Tháng 3 chứng kiến việc giảm giá sốc của nhiều dòng điện thoại tại thị trường trong nước. Có những mẫu máy,ữngmẫuđiệnthoạigiảmgiámạnhnhấtthálịch thi đấu của arsenal giá bán ra đã giảm cả chục triệu đồng.
Tháng 3 chứng kiến việc giảm giá sốc của nhiều dòng điện thoại tại thị trường trong nước. Có những mẫu máy,ữngmẫuđiệnthoạigiảmgiámạnhnhấtthálịch thi đấu của arsenal giá bán ra đã giảm cả chục triệu đồng.
Lúc đó, nhiều thành phố bắt đầu lên tiếng về việc cần có biện pháp "quản" xe ôm công nghệ. Thay vì tìm giải pháp cân bằng giữa các mô hình kinh doanh, một số ý kiến đề xuất hạn chế hoặc cấm hoạt động với xe công nghệ. Họ cho rằng, nếu không quản lý được sự gia tăng của mô hình này, thì tốt hơn là cấm nó để bảo vệ những lợi ích đã tồn tại từ trước.
Đúng là trong một khoảng thời gian, tại một số địa phương, có nhiều lệnh cấm tạm thời và hạn chế giờ hoạt động của xe ôm công nghệ. Tuy nhiên, những mệnh lệnh này gặp phản ứng mạnh mẽ từ người dân. Họ cho rằng cấm đoán không giúp giải quyết gốc rễ vấn đề, mà chỉ làm hạn chế quyền lợi của người tiêu dùng.
Thay vì giải quyết được tình trạng xung đột giữa xe ôm truyền thống và xe ôm công nghệ, các lệnh cấm làm gia tăng sự bức xúc, tạo nên các cuộc phản đối của giới tài xế công nghệ. Cùng lúc đó, thị trường ngầm bắt đầu nở rộ, xe công nghệ hoạt động chui. Rủi ro về an toàn giao thông tăng lên vì các tài xế phải liên tục đánh võng, lẩn tránh cơ quan chức năng.
Cuối cùng, các thành phố phải điều chỉnh lại chính sách. Thay vì cấm đoán, họ đưa ra quy định mới, buộc các ứng dụng phải đăng ký kinh doanh, đồng thời kiểm soát chặt chẽ việc đóng thuế và đảm bảo quyền lợi cho cả tài xế và khách hàng. Việc tìm ra sự cân bằng giữa mô hình xe ôm truyền thống và công nghệ đã giúp giải quyết mâu thuẫn, giữ được sự phát triển ổn định mà không cần dùng đến biện pháp cực đoan "không quản được thì cấm".
Kinh nghiệm cay đắng về chuyện "không quản được thì cấm" có ở nhiều nơi trên thế giới.
Ví dụ nổi tiếng là Thời kỳ Cấm rượu (Prohibition Era) ở Mỹ từ năm 1920 đến 1933. Chính phủ Mỹ khi đó ban hành Tu chính án thứ 18, cấm sản xuất, vận chuyển và buôn bán đồ uống có cồn trên toàn quốc. Mục tiêu của chính sách này là giảm thiểu tệ nạn xã hội liên quan đến rượu, như bạo lực gia đình, tội phạm, và lạm dụng chất cồn. Ban đầu, chính sách được nhiều người ủng hộ, nhưng không lâu sau đó, những tác động tiêu cực bắt đầu bộc lộ.
Thị trường ngầm phát triển mạnh mẽ. Dù rượu bị cấm, nhu cầu của người dân vẫn còn. Các băng nhóm tội phạm bắt đầu buôn lậu và sản xuất rượu lậu, hình thành nên những tổ chức như băng nhóm Al Capone. Những quán rượu lậu mọc lên khắp nơi, gọi là "speakeasy", nơi người ta uống rượu trong bí mật.
Tội phạm không giảm mà còn tăng lên. Các băng nhóm đấu đá nhau, gây ra hàng loạt vụ thanh toán bạo lực.
