当前位置:首页 > Nhận định > Nhận định, soi kèo Hàn Quốc vs Jordan, 18h00 ngày 25/3: Giành vé 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Nhận định, soi kèo Victor San Marino vs Tuttocuoio, 20h30 ngày 26/3: Bắt nạt chủ nhà
![]() |
Từ trái qua phải: Ông Đồng Văn Ngọc, nhà báo Phạm Huyền, ông Vũ Xuân Hùng và bà Nguyễn Lê Hoa. Ảnh: Lê Anh Dũng |
Có chính sách nhưng doanh nghiệp chưa thấy hấp dẫn
Nhà báo Phạm Huyền: Thưa bà Hoa, vậy đối với các doanh nghiệp như doanh nghiệp nơi bà làm việc thì tiêu chuẩn của một người lao động có thể đáp ứng đổi mới, hội nhập là gì?
Bà Nguyễn Lê Hoa: Đòi hỏi của chúng tôi, mà như tôi hay thích dùng từ là “đề xuất, đề nghị” là các bạn cần thứ nhất là kỹ năng nghề, các bạn đã được đào tạo đúng chuyên môn, khả năng thực tế của các bạn rồi, nhưng các bạn còn cần phải đam mê.
Một kỹ năng nữa chúng tôi rất cần là sự linh hoạt kỹ năng số CMCN 4.0 như các khách mời đã đề cập. Tiếp theo là kỹ năng ngoại ngữ bây giờ là yếu tố then chốt.
Yếu tố then chốt nữa là khả năng làm việc nhóm. Có làm việc nhóm rồi thì sẽ sự tự chủ. Chúng tôi luôn quan niệm một cải tiến nhỏ sẽ làm nên hiệu quả lớn, ngày nào chúng tôi cũng nghĩ từng việc, không có mô-típ cứng nhắc, do đó đòi hỏi người lao động phải có khả năng linh hoạt xử lý.
Chúng tôi đào tạo liên tục. Các bạn có thể mắc lỗi nhưng cơ hội chỉ có 2 lần sai là một lần nhắc nhở rồi, phải cải tiến. Và sự cải tiến đó chính là sự cam kết của doanh nghiệp cũng như người lao động.
Cái chúng tôi đòi hỏi là sự tuân thủ, sự tận tâm nhưng lại tự chủ. Một tư duy chúng tôi thiết lập được để làm nên thành công của doanh nghiệp mình chính là việc quy hoạch chuẩn bị và cuối cùng thực hiện.
Khi làm việc có hệ thống cần quy hoạch tất cả các bước thực hiện, chuẩn bị điều kiện một cách tối ưu thì khi thực hiện sẽ thuận lợi. Một giờ để quy hoạch đáng giá bằng 5 giờ để chuẩn bị, 1 giờ chuẩn bị đáng giá hơn 5 giờ của sự thực hiện. Không có quy hoạch, chuẩn bị tốt thì khi thực hiện chúng ta sẽ suốt ngày phải chạy theo những điều vô ích.
![]() |
Nhà báo Phạm Huyền: Vậy với những yêu cầu, mong muốn doanh nghiệp đưa ra thì trong thời gian vừa qua, sự gắn kết giữa công ty với các cơ sở giáo dục nghề nghiệp (GDNN) như thế nào?
Bà Nguyễn Lê Hoa: Thực sự doanh nghiệp chúng tôi rất cảm ơn các nhà trường đã đào tạo giúp các bạn ấy có một tinh thần làm việc, sự đổi mới, hòa nhập rất nhanh, tuân thủ rất tốt. Điều các bạn mong muốn là hết thời gian thử việc sẽ được đào tạo một năm nữa. Và chúng tôi rất mong muốn doanh nghiệp hỗ trợ các bạn ấy hết mức thì khi kết thúc chương trình đào tạo chúng tôi được dang rộng vòng tay đón các bạn tại doanh nghiệp luôn.
