当前位置:首页 > Kinh doanh > Nhận định, soi kèo Singapore vs Nepal, 19h30 ngày 21/3: Tiếp tục thăng hoa 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Nhận định, soi kèo Rotherham vs Wycombe, 2h45 ngày 19/3: Kẻ ngáng đường
Theo Daily Mail, nhiều người Anh cho rằng sự xuất hiện của cầu vồng chính là một dấu hiệu mà Nữ hoàng quá cố đã gửi cho họ và "bà đã thực sự rời bỏ chúng tôi".
Một số người dùng Twitter viết: "Cầu vồng ở Lâu đài Windsor khiến tôi bật khóc, đó là dấu hiệu Nữ hoàng gửi cho chúng tôi" và "Cầu vồng kép ở Điện Buckingham đại diện cho Nữ hoàng và Hoàng thân Philip".
Nữ hoàng Anh Elizabeth II băng hà chiều qua (8/9) tại lâu đài Balmoral. Một phát ngôn viên Điện Buckingham nói: "Nữ hoàng đã ra đi yên bình". Tháng 4/2021, Hoàng thân Philip - chồng Nữ hoàng, đã qua đời ở tuổi 99.
" alt="Video cầu vồng kép xuất hiện sau khi Nữ hoàng Anh qua đời"/>- Một bộ phận người nào đó đã liên tục đề nghị chúng ta phải thay đổi theo cách mà họ cho là hợp lý, mà có lẽ chúng ta cũng không ngại nói thẳng ở đây là sự đa nguyên, đa đảng. Quan điểm của một nhà nghiên cứu giàu kinh nghiệm như ông ra sao ạ?
- Tôi nghĩ là một Đảng vẫn có sự tích cực của nó, điều quan trọng là quyền lực nhà nước trao cho bất kỳ ai cũng phải được giám sát, và việc thực thi quyền lực dứt khoát phải mạch lạc. Tôi lấy ví dụ cách thiết kế cơ quan dân cử là Quốc hội để Quốc hội là cơ quan phản biện đúng nghĩa. Ngược lại, bên Chính phủ phải đề xuất chính sách, chính sách đề xuất không được Quốc hội thông qua thì phải chịu trách nhiệm.
- Nếu một Quốc hội vận hành như thế, có thể tin rằng sẽ không diễn ra cảnh có nhiều vấn đề được các đại biểu nói thì rất hay, rất hùng hồn, nhưng mọi thứ sau đó có vẻ cũng chỉ dừng lại ở cấp độ nói...
- Quốc hội nguyên thủy trước hết là nơi để nói, nhưng nếu chỉ để nói thì có thể dùng nhiều diễn đàn. Đại biểu Quốc hội mà chỉ nói, chỉ kêu ca thì chưa đủ, đại biểu phải hành động. Như một cái khuỷu trung chuyển quyền lực, nghị sỹ đại diện cho cử tri của mình để đi đàm phán với các nhóm khác. Quốc hội trở thành nơi trao đổi, thương lượng giữa những lợi ích của các nhóm cử tri, từ đó Quốc hội tự tìm đến quy trình xác lập những điều mà người dân ưu tiên nhất.
Nếu mỗi dân biểu nói điều mình thích, nghị viện sẽ trở thành cái chợ. Trên thực tế, thông qua quy trình nghị viện, các dân biểu dàn xếp với nhau để sao cho những ưu tiên chính sách trồi dần lên trong các ủy ban của nghị viện, rồi từ ủy ban trình ra các phiên toàn thể xác lập các chính sách ưu tiên.
- Nếu chúng ta có thể tiếp tục hoàn thiện hệ thống của mình bằng cách xác định rõ quyền của Quốc hội thì không riêng gì vấn đề giám sát quan chức, một vấn đề quan trọng khác là tiếng nói của dân, sự tham gia của dân vào các câu chuyện chính sách cũng sẽ lớn hơn, được cải thiện hơn?
