Nhận định, soi kèo Trau FC vs Diamond Harbour, 16h00 ngày 24/3: Thắng tiếp lượt về
ậnđịnhsoikèoTrauFCvsDiamondHarbourhngàyThắngtiếplượtvềbrazil vs argentina Hồng Quân - 23/03/2025 17:15 Nhận định bóng đá giải khác
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Elche vs Eldense, 22h15 ngày 22/3: Điểm tựa sân nhà
-
Tiêu Diệu nghĩ nghĩ, mở cửa xe.
Trịnh Khôn ngồi lên xe, có chút ngoài ý muốn nhìn Tiêu Diệu, vốn cho rằng còn phải tốn một phen tài năng giải thích mới có thể lên xe, không nghĩ tới Tiêu Diệu lại dễ dàng đáp ứng cho hắn cùng ngồi chung như vậy.
Qua ánh đèn xe, Trịnh Khôn nhìn sườn mặt nhàn nhạt của Tiêu Diệu, không cóbiểu cảm gì, mười ngày nay ở chung, hắn cùng Tiêu Diệu nói chuyện khôngvượt quá ba mươi câu, nếu hỏi Trịnh Khôn ở trong lòng hắn Tiêu Diệu làngười thế nào, hắn nhất định sẽ trả lời, Tiêu Diệu giống như người máy,không thích nói chuyện, không cười, không có cảm tình, không tín nhiệmbất kỳ ai.
Nàng không giống một cô gái mười tám, mười chín tuổi,cũng không giống người bình thường, rất khó tưởng tượng loại tính cáchnày của nàng là ở trong hoàn cảnh nào dưỡng thành.
Bất quá đốivới Tiêu Diệu, hắn không có cách nào soi mói, ngày đó chiến đấu cùngtang thi cao cấp tại trấn Hoài Vũ, tinh thần của hắn bị vây trong trạngthái điên cuồng, khi đó hắn cho rằng bản thân đã chết, đau đớn mãnh liệt khiến hắn cho rằng mình đã đến địa ngục, hắn không nghĩ tới mình trongđêm hôm còn có thể tỉnh lại, còn có thể lại nhìn thấy ánh trăng, còn cóthể cùng người khác nói chuyện, lúc Tiêu Diệu truyền máu, băng bó, bôithuốc cho hắn, hắn đều cảm giác được. Sau đó tuy rằng Tiêu Diệu không từ mà biệt, nhưng ở trong lòng hắn, Tiêu Diệu đã cứu hắn từ trong móngvuốt tang thi, còn truyền rất nhiều máu, mất rất nhiều tinh lực trị liệu cho hắn, phần ân tình này thật sự rất nặng, không thể không báo đáp.
Hắn lại không biết, máu Tiêu Diệu truyền cho hắn là của Đường Kim Đống,trước khi Tiêu Diệu cứu hắn còn định chém đứt tứ chi, khoét đầu óc củahắn...
Lúc mới ra khỏi tỉnh S, Trịnh Khôn còn coi Tiêu Diệu làmuội muội mà đối đãi, lòng tràn đầy mong muốn chiếu cố nàng, sau này hắn mới phát hiện Tiêu Diệu đích xác không cần hắn chiếu cố, cho nên chậmrãi hắn lại đem Tiêu Diệu trở thành một người trưởng thành độc lập.
"Ngươi gần đây có liên hệ được với người tỉnh khác không?" Tiêu Diệu đột nhiên hỏi.
"Mười hai ngày trước có thông qua một cuộc điện thoại, là gọi cho cha ta, tín hiệu truyền tin không tốt lắm, chỉ nói được vài câu liền bị ngắt."Trịnh Khôn nói.