Như với trường thầy Ngọc, hàng tuần nhà trường luôn gọi điện về bộ phận Ban Nhân sự công ty tôi để hỏi tình hình các bạn sinh viên thế nào. Và nhà trường quan tâm từng chút một, vừa rồi dịch Covid-19 bùng phát trở lại thì hỏi han doanh nghiệp có ai mắc không, việc phòng ngừa dịch như thế nào… Đó là sự quan tâm rất tuyệt vời từ phía nhà trường và chúng tôi mong mỏi sẽ còn nhiều trường như thế nữa.
Nhà báo Phạm Huyền: Có thể nói những nhận xét mà chị Hoa chia sẻ rất tích cực. Tuy nhiên thưa ông Hùng, từ các câu chuyện thực tế cho thấy, mặc dù đã có nhiều chất xúc tác, nhiều sự quan tâm, nhưng mối quan hệ giữa ba nhà: Nhà nước – Nhà trường và doanh nghiệp vẫn còn lỏng lẻo, chưa gắn kết. Vậy nguyên nhân là gì và cần cải thiện thế nào để GDNN sớm bắt kịp yêu cầu hội nhập của đất nước?
Ông Vũ Xuân Hùng: Quả thật nếu doanh nghiệp nào mà cũng chủ động, tích cực như Việt Chuẩn thì tôi nghĩ rằng sự gắn kết không phải bàn nhiều nữa. Đó là những doanh nghiệp có tầm nhìn vì họ hiểu rõ chất lượng nguồn nhân lực qua đào tạo quyết định đến năng suất, năng lực cạnh tranh của chính họ.
Nhưng câu chuyện thực tế hiện nay là chúng ta có gần 600 nghìn doanh nghiệp, không phải doanh nghiệp nào cũng vậy. Ở đây tôi chỉ liệt kê 2 nguyên nhân chính của sự lỏng lẻo.
Trước tiên, thôi thì doanh nghiệp đổ lỗi cho chúng tôi nhiều rồi, bây giờ chúng tôi “đổ lỗi” cho doanh nghiệp một chút về vấn đề tham gia và đào tạo nguồn nhân lực cho chính mình.
Mọi thứ hoạt động kinh doanh dịch vụ đầu vào nguyên liệu doanh nghiệp phải mua hết. Riêng một thứ rất quan trọng không phải mua là nguồn nhân lực. Nhưng đúng ra doanh nghiệp có tầm nhìn dài hơi, họ phải quan tâm bỏ tiền cho việc này, tức là họ phải đầu tư đào tạo nguồn nhân lực chứ.
Và không phải là chuyện họ tự đào tạo, doanh nghiệp vừa và nhỏ của Việt Nam rất đông không làm được điều đó. Do đó họ cần gắn kết với các trường, ví dụ như Việt Chuẩn với trường thầy Ngọc.
Hình thức gắn kết với doanh nghiệp bây giờ rất phong phú, đa dạng, từ phối hợp để cử người xây dựng chương trình đào tạo rồi cử người tham gia giảng dạy, tiếp nhận người học đến thực tập, thực hành tại doanh nghiệp… Tuy nhiên đến nay phổ biến nhất vẫn là tiếp nhận người học đến thực tập, còn hình thức xây dựng chương trình đào tạo là không có.
Điều này dẫn đến việc hình thức thực tập chỉ mang tính định danh vậy thôi, còn mình có xây dựng chương trình cùng nhà trường đâu mà biết họ làm được cái gì mà cho làm đúng việc đó. Như vậy khi vào doanh nghiệp người học thậm chí phải chấp nhận chỉ được quan sát, chứ không được trực tiếp làm.
Cho nên câu chuyện đầu tiên chính là nhận thức của chính doanh nghiệp về trách nhiệm của mình trong việc tham gia đào tạo. Doanh nghiệp phải gắn kết với nhà trường bắt đầu từ khâu xây dựng chương trình, nói cho nhà trường biết tôi muốn làm ra sản phẩm như thế này thì chương trình đào tạo cũng phải phù hợp để làm ra sản phẩm này chứ.
