Nhận định

Bí mật níu chân 3 đời thực khách của bà chủ tiệm bánh mì Nông trường 49

字号+ 作者:NEWS 来源:Nhận định 2025-01-30 02:51:11 我要评论(0)

Bánh mì tuổi thơNguyệt Bạch là tên thật của bà Sáu,ímậtníuclịch bóng đá viet namlịch bóng đá viet nam、、

Bánh mì tuổi thơ

Nguyệt Bạch là tên thật của bà Sáu,ímậtníuchânđờithựckháchcủabàchủtiệmbánhmìNôngtrườlịch bóng đá viet nam một phụ nữ có dáng người đậm thấp, nhanh nhẹn, bán bánh mì ở chợ Nông trường 49 (nay là chợ công ty Cà phê 49, thôn 3, xã Phú Xuân, huyện Krông Năng, Đắk Lắk).

Bà Sáu sinh ra ở Vĩnh An, xã Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai. Từ nhỏ, bà đã có tính khéo léo, tỉ mẩn. Thế nên, bà được bố mẹ đưa đến sống cùng dì Ba (chị em bạn dì của mẹ).

Dì Ba lấy chồng gốc Hoa, có khả năng nấu nướng rất điêu luyện. Người này dạy bà Sáu cách nấu nhiều món ngon, trong đó có món xíu mại mà bà áp dụng vào bán bánh mì.

Bánh mì Nông trường 49, bánh mì tuổi thơ của nhiều người ở Đắk Lắk.

Chồng bà Sáu từ Quảng Nam vào miền Nam lập nghiệp. Cả hai quen biết rồi cưới nhau vào năm 1989. 

Tháng 6/1990, vợ chồng bà Sáu bế con gái 3 tháng tuổi đến Đắk Lắk lập nghiệp. Tại đây, chồng bà được giao quản lý một lò gạch. Cả hai gom góp tiền bạc, vay mượn người thân, mua miếng đất nhỏ gần chợ Nông trường 49.

“Ba tôi bỏ việc ở lò gạch chuyển qua làm phụ hồ. Mẹ ở nhà chăm con nhỏ nhưng cũng trăn trở, tìm việc để có thêm thu nhập và trả nợ. 

Với kinh nghiệm nấu ăn học từ dì Ba, mẹ tôi mở quán, bán bún riêu ở chợ. Mỗi ngày, mẹ bán được hơn 20 - 25kg bún.

Quán bún hoạt động ổn định, mẹ tôi mở thêm tiệm bánh mì. Cuối năm 1991, mẹ mang thai em trai tôi. 

Ba sợ mẹ không kham nổi 2 tiệm cùng lúc nên khuyên vợ bỏ bớt nghề bán bún riêu. Từ đó, mẹ tôi chuyên tâm bán bánh mì cho đến nay”, chị Vĩnh An (SN 1990, con gái của bà Sáu) kể.

Tiệm bán bánh mì của bà Sáu không đẹp đẽ như những cửa hàng khác nhưng chứa đựng nhiều ký ức tuổi thơ của bao lớp học sinh.

Những tiệm bánh mì khác nằm ở ngay cổng chợ hoặc mặt tiền đường, còn tiệm của bà Sáu lại nằm sâu trong chợ, khách hàng phải ăn quen thì mới biết chỗ mà mua.

Chợ Nông trường 49 họp chợ cả tuần nhưng thường đông hơn vào những ngày phiên (thứ Ba, Năm, Chủ Nhật). Vào những ngày phiên, bà Sáu kê bộ bàn được chồng đóng từ khoảng năm 2010 ra ki-ốt nhỏ trong chợ. Tiếp đó, bà cẩn thận bày biện bánh mì không, xíu mại, rau dưa… lên bàn.

Trong những ngày còn lại, bà Sáu bán bánh mì bằng xe đẩy. Chiếc xe cũng do chồng của bà đóng. Chiếc xe có mặt kính đã vỡ nhưng bà không muốn thay. Bà để vậy cho đỡ nhớ người chồng đã mất.

Bà Sáu bày thịt quay, chả lụa, xíu mại, bánh mì không... lên một chiếc bàn nhỏ.