Rượu được sản xuất trong điều kiện không hợp vệ sinh, không được kiểm soát, dẫn đến chất lượng kém. Hàng nghìn người chết hoặc nhập viện do uống phải rượu độc hại.
Sau 13 năm thử nghiệm, chính phủ Mỹ nhận ra lệnh cấm rượu thất bại thảm hại. Tu chính án thứ 21, ban hành vào năm 1933, bãi bỏ lệnh cấm rượu. Mỹ thay đổi chiến lược, chuyển sang quản lý, đánh thuế và kiểm soát việc sản xuất và tiêu thụ rượu một cách hợp pháp.
Liên Xô dưới thời của Mikhail Gorbachev vào giữa thập niên 1980 cũng thực hiện một chiến dịch mạnh mẽ chống lại tiêu thụ rượu. Một loạt biện pháp hạn chế và cấm đoán rượu được triển khai. Sản xuất rượu bị cắt giảm mạnh mẽ, các cửa hàng bán rượu bị đóng cửa, và giờ bán rượu bị giới hạn. Nhà nước thực hiện các chiến dịch tuyên truyền lớn, khuyến khích người dân giảm tiêu thụ rượu và sống lành mạnh.
Cuối cùng, tương tự ở Mỹ, chính sách này cũng khiến thị trường chợ đen và rượu lậu phát triển mạnh mẽ. Người dân bắt đầu tự nấu hoặc mua rượu không rõ nguồn gốc, dẫn đến tình trạng ngộ độc và tử vong do rượu kém chất lượng.
Rượu, đặc biệt là vodka, là một trong những nguồn thu thuế quan trọng của Liên Xô. Việc cắt giảm sản xuất và tiêu thụ rượu gây ra thất thu lớn cho ngân sách, làm trầm trọng thêm các vấn đề tài chính của đất nước trong thời kỳ cải tổ (perestroika).
Cuối cùng, đến cuối thập niên 1980, Gorbachev phải giảm dần các biện pháp cấm rượu. Chiến dịch chống rượu thất bại do không giải quyết được vấn đề cốt lõi và lại tạo ra những hệ lụy tiêu cực cho xã hội và nền kinh tế.
Những ví dụ nói trên đều cho thấy tư duy "không quản được thì cấm" là lợi bất cập hại. Nhưng chính quyền nhiều nước, và nhà quản lý ở nhiều cấp vẫn thường chọn "cấm đoán" vì đây là giải pháp dễ dàng, nhẹ việc cho nhà chức trách, đẩy phần thiệt hại về phía doanh nghiệp hoặc người dân. Tư duy làm chính sách này khá phổ biến và có thể tìm thấy trong mọi lĩnh vực ở Việt Nam, mà câu chuyện về xe ôm công nghệ trên chỉ là một ví dụ.
Mới đây, trong bài phát biểu tại phiên khai mạc kỳ họp thứ 8, Quốc hội khóa XV, Tổng Bí thư Tô Lâm đã nêu ra một số yêu cầu để phát triển đất nước trong kỷ nguyên mới, đầu tiên là đổi mới mạnh mẽ công tác lập pháp. Trong đó phải từ bỏ tư duy "không quản được thì cấm" trong quản lý và xây dựng pháp luật. Thay vì áp dụng các biện pháp cứng nhắc, việc xây dựng pháp luật phải theo hướng tạo điều kiện thuận lợi để khơi thông nguồn lực và tháo gỡ các điểm nghẽn trong phát triển kinh tế - xã hội. Điều này giúp tránh những hệ quả tiêu cực khi các quy định cấm đoán quá mức gây cản trở sự phát triển của xã hội.
Đổi mới tư duy trong lập pháp là cần thiết để đảm bảo luật pháp không chỉ phục vụ cho việc quản lý, mà còn phải hỗ trợ phát triển đất nước. Thay vì đưa ra các quy định "tiện cho việc quản lý", cần tạo điều kiện để các địa phương và cơ quan chức năng có thể áp dụng hiệu quả và thúc đẩy sáng tạo.