![]() |
Nguyên nhân quan trọng thứ 2 chúng tôi phải tự nhận là vấn đề cơ chế chính sách. Chính phủ rất quan tâm vấn đề này, và bản thân Tổng cục GDNN chúng tôi thời gian qua cũng tham mưu cho Bộ LĐ-TBXH, cho Chính phủ ban hành nhiều cơ chế chính sách.
Nhưng qua khảo sát từ phía doanh nghiệp thì nhiều chính sách chưa tiếp cận được với họ hoặc thậm chí họ còn không có thông tin. Còn đối với doanh nghiệp biết thì họ cho rằng chính sách không đủ hấp dẫn họ. Ví dụ tổng giám đốc một công ty của Đài Loan có trao đổi với tôi, ví dụ Nhà nước cho chúng tôi trong tổng doanh thu của sản xuất kinh doanh mấy phần trăm miễn giảm thuế hoàn toàn thì ok, nhưng mức mà chính sách đưa ra hiện nay thấp quá, không đủ sức hấp dẫn.
Bên cạnh đó, cơ chế chính sách của chúng ta đang hướng tới tạo ưu đãi cho doanh nghiệp nhưng lại không có chế tài theo hướng gần như bắt buộc phải tham gia GDNN. Ở Đan Mạch cũng có đến 70% doanh nghiệp vừa và nhỏ nhưng họ vẫn làm được một điều là có một quỹ đào tạo nghề nghiệp, bất cứ doanh nghiệp nào cũng phải đóng góp hàng năm cho quỹ đó. Doanh nghiệp nào tham gia đào tạo được cùng nhà trường thì không phải đóng góp hoặc được dùng số tiền từ quỹ đó cho doanh nghiệp. Nhưng chúng ta không làm được điều này vì chưa có chế tài.
Nhà trường phải tự đổi mới chính mình
Nhà báo Phạm Huyền: Ý kiến của thầy Ngọc về vấn đề này thế nào ạ?
Ông Đồng Văn Ngọc: Lúc ban đầu để nói hợp tác được với doanh nghiệp thực sự cũng hơi khó. Tuy nhiên kinh nghiệm của chúng tôi đến thời điểm này là đầu tiên các nhà trường phải tự đổi mới chính mình, từ nhận thức cho đến tất cả các khâu trong nhà trường để cho thấy sức hấp dẫn của mình với doanh nghiệp.
Sự hấp dẫn đó nằm ở chỗ anh phải có một đội ngũ giảng viên tốt, phải chứng minh cho doanh nghiệp thấy sản phẩm đào tạo của anh là sinh viên tốt nghiệp ra trường người ta sử dụng được ngay, nếu có đào tạo bổ sung thì càng ít càng tốt.
Qua hết một thời gian quá độ, các năm gần đây chúng tôi hợp tác được với một loạt doanh nghiệp lớn, trong đó những doanh nghiệp tham gia sâu vào hoạt động chung của nhà trường từ thiết kế, chỉnh sửa chương trình rồi trong các khâu đào tạo, đánh giá đầu ra.
Nhân đây tôi cũng xin mạn phép mượn diễn đàn này kêu gọi doanh nghiệp trong cả nước hãy đến với các trường trong hệ thống GDNN, là các trường cao đẳng, trung cấp, các trung tâm đào tạo, GDNN. Nguồn nhân lực được đào tạo đang dồi dào mà nguồn lực chúng tôi đang miễn phí do được hưởng chế độ chính sách của Nhà nước, đang được đầu tư rất tốt, bài bản, chỉn chu và cầu thị. Tôi cam kết nếu doanh nghiệp không hài lòng, cá nhân tôi sẽ chịu trách nhiệm đối với trường chúng tôi.
![]() |
Nhà báo Phạm Huyền: Vâng, thưa bà Hoa, bà có suy nghĩ thế nào về điều ông Hùng vừa nói tới là phải “đổ lỗi” một chút cho doanh nghiệp?