- Vâng, ở đâu cũng thế, chính thể nào bây giờ cũng tự cho mình là nhà nước của dân, cho nên tiêu chí thứ nhất để đánh giá nền quản trị ở một quốc gia tốt hay chưa tốt chính là tiếng nói của dân đã được vang lên, dội lên trong tất cả các chính sách như thế nào.
Ở Việt Nam, tiêu chí tiếng nói người dân trong quản trị quốc gia chưa được giới nghiên cứu thế giới đánh giá cao. Ví dụ trong vụ Formosa, lẽ ra ngay từ đầu, người dân phải biết chính sách kêu gọi người nước ngoài đầu tư vào một vùng có vị trí xung yếu về kinh tế, chính trị, an ninh, quốc phòng ấy như thế nào. Một dự án đầu tư rất lớn, hiển nhiên quá trình điều tra, xác minh, tính toán, thương lượng với chính quyền chắc phải diễn ra lâu dài.
Vậy trong quá trình đó, dân có được biết về quy hoạch không, có được biết về quy trình chọn nhà đầu tư không? Mình có một nguồn tài nguyên khan hiếm, đất, biển và con người miền Trung cần cù, gọi ai đến đầu tư chắc phải tìm hiểu kỹ càng. Nếu người dân biết chủ dự án là một công ty có nhiều tai tiếng trong hủy hoại môi sinh, người dân biết họ sẽ tìm cách phản đối.
- Tôi hiểu điều ông đang nhấn mạnh, rằng ý kiến của người dân phải được tôn trọng. Nhưng tôi chợt nhớ năm 2015, khi chúng ta đang thảo luận xem có nên thông qua luật trưng cầu dân ý hay không thì một giáo sư - nhà nghiên cứu luật cũng đề cập tới khía cạnh: "Trong khi tâm lý đám đông rất phổ biến, mà trình độ dân trí nói chung còn thấp thì việc trưng cầu dân ý nói chung lại gây hại". Nhận định này có vẻ đi ngược hẳn lại điều ông vừa nói, và thú thật, tôi đang thấy mâu thuẫn, phân vân quá...
- Khi đã nói đến người dân, ví dụ như ở dự án Formosa chẳng hạn, thì người dân ấy bao gồm tất cả những người quan tâm, hoặc có lợi ích tới dự án đó và cả những nhóm quan tâm đến môi trường, đến an ninh quốc phòng nữa.
Giá mà có sự tham gia của tất cả những người như thế, giá mà chúng ta lắng nghe phản biện của tất cả những đối tượng như thế thì rủi ro cho những câu chuyện như thế này sẽ ít đi.
Tôi nghĩ, một ông Võ Kim Cự (nguyên Bí thư Tỉnh ủy Hà Tĩnh, người gắn liền với quá trình Formosa vào Hà Tĩnh - PV), chứ một trăm ông Võ Kim Cự cũng không thể nào thông thái hơn tai mắt của toàn bộ nhân dân.
Tất nhiên điều anh vừa nói đến cũng rất đáng suy nghĩ, bởi lẽ cũng có chủ nghĩa dân túy, dùng những chính sách lấy lòng dân, thậm chí mị dân, mà không xét đến hiệu quả. Có người nói trưng cầu dân ý nếu không khéo sẽ dẫn tới sự độc tài của đám đông. Đám đông mà bị dẫn dắt bởi những phù thủy dân túy, những người dùng hoạt ngôn xảo ngữ để lấy lòng dân, những người kích động, châm ngòi vào những giá trị mà đám đông dễ bị dẫn dắt để hành xử theo cảm tính thì rất đáng sợ.
Thế cho nên có những trào lưu trong quản trị quốc gia nói rằng một quốc gia phải có một tầng lớp kỹ trị tốt, có giới tinh hoa tốt, và tôi nghĩ điều này đã phảng phất trong đầu ông Trần Trọng Kim khi ông ấy được Vua Bảo Đại nhờ thiết lập một chính quyền. Nhưng cũng đừng vì thế mà kết luận rằng dân chúng cần được dẫn dắt, vì như đã nói từ đầu cuộc đối thoại này, nó là một tư duy khinh miệt dân chúng.