Từ bỏ được tư duy "không quản được thì cấm" trong lập pháp và quản lý tức là tháo gỡ được một "điểm nghẽn", mở ra nhiều cơ hội mới cho sự phát triển bền vững của Việt Nam. Thay vì cấm đoán, tập trung vào tìm kiếm các giải pháp quản lý khoa học và hiệu quả sẽ khơi dậy tiềm năng sáng tạo và phát triển kinh tế, đặc biệt trong các lĩnh vực công nghệ, dịch vụ và nông nghiệp.
Điều này cũng giúp giảm thiểu thị trường ngầm và các hành vi vi phạm pháp luật do sự kiểm soát không phù hợp.
Nguyễn Sĩ Dũng
" alt=""/>Không quản được thì cấmỞ lần trở lại này, người làm Lý Nhã Kỳ ái ngại nhất là nam diễn viên Võ Đăng Khoa. Đại Nghĩa không ngần ngại dành nhiều lời khen có cánh cho chàng diễn viên. Thấy thế, Lý Nhã Kỳ cũng tranh thủ "thả thính" đàn em: "Hôm nay em nghĩ là Khoa sẽ ghi tên tiếp vào một chỗ nữa… tim em". Nghe đến đây, MC Đại Nghĩa thốt lên: "Sao tham gia chương trình nào em cũng thả thính hết Kỳ ơi" khiến cô vội chống chế: "Anh ơi em ế sượng ế sần luôn rồi".
Lý Nhã Kỳ vào vai người vợ đang mang bầu của trưởng phòng Mạc Văn Khoa trong căn phòng số hai. Đã cưới nhau 5 năm nhưng vẫn chưa có con, cả hai quyết định nhờ cô em họ Lâm Vỹ Dạ mang thai hộ. Trong quá trình nhờ mang thai hộ, nữ doanh nhân vẫn phải đeo bụng bầu để qua mắt gia đình nhà chồng. Lý Nhã Kỳ được mẹ chồng hướng dẫn tận tình từ cách đi đứng đến các bài tập để tốt cho thai kỳ. Thế nhưng, khi mẹ vừa ra về, Mạc Văn Khoa đã yêu cầu Lý Nhã Kỳ cởi… bầu giả ra khiến cô nàng đứng hình.
Không chỉ được Mạc Văn Khoa chăm sóc tận tình, Lâm Vỹ Dạ còn có những cử chỉ thân mật với Mạc Văn Khoa khiến Lý Nhã Kỳ lên tiếng dằn mặt “Khi mang thai chắc hormone phụ nữ thay đổi đúng không em, chị thấy em õng ẹo quá, em ngồi đi chứ õng ẹo nhiều con chị chóng mặt”.
Nghe thấy thế cô em họ liền đáp lại: “Chị không cần phải quá lo lắng đâu bởi vì đây là con của em với ảnh”. Bàng hoàng trước sự thật này nhưng Lý Nhã Kỳ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và chọn cách giải quyết vẫn sẽ chăm sóc đứa bé như con ruột của mình.
Sự việc trở nên càng căng thẳng khi Lâm Vỹ Dạ công khai chuyện sinh con tự nhiên với Mạc Văn Khoa trước mặt cả 3 người. Lý Nhã Kỳ bức xúc cho rằng "hai người đang khốn nạn với tôi, chưa từng khốn nạn với nhau". Cô diễn xuất đầy tâm trạng trong lúc Mạc Văn Khoa quỳ gối xin lỗi vợ dù trong mắt cô anh không còn bản lĩnh của một người đàn ông. Tình yêu anh chứng minh với cô là sai lầm, nếu anh có tình cảm với Lâm Vỹ Dạ, cô vẫn có cách giải quyết tử tế nhất cho cả 3 người.
