Truyện Chia Tay
Mới chỉ đầu tháng chín nhưng gió đêm đã mang theo hơi lạnh. Đường Dịch cầm theo ví tiền từ trong sảnh đi ra,lịch thi đấu vô địch quốc gia vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Cố Ngôn Đình đang đỡ Lâm Duệ lên taxi. Đôi mắt hoa đào trong veo của Lâm Duệ mang theo ý cười khẽ cong lên. Tay Cố Ngôn Đình đặt phía trên cửa xe taxi, khớp xương từng đầu ngón tay hiện lên rõ ràng, bình thường đều được tỉ mỉ bảo dưỡng. Thế nhưng lúc này lại dùng để mở cửa xe cho người khác.
Đường Dịch muốn đi ra ngoài nhưng bước chân lại nặng trĩu, một màn tình cảm trước mắt còn ngại không đủ nhiều, chân theo bản năng thu về. Bên trong và bên ngoài nhiệt độ chênh lệch lớn khiến Đường Dịch rùng mình một cái, cánh tay nổi lên từng lớp da gà. Sau lưng thang máy ” đinh ” một tiếng. Một đám người cùng nhau đi về hướng nhà vệ sinh. Đi phía trước là một người mập mạp cùng cái đầu trọc, vừa thấy Đường Dịch ở cửa liền hét lên một tiếng
” Chị dâu, chờ bọn tôi ….! “
Đường Dịch dừng lại, quay đầu nở nụ cười:” Được rồi, sợ mấy người rớt xuống hố, không phải tôi lại phải đi tìm sao! “
Tối nay là Lâm Duệ chủ động mời khách dùng cơm, bọn cậu vừa nhận được tin liền nhanh chóng đi đến KTV.
Đường Dịch vốn dĩ không quen biết bọn họ, chẳng qua mấy ngày nay cậu cùng Cố Ngôn Đình có mâu thuẫn. Đường Dịch nghĩ tìm một cơ hội để làm hòa, nên buổi tối vừa xong hội nghị liền vội vàng chạy đến. Nhưng cậu ngay cả cơm tối còn chưa ăn lại uống rượu, bụng quặn thắt khó chịu, đến nơi thì gặp Cố Ngôn Đình cùng Lâm Duệ hát tình ca, bộ dáng thâm tình mật ý. Làm ý niệm hòa giải trong đầu cậu cũng tan thành mây khói.
Một phen ầm ĩ, mọi người đều uống có chút nhiều. Ai nấy đều tự mình thuê xe trở về. Đường Dịch mấy ngày nay có chút áp lực, bụng rỗng uống rượu, tinh thần cũng có chút không tốt. Ngay thời điểm muốn tự mình gọi xe trở về, Cố Ngôn Đình lại khoát tay nói ” Để anh đi “.
Đường Dịch nhìn hắn đột nhiên tỉ mỉ săn sóc mà có chút sửng sốt, cho là hắn đã hối hận, liền đi tính tiền rồi ra ngoài tìm hắn.
Nhưng vừa ra đến cửa thì lại nhìn thấy một màn kia.
Cố Ngôn Đình trong mắt vốn dĩ không hề có cậu.
Đường Dịch đè lên dạ dày đang quặn đau, cố tỏ ra bình thường, mặt không đổi sắc mà hướng mấy người kia khoát tay:” Các cậu khoan về đã. Tao Bàn, cậu uống ít nhất nên đem bọn họ đưa về nhà đi “
Có người lớn tiếng hét lên một tiếng, đứng nghiêm chỉnh mà nói:” Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ chị dâu giao phó!”
Đường Dịch lắc đầu thoáng nở nụ cười, quay người hướng phía trước đi đến:” Tôi đi tìm đại ca của mấy người, không khéo lại bị người ta câu đi mất “
Sau lưng bốn người hắc hắc cười, một người thân hình gầy gò bộ dáng say khướt gật đầu thét to:” Nói đúng lắm! Chị dâu! Người khác thì không dễ, nhưng là Lâm Duệ thì nhất định đại ca sẽ đi theo đấy! “
Hắn uống thực sự nhiều, nói xong cảm giác mình nói không đủ lưu loát, lại lớn tiếng lặp lại một lần nữa.
Đường Dịch vẫn cười, Tao Bàn vẻ mặt biến sắc nhanh tay bịt miệng người kia lại, cười hì hì nói với Đường Dịch:” Chuyện đó đã là quá khứ, hiện tại đã có chị dâu, Cố ca nào dám “
Đường Dịch vẫy vẫy tay, đi đến chiếc xe phía trước ngồi xuống chỗ phụ lái:” Bác tài, đi thôi “
Cậu cười thật ôn hòa, từ kính chiếu hậu phản chiếu lại cũng có chút giả tạo, như là mang một lớp mặt nạ đầy bất đắc dĩ cùng chán nản trên mặt.