- Một tầng lớp tinh hoa dẫn dắt, chăm bẵm dân chúng có thể là biểu hiện của một tư duy trịch thượng như ông vừa nói, nhưng vai trò của tầng lớp ấy trong quá trình phát triển của một dân tộc thì không thể phủ nhận. Tôi chỉ dừng lại ở cấp độ vai trò thôi, chứ không đẩy nó lên cấp độ dẫn dắt, chăm bẵm, thưa ông!
- Hiển nhiên, mỗi một xã hội, bất kỳ giai đoạn phát triển nào cũng có tầng lớp tinh hoa dẫn dắt, và tầng lớp tinh hoa ấy hội tụ khả năng quản trị tài nguyên, hội tụ khả năng tổ chức chính quyền, hội tụ khả năng tổ chức các thể chế mang tính khuyến khích cho cả dân tộc phát triển.
Giới tinh hoa ấy phải có trách nhiệm làm cho những nhận biết về quyền, bao gồm quyền tư hữu và quyền tự do được lan rộng ra. Giới tinh hoa đó nới rộng ra, giá trị của họ tràn ra đám bình dân thì xã hội càng ngày càng tạo được nhiều giới trung lưu có hiểu biết, có nhận thức về quyền tài sản. Chỉ có giai cấp trung lưu mới thúc đẩy những giá trị tốt đẹp như báo chí, pháp quyền, công lý của xã hội...
- Và như thế, sẽ thật lý tưởng để áp dụng và thi triển luật trưng cầu dân ý nếu tầng lớp trung lưu này là số đông, thậm chí là một lực lượng áp đảo trong xã hội?
- Thú vị là nếu anh tìm hiểu về nền dân trị Hoa Kỳ hay nghiên cứu lịch sử châu Âu thì anh sẽ thấy nó đều tiến triển như vậy cả. Ở châu Âu, nền dân chủ bầu cử không bắt đầu bằng phổ thông đầu phiếu. Mới đầu, người ta căn cứ vào tài sản, thuế của anh đóng góp vào ngân sách quốc gia để tính ra số lượng phiếu trên từng hạng cử tri. Anh đóng thuế nhiều được nhiều phiếu bầu, đóng thuế ít hơn được số lượng phiếu ít hơn. Phải vài trăm năm sau mới có nguyên tắc phổ thông đầu phiếu.
Hiển nhiên quá trình dân chủ hoá, tự do hoá không nhập khẩu dễ dàng được, không truyền từ nước này qua nước kia qua việc thả dù một nhóm chuyên gia Liên Hiệp Quốc.
Ngược lại, dân chủ hóa phải bắt đầu bằng những nhà khai sáng, bắt đầu bằng tự do tư tưởng. Ví dụ trong học đường, đào tạo ra những đứa trẻ biết tự do giữ gìn nhân cách của chúng, biết trân trọng nâng niu tự do sở hữu.
Những đứa trẻ đó sau này trở thành công dân đòi hỏi quyền của mình, thành những ông bố bà mẹ, thành chủ gia đình, chủ doanh nghiệp có trách nhiệm trước rất nhiều người làm công. Những người như thế mới có thể đối thoại với chính quyền, và đòi hỏi chính quyền bảo vệ mình. Quá trình đó không thể dễ dàng có được.
- Khi nào quá trình đó chưa có được thì việc trưng cầu dân ý đều rất dễ dẫn tới tác dụng ngược?
- Vào tháng 10-1955 đã có một cuộc trưng cầu dân ý diễn ra ở miền Nam Việt Nam đấy chứ. Khi ấy có hai ông, một ông là Bảo Đại, lúc bấy giờ gọi là Quốc trưởng và một ông nữa là Ngô Tổng thống. Và dân chúng miền Nam được lựa chọn hoặc đi theo chế độ quân chủ lập hiến có vua, có nghị viện, hoặc đi theo chế độ tổng thống. Nhưng cuộc trưng cầu dân ý đó có dân chủ thật hay không thì nhiều nhà sử học Hoa Kỳ đã chứng minh rằng nó là "một cuộc trưng cầu dân ý giả hiệu, không dân chủ".
