Thẩm Mặc vui vẻ nấu một bàn cơm ngon tự mình chúc mừng một chút thành tích học tập của mình. Kể từ khi sống một mình từ năm năm trước cậu đã học được cách tự yêu bản thân mình,ệnTựDưngPhátHiệnEmTraiRấtĐángYêchỉ số chứng khoán mỹ vui vẻ chỉ vì những điều nhỏ bé xung quanh.
Cửa lớn bên ngoài mở ra, Thẩm Mặc mải ngâm nga mà không nghe thấy, đến khi cậu bê món cuối cùng ra bàn thì giật mình phát hiện một người đàn ông cao lớn đang đứng trước mâm cơm. Hình bóng này, cậu nhận ra.
Người anh trai lớn vẫn luôn xuất hiện trên bản tin và báo trí nổi tiếng là người trẻ tuổi thành công nhất, không những có tài lại còn có sắc. Kể từ khi cha mẹ mất vào chuyến du lịch năm đó, anh trai lớn và anh trai thứ đã gồng gánh cả Thẩm thị và còn phát triển hơn cả trước kia. Nhưng cũng vì vậy mà thật lâu rồi, bọn họ không quay trở về nhà chính.
Cũng bởi vì không ai ở nên toàn bộ gia nhân đều bị điều đi tới nơi ở mới, còn căn nhà đầy kỉ niệm này lại trống vắng bao năm chỉ có một mình Thẩm Mặc ở. Cũng từ khi ấy, cậu dường như bị Thẩm gia quên lãng, tự mình đi làm thêm nuôi chính mình.
Đột nhiên nhìn thấy anh cả trở về, liệu có tức giận vì cậu tự ý sử dụng đồ vật ở đây hay không?
Thẩm Kỳ nhìn bàn cơm cảm giác vừa lạ lùng vừa quen thuộc, đã bao lâu rồi anh không nhìn thấy bàn cơm quen thuộc này được bày biện món ăn như vậy, cảm giác gia đình đó đã bao lâu rồi anh không được cảm nhận.
" Những cái này là cậu làm?".
Thẩm Mặc mạc danh kì diệu mà run lên, cậu sợ người anh trai này, hồi bé là như vậy, hiện tại liền có phản xạ tự nhiên. Cậu không dám nói, chỉ cúi xuống gật đầu nhẹ.
Thẩm Kỳ tới giờ mới nhớ ra ngoài Thẩm Quân và Thẩm Hà thì anh vẫn còn một đứa em trai nuôi, thì ra bao năm nay cậu vẫn sống ở đây. " Lấy cho tôi một bát cơm".
Thẩm Mặc ngạc nhiên tròn mắt, anh cả muốn ăn đồ ăn cậu nấu sao? Anh ấy sẽ không ghét bỏ chứ. Đầu thì suy nghĩ linh tinh nhưng bản năng vẫn chạy thật nhanh đi lấy một bát cơm đầy ra đặt trước mặt Thẩm Kỳ.
Randy H.Nelson - cựu CEO công ty tuyển dụng quân sự lớn nhất nước Mỹ
Vậy người lãnh đạo doanh nghiệp phải làm gì? Nelson cho rằng mỗi năm mới đến, các nhà lãnh đạo doanh nghiệp cần phải trả lời 3 câu hỏi:
Câu hỏi thứ nhất: Điều gì sẽ không hề thay đổi trong 3, 5 hoặc 10 năm tới trong ngành của bạn và bạn định vị các sản phẩm, dịch vụ và giải pháp của mình thế nào để thống trị thị trường?
Câu hỏi thứ 2: Điều gì sẽ thay đổi trong ngành của bạn trong 3, 5 hoặc 10 năm tới và buộc bạn phải đổi mới để vượt qua cuộc đua của mình?
Câu hỏi thứ 3: Ba chiến lược hàng đầu mà một đối thủ cạnh tranh khỏe sẽ thực hiện, với mục đích duy nhất là đá bạn ra khỏi doanh nghiệp là gì?
Nội dung trả lời sẽ được dùng để xây dựng thành chiến lược cho năm mới.
Randy tập trung vào việc tư vấn đào tạo cho các giám đốc doanh nghiệp, diễn thuyết về tinh thần lãnh đạo
Quyết định thứ hai- trở thành doanh nhân đúng nghĩa
Cuốn sách “Quyết định thứ hai” (“The second decision”) của tác giả Randy H.Nelson được xuất bản vào tháng 2/2015 bởi nhà xuất bản ForbesBooks
Randy đang viết cuốn sách tiếp theo của mình trong loạt sách mang tên “Quyết định dành cho Doanh nhân”. Loạt sách này bao gồm cuốn sách đầu tiên - cuốn “Quyết định thứ hai” và cuốn sách mà ông đang viết - cuốn “Quyết định thứ ba”. Trong đó, “Quyết định thứ hai” đã được xuất bản bởi ForbesBooks và trở thành “best seller”.