Đường Dịch cùng Cố Ngôn Đình kết giao ba năm, trước khi bắt đầu cũng biết rõ Lâm Duệ là mối tình đầu của hắn.
Lúc ấy y ra nước ngoài du học, trước khi từ Nghiễm Châu Thượng Hải đến Bắc Kinh còn tụ tập thêm vài chục lần gặp mặt tiễn đưa. Mọi việc đều do Cố Ngôn Đình xử lí. Hắn chạy tới chạy lui, lo lắng đủ chuyện nhưng đợi đến lúc máy bay cất cánh mới đủ can đảm nói ra hai câu với y.
Lúc ấy Đường Dịch cùng Cố Ngôn Đình chỉ là bạn bè bình thường, cậu đi cùng một chiếc taxi với hắn để đi tiễn Lâm Duệ lên máy bay. Như hiện tại, cậu cũng ngồi ở ghế phó lái, Cố Ngôn Đình cùng Lâm Duệ kề vai ngồi cạnh nhau ở băng sau.
” Đồ vật này nọ đều kiểm tra xong cả rồi chứ Bên kia có người đến đón em không”
” Uhm, ba của em đều giúp em làm xong cả rồi “
” Tốt rồi “
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Romania vs Bosnia Herzegovina, 2h45 ngày 22/3: Khởi đầu thuận lợi
-
Khi các đại học trên toàn thế giới chuyển hướng từ đào tạo tinh hoa sang đào tạo đại chúng, bằng đại học trở nên phổ thông, mà nhiều người thường đùa là "phổ cập đại học". Một số quốc gia có tỉ lệ người trong độ tuổi lao động (25 tới 64) được đào tạo ít nhất một bằng cấp sau phổ thông đạt tới 50% hoặc cao hơn bao gồm Australia, Canada, Mỹ, Nhật Bản, Hàn Quốc... Trong khi đó, số lượng công việc mới được sinh ra sẽ bị giới hạn nếu nền kinh tế quốc gia suy thoái. Rất nhiều nước, trong khi đẩy mạnh "xuất khẩu giáo dục" bằng cách thu hút sinh viên quốc tế, lại đồng thời siết chặt chính sách lao động với người nước ngoài để bảo vệ công ăn việc làm trong nước. Các doanh nghiệp cũng thường phản hồi rằng đào tạo ở đại học xa rời thực tiễn cuộc sống và nhu cầu doanh nghiệp, họ không nhận được những lao động sẵn sàng hoặc sớm sẵn sàng cho công việc, mà phải đào tạo lại. Tất cả những điều đó khiến tấm bằng đại học không còn là "bảo bối" việc làm cho thanh niên như vài thập kỷ về trước. Điều này đúng với cả Mỹ, Australia, châu Âu, không riêng Việt Nam. Bản chất của bằng đại học là một chương trình đầu tư có chủ đích, không phải một lựa chọn ngẫu nhiên. Nếu như giáo dục phổ thông có tính bắt buộc để nâng cao dân trí, giáo dục đại học là một lựa chọn chủ động. Trong khi giáo dục phổ thông thường được các chính phủ bảo trợ như một quyền cơ bản của công dân, thì giáo dục đại học càng lúc càng được thương mại hóa. Rất nhiều nước châu Âu đã bỏ dần chính sách miễn phí đại học. Với các nhóm nước xuất khẩu giáo dục, tấm bằng đại học đắt đỏ hơn nhiều, như ở Anh, Mỹ, Australia, Canada... Sinh viên Mỹ không chỉ quan tâm đến học phí, mà thường phải tính toán rất kỹ món nợ phải trả cho chính phủ hoặc cho cha mẹ sau khi học xong, ngay cả khi họ chọn học tại bang nhà (home state) để được hưởng học phí dành cho các gia đình đóng thuế tại bang (in-state tuition).
Trong thời kỳ bao cấp và khi các đại học Việt Nam còn đào tạo theo hướng tinh hoa, một số nhỏ sinh viên được đảm bảo việc làm vì cầu nhiều hơn cung, do vậy việc duy nhất của sinh viên là học thật tốt và chờ phân công. Trong cơ chế thị trường, khi nhà tuyển dụng không chỉ có chính phủ, mà còn rất nhiều tổ chức, doanh nghiệp khác nhau, thì các sinh viên phải cạnh tranh để được bước chân vào những tổ chức tốt nhất (bản chất là lực lượng lao động tìm cơ hội tiếp cận tư liệu sản xuất), trong khi các đại học phải cạnh tranh để chứng minh với cả sinh viên và nhà tuyển dụng rằng mình đào tạo ra đúng những người mà tổ chức cần. Khi nền kinh tế không sản sinh đủ việc làm, sẽ có một tỉ lệ sinh viên gia nhập lực lượng thất nghiệp. Sự phát triển của trí tuệ nhân tạo còn gia tăng mối đe dọa về việc "máy làm thay người" với hiệu suất cao hơn trong những năm tới.
