Nhận định, soi kèo Sesvete vs Bijelo Brdo, 21h30 ngày 21/3: Cửa trên thắng thế

Giải trí 2025-03-22 15:54:23 16487
ậnđịnhsoikèoSesvetevsBijeloBrdohngàyCửatrênthắngthếbong đa anh   Hư Vân - 21/03/2025 04:35  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://wallet.tour-time.com/news/13c594287.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Monterey Bay vs Inter San Francisco, 09h00 ngày 20/3: Bắt nạt đội khách

Giữa những học viên những người ăn mặc thời trang, mát mẻ, bà bị sốc với hình ảnh người phụ nữ khắc khổ, mặt đầy nám, tay chân đen nhẻm, gầy guộc... 

"Chị ấy đã bán một con bò, lấy tiền đi nghe về vấn đề này như là cách cuối cùng, niềm hy vọng cuối để cứu vãn hôn nhân, hạnh phúc. Tất nhiên, chị không thể học được nhiều qua vài buổi học", bác sĩ Lan Hải cho biết. 

Hình ảnh người phụ nữ đó đã thôi thúc bà viết sách về chủ đề vẫn bị xem là nhạy cảm này, với hy vọng tất cả mọi người chỉ cần biết chữ là có thể học về... tình dục. Để phần nào giúp việc giáo dục giới tính và tình dục bớt đi vùng mờ trong quan niệm truyền thống của người Việt. 

Người vợ bán bò đi học... làm nóng phòng the - 2

Bạn trẻ giao lưu tại chương trình "Tình dục - tặng gì cho nhau"

Theo tác giả, chúng ta đang có tình trạng "thất học trong hôn nhân". Thời nào, trước khi làm nghề gì chúng ta cũng phải học, thi cử trần ai mới được hành nghề. 

Nhưng có việc quan trọng của đời người là lấy vợ gả chồng thì lại chờ quy luật "trăng đến rằm trăng tròn". Cha mẹ giữ con tránh xa chuyện trai gái "thiếu đứng đắn" chứ đừng nói đến việc "vẽ đường cho hươu chạy", càng con nhà lành lại càng không được tò mò tìm hiểu chuyện giới tính, phòng the...

Dẫn đến những thắc mắc không biết hỏi ai khi chập chững bước trên đường khám phá bản thân, trên con đường tình và ngay cả khi người đã đầu hai thứ tóc. 

Tình dục là một tài nguyên 

TS Phạm Thị Thúy kể, trong quá trình tham vấn tâm lý tại Nhà Văn hóa Phụ nữ TPHCM, bà gặp nhiều ca vợ chồng chỉ vì lệch pha chuyện chăn gối ảnh hưởng đến hạnh phúc, "cái giường lạnh" dẫn đến "tổ ấm lạnh". 

Rất nhiều cuộc hôn nhân không trọn vẹn, gây tổn thương cho nhau, thậm chí đổ vỡ đôi khi chỉ vì thiếu hiểu biết, xem nhẹ, không chú ý đến vấn đề tình dục. 

Bác sĩ Nguyễn Lan Hải chia sẻ, tình dục là một tài nguyên. Đó chính là hoa trái của tình yêu và là cánh cửa mở cho sự sống từ đời này sang đời khác. 

Người vợ bán bò đi học... làm nóng phòng the - 3

Chúng ta đang có tình trạng "thất học trong hôn nhân" (Ảnh minh họa trong cuốn sách)

Nhưng thực tế, "vùng mờ" trong vấn đề này nên không ít người phải trải qua những chuyện đau lòng, nuối tiếc với nhiều hậu quả có thể theo suốt cuộc đời hay không tìm được sự thăng hoa trong đời sống vợ chồng kéo theo nhiều bất hạnh, bi kịch. 

Đó có thể là những bạn trẻ có quan niệm lệch lạc về tình dục, tình yêu; chỉ lần lỡ dại rồi trượt dài không phanh. Nhiều cặp vợ chồng rơi vào tình trạng "suy dinh dưỡng tình dục", sống mòn... 

"Tình dục không phải là những gì chúng ta làm, hay chúng ta gọi là "làm tình" mà tình dục là tất cả những gì chúng ta có. Đời sống tình dục, chúng ta đối xử với tình dục như thế nào, diễn đạt, thực hiện ra sao... nó trình bày, phản ánh về con người, giới tính, phẩm chất, phẩm giá của mình", Bác sĩ Nguyễn Lan Hải nhấn mạnh. 

