Kinh doanh

Phân tích kèo hiệp 1 Villarreal vs Osasuna, 2h ngày 18/10

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-01-30 03:14:01 我要评论(0)

ântíchkèohiệpVillarrealvsOsasunahngàgiai bong da tay ban nha Hoàng Tài - giai bong da tay ban nhagiai bong da tay ban nha、、

ântíchkèohiệpVillarrealvsOsasunahngàgiai bong da tay ban nha   Hoàng Tài - 17/10/2022 05:25  Kèo thơm bóng đá

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Donna Skitmore, 46 tuổi, mẹ của Zach, cho biết: “Tôi thậm chí còn không biết đó là một căn bệnh cho đến khi tôi bắt đầu nghiên cứu về nó”.

“Tôi thậm chí còn không biết đó là chuyện gì cho đến khi bắt đầu nghiên cứu về nó”, mẹ của cậu bé Donna Skitmore, 46 tuổi, nói về tình trạng hiếm gặp của con mình.

Con trai của cô, tên Zach Skitmore, mắc chứng Không có cảm giác với đau bẩm sinh (CIP), một chứng bệnh di truyền “ức chế khả năng nhận thức nỗi đau thể xác”.

Căn bệnh này thường dẫn đến “tích tụ các vết thương, gãy xương và các vấn đề sức khỏe khác có thể không bị phát hiện”.

CIP là chứng bệnh cực kỳ hiếm với tỷ lệ xấp xỉ một phần triệu.

Donna và chồng Steve, 53 tuổi, đến từ Norwich, Norfolk, Anh, lần đầu tiên nghi ngờ con trai có một ngưỡng chịu đựng cực lớn khi cậu bé mới 9 tháng tuổi.

“Khi thằng bé bị tiêm, y tá nói rằng cô chưa bao giờ thấy một đứa trẻ nào không phản ứng”, người mẹ nhớ lại.

Khi Zach mới 1 tuổi, cậu bé đã tự cắn vào lưỡi mình mà không hề hay biết. Rồi khi 4 tuổi, cậu bị trật khớp hông nặng nhưng sau đó các bác sĩ đã đưa nó trở lại vị trí mà không cần bất kỳ loại thuốc gây mê nào.

Donna mô tả: “Khi thằng bé bị trật khớp hông, các bác sĩ đã rất bất ngờ vì không ai có thể ngồi đó với một cái hông bị trật khớp mà không đau đớn”.

“Nếu có cái gì đó quá nóng hoặc gây đau, một đứa trẻ bình thường sẽ di chuyển ra xa, đó là phản ứng tự nhiên. Nhưng thằng bé không có những phản ứng đó bởi vì nó không biết chúng đang làm mình đau”.

Zach và bố, ông Steve Skitmore, 53 tuổi

Bất chấp những triệu chứng đặc biệt của Zach, cha mẹ cậu đã gặp rất nhiều khó khăn khi cố gắng thuyết phục các bác sĩ về tình trạng của con trai.

“Trong 6 năm, tôi đã liên tục nói rằng thằng bé không thể cảm thấy đau đớn, nhưng không ai tin tôi”. Cô ấy nói thêm rằng căn bệnh này hiếm gặp đến nỗi hầu hết các bác sĩ ở Anh đều không biết về nó.

Zach cuối cùng đã được chẩn đoán mắc CIP tại Bệnh viện Addenbrookes ở Cambridge sau khi cậu bé đi lại với một cái chân bị gãy nặng trong vài ngày.

Miễn nhiễm với sự đau đớn nghe có vẻ giống như một siêu năng lực. Tuy nhiên, đó thực sự là một cơn ác mộng đối với Zach và cha mẹ, những người phải cố gắng ngăn cản con mình vô tình tự làm mình bị thương - đặc biệt là vì CIP không có thuốc chữa.

Donna giải thích: “Chúng tôi phải kiểm tra tất cả thức ăn và bồn tắm để nó không bị bỏng vì thằng bé không thể biết được khi nào thì quá nóng đối với mình. Nó không thể chơi bóng đá, bóng bầu dục hoặc bất kỳ môn thể thao đối kháng nào. Chúng tôi không thể để thằng bé đi vào bất cứ thứ gì như lâu đài hay xe trượt tuyết vì nó quá nguy hiểm”.

Người mẹ cũng lo sợ rằng các bạn cùng lớp trong tương lai của Zach sẽ phát hiện ra tình trạng của con trai bà và cố gắng “kiểm tra giới hạn của nó”.

