您现在的位置是:Thời sự >>正文
Truyện Trường Tương Từ
Thời sự816人已围观
简介Tác giả: Anh Tỉnh Lạc NguyệtChuyển ngữ: Tâm DuyệtBiên tập: RaphThành lâu cao ngất,ệnTrườngTươngTừtrự...
Chuyển ngữ: Tâm Duyệt
Biên tập: Raph
Thành lâu cao ngất,ệnTrườngTươngTừtrực tiếp v-league hôm nay tầng tầng gạch xanh¹, bởi vì cơn mưa xuân vừa dứt, mặt tường bị xối rửa hiện ra màu xám đậm. Lá cờ vàng sáng chói phấp phới trên đỉnh thành, những dây tua đen đỏ đan xen đón gió tung bay. Đám quan viên mặc đủ các loại triều phục, dung mạo tư thái nghiêm túc chỉnh tề, dựa theo cấp bậc chức vị mà đứng.
Đứng chính giữa dưới hoa cái² hoạ tiết rồng bay là một chàng trai cao gầy, mặc bộ trường bào tay rộng vàng kim, trường bào thêu cửu long giá vân, bên hông là đai lưng bạch ngọc, buông rũ trường tuệ³ hoa văn hắc hồng vân. Tóc đen được búi lên, dùng kim quan⁴ có đính một viên ngọc cố định lại, để lộ gương mặt tuấn nhã đoan hòa. Thần sắc ngài nhẹ nhàng cười cười, giữa mi mày lại không áp chế được khí chất thâm trầm, ngạo nghễ, thản nhiên của đế vương, quả thật chính là không giận tự uy, tuy cười nhưng lại hàm chứa sự áp bách.
Thân phận ấy không nói cũng biết, chính là tân đế của Đại Khải vừa đăng cơ cách đây nửa năm.
Những đại thần khác đứng ở hai bên, cách hoàng đế khoảng bảy bước chân. Nhưng đứng bên cạnh hoàng đế, kề sát tay trái của bệ hạ, vẫn còn một người nữa. Người nọ mặc một bộ quan phục đỏ nhạt, vạt áo thêu phi nhạn diên hoa⁵, đai lưng màu đen thắt quanh vòng eo tinh tế. Dựa vào phẩm cấp quan phục, chức quan của người này cũng không quá cao, nhưng lại đứng rất gần với hoàng đế, phô bày rõ sự thân mật, gần như đã chạm vào vai hoàng đế.
Nhìn đến dung nhan người nọ, quả nhiên là tuấn mỹ hơn người, thậm chí còn lấn át cả hoàng đế bệ hạ bên cạnh. Hắn cười rất hào sảng, khoan khoái, khóe miệng cong lên, để lộ nụ cười hết sức rạng rỡ. Chỉ có điều, sắc môi hắn nhợt nhạt, khí sắc không đủ, cho nên tất cả thần thái chói mắt đều ngưng đọng trong đôi mắt sáng ngời ấy. Ánh mắt long lanh tròn đầy, lông mi dày đậm tinh xảo, con ngươi nâu trong sáng lưu chuyển, khiến người ta kìm lòng không đặng mà liên tưởng đến hoa đào gió xuân làm xiêu lòng người.
Hắn cứ nói liên tục, trong hoàn cảnh này có vẻ hơi ồn ào, nhưng hoàng đế giống như đã tập mãi thành quen, đôi mắt khép hờ, như cười nhưng lại chẳng cười, như nghe mà lại chẳng nghe, một bộ dáng mặc sức tùy ý. Trong những lão thần mặc triều phục đỏ tía⁶ đứng bên cạnh, dường như có một hai người không kiên nhẫn được, liếc nhìn một cái, rồi lại cúi đầu thở dài, chẳng hề nói gì.