Vấn đề giới tính, tình dục, cha mẹ, người lớn phải học hỏi, phải trang bị kiến thức cho mình, phải đi trước một bước thì mới có thể đi cùng, hỗ trợ con trẻ. Nhất là trong bối cảnh chúng ta đang rất lo lắng con trẻ yêu sớm, quan niệm yêu là cho bằng hết, tình dục mới đến tình yêu... 

Cốt lõi trong giáo dục giới tính cho con trẻ là dạy các em bài học về trân quý thân thể của mình. Một cô gái biết giá trị thân thể sẽ không cho đi một cách dễ dàng. Một chàng trai biết về giá trị thân thể mình sẽ không ứng xử với người khác phái bừa bãi, vô trách nhiệm. 

Bởi giáo dục giới tính, tình dục chính giáo dục làm người!

Theo Dân trí

Bài học quan trọng rút ra từ một cuộc hôn nhân thất bại

Bài học quan trọng rút ra từ một cuộc hôn nhân thất bại

Điều tốt nhất là bạn có thể cứu vãn một cuộc hôn nhân đang đổ vỡ. Nhưng ngay cả khi bạn không thể làm được điều đó, vẫn có những bài học quý giá để rút ra.

">

Người vợ bán bò đi học... 'làm nóng phòng the'

{keywords}Tina và Shu Matsuo Post tới thăm một vườn táo ở Minnesota, Mỹ vào năm ngoái.

Shu dành phần lớn thời niên thiếu của mình ở Mỹ và khi trở về Nhật Bản, anh đã trải qua một cuộc khủng hoảng nhân dạng vì phải thích nghi với hình ảnh khuôn mẫu của một người đàn ông Nhật Bản.

Anh có cơ hội sống và làm việc ở Hồng Kông. Ở đó, anh gặp Tina, người Nga vào năm 2014. Cô là một nhà nữ quyền tự xưng, người đã thách thức những định kiến về giới.

Khi 2 người quyết định kết hôn vào năm 2017 ở Nhật Bản, cả hai đều không muốn phải bỏ họ của mình. Vợ chồng này tin rằng, họ chính là một phần không thể thiếu của bản sắc cá nhân và việc thay đổi nó nên tuỳ thuộc vào mỗi người. Vì thế, Tina và Shu quyết định lấy cả 2 họ.

Trong khi đó, luật pháp Nhật Bản yêu cầu các cặp vợ chồng kết hôn phải đổi sang họ của một trong hai người. Tuy nhiên, trong các cuộc hôn nhân giữa một người Nhật và một người nước ngoài, luật này không cần phải thực thi.

Mặc dù theo luật, nam giới có quyền lấy họ của vợ, nhưng 96% phụ nữ Nhật chọn đổi sang họ của chồng.

Ở Mỹ, Tina chỉ mất khoảng 15 phút để đổi tên từ Tina Post sang Tina Matsuo Post, nhưng ở Nhật Bản, Shu đã mất 8 tháng để đổi tên anh từ Shuhei Matsuo sang Shuhei Matsuo Post.

Một công việc nữa mà Shu phải làm là cập nhật lại toàn bộ giấy tờ bằng cái tên mới - từ hộ chiếu cho tới bằng lái xe, thẻ tín dụng, tài khoản email, danh thiếp… những gánh nặng hành chính mà hiếm khi nam giới phải làm trong nhiều xã hội.

“Hầu hết đàn ông không bao giờ phải trải qua những việc này. Tại sao người ta lại cho rằng phụ nữ lấy theo họ của chồng là điều tất nhiên? Nếu đó là lựa chọn của cô ấy thì thật tuyệt, nhưng nếu không, tại sao chúng ta lại mong đợi một người phụ nữ đánh mất bản sắc của mình vì một người đàn ông?”, doanh nhân 35 tuổi nói.

{keywords}
Shu Matsuo Post mô tả quá trình đổi sang họ vợ trong cuốn sách "I Took Her Name".

Tất cả những trải nghiệm và quan điểm này của anh được đúc kết trong cuốn sách “I Took Her Name” (Tôi lấy tên cô ấy) đã được xuất bản vào tháng 12 năm ngoái.

Đang nghỉ làm 7 tháng để chăm con, anh sử dụng mạng xã hội để truyền tải thông điệp của mình với tư cách một nhà nữ quyền nam giới.

