Nhận định, soi kèo Huracan vs Barracas Central, 7h30 ngày 11/4
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Zwolle vs PSV, 22h30 ngày 18/1: Xây chắc ngôi đầu -
Mẹ tôi sinh được 3 người con (gồm 2 gái và một trai). Ngay từ bé, tôi đã nhận thấy mẹ rất nuông chiều em trai. Mẹ lập di chúc tặng nhà 7 tỷ cho con trai nhưng đau ốm lại tìm đến con gáiBố tôi đi làm ăn xa nên chỉ có 4 mẹ con sống cùng nhau. Đồ chơi, quần áo, giày dép... những gì tốt đẹp nhất mẹ đều dành cho con trai.
Tôi và chị gái có thể mặc đồ cũ, học sách cũ nhưng những gì của em trai út đều phải là thứ mới nhất, tốt nhất.
Ngày bé, hai con gái xin đi học thêm ở đâu, mẹ đều phải suy tính rất kỹ nhưng chỉ cần em trai ngỏ lời, mẹ không phút do dự mà đồng ý với em.
Bố tôi - qua nhiều lần về thăm nhà, đã phát hiện ra điều ấy. Ông có nhắc nhở mẹ về việc đối xử công bằng với các con nhưng mẹ tôi đều lờ đi. Câu nói thuở bé tôi được nghe nhiều nhất từ mẹ luôn là: “Con là chị, con phải nhường em”; “Em còn nhỏ, tị nạnh với em làm gì”; “Đưa đồ cho em, mai mẹ mua cho con cái khác”… Nhưng sau đó mẹ quên luôn lời mẹ nói.
Là chị em cùng nhà, tôi không tránh khỏi nỗi ấm ức. Nhưng sau này lớn lên, tôi tự an ủi mình rằng, dẫu sao đó cũng là em mình, mình chịu thiệt một chút cũng không quá nghiêm trọng.
Nhưng em tôi biết được mẹ chiều chuộng, nên ngay từ nhỏ đã vô cùng ngang ngược. Trong nhà, nếu không đòi được gì hay có điều gì trái ý, em lại khóc toáng lên. Mẹ tôi chạy ra, chưa hiểu “đầu cua tai nheo” làm sao, đã nhất quyết cho rằng hai con gái luôn sai, chỉ con trai út là đúng.
Càng lớn, em càng không biết điều. Những năm sau đó, tôi và chị cả vào trường đại học. Mẹ tôi chỉ cho tiền học mà không cho tiền ăn, ở nên tôi và chị gái phải khổ sở đi làm thêm để có tiền sinh hoạt.
Em trai tôi thì học kém, ham chơi nhưng mẹ không tiếc tiền chạy điểm, chạy trường cho em. Mỗi lần bố tôi về, mẹ đều ra sức bao che cho em. Mọi lỗi lầm của em đều có mẹ đứng ra gánh hộ. Em càng được nước lêu lổng, ham chơi.
Cách đây 5 năm, sau khi chị cả và tôi lần lượt đi lấy chồng thì bố tôi qua đời. Căn nhà cũ của gia đình chỉ có mẹ và em trai sinh sống. Chúng tôi thường xuyên nghe tin em tôi nợ tiền lô đề. Nhưng sợ chúng tôi quở trách em, mẹ tôi đều che giấu mọi chuyện. Năm ngoái, em lấy vợ. Mẹ muốn chọn cho em một người phụ nữ để vợ có thể bảo ban, quản lý em làm ăn.
Sau đó, mẹ âm thầm sang tên căn nhà của gia đình tôi để cho em. Căn nhà ở vị trí khá đẹp, ngay phố lớn nên có giá gần 7 tỷ đồng. Mọi chuyện đã xong xuôi, tôi và chị gái mới biết. Toàn bộ số tài sản mà bố tôi vất vả cả đời mới có đó đã được mẹ để hết cho em trai. Tôi và chị gái không hề được mẹ nhắc đến.
Dẫu buồn phiền nhưng biết mẹ luôn đối xử thiếu công bằng từ trước đến nay nên chị em tôi đều ngậm ngùi cho qua. Chị gái nói: “Thôi, chị em mình phận gái, lấy chồng theo nhà chồng. Căn nhà đó, mẹ cho chú út cũng hợp lý vì sau này chú còn phải lo cho mẹ lúc về già”.
Vì vậy chúng tôi hoàn toàn không có bất cứ lời qua tiếng lại nào để làm mất hòa khí trong gia đình. Vậy mà sau khi sang tên nhà xong, em trai tôi càng trở nên tệ hại. Em tiếp tục ăn chơi, mỗi lần về nhà báo nợ, mẹ và vợ đều phải đứng ra lo chi trả.
Năm vừa rồi, sức khỏe mẹ tôi sa sút nhưng không một ai quan tâm. Em dâu thì bận chăm con nhỏ và công việc nơi công sở, em trai thì không để tâm đến mẹ.
Cuối cùng, mẹ lại tìm đến hai con gái. Tôi phải đưa mẹ đi khám, lấy thuốc uống. Lúc mẹ nhập viện cả tháng trời cũng chỉ có tôi và chị gái lo lắng. Vậy mà lúc khỏe dậy, mẹ lại len lén gom ít tiền người ta biếu để về cho em trai.
Là con ruột nhưng tôi không thể hiểu nổi mẹ mình. Xin các độc giả cho tôi hỏi, sao trên đời lại có người mẹ yêu con trai mù quáng như mẹ tôi?
Nàng dâu khốn khổ vì chồng luôn là 'con trai ngoan' của mẹ
Tôi muốn ly hôn sau một tháng kết hôn vì mẹ chồng tôi luôn coi con trai là trung tâm vũ trụ, cả gia đình phải có trách nhiệm phục vụ anh ấy chu đáo.
