Từngtham dự Đường lên đỉnh Olympia, lại tốt nghiệp đại học loại giỏi, nhiều cơ hộiviệc làm hấp dẫn mở ra cho Thu Hà, nhưng cô gái trẻ 9x quyết định tạm cất tấmbằng đại học để theo đuổi niềm đam mê kinh doanh.

Trần Thu Hà (SN 1991), vừa lấy bằng đỏ ngành Sư phạm Toán -ĐH Sư phạm Hà Nội. Khác với các bạn cùng tuổi, ra trường là đua nhau gửi hồ sơxin việc ở khắp nơi, Hà lại khá bình thản. Cô gái trẻ quyết định chưa dùng đếntấm bằng đại học mà tự mở cửa hàng để kinh doanh đồ lưu niệm thể thao.

{keywords}

Cô gái trẻ 9x Trần Thu Hà.

Lý giải cho quyết định này, Hà nói: “Tính em từ nhỏ đã thíchbay nhảy, thích thử thách. Em luôn quan niệm khi còn trẻ, nếu có thể hãy cứ làmhết những gì mình thích, mình muốn, để sau này không cảm thấy hối tiếc về mộtthời tuổi trẻ của mình. May mắn cho em là từng được tham dự cuộc thi Đường lênđỉnh Olympia năm thứ 9. Qua cuộc thi em đã được tiếp xúc với nhiều người giỏi.Rất nhiều trong số họ đã tự đứng lên gây dựng sự nghiệp riêng cho mình, do đó emcũng muốn tự mình làm được điều gì đó”.

Sẵn có tình yêu bóng đá trong người, lại thấy thị trườngonline rất tiền năng nên Hà quyết định “đánh liều” mở một shop bán đồ lưu niệmthể thao – mặt hàng khá mới hiện nay.

Cũng chính vì chọn đối tượng kinh doanh là hàng hiếm, nên banđầu Hà gặp rất nhiều khó khăn để tìm nguồn hàng. Có những ngày mệt nhoài vì langthang khắp Hà Nội để “săn” đồ. Có những món đồ khác Hà phải đặt từ nước ngoài vềqua trung gian, vừa mất chi phí cao, lại có nhiều rủi ro.

“Nhớ ngày đầu mới mở shop, vốn còn ít nên không nhập đượcnhiều hàng, cứ đợi lấy tiền bán ra để đi mua hàng mới, hầu như ngày nào cũng đinhập hàng luôn, ai không biết lại cứ tưởng bán chạy lắm”, Hà kể.

 

{keywords}

Các mặt hàng trong shop thể thao của Hà.

Giờ đây nguồn hàng và nguồn vốn đã ổn định, shop của Hà cũngđược nhiều người biến đến. Ngoài khách ở Hà Nội, Hà có cả đơn đặt hàng của nhữngngười tỉnh xa. Giờ đây thu nhập của Hà cũng gần chục triệu/tháng.

“Vì đối tượng nhắm đến là chủ yếu sinh viên, nên em không lấylời nhiều, lại vẫn còn mới nên một tháng thu nhập của em chỉ tầm 8-9 triệu, đủđể trang trải cuộc sống, và có một khoản nho nhỏ cho các sở thích cá nhân”, cônói.

Thu Hà bảo, cô cũng muốn có một công việc ổn định, có thờigian rảnh rỗi chăm sóc gia đình, nhưng hiện tại cô còn trẻ nên muốn làm những gìmình thích. May mắn là bố mẹ và gia đình luôn tin tưởng ủng hộ những quyết địnhcủa Hà.

Thời gian tới, Hà vẫn chưa có ý định sử dụng tấm bằng đỏ đểxin việc mà tiếp tục tập trung cho việc kinh doanh.

“Trước mắt em đang cố gắng tìm thêm nguồn hàng và mặt hàng đểcửa hàng có số lượng sản phẩm phong phú, giá thành rẻ, ổn định, hơn. Sau đó sẽtính đến việc mở thêm cơ sở ở các địa phương khác. Cố gắng là hết năm nay sẽ có3 chi nhánh tại Hà Nội, Đà Nẵng, TP Hồ Chí Minh để các bạn tiện đến mua và xemhàng trực tiếp”, Hà chia sẻ.

Kim Minh


 " />

“Bỏ” bằng đại học vẫn thu nhập chục triệu/tháng

Giải trí 2025-03-06 07:28:37 531

Từngtham dự Đường lên đỉnh Olympia,Bỏnâu trà sữa lại tốt nghiệp đại học loại giỏi, nhiều cơ hộiviệc làm hấp dẫn mở ra cho Thu Hà, nhưng cô gái trẻ 9x quyết định tạm cất tấmbằng đại học để theo đuổi niềm đam mê kinh doanh.