Bà Nguyễn Lê Hoa: Bản thân doanh nghiệp cũng luôn luôn cam kết và mở rộng vòng tay đón những sinh viên, chuyên gia như thầy Ngọc vừa nói. Doanh nghiệp luôn là nơi sẵn sàng chi trả tốt nhất cho người lao động vì đó là tài sản của doanh nghiệp, là nguồn lực không thể đong đo nhìn thấy được bằng mắt thường.
Nhưng để nói tham gia vào GDNN thì doanh nghiệp hoàn toàn chưa nhìn thấy nhiều cơ chế chính sách dành cho mình. Cá nhân tôi mong muốn thời gian tới doanh nghiệp hợp tác như lâu nay được tạo điều kiện từ phía trường cung ứng nguồn lao động chất lượng rất tốt, cũng mong muốn nhà nước giảm thuế như ông Hùng có đề cập nhưng là trên thực tế chứ không phải trên chính sách, trên giấy.
Ví dụ, quan niệm cũ là người lao động khi được tuyển dụng vào là làm việc, làm việc. Nhưng ở Việt Chuẩn, chúng tôi sẵn sàng thấy mắc lỗi là lại đào tạo. Chi phí đào tạo này có ra sản phẩm ngay tại chỗ đâu và chiếm ngân sách của chúng tôi cũng là nhiều đấy ạ.
Ông Vũ Xuân Hùng: Chúng ta đã có Luật Giáo dục 2014 cũng như Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của các luật về thuế 2014 và Nghị định 15 rồi các thông tư hướng dẫn của Bộ Tài chính về vấn đề quyền và trách nhiệm của doanh nghiệp trong hoạt động GDNN.
Đặc biệt trong Luật Giáo dục có tuyên bố rằng doanh nghiệp được miễn trừ thuế thu nhập doanh nghiệp đối với tất cả các khoản chi cho hoạt động đào tạo của doanh nghiệp và khi doanh nghiệp tham gia hoạt động đào tạo nghề nghiệp với các cơ sở GDNN. Ví dụ chi phí cho nguyên nhiên vật liệu, cho việc doanh nghiệp tổ chức đào tạo cho người học, thực hành, thực tập tại doanh nghiệp, chi phí hỗ trợ, phụ cấp cho người học, chi phí trả lương cho người hướng dẫn, chi phí tài liệu, v.v…, toàn bộ được tính vào khấu trừ thu nhập trước thuế, tức là được miễn trừ thuế thu nhập doanh nghiệp.
Ngoài ra khi doanh nghiệp nhập khẩu những máy móc thiết bị mà Việt Nam không có phục vụ cho quá trình đào tạo tại doanh nghiệp thì được miễn thuế xuất nhập khẩu thậm chí thuế giá trị gia tăng nếu trong quá trình học người học làm ra sản phẩm.
Nghĩa là những chính sách là có, ở đây chúng tôi chỉ băn khoăn tìm hiểu từ các doanh nghiệp là thực sự họ thấy chúng hấp dẫn hay chưa thôi. Nhưng như chị Hoa và một số doanh nghiệp chia sẻ với tôi là không biết mình được chính sách hỗ trợ gì của nhà nước, mà thôi thì bây giờ cứ tham gia cùng các nhà trường mang tính tự giác, tự phát, tự có tầm nhìn và tự thấy có trách nhiệm cho việc đó. Qua những chia sẻ như vậy chúng tôi sẽ bổ sung vào giải pháp để tăng cường truyền thông, thông tin đến các doanh nghiệp về chính sách của nhà nước.
(Còn tiếp)
VietNamNet thực hiện
“Hội nhập giáo dục nghề nghiệp là một quá trình lâu dài, đã được chuẩn bị khá công phu và có lộ trình, chứ không phải đến ngày nay chúng ta mới bàn”, ông Vũ Xuân Hùng, Vụ trưởng Vụ Đào tạo Chính quy, Tổng cục Giáo dục nghề nghiệp.