Tina, người đang dạy về giới và ngôn ngữ học cho học sinh trung học, cho rằng, họ không phải là những nhà nữ quyền hoàn hảo nhưng họ làm việc chăm chỉ với tư duy phản biện và tư duy cởi mở. Cô cảm thấy vui khi chồng mình tìm thấy đam mê trong lĩnh vực chuyên môn của cô.

“Thường thì tôi sẽ thách thức anh ấy về việc liệu lựa chọn của anh ấy có phải là thật hay chỉ vì anh ấy đang cố gắng trở thành một người theo chủ nghĩa nữ quyền. Giống như khi anh ấy cố tình lấy thứ gì đó màu hồng thay vì màu xanh cho con trai chúng tôi” - cô nói.

Shu nói rằng, đàn ông phải bắt đầu thừa nhận những đặc quyền mà họ được hưởng. Anh biết, việc làm theo anh không dễ dàng gì với đàn ông Nhật Bản, đặc biệt là thế hệ lớn tuổi vẫn đang giữ những định kiến về giới đã lỗi  thời.

“Xã hội Nhật Bản rất đặc biệt và sự phân biệt đối xử với phụ nữ được chấp nhận như một phần của cuộc sống hằng ngày. Hai điều mà đàn ông có thể làm để giúp khắc phục điều này là làm nhiều việc nhà hơn và nghỉ làm để chăm sóc con nhỏ khi vợ vừa sinh. Bình đẳng giới mang lại lợi ích cho tất cả mọi người, cả nam và nữ”.

{keywords}
Shu Matsuo Post xin nghỉ làm để chăm con mới sinh.

Shu cho rằng, nam giới ít có xu hướng tìm kiếm sự hỗ trợ về các vấn đề sức khoẻ tâm thần hơn nữ giới và họ có nguy cơ tử vong vì tự tử cao hơn nhiều. Nguyên nhân là do định kiến về nam tính đã cản trở sự giúp đỡ.

Năm 2019, nam giới chiếm 69,8% số vụ tự tử ở Nhật Bản. Phụ nữ có nhiều nguy cơ được chẩn đoán là mắc chứng lo âu và trầm cảm. Các nghiên cứu cho thấy nó liên quan đến những áp đặt mà họ thường xuyên phải đối mặt.

Shu cho rằng, bình đẳng giới nên bắt đầu từ gia đình và gia đình cần phải đi tiên phong.

“Tôi thực sự tin vào việc làm gương. Tôi biết mình chỉ là một người, nhưng tôi có thể tạo ra sự khác biệt trong cộng đồng của mình. Như khi mới đây, tôi nghe nói rằng một đồng nghiệp của tôi, người sắp lên chức bố vào tháng tới - đã nhìn thấy những gì tôi làm và quyết định xin nghỉ phép ở nhà chăm sóc con. Điều đó khiến tôi rất vui”.

Shu cho rằng, bằng cách nói chuyện với thế hệ trẻ về bình đẳng giới và những gì cần phải làm để xây dựng một thế giới bình đẳng, bạn đang góp phần hình thành thế giới quan của trẻ cho một tương lai tốt đẹp hơn với tất cả mọi người.

“Tôi tưởng tượng đến ngày con hay cháu mình sẽ cười khi nhắc đến thời kỳ mà bất bình đẳng giới còn tồn tại vì thế giới của chúng sẽ bình đẳng hơn rất nhiều. Tôi thực sự hi vọng ngày đó sẽ đến”, anh nói.

Xem thêm video: Tại sao các trường học nhật bản không cho nữ sinh mặc quần chống rét giữa trời đông?

Nguyễn Thảo(Theo Japan Times)

Những phụ nữ Nhật lấy chồng Triều Tiên, một đời không được về quê

Những phụ nữ Nhật lấy chồng Triều Tiên, một đời không được về quê

Bà Mitsuko rời Nhật Bản để xây dựng một cuộc sống mới ở Triều Tiên vào năm 1960. Nhưng khi đặt chân tới đất nước này, bà mới biết rằng bà và hàng trăm người khác giống như bà có thể không bao giờ được quay trở lại quê hương.  