Đứng trước bối cảnh kinh tế và việc làm toàn cầu không chắc chắn, người trẻ cần học như thế nào để bằng đại học vẫn có thể là "tấm hộ chiếu" mở cánh cửa nghề nghiệp tương lai?
Thứ nhất, chọn đại học gắn với mục tiêu. Trước hết phải trả lời câu hỏi: Học để làm gì? Chưa xác định được mục tiêu, vào đại học sẽ làm mất mát nguồn lực của cá nhân, gia đình và xã hội. Rất nhiều bạn trẻ ngày nay chấp nhận dành ra 1-2 năm gap year (năm tạm nghỉ) để thực sự suy ngẫm về việc mình là ai, mình muốn gì trước khi vào đại học. Quãng thời gian gap year đó không hề uổng phí, vì nó có ích hơn nhiều việc bạn lao vào học đại học đúng tuổi 18 mà không hề có mục tiêu.
Thứ hai, cần tính đầy đủ chi phí cơ hội. Quan niệm truyền thống "học càng nhiều càng tốt", "học không bổ dọc cũng bổ ngang" là không đúng trong kinh tế học, bởi lý thuyết chi phí cơ hội (cost of opportunity) cho chúng ta biết rằng, khi chọn học một thứ, ta có thể bỏ lỡ cơ hội học những thứ khác, do vậy cần có tính toán tối ưu. Tất nhiên, tối ưu ở đây chỉ có thể xác định được nếu đã có mục tiêu. Lấy mục tiêu để so sánh các lựa chọn sẽ giúp người học biết đâu là lựa chọn không liên quan, đâu là lựa chọn nhanh nhất để tới đích.
Thứ ba là không có đại học tốt nhất cho mọi người, mà chỉ có đại học phù hợp nhất. Một đại học Mỹ thường tuyển sinh dựa vào nhiều tiêu chí cùng lúc, như điểm trung bình môn ở phổ thông (GPA), điểm các bài thi chuẩn hóa (SAT, ACT, AP) kết hợp các yếu tố khác như bài luận, hồ sơ hoạt động ngoại khóa, phỏng vấn trực tiếp... nhằm đảm bảo sự tương thích cao nhất giữa người học với trường đại học.
Thứ tư là học tập chủ động. Thế giới không ngừng biến động, và thế giới việc làm cũng vậy. Có những nghề nghiệp mới ra đời, nhưng cũng có những nghề mất đi. Ngay trong cùng một công việc cũng có sự thay đổi. Do vậy, chỉ có thể thông qua học tập chủ động và liên tục, cập nhật chính mình và làm cho mình thích ứng với bối cảnh hiện tại và tương lai mới giúp người học trở thành người lao động có giá trị. Nếu như trước đây, cứ chọn học đúng một chuyên ngành sẽ giúp người học có một nghề trong tay, thì ngày nay tỷ lệ đó thấp dần. Nhiều người phải chấp nhận chuyển đổi, rẽ ngang, học lại (reskilling), học nâng cao (upskilling) bên ngoài tấm bằng đại học truyền thống.
Hệ thống đại học Mỹ cũng có sự cạnh tranh quyết liệt giữa các trường với triết lý khác nhau bao gồm đại học nghiên cứu (mạnh về nghiên cứu), đại học vùng (mạnh về đào tạo nghề và thực hành), đại học khai phóng (mạnh về kỹ năng, tư duy và kết nối liên ngành) và mỗi nhóm đều tự hào có thể tạo ra những sinh viên có ưu điểm riêng để sẵn sàng cho thị trường lao động. Do vậy, cũng không có cách học nào được coi là "tiêu chuẩn", mà mỗi người phải tự thiết kế một chiến lược học tập cho mình, chọn lấy những gì phù hợp.
Thứ năm, đừng tự giới hạn trong lựa chọn học đại học. Trong rất nhiều trường hợp, các khóa học cao đẳng, trung cấp, chứng chỉ... lại phù hợp hơn khi xét đến các yếu tố như yêu cầu cụ thể của nghề nghiệp, chi phí bỏ ra cùng thời gian hoàn vốn, bối cảnh việc làm tại địa phương, khoảng cách di chuyển... Ví dụ, nhiều học sinh không có khả năng nhập học đại học vì hoàn cảnh gia đình nhưng lại bỏ qua các lựa chọn gần nhà, với cơ hội việc làm tại chỗ. Trong khi một số nghề nghiệp chuyên môn bắt buộc phải có bằng đại học, một số nghề khác có tính linh hoạt hơn nhiều.