Khách hàng mua bánh mì của bà chủ yếu là người địa phương. Chỉ cần nghe tên, thấy mặt khách, bà Sáu liền nhớ sở thích của từng người. Nhiều gia đình cả 3 thế hệ đều yêu thích bánh mì Nông trường 49.

Nhiều người bằng hoặc nhỏ tuổi hơn chị Vĩnh An, ăn bánh mì của bà Sáu từ nhỏ. Dù lập gia đình và ở các địa phương khác nhau nhưng mỗi lần về quê, họ đều dắt vợ hoặc chồng đến giới thiệu tiệm bánh mì tuổi thơ.

Những cô cậu học trò nhỏ năm nào trở thành bác sĩ, giáo viên, kỹ sư, công an… vẫn ghé tiệm của bà mua bánh mì ăn sáng.

Trong số đó, có người thuở nhỏ, gia đình nghèo khó, không đủ tiền mua bánh mì thịt. Thế nên, mỗi lần mua bánh mì, họ đều rụt rè xin bà Sáu cho thêm chút nước sốt, chan vào cho dễ ăn.

Bà chủ tiệm chẳng chút nhăn nhó, khách nói sao thì đáp ứng đúng yêu cầu mà không thêm bớt tiền bạc. 

“Bởi người ta cũng khổ giống như mình”, bà Sáu nói.

Hơn 30 năm trước, bà Sáu bán bánh mì không với giá 150 đồng, bánh mì thịt là 500 đồng. Hiện tại, bánh mì không có giá từ 3.000 - 5.000 đồng, bánh mì thịt 10.000 đồng/ổ.

Bí quyết chế biến khác biệt

Bánh mì của bà Sáu rất lạ. Nó không núng nính thịt chả như bánh mì Sài Gòn mà chỉ vài lát dưa leo nhỏ, vài cọng ngò thơm. 

Phần nhân bánh có thịt ba chỉ quay mềm xắt sợi, xíu mại dậy mùi thơm ngọt. Nước chan bánh mì làm từ nước hầm xương thật nhừ, bỏ chút màu điều đỏ cam, thêm một ít ớt băm the the.

Nếu như thịt xíu mại được hấp bằng than mới ngon thì ổ bánh mì đặc ruột cũng phải nướng trong lò than củi.

Chị Vĩnh An chia sẻ: “Ngày nay, đa số lò bánh mì đều làm bánh bằng lò điện nên bánh xốp và nhẹ hơn. Đến cả lò bánh mì mà mẹ tôi thường lấy bánh, họ cũng đang dần chuyển qua làm bằng lò điện. Mỗi ngày, họ chỉ giữ lại một lượng bánh nhỏ nướng bằng than lò củi để bỏ mối cho mẹ tôi”.

Nguyên liệu làm nhân bánh mì Nông trường 49 được chuẩn bị sạch sẽ, tươi ngon.

Sau khi bán hết hàng, bà Sáu thường tranh thủ chế biến các nguyên liệu từ trưa cho đến khoảng 8 - 9h tối.

Bà mua thịt ở chợ, mang về nhà rửa sạch, cắt bỏ những phần bầy nhầy, mỡ rẻo. Phần thịt cắt thành khổ sẽ làm thịt quay mềm. Phần nạc được băm nhỏ làm xíu mại. 

Bà đem thịt đã tẩm ướp gia vị hấp bằng lửa than khoảng 3-4 tiếng đồng hồ. Trong lúc chờ xíu mại chín mềm, bà chuyển sang chuẩn bị rau dưa, băm ớt… 

3h sáng, bà Sáu lại lục đục thức dậy, hâm nóng thịt quay và cắt thành sợi nhỏ. Tiếp đó, bà hấp nóng xíu mại, hầm xương làm nước sốt, mồi than để chuẩn bị nướng bánh mì.

Khoảng 5h30 - 6h, bà Sáu dọn hàng lên chợ. Lúc người giao bánh mì đến là thời điểm bà cũng bắt đầu bán hàng.