Còn anh nói là trưng cầu có dễ dẫn tới tác dụng ngược hay không thì tôi nghĩ, trong bối cảnh hiện nay, khi mà một người vẫn có thể đi bầu giùm cho cả hộ gia đình, thì cũng thật khó đoán được tác dụng xuôi hay ngược.
- Ý tôi không chỉ như vậy. Ý tôi là trình độ nhận thức, trình độ hiểu biết của số đông dân chúng, liệu họ đã đạt tới một mức độ cần thiết để không dễ gì mà những nhà phù thuỷ dân túy có thể dắt mũi mình hay chưa...
- Tôi nghĩ có thể bắt đầu tiến hành trưng cầu dân ý bằng chuyện nho nhỏ như tách xã tách huyện, lớn hơn như gộp các tỉnh, ví dụ nhập Hà Tây vào Hà Nội có thể đã là một việc cần trưng cầu ý dân. Hay những chuyện như những giá trị mang tính biểu trưng cho một địa phương chẳng hạn. Nếu để dân chúng Sài Gòn được bỏ phiếu chưa chắc cảng Ba Son sẽ trở thành một khu đất cho kinh doanh nhà ở.
Nếu người Hà Nội được lấy ý kiến, chưa chắc Hỏa Lò xưa đã trở thành một phần khách sạn như bây giờ. Dân ở đâu cũng có tâm tình riêng, Ba Son hay Hỏa Lò gắn với ký ức của nhân dân, không chỉ gồm những nhà chọc trời, đô thị cũng cần lưu giữ trí nhớ tri ân người xưa cho con cháu.
- Tôi tin là khi ấy người dân sẽ rất hào hứng, và rất hạnh phúc với cảm giác mình thực sự được lắng nghe, được tôn trọng. Và tôi tin là ngày ấy sẽ diễn ra không xa, vì thực tế Luật Trưng cầu ý dân cũng đã được chúng ta thông qua rồi. Rất cảm ơn ông về cuộc đối thoại này, và nếu có thể, thật lòng, tôi muốn được ngồi với ông thêm nhiều lần nữa để hỏi ông nhiều hơn về những vấn đề mà hôm nay, trong khuôn khổ của cuộc đối thoại này tôi chưa kịp hỏi.
Theo Phan Đăng(An ninh Thế giới cuối tháng)'Một trăm ông Võ Kim Cự không thể thông thái bằng tai mắt nhân dân'
Trả lời truyền thông địa phương trong sự kiện ngày 8/10, ông Agus cho biết: “iPhone 16 của Apple chưa thể bán ở Indonesia vì việc gia hạn chứng nhận TKDN vẫn đang chờ xử lý, cũng như chờ Apple thực hiện các khoản đầu tư tiếp theo”.
Theo ông Agus, trước đây, Apple đã xin giấy chứng nhận TKDN nên được phép bán sản phẩm ở Indonesia. Tuy nhiên, giấy phép đã hết hạn và phải được gia hạn.
TKDN đề cập đến tỷ lệ nội địa hóa trong một hàng hóa hoặc dịch vụ. Để đạt được chứng nhận, hàm lượng nội địa trong các sản phẩm của Apple phải đáp ứng ít nhất 40% giá trị.
Ông Agus bổ sung, Apple cũng đã không thực hiện được các cam kết đầu tư với đất nước. Truyền thông trích lời bộ trưởng cho hay, “táo khuyết” mới đầu tư 1,48 nghìn tỷ rupiah (94,53 triệu USD), thấp hơn tổng mức cam kết (1,71 nghìn tỷ rupiah).
Nếu Apple thực hiện cam kết đầu tư của mình, chính phủ sẽ cho phép Apple bán iPhone 16 và các sản phẩm mới nhất tại thị trường.
Samsung xin lỗi
Samsung Electronics đăng bài xin lỗi dài sau khi công bố kết quả kinh doanh sơ bộ gây thất vọng, một động thái được đánh giá là bất thường.