">

Doanh nhân Nhật tự nguyện đổi sang họ vợ, xin nghỉ làm chăm con

Nhận định, soi kèo U19 Đan Mạch vs U19 Iceland, 21h00 ngày 19/3: Sớm vượt lên

{keywords} 

Mấy hôm nay, tôi liên tục theo dõi những bài viết về chuyện ăn Tết bên nội bên ngoại trên quý báo, nhưng không thấy ai có chuyện bức xúc giống mình. Vì vậy tôi mạnh dạn viết lên đây, mong quý vị phân tích giúp tôi.

Tôi năm nay 39 tuổi, đã kết hôn được 9 năm. Vợ tôi bằng tuổi tôi.

Chúng tôi sống và làm việc ở Hà Nội nhưng quê vợ cách Hà Nội gần 500km, quê tôi cách 150km.

Bố tôi là trưởng họ. Tôi lại là con trai cả nên ngày Tết vợ chồng tôi bắt buộc phải có mặt ở quê. Vợ tôi hiểu điều đó nên chưa từng làm khó tôi, đòi hỏi chuyện ăn Tết bên nội hay bên ngoại.

Khi về ăn Tết nhà chồng, năm nào cô ấy cũng mua thùng lớn thùng bé bánh kẹo để cả nhà đi chúc Tết họ hàng. Đồ ăn, đồ uống hay đồ cúng lễ cô ấy cũng lo chu đáo khiến bố mẹ tôi rất hài lòng. Đi đâu ông bà cũng khen con dâu.

Tôi thấy vợ ngoan, chu đáo như vậy thì rất vui và thầm cảm ơn cô ấy.

Bù lại, tôi cũng quan tâm đến bố mẹ vợ. Gần Tết, tôi thường hỏi vợ nên mua gì để gửi xe khách về biếu bố mẹ. Tuy nhiên, cô ấy luôn từ chối.

Cô ấy bảo, bố mẹ già, lại ở xa bến xe. Nếu chúng tôi gửi quà, ông bà phải đi cả chục km để nhận cũng rất vất vả. Vì vậy, cô ấy gợi ý, chúng tôi nên gửi tiền để bố mẹ muốn mua sắm gì thì mua.

Tôi nghĩ như vậy cũng hợp lý nên năm nào cũng như năm nào, tôi biếu bố mẹ đẻ bao nhiêu thì gửi biếu bố mẹ vợ bấy nhiêu. Tất nhiên, số tiền cũng chỉ khoảng 2, 3 triệu vì chúng tôi chưa giàu.

Vợ tôi có vẻ hài lòng nên tôi luôn nghĩ mình đã chu đáo. Tuy nhiên, sau dịp Tết Dương lịch vừa qua, mọi suy nghĩ tốt đẹp của tôi về vợ và bố mẹ vợ đã bị sụp đổ.

Ấy là khi tôi phát hiện ra việc làm giấu giếm của vợ tôi.

Trong lịch sử giao dịch ngân hàng và tin nhắn Facebook của vợ, tôi thấy vợ chuyển cho chị gái 10 triệu đồng và dặn chị mang biếu bố mẹ. Cô ấy còn dặn chị, đi sắm Tết mà thấy gì hay thì cứ mua luôn cho bố mẹ, cô ấy sẽ gửi tiền sau.

Chị vợ tôi trả lời như thể đã rất quen với những việc vợ tôi nhờ. Vì vậy, tôi rất tức giận.

Tôi có cảm giác như đang bị lừa.

Tôi nào có ngăn cấm vợ quan tâm bố mẹ? Tại sao cô ấy phải giấu tôi làm những việc đó? Nếu muốn biếu bố mẹ thì cô ấy có thể bàn với tôi rồi cùng nhau quan tâm đến nhà ngoại. Đằng này, cô ấy lại biến tôi thành một con rối. 

Hơn nữa, sau chuyện này, tôi cũng nhận ra bố mẹ vợ tôi không hề thật thà. Mỗi lần tôi gửi biếu Tết, ông bà đều nhận rồi gọi điện cảm ơn vì sự quan tâm của vợ chồng tôi.

Trong khi ở nhà tôi, nếu con trai đã biếu tiền thì bố mẹ tôi sẽ không bao giờ nhận tiền của con dâu nữa. Thậm chí, tôi muốn biếu nhiều (hơn 3 triệu đồng - nv) thì bố mẹ tôi cũng không nhận. Bởi chúng tôi còn phải tiết kiệm để mua nhà. 