"Không biết tình huống các tỉnh khác thế nào..."Tiêu Diệu nhíu mày nhìn bản đồ Trung Quốc trong tay, đã qua hơn hai mươi ngày kể từ lần phóng xạ đầu tiên, kiếp trước khi phóng xạ xảy ra, nàngđều trốn trong trường học, không hề biết được tình huống bên ngoài. Saunày khi nàng tới được căn cứ số bảy, mạt thế đã thành kết cục đã định,tỉ lệ biến dị của tang thi khi đó đã sớm đạt tới 70%, lúc đó hẳn là mọidị năng giả đều đã thức tỉnh, nên tang thi biến dị cũng đều biến dị,nhiều thành phố đều bị tang thi cùng động vật biến dị khủng bố chiếm cứ, hai đại quân khu phương bắc, bộ đội các địa phương cùng với các tổ chức có năng lực y theo điều kiện của bản thân, hợp thành vô số tiểu căn cứ.
Văn minh nhân loại bỗng chốc lui lại gần trăm năm, điện lực, thuỷ lợi, máymóc cùng với các sản phẩm khoa học kỹ thuật cao cấp hơn phân nửa khôngcách nào sử dụng.
Tin tức các nơi không đối xứng, rất nhiều căncứ tin tức bế tắc, đa số người may mắn còn tồn tại đều không biết rõ vềnăng lực, số lượng, vị trí phân bố của tang thi, càng không biết gì vềkháng thể cùng phân loại dị năng. Bọn họ không biết nơi nào an toàn, nơi nào nguy hiểm, không biết nước trong sông còn có thể uống hay không,động vật không bị biến dị còn có thể ăn hay không, không biết chính phủcó còn tồn tại hay không, thậm chí đến nửa năm sau phóng xạ vẫn còn cóngười hoang mang không biết bị tang thi cắn trúng đến cùng có bị biến dị hay không.
Đời này, bởi vì thời gian phóng xạ bùng nổ chưa lâu,các căn cứ loại nhỏ vẫn còn chưa hình thành, quân đội cũng đều dùng hình thức chỗ tránh nạn lâm thời thu dụng người sống sót, đi qua hai tỉnh,người sống sót Tiêu Diệu gặp được đều giống như ruồi bọ không đầu chạytrốn toán loạn, bọn họ hoàn cảnh hoàn toàn không biết gì về hoàn cảnhxung quanh, cho nên Tiêu Diệu cũng vô pháp từ trong miệng bọn họ ngheđược tình huống cụ thể của tỉnh khác.
" alt="Truyện Tận Thế Ca">Truyện Tận Thế Ca
-
Bạch Vân im lặng trong giây lát, cuối cùng đáp lại.
"Vâng, thưa cha."
Bạch Vân mở mắt, thính giác nhạy bén khiến nàng dễ dàng nhận ra những bước chân rất nhỏ, hắc miêu bộ pháp, Bạch Vân nhủ thầm, chỉ cần là sát thủ được đào tạo ở Hắc Sát môn, đều phải học qua hắc miêu bộ pháp, bởi vì bước chân rất nhẹ, tốc độ lại nhanh, tựa như loài mèo đen rình rập vồ lấy con mồi, giết người ngay tức khắc. Bạch Vân cũng không ngoại lệ, nhưng nàng nhanh chóng nhận ra được một điều là bộ pháp này tuy nhanh, nhưng lại thiếu lực, vì thế liền lén lút thay đổi một chút, để sau này có dịp đối phó với Hắc Sát môn.
Bạch Vân nắm lấy chuỷ thủ bên hông, nhẹ nhàng bước xuống giường, sát thủ của Hắc Sát môn từ bên ngoài nghe thấy tiếng động liền xông vào bên trong. Cả căn phòng lúc này hoàn toàn trống trơn, cửa sổ lại mở toang, tên dẫn đầu sờ lên phần giường Bạch Vân từng nằm, vẫn còn ấm, hẳn là nàng còn chưa chạy xa được, hắn hất cằm, ba trong năm tên lập tức nhảy ra bên ngoài cửa sổ.