Cuối cùng, là xây dựng thương hiệu cá nhân. Trong khi các quốc gia, các trường đại học cũng phải cạnh tranh ở cấp độ toàn cầu để chứng tỏ giá trị của nền giáo dục mà mình cung cấp, thì sinh viên ngày nay cũng cần có chiến lược xây dựng thương hiệu cá nhân trước nhà tuyển dụng. Vì giá trị của bằng đại học, ở cấp độ cá nhân trong kết nối với xã hội, là giá trị mà nhà tuyển dụng đánh giá ứng viên.
Kỳ vọng với một tấm bằng đại học là người mang nó đã có khả năng tư duy độc lập, có năng lực tự học, nghiên cứu và thực hành một chuyên môn, nghề nghiệp suốt đời, sẵn sàng bước chân vào tổ chức để tạo ra giá trị. Rất nhiều nghiên cứu chỉ ra bằng đại học bị mất giá khi giáo dục đại học bị thương mại hóa: tuyển sinh tràn lan, dễ dãi, lạm phát điểm, chương trình học phớt lờ nhu cầu thực tiễn, chất lượng đào tạo không đáp ứng được tiêu chuẩn hành nghề của các hiệp hội, nghiệp đoàn chuyên môn... Những điều đó hầu như nằm ngoài tầm kiểm soát của chính người học. Người học chỉ có thể thông qua việc lựa chọn khôn ngoan, đặt ra mục tiêu cụ thể, nỗ lực để việc học của mình hướng tới giải quyết vấn đề của cuộc sống và xã hội.
Bản chất cao nhất của việc học là để giải quyết các vấn đề, cả lý luận lẫn thực tiễn. Bạn càng giải quyết được vấn đề to lớn, phức tạp và hữu ích, tấm bằng của chính bạn càng có giá.
Bùi Khánh Nguyên
" alt="Để bằng đại học 'có giá'">Để bằng đại học 'có giá'
-
Điều này cho thấy mức độ thành thạo tiếng Anh của học sinh Việt Nam đạt được sớm hơn so với thế hệ trước, nhờ sự thay đổi nhận thức, cải tiến phương pháp dạy và học, cũng như cơ hội tiếp cận tiếng Anh ngoài xã hội hay qua phương tiện truyền thông. Trình độ tiếng Anh của người Việt sẽ có cơ hội cải thiện mạnh hơn với chủ trương "từng bước đưa tiếng Anh thành ngôn ngữ thứ hai trong trường học". Quyết định này của Bộ Chính trị có thể dẫn tới những chính sách mới về ngôn ngữ để Việt Nam hội nhập sâu hơn và phát triển mạnh hơn.
Chính sách ngôn ngữ của một quốc gia, bao gồm chính sách ngoại ngữ, là một lựa chọn quan trọng, liên quan tới định hướng phát triển, cơ hội kinh tế, bản sắc văn hóa, cũng như sự thành công của nền giáo dục. Có các trường hợp thành công và thất bại ở mức độ khác nhau ở các quốc gia mà Việt Nam có thể tham khảo.
Nhóm quốc gia được coi là "bản ngữ tiếng Anh" như Anh, Mỹ, Australia, Canada, New Zealand, Ireland... vẫn có những cộng đồng ngôn ngữ thiểu số khác tiếng Anh, hoặc cộng đồng người nhập cư, nên cách dạy tiếng Anh của họ với đối tượng này chủ yếu chuẩn bị cho quá trình đồng hóa vào ngôn ngữ Anh như ngôn ngữ chính thức hoặc ngôn ngữ chính. Ngoại lệ là Canada, nơi chính phủ có chính sách phát triển song ngữ Anh - Pháp một cách cân bằng hơn: các bang tiếng Anh sẽ giảng dạy thêm tiếng Pháp và các bang tiếng Pháp (như Quebec) sẽ giảng dạy thêm tiếng Anh. Rất nhiều quốc gia nằm trong nhóm "song ngữ" ngày nay có lịch sử phát triển gắn liền với sức ảnh hưởng toàn cầu của đế chế Anh hoặc Mỹ trong quá khứ, bao gồm cả các thuộc địa của Anh, do vậy về mặt lịch sử, họ đã sử dụng tiếng Anh tự nhiên như một di sản ngôn ngữ của cộng đồng mình.