Vậy nên, suốt nửa tháng nay, tôi luôn thấy cay cú trong lòng. Tôi có nên nói chuyện thẳng thắn với vợ để cô ấy rút kinh nghiệm hay không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Tết Nguyên đán 2021 đang đến gần. Kế hoạch đón Tết của gia đình bạn năm nay có gì khác biệt? Hãy chia sẻ với chúng tôi những câu chuyện, kỷ niệm vui buồn xung quanh Tết của gia đình bạn tại khung bình luận bên dưới hoặc gửi bài về địa chỉ mail: bandoisong@vietnamnet.vn. Trân trọng cảm ơn.">

Tôi cay cú khi phát hiện vợ gửi quà 'khủng' cho nhà ngoại dịp Tết

{keywords}Nữ điều dưỡng Biện Thị Hồng Hạnh có nhiều kỷ niệm đáng nhớ sau thời gian tình nguyện vào làm việc tại khu cách ly. (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

Chị kể, ngay từ đợt dịch đầu tiên, khi mọi người còn đang lưỡng lự, chị đã xung phong, tình nguyện vào khu cách ly chăm sóc bệnh nhân. Đến lúc này, chị cũng không hiểu vì sao thời điểm ấy, chị lại quyết định nhanh và dứt khoát đến thế.

“Lúc đó, tôi cũng không kịp suy nghĩ mình sẽ được gì, mất gì khi xung phong đi như vậy. Tôi chỉ nghĩ là dịch bệnh bùng phát, xã hội cần mình, mình có trách nhiệm chung tay cùng các đồng nghiệp khác dập dịch”, chị Hạnh chia sẻ.

Chị để lại hết công việc nhà cho người chồng là giáo viên, sau đó khăn gói vào khu cách ly tập trung. Tại đây, chị được phân công đo nhiệt độ, chăm sóc cho người cách ly và nhập số liệu báo cáo.

{keywords}
Chị Hạnh (bên phải) và đồng nghiệp thời điểm còn làm việc trong khu cách ly. (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

Ít ngày sau, chị được điều động sang khu cách ly tập trung ở Quận 12, TP.HCM để sóc cho 6 ca nhiễm bệnh. Chị chia sẻ: “Tôi ở đó 14 ngày, nhiệm vụ là đo nhiệt độ, chăm sóc, mang cơm, động viên tinh thần cho mọi người. 14 ngày đó, tôi có rất nhiều kỷ niệm, những kỷ niệm vui, buồn mà tôi sẽ không thể nào quên”.

“Đầu tiên, phải kể đến việc tôi được chồng tặng hoa. 15 năm cưới nhau, lần đầu tiên tôi nhận được hoa từ anh ấy, lại là khi đang làm việc ở khu cách ly. Nhờ thời gian xa cách này, anh ấy mới có hành động lãng mạn đến bất ngờ. Giỏ hoa nhỏ thôi nhưng động viên tinh thần tôi rất nhiều”, chị kể thêm.

Ở khu cách ly, ngoài những công việc thông thường của một điều dưỡng, mỗi ngày, chị phải đến nói chuyện, động viên tinh thần người cách ly. Trong các buổi gặp gỡ ấy, chị luôn cố gắng truyền năng lượng tích cực, xua tan sự lo lắng, bi quan của họ.

Lòng nhiệt huyết và sự tận tâm của chị khiến những người bị cách ly tại đây rất cảm động. Mỗi khi nhận được đồ tiếp tế, họ thường gọi chị đến để tặng những món quà nho nhỏ.

Chị Hạnh kể: “Các bệnh nhân còn cùng nhau mặc đồng phục tổ chức tặng quà cho y sĩ điều dưỡng nữa. Có lần, 12h trưa, họ còn gọi tôi ra để tặng quà”.

{keywords}
Chị Hạnh cho biết, tại các khu cách ly, chị và các đồng nghiệp của mình đều được các bệnh nhân yêu quý. (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

“Bất ngờ hơn, tôi còn được tặng một cuốn album do một bạn đang phải cách ly vẽ. Đó là những nét vẽ ghi lại cảnh tôi và các điều dưỡng khác đến đo nhiệt độ, đem cơm, động viên mọi người… Nhìn thấy những bức vẽ về mình, tôi xúc động lắm”, chị nói thêm.