Hôm nào đắt hàng, bà Sáu chỉ bán đến 9h là đóng cửa tiệm nhưng cũng có ngày chợ vắng, khoảng 11h bà mới về nhà.

Trước kia chưa có máy móc, bà Sáu phải bằm hàng chục kg thịt bằng tay mỗi ngày. Chồng của bà phụ vợ cắt nhỏ thịt, các con thì lột hành tỏi.

Các con dự tính đưa bà Sáu về sống ở ngôi nhà mới xây tại Quảng Nam cho tiện bề chăm sóc.

Sau này, chị An ra thành phố học, tìm hiểu và mua cho bà Sáu một chiếc máy xay thịt. Nhờ vậy, công việc của bà bớt nhọc nhằn.

Từ ngày chồng mất, các con lập gia đình sống riêng, bà Sáu thường lọ mọ làm tất cả một mình. Thỉnh thoảng, hàng xóm sang chơi, tỉ tê đôi ba câu chuyện và phụ bà vài việc lặt vặt. 

Hiện tại, tiệm bánh mì của bà không còn nặng gánh cơm áo gạo tiền nhưng giúp bà khỏa lấp nỗi nhớ các con.

Bà Sáu nói: “Mỗi ngày bán bánh mì, tôi lại thấy chồng, thấy lại những ngày gian khó vợ chồng cơ hàn bên nhau, cùng nuôi con khôn lớn”.

5 năm lấy chồng xa, bận bịu con nhỏ, chị An về thăm mẹ được 2 lần. Mỗi lần về, chị đều dậy sớm, theo mẹ xuống bếp. 

Trong gian bếp nhỏ đầy mùi than củi, tiếng nồi hấp sôi trên bếp lửa, tiếng dao cạ trên thớt xen lẫn tiếng trò chuyện của mẹ con bà Sáu. 

Khi có hai con, chị Vĩnh An mới thấu hiểu và mong muốn nối nghiệp của mẹ.

Chứng kiến sự vất vả của mẹ trong nghề, chị An chưa từng nghĩ sẽ nối nghiệp mẹ. Đến nay khi đã làm mẹ, chị thấu hiểu và mong muốn mang hương vị bánh mì, mang tâm huyết của mẹ đến với nhiều người hơn. 

Ngoài công việc hiện tại, dưới sự tư vấn của mẹ, chị An đang chập chững gầy dựng tiệm bánh mì Bà Sáu 49 giữa lòng Đà Nẵng. 

Bên cạnh đó, chị còn bán qua mạng những hộp xíu mại do chính tay bà Sáu làm, được đóng gói chỉn chu.

Chị An nghĩ đó cũng là một cách tốt giúp mẹ tiếp tục làm nghề, sống hữu ích bên con cháu khi tuổi đời ngày một già thêm.

Ảnh: Nhân vật cung cấp

Chuyện tình của ông chủ cửa hàng bánh mì và cô gái trẻ ở Mỹ

Chuyện tình của ông chủ cửa hàng bánh mì và cô gái trẻ ở Mỹ

Gặp được đúng người mình thích, chủ chuỗi cửa hàng bánh mì ở Mỹ nhờ mẹ tổ chức lễ dạm ngõ để chính thức tìm hiểu bạn gái.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Cách đây 2 ngày, mẹ tôi đón xe khách, gửi quà lên Hà Nội. Chuyến xe xuất phát từ 5h sáng nên mẹ tôi phải thức dậy trước đó cả tiếng đồng hồ. Bà bắt đôi gà, gói dăm chục quả trứng và ít măng rừng để gia đình chồng tôi ăn Tết. 

Gửi quà xong, mẹ tôi chờ đến 8h sáng mới dám gọi điện vì mẹ chồng tôi thường dậy muộn. Ai ngờ, sau lời cảm ơn đầy khiên cưỡng, mẹ chồng tôi nhắc thông gia nên miễn lần sau. 

Bà nói, quà cáp mẹ gửi lên, nhà tôi mất thời gian đi nhận, rồi lại phải thuê người thịt gà. Trong khi bình thường, chỉ một cuộc điện thoại, cô giúp việc nhà tôi có thể mua được hết đặc sản vùng miền. 