Đó là ngọc diện⁷ công tử của kinh thành, nhị thiếu Diệp gia - Diệp Thiệu Khanh, ỷ vào sự sủng ái của hoàng đế mà những việc xem nhẹ lễ nghi cũng đã làm không ít. Hôm nay hắn mặc triều phục ngay ngắn, búi tóc đội mũ ô sa⁸ đã là không dễ rồi.
Tiếng kèn từ xa truyền tới, nhưng khi truyền đến đây lại trở nên nhè nhẹ khoan thai.
"Cuối cùng cũng đến rồi." Diệp Thiệu Khanh nghe thấy tiếng động liền quay đầu xuống dưới lầu, nheo mắt, nhìn đội quân giáp đen nối đuôi nhau, chầm chậm đến gần. Đập vào tầm mắt là chữ "Diệp" cùng cờ hiệu mang quốc hiệu của Đại Khải đang dẫn đầu. Diệp Thiệu Khanh mỉm cười tiến lên một bước, giống hệt như một đứa trẻ, đặt tay lên bệ tường thành, nhướng người nhoài ra ngoài nhìn. Hoàng đế nhìn hắn một cái, vẫn đứng yên như cũ, phóng xa tầm mắt.
"Định Viễn đại tướng quân đến!"
Theo một tiếng ngựa hí, từ xa, có một người phóng lên trước, trong chốc lát đã đến dưới cổng thành. Hắn tiêu sái tung người xuống ngựa, cúi người quỳ một chân, khôi giáp dày nặng phát ra tiếng va đập mạnh mẽ dứt khoát: "Thần dẫn theo ba vạn đại quân Du Tây, trở về triều."
"Ái khanh mau đứng lên." Hoàng đế đứng trên cổng thành, lộ ra ý cười ôn hòa: "Lần này Diệp tướng quân đánh quân Viêm đại bại, trấn định Tây Cảnh của ta, khải hoàn hồi triều, trẫm rất yên lòng. Thỉnh chư tướng sĩ vào thành, đợi trẫm hậu hĩnh thưởng thêm."
Diệp Minh Tu hai tay ôm quyền, nâng qua đỉnh đầu hành lễ, thanh âm vang dội: "Là nhờ hồng phúc của bệ hạ bảo hộ, thần đại diện chúng tướng sĩ tạ chủ long ân! Bệ hạ vạn tuế, vạn vạn tuế!"
Tiếp lời của hắn là tiếng hô vang đồng thanh của đám tướng sĩ đen nghịt phía sau: "Bệ hạ vạn tuế, vạn vạn tuế!" Tiếng hô dõng dạc của mấy vạn người ở trên bình nguyên rộng lớn bên ngoài thành lũy cứ vang vọng liên tục, hết đợt này đến đợt khác, khí thế oanh tạc, thể hiện sự hùng hồn, sục sôi khi khải hoàn trở về.
Khóe miệng hoàng đế hơi hơi nhếch lên, nhìn qua đội quân, không nói gì thêm. Diệp Thiệu Khanh chống cằm, quay đầu nhìn hắn. Dáng cười của Hoàng đế lúc bấy giờ mới phảng phất vẻ sáng ngời diễm lệ, chỉ có điều, đôi mắt đen của ngài thăm thẳm, chút điểm vui sướng ấy rất nhanh đã bị thu lại, không thể nhìn ra được đang có cảm tình gì.
Diệp Thiệu Khanh quay đầu, vừa đúng lúc Diệp Minh Tu ở bên dưới đứng dậy lên ngựa, lúc đã ngồi vững mới ngẩng đầu trông lại. Diệp Thiệu Khanh lập tức nhướng mày, lộ ra vẻ tươi cười rạng rỡ, mấp máy miệng nhưng không phát ra tiếng, đọc lên hai chữ: "Đại ca". Mắt Diệp Minh Tu thoáng qua ý cười, nhưng trên mặt lại nhíu mày, đánh cho hắn một ánh mắt cảnh cáo. Diệp Thiệu Khanh cúi đầu nhìn lướt qua dáng vẻ đang nằm rạp trên tường thành của mình, đứng thẳng người lên, chẳng hề để bụng, vẫn nhìn Diệp Minh Tu ở bên dưới mà cười mãi. Diệp Minh Tu không nhìn hắn nữa, thúc ngựa chậm rãi tiến vào cổng thành đã mở rộng.