Tiễn biệt người thân qua màn hình điện thoại

Thời gian xung phong chống dịch, ngoài những chuyện vui lần đầu có được, chị Hạnh cũng không ít lần rơi nước mắt. Chị nói, chị khóc vì nhiều nguyên nhân với những xúc cảm khác nhau. Một lần, chị nghe tin bệnh nhân bé nhỏ của mình nhiễm bệnh sau 2 lần xét nghiệm âm tính và lần khác khi không thể về đưa tang ông ngoại.

Chị kể: “Trong số các trường hợp bị cách ly được tôi trực tiếp chăm sóc có một em mới 10 tuổi. Em rất kiên cường. Mỗi ngày, tôi đều dành nhiều thời gian trò chuyện, động viên em nhiều hơn các trường hợp khác. Có lẽ vì thế mà chúng tôi rất thân nhau. Sau 2 lần xét nghiệm, em đều nhận kết quả âm tính”.

{keywords}
Các bệnh nhân thường xuyên tặng những món quà tinh thần như lời cám ơn, động viên, tấm thiệp xinh xắn… cho chị. Có người còn vẽ cảnh chị và đồng nghiệp làm việc trong khu cách ly rồi đem tặng như một món quà. (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

“Chúng tôi rất vui và tin rằng em sẽ sớm được trở về nhà. Thế mà đến lần xét nghiệm thứ 3, kết quả trả về lại xác định em dương tính với SARS-CoV-2. Em biết tin mình nhiễm bệnh nhưng rất bản lĩnh, không hề khóc hay buồn. Trong khi đó, tôi lại sụt sùi nước mắt. Tôi đã khóc khi chứng kiến cảnh em lặng lẽ kéo balo trong đêm đi ra xe cấp cứu về bệnh viện để điều trị”, chị kể thêm.

Sau lần rơi nước mắt ấy, chị tiếp tục đau đớn nhận tin ông ngoại của mình qua đời. Chị nói rằng, thời điểm ông mất, chị đang ở rất gần địa điểm tổ chức tang lễ. Thế nhưng vì tính chất công việc, chị không thể về nhìn mặt người thân lần cuối cũng như tiễn đưa ông về nơi an nghỉ cuối cùng.

Chị Hạnh chia sẻ: “Tôi ở cách ông mình có mấy km mà ngày ông mất, gia đình báo tin nhưng nhất quyết không cho tôi về và tôi cũng không thể về. Đến lúc tôi được về thì việc chôn cất ông đã xong hết rồi”.

“Tôi không thể gặp mặt ông lần cuối, chỉ có thể tham gia đám tang qua mạng, nhìn ông lần cuối qua live-stream. Nhưng tôi tin, ông không giận tôi đâu. Ông ngoại tôi từng là cựu tù ở Côn Đảo. Ông luôn động viên tôi sống vì mọi người”, chị tâm sự thêm.

{keywords}
Một trong nhiều tấm thiệp ghi lời chúc của những người từng được chị Hạnh và đồng nghiệp chăm sóc trong khu cách ly. (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

Tết Tân Sửu vừa qua cũng là một cái Tết đặc biệt với chị Hạnh. Bởi, năm nào cả nhà chị cũng ra đường hoa chụp một tấm ảnh. Tuy nhiên năm nay, 30 Tết chị đã phải ra bến xe làm công tác giám sát, đứng chốt.

Có hôm, chị trực ở sân bay, mặc đồ bảo hộ từ 12h trưa đến 22h30 đêm, lấy cả ngàn mẫu xét nghiệm.

Tuy vậy, khi nhắc lại kỷ niệm ấy, chị không bao giờ xem đó là những tháng ngày vất vả, khó khăn. Ngược lại, chị luôn kể về nó với niềm xúc động và giọng đầy tự hào.

Xem thêm video: 40 năm chăm sóc, bà quản trang kể chuyện linh thiêng bên mộ liệt sĩ

Nguyễn Sơn

Cuộc trò chuyện 1 phút của nữ điều dưỡng với người yêu qua cổng khu cách ly

Cuộc trò chuyện 1 phút của nữ điều dưỡng với người yêu qua cổng khu cách ly

“Các cô cũng ăn Tết trong này à, vất vả quá nhỉ!”. “Vâng, khi nào các bác được về, bọn cháu cũng mới được về”, nữ điều dưỡng trong khu cách ly đáp lại lời động viên của một người F1.

">

Nữ điều dưỡng ngậm ngùi dự đám tang ông ngoại qua điện thoại

友情链接