Thời sự

Số phận 4 biệt thự cổ ở xóm Nhà Giàu nức tiếng miền Tây

字号+ 作者:NEWS 来源:Ngoại Hạng Anh 2025-02-05 04:18:16 我要评论(0)

- Cụm nhà cổ Thanh Phú Long (huyện Châu Thành,ốphậnbiệtthựcổởxómNhàGiàunứctiếngmiềnTâtỷ giá hôm nay tỷ giá hôm naytỷ giá hôm nay、、

- Cụm nhà cổ Thanh Phú Long (huyện Châu Thành,ốphậnbiệtthựcổởxómNhàGiàunứctiếngmiềnTâtỷ giá hôm nay Long An) bao gồm bốn ngôi nhà cổ được những người thuộc dòng họ Nguyễn Hữu xây dựng từ năm 1898 - 1908. Người Pháp từng kinh ngạc vì mức độ bề thế, xa hoa của gia chủ và từng gọi nơi này là xóm Nhà Giàu. 

Đây là những ngôi nhà biệt lập được xây dựng theo kiểu biệt thự thời Pháp trên khu đất 15.000 m2.

>>> Kỳ 1: Điều bất ngờ về xóm Nhà Giàu lừng lẫy một thời ở Long An

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Khóa kĩ cửa sổ, Lâm An lưu luyến không rời mà quay đầu lại nhìn sao băng không ngừng rơi xuống trên trời, hiện tại đã là nửa đêm, quá muộn, dù cậu không buồn ngủ cũng phải cho Tiểu Phúc đi ngủ.

Mang theo Tiểu Phúc vào phòng rửa mặt, bé cún mới nửa tuổi thông minh nhảy lên ghế nhỏ của mình, sau đó ngửa đầu nhìn chủ nhân, đôi mắt to đen láy ngoan ngoãn nhìn cậu.

Chờ đến khi chủ nhân giúp bé đánh răng xong, lau khô miệng cùng khóe mắt, bé cún lon ton chạy về phòng ngủ của mình, đứng ở một chiếc ổ cún hình dưa hấu.

"Tiểu Phúc, ngủ ngon" Lâm An đứng ở cửa, vẫy tay với cún nhỏ.

Tiểu Phúc hướng chủ nhân lắc lắc cái đuôi, sau đó lập tức nằm yên nhắm mắt, tỏ vẻ 'em ngủ rồi'

Lâm An cười cười, nhẹ nhàng đóng cửa phòng.

Cậu thường ngày đều tầm 10 giờ đi ngủ, hôm nay vì xem sao băng nên mới muộn như vậy. Lâm An ngáp một cái, đi vào phòng rửa mặt, tóc mái đã dài che khuất đôi mắt, cực kì ảnh hưởng tầm nhìn. Cậu không dám ra tiệm cắt tóc, chỉ có thể tự nhủ mai sẽ tự cắt.

Đem tóc mái dài vén lên, nháy mắt, trong gương hiện ra đôi mắt trắng đen rõ ràng, thanh tịnh thuần khiết, phảng phất như chứa sao trời. Đuôi mắt hơi hướng lên, khi nhìn quanh mang theo cảm giác nhu nhược đáng thương làm người nhìn một cái đều sẽ không rời mắt được.

Hơi cúi đầu, một vài sợi tóc không nghe lời rũ xuống, cùng mới nãy so sánh quả như hai người khác nhau. Lông mi nhỏ dài che khuất nửa tầm mắt, cả người giống như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất trưng bày ở trên bục, khiến người nhìn đến ngỡ ngàng, lại không dám tiến lên quấy nhiễu.

Chỉ tiếc Lâm An đánh răng xong lại buông tóc mái xuống, che mất đôi mắt sáng như sao kia.

Đang chuẩn bị cởi quần áo tắm rửa, lại ở trên quần thấy được vài sợi lông chó.

Cậu nhẹ nhàng cầm lông chó lên vân vê, nhìn chằm chằm. Tuy nói trước khi nuôi Tiểu Phúc cũng đã chuẩn bị tâm lý, mỗi ngày còn chải lông cho cún ba lần nhưng quả nhiên chuyện gì đến vẫn sẽ đến.

Tiểu Phúc rụng lông.

Lâm An đổi quần áo cẩn thận xem xét, lại phát hiện thêm lông chó trên quần áo, lúc sau còn thấy ở ban công và sofa cũng có.

Cậu thở dài, đem lông chó ném vào thùng rác, sau đó xắn tay áo---

Quét nhà, lau nhà, lau bàn, giặt vỏ sofa, giặt quần áo....

Đem toàn bộ phòng dọn dẹp một lần, Lâm An liệt luôn. Thể chất của cậu vốn kém, mỗi lần tổng vệ sinh là một lần trầm cảm.

Ban đầu còn muốn chải lông cho Tiểu Phúc rồi tiện thể vệ sinh qua ổ cún, ai ngờ quay đầu đã qua ba giờ.

Vẫn là để mai đi.

Cố dậy tắm rửa xong, Lâm An bỗng cảm thấy đau đầu, lúc xem sao băng cậu luôn mở cửa sổ, chắc là bị cảm rồi

Lần nào cũng vậy.

Thuần thục lấy thuốc trị cảm, Lâm An uống xong lăn lên giường ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Tiểu Phúc ngồi xổm trước bát cún của mình, nhìn cái bát còn sạch hơn cái mặt mình lâm vào trầm tư...

Cơm đâu?