Các nước gần Việt Nam như Singapore, Malaysia, Philippines, Ấn Độ, lãnh thổ Hong Kong... đều là những nơi người dân thành thạo tiếng Anh ở mức cao. Mô hình này giống với thực tế Việt Nam - nằm trong cộng đồng Pháp ngữ (Francophone), từng có một thế hệ thành thạo tiếng Pháp.
Người dân ở nhiều nước châu Âu như Thụy Điển, Hà Lan... rất thành thạo tiếng Anh, có thể coi đạt trình độ song ngữ (cân bằng giữa hai ngôn ngữ).
Có nhiều cách để tiếp cận tiếng Anh trong chính sách ngôn ngữ, ngoại ngữ. Có quốc gia chọn tiếng Anh là ngôn ngữ chính thức, có quốc gia chọn song ngữ, có quốc gia chọn tiếng Anh là ngôn ngữ để giảng dạy chương trình phổ thông, có quốc gia chọn tiếng Anh để dạy như một môn học (ngoại ngữ).
Singapore từ khi lập quốc đã chọn tiếng Anh như một ngôn ngữ trung gian (lingua franca) giữa các cộng đồng gốc Hoa, gốc Malaysia và gốc Ấn. Học sinh Singapore ngày nay học bằng tiếng Anh, thi O level(tương đương GCSE của Anh) và kết thúc chương trình phổ thông với kỳ thi A level giống học sinh tại Anh.
Singapore là trường hợp thành công trong việc sử dụng tiếng Anh làm công cụ vươn ra thế giới, trở thành thành phố toàn cầu, theo đó rất nhiều tập đoàn đa quốc gia chọn Singapore để đặt văn phòng tại khu vực châu Á. Sự thành công và thịnh vượng của Singapore có nhiều nguyên nhân, nhưng chắc chắn đất nước Singapore nhỏ bé không thể có được vị thế toàn cầu như ngày nay nếu không có tiếng Anh, mặc dù họ vẫn phát âm tiếng Anh theo cách của người Singapore (Singlish).
Malaysia từng có thời gian dài sử dụng tiếng Anh làm ngôn ngữ giảng dạy trong trường học, sau đó chuyển thành tiếng Malay, rồi quay trở lại sử dụng tiếng Anh. Nước này từng dấy lên các cuộc tranh cãi. Một bên cho rằng việc không dùng tiếng Anh làm ngôn ngữ giảng dạy trong trường phổ thông làm suy giảm khả năng tiếng Anh của người học và người dân nói chung. Ngược lại, phía bên kia lo lắng tiếng Anh làm suy yếu ngôn ngữ, bản sắc và tự hào dân tộc. Gần đây Bộ Giáo dục Malaysia áp dụng chương trình song ngữ Dual Language Program (DLP) để cân bằng những lo ngại trên.
Philippines cũng sử dụng tiếng Anh làm ngôn ngữ giảng dạy từ cấp phổ thông tới đại học. Mô hình học tiếng Anh theo hình thứcimmersion(tắm trong ngôn ngữ) và intensive(học cấp tốc, cường độ cao) của Philippines trở nên nổi tiếng và phổ biến trong những năm gần đây, theo đó học viên từ các nước, bao gồm cả Việt Nam, có thể sang Philippines học tiếng Anh theo các khóa 2-4 tuần hoặc lâu hơn với thời lượng học mỗi ngày 8-10 tiếng. Cách học cường độ cao ăn - ngủ với tiếng Anh tại một quốc gia nói tiếng Anh giọng Mỹ khá chuẩn cho thấy có những hiệu quả riêng so với cách học lai rai nhiều năm, thậm chí hàng chục năm không thành thạo - thường thấy tại Việt Nam.
Có tranh luận rằng người Philippines giỏi tiếng Anh thế, nói tiếng Anh giọng Mỹ hay thế, mà quốc gia vẫn ở mức thu nhập bình quân đầu người thấp hơn nhiều so với các nước kém tiếng Anh hơn như Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc. Có lẽ câu chuyện về mối liên hệ giữa việc giỏi tiếng Anh và trở nên giàu có, thịnh vượng ở một quốc gia cần tới những nghiên cứu khoa học cụ thể. Chúng ta chỉ có thể cảm nhận rằng tiếng Anh thành thạo mở ra các cơ hội với thế giới, còn việc biến cơ hội thành thành tựu thì cần rất nhiều yếu tố khác.
Tôi là giáo viên tiếng Anh trung học phổ thông, vào nghề từ năm 1998 nhưng có cơ hội được thiết kế chương trình tiếng Anh cho học sinh từ mầm non tới bậc đại học. Luận văn thạc sĩ chuyên ngành Giảng dạy tiếng Anh cho người nói ngôn ngữ khác (TESOL) của tôi với một đại học Mỹ, nghiên cứu về mô hình giáo dục song ngữ CLIL (dạy tiếng Anh qua nội dung môn học) với trường hợp của học sinh Việt Nam, đưa lại kết luận rằng hình thức dạy song ngữ có kết quả tích cực trong việc giúp học sinh phát triển khả năng thành thạo tiếng Anh so với phương pháp truyền thống - dạy tiếng Anh như một ngoại ngữ.