Khi Lâm Vỹ Dạ đe dọa sẽ rêu rao sự việc này, cô liền đáp trả: “Em rêu rao là em giật chồng chị hả, em vẫn mẹ tròn con vuông, vẫn mặc đồ hiệu, đâu có cái gì gọi là lợi dụng đâu”. Cách xử lý của nữ diễn viên khiến MC Đại Nghĩa cũng phải đồng tình và cho dừng tiết mục. Màn thể hiện của cô nhận được nhiều lời khen từ khán giả và các vị trưởng phòng vì sự hợp lý, sắc bén và rất điềm tĩnh.
Thu Hà
" alt=""/>Lý Nhã Kỳ không ngại dằn mặt tiểu tam ở Ơn giời cậu đây rồi tập 9Sau 5 mùa tổ chức thành công, giải năm nay tiếp tục được tổ chức trên phạm vi toàn quốc. Người dự thi được gửi các tác phẩm với chủ đề không giới hạn, bao gồm mọi lĩnh vực chính trị, kinh tế, văn hóa - xã hội, khoa học - kỹ thuật, thể thao... Đối tượng dự thi là các phóng viên ảnh, nghệ sĩ nhiếp ảnh, các tay máy chuyên hoặc không chuyên, là công dân Việt Nam.
Phát biểu tại lễ phát động, Tổng Giám đốc Thông tấn xã Việt Nam (TTXVN) Vũ Việt Trang cho biết, nhiếp ảnh luôn có một vị trí đặc biệt trong hoạt động báo chí. Một bức ảnh chụp đúng thời điểm, ghi lại khoảnh khắc chân thực nhưng cũng hết sức độc đáo của đời sống qua lăng kính nhiếp ảnh, luôn mang lại nhiều cảm xúc cho người xem.
"Qua 5 mùa giải, hàng nghìn tác phẩm ảnh báo chí chất lượng, có sức lan tỏa và lay động người xem đã được gửi đến dự thi, cho thấy đời sống nhiếp ảnh báo chí vô cùng sôi động và không ngừng phát triển, hội nhập theo nhịp sống của đất nước. Ảnh báo chí không chỉ làm cho thông tin sống động và đáng tin cậy hơn, mà còn có giá trị như những tác phẩm báo chí xuất sắc”, bà Trang nói.
Theo BTC, những bức ảnh dự thi đạt yêu cầu là các tác phẩm chưa sử dụng hoặc đã sử dụng trên các phương tiện thông tin truyền thông trên toàn quốc trong thời gian từ ngày 1/1/2022 đến hết ngày 15/8/2023. Tác giả phải đảm bảo tính chính xác, trung thực về nội dung thông tin của tác phẩm và chịu trách nhiệm về bản quyền tác phẩm. Ảnh báo chí không chấp nhận chỉnh sửa. BTC chỉ nhận files ảnh phải còn nguyên vẹn qua trang web: khoanhkhacvang.vn.
- Thời gian nhận tác phẩm từ ngày 21/6/2023 đến hết ngày 15/8/2023.
- Lễ trao giải: Tháng 9/2023
- Cơ cấu giải thưởng:
+ Giải đặc biệt: 30.000.000 đồng
+ Giải Nhất: 2 giải (1 giải ảnh đơn và 1 giải ảnh bộ), mỗi giải trị giá 20 triệu đồng.
+ Giải Nhì: 4 giải (2 giải ảnh đơn và 2 giải ảnh bộ), mỗi giải trị giá 15 triệu đồng.
+ Giải Ba: 6 giải (3 giải ảnh đơn và 3 giải ảnh bộ), mỗi giải trị giá 10 triệu đồng.
+ Giải Khuyến khích: Một số giải ảnh đơn và ảnh bộ, mỗi giải trị giá 5 triệu đồng.
Hội đồng Giám khảo sẽ chọn một số tác phẩm trưng bày tại lễ trao giải.
" alt=""/>Giải ảnh Khoảnh khắc vàng trở lại sau 5 năm gián đoạn