Truyền thông địa phương đưa tin, Kenji đang ngồi trên ván lướt sóng thì cá mập bất ngờ bơi tới và tấn công. Sau tiếng la hét của nạn nhân, nhiều khách đang lướt sóng đã nhanh chóng tới hỗ trợ.
Ông Kenji được các sĩ quan có mặt tại hiện trường dùng dây thắt để cầm máu, trong khi "chân phải của nạn nhân đã bị đứt rời ngay dưới đầu gối", Maui Newsđưa tin.
Người đàn ông 61 tuổi vẫn hoàn toàn tỉnh táo khi được sơ cứu trên bờ, sau đó được đưa đến trung tâm y tế Maui Memorial trong tình trạng nguy kịch.
Nhà chức trách cho biết nạn nhân không hề nhìn thấy con cá mập tiến đến gần và trong phòng chăm sóc đặc biệt ông vẫn khẳng định tình yêu với biển cả.
Công viên bãi biển Waiehu đã được đóng cửa ngay sau sự cố. Các nhân viên cứu hộ đang tuần tra ở khắp các vùng biển lân cận. Du khách cũng được yêu cầu tránh xa khu vực từ Paukukalo đến Waihee cho đến khi có thông báo mới.
Vào tháng 6 vừa qua, vận động viên lướt sóng nổi tiếng Tamayo Perry đã thiệt mạng do bị cá mập tấn công khi đang lướt sóng ngoài khơi bờ biển phía Bắc Oahu.
Số vụ cá mập tấn công đang có xu hướng ngày càng tăng trong những năm gần đây. Ở nhiều khu vực trên thế giới, quần thể cá mập đã bị tàn phá bởi các hoạt động của con người, bao gồm cả việc bị săn bắt để làm thực phẩm.
Bà chọn tôi - cô gái nông thôn, nghèo nhưng chịu thương chịu khó. Thời điểm đó anh đang yêu Vân - người phụ nữ lớn tuổi làm nghề buôn bán ở chợ Đồng Xuân.
Mẹ anh nhất quyết không chấp nhận cho con trai mình lấy người đã qua một lần đò như Vân nên tìm cách ngăn cản. Trước sức ép của mẹ, chồng tôi nhượng bộ, chia tay người yêu, kết hôn với tôi.
Hai đứa con bụ bẫm lần lượt ra đời, anh làm quản đốc trong một công ty sắt thép, tôi mở tiệm may ở nhà. Kinh tế hai vợ chồng không giàu có nhưng đảm bảo cuộc sống.
Tôi vốn tình cảm, biết thu vén gia đình nên được lòng mẹ chồng. Bà lúc nào cũng tự hào, nhờ bà mà con trai mới có tổ ấm trọn vẹn như vậy. Chỉ tôi mới hiểu, cuộc hôn nhân của mình bất hạnh thế nào.
Chưa bao giờ tôi được chồng quan tâm, hỏi han. Mọi buồn vui cuộc sống tôi chỉ biết thủ thỉ trò chuyện với hai con nhỏ.
Hàng tháng chồng đi làm, về đưa lương cho tôi nuôi con coi như hết trách nhiệm, còn anh đi đâu, làm gì tôi không có quyền biết.
Lắm khi tôi cảm giác mình đang sống cùng diễn viên đại tài. Trước mặt người lớn, chồng tỏ ra hạnh phúc, yêu chiều vợ nhưng khi chỉ có hai vợ chồng, anh trở thành con người lặng lẽ, ít nói, gương mặt tỏ vẻ khó chịu.
Từ lúc mang thai đến khi sinh nở, người ta có chồng âu yếm, đưa đi thăm khám định kỳ, tôi thì tự lo liệu. Tiền bạc, của hồi môn bố mẹ đẻ cho, tôi dành hết vào việc khám thai, thanh toán chi phí đẻ.
Tôi nghén, nôn ọe cả đêm vẫn bị chồng càu nàu vì làm anh mất ngủ. Ngày chuyển dạ mẹ chồng đưa vào viện, 3 ngày sau, mẹ tròn con vuông, mới thấy chồng xuất hiện.
Tủi thân, tôi trách cứ chồng, anh chỉ thở dài rồi làm ngơ, coi như không nghe thấy gì. Thực sự sống với anh, tôi không có cảm giác đầm ấm như các cặp vợ chồng khác.
