buồn cười. Hôm đó, Artsiom quyết định cho tôi thấy niềm khao khát được ăn kẹo vào bữa sáng, nhưng tôi vẫn nói không. Tôi luôn cố gắng chăm sóc sức khỏe cho các con. Tôi không muốn chúng ăn kẹo vào bữa sáng. Thằng bé phản kháng bằng cách xếp đồ đạc với ý định ra khỏi nhà. Vì rất yêu em gái nên con quyết định mang em đi cùng luôn", Yana Kuzmich giải thích.
Cậu bé 7 tuổi vừa kéo vali hành lý vừa đẩy xe đẩy em bé. Ảnh: Newsweek Đoạn video cho thấy Artsiom một tay đẩy xe đẩy của em gái và tay kia kéo chiếc vali nhỏ có chứa đồ chơi cho bé, vài chiếc tất dự phòng và tã lót cho em gái.
Yana lấy điện thoại ghi lại khoảnh khắc rời khỏi nhà của cậu con trai 7 tuổi. Cô chia sẻ đoạn video vui nhộn lên mạng xã hội và nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều người. Trong 1 tuần kể từ ngày chia sẻ, video thu hút hơn 7,3 triệu lượt xem và hàng nghìn bình luận.
"Chồng tôi đang ở bên ngoài nên tất nhiên chúng tôi đã kiểm soát việc thằng bé rời đi. Sau khi 2 anh em vừa ra khỏi cổng, tôi nói với thằng bé rằng Kimberly sẽ muốn uống sữa mẹ và con sẽ không thể dỗ em nín khóc, thế là con quay thẳng về nhà, không quên nói với tôi rằng lần sau sẽ mang theo con mèo", Yana chia sẻ.
Nhiều người dùng mạng khen ngợi Artsiom vì quyết đoán, có ý chí mạnh mẽ, là một người anh chu đáo không bỏ rơi em gái.
"Tôi yêu cách thằng bé đưa cả em gái đi. Nếu là anh trai tôi thì đừng mơ tôi được đi cùng"; "Sự cương quyết này chắc chắn giúp cậu nhóc xứng đáng nhận được kẹo cho bữa sáng"... người dùng mạng bình luận.
Cậu bé bán hàng rong nói 16 thứ tiếng và cuộc 'đổi vận' đầy bất ngờ
CAMPUCHIA - Từng phải đi bán hàng rong, gánh số nợ 1,4 tỷ đồng cho gia đình, cậu bé Campuchia Thuch Salik giờ đây đã có cuộc sống tốt đẹp hơn nhờ khả năng ngôn ngữ khi còn nhỏ." alt="Giận dỗi mẹ, cậu bé 7 tuổi dứt khoát đi khỏi nhà, hành lý mang theo gây chú ý">Giận dỗi mẹ, cậu bé 7 tuổi dứt khoát đi khỏi nhà, hành lý mang theo gây chú ý
-
- Để chuẩn bị chođêm nhạc "Tôi mơ một giấc mơ" diễn ra vào ngày 21/9 tại Cung Văn hóa Hữu NghịViệt Xô HN, ca sĩ Mỹ Linh, Nguyên Thảo cùng ê kíp thực hiện đã có buổi tập luyệnđầy hào hứng.
Mỹ Linh rất hào hứng trò chuyện cùng Nguyên Thảo vì đã lâu họ không hát cùng nhau.
Mỹ Linh bàn bạc với đạo diễn Việt Tú Mỹ Linh ngồi xem học trò cưng Dương Hoàng Yến tập luyện Hai cô trò tươi cười khi được đề nghị chụp ảnh chung. Nhạc sĩ Dương Thụ cũng bay ra Hà Nội từ nhiều tuần nay để cùng các ca sĩtập luyện. Nhạc sĩ Anh Quân và ca sĩ Duyên Huyền đang trao đổi trong buổi tập. Ca sĩ Khánh Linh để mặt mộc khi đến phòng tập.
S.HàÊ kíp thực hiện trao đổi, góp ý cho từng tiết mục.
Ảnh: Chí Linh" alt="Mỹ Linh mặt mộc tập hát bên Nguyên Thảo">Mỹ Linh mặt mộc tập hát bên Nguyên Thảo
-
Cái được của nghệ sĩ hài không phải cát-xê cao hay nổi tiếng NSND Quốc Anh có biết từ bao giờ mình lại bị đóng đinh vào những vai quan tham, đểu cáng ở mảng hài kịch? Phải chăng từ vai Lý lác trong "Râu quặp"?