" alt="“Muốn hấp dẫn doanh nghiệp, nhà trường phải tự đổi mới chính mình”"/>“Muốn hấp dẫn doanh nghiệp, nhà trường phải tự đổi mới chính mình”
Trường
Mầm non
Tiểu học
Trung học
Trường Quốc tế Liên Hợp Quốc – UNIS
(quận Tây Hồ)
309 - 614
760
803 - 910
Trường Quốc tế Anh - BIS Hà Nội
(quận Long Biên)
317 - 472
607 - 679
782 - 896
Trường Quốc tế Hà Nội - HIS
(quận Ba Đình)
418
567 - 578
625 - 738
Trường Quốc tế ParkCity Hà Nội – ISPH
(quận Hà Đông)
359
437 - 551
551 - 646
Trường Song ngữ Quốc tế Horizon
(quận Tây Hồ)
273
257 - 464
281 - 527
Trường Quốc tế Singapore – SIS
(quận Hoàng Mai)
144 - 338
243 - 472
276 - 589
Trường Quốc tế Nhật Bản - JIS
(quận Hà Đông)
100 - 150
240 - 260
260 - 400
Trường Quốc tế Pháp - LFAY
(quận Long Biên)
122 - 170
139 - 190
161 - 227
Học phí các trường quốc tế tại Hà Nội cao nhất hơn 900 triệu đồng
>> “Hội đồng giáo sư phải là các nhà khoa học xứng đáng nhất”
>> Tiêu chuẩn giáo sư mới khác trước đây như thế nào?
Thông tin từ văn phòng chức danh giáo sư Nhà nước cho hay, ngày 31/8/2018, Thủ tướng Chính phủ đã ban hành Quyết định số 37/2018/QĐ-TTg quy định tiêu chuẩn, thủ tục xét công nhận đạt tiêu chuẩn và bổ nhiệm chức danh giáo sư (GS), phó giáo sư (PGS); thủ tục hủy bỏ công nhận chức danh và miễn nhiệm chức danh GS, PGS thay thế các Quyết định số 174/2008/QĐ-TTg và Quyết định số 20/2012/QĐ-TTg.
Thực hiện quyết định này, HĐCDGSNN đang khẩn trương phối hợp với các đơn vị chức năng thuộc Bộ GD-ĐT tạo soạn thảo quy chế tổ chức, hoạt động của HĐGS các cấp; kiện toàn HĐGSNN, HĐGS ngành/liên ngành; hướng dẫn các cơ sở giáo dục đại học thành lập HĐGS cơ sở và lên kế hoạch triển khai xét công nhận đạt tiêu chuẩn GS, PGS đợt sắp tới.
Để có đủ thời gian chuẩn bị các điều kiện cần thiết cho việc triển khai xét công nhận đạt tiêu chuẩn GS, PGS theo quyết định mới, tại phiên họp ngày 18/9/2018, Thường trực HDDCDGSNN đã quyết định triển khai đợt xét đầu tiên theo Quyết định số 37/2018/QĐ-TTg vào đầu năm 2019.
Song Nguyên
Ngoài 5 tiêu chuẩn chung, ứng viên đạt chuẩn giáo sư phải có 9 tiêu chuẩn riêng, PGS có 8 tiêu chuẩn riêng. Điểm khoa học quy đổi cho các ứng viên thuộc lĩnh vực khoa học tự nhiên, kỹ thuật và công nghệ, khoa học sức khỏe tăng lên.
" alt="Năm 2018 không xét công nhận chức danh giáo sư"/>Kèo vàng bóng đá Bosnia vs Cyprus, 02h45 ngày 25/3: Khách gây thất vọng
Theo đại diện Đại học Đà Nẵng, có nhiều lý do khác nhau một số viên chức được cử đi đào tạo ở nước ngoài đã hết thời hạn nhưng chưa về nước như đang tham gia các chương trình, dự án nghiên cứu cùng các giáo sư nước ngoài, điều kiện làm việc, thu nhập, gia đình…
“Theo quy định, ngoài cam kết của viên chức khi được cử đi học và quyết định bồi hoàn kinh phí khi không thực hiện đúng cam kết, nhà trường không có chế tài nào khác để buộc viên chức phải về nước khi hết thời hạn học tập.