Đợi Diệp Minh Tu đi qua cổng thành, Diệp Thiệu Khanh mới chú ý đến dáng người của phó quan vẫn luôn đi sau Diệp Minh Tu vài bước chân. Y đội mũ giáp có tua đỏ trên đỉnh, người khoác giáp đen, là trang phục bình thường của quân nhân, chỉ để lộ một góc nhỏ trên khuôn mặt. Y lại hơi cúi đầu, Diệp Thiệu Khanh cũng chỉ có thể nhìn thấy hàng lông mày rậm rạp cùng sống mũi của y.
"Đó là Tống..." Diệp Thiệu Khanh nghĩ nghĩ, không nói ra vế sau chữ "Tống" ấy.
"Ngươi đúng là tinh mắt." Hoàng đế cũng vừa thu lại ánh mắt: "Tống Linh Uẩn".
"À, thì ra..." Diệp Thiệu Khanh gật gật đầu: "Người mà đại ca lần này hồi tấu nói là thân tín nhiều lần lập chiến công chính là y?"
Hoàng đế gật gật đầu.
"Bệ hạ phải ban thưởng?" Diệp Thiệu Khanh dừng một chút, nhẹ giọng hỏi.
"Đương nhiên." Hoàng đế nhìn hắn một cái, bình tĩnh nói.
"Thưởng thế nào?"
"Ý ngươi thì sao?"
"Dẫn đầu xông trận, đánh hạ ba thành trì, lấy được thủ cấp đại tướng của quân địch." Diệp Thiệu Khanh sờ sờ mũi: "Cho đảm đương chức vị tướng quân cũng không quá đáng."
"Được." Hoàng đế nhanh gọn đáp lại một câu, nhàn nhạt cười một tiếng, phất tay xoay người.
Diệp Thiệu Khanh khẽ nhíu mày, lại nhìn dưới thành lần nữa, sớm đã không còn thấy thân ảnh người kia, trong lòng âm thầm ngẫm nghĩ. Sau nửa ngày cuối cùng cũng hồi tưởng lại được một chút hình bóng vụn vặt năm xưa của người nọ. Đại khái là hình ảnh một thiếu niên trắng nõn gầy gò, nhìn vào trang giấy khẽ cau mày. Hắn chẳng nhớ rõ nữa, không khỏi lắc lắc đầu. Hắn lại đứng thẳng dậy, hoàng đế đã đi được một đoạn, đang đứng đợi hắn ở bậc thang dẫn xuống thành lâu.
Diệp Thiệu Khanh bước nhanh đến, hoàng đế lườm hắn một cái: "Lại nghĩ tới cái gì?"
Diệp Thiệu Khanh giật giật ống tay áo, lại tiếp tục lắc đầu, không rõ hàm ý mà nói: "Đáng tiếc, đáng tiếc."
Hoàng đế nhẹ nhàng cười "Hừ" một tiếng, cùng sóng vai đi xuống lầu với hắn.
Khắp cả Loan Linh Đài thắp đèn sáng rực như ban ngày, đàn ca sáo nhị⁹, hợp ca huyên náo vang vọng khắp đài.
Trên yến tiệc ăn mừng đại thắng Tây Cảnh, đám vương công đại thần rượu thịt linh đình, nói cười rộn rã. Từ khi tiên đế băng hà đến nay, dường như đây mới là lần đầu tiên Đại Khải chân chính nghênh đón một sự kiện trọng đại đáng vui mừng như vậy.
Diệp Thiệu Khanh rốt cuộc cũng được ngồi chung với Diệp Minh Tu, bàn rượu nhỏ của hai người vốn đã kề sát, hắn lại còn ngồi lấn sang bên bàn của Diệp Minh Tu, chống