Trần Thu Hà (SN 1991), vừa lấy bằng đỏ ngành Sư phạm Toán -ĐH Sư phạm Hà Nội. Khác với các bạn cùng tuổi, ra trường là đua nhau gửi hồ sơxin việc ở khắp nơi, Hà lại khá bình thản. Cô gái trẻ quyết định chưa dùng đếntấm bằng đại học mà tự mở cửa hàng để kinh doanh đồ lưu niệm thể thao.

{ keywords}

Cô gái trẻ 9x Trần Thu Hà.

Lý giải cho quyết định này, Hà nói: “Tính em từ nhỏ đã thíchbay nhảy, thích thử thách. Em luôn quan niệm khi còn trẻ, nếu có thể hãy cứ làmhết những gì mình thích, mình muốn, để sau này không cảm thấy hối tiếc về mộtthời tuổi trẻ của mình. May mắn cho em là từng được tham dự cuộc thi Đường lênđỉnh Olympia năm thứ 9. Qua cuộc thi em đã được tiếp xúc với nhiều người giỏi.Rất nhiều trong số họ đã tự đứng lên gây dựng sự nghiệp riêng cho mình, do đó emcũng muốn tự mình làm được điều gì đó”.

Sẵn có tình yêu bóng đá trong người, lại thấy thị trườngonline rất tiền năng nên Hà quyết định “đánh liều” mở một shop bán đồ lưu niệmthể thao – mặt hàng khá mới hiện nay.

Cũng chính vì chọn đối tượng kinh doanh là hàng hiếm, nên banđầu Hà gặp rất nhiều khó khăn để tìm nguồn hàng. Có những ngày mệt nhoài vì langthang khắp Hà Nội để “săn” đồ. Có những món đồ khác Hà phải đặt từ nước ngoài vềqua trung gian, vừa mất chi phí cao, lại có nhiều rủi ro.

“Nhớ ngày đầu mới mở shop, vốn còn ít nên không nhập đượcnhiều hàng, cứ đợi lấy tiền bán ra để đi mua hàng mới, hầu như ngày nào cũng đinhập hàng luôn, ai không biết lại cứ tưởng bán chạy lắm”, Hà kể.

 

{ keywords}

Các mặt hàng trong shop thể thao của Hà.

Giờ đây nguồn hàng và nguồn vốn đã ổn định, shop của Hà cũngđược nhiều người biến đến. Ngoài khách ở Hà Nội, Hà có cả đơn đặt hàng của nhữngngười tỉnh xa. Giờ đây thu nhập của Hà cũng gần chục triệu/tháng.

“Vì đối tượng nhắm đến là chủ yếu sinh viên, nên em không lấylời nhiều, lại vẫn còn mới nên một tháng thu nhập của em chỉ tầm 8-9 triệu, đủđể trang trải cuộc sống, và có một khoản nho nhỏ cho các sở thích cá nhân”, cônói.

Thu Hà bảo, cô cũng muốn có một công việc ổn định, có thờigian rảnh rỗi chăm sóc gia đình, nhưng hiện tại cô còn trẻ nên muốn làm những gìmình thích. May mắn là bố mẹ và gia đình luôn tin tưởng ủng hộ những quyết địnhcủa Hà.

Thời gian tới, Hà vẫn chưa có ý định sử dụng tấm bằng đỏ đểxin việc mà tiếp tục tập trung cho việc kinh doanh.

“Trước mắt em đang cố gắng tìm thêm nguồn hàng và mặt hàng đểcửa hàng có số lượng sản phẩm phong phú, giá thành rẻ, ổn định, hơn. Sau đó sẽtính đến việc mở thêm cơ sở ở các địa phương khác. Cố gắng là hết năm nay sẽ có3 chi nhánh tại Hà Nội, Đà Nẵng, TP Hồ Chí Minh để các bạn tiện đến mua và xemhàng trực tiếp”, Hà chia sẻ.

Kim Minh


 
本文地址:http://wallet.tour-time.com/html/86c399410.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Tokyo Verdy vs Gamba Osaka, 12h00 ngày 2/3: Trái đắng sân nhà

">

“Thú cưng” với khuôn mặt iPhone


Một người đàn ông toàn thân mặc tây trang đen cúi người 45 độ, tư thế mời đứng trước cửa sau của chiếc Ford Tourneo Limousine. Sau đó, một đôi giày trắng xuất hiện, tiếp đến chính là quần tây đen, áo sơ mi trắng, rõ ràng có thể nhìn ra đây là đồng phục học sinh. Một bàn tay trắng nõn đầy tinh tế nắm lấy tay người đàn ông, bước xuống xe.

Thiếu niên giữ balo bằng một ngón tay gác sau lưng, cằm hướng lên trên, đầy kiêu ngạo bước xuống.

"Đây là đâu? Tôi bảo đến RM club cơ mà?"

Hàng lông mày của thiếu niên không kiên nhẫn nhíu lại, đầy khó chịu hỏi bảo tiêu đang đi theo phía sau.

"Thiếu gia! Đây là nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô Chi Minh."

