
![]() | ![]() |
Chồng sắp cưới của Minh Tú - Chris - cũng muốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến gia đình, bạn bè và những người đã ủng hộ, chúc phúc cho mình và Minh Tú. Anh nói: “Chúng tôi rất hạnh phúc với điều đó…”.
Tin tức về lễ cưới của Minh Tú đã nhận được nhiều lời chúc mừng từ bạn bè, nghệ sĩ và người hâm mộ. Người đẹp sinh năm 1991 luôn được gia đình, bạn bè và người hâm mộ động viên kết hôn sau nhiều lần trì hoãn.
Ngày 31/12/2021, Minh Tú đã công khai mối quan hệ với Chris trong bài đăng với chia sẻ: “9 năm với những thăng trầm, chia ly và gặp lại… Qua tất cả những cung bậc cảm xúc, quan trọng nhất là chúng tôi hiện đang thực sự gắn kết với nhau". Cả hai từng hẹn hò, sau đó chia tay, tình cờ gặp lại vào năm 2018 và kết nối mạnh mẽ từ đó. Tháng 11/2023, Minh Tú cầu hôn bạn trai và đã nhận được sự ủng hộ từ công chúng.
Minh Tú từng tới thăm gia đình của Chris, gặp gỡ bạn bè và tìm hiểu văn hóa và cảnh đẹp tại nơi anh sinh ra và lớn lên. Cả hai nhiều lần du lịch cùng nhau đến các quốc gia. Ngoài ra, Chris thường xuyên thăm gia đình của Minh Tú ở quận 5.
Minh Thiên
Nói dối, đối phó trong giáo dục không phải là cá biệt
Thưa thầy Khoa, thầy có thể chia sẻ quan điểm của mình trước những vụ việc lùm xùm trong ngành giáo dục diễn ra thời gian qua?
- Vụ việc ở trường Nam Trung Yên nếu xét riêng ở khía cạnh một trường học thì nhỏ, nhưng lại gây ra nỗi bức xúc trong dư luận rất lớn ở khía cạnh đạo đức.
Chuyện một em học sinh gãy chân vốn không phải quá to tát nhưng các bước xử lý của nhà trường khiến bản thân tôi rất phẫn nộ.
![]() |
Thầy giáo Đỗ Việt Khoa, người từng tích cực đấu tranh với những sai trái trong giáo dục. Ảnh: Thanh Hùng |
Tuy nhiên những vụ như ở trường Nam Trung Yên không phải là cá biệt. Những vụ nói dối, đối phó như phát phiếu khảo sát, báo cáo 100% không biết chuyện gì xảy ra không phải là điều gì đáng ngạc nhiên mà đã là một thứ kinh nghiệm "ma xó", được truyền cho nhau.
Giáo dục là làm gương. Vậy theo ông, việc những hiệu trưởng - người đứng đầu các cơ sở giáo dục - nói dối, chậm trễ, mập mờ bưng bít sai phạm... có ảnh hưởng nhiều đến phẩm chất của học sinh trong trường?
- Ngành giáo dục đào tạo có 2 nhiệm vụ là giáo dục và đào tạo. Trên thực tế, lâu nay có vẻ như người ta làm nhiều đào tạo mà quên mất đi nhiệm vụ giáo dục về nhân cách và đạo đức.
Nhưng những bài giảng cũng không ấn tượng, ăn sâu vào học sinh bằng ứng xử, hành vi hàng ngày của các thầy cô giáo. Đặc biệt, ở lứa tuổi tiểu học, yếu tố giáo dục quan trọng hơn yếu tố đào tạo nhiều. Do đó, bản thân giáo viên càng phải làm gương cho các học sinh.
Ở một trường tiểu học ở Thủ đô, có một hiệu trưởng là gương xấu đến thế thì dạy làm sao được các cháu? Với những trường hợp này, cần phải cách chức ngay, chuyển ngành nghề khác ngay, đừng làm giáo viên nữa.