"Mẹ cầm điện thoại chỉ biết vâng dạ sau đó lặng người ngồi thụp xuống hiên nhà, cố nén tiếng thở dài", cô em gái kể khiến cổ họng tôi nghẹn lại. 

Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo, bố mất sớm, một mình mẹ nuôi 4 chị em tôi ăn học. Tôi là con cả nhưng tốt nghiệp cao đẳng chưa lâu đã vội vã lấy chồng. Quê chồng tôi ở Hà Nội, cách nhà mẹ đẻ gần 500km. 

Nhà chồng tôi giàu. Bản thân chồng tôi cũng thành đạt. Tuy nhiên, sống căn nhà to rộng đầy đủ tiện nghi ấy, tôi gần như không có tiếng nói. Ngày Tết, muốn về với mẹ và các em, tôi phải lựa lời nói với chồng, nhờ chồng xin phép bố mẹ. 

Thế nhưng, cái Tết gần nhất tôi có mặt ở nhà với mẹ cũng đã cách đây 3 năm. Khi đó, bố mẹ chồng tôi đi du lịch nước ngoài.  

3 năm nay, tôi bầu bí chửa đẻ rồi con mọn nên ngày Tết chỉ biết gọi điện chúc mẹ từ xa. 

Mẹ tôi thương con, sợ con thiệt thòi vì lấy chồng không môn đăng hộ đối. Tháng nào mẹ cũng cố tích cóp gửi rau củ lên biếu thông gia.

Gần Tết, mẹ lại làm đôi gà ngon, dăm ba chục trứng để gia đình tôi ăn Tết. Món quà không đáng tiền với nhà chồng nhưng tôi biết, mẹ tôi đã đổ rất nhiều công sức vào đó.

Tôi đã từng bảo mẹ, không cần thiết phải làm những việc như vậy. Nhưng với suy nghĩ của người thôn quê, mẹ tôi vẫn muốn gửi quà để tôi được nở mày nở mặt với nhà chồng. 

Ai ngờ, lần này, nghe em gái tôi kể chuyện, mẹ tôi bị nói sỗ sàng vì món quà vừa gửi đi, nước mắt tôi cứ chảy ra. Tôi chỉ muốn chạy về bên mẹ, ôm lấy mẹ và nói rằng, tôi đã đủ lớn khôn rồi. Mẹ đừng lo lắng cho tôi mà tổn hại đến sức khỏe và tinh thần của mình. 

Cuộc đời này, tôi chỉ cần mẹ sống khỏe mạnh, an yên để tôi có chỗ dựa tinh thần. Như thế đã là quá đủ rồi... 

Mời độc giả gửi câu chuyện của mình về địa chỉ email: [email protected]. Chia sẻ của bạn sẽ được đăng trên mục Tâm sự nếu phù hợp. Trân trọng cảm ơn!" alt="Gửi quà chúc Tết, mẹ nghèo lặng người trước câu nói của thông gia" width="90" height="59"/>

Gửi quà chúc Tết, mẹ nghèo lặng người trước câu nói của thông gia

Với em đó là một bộ sưu tập quá đẹp và còn là cả một sự bộc phá. Trong khi tất cả mọi người đi tìm cái đẹp ở trong sự thanh lịch và tao nhã, thứ mà bộ sưu tập đó khiến cho em ấn tượng lại là cái nổi loạn, sặc sỡ, và sự “hoang dại" trong thời trang. Nó thực sự khác biệt.

Chính bộ sưu tập ấy đã trở thành tiền đề cho niềm đam mê cũng như khuynh hướng thời trang em theo đuổi”, An Khuê kể.

Lớn hơn chút, An Khuê càng định hình việc chọn theo ngành thời trang để “thổi thêm vào ngọn lửa đam mê đã cháy sẵn” của bản thân và những người có cùng suy nghĩ với mình. 