"Thế chó nào lại đến đây? Tôi có bảo đến đây à? Mau đến RM."

Người đàn ông ôn hoà mỉm cười, nhanh tay nắm chặt vai thiếu niên, lực đạo lớn đến nỗi bàn tay nổi đầy gân xanh.

"A..... Đau quá! Từ Ôn! Tên điên này làm gì vậy."

Theo động tác của người đàn ông, tài xế cũng bước xuống xe, đồng thời hai người khác từ ghế sau cũng đi đến.

Thiếu niên nhận ra có điều bất thường lập tức giãy giụa, có điều một thiếu gia ăn trắng mặc trơn như cậu làm sau địch nổi bảo tiêu to lớn huống chi ở đây có tận 4 người.

Người đàn ông một tay giữ vai thiếu niên một tay khác bẻ cổ tay cậu kéo ra sau, theo đó cũng là tiếng răng rắc đầy đau đớn.

Thiếu niên chưa từng chịu qua khổ cực lập tức hét lớn, đau đến nỗi mồ hôi đổ đầy trán cả người run rẩy.

"Từ Ôn! Ông muốn làm gì? Ông định bắt cóc tôi? Tôi... A... Tôi nói cho ông biết, ba tôi.... A... Nhất định sẽ không bỏ qua cho mấy người."

Hiển nhiên người đàn ông không quan tâm đến lời nói của thiếu niên, hắn ra hiệu cho ba người còn lại mở cửa nhà kho, sau đó mạnh bạo đẩy thiếu niên đi vào.

Cửa nhà kho rất lớn, làm bằng sắt, hai người bảo tiêu tốn một hơi công sức mới có thể mở ra, người còn lại là tài xế, hắn ta mặc bộ đồng phục màu xanh dương, chầm chậm đi sâu vào bên trong nhà kho, leng keng vài tiếng liền nghe hắn ta bảo.

"Đã chuẩn bị tốt."

Người đàn ông tên Từ Ôn đẩy thiếu niên đi vào, dừng trước mặt tài xế, sau đó đạp vào đầu gối cậu để cậu quỳ xuống, ngoại trừ tiếng la hét vang lại của thiếu niên thì cũng không còn âm thanh nào khác.

Trong nhà kho không có bất kì thứ gì, ở giữa có một cây cột xi măng lớn, sơn đã tróc ra gần hết, nổi bật nhất chính là một dây xích sắt đen được cột ba bốn vòng quanh cột, bốn góc cũng có bốn cột khác.

Dường như thiếu niên nhận ra điều gì nổ lực giãy giụa, cõi lòng đầy sợ hãi.

"Từ Ôn! Đồ chó phản bội, ba tôi tốt với ông như thế nào ông không nhớ sao? Mau thả tôi ra... A..... Tên chết tiệt! Thả tôi ra."

Tài xế đã mở sẵn chiếc còng trên xích sắt, hai bảo tiêu mở cửa cũng tiến lên giữ chặt hai chân không cho thiếu niên giãy giụa. Sau đó tài xế nhanh tay đem còng khoá vào chân thiếu niên. Chiếc còng vô cùng dày và nặng, lại màu đen tuyền làm nổi bật lên mắt cá chân trắng nõn của thiếu niên. Sau khi đã khoá kĩ, cả ba người đứng dậy, Từ Ôn giật balo từ tay thiếu niên, ngay cả liếc cũng không thèm đi về chiếc ghế duy nhất ở gần cửa ngồi xuống.

Thiếu niên thấy bản thân đã được buông ra, tức giận đứng lên, đau đớn từ bả vai và tay truyền đến khiên cậu hít khí, có điều từ nãy giờ đã đau không ít, thiếu niên cũng mặc kệ chạy về phía Từ Ôn, xích sắt theo bước chân của cậu căng dần ra sau đó hết cỡ. Thiếu niên có chút mất thăng bằng nhưng vẫn giữ vững, nét mặt vì giận dữ mà trở nên đỏ ửng, phẫn nộ chỉ tay về phía bốn người trước mặt.

"Các người làm vậy là có ý gì? Muốn tống tiền? Hừ! Muốn bao nhiêu tôi cho, tốt nhất các người mau chóng thả tôi ra, ít nhất tôi sẽ không lấy mạng chó của các người."

Xích sắt không dài, khoảng cách của cậu với đám người Từ Ôn còn khoảng mấy mét. Có điều nó rất nặng chỉ đứng thôi mà trọng lượng đè lên chân đã gây đau đớn.
">

Truyện Mạt Thế Chi Nếm Thử Vị Của Anh

Kèo vàng bóng đá Juventus vs Verona, 02h45 ngày 4/3: Tin vào Bianconeri

Truyện Mạt Thế Tôi Trở Thành Zombie Ngốc Nghếch

Truyện Gả Cho Cha Nuôi Của Giáo Bá

友情链接