" alt="Truyện Ngàn Năm Say">Truyện Ngàn Năm Say
-
Trong game mới, người chơi sẽ vào vai một chàng khờ có cánh quạt trên đầu. Swing Copters buộc bạn phải chạm nhẹ vào màn hình để "chàng khờ" bay từ mặt này sang mặt bên kia. Mỗi cú chạm ngón tay sẽ thay đổi hướng bay của bạn, và mục tiêu là tương tự: Bay qua càng nhiều cửa càng ghi nhiều điểm.
Theo kế hoạch, game này sẽ ra mắt ngày 21/8 và được download miễn phí, nhưng phiên bản thương mại có giá 0,99 USD sẽ được gỡ bỏ mọi quảng cáo.Từ hồi tháng Năm, Nguyễn Hà Đông từng cho biết anh có kế hoạch đưa trở App Store trò Flappy Bird phiên bản nhiều người chơi. Hiện vẫn chưa thể biết Swing Copters có phải là game này. Tất cả vẫn còn nhớ, hồi tháng Hai, Nguyễn Hà Đông đã gỡ bỏ trò Flappy Bird vì nó quá "gây nghiện."./.
" alt="Cha đẻ Flappy Bird chuẩn bị ra game mới có tên Swing Copters">Cha đẻ Flappy Bird chuẩn bị ra game mới có tên Swing Copters
-
Nhận định, soi kèo Guinea Bissau vs Burkina Faso, 23h00 ngày 24/3: Cạnh tranh vị trí nhì bảng
-
Thật ngại quá, vị bác sĩ trong phòng đã làm y hồn xiêu phách lạc, mỗi lần nhìn thấy hắn, y lại thẩn thờ ngơ ngẩn, chỉ số IQ tụt đến mức thấp nhất, mải mê ngắm nhìn hắn mà quên đi xung quanh có bao nhiêu bệnh nhân đang ngồi chờ, lại còn chắn trước của phòng bệnh chỗ mọi người đi qua đi lại, cảm thấy mình đã sai, lại có phần lộ liễu trắng trợn, y thôi không nhìn vào phòng khám nữa, điều chỉnh tư thế ngồi cho ngay ngắn một chút, y móc cái điện thoại trong túi ra bấm game.
Chả hiểu y chơi cái trò gì trong điện thoại, chỉ nghe tiếng súng nổ bên trong phát ra đoàng đoàng inh ỏi, gương mặt các bệnh nhân xung quanh đen lại như than "này, đây là bệnh viện, không phải nhà của cậu, đừng làm phiền người khác chớ, cậu là con cái nhà ai, cha mẹ cậu không dạy dỗ đàng hoàng sao, học sinh gì mà thật vô giáo dưỡng!"
Lục Nhan bị cái tiếng nhắc nhở nặng nề làm cho dừng động tác ngón tay, ngước vội đầu lên nhìn, y là nhìn thấy đám bệnh nhân ngồi chờ xung quanh ánh mắt chán ghét dừng trên thân y, chỉ còn có thiếu điều muốn xúm lại đập cho y một trận, vốn biết mình lần nữa phạm sai làm phiền đến người khác nhưng vì cái thái độ nhắc nhở của họ khiến y bực mình, y vốn mồ côi từ nhỏ sống lay lắt ở cô nhi viện nào có biết mặt mũi cha mẹ mình là ai, cơ mà cái đám người này lớn hết rồi lại mở lời với y hằn học, nói một tiếng nhẹ nhàng như bà cụ lúc nãy không phải đẹp lòng đôi bên sao, một lời họ tưởng chừng như không nặng lại vô tình thọc sâu vào nỗi đau không cha mẹ của y, khiến y tổn thương sâu sắc.