Hai vụ việc gần đây thực tế đều xuất phát từ những việc nhỏ mà hẳn sẽ không khiến dư luận bức xúc nếu những người đứng đầu có cách giải quyết hợp lý. Phải chăng trong giáo dục việc nhận sai khó đến vậy, thưa ông?
- Với người Việt, chả mấy ai dám đứng lên nhận là tôi làm sai, mà thường tìm cách đổ lỗi, che giấu. Điều này cần phải thay đổi.
Nếu có tinh thần sai nhận lỗi ngay, sai từ chức ngay, thì mới có thể tạo ra cuộc cách mạng cho giáo dục về nhân cách con người.
Tuy nhiên, giờ đây chuyện nói dối, đối phó vẫn rất nặng nề.
Đây có phải là hệ quả của việc chạy theo thành tích, chỉ có thành tích chứ không có sai bại trong các nhà trường?
- Theo tôi, đây không chỉ là bệnh thành tích mà còn là bệnh dối trá. Đây cũng là cái xấu nói chung của cán bộ quản lý giáo dục cơ sở.
Như ở câu chuyện Trường THPT Phan Đình Phùng đáng lý ra nhà trường phải báo cáo, nhận lỗi sớm, nhưng cũng lại chậm trễ, che giấu, xử lý không triệt để.
![]() |
Vì đã có quá nhiều tấm gương về sự trù dập...
Là một thầy giáo, ông có thể chia sẻ tại sao ngay từ đầu, các giáo viên trong các trường dù biết nhưng không tố cáo sai phạm của hiệu trưởng?
- Tôi muốn đặt câu hỏi rằng ở cơ quan, đứng trước việc làm sai trái của lãnh đạo, các bạn sẽ chọn thái độ như thế nào?
Mọi người trong cơ quan sẽ có một trong 3 thái độ: một là im lặng làm ngơ coi như không biết, hai là hùa theo cái xấu đó, ba là đấu tranh, lên tiếng về nó. Song nhóm người thứ ba hiếm lắm, thậm chí nhiều cơ quan không có một ai.
Thực ra cũng vì có quá nhiều tấm gương về sự trù dập rồi nên người ta sợ hãi, chọn biện pháp im lặng, chấp nhận người đứng đầu bảo sao thì làm vậy.
Trong một trường, hiệu trường là người có quyền lực đến mức nào để các giáo viên phải sợ đến vậy?
- Đây là sự thật không riêng gì ngành giáo dục, mà ở tất cả các cơ quan. Chính cơ chế quản lý của chúng ta đã biến các hiệu trưởng trở thành những ông vua của một xứ. Họ nắm trong tay quyết định về thi đua, nâng lương, thưởng hàng tháng, quyết định giờ giấc lên lớp giáo viên... Giáo viên không nghe lời thì ảnh hưởng trực tiếp đến miếng cơm manh áo. Thậm chí đến cả những cái khó nói nhất họ cũng có thể can thiệp.
Ví dụ như tôi do từng lên án, phê phán công khai những việc làm sai của hiệu trưởng nên nhiều năm hiệu trưởng không cho nâng lương.
Năm nay tôi 50 tuổi nhưng hệ số lương mới 3,99, có lẽ là thấp nhất cả nước so với các đồng nghiệp cùng tuổi.
Hay là thời khóa biểu của tôi, một ngày trường cố ý phân buổi sáng có tiết 1 và tiết 5, buổi chiều cũng vậy, cực kỳ căng thẳng.
Chưa kể, tôi bị cô lập và không cho phép phát biểu hay tham dự vào các việc khác… Đó là những cái giá phải trả.
Chính vì vậy, nếu tố cáo người đứng đầu, các thầy cô thường phải trả giá rất đắt, và phải có một bản lĩnh rất rắn rỏi mới dám đối đầu.