Thứ duy nhất níu kéo tôi là mẹ chồng và hai đứa con. Chồng dù hờ hững với vợ nhưng anh thương các con, lũ trẻ rất bám bố. Tôi hiểu, anh đến với tôi chỉ để hoàn thành chữ hiếu với mẹ. Điều đó khiến tôi càng ngao ngán.
Tôi dồn toàn bộ sức lực vào công việc để quên đi nỗi buồn. Nhờ đó tiệm may làm ăn khấm khá, thu nhập rủng rỉnh. Tôi tiết kiệm được khoản tiền lớn, dự định xây nhà cho khang trang.
Gần 2 năm trở lại đây, chồng không còn gần gũi, đòi hỏi chuyện chăn gối. Anh vắng nhà thường xuyên hơn. Thời gian này anh lấy cớ phải tăng ca, làm đêm liên miên.
Bằng linh tính của người phụ nữ, tôi nghi ngờ chồng đang có điều gì khuất tất. Một lần tôi vô tình phát hiện anh nhắn tin tình cảm với cô gái khác. Có vẻ họ đang trong một mối quan hệ ngoài luồng.
Tôi để ý anh bắt đầu thay đổi, cuối tuần ở nhà, một lúc lại chạy ra ngoài sân nghe điện thoại với ai đó có vẻ bí mật.
Đôi lần anh uống say xỉn, đều choàng tay ôm vợ và gọi tên người phụ nữ khác.
Sinh nhật con gái út, tôi chuẩn bị cơm và bánh ga tô cho con, đợi chồng về thổi nến. Cả nhà đợi mãi đến tối khuya chồng không thấy về nhà.
Tôi lặng lẽ đến công ty tìm thì phát hiện anh chở một cô gái đến quán hát. Họ ôm nhau tình tứ suốt dọc đường đi.
Trong quán hát, chồng tôi tụ tập cùng nhóm bạn đồng nghiệp. Dường như họ đã quen với sự xuất hiện của cô gái đó nên rất hào hứng chào hỏi. Cô ta cũng chẳng ngại ngần ôm ấp, nũng nịu với chồng tôi.
Không kìm được cơn giận dữ, tôi chạy đến giơ tay tát cô ta một cái thì chồng đỡ được. Anh lôi tôi ra cửa, đuổi về.
Chồng nói chưa bao giờ có cảm giác với tôi. Nếu tôi không chấp nhận việc anh ngoại tình có thể ly hôn. Vợ chồng mỗi người nuôi một đứa con.
Lúc này tâm trạng tôi khá bất ổn, nhiều lúc nghĩ quẩn, muốn buông xuôi tất cả. Sao số phận tôi hẩm hiu, bạc bẽo quá.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Mời độc giả tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Tâm sự" bằng cách nhập nội dung bình luận phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận", hoặc gửi bài viết chia sẻ về địa chỉ email: Bandoisong@vietnamnet.vn (ghi chú tên bài viết). Các bài viết thú vị, có giá trị sẽ được chọn đăng trên chuyên mục và nhận nhuận bút từ Tòa soạn. Trân trọng cảm ơn!" alt=""/>Theo chồng đến quán hát, vợ rụng rời chứng kiến cảnh tượng bên trongTết này, tôi nên thuê người yêu hay chấp nhận mang tiếng bất hiếu?
35 tuổi chưa lấy chồng, cô gái cầu cứu sự giúp đỡ
Tờ hóa đơn hé lộ bí mật khủng khiếp của chồng
Chúng tôi quen nhau đến nay cũng 8 năm, từ thời còn ngồi trên giảng đường đại học. Tôi và anh đã có những năm tháng yêu nhau cuồng nhiệt, say mê. Tâm hồn, cảm xúc và trái tim hai đứa luôn đồng điệu, chỉ cần nhìn mắt nhau cũng hiểu đối phương nghĩ gì và muốn gì.
Anh từng nói rằng, cả cuộc đời này, anh chỉ yêu tôi, mọi thứ có thể thay đổi nhưng tình yêu dành cho tôi sẽ vẹn nguyên như thuở ban đầu.
Không thể phủ nhận, anh là người tinh tế, sống có chiều sâu, cách nói chuyện cuốn hút, đi vào lòng người.
Vượt qua những khó khăn, thiếu thốn của đời sinh viên nghèo khó, chúng tôi ra trường với tấm bằng loại ưu, được một trường cấp 1 nhận vào dạy.