Trong thời gian tới, Đại học Đà Nẵng cùng với các trường đại học thành viên sẽ tiếp tục tăng cường công tác quản lý, vận động viên chức hoàn thành tốt nhiệm vụ học tập đúng hạn để về lại trường tiếp tục công tác”, đơn vị này thông tin.
Đại diện Đại học Đà Nẵng cho biết thêm, thời gian quan đã làm thủ tục cử tổng số 246 viên chức đi đào tạo tiến sĩ ở nước ngoài theo các Đề án từ nguồn ngân sách Nhà nước và từ năm 2005 đến nay cử hơn 1.000 viên chức đào tạo tiến sĩ bằng học bổng ngoài ngân sách Nhà nước.
Ông Cao Xuân Tuấn – Trưởng Ban tổ chức cán bộ Đại học Đà Nẵng, thông tin, với 15 trường hợp học bằng kinh phí cá nhân hoặc học bổng giáo sư, cơ sở đào tạo nước ngoài cấp, trước đây Đại học Đà Nẵng có chế độ khuyến khích đi học, có hỗ trợ mỗi tháng 40% lương cơ bản. Hiện nay, nhiều người đã chủ động bồi hoàn lại số tiền hỗ trợ này. Còn 4 trường hợp được cử đi học theo các đề án từ nguồn ngân sách Nhà nước chưa trở về thuộc các trường như Đại học Bách khoa Đà Nẵng, Đại học Sư phạm Đà Nẵng, Đại học Kinh tế.
Trước đó, VietNamNet đưa tin, ngày 13/3, Công an TP Đà Nẵng tổ chức Hội nghị Sơ kết 5 năm thực hiện Chỉ thị 01/2018 của Thủ tướng Chính phủ về tăng cường phòng ngừa, đấu tranh, ngăn chặn tình trạng người Việt Nam xuất cảnh, di cư trái phép, cư trú và lao động bất hợp pháp, vi phạm pháp luật ở nước ngoài.
Theo số liệu báo cáo, có tình trạng công dân không thực hiện đầy đủ nghĩa vụ khi được cử đi du học theo các Đề án, chương trình của TP Đà Nẵng, của các đơn vị sự nghiệp gây dư luận không tốt như nhiều trường hợp cán bộ, giảng viên thuộc Đại học Đà Nẵng sau khi hoàn thành xong quá trình đào tạo, công tác ở nước ngoài đã tiếp tục cư trú, làm việc ở nước ngoài, không về nước theo hợp đồng ký kết.
Hàng chục giảng viên được cử đi học nước ngoài không về, ĐH Đà Nẵng nói gì?
Cô gái trẻ đẹp đến nhà, chồng tái mặt khi bí mật bị lộ
Ngoại tình với vợ cũ, nam bác sĩ chết lặng khi biết sự thật
Cô dâu tuổi 30 bất lực xách va li rời nhà chồng đêm tân hôn
Lý do khiến hai vợ chồng chậm trễ việc cưới xin là vì bố mẹ tôi không đồng ý. Ngay lần đầu tiếp xúc, ông bà nhận xét chồng tôi không đứng đắn.
Theo bố mẹ tôi, ngoại hình anh trông lịch sự, nhã nhặn nhưng "khuôn mặt có gì đó không thật". Thế nhưng tôi gạt hết, vẫn đắm đuối với tình yêu đầu đời.
Khi ấy với tôi mọi thứ đều màu hồng. Tôi chỉ ước có ngôi nhà nhỏ, ngày ngày cùng chồng chăm sóc con.
