Ông Lê Thành Hiệp- Trưởng phòng đào tạo Sở LDTBXH tp HCM tặng hoa cho ông Bành Ngọc Thanh- Giám đóc TT dạy nghề Thanh Kinh- Trưởng BTC |
Tranh minh họa.
Chị bảo, phụ nữ là thế, cứ thương thương trước rồi mới yêu sau. Chị quyết định lấy anh khi bố mẹ, họ hàng, bạn bè thân thiết đều kịch liệt phản đối. Bảo chị đường quang không đi lại rúc vào bụi rậm. Chị vẫn một mực lấy anh, ừ thì anh hơn chị một giáp thì …đã làm sao, ừ thì anh đã có vợ hai con nhưng vợ anh đã mất vì bạo bệnh, một mình anh nuôi hai con nhỏ (một trai một gái, đứa lớn mới lên 5, đứa bé lên 3) sao chị nỡ làm ngơ chứ. Ừ thì… Chị không biết mình đã lẩm bẩm bao nhiêu cái “ừ thì” như thế trong 3 năm có dư, trước sức ép, rào cản của những người thân, để về làm mẹ của hai con anh, trong một căn nhà thuê chặt hẹp chỉ có 15 mét vuông cho bốn người.
Một hôm nghe chồng than phiền, “làm công nhân mãi chẳng biết bao giờ mua được cái nhà ở Hà Nội này, nuôi hai con đã vất nếu đẻ thêm thì biết làm sao đây”. Chị nghĩ buồn rơi nước mắt. Lấy nhau hai năm nhưng chưa dám đẻ dẫu lòng chị khát khao lắm. Bạn bè chị ở quê chúng nó cũng đứa 1, đứa 2. Có đứa bạc miệng bảo chị, lấy chồng già “tịt” rồi cũng nên. Chị mặc kệ. Nhưng cũng chẳng thể mặc kệ, chị bàn bạc với chồng, gom tiền, vay mượn thêm ít, mở quán phở, “Phở Phượng”. Trời cho chị cái duyên nên quán lúc nào cũng đông khách. Có ít tiền, chị bắt đầu tính sinh con.
Thời gian trôi, người bạc miệng trước kia lại quay sang khen chị tài, “…không đẻ thì thôi, đẻ một lúc hai nàng công chúa luôn. Tài thật”. Chị chả bận lòng vì những lời khen chê. Chị lao vào kiếm tiền quần quật. Con chưa được hai tháng, chị đã lao ra quán bán phở. “Phở Phượng”- cái quán lấy đúng tên của chị- lại nhộn nhịp trở lại. Nhà bận bịu, con chị trông hai con em, thằng em đi học về nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Còn chồng vẫn làm công nhân, khi rảnh rỗi lại ra thu tiền, bưng bê giúp chị.
Cuộc sống khốn khó, từ ngày lấy chồng chả có ngày nào thảnh thơi, chả được “mật trăng” mà chỉ có “vàng mặt”, chả có được sự nũng nịu của người con gái với người mình yêu thương, cũng chả được chồng tặng quà bao giờ. Có đôi khi chị cũng thấy tủi. 22 tuổi lấy chồng, trở thành mẹ của hai con luôn. Vậy mà người ta lúc nào cũng thấy chị tươi như hoa, chả ai phân biệt được đâu là con chị đẻ ra, đâu là con riêng của chồng.
Hôm dọn đến căn hộ mới 70 mét vuông - nhà thu nhập thấp - mà vợ chồng chị mới mua được, cũng đúng ngày con gái đầu của anh bay sang Singapore. Nó vừa tốt nghiệp đại học, được một doanh nghiệp nước ngoài tuyển chọn vào làm và cho đi đào tạo tiếng Anh cấp tốc ở đất nước xinh đẹp 6 tháng. Cậu con trai thì mới vừa xin được vào làm ở một công ty viễn thông lớn. Hai nàng công chúa sinh đôi của chị đã bước vào lớp 7, chúng cũng học giỏi không kém anh chị, lúc nhàn rỗi vẫn ra phụ giúp mẹ bán hàng. Tối đến, hai vợ chồng chị tay trong tay dạo bộ quanh khu chung cư, vất vả lắm mới có được.
Có lẽ, từ ngày lấy chồng, giờ chị mới có thời gian cảm nhận được hạnh phúc. “Hạnh phúc đôi khi chỉ là bàn tay nắm chặt, là nụ cười mỗi ngày khi nhìn thấy nhau”. Tôi nhớ ai đó đã nói như vậy. Quả thật đúng - với chị.