Đồ ăn đâu?

Sao lại trống không thế này?!

Lâm An bình thường dậy rất sớm, chuyện đầu tiên làm là cho Tiểu Phúc ăn.

Tiểu Phúc vốn là chó hoang, mấy tháng trước khi được phát hiện, cún nhỏ gầy như cái que, xém chút thì thăng. Vậy nên bất kể Lâm An đổ đồ ăn nhiều hay ít cún ta đều sẽ ăn sạch, sợ nó bội thực nên Lâm An chỉ có thể đúng giờ lại đổ thêm đồ ăn vào bát.

Nhưng hôm nay Tiểu Phúc dậy rồi mà Lâm An vẫn chưa rời giường.

Tiểu Phúc nghi ngờ ngậm bát cún ra cửa, hướng phòng chủ nhân đi tới, vừa vào liền thấy chủ nhân còn đang ôm chăn trên giường.

Thả bát cún xuống đất, Tiểu Phúc yên tĩnh chờ chủ nhân tỉnh dậy.

Đến 12 giờ trưa, Lâm An vẫn không tỉnh, Tiểu Phúc đã đói không chịu được. Nó hiện tại ngày ăn đủ bữa, mỗi bữa còn ăn nhiều, nửa ngày không ăn quả thực đói chết cún.

"Ngao ô ngao ô.." Tiểu Phúc sốt ruột kêu

Đói đói! Cơm cơm!!

Lâm An trên giường vẫn không có động tĩnh. Nếu cún nhỏ cao hơn một chút, nó sẽ thấy sắc mặt chủ nhân trắng bệch, hô hấp dồn dập, vẻ mặt cực kì thống khổ, cuộn trong chăn thỉnh thoảng run rẩy một chút.

Nhưng nó không nhìn thấy, kêu chủ nhân không dậy chỉ có thể tủi thân mà gặm bát cún.

Đem bát inox nhấc lên sau đó há miệng.

Choang một tiếng, bát inox xoay tròn phát ra tiếng vang lớn.

" alt="Truyện Tiểu Tang Thi Sợ Xã Hội Bị Bắt Ra Ngoài" width="90" height="59"/>

Truyện Tiểu Tang Thi Sợ Xã Hội Bị Bắt Ra Ngoài


Dưới ánh đèn lờ mờ, người đàn ông cao lớn, anh tuấn, có nước da màu đồng trông như một bức tượng Hy Lạp cổ đại, trên người điểm xuyết những giọt mồ hôi trong suốt, quả thật rất gợi tình. Khi nhìn thấy có thể làm cho người ta thét chói tai.

Người đàn ông đang nhắm mắt, động tác càng lúc càng nhanh, hiển nhiên là sắp tiến vào giai đoạn cuối rồi, sắp trèo lên ngọn núi cao, vậy mà động tác vẫn mạnh mẽ như vậy. Nhưng trên gương mặt đó lại không tìm được bất kỳ một tia thương tiếc nào đối với người phụ nữ ở dưới thân, tựa hồ chỉ là đơn thuần phát tiết mà thôi.

Người phụ nữ kia theo từng động tác dũng mãnh đó mà không nhịn được hét ầm lên.

Đúng lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Cảm giác được đôi mi của người đàn ông tuấn lãng khẽ rung lên, động tác bên hông đột nhiên ngưng lại, cặp mắt đang khép chặt đột nhiên mở ra, trong nháy mắt đó toát ra ánh sáng rực rỡ quả thật làm cho lòng người ca thán trầm luân, rồi lại sinh lòng sợ hãi. Mới vừa rồi trên mặt anh còn nhuốm đầy ham muốn, mà bây giờ kích tình ấy không còn sót lại chút nào? Lạnh lùng vô tình giống như một Tiểu Báo hung ác.

Anh trực tiếp rút người ra, không mảy may để ý đến sự đói khát của người phụ nữ đang cầu hoan kia, nhặt một cái khăn tắm lên quấn quanh thân dưới, nhưng lại bị đôi tay mềm mại ngăn trở: "Hạo Xuyên. . . . . ."

Trong mắt người đàn ông đột nhiên xẹt qua một chút tàn khốc, nhìn vào cánh tay cực kỳ chướng mắt kia, lạnh lùng nói: "Lập tức cút cho tôi, đừng để tôi nói lần thứ hai."

Người phụ nữ bị lời nói lạnh lùng vô tình kia làm cho giật mình, lập tức rút tay về, thức thời cầm quần áo nằm vương vãi trên đất mặc lên, sau đó xoay người rời đi.

Cô ta cũng chỉ là một trong những người phụ nữ của anh mà thôi, tựa như những người phụ nữ khác, cô ta luôn ái mộ người đàn ông tuấn mỹ mà cao quý này, đồng thời cũng luôn thấy sợ anh. Bởi vì họ cũng biết, phụ nữ ở trong mắt anh chỉ là đồ chơi mà thôi, thế nhưng người đàn ông này lại giống như hoa anh túc, làm cho người ta muốn ngừng mà không được. Cho nên bọn họ đều phải học cách nghe lời, có như vậy mới có thể ở bên cạnh anh lâu dài được, huống chi vị trí phu nhân tổng giám đốc của Hình Thị thật sự quá chói mắt.
" alt="Truyện Cô Dâu 24H: Chồng À, Em Không Muốn Làm Thế Thân!" width="90" height="59"/>

Truyện Cô Dâu 24H: Chồng À, Em Không Muốn Làm Thế Thân!