- Việc bị đóng đinh vào những vai như quan tham, quan huyện, Lý trưởng, chánh tổng, ... có lẽ từ khi tôi còn ở Nhà hát Chèo.
Ở đấy, tôi đã từng đóng Lý trưởng, sau đó tôi đóng rất nhiều dạng vai từ chính diện đến phản diện nhưng vai được các cụ, các thầy ấn tượng và thích nhất vẫn là Lý trưởng.
Trước đó, tôi đã tham gia một trích đoạn Bá kiến và tôi nghĩ mình bị đóng đinh vào những vai diễn này từ những năm đó - khoảng năm 2002..
Cùng với Xuân Hinh, Quang Tèo, anh là một trong những nghệ sĩ hài được khán giả yêu mến gọi là "Vua hề chèo", "Vua hài đất Bắc"… anh nghĩ sao về những danh xưng đó dành cho mình?
- Thú thật, danh xưng đối với tôi không quá quan trọng. Khán giả yêu mến nên gọi như vậy, chứ tôi không dám nhận mình là "Vua hề chèo" hay "Vua hài đất Bắc" đâu.
Trên sân khấu chèo hay hài kịch tôi chỉ dám nhận mình là nghệ sĩ đóng tròn trịa các dạng vai tính cách khác nhau.
Ở mảng sân khấu chính kịch, một vai diễn tôi không bao giờ quên được đấy là nhân vật Nguyễn Trãi trong vở Nguyễn Trãi ở Đông Quan.
Thực tế, khi được phân vai Nguyễn Trãi, tôi đã trăn trở rất nhiều. Tôi đọc kịch bản này khi đang "chạy sô" ở Bắc Kạn. Mấy đêm liền tôi thức trắng.
Tôi đã mua rất nhiều sách viết về Nguyễn Trãi để nghiền ngẫm về nhân cách và nỗi oan khiên của cụ, những mong có thể tái hiện lại hình ảnh Nguyễn Trãi trên sân khấu.
Trong quá trình luyện tập và diễn xuất, tôi cũng đã cố gắng để lột tả được "cái thần" của Nguyễn Trãi.
Tôi đã cố gắng làm sao để đẩy cái hồn cốt Nguyễn Trãi mà tôi đang thể hiện lên cao, thoát ra khỏi cái vẻ bề ngoài.
Và quả thực, như các cụ nói "gái có công thì chồng không phụ", vai Nguyễn Trãi đã mang về cho tôi thành công rực rỡ khi được Huy chương Vàng ở hội diễn.
Tôi phải khẳng định đó là sự thăng hoa giữa thầy và trò. Thầy tôi - cố NSND Doãn Hoàng Giang giao cho tôi vai này với lời nhắn: "Tôi tin cậu".
Với NSND Quốc Anh, "cái được" lớn nhất của nghệ sĩ hài là cát-xê cao, nhanh chóng nổi tiếng hay chỉ đơn giản là sự vui vẻ, mang lại tiếng cười cho mọi người?
- Đúng là tôi nhận thấy mình có duyên với hài, nhất là những vai hề như Lý trưởng, Thầy rởm, Lý lác… Với tôi, mọi "cái được" mà bạn nói ở trên đều không quan trọng, mà quan trọng là được làm nghề, được khán giả biết đến ở nhiều dạng vai và được yêu mến.
Quả thật, với "sân khấu đại chúng" là tấu hài, sự nổi tiếng cũng đến nhanh hơn và tôi cũng không phủ nhận nhờ băng đĩa hài, người ta biết đến tôi nhiều hơn.
Trước tôi cũng diễn hề chèo, nhưng rõ ràng khi ra với sân khấu đại chúng, tác động và sự lan tỏa nhanh hơn nhiều. Tôi cho rằng, với sân khấu nào cũng nên hết mình.
Thú thật, kể cả thời đỉnh cao nhất hay cho đến bây giờ, tôi cũng không đòi hỏi cát-xê.
Đến tuổi ngoài 60 rồi, kiếm tiền nhiều cũng chẳng để làm gì, các cụ nói chẳng sai: "Chết cũng mang đi thôi", nên tốt nhất hãy làm điều mình thích và cảm thấy nhân văn, ý nghĩa đó là vui, là giàu có rồi.
Nhớ lại thời hoàng kim, có kỷ niệm nào anh ấn tượng nhất có thể chia sẻ?
- Thời đó, tôi được mời đi show rất nhiều, dày đặc tại các tỉnh thành, huyện này sang huyện khác. Có những tháng đi đến 20 ngày, đúng là cũng vui, nhưng rất hại sức khỏe.