"Này, các người đều lớn cả rồi ăn nói với trẻ nhỏ cho đàng hoàng lịch sự một chút, bấm game thôi mà, không thích thì tôi đi chỗ khác, đâu cần phải đem cha mẹ của tôi ra nói này nói nọ, lại nói cha mẹ tôi chết hết rồi lấy ai mà giáo dưỡng?" bậm môi phồng má, y trừng mắt nhìn mọi người một cái, sau đó dẹp điện thoại vào túi quần, tay xách cặp táp rời đi, hành động cùng lời nói của y khiến mọi người trố mắt nhìn theo không khỏi chưng hửng, chả biết trong lòng họ nghĩ gì, có thấy áy náy chút nào không, chỉ biết không còn ai nói thêm câu nào nữa.
Y đi đến một chỗ dãy ghế trên đường hành lang, khoảng cách rất xa bọn họ y mới ngồi xuống, lặng lẽ để cặp táp một bên, đem hai tay ôm quyền, dựa đầu vào vách tường phía sau, chậm rãi nhắm mắt lại, an ổn ngủ đi.
Thời gian tích tắc trôi qua, trước phòng bệnh vãn người dần, bất chợt một giọng nói trầm ấm văng vẳng vang lên bên tai y.
"Lục Nhan, mau dậy!"
Y giật mình tỉnh lại, ngước mắt nhìn lên. Trước mắt y là một nam nhân trưởng thành, vóc người cao lớn, ngũ quan góc cạnh hài hòa nếu không nói là đẹp như tượng tạc. Nam nhân này chính là vị bác sĩ trong phòng bệnh lúc nãy, là anh hai trên danh nghĩa của mình. Y dụi dụi hốc mắt lần nữa ngơ ngác nhìn hắn, hắn lúc này đối diện với y gương mặt gần trong gang tấc, hơi thở nóng ấm cũng gần trong gang tấc. Y quả thật khắc này rất muốn được hắn ôm vào lòng, cơ mà đấy chỉ là giấc mơ viển vông y tự động ảo tưởng ra mà thôi. Vì y biết một con người cứng nhắc như hắn chắc chắn sẽ không bao giờ tự động ôm y vào lòng. Lục Nhan còn đang ngây ngẩn nhìn đối phương, giọng nói trầm ấm lần nữa bất giác vang lên:
"Tan học em không về nhà đến phòng khám của anh làm cái gì. Ngồi những hàng tiếng đồng hồ, em có ngốc không vậy?" Gia Hạo nhíu mày nhìn y vẻ không hài lòng.
"Anh, đừng tức giận, đừng mắng em. Tại em muốn về cùng với anh mà!" Y nắm tay hắn, lắc lắc qua lại một bộ làm nũng.
Đáy mắt hắn chùng xuống: "ờ ờ...thôi bỏ đi, chúng ta về nhà." Hắn rút tay ra khỏi lòng bàn tay y, quay lưng rời đi.
Y lật đật chạy theo sau hắn, cười tít cả mắt: "Anh...Bước chậm một chút, đợi em!"
(chuyển cảnh)
Biệt thự riêng của nhà họ Trịnh, ba mẹ Trịnh Gia Hạo quản lí chuỗi nhà hàng bên Mỹ nên định cư ở bển, vài ba tháng mới về một lần thế nên biệt thự chỉ có mình hắn cùng y và người giúp việc. Biệt thự rộng lớn mà chỉ có ba người thật có chút đơn lạnh, bất quá đây là cái thú xa hoa của dân giàu có.
Xe dừng trong ga ra, Lục Nhan theo chân Gia Hạo bước vào nhà. Đi đến bật thềm, một cơn gió mát thổi qua. Nhìn theo tấm lưng cao lớn của hắn, y chợt nhớ lại năm xưa.
Ngày đó ba mẹ hắn đến cô nhi viện quyên góp tiền ủng hộ trẻ nhỏ mồ côi, tình cờ nhìn thấy y đang ngồi rúc dưới một gốc cây cổ thụ, không có chơi đùa cùng đám trẻ bất hạnh ấy, càng không có hồn nhiên vui cười như chúng nó, ba mẹ hắn thấy tội bước đến cho y một viên kẹo, hỏi han y vài câu. Thế nào y lại ngẩn đầu lên, nhào vào trong lòng ba mẹ hắn. Khóc òa:
"Ba mẹ, ba mẹ đến rước con sao. Con nhớ ba mẹ, hu oa..."