"> -
Lý do chồng trẻ lén rút tiền tiết kiệm đi ngoại tình khiến vợ chết lặng
Thế nhưng bằng linh tính nhạy cảm của người phụ nữ tôi nhận thấy chồng có nhiều thay đổi. Đức luôn có lí do bận việc để vắng nhà, có khi qua đêm mới về mà tôi biết công trình Đức làm không xa nhà là bao nhiêu.
"> Vì món nợ tôi đánh mất hạnh phúc gia đình, vợ bỏ đi dù tôi quỳ gối van xin -
Vợ chồng em lấy nhau được 2 bên gia đình hết sức ủng hộ, vun vén, đặc biệt là về phía bên nhà chồng. Tờ di chúc phân chia tiền tỷ của nhà chồng khiến con dâu uất nghẹnChồng em làm nhà nước, công việc ổn định nhưng lương "ba cọc ba đồng". Vì vậy, lương anh chỉ đủ để anh đổ xăng xe, ăn sáng, ăn trưa và thỉnh thoảng nhậu nhẹt, dự đám cưới… cùng bạn bè. Các chi phí khác trong nhà đều do em phải lo lắng.
Cũng may, công việc kinh doanh buôn bán của em khá thuận lợi nên kinh tế gia đình chưa bao giờ làm em phải đau đầu. Lúc về làm dâu, em đứng ra mở một cửa hàng tạp hóa lớn ngay ở trung tâm của chợ.
Sau đó, nhờ ăn nên làm ra, em mở tiếp một cửa hàng khác. Do mở thêm cửa hàng nên em cũng phải thuê thêm người làm.
Công việc của em bận rộn trong khi chồng em nhàn nhã hơn. Mẹ chồng thấy vậy lúc nào cũng động viên con dâu hết lời. Bà nói: “Thằng Thắng - tên chồng em, có phúc lớn mới lấy được con. Nhà không có con gái nên từ ngày con về đây, mẹ đã coi con như con gái trong nhà”.
Bà khéo léo, nhẹ nhàng nên mẹ chồng con dâu rất hợp nhau. 5 năm đó, không chỉ lo cho gia đình riêng của mình, mọi việc lớn nhỏ của bố mẹ chồng, cũng một tay em chu toàn. Lúc ông bà ốm đau, em cũng vào trông nom trong bệnh viện. Em thường xuyên mua thuốc bồi bổ, có gì ngon đều mang sang biếu bố mẹ chồng. Em trai chồng em xin việc cũng do em tìm hiểu, giới thiệu cho.
Mẹ chồng giao toàn bộ công việc những ngày giỗ, lễ, Tết cho em đảm nhiệm. Từ mua đồ thắp hương đến làm mâm cỗ, tổ chức mời khách… em không để ai chê trách một điều gì.
Em cứ tưởng mẹ chồng thấy mình vất vả, một lòng một dạ vì nhà chồng sẽ yêu thương mình nào ngờ đấy chỉ là những lời chót lưỡi đầu môi. Từ lâu, bà đã có nhiều toan tính, đề phòng với em.
Cụ thể, gần đây, do sức khỏe kém, ông bà bàn đến chuyện lập di chúc. Tài sản ông bà gồm có 2 căn nhà (một căn nhà đang ở, một nhà cho thuê) và một miếng đất.
Miếng đất - bố mẹ chồng em để lại cho con trai út. Căn nhà cho thuê, ông bà quyết định cho con trai thứ. Cuối cùng, căn nhà đang ở, có giá trị lớn nhất - bà để cho chồng em. Nhưng điều đáng nói, ông bà chỉ cho mỗi chồng em, chứ không phải cả 2 vợ chồng. Trong bản di chúc không có một dòng nào nhắc đến tên em.
Được biết, ông bà làm như vậy là để đề phòng em. Bà nói với chồng em rằng, em khôn ngoan, sắc sảo trong khi chồng em hiền lành, chậm chạp. Nếu để căn nhà cho cả hai vợ chồng, chắc gì em đã chịu chung thủy cùng anh lâu dài. Sau này, nếu ly hôn, con trai bà sẽ chịu thiệt thòi. Bà làm như vậy cũng là nghĩ xa cho chồng em.
Chồng em thấy mẹ lo cho mình, dĩ nhiên, anh ấy rất vui vẻ, đồng thuận. Trong khi đó, em cảm thấy tổn thương sâu sắc. Bà nói coi em như con gái, nhưng lại âm thầm tính toán, đề phòng em. Bao năm em vất vả, lo toan cho nhà chồng nhưng vẫn chưa khiến bà hài lòng. Trước đây, làm được bao nhiêu, em cũng đều chi ra lo cho chồng con và nhà chồng. Chưa một lần nào, em có ý định tích góp một khoản riêng cho bản thân mình.
Em sống đâu có tệ với nhà chồng vậy mà nhận lại lại là sự nghi kỵ như vậy. Mấy hôm nay em buồn, công việc làm ăn đành giao hết cho người làm thuê. Em cũng không muốn qua lại nhà chồng bởi em thấy mình chăm sóc, quan tâm hết lòng như vậy nhưng cuối cùng mình vẫn chỉ là người dưng nước lã.
Xin độc giả cho em biết, liệu em có đòi hỏi quá hay nhà chồng cư xử tệ với em?
Lạc lõng ở nhà chồng, tôi chỉ muốn chạy về ăn Tết với mẹ
Tôi chỉ muốn bỏ lại tất cả để lao về nhà đẻ mình đón Tết...
">