Trước đây, khi tố cáo những sai phạm của Hiệu trưởng Trường THPT Vân Tảo, bản thân ông từng gặp những khó khăn gì từ khi quyết định đến khi việc tố cáo được ghi nhận?
- Ban đầu rất khó khăn. Thực sự mà nói thì việc phát hiện những sai phạm đó không khó, đưa dẫn chứng không khó, viết đơn cũng không lâu, nhưng gửi lên cấp trên ai xử lý, giải quyết, đó mới là cái khó vô cùng.
Các đơn vị mà tôi nộp đơn tố cáo thì không sẵn lòng để giúp tôi làm rõ những sai phạm của hiệu trưởng.
Có một điều giống nhau ở tất cả các cấp quản lý giáo dục của chúng ta là thấy người giáo viên tố cáo sai phạm thì điều đầu tiên là họ tìm cách bao che, bưng bít cho nhau để giấu nhẹm sự thật. Điều này dẫn đến hậu quả là những người tố cáo thất vọng, cay đắng, thậm chí có những giáo viên không vượt qua được và tìm đến việc tự sát, trầm cảm, thần kinh...
Bản thân tôi xác định khi đã tố cáo sai phạm thì không có đường lùi và mình sẽ phải làm đến cùng.
Nguyên nhân lớn nhất là do cơ chế quản lý
Theo ông, tại sao chúng ta muốn chống tiêu cực, nhưng việc tố cáo những tiêu cực trong ngành giáo dục lại khó được tiếp nhận, xử lý?
- Có nhiều nguyên nhân nhưng lớn nhất là do cơ chế quản lý. Trường nhận hiệu trưởng từ cấp trên phân về chứ không phải do chúng tôi được lựa chọn. Chưa bao giờ có chuyện giáo viên bầu hiệu trưởng, mà cứ hết nhiệm kỳ là luân chuyển từ nơi nọ sang nơi kia. Thậm chí có hiệu trưởng sai phạm ở trường này vẫn sang trường khác làm hiệu trưởng tiếp.
Ngoài ra cũng do cơ chế quản lý giáo dục của chúng ta phân theo ngành ngang. Hiệu trưởng các trường THCS trở xuống do UBND quận/ huyện và phòng GD-ĐT quận/ huyện quản lý, còn các trường THPT thì do Sở GD-ĐT quản lý. Bộ GD-ĐT chỉ quản lý trực tiếp một số trường.
Điều này cũng tạo ra kẽ hở hay sự buông lỏng. Chưa kể, một số lãnh đạo quản lý thường đứng cùng trên bè mảng, tạo thành một nhóm quyền lực, nhóm lợi ích nên sẽ bảo vệ nhau đến cùng dù biết sai phạm. Điều này rất cần phải thay đổi.
Ở vụ việc Trường Tiểu học Nam Trung Yên, Phó thủ tướng vào cuộc nhắc nhở, Chủ tịch Hà Nội yêu cầu tạm đình chỉ chức danh Hiệu trưởng trong quá trình điều tra, nhưng trong một thời gian những chỉ đạo này không được thực hiện rốt ráo. Đây có phải dẫn chứng cho việc kỷ cương lỏng lẻo?
- Tôi cho rằng do cơ chế mà dẫn đến suy nghĩ để lâu cho đến khi người ta quên sự việc, cho nó loãng đi rồi lại tiếp tục làm hiệu trưởng.
Thói quen kéo dài thời gian xử lý thực chất vẫn nằm trong sự dối trá và cũng vì kỷ cương không nghiêm minh. Ở trên chỉ đạo hẳn hoi rồi mà ở dưới vẫn không thực hiện cho thấy chúng ta đang khiếm khuyết nghiêm trọng về cơ chế quản lý, phân quyền các cấp và điều này cần phải thay đổi.
Vậy theo ông, để những câu chuyện này không còn tiếp diễn cần có giải pháp gì?
- Để không tái diễn những sự việc tương tự, trước hết những người đứng đầu cần có văn hóa từ chức. Hoặc nếu không làm được thì các cấp cao hơn cần có thái độ kiên quyết cắt chức thật nhanh nếu sai phạm.