Trong một tuyên bố, Jun Young Hyun – tân Giám đốc bộ phận chip Samsung – cho biết công ty sẽ đánh giá lại văn hóa và quy trình tổ chức. “Thay vì tập trung vào các giải pháp ngắn hạn, chúng tôi sẽ tập trung củng cố khả năng cạnh tranh dài hạn”, ông nói.
Samsung Electronics – nhà sản xuất memory chip và smartphone lớn nhất thế giới – vừa công bố kết quả kinh doanh quý III sơ bộ. Theo đó, lợi nhuận hoạt động vào khoảng 9,1 nghìn tỷ won (6,8 tỷ USD), so với dự đoán 11,5 nghìn tỷ won.
Chi phí một lần liên quan đến các khoản dự phòng tiền thưởng hiệu suất gây áp lực lên thu nhập. Doanh thu đạt 79 nghìn tỷ won, thấp hơn mức kỳ vọng (81,57 nghìn tỷ won). Kết quả cuối cùng dự kiến được tung ra vào cuối tháng.
Theo ông Jun, “chúng tôi gây lo ngại về khả năng cạnh tranh kỹ thuật, một số người nói đến khủng hoảng mà Samsung đang đối mặt. Là những người lãnh đạo, chúng tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm vì điều đó”.
Cổ phiếu Samsung đã giảm giá hơn 20% năm nay do những khó khăn trong các thị trường quan trọng. Chaebol lớn nhất Hàn Quốc tụt hậu so với đối thủ hạng nhì – SK Hynix – trên mặt trận memory chip và cũng không có nhiều tiến bộ trong lĩnh vực đúc chip so với TSMC.
Mỹ cân nhắc chia tách Google
Bộ Tư pháp Mỹ vừa đưa ra các khuyến nghị về hoạt động kinh doanh của Google trong lĩnh vực tìm kiếm, cho thấy đang xem xét việc chia tách tập đoàn như một biện pháp chống độc quyền.
Theo Bộ Tư pháp Mỹ, các biện pháp khắc phục được đề xuất để "ngăn chặn và kiềm chế việc duy trì độc quyền" có thể bao gồm các yêu cầu và điều khoản cấm trong hợp đồng; các quy định về sản phẩm không phân biệt đối xử; yêu cầu về dữ liệu và khả năng liên thông; cùng với các yêu cầu về cấu trúc.
Bộ Tư pháp cũng đang cân nhắc các biện pháp khắc phục về hành vi và cấu trúc nhằm ngăn Google sử dụng các sản phẩm như Chrome, Play và Android để tạo lợi thế cho công cụ tìm kiếm Google và các sản phẩm liên quan đến tìm kiếm so với đối thủ hoặc người chơi mới.
Ngoài ra, Bộ Tư pháp đề xuất hạn chế hoặc cấm các thỏa thuận mặc định và "các thỏa thuận chia sẻ doanh thu khác liên quan đến tìm kiếm và các sản phẩm liên quan".
Điều này có thể bao gồm các thỏa thuận về vị trí của Google trên iPhone và các thiết bị Samsung mà Google đang chi trả hàng tỷ USD mỗi năm. Một giải pháp được đưa ra là cho phép người dùng chọn lựa giữa các công cụ tìm kiếm khác nhau.
Trước đó, vào tháng 8, một thẩm phán Mỹ ra phán quyết Google đang nắm giữ vị thế độc quyền trên thị trường công cụ tìm kiếm.
Phán quyết này xuất phát từ vụ kiện của chính phủ vào năm 2020, cáo buộc Google duy trì thị phần lớn bằng cách tạo ra các rào cản mạnh mẽ để ngăn cản đối thủ cạnh tranh, tạo nên một vòng lặp phản hồi duy trì sự thống trị.
Theo các chuyên gia pháp lý, khả năng cao nhất là tòa án sẽ yêu cầu Google hủy bỏ một số thỏa thuận độc quyền như với Apple. Việc chia tách Google dường như ít có khả năng xảy ra.