Tại Việt Nam, chương trình song ngữ đầu tiên trong trường phổ thông sau năm 1975 là chương trình song ngữ tiếng Pháp được thực hiện năm 1994 với sự hỗ trợ của chính phủ Pháp. Sau khi chương trình này kết thúc năm 2006 và được chuyển giao hoàn toàn cho phía Việt Nam thì chương trình tiếng Anh trở nên phổ biến, với sự xuất hiện của các trường quốc tế, trường song ngữ, trung tâm dạy tiếng Anh qua các môn học... Nổi bật trong số đó là chương trình phổ thông quốc tế Cambridge, một chương trình quốc tế linh hoạt cho phép các trường có thể dạy theo hướng song ngữ.
Bản chất chương trình này là mô hình song ngữ CLIL (content and language integrated learning), dạy tiếng Anh và nội dung học thuật mang tính tích hợp (vừa dạy ngôn ngữ vừa dạy nội dung) khá phổ biến và thành công ở châu Âu. Học sinh CLIL học ngôn ngữ không phải vì người lớn bảo rằng tiếng Anh rất quan trọng, phải học để hội nhập với thế giới (như trường hợp dạy tiếng nước ngoài với các thế hệ học sinh trước đây), mà các em sử dụng tiếng Anh làm công cụ để chinh phục các nội dung khoa học về toán, khoa học tự nhiên, khoa học xã hội, các bộ môn nghệ thuật...
Giáo dục phổ thông của Việt Nam hiện nay đã có nhiều thay đổi so với trước về việc dạy ngoại ngữ, trong đó nhấn mạnh kết quả đầu ra (trình độ B1 với học sinh kết thúc lớp 12) cùng mục tiêu giao tiếp thành thạo, sử dụng tiếng Anh làm công cụ học tập suốt đời thay cho cách học chỉ hướng tới việc phân tích cấu trúc ngôn ngữ.
Không có mô hình thành công nào có sẵn để Việt Nam có thể nhập khẩu ngay về và sử dụng cho cả một quốc gia về mặt ngôn ngữ. Để thành công, cần có quá trình thử nghiệm, kiểm nghiệm nhiều mô hình, nhiều phương pháp trước khi mỗi người học, mỗi trường học, mỗi quốc gia có thể lựa chọn để đạt mục tiêu.
Chưa nói tới việc áp dụng song ngữ trong trường phổ thông, chỉ cần giảng dạy ngoại ngữ một cách hiệu quả, hình thành những thế hệ người học thành thạo tiếng Anh thì khả năng nắm bắt cơ hội phát triển và có các lợi thế hơn so với các quốc gia ít thành thạo ngoại ngữ là chắc chắn.
Việt Nam đang đi đúng hướng trong việc quốc tế hóa lực lượng lao động của mình với trình độ ngoại ngữ được nâng lên mà không đánh đổi bằng sự yếu thế của ngôn ngữ dân tộc.
Bùi Khánh Nguyên
" alt="Đọc thông viết thạo tiếng Anh">Đọc thông viết thạo tiếng Anh
-
- 130 vũ công từ 5-18 tuổi sẽ tham gia vở vũ kịch hay nhất mọi thời đại của Tchaikovsky. Diễn viên Thanh Trúc đáp trả chuyện khoe thân để mời gọi đại gia
Hồ Trung Dũng: 'Vay 250 triệu, mất 2 năm trả nợ, lấy đâu ra đại gia chống lưng'
'Cảnh soái ca' đi catwalk, hôn ngấu nghiến 'My sói'
Vở vũ kịch 'Người đẹp ngủ trong rừng' lần đầu được biểu diễn năm 1890 và được rất nhiều nhà hát trên thế giới thực hiện. Nối tiếp thành công của chương trình Gala vũ kịch nhí mùa 1 “Kẹp hạt dẻ”, Gala vũ kịch nhí mùa thứ 2 quay trở lại với dự án “Người đẹp ngủ trong rừng” - vở vũ kịch hay nhất mọi thời đại của Tchaikovsky, với phần dàn dựng của NSƯT Đàm Hàn Giang.
Gala “Người đẹp ngủ trong rừng” là chuỗi chương trình nghệ thuật đặc sắc kéo dài 3 tháng với chủ đề “Đánh thức ngôi sao vũ kịch”. Gala có sự tham gia của 130 vũ công thanh thiếu niên từ 5-18 tuổi. Đây là những vũ công có quốc tịch Việt Nam và vũ công nước ngoài đang sinh sống tại Việt Nam.