Như câu chuyện cô giáo Tạ Thị Bích Ngọc- Hiệu trưởng Trường Tiểu học Nam Trung Yên, không phải nay mới có vụ đâm học sinh gãy chân, mà trước đây khi từng làm Hiệu trưởng Trường Tiểu học Nguyễn Khả Trạc đã từng bị phanh phui vì ăn bớt khẩu phần của học sinh. Nhưng sai phạm mà lại điều chuyển sang làm hiệu trưởng của trường khác. Đó là sự lỏng lẻo và là cái dở của cơ chế và các cấp quản lý.
Chỉ có bè phái, lợi ích nhóm mới có thể tiếp tục giữ lại những con người như vậy. Và chỉ đến khi chúng ta xóa bỏ được những việc này thì những câu chuyện này sẽ không còn đất diễn.
Xin cảm ơn ông.
Thanh Hùngthực hiện
" alt=""/>'Vụ việc ở Nam Trung Yên là thất bại nặng nề của giáo dục'Theo đó, từ năm học 2021, các trường này sẽ tăng học phí. Cụ thể, mức học phí dự kiến từng năm như sau:
Trường ĐH Bách khoa (hệ chính quy đại trà) dự kiến thu học phí năm 2021 là 25 triệu đồng; năm 2022 là 27,5 triệu đồng; các năm 2023, 2024 và 2025 là 30 triệu đồng.
Đến năm 2030, Trường ĐH Bách khoa sẽ thu đủ mức học phí theo giá dịch vụ đào tạo nhằm đảm bảo chất lượng đào tạo.
![]() |
Thí sinh dự thi vào ĐH Quốc gia TP.HCM |
Trường ĐH Kinh tế-Luật dự kiến mức thu học phí năm 2021 là 20,5 triệu đồng; năm 2022 là 22,6 triệu đồng; năm 2023 là 24,8 triệu đồng; năm 2024 là 27,3 triệu đồng; năm 2025 là 30 triệu đồng.
Kể từ năm 2026 đến năm 2030, Trường ĐH Kinh tế - luật điều chỉnh mức thu tăng từ 10-15% mỗi năm.
Trường ĐH Quốc tế dự kiến thu học phí 2021 là 50 triệu; năm 2022 là 55 triệu đồng; năm 2023 là 60 triệu đồng; năm 2024 là 65 triệu đồng; năm 2025 là 66 triệu đồng.
Đến năm 2030 dự kiến mức thu học phí của Trường ĐH Quốc tế là 72 triệu.
Trường ĐH Công nghệ thông tin dự kiến thu học phí năm 2021 là 25 triệu đồng; năm 2022 là 30 triệu đồng; năm 2023 là 45 triệu đồng; năm 2024 là 49,5 triệu đồng và năm 2025 là 54,4 triệu đồng.
Trường ĐH Bách khoa, Trường ĐH Kinh tế- Luật, Trường ĐH Quốc tế, Trường ĐH Công nghệ thông tin cũng cam kết đảm bảo chất lượng đào tạo, tỷ lệ sinh viên tốt nghiệp, số bài báo, đề tài NCKH, thu nhập của giảng viên, viên chức và quỹ hỗ trợ cho người học.
Trong đó, Trường ĐH Bách khoa trích 10,5-10,8% tổng thu học phí đưa vào quỹ học bổng. 3 trường còn lại cam kết trích 8% học phí đưa vào quỹ học bổng.
Lê Huyền
Tăng học phí lên cao nhất 70 triệu đồng/năm và sẽ tăng thêm 10% mỗi năm, Trường ĐH Y Dược TP.HCM đã có báo cáo với Bộ Y tế, Bộ GD-ĐT và Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội.
" alt=""/>4 trường thành viên ĐH Quốc gia TP.HCM tăng học phí từ năm học tới