Khuê chia sẻ, trong suốt quá trình chuẩn bị bộ hồ sơ du học, em đã gặp phải khá nhiều khó khăn bởi là người có xu hướng nghệ thuật, em cũng bị ảnh hưởng rất nhiều bởi cái tôi của bản thân và phải học cách tiết chế nó.

an khue.jpg
Sự phá cách, cá tính cùng bộ hồ sơ đậm bản sắc cá nhân đã giúp Phùng Lê An Khuê (lớp 12A8 trường THPT Chuyên Ngoại ngữ -ĐHQGHN) trúng tuyển Parsons School of Design và Fashion Institute of Technology (Mỹ) - 2 trường đào tạo thời trang top 1 và 2 thế giới.

Nữ sinh cho rằng, hồ sơ của mình có thể đã gây ấn tượng với ban tuyển sinh nhà trường bởi chọn một hướng đi khác thay vì hướng mà mọi người thường chọn về một chủ đề nhất định như thời trang tái chế hay thời trang lấy cảm hứng từ văn hoá nước nhà. 

“Em đã lấy chính bộ sưu tập đầu tiên mà mình được xem để làm nguồn cảm hứng cho hồ sơ năng lực (portfolio) của mình. Em đặt nhiều tâm huyết vào việc sáng tạo ra bộ hồ sơ năng lực (các sản phẩm thể hiện năng khiếu nghệ thuật) với những bộ trang phục táo bạo, mang xu hướng nghệ thuật những năm 1990.

Có lẽ mọi người sẽ thắc mắc tại sao lại lấy một bộ sưu tập để làm một bộ sưu tập khác dựa theo nó và vẫn có thể trúng tuyển hay không bị coi là nhàm chán. Em đã thể hiện với nguồn cảm hứng của mình, chủ đề của một bộ sưu tập vẫn còn rất nhiều chỗ để có thể phát triển, có thể mở rộng và cả khuynh hướng em mong muốn theo đuổi có thể đạt được nếu có thể có được sự trợ giúp và giảng dạy từ những người có chuyên môn”, Khuê chia sẻ. 

Những dự án cá nhân cũng giúp em tô đậm thêm hồ sơ của mình. Để thỏa mãn niềm đam mê bất tận với nghệ thuật, An Khuê đã tham gia nhiều dự án, hoạt động ngoại khóa liên quan đến sở thích và tài năng của mình. Nổi bật là dự án sản xuất và kinh doanh trang sức, phụ kiện thời trang từ các chất liệu tái chế do chính em thành lập. Bên cạnh đó, Khuê còn đảm nhận vị trí chủ tịch, trưởng ban thiết kế của nhiều câu lạc bộ nghệ thuật với mong muốn lan toả nét đẹp văn hoá Việt Nam qua những bộ trang phục do mình thiết kế.  

Trong bài luận chính gửi tới trường, lấy cảm hứng từ hình ảnh “cái hộp”, An Khuê đã viết về hành trình đối mặt với những nỗi sợ và nỗ lực theo đuổi đam mê nghệ thuật của mình.

“Hồi nhỏ, vì có chứng sợ tiếng động lạ, hay những tiếng ồn mà bản thân coi là quá tải, em thường ở trong phòng. Một lần, vào ngày sinh nhật của chị gái, em hiểu rằng không thể lẩn tránh trên phòng bởi nếu không sẽ bị mắng. Cùng lúc đó, em thấy trong góc phòng có một cái hộp rất to đựng quà của chị, nên đã trốn vào trong đó. Không chỉ có cái hộp ấy, còn vô vàn những cái hộp khác đã cùng em lớn lên hay những lần chuyển nhà, những hộp quà sinh nhật đánh dấu thêm tuổi mới.

Nhưng cũng từ chiếc hộp giấy đó cũng cho ra cả những miếng khuôn cắt vải đầu tiên em tự làm để có thể thoả mãn niềm đam mê thiết kế thời trang của bản thân. Trong bài luận, em đã nói lên những miếng khuôn cắt vải làm từ bìa cũ của những chiếc hộp ấy nay không còn là nơi mình trốn đi mỗi khi không chịu đựng được tiếng ồn ở ngoài mà đã thành thứ giúp em đối mặt với những lời nhận xét và đánh giá của người ngoài khi chọn theo con đường thời trang”, Khuê chia sẻ. 