NSƯT Đàm Hàn Giang hướng dẫn các vũ công nhí tập luyện.
Theo BTC, “Người đẹp ngủ trong rừng” là vở vũ kịch nhí đầu tiên sử dụng trang phục thiết kế ballet phức tạp và quy chuẩn, với hơn 130 bộ trang phục được dựng cốt ballet và phủ đá.Kèm theo đó, chương trình còn được bao phủ bởi bối cảnh hoa lụa, dàn giáo đẹp mắt do đạo diễn sân khấu Phùng Dung thực hiện.
“Người đẹp ngủ trong rừng” sẽ có những buổi diễn tại Nhà hát Lớn Hà Nội vào 13/1/2019 và 20/1/2019.
Ngân An
Bạo lực gia đình phía sau cánh cửa dưới góc nhìn nghệ thuật sắp đặt
Triển lãm "Phía sau cánh cửa" đang diễn ra tại Bảo tàng Phụ nữ phản ánh thực trạng xã hội về vấn đề bạo lực gia đình
" alt="130 vũ công tham gia vở vũ kịch 'Người đẹp ngủ trong rừng'">130 vũ công tham gia vở vũ kịch 'Người đẹp ngủ trong rừng'
-
Nhận định, soi kèo Liberia vs Sao Tome và Principe, 23h00 ngày 24/3: Cơn ác mộng kéo dài
-
Đạo diễn Đỗ Thanh Hải, Giám đốc sản xuất của chương trình 'Bố ơi mình đi đâu thế' khẳng định tiến trình sản xuất và phát sóng chương trình này không bị ảnh hưởng gì từ lệnh cấm phát sóng tại Trung Quốc.
Cả Trung Quốc và Hàn Quốc đều cảnh báo các chương trình có sự xuất hiện của trẻ em. Ngày 18/3, hãng Tân Hoa Xã đưa tin về quyết định của Tổng cục Điện ảnh, phát thanh và truyền hình Trung Quốc (SARFT) về việc kiểm soát ngành giải trí. Trong đó SARFT yêu cầu hạn chế tối đa các chương trình có trẻ em dưới tuổi thành niên tham gia. Các chương trình tìm kiếm tài năng âm nhạc, show truyền hình thực tế, trong đó có 'Bố ơi mình đi đâu thế' sẽ bị kiểm soát kỹ. Theo đó, một số chương trình thực tế, mà cụ thể là 'Bố ơi mình đi đâu thế' mùa 4 bị yêu cầu dừng lại.
Trước đó, các mùa trước của 'Bố ơi mình đi đâu thế' đều vô cùng ăn khách, kéo theo sự bùng nổ của hàng loạt chương trình thực tế có cha mẹ nổi tiếng và con tham gia. Nhiều em nhờ hơi bố mẹ đã thành sao chỉ sau một đêm, được lăng xê nhiệt tình và kèm theo đó là mức cát sê cao ngất. Tuy nhiên, những sự cố trong quá trình quay cùng việc tận dụng thái quá tên tuổi các em để khai thác thương mại dẫn đến nhiều lo ngại trong xã hội dẫn đến quyết định của cơ quan quản lý Trung Quốc vừa rồi.
Hình ảnh 4 cặp bố con trong tập cuối 'Bố ơi' mùa 2 phát sóng cuối tuần này. Trước thông tin này, nhiều người lo ngại có thể ảnh hưởng đến việc sản xuất và phát sóng 'Bố ơi mình đi đâu thế' mùa 3 sắp tới. VietNamNet đã liên lạc với Đạo diễn Đỗ Thanh Hải, Giám đốc sản xuất của chương trình 'Bố ơi mình đi đâu thế'. Đạo diễn Đỗ Thanh Hải cho hay tiến trình sản xuất chương trình 'Bố ơi mình đi đâu thế' tại Việt Nam không bị ảnh hưởng bởi mục đích khai thác chương trình tại Việt Nam rất khác.
'Thực ra thông tin vừa qua là thiếu đầy đủ. Bởi họ hạn chế các chương trình truyền hình thực tế ảnh hưởng đến trẻ em, trong đó có 'Bố ơi mình đi đâu thế' vì chương trình này nổi tiếng nhất. Tuy nhiên, hình thế xã hội Trung Quốc khác Việt Nam. Các bé khi tham gia những chương trình này bị biến thành yếu tố thương mại và bị khai thác hình ảnh quá đà nên họ mới can thiệp. Còn ở Việt Nam, chưa bao giờ các bé được dùng vào mục đích kiếm tiền".