Lúc đó y nhìn thấy ba mẹ hắn vẻ mặt hiền từ còn cười với y, ân cần cho y bánh kẹo. Y cứ ngỡ đó là ba mẹ của y. Họ đến rước y về.
Lát sau mới nghe ra viện trưởng kể lại rằng mình không có cha mẹ, bị bỏ trước cửa viện từ lúc mới lọt lòng vào một đêm mưa gió, lúc đó dây rốn còn chưa có rụng nữa. Nếu viện trưởng không nghe tiếng khóc, không phát hiện ra y, có lẽ đêm đó y đã chết dưới mái hiên trong cái làn bé xíu kia rồi.
Khi ấy nhìn thấy bờ môi tím tái cùng tiếng khóc oa oa của y, viện trưởng cảm thấy rất xót xa. Mẹ nào lại bỏ con cái mới sinh ở đây thế này, thật ác đức quá đi, hổ dữ còn không nỡ ăn thịt con mình. Lúc đó y nghe bà ấy nói mới biết hóa ra mình chẳng những có mẹ mà còn bị mẹ bỏ rơi, mẹ không cần mình, hốc mắt y đỏ hoe ngấn nước.
Vậy là từ nay y không cần đợi mẹ đến đón nữa rồi, mẹ sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt y nữa rồi, có mẹ là một cái gì đó trở nên xa xỉ trong mắt y.
Lại nói ba mẹ hắn sau khi quyên tiền cho viện xong liền rời đi, còn để lại cho y phần rất nhiều kẹo bánh. Y nép sau gốc cây cổ thụ, ló mắt nhìn theo bóng dáng ba mẹ hắn rời đi, tay còn nắm tay hắn đi chánh giữa, vỗ về gần gũi, che chở yêu thương. Những ngón tay của y vô thức mà bấu vào vỏ thân cây thật sâu nhất có thể.
Hức hức, người ta đã lớn từng đó tuổi, cao hơn y từng đó tấc, vẫn còn ba mẹ che chở bao dung, chăm cho từng li từng tí. Vậy mà y bé bằng này, thấp bằng này, ba mẹ lại không ai cần y, không muốn nhìn mặt y nữa, không muốn chịu trách nhiệm với y nữa, đem y bỏ ngoài đường. Ba mẹ ơi, ba mẹ đang ở đâu vậy, con nhớ ba mẹ, hức hức...
Cậu bé con đưa tay quệt mắt, lần nữa dõi theo thân ảnh một nhà ba cái người kia đi ngày một xa. Thật không ngờ nửa chừng, y đã nhìn thấy hắn níu tay ba mẹ dừng lại, rồi nói với họ cái gì, khoảng cách rất xa, y không tài nào nghe nổi. Y chỉ thấy chỉ một lát, cả nhà ba người họ đã quay đầu trở lại, nói với viện trưởng làm thủ tục xin cho y về ở với họ, khiến y rất bất ngờ kinh hỉ.
Còn có hắn bước đến bên y, vươn ngón tay béo vào chóp mũi của y một cái, nhe răng cười cười: "Em bé đáng thương, anh mới xin ba mẹ cho em về ở chung nhà. Từ nay em có ba có mẹ, có anh hai. Tháng ngày sau này em không cần phải khóc nữa. Lục Nhan, tên của em là Lục Nhan đúng hông, lúc nãy anh nghe mọi người gọi em như vậy."
Y bị đứa con trai trước mặt bẹo mũi, lại nhìn thấy một bộ đồng phục học sinh sang trọng tinh tươm trên thân người ta, cùng cái thái độ thân thiện của người ta, nhất thời ngơ ngác, rất lâu mới có thể gật đầu ưm một tiếng, nhào vào ôm lấy cậu con trai trước mặt lớn hơn mình cả gần con giáp. Bật miệng khóc mếu máo.