Đến lúc bố mẹ phản đối gay gắt, ép con gái chia tay, tuổi trẻ nên tôi ngang bướng ôm đồ đạc, đến phòng trọ sống cùng anh. Bất lực trước con gái, bố mẹ tôi buông xuôi, không thèm quan tâm. Hai người cấm tôi bước chân về nhà.
Tôi buồn bã nhưng vẫn kiên định với niềm tin của mình, cố gắng chứng minh bố mẹ đã nhìn lầm người. Anh đưa tôi về quê đăng ký kết hôn. Mãi đến năm tôi sinh con gái, ông bà ngoại mới tha thứ. Qua lại chăm sóc con cháu.
Khi con lên 5 tuổi, chúng tôi mua được căn hộ chung cư thoáng đãng, rộng rãi. Sự nghiệp tôi có phần thăng hoa, tiền bạc kiếm dễ dàng. Tuy nhiên, công việc của chồng gặp nhiều trục trặc. Bao vốn liếng đầu tư đều mất sạch.
Được bố mẹ hai bên ủng hộ, tôi và anh mới tính đến chuyện tổ chức hôn lễ. Thế nhưng, cách ngày cưới 2 tháng, tôi chết điếng biết con người thật của chồng.
Phải thừa nhận 2 năm nay, đời sống gối chăn của chúng tôi có phần giảm sút. Tôi vẫn chiều chuộng chồng nhưng anh có vẻ thờ ơ.
Một lần đi ăn trưa cùng bạn, tôi vô tình bắt gặp anh đang đèo cô bé đồng nghiệp trên xe. Hai người ôm ấp, tình cảm. Tôi im lặng, phóng xe bám đuôi. Cặp đôi về thẳng nhà tôi. 30 phút sau, tôi mở cửa khe khẽ vào nhà.
Tất cả những gì cần chứng kiến, tôi đều trông thấy cả.
Bị cắm sừng, tôi khá sốc, ruột gan như lửa đốt, đôi mắt ầng ậc nước. Phải cố gắng lắm, tôi mới ngăn được tiếng khóc nức nở. Chẳng hiểu nghĩ thế nào, tôi lấy điện thoại, quay lại một số hình ảnh.
Đã vậy, anh ta còn than với người tình rằng, không còn cảm giác với vợ. Theo chồng tôi nói, 4 năm nay, anh ta quan hệ với rất nhiều đàn bà, từ đồng nghiệp, gái bia ôm và cả Trâm - cô vợ của bạn thân.
Nghe chồng kể chiến tích tình trường với người phụ nữ kia, tôi không chịu nổi, bỏ ra ngoài.
Cô bạn thân đưa tôi vào một quán cà phê ngồi. Tôi bật khóc tức tưởi, cứ ngỡ rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc, có một tổ ấm và người chồng biết yêu thương vợ con, vậy mà gặp bi kịch đau đớn.
Trong đầu tôi lóe lên suy nghĩ trả thù, cho gã chồng trăng hoa bẽ mặt. Tối hôm đó, tôi về nhà vẫn tỏ ra bình thường, nấu nướng cơm nước và bàn với chồng kế hoạch làm một tiệc cưới nhỏ, ấm cung, khách mời chỉ khoảng 20 người, hầu hết là người thân trong gia đình và bạn bè thân thiết.
Anh ta vẫn bày tỏ tình cảm với vợ, hẹn cuối tuần đưa con gái đi mua váy. Trước ngày cưới, tôi cho chuẩn bị file ghi âm.
Sau thủ tục trao nhẫn cưới, tôi thông báo đã chuẩn bị món quà đặc biệt, dành tặng chồng. Lúc này, chú rể tái mặt khi thấy xuất hiện lời của mình và cô gái khác.
Khách khứa rì rầm bàn tán. Đến đoạn ghi âm anh ta thú nhận từng quan hệ với vợ bạn thân, thì anh bạn này lao lên sân khấu. Cuộc ẩu đả xảy ra, chồng tôi bất ngờ bị đánh, không kịp chống đỡ, lảo đảo ngã xuống đất. Tôi cầm míc, thông báo với gia đình mình sẽ gửi đơn ly hôn, ngay sau tiệc cưới này.