Sản phẩm trong bộ sưu tập lần này của THE GMEN mang đầy đủ đặc trưng của linen: thoáng mát, nhẹ nhàng và mềm mại trên da. Sử dụng 2 gam màu chủ đạo là trắng be, pha lẫn thêm sắc xanh dịu mắt, mát mẻ cho ngày hè, những gam màu của các items trong bộ sưu tập này cực kỳ dễ ứng dụng, giúp người mặc tự tin hơn. Từ những chiếc áo sơ mi lịch lãm, thanh lịch đến những chiếc quần shorts thoải mái và năng động, mỗi mẫu thiết kế của THE GMEN đều được tạo ra với sự tỉ mỉ và tinh tế, tôn lên vóc dáng người mặc.
Với chất liệu linen, bộ sưu tập mang đến vẻ đẹp phóng khoáng, phong trần và lãng tử. Không "gò bó", sản phẩm phù hợp với những chàng trai yêu thích tự do, có phong cách.
Với bộ sưu tập này, THE GMEN đã tập hợp các items linen mang tính xu hướng từ các dòng sơ mi khác nhau, đến các sản phẩm quần dài, quần short… Các sản phẩm dễ dàng mix & match, tạo nên những outfit hợp thời trang. Theo đại diện thương hiệu, các thiết kế là kết quả của quá trình khảo sát hàng trăm khách hàng về mong muốn một thiết kế phù hợp ngày hè nhằm tạo ra mẫu mã ưng ý với đại đa số người dùng.
Giữ gu thời trang tối giản, thân thiện môi trường, cùng nét đẹp đặc biệt, THE GMEN kỳ vọng linen Collectione sẽ mang lại những trải nghiệm thời trang tuyệt vời nhất đến những tín đồ linen nói riêng và cả những khách hàng yêu mến THE GMEN nói chung.
Khám phá thêm tại: https://thegmen.vn/
Hồng Nhung
" alt="THE GMEN ra mắt bộ sưu tập dành cho các ‘tín đồ’ linen"/>Một số công ty viễn thông cũng đang tìm cách tận dụng cơ hội với AI bằng cách biến các trung tâm dữ liệu thành "nhà máy AI" - cung cấp cơ sở hạ tầng điện toán cho các mô hình AI. Chẳng hạn, trung tâm dữ liệu của Verizon tiếp nhận hơn 70 tỷ điểm dữ liệu hàng ngày từ hệ sinh thái của mình, với hơn 30.000 nguồn dữ liệu khác nhau, Shankar Arumugavelu, Phó chủ tịch điều hành kiêm Chủ tịch của Verizon Global Services tiết lộ.
Theo Vasishta, nhờ lượng dữ liệu, mạng lưới và vai trò của mạng lưới, ngành viễn thông có lợi thế cụ thể để tận dụng các năng lực của AI tạo sinh.
Verizon đang sử dụng AI để lập kế hoạch, xây dựng và điều hành mạng; cung cấp trải nghiệm khách hàng và nhân viên khác biệt; tối ưu hóa các quy trình nội bộ; thúc đẩy hiệu quả hoạt động.
Một cách để triển khai công nghệ là sử dụng thị giác máy tính AI, cho phép máy tính phân tích và xác định các đối tượng trong ảnh và video để lập kế hoạch các tháp di động thông minh. Không chỉ tìm ra nơi cần tăng mật độ mạng và thực hiện một cách hiệu quả, AI cũng giúp Verizon tối ưu hóa năng lượng và bảo trì.
Theo Arumugavelu, Verizon cũng đang xây dựng một bản sao kỹ thuật số chuỗi cung ứng hoàn toàn tự động, giúp theo dõi mức tồn kho và sử dụng AI trong việc lên kế hoạch nhân sự. Dựa trên dự đoán nhu cầu thị trường, công ty có thể chủ động giải quyết các yêu cầu nhân sự trong từng kênh phân phối, bao gồm quản lý các cửa hàng, tổng đài…
Trong hoạt động chăm sóc khách hàng, với việc AI được ứng dụng vào từng bước trước khi khách hàng thực hiện cuộc gọi, nhà mạng có thể xác định và dự đoán họ muốn hỏi gì, cần gì và chỉ định hành động tốt nhất tiếp theo.