Hắn khắc này cười xòa, vươn tay xoa xoa bờ vai run giật của y, cho tới khi họ đưa y về biệt thự, y choáng thêm lần nữa. Lần đầu nhìn thấy biệt thự xa hoa y như lâu đài trong cổ tích y đã đứng tần ngần ngoài sân rất lâu, vừa ngây ngẩn vừa sợ hãi, cảm giác đan xen lẫn lộn khiến y không dám bước chân theo họ vào nhà. Dường như hiểu ý, lúc đó là hắn đã chạy đến nắm lấy cánh tay y, còn cười với y, hắn nói thế này này:
"Em ơi, từ nay em sẽ sống ở đây với anh và ba mẹ, tháng ngày sau này không cần tủi thân nữa. Anh sẽ luôn bên cạnh chăm sóc cho em. Mau đi thôi, chúng ta cùng vào nhà."
" alt="Truyện Bác Sĩ Trịnh Kết Hôn Cùng Bảo Bối">Truyện Bác Sĩ Trịnh Kết Hôn Cùng Bảo Bối
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Ecuador vs Venezuela, 4h00 ngày 22/3: Bất ngờ từ đội khách
- 9K Truyền Kỳ: Song tu môn phái, tuyệt đỉnh võ công
- Samsung Galaxy Note 4 sẽ bán ra vào tháng 10, giá khoảng 16 triệu đồng
- Truyện Tây Du Chi Cao Tăng Hệ Thống
- Nhận định, soi kèo Đức vs Italia, 02h45 ngày 24/3: Tạm biệt Azzurri
- Dàn trai đẹp lung linh sẽ hát mừng sinh nhật Audition
- Soi Tiên Hiệp Kỳ Duyên trước ngày ra mắt làng game Việt
- Snail Games quảng bá game vũ điệu cực đẹp tại ChinaJoy
- Nhận định, soi kèo Seattle Sounders vs Houston Dynamo, 09h30 ngày 23/3: Đất thiêng Lumen
- Galaxy Alpha ở Việt Nam: Kẻ khen đẹp, người chê thiếu
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Dempo SC vs Aizawl FC, 18h00 ngày 24/3: 3 điểm nhọc nhằn
- Canon mở hội thảo miễn phí hướng dẫn chụp ảnh chuyên nghiệp
- Truyện Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''
- Trò chơi điện tử xèng bá đạo nhất thế giới
- Nhận định, soi kèo Stupcanica vs Tomislav, 21h30 ngày 23/3: Ngày thăng hạng đã gần
- Có nên đọc các tin đồn về iPhone 6?
- Truyện Bác Sĩ Thú Y Đệ Nhất Đế Quốc
- Tối ưu pin smartphone bằng phần mềm và vi xử lý
- Nhận định, soi kèo Rajasthan United vs Namdhari, 18h00 ngày 23/3: Chủ nhà mất điểm
- Truyện Sếp Lớn Cua Vợ
- Anh muốn gì em cũng chiều
- Game thủ Việt xinh đẹp qua ống kính của nhiếp ảnh gia Singapore
- Nhận định, soi kèo Drava Ptuj vs Beltinci, 21h00 ngày 23/3:
- Cô gái tử vong vì trò đổ nước đá lên đầu
- Gặp gỡ chú chó bán hàng dễ thương nhất Nhật Bản
- Samsung Galaxy S4 giảm giá 2 triệu đồng
- Nhận định, soi kèo Guinea vs Somalia, 4h00 ngày 22/3: Phong độ trái ngược
- Nên mua Samsung Galaxy Alpha hay iPhone 5s?
- Tuyển FFOL3 Việt Nam đã chuẩn bị gì cho trận đấu với Trung Quốc tại Invitational 2014?
- Vì sao game thủ DotA dễ cuồng DotA 2?
- 搜索
-
- 友情链接
-