Khả năng chịu đau vô hạn của Zach đã khiến cậu bị bệnh khớp Charcot, một biến chứng tiến triển có thể gây nhiễm trùng, biến dạng và phải cắt cụt chân nếu không được điều trị. 

Bất chấp những nỗ lực hết mình của cha mẹ, khả năng chịu đau không giới hạn của Zach đã khiến cậu mắc chứng khớp Charcot, một biến chứng tiến triển có thể gây nhiễm trùng, biến dạng và cần phải cắt cụt chân nếu không được điều trị.

Hiện tại, các bác sĩ phẫu thuật ở Anh nói rằng tình trạng của Zach đã xấu đến mức họ không thể làm gì khác. Tuy nhiên, cha mẹ cậu bắt đầu gây quỹ với mục tiêu có hơn 63.000 USD để giúp con trai được điều trị bởi một bác sĩ phẫu thuật chuyên về khớp Charcot ở Mỹ.

Donna viết trên trang quyên góp: “Chúng tôi đã tìm thấy bác sĩ phẫu thuật chỉnh hình ở Mỹ, bác sĩ Feldman, người có thể giúp cứu các khớp của Zach và cho nó cơ hội duy trì khả năng đi lại. Thực tế là nếu chúng tôi không làm gì, Zach có khả năng phải ngồi xe lăn trong suốt phần đời còn lại của mình”.

Cô nói: “Chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để thằng bé được phẫu thuật”.

Đăng Dương(Theo New York Post) 

" alt="Cậu bé mắc bệnh lạ" width="90" height="59"/>

Cậu bé mắc bệnh lạ

buc tranh 1.jpg
Bức Chân dung Adele Bloch-Bauer I do Gustav Klimt sáng tác.

Adele Bloch-Bauer là ai?

Chân dung Adele Bloch-Bauer Ilà tác phẩm chân dung quan trọng nhất của Gustav Klimt. 

Vào thời điểm bước sang thế kỷ 20 ở Vienna (Áo), một người Do Thái giàu có là Ferdinand Bloch-Bauer thuê họa sĩ Klimt vẽ chân dung vợ mình - Adele. Lúc này, Klimt nổi lên nhờ vị trí dẫn đầu phong trào Ly khai Vienna. 

Theo Daily Art, bản thân Adele Bloch-Bauer cũng là một nhân vật được đánh giá cao trong nền nghệ thuật Vienna. Thiếu phụ xinh đẹp, giàu sang và có địa vị xã hội thường xuyên tổ chức các buổi gặp gỡ nghệ sĩ, hỗ trợ cho những người như Klimt.

Khi nhận đơn đặt hàng, Klimt bắt tay vào quá trình vẽ tốn nhiều công sức kéo dài 4 năm. Sau khi chiêm ngưỡng những bức tranh khảm vàng Byzantine ở Ravenna (Italy), Klimt hoàn toàn đắm chìm trong “Giai đoạn vàng” khi ông bắt đầu vẽChân dung Adele Bloch-Bauer I còn được gọi là Quý bà Vàng.  

Sau hàng trăm bản phác thảo sử dụng một số trang phục được thiết kế đặc biệt, Klimt đã cho ra mắt phiên bản cuối cùng vào năm 1907. Giống hầu hết các bức chân dung của Klimt, Chân dung Adele Bloch-Bauer I thể hiện người mẫu khá chân thực. Khuôn mặt gợi cảm, bí ẩn, má ửng đỏ của Adele nổi bật giữa nền vàng lấp lánh. 

Mối quan hệ họa sĩ và nàng thơ 

Bức tranh đã được trưng bày trong căn hộ lộng lẫy của gia đình Bloch-Bauer ở Vienna. 

Thích thú với bức tranh nổi bật, bừng sáng cả không gian, Ferdinand đề nghị Klimt vẽ bức chân dung thứ hai của Adele vào năm 1912. Lúc này, Klimt đã từ bỏ “Giai đoạn vàng” để chuyển sang sử dụng bảng màu rực rỡ. Tuy nhiên, thiên hướng vẽ các chi tiết trang trí chỉn chu của Klimt vẫn nguyên vẹn.

Ngoài hai bức chân dung, nhà Bloch-Bauer còn thêm một số bản vẽ phong cảnh của Klimt vào bộ sưu tập nghệ thuật Áo hiện đại của họ. Adele dành cả căn phòng để trưng bày các tác phẩm đó, thậm chí có một bức ảnh đóng khung của nghệ sĩ.