Nếu khách hàng cần hỗ trợ nâng cao, hệ thống sẽ dựa vào AI để xem xét hơn 300 điểm dữ liệu từ mỗi cuộc gọi và kết nối họ đến nhân viên có thể giải quyết vấn đề tốt nhất.
Dữ liệu của Verizon cho thấy, các công cụ AI đang tỏ ra có hiệu quả: 28.000 nhân viên tổng đài đang sử dụng và tỷ lệ trả lời tăng lên 95% với độ chính xác 96%.
Theo Vasishta, câu hỏi hiện tại không còn là AI có giúp ích gì trong ngành viễn thông hay không, mà là làm thế nào để tận dụng AI.
(Theo Insider)
" alt="AI làm được gì cho các hãng viễn thông?"/>Đó là câu nói đầy ngọt ngào mà mẹ tôi dành tặng bố tôi suốt 3 thập kỷ. Điện thoại mẹ lưu số bố là "Vitamin C", còn bố thì lưu mẹ là "Vợ bé nhỏ". Tôi 28 tuổi ế chỏng chơ, thật sự quá ghen tị với tình yêu bỏng cháy của cặp đôi U60 trong chính căn nhà mình!
Mẹ luôn bảo bố sướng và bố cũng đồng tình với chuyện đó một cách rất thỏa mãn. Mẹ tôi chiều bố vô cùng, cái gì cũng chồng là nhất. Hồi bố chưa về hưu thì sáng nào mẹ cũng dậy nấu điểm tâm xong là lượt phẳng phiu quần áo treo lên chờ bố mặc. Chiều bố về nhà cửa đã tinh tươm, cơm tối sắp sẵn. Tối rảnh ông bà đèo nhau đi hẹn hò lượn quanh Hà Nội, bỏ lại đứa con gái đương tuổi xuân xanh lúc nào cũng sấp mặt đi học đi làm. Cuối tuần cả nhà quây quần ăn uống, đốt bếp nướng thịt ngoài sân hoặc rủ hàng xóm qua hát karaoke.
Ảnh minh họa: Myeong-Minho.
30 năm chung sống với nhau chả mấy khi thấy ông bà cãi cọ. Giận dỗi nhau thì như cơm bữa, nhưng dỗ qua lại mấy câu là đâu lại vào đó. Cái sướng nhất của bố chính là được tự do, có vợ con nhưng không ai quản cả. Mẹ tôi đặc biệt không giữ tiền của bố, ở thế hệ của họ thì đó là tư tưởng vô cùng tiến bộ. Song họ vẫn lập quỹ chung để chia sẻ tài chính trong gia đình, và bố thường chủ động đưa mẹ một khoản tùy ý để bà tiêu xài.
Cuộc sống của 3 người chúng tôi trong ngôi nhà ấy nói chung là hạnh phúc. Hàng xóm xung quanh ngưỡng mộ, bản thân tôi cũng rất thần tượng nhị vị thân sinh. Giữ hôn nhân êm đềm suốt mấy chục năm như thế đâu phải dễ! Biết bao nhiêu cám dỗ vây quanh, bố tôi lại là người đàn ông thành đạt khiến phụ nữ bên ngoài mơ ước. Bí quyết giữ lửa của bố mẹ tôi chỉ có một nguyên tắc đơn giản: Họ không hề ngủ chung giường với nhau!
Vâng, mọi người không đọc nhầm đâu. Bố mẹ tôi bắt đầu ngủ riêng từ bao giờ chẳng nhớ, nhưng có lẽ cũng hơn chục năm rồi. Tại bố hay thức khuya làm việc nên tôi không biết ông đã dọn lại phòng đọc sách từ lâu, kê thêm cái giường đơn và biến nó thành thế giới riêng. Tôi chỉ phát hiện ra điều bất thường trong nhà vào một hôm mẹ ốm. Bố bảo tôi trông mẹ, tôi bỗng thấy giường mẹ chỉ có một chiếc gối.
- Ơ sao bố mẹ có mỗi một cái gối thế ạ, hay bố mang đi ngủ ngoài sofa hả mẹ?