(Theo Lao động thủ đô)
" alt=""/>Hạnh phúc của người đàn bà bán phởTrong ánh đèn màu nhè nhẹ, Tuấn Hưng đang nằm mơ về giấc mơ cuộc đời mình. Thế rồi nhạc sĩ Ngọc Châu xuất hiện, đánh thức anh và biến giấc mơ ấy thành sự thật. Cuộc đời Tuấn Hưng đã bước sang trang mới theo cách như vậy.
Ca khúc “Nếu điều đó xảy ra” khi ấy cứ như thể được Ngọc Châu viết riêng cho hai người. Sau phần trình diễn này, Tuấn Hưng đã dành thật nhiều lời cảm ơn đến Ngọc Châu. Anh bảo: “Nhờ có sự dẫn dắt của người thầy Ngọc Châu, người anh Bằng Kiều mới có Tuấn Hưng trên sân khấu ngày hôm nay”.
Tuấn Hưng và người thầy đầu tiên, nhạc sĩ Ngọc Châu
Đó là cách mà đêm nhạc Dấu Ấn của Tuấn Hưng bắt đầu, đúng như những gì mà chàng ca sĩ điển trai đã chia sẻ từ trước. Câu chuyện đơn giản chỉ được kể theo trình tự thời gian. Nhưng không giống những nghệ sĩ khác, thường khơi gợi lại những cột mốc đáng nhớ trong sự nghiệp để làm “dấu ấn”, Tuấn Hưng lại nhấn mạnh vào những người bạn, người thân cuả mình.
Hai cựu thành viên nhóm Quả dưa hấu
Sau sự xuất hiện ban đầu của nhạc sĩ Ngọc Châu, người thứ hai sát cánh bên cạnh anh không ai khác là nam ca sĩ Anh Tú. Một cựu thành viên của Quả Dưa Hấu, nhóm nhạc đã đưa cả hai đến với khán giả cách đây 15 năm trước. Dù đội hình chỉ còn lại một nửa, thế nhưng Anh Tú và Tuấn Hưng vẫn kéo được mọi người trở lại với những năm tháng ấy bằng hai ca khúc quen thuộc một thời là Mưa và Giá băng.
Tuấn Hưng và Khắc Việt
Kế đến, Dấu ấn tiếp theo trên con đường ca hát mà Tuấn Hưng muốn nhắc đến là những người em vô cùng thân thiết. Đó là Khắc Việt, người đã mang đến cho anh bản “hit” Tìm lại bầu trời đình đám cả một thời gian dài. Là Thanh Bình, người nhạc sĩ phối khí khiếm thị tài năng. Là Trường Sa, tay guitarist nổi loạn đã cùng Tuấn Hưng quậy tung sân khấu với ca khúc Đừng lưa dối.
Khoảnh khắc nam ca sĩ Hà Nội tri ân ba mẹ
Và rồi sau tất cả, Tuấn Hưng mới nhắc đến những “dấu ấn” quan trọng nhất, những người đã mang đến cho anh cả một cuộc đời. Đó là ba và mẹ. Sau những lời cảm ơn tốt đẹp dành cho đấng sinh thành, giọng ca người Hà Nội đã khiến cho không chỉ mẹ của anh, mà tất cả những người có mặt trong khán phòng phải lặng đi với ca khúc Mẹ yêu. Nghe con trai mình hát, chứng kiến con trai mình tỏa sáng, mẹ của anh chẳng nói được gì nhiều, chỉ ngồi khóc trong sự hạnh phúc.
Tuấn Hưng song ca cùng Lệ Quyên
Là một nam ca sĩ từng gắn bó với nhiều bóng hồng, thế nhưng Tuấn Hưng đã từng chia sẻ rằng “người phụ nữ tuyệt vời trong âm nhạc” của anh chỉ có thể là Lệ Quyên. Chính vì lý do đó, anh dành khoảng thời gian cuối chương trình để một lần nữa ca ngợi Quyên. Và trong một không gian sân khấu lãng mạn, cả hai đã lần lượt mang đến cho khán giả hai ca khúc giàu cảm xúc là Như giấc chiêm bao – Không thể và có thể.
Chủ nhân đêm nhạc với phong cách sôi động thường thấy
Đêm nhạc đã kết thúc sau khi Tuấn Hưng gia nhiệt cho khán phòng với những bài hát sôi động đã gắn liền với anh từ ngày đầu lập nghiệp cho đến giờ như In the Club, Đốt chút lá khô hay Rêu phong. Đó cũng chình là hình ảnh, là phong cách mặc định trong đầu nhiều người nghe nhạc khi nhắc đến Tuấn Hưng.
Dù không mang lên sân khấu quá nhiều bài hát, thế nhưng Tuấn Hưng vẫn biết cách khiến cho khán giả phải nhớ đến anh, cũng như những “dấu ấn” trong cuộc đời anh theo cách của riêng mình.
Linh Phạm
" alt=""/>Giấc mơ của Tuấn Hưng và nước mắt của người thân