Trở về nhà, bố mẹ tôi im lặng, thở dài. Mẹ tôi rơm rớm nước mắt nói: “Ngày trước bố mẹ khuyên can, con bỏ ngoài tai. Giờ xảy ra cơ sự này, mẹ biết con đau khổ nhưng vợ chồng bỏ nhau, con bé nó thiệt thòi”.
Cả đêm tôi mất ngủ, trằn trọc. Chồng nhắn tin, xin vợ cho cơ hội quay lại nhưng trái tim tôi chỉ thấy lạnh băng, nhức nhối. Tôi cũng chưa biết phải làm sao...
Về trường hợp này, chuyên gia tâm lý Nguyễn An Chất chia sẻ: "Trước hết tôi cảm thấy rất đáng tiếc cho cặp vợ chồng này. Cặp đôi dù chưa tổ chức lễ cưới nhưng đã chung sống, có đăng ký kết hôn. Như vậy về mặt pháp luật họ là vợ chồng. Việc anh chồng ngoại tình trong thời gian hôn nhân là hành vi sai trái, vi phạm đạo đức, vi phạm Luật Hôn nhân và Gia đình. Cô vợ có thể khởi kiện ra tòa án. Tuy nhiên, việc cô vợ ghi âm, trả đũa anh chồng như vậy cũng không nên. Nếu cảm thấy không thể tha thứ thì có thể dừng đám cưới, làm thủ tục ly hôn, bắt đầu lại cuộc sống mới. Vì tôi nghĩ nếu có quay lại, vợ chồng họ cũng khó có thể hạnh phúc như ban đầu. Nếu sợ con tổn thương có thể thẳng thắn trò chuyện, dần dần cháu bé sẽ hiểu và thông cảm cho bố mẹ". |
Người hâm mộ bất ngờ về cuộc sống của Johnny Trí Nguyễn sau 10 năm gây chấn động màn ảnh.
" alt="Chồng ngoại tình trước ngày cưới, cô dâu hành xử bất ngờ"/>Ngoại ngữ (chủ yếu là Tiếng Anh) là môn bắt buộc trong kỳ thi tốt nghiệp THPT 2020. Năm nay do dịch Covid-19, kỳ thi tốt nghiệp được chia làm 2 đợt. Trong đó, đợt 2 là những thí sinh ở các địa phương đang giãn cách xã hội và những thí sinh thuộc diện F1, F2 cả nước.
Trước đó năm 2019, cả nước có 789.435 thí sinh dự thi môn Tiếng Anh.
Điểm trung bình môn Tiếng Anh là 4,36.
Điểm trung vị 4.
Có 542.666 bài thi môn Tiếng Anh dưới điểm trung bình chiếm 68,74%. Môn thi này cũng có 630 bài thi bị điểm liệt (<1). Có 299 bài thi đạt điểm 10
Điểm số có nhiều thí sinh đạt nhất là 3,2.
Trong khi đó, kỳ thi THPT quốc gia năm 2018, điểm trung bình của môn tiếng Anh trên cả nước là 3,91 điểm.
Trong tổng 814.779 thí sinh dự thi có 637.335 thí sinh– chiếm 78,22% có điểm dưới trung bình là. Kỳ thi cũng ghi nhận 2.189 thí sinh – chiếm 0,0026% bị điểm liệt.
Điểm số có nhiều thí sinh đạt nhất của môn thi tiếng Anh thi THPT quốc gia 2018 là 3 điểm. Trong khi đó chỉ có 76 thí sinh đạt điểm 10. Số thí sinh đạt từ 9 đến 9,8 điểm là 4.838 thí sinh. Có 732 thí sinh bị điểm 0.
" alt="Đáp án mã đề số 424 môn Tiếng Anh tốt nghiệp THPT 2020"/>