Trước mắt, ngày 23/4 tới (thứ 7 tuần này), 'Bố ơi mình đi đâu thế' mùa 2 sẽ khép lại với số đặc biệt, kéo dài 90 phút. Đây cũng là số mang lại rất nhiều xúc động cho các bố con. Tất cả đều thấy rằng chặng đường đã qua rất quý báu với cả 2 bố con với phần kết có mục mỗi bố viết một bức thư cho con. Mục đích của chương trình là hướng tới tính nhân văn chứ không phải 'khai thác trẻ em'.
Cặp bố con Xuân Bắc - Bé Bi lần đầu tham gia 'Bố ơi' đã thành tâm điểm chú ý.
Được biết cát sê cho mỗi cặp bố con cho mỗi số phát sóng của chương trình ''Bố ơi mình đi đâu thế" rất thấp so với thu nhập hay cát sê tham gia các sự kiện khác của các ông bố nổi tiếng. Tuy nhiên, họ vẫn hào hứng nhận lời tham gia ''Bố ơi mình đi đâu thế" vì coi đó như một cơ hội trải nghiệm quý giá bên các con mà trong cuộc sống bận rộn họ ít có thời gian để cùng các con lớn lên.Trước đó, mùa 3 của chương trình đã quay và sẽ nối sóng bắt đầu từ ngày 30/4 tới. Do vậy, chắc chắn 'Bố ơi mình đi đâu thế' sẽ còn tiếp tục gắn bó với khán giả Việt Nam lâu dài.
Linh Anh
Luật sư Minh Béo hé lộ "nghệ thuật" chọn bồi thẩm đoàn" alt="Không có chuyện dừng phát sóng 'Bố ơi mình đi đâu thế'">Không có chuyện dừng phát sóng 'Bố ơi mình đi đâu thế'
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Alianza vs Atletico Bucaramanga, 03h30 ngày 24/3: Tin vào chủ nhà
- Thực tế phũ phàng của thế hệ trẻ Australia khi sống riêng
- Đơn vị trao danh hiệu Nữ hoàng văn hóa tâm linh từng phong Giáo sư âm nhạc cho Ngọc Sơn
- Kỳ lạ ngôi làng kiêng kị không cho phụ nữ tham gia Lễ hội
- Siêu máy tính dự đoán Anh vs Albania, 2h45 ngày 22/3
- Hàng nghìn người đổ về Tây Yên Tử du xuân đầu năm mới
- Thiếu nữ đờ đẫn, thẫn thờ vì dại trai
- I Am Legend: Giật mình khi xem lại phim Mỹ làm 13 năm trước cảnh báo về đại dich
- Nhận định, soi kèo Eswatini vs Mauritius, 20h00 ngày 23/3: Tâm lý thoải mái
- Họ phải xin lỗi một nhân phẩm đã bị sỉ nhục
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Stupcanica vs Tomislav, 21h30 ngày 23/3: Ngày thăng hạng đã gần
- 50 người trần truồng đi xem triển lãm tranh khỏa thân
- Bộ phim đầu tiên trên thế giới về virus 'Corona' gây chú ý
- Diễn biến mới scandal Song Hye Kyo kiện công ty trang sức
- Nhận định, soi kèo Smederevo vs Trayal Krusevac, 21h00 ngày 24/3: Chia điểm?
- NSND Lan Hương trở lại Nhà hát Kịch Việt Nam
- Bị mẹ vợ coi thường, chàng rể tiết lộ sự thật khiến cả nhà đau đớn
- Khi “gái già” công sở hồi teen
- Nhận định, soi kèo Piast Gliwice vs Stal Rzeszow, 18h30 ngày 22/3: Khó khăn hơn dự đoán
- Á hậu Việt duy nhất có vòng eo 56: 'Sau sinh mọi số đo của tôi bị đảo ngược hết'
- Lạc vào sắc lam của nhóm Sơn ta
- Câu chuyện ADN của người đàn ông đi siêu xe
- Nhận định, soi kèo Levante vs Castellon, 20h00 ngày 23/3: Đòi lại ngôi đầu
- Cầu thủ Huy Hùng và bạn gái kỷ niệm 4 năm yêu nhau ở khách sạn hạng sang
- 2NE1 và những khoảnh khắc ấn tượng
- Từ Philippines, nghĩ về nỗi nhục nghèo hèn
- Nhận định, soi kèo CH Séc vs Faroe Islands, 2h45 ngày 23/3: 'Thảm sát'
- Tình yêu chàng Tây dành cho cô gái Việt qua đời vì tai nại giao thông
- Olympic trò chơi dân gian 2018 tại Hà Nội
- Nữ sinh nhảy sexy trong lễ tốt nghiệp ở Hà Nội
- 搜索
-
- 友情链接
-