Tôi còn nhớ thời đấy có Quang Tèo, Thắng Vẹo, vợ chồng Công Lý, Giang Còi, bác Phạm Bằng, Vân Dung, Minh Hằng đi diễn cùng.
Anh em đi diễn với nhau có rất nhiều kỷ niệm, không thể nào kể hết được và nó đọng lại trong lòng mỗi người tình nghệ sĩ.
Có lần, diễn ở Điện Biên, chúng tôi thống nhất với bầu show phải đưa cát-xê cho các cụ cao tuổi trước, ví dụ như cụ Bằng, phải trân trọng những cây đa, cổ thụ trong nghề.
Hồi đấy, Bình Trọng (con trai NSND Trần Nhượng - PV) cũng rất hay đi cùng tôi, anh em đi diễn bằng xe máy, tôi không biết lái xe. Trọng là người chở và chúng tôi cứ thế đi diễn triền miên. Thực sự khoảng thời gian đó rất vui.
Ám ảnh về cái đói, cái khổ một thời
Thời kỳ đỉnh cao, cát-xê anh kiếm được anh dùng thế nào? Mua vàng hay đầu tư bất động sản?
- Nếu hồi đấy mua vàng thì chắc bây giờ trong nhà phải chất hàng đống (cười). Nói vui vậy thôi, với tôi, điều đó không quan trọng.
Thời đó, đi làm có tiền tôi không mua đất, cũng chẳng mua vàng, tôi giúp đỡ nhiều người có hoàn cảnh khó khăn khác trong gia đình cũng như ngoài xã hội.
Tôi nghĩ, giàu nghèo do số nên cứ để thuận theo tự nhiên. Vì tôi quan niệm, nhìn lên không bằng ai nhưng nhìn xuống cũng chẳng ai bằng mình.
Điều tôi quan trọng nhất là giữ được tình cảm đối với quý vị khán giả.
Đặc biệt, tôi rất ít nhận lời làm quảng cáo. Tôi chỉ nghĩ một điều, chẳng giàu có gì nếu mình có thêm vài trăm triệu. Tôi sợ nếu quảng cáo không đúng sự thật, không đúng với giá trị của sản phẩm mà người dân tin tưởng mình rồi kéo nhau mua thì mình mang tội.
Vì thế, tôi không bao giờ quảng cáo thực phẩm chức năng hay thuốc thang, kể cả có giấy phép tôi cũng phải xem lại rất kỹ.
Tôi quảng cáo 1 lần duy nhất cách đây 5 năm cho sản phẩm của nhà máy sản xuất phân bón của Nhà nước. Tôi cảm thấy sản phẩm đó tốt cho bà con nông dân, dùng phân đó bón cho cây trồng như thế nào, hiệu quả kinh tế mang lại ra sao.
Để có một NSND Quốc Anh như bây giờ, chắc hẳn anh cũng không thể quên những năm tháng nghèo khổ của đời nghệ sĩ?
- Đó là năm tháng thời bao cấp đói khổ, rét mướt, ăn bo bo và mì trắng thay cơm. Thỉnh thoảng, tôi cùng đám bạn học ra làng kì cạch cả buổi chỉ câu được một con cá, mò được vài chú cua đồng, hay bắt được rổ ốc đá để cải thiện.
Đời diễn viên nghèo lắm, đi diễn khắp nơi cùng chốn, ngay cả những ngày giáp Tết, tôi cùng diễn viên nhà hát đi diễn khắp các tỉnh miền Bắc, hết ở đồng bằng trung du lại ngược lên miền núi, đi xuống miền biển, đói vẫn hoàn đói.
Vậy mà đến ngày về chỉ mong mua sọt cam mang về quê cho cha mẹ, gia đình, nhưng rồi tiền cát-xê hai tháng cũng chẳng đủ để mua được sọt cam.
Nhiều năm tôi phải ở lại Hà Nội vì không đủ tiền mua vé về quê sum họp ngày Tết với gia đình.
Cuộc sống khó khăn, đói khổ đó không chỉ với một người mà cả một thế hệ, nhưng mọi người vẫn cứ phải sống, phải đi và tiến về phía trước.
Bây giờ, anh đã đề huề nhà cửa, đã vi vút ô tô và tiền tiêu rủng rỉnh, vậy có ký ức nào cụ thể về cái khổ, cái đói một thời vẫn ám ảnh anh không thôi?
- Chuyện đã qua hơn 35 năm nay, nhưng mỗi lần nhớ lại, hay đi qua đoạn Thường Tín, Hà Tây cũ, trong lòng tôi lại trăn trở.