- Không, mẹ ngủ một mình mà.
Cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Cả bố và mẹ đều cư xử rất bình thường, ngày nào cũng nói cười vui vẻ. Không có biến cố gì xảy ra, gần đây họ cũng không có mâu thuẫn gì lớn. Ấy thế mà vợ chồng lại ngủ riêng? Tôi bỗng chột dạ nghĩ đến chuyện kinh khủng: Hay là bố hoặc mẹ ngoại tình?
Tôi theo dõi thêm vài hôm nữa, đúng là họ ngủ mỗi người một nơi... Ăn tối xong bố mẹ sẽ cùng nhau xem phim, ra công viên gần nhà đi dạo. Sau đó họ về nhà, bố hôn trán mẹ như thói quen, đắp chăn cho bà rồi ra khỏi phòng ngủ. Tôi toàn đi chơi về muộn hoặc ở rịt trên gác nằm ôm điện thoại nên chẳng hề hay biết.
Tại sao bố mẹ yêu nhau nhưng không hề ngủ chung?
Tôi đã lao đến hỏi mẹ câu đó sau chuỗi ngày mất ngủ. Lòng tôi như lửa đốt, thấp thỏm lo âu, sợ rằng bố mẹ giấu tôi chuyện gì đó ghê gớm. Họ sợ tôi tổn thương hay sao? Gia đình tôi vốn luôn rất tình cảm, bất kể điều gì cũng sẵn sàng chia sẻ với nhau. Vậy cớ gì bố mẹ lại không ngủ chung giường?...
Mẹ vẫn bình thản nấu phở sáng, cười phá lên khi thấy khuôn mặt nhăn nhó nóng nảy của tôi.
- Con đang nghĩ gì vậy?
- Bố mẹ bất hòa với nhau phải không, tại sao lại giấu con?
- Không hề, bố mẹ vẫn như hồi mới yêu.
- Thôi mẹ cứ nói thẳng cho con biết lý do 2 người ngủ riêng đi, con bức bối khó chịu cả tuần nay rồi. Con không thích suy diễn đâu. Ban ngày thì bố mẹ ôm nhau đi ăn đi chơi vui vẻ xong tối lại như người xa lạ. Làm gì có vợ chồng nào cư xử kỳ quặc thế, trừ khi có vấn đề.
- Chả vấn đề gì cả. Tại bố mẹ không thể giải quyết được chuyện điều hòa thân nhiệt của cả 2 nên tách ra thôi.
- Là sao mẹ, con chưa hiểu? Điều hòa thân nhiệt?
- À, bố con cái gì cũng hoàn hảo, chỉ có tật ngủ là cực xấu. Trời nóng thì đòi quấn chăn bông, trời lạnh thì ông ấy thích bật quạt. Mẹ kêu thì ông ấy trình bày nhiều quá đau đầu, thôi cứ ngủ riêng cho nó đỡ sứt mẻ. Bố mẹ cũng lớn tuổi rồi, con lớn bằng này rồi, còn gì mà thân mật nữa đâu. Mẹ thấy cũng chả có gì nghiêm trọng, ngủ riêng mẹ lại thấy khỏe hơn, đêm đỡ bị tỉnh nửa chừng vì ông ấy hay lọ mọ. Già rồi cần nghỉ ngơi giữ sức con ạ, không có gì phải băn khoăn đâu!
Cuối cùng cũng trút được hòn đá nặng. Tôi thở phào, nhưng vẫn thấy gờn gợn. Hóa ra câu chuyện chỉ xuất phát từ tranh cãi nhảm nhí thế thôi ư? Yêu nhau thắm thiết nhưng không chung chăn gối. Định nghĩa "bạn đời" của bố mẹ tôi lạ thật!
Theo Phụ nữ Việt Nam
" alt="Cưới nhau 30 năm, bố mẹ tôi vẫn tình cảm nhưng đêm lại lặng lẽ ngủ riêng"/>Cưới nhau 30 năm, bố mẹ tôi vẫn tình cảm nhưng đêm lại lặng lẽ ngủ riêng