Khi kinh tế ổn định, có chỗ đứng vững chắc trong nghề nghiệp, anh mới ngỏ lời cầu hôn tôi. 8 năm chờ đợi, tôi hạnh phúc đồng ý về làm vợ anh. Tôi nghĩ mình đủ trưởng thành, đủ chín chắn để tin vào sự lựa chọn đó.
Sau màn cầu hôn lãng mạn, chúng tôi về quê đăng ký kết hôn. Tôi háo hức chuẩn bị lên kế hoạch chụp ảnh cưới, mua vật dụng cho tổ ấm nhỏ. Thế nhưng trái lại, anh tỏ ra thờ ơ, hay ngồi một mình, trầm tư suy nghĩ.
Tôi lo lắng, sợ chồng gặp chuyện gì không dám nói ra nên gặng hỏi. Anh chỉ lắc đầu rồi thở dài não nề.
Cuối tuần rảnh rỗi, cả hai hẹn hò đi mua nhẫn cưới nhưng anh mất hút, khiến tôi chờ mấy tiếng tiếng đồng hồ, điện thoại ngoài vùng phủ sóng.
Hôm sau tôi sang nhà tìm, người anh nồng nặc mùi rượu, phờ phạc. Tôi trách cứ, anh rối rít xin lỗi rồi vào giường nằm ngủ một mạch đến chiều.
Trong lúc anh mê man chìm vào giấc ngủ, điện thoại liên tục đổ chuông. Tôi định gọi anh dậy nghe máy thì tin nhắn xuất hiện trên màn hình khiến tôi chết điếng.
Tôi cầm điện thoại của anh lên xem. Người nhắn là nữ. Cô ta nói nhớ anh, hẹn anh đến địa điểm cũ. Trong đoạn chát trên Facebook, cô gái đó còn gửi cho anh những bức hình hai người đi du lịch Đà Lạt đầy tình cảm.
Nước mắt tôi lăn dài, lòng quặn thắt vì đau đớn. Tôi giận bản thân mình đã quá yêu và tin tưởng anh.
Tuổi xuân của tôi gửi gắm, trao trọn cho người đàn ông đó, cuối cùng bị phụ bạc không thương tiếc.
Tôi kiên nhẫn ngồi đợi đến khi anh tỉnh giấc. Nhìn tôi cầm điện thoại, đôi mắt đỏ hoe, anh hiểu ra tất cả. Chồng mong tôi đừng oán hận anh. Anh không ngoại tình mà chỉ là đã hết yêu tôi.
Anh thú nhận, mình "say nắng" cô sinh viên thực tập. Quá trình hướng dẫn, giúp người đó hoàn thành luận án tốt nghiệp, họ nảy sinh tình cảm và đi quá giới hạn.
Ly, cô sinh viên ấy, mang đến cho anh thứ tình yêu mới mẻ và cảm xúc da diết khó cưỡng, không nhàm chán, tẻ nhạt như tôi. Lúc này, anh muốn sống thật với trái tim mình.
Anh khẳng định Ly mới là tình yêu đích thực, còn với tôi chỉ là nghĩa vụ, trách nhiệm. Anh muốn tôi giải thoát cho anh.
Tôi nắm lấy bàn tay anh, ra sức níu kéo nhưng anh vẫn một mực muốn chấm dứt. Anh xin tôi nhanh chóng ký vào đơn ly hôn thật nhanh, để được đàng hoàng đến với Ly.
Hết yêu thì chia tay cho nhẹ lòng nhưng bây giờ giữa tôi và anh còn đứa con trong bụng. Ngày hẹn anh đi xem nhẫn, tôi định báo cho anh biết tin vui, chẳng ngờ, cơ sự lại như thế này.
Tôi có nên cho anh biết sự tồn tại của con hay không? Hay cứ thế dứt tình, chôn chặt nỗi đau mà nuôi con khôn lớn?
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Mời độc giả tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Tâm sự" bằng cách nhập nội dung bình luận phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận"; hoặc gửi bài viết chia sẻ về địa chỉ email: Bandoisong@vietnamnet.vn (ghi chú tên bài viết). Các bài viết thú vị, có giá trị sẽ được chọn đăng trên chuyên mục và nhận nhuận bút từ Tòa soạn. Trân trọng cảm ơn!" alt=""/>Ngoại tình: Nữ giáo viên chết lặng khi xem điện thoại của chồng chưa cưới