Đó là năm đầu của thập niên 80, khi đó, tôi mới 20 tuổi, đi từ quê Thanh Hóa ra Hà Nội để vào năm học. Đi trên xe mà trong túi chẳng có nổi một xu. Xe dừng ở Thường Tín, bác tài đến thu tiền vé, lúc đấy, tôi không có tiền, ấp úng nói mong bác tài thông cảm.
Người đàn ông trung niên vằn mắt nhìn tôi: "Trông thư sinh trắng trẻo thế mà bảo không có tiền?!". Mấy chục năm qua, ánh mắt ấy vẫn ám ảnh tôi…
Ông ta bảo: "Mày không có tiền thì ai bảo ngồi trên xe tao?". Vừa dứt lời, ông ta dùng hết sức tát một cái như trời giáng xuống gáy tôi, rồi ném tôi xuống xe. Chiếc xe lao đi, còn lại một mình tôi trên đường vừa buồn, vừa tủi, vừa đuối lý. Tôi đi bộ 20 cây số vào một ngày cuối chiều mùa hè từ Thường Tín về Nhà hát chèo Việt Nam.
Lúc đó, hơn ai hết, tôi thấm thía cái nghèo, cái khổ, cả nỗi nhục, đói khát và thiếu thốn... Chuyện có vậy đó, mà ám ảnh tôi đến bây giờ.
Đi qua những năm tháng thăng trầm của cuộc sống, của nghiệp diễn và cho đến bây giờ, với anh, nỗi lo nghệ thuật và nỗi lo "cơm áo gạo tiền", nỗi lo nào khổ hơn?
- Tôi nghĩ, nỗi lo nghệ thuật mới khổ và trăn trở hơn. Còn cơm áo gạo tiền đối với tôi không quan trọng. Thời buổi bây giờ, chẳng còn sợ đói mà chỉ mong sống làm sao cho khỏe và sang lên.
Tôi thực sự là một người rất kỹ tính, khi truyền lửa cho các em, bao giờ tôi cũng nói làm nghệ thuật phải có sự đam mê trước. Hãy yêu và đam mê với nghề đi, Tổ nghiệp chưa phù hộ được lúc này thì chắc chắn sẽ phù hộ cho mình vào khi khác.
Từ năm 20 đến 25 tuổi tôi rất long đong, lận đận, mãi đến khi 40 tuổi tôi mới bắt đầu nổi tiếng và được khán giả biết đến.
Cuộc sống bình yên ở tuổi 61
Người ta vẫn nói, cuộc đời của các nghệ sĩ hài, chỉ tươi cười dí dỏm trên sân khấu, còn ở đời thực thì buồn nhiều hơn vui, "bên ngoài cười nụ, bên trong khóc thầm", anh thấy điều đó đúng không?
- Tôi nghĩ điều đó không chỉ đúng với tôi mà nhiều nghệ sĩ khác cũng như thế. Vì mỗi người một số phận, trời cho cái này sẽ lấy đi cái khác, không ai có thể tròn trịa cả.
Nghệ sĩ hài khiến khán giả cười ra nước mắt nhưng trong lòng họ cũng có những bi kịch, uẩn khúc riêng. Nhiều khi chẳng chia sẻ với ai, chỉ giữ trong lòng.
Với tôi, chắc chắn từng có những buổi diễn hài xong trong lòng buồn mênh mang, buồn tê tái.
Còn nhớ, hồi tôi đóng vai Lý lác trong Râu quặp, đúng khi khởi quay, tôi có tin buồn: bố bị ung thư. Tôi cố làm hài, diễn trước ống kính sao cho nhân vật thật hay nhưng tối về… một mình lên gác thượng, ngồi hút hết 3 bao thuốc lá. Tôi nghĩ về bố, thương bố, rơi nước mắt vì cái án tử hình lửng lơ trước mặt.
Sau khi quay xong thì bố tôi mất. Oái oăm ở chỗ, khán giả biết đến tôi nhiều ở phim hài đó.
Rồi lúc sự nghiệp của tôi ở đỉnh cao nhất thì hôn nhân lại đổ vỡ. Như tôi đã nói, Tổ nghiệp sẽ không cho ai đầy đủ mọi thứ, cho cái này thì mất cái kia.
Thời đấy, thi thoảng gặp bạn bè, tôi vẫn hay nói vui: "Trời cho những cái bên ngoài, trời lại hại những cái sơ sài bên trong".
Dẫu vậy, tôi chia tay với vợ cả rất nhẹ nhàng. Tôi nhận nguyên nhân đổ vỡ về mình, giữ được hạnh phúc gia đình hay không do bản thân tôi chứ không phải do cô ấy. Có lẽ, chúng tôi không có duyên. Số trời đã định, không tránh được.