Nữ sinh cho rằng, có lẽ số người đi du học mà không có điểm SAT chỉ đếm trên đầu ngón tay và bản thân là một trong số đó. Nhưng ứng tuyển ngành nghệ thuật, xét thấy đó không phải là yếu tố bắt buộc, trong khi thời gian còn quá ít, Khuê xác định cũng không cần quá ôm đồm. Tuy vậy, cô bạn cũng đạt IELTS 8.0 ngay trong lần thi đầu tiên.

Chính sự phá cách cùng bộ hồ sơ mang đậm bản sắc cá nhân đã giúp An Khuê chinh phục thành công 6 ngôi trường, gồm: Parsons School of Design, Fashion Institute of Technology, LIM College, Berkeley College, Academy of Art University, Savannah College of Art and Design. 

Chị Lê Bích Phượng, mẹ của An Khuê, cho hay, từ bé con đã thể hiện có cá tính và năng khiếu về nghệ thuật. Đó là sự nhạy cảm với màu sắc và âm nhạc. Khuê có “gu” rất riêng và khả năng thẩm âm tốt để có thể tự học piano mà ít bị sai các nốt nhạc.

Tuy nhiên khi con còn nhỏ, chị không định hướng con theo đuổi nghệ thuật nên không thực sự khuyến khích học các ngành này. Tới khi con lớn và lựa chọn, chị tôn trọng đam mê của con và điều chị vui nhất là nỗ lực tự thân và bị thuyết phục về quá trình tự học vẽ thiết kế của con.

“Em không có nền tảng hay bất cứ kiến thức chuyên môn nào liên quan đến hội hoạ ngoại trừ sở thích vẽ và một vài lớp học ở nhà văn hoá hồi bé hay tham gia. Hồi nhỏ, mỗi khi chán học, em thường có thói quen vẽ những thứ linh tinh từ cái cây ngoài sân trường đến những nhân vật hoạt hình mình thích... Với em, không có một cột mốc nào đặc biệt xuyên suốt quá trình, mà khả năng vẽ của bản thân chỉ được bồi đắp và tốt lên theo thời gian”, An Khuê chia sẻ.

Trước nhiều cơ hội, An Khuê quyết định chọn Fashion Institute of Technology và dự định sẽ theo học ngành chính là Thiết kế thời trang và học thêm một ngành phụ liên quan đến Marketing hoặc Kinh doanh. Nữ sinh hy vọng môi trường mới sẽ giúp em có một nền tảng kiến thức, kỹ năng cần thiết, không gian để phát triển đam mê để tương lai có thể đóng góp phát triển nền thời trang thế giới.

“Em nhận thấy sau mỗi thời kì, thời trang đều có những “thử nghiệm” mới. Em cũng nghĩ rằng thời trang là lĩnh vực luôn có những điều không thể dự đoán được, kể cả việc tạo xu hướng mới hay khôi phục những xu hướng cũ”, nữ sinh nói về cơ hội rộng mở nếu bản thân thực sự sáng tạo. 

Khuê cho hay dự kiến khoảng tháng 8 em sẽ lên đường du học, nhưng hiện tại, em chưa đặt ra nhiều kế hoạch cho tương lai mà muốn dành sự ưu tiên, tập trung hoàn thành tốt chương trình phổ thông và đặc biệt là kỳ thi tốt nghiệp THPT sắp tới.

Đam mê về game đưa nữ sinh trúng tuyển ĐH Mỹ, học bổng 6,6 tỷ

Đam mê về game đưa nữ sinh trúng tuyển ĐH Mỹ, học bổng 6,6 tỷ

Tự tin chọn lối đi riêng với niềm đam mê về game, Trịnh Bảo Hân (học sinh lớp 12 Anh 2 trường THPT Chuyên Hà Nội - Amsterdam) vừa giành học bổng trị giá 6,6 tỷ đồng vào ĐH Drexel, Mỹ." alt="Nữ sinh Việt trúng tuyển trường đào tạo ngành thời trang số 1 thế giới" width="90" height="59"/>

Nữ sinh Việt trúng tuyển trường đào tạo ngành thời trang số 1 thế giới