Có tin đồn mối quan hệ của Adele Bloch-Bauer với Gustav Klimt vượt quá phạm vi nghệ sĩ và nàng thơ. Một số nhà sử học còn suy đoán vẻ đẹp của Adele truyền cảm hứng cho những kiệt tác khác của Klimt - chẳng hạn như The KissJudith I.

buc tranh 2.jpg
Bà Maria Altmann trong buổi họp báo thông tin về việc Neue Galerie New York mua lại bức tranh. Ảnh: Reuters

Bức tranh lưu lạc 60 năm 

Năm 1925, Adele đột ngột qua đời vì bệnh viêm màng não ở tuổi 42. Chồng cô - Ferdinand, đã trưng bày bức chân dung của vợ tại nhà cho đến khi Thế chiến II bắt đầu.

Khi Đức Quốc Xã xâm chiếm Áo vào năm 1938, Ferdinand trốn khỏi đất nước. Căn hộ của ông và bộ sưu tập nghệ thuật bị Đức Quốc xã tịch thu. Giống như nhiều người Do Thái phải rời bỏ quê hương, Ferdinand không bao giờ lấy lại được tài sản của mình. 

Chiến tranh kết thúc, Chân dung của Adele Bloch-Bauer Ithuộc sở hữu của chính phủ Áo, trưng bày tại Belvedere Gallery ở Vienna trong 60 năm. Bảo vật được ca ngợi là “Mona Lisa của Áo”.

Những người còn sống của nhà Bloch-Bauer đã cố gắng nhưng không đòi lại được tài sản của gia đình. Năm 2000, Maria Altmann, cháu gái của Ferdinand khi đó sống ở Mỹ, tiếp tục yêu cầu trả lại các bức tranh, bao gồm Chân dung Adele Bloch-Bauer I, cho những người thừa kế hợp pháp. 

Tình tiết quyết định chiến thắng 

Vụ kiện đã thu hút được sự chú ý của quốc tế do giá trị nghệ thuật và mức độ quan trọng của tác phẩm. Nước Áo cố giữ bức tranh, vin vào ý nguyện trước khi mất của Adele. Cô viết: “Tôi yêu cầu chồng tôi sau khi anh ấy qua đời hãy để lại 2 bức chân dung và 4 bức phong cảnh của Gustav Klimt cho Phòng trưng bày Quốc gia Áo ở Vienna”. 

Tuy nhiên, vào thời điểm đó các tác phẩm không thuộc quyền sở hữu của Adele. Bởi vậy, di chúc của cô không có hiệu lực thi hành. Ngoài ra, Ferdinand, người chủ trên thực tế, đã quyết định để lại những bức tranh của Klimt cho các cháu của mình, bao gồm bà Altman. 

Cuối cùng, phòng trưng bày Belvedere buộc phải giao bức tranh quý giá cho con cháu dòng họ Bloch-Bauer vào năm 2006. 

chan dung 2.jpg
Bức 'Chân dung Adele Bloch-Bauer II' được vẽ sau đó 5 năm (1912).

Bức tranh lập mức giá kỷ lục 

Năm 2006, bà Altmann bán bức tranh với giá 135 triệu USD - mức kỷ lục trong hội họa thời điểm đó. Không ai trong gia đình có đủ khả năng để giữ bảo vật lại vì chi phí bảo hiểm quá cao. Ngoài ra, bà Altmann phải chia sẻ bức tranh cùng với những người thừa kế khác. 

Luật sư E. Randol Schoenberg khẳng định: “Động lực chính là nói lên sự thật về những gì đã xảy ra. Bạn biết đấy, thậm chí không ai nghĩ chúng tôi sẽ thắng”. 

Dù nhận được khoản tiền lớn, bà Altmann không tiêu xài hoang phí. Bà dùng tiền chi trả cho việc chăm sóc tại nhà trước khi qua đời vào năm 2011. Bà đã rất hào hứng khi mua một chiếc máy rửa bát mới. 

Hiện nay, tác phẩm được trưng bày tại Neue Galerie (New York, Mỹ) cùng với bộ sưu tập ấn tượng về nghệ thuật Đức và Áo cùng thời kỳ. 

Bức tranh trải qua 13 kiếp nạn

Bức tranh trải qua 13 kiếp nạn

Tác phẩm 'Ghent Altarpiece' trải qua nhiều sóng gió khi từng bị lấy cắp, giả mạo, đốt cháy. Hiện bức tranh được trưng bày trong tủ chống đạn tại nhà thờ ở Bỉ." alt="Tình tiết giúp cụ bà đòi được tranh quý 135 triệu USD" width="90" height="59"/>

Tình tiết giúp cụ bà đòi được tranh quý 135 triệu USD