Ngẫm lại, tôi thấy, cuộc đời còn nhiều điều hay và thú vị nên hãy vượt qua nỗi buồn của mình và lại cống hiến.
Đối với tôi, tiếng cười phải có tính nhân văn, thâm thúy và sự sâu lắng, đọng lại trong lòng khán giả nhiều thông điệp, ý nghĩa.
Anh tin vận mệnh mỗi người gắn liền với cái tuổi của mình không?
- Chắc là có đấy. Tôi sinh lúc sang canh vào tháng 2 âm lịch năm Nhâm Dần (1962). Hổ sinh mùa xuân lại vào ban đêm nên lỗi mùa, không thuận duyên, đường đời lắm gian truân, nhọc nhằn. Có lẽ đúng như vậy!
Với NSND Quốc Anh, thăng trầm anh đã trải qua mà thăng hoa cũng được hưởng, để rồi sau tất cả, ở tuổi 61, anh nhận thấy cuộc sống mình gói gọn trong…?
- Cuộc sống của tôi hiện tại có thể nói là an nhàn, bình yên, không còn sóng gió, thoải mái làm nghề và không có gì phải tiếc nuối nữa.
Tôi vẫn nói, tuổi ngoài 60 rồi tốt nhất làm gì, nói gì hay quyết định việc gì cũng đừng bao giờ phải thốt lên hai từ "giá như".
Và may mắn nữa chứ?
- Nếu không may mắn làm sao có được hạnh phúc như bây giờ (cười).
Và để được trong sự bình yên đó chắc chắn phải có bóng dáng và sự hy sinh của người phụ nữ, mà người phụ nữ ấy không còn trẻ trung nữa, cũng gần U60 rồi. Người vợ thứ 2 của tôi không làm nghệ thuật nhưng rất hiểu và thông cảm với tôi.
Người ta nói sợi dây gắn kết hai vợ chồng chính là những đứa con. Nhưng với anh chị lại khác, hôn nhân của anh và vợ 2 bao năm qua vẫn hạnh phúc dù không có con chung?
-Người ta cũng nói, tuổi già niềm vui lớn nhất là sum vầy bên con cháu nhưng hoàn cảnh tôi hơi éo le một chút là không thể có con.
Trước kia, khi còn 30, 40 tuổi, tôi suy nghĩ, nặng lòng và cũng trách móc bản thân nhiều lắm. Nhưng đến tuổi này rồi, với tôi, ở đâu cũng là gia đình, kể cả con riêng trước nay tôi vẫn đối xử tốt như con đẻ. Quan trọng là chúng tôi đùm bọc, chia sẻ và yêu thương nhau mà sống.
Sau khi nghỉ hưu, một ngày của anh diễn ra như thế nào? Bí quyết gì để vẫn phong độ như vậy?
- Tôi nghỉ hưu nhưng không nghỉ làm, tôi vẫn đi diễn. Tất nhiên ở độ tuổi này, tôi luôn có sự chọn lọc kể cả những show diễn. Tôi không thể à uôm, dễ dãi như thời trẻ được.
Tôi sống và ăn uống rất đơn giản. Tôi chỉ thích ăn đậu phụ luộc chấm muối, có khi tôi ăn cả ngày cũng được. Tôi cũng chẳng tập luyện gì, thú vui những lúc rảnh rỗi của tôi là đi câu cá.
Còn bí quyết, tôi nghĩ đều ở suy nghĩ của mình. Điều gì vui vẻ, hạnh phúc thì nên giữ lại còn lăn tăn, muộn phiền thì nên bỏ ra khỏi đầu, như thế cũng đã thoải mái rồi.
(Theo Dân Trí)
" alt="NSND Quốc Anh: Ám ảnh quá khứ nghèo khổ, hé lộ hôn nhân với vợ 2">NSND Quốc Anh: Ám ảnh quá khứ nghèo khổ, hé lộ hôn nhân với vợ 2
-
Nhận định, soi kèo Levante vs Castellon, 20h00 ngày 23/3: Đòi lại ngôi đầu
-
Nhắc tới nhạc sĩ Doãn Nho, ngoài sáng tác các bài hát mang đậm chất trữ tìnhcủa người chiến sĩ, còn có một Doãn Nho thủy chung son sắt với người vợđã cùng ông nắm tay nhau qua hơn nửa thế kỷ.Tài năng vỹ cầm Việt và những năm tháng dạy võ xứ người" alt="Nhạc sĩ 'Chiếc khăn Piêu' và mối tình vượt thời gian">
Nhạc sĩ 'Chiếc khăn Piêu' và mối tình vượt thời gian