Cuốn sách “Quyết định thứ hai” (“The second decision”) của tác giả Randy H.Nelson được xuất bản vào tháng 2/2015. Theo đánh giá của đông đảo độc giả, cuốn sách không chỉ có cách tiếp cận đơn giản, dễ hiểu mà còn đưa cho bạn đọc “ống kính” để tự nhận thức, đồng thời chỉ ra lộ trình cho người chủ doanh nghiệp trở thành một doanh nhân đúng nghĩa.
Trong “Quyết định thứ hai”, Nelson cho rằng, quyết định đầu tiên bạn làm với tư cách một doanh nhân là bắt đầu thành lập công ty của bạn. Nhưng bạn đã chuẩn bị cho Quyết định thứ hai chưa, đó là trở thành một doanh nhân có trình độ và khám phá vai trò của mình với công ty trong 3-5 năm tới?
Theo từng chương, bạn sẽ khám phá xem mình có phải là một Nhà lãnh đạo sẽ đặt công ty lên vai và đưa nó tiến lên hay bạn thích hợp hơn với vị trí khác trong công ty, hay bạn nên là một người sáng tạo để đưa ra ý tưởng lớn tiếp theo?
Nelson sẽ xác định vai trò của bạn và đưa ra quyết định để giúp công ty tiếp tục phát triển trong nhiều năm tới. Cho dù vai trò nào phù hợp nhất với bạn, “Quyết định thứ hai” sẽ cung cấp sự tự nhận thức và hướng dẫn từng bước - hoặc đào tạo - để trở thành nhà lãnh đạo đủ điều kiện. “Quyết định thứ hai” cũng đưa cho bạn những công cụ cần thiết để trở thành một nhà lãnh đạo mạnh mẽ và hướng dẫn công ty của bạn phát huy hết tiềm năng còn ẩn giấu.
Randy H.Nelson từng là Trung tá Hải quân phụ trách một Tiểu đoàn hơn 100 người. Sau khi tốt nghiệp đại học năm 1983, ông có 6 năm rưỡi làm nhân viên trong dự án điện hạt nhân của Hải quân.
Sự nghiệp kinh doanh của ông bắt đầu vào năm 1991 khi Randy H.Nelson cùng một đối tác sáng lập ra Orion International - một công ty tuyển dụng quân sự. Năm 2002, Randy sáng lập ra công ty thứ 2 là NSTAR Global Services và ông giữ vị trí CEO cho đến tháng 9/2012.
Hiện tại, Randy tập trung vào việc tư vấn đào tạo cho các giám đốc doanh nghiệp, diễn thuyết về tinh thần lãnh đạo với mục tiêu giúp các doanh nhân có được những kỹ năng và kiến thức cần thiết để điều hành doanh nghiệp thành công trong dài hạn.
Ông Jacob Allan Warnor rất bất ngờ, xúc động khi nhận lại tài sản bị đánh rơi.
Trước đó, chiều 12/8, anh Lê Minh Chiến, nhân viên điểm du lịch Vườn thực vật và anh Võ Thành Đức, công tác tại Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Quảng Bình) đang tham quan Vườn Thực Vật thì nhặt được một chiếc ví.
Bên trong chiếc ví có một thẻ VISA mang tên Jacob Allan Warnor cùng một số tiền mặt Việt Nam và Đô la Mỹ.
Anh Chiến và anh Đức đã kiểm đếm toàn bộ tài sản rồi báo cáo lãnh đạo trung tâm Cứu hộ, bảo tồn và phát triển sinh vật để đăng tải thông tin tìm kiếm chủ nhân.
Tiền và vật dụng ông Jacob nhận lại
Sau một ngày đăng tải, Trung tâm tìm được chủ nhân chiếc ví và đã tổ chức bàn giao lại tài sản, gồm: 01 thẻ VISA và số tiền quy đổi tương đương 30.000.000 đồng (gồm 4,7 triệu đồng và 1.180 Đô la Mỹ).
Ông Jacob Allan Warnor rất bất ngờ và lấy làm xúc động khi nhận lại tài sản của mình bị đánh rơi và gửi lời cảm ơn sâu sắc đến anh Chiến, anh Đức, cũng như nghĩa cử cao đẹp của người dân Quảng Bình.
Tôi không có ý định ngồi nhà ăn bám bố mẹ để tiếp tục theo đuổi ước mơ học hành của mình, bởi tôi biết những năm tháng qua bố mẹ đã vất vả, lăn như bống để có đủ tiền lo cho tôi và 2 đứa em của tôi ăn học. Vì thế khi xã có chỉ tiêu tuyển người vào Nam làm công nhân cho khu chế xuất tôi xin phép bố mẹ đăng kí ngay.
Có tuổi trẻ, có văn hóa là tấm bằng tốt nghiệp lớp 12 không khó để tôi hoàn thành khóa học của mình và trở thành công nhân trong dây chuyền sản xuất thiết bị vệ sinh cao cấp. Công việc bận rộn phải theo ca kíp, rồi chạy nước rút để bảo đảm đơn hàng của đối tác nhưng bù lại lương thưởng đủ để chi dùng nhất là người ăn, tiêu tiết kiệm, dè sẻn như tôi thì lâu lâu cũng dành được chút ít gửi về quê biếu bố, mẹ.
Sau 6 năm miệt mài với công việc ở vào tuổi 25 tôi đã sắm được xe máy, thuê được một phòng trọ khép kín đi khóa về mở và tự tin lên kế hoạch để tìm một nửa kia cho mình, khi mà các bạn đồng nghiệp cùng lứa hầu như đã an lành với hạnh phúc gia đình của họ.
Bố mẹ tôi ủng hộ chuyện riêng tư của tôi, bởi ở quê vào tuổi như tôi mà chưa chồng thì được xếp vào hàng gái ế. Bố mẹ không bắt rể, cũng chẳng yêu cầu tôi lấy chồng cùng quê hay có gia đình rồi về gần bố mẹ nên tôi thật thỏa mái khi chọn đối tác cho mình.
Tôi gặp tiếng sét ái tình ngay trong buổi liên hoan họp mặt công nhân toàn khu chế xuất. Giữa hàng ngàn thanh niên nam, nữ vậy mà tôi và anh đã tìm được nhau…
Người yêu tôi tên Thịnh, 29 tuổi, anh đã có gần 10 năm làm công nhân của xí nghiệp may xuất khẩu. Thịnh rất đàn ông từ vóc dáng cao to, khuôn mặt cương nghị, nụ cười ấm áp, chân tình và đặc biệt Thịnh luôn dành tình cảm yêu thương, chăm sóc tôi như đối với em gái bé nhỏ của mình. Mỗi lần đi bên Thịnh tôi thấy tin tưởng, tự hào và vô cùng mãn nguyện vì hạnh phúc.
Yêu nhau chưa đầy nửa năm thì Thịnh giục tôi về quê anh và quê tôi ra mắt gia đình để tiến tới hôn nhân.
Thực lòng tôi rất yêu Thịnh nhưng muốn có thêm thời gian để tìm hiểu vì việc cưới xin là trọng đại là thiêng liêng cả đời. Thế nhưng thật buồn Thịnh lại giận dỗi cho là tôi không muốn đi chung con đường với anh. Anh còn bảo nếu tôi chần chừ thì hai đứa chia tay bởi anh là con một, lại sắp 30 tuổi rồi…
Một buổi chiều muộn ngoài trời mưa sầm sập, Thịnh lại nhắc đến chuyện chia tay khi chỉ có 2 đứa trong phòng trọ của tôi, tôi đã tự nguyện dâng hiến cái ngàn vàng cho Thịnh để chứng minh tình yêu của mình…
Tôi cứ nghĩ sau chuyện hệ trọng đó Thịnh sẽ hiểu lòng tôi, sẽ cùng tôi chờ đợi điều kiện chín muồi cho cuộc tình duyên trăm năm.
Nào ngờ chưa đến một tuần sau Thịnh nhắn tin báo cho tôi biết là anh đã có bạn gái mới, người yêu của anh là cô công nhân mới vào xí nghiệp tròn 20 tuổi, xinh đẹp lại là đồng hương quê anh!
Tôi ân hận! Trái tim tôi như vỡ vụn ra khi nghĩ mình đã ngu muội, dại dột níu giữ tình yêu bằng cái ngàn vàng của người con gái. Bây giờ tôi mới hiểu thế nào là “khôn ba năm, dại một giờ…”.
Bí mật tày trời của ông chủ quán cà phê sau giờ đưa con đến lớp
Tôi chết lặng khi phát hiện chồng đưa con đi học rồi qua thăm nhân tình ở chung cư gần đó. Đau đớn hơn, cô ta đã có thai, sắp đến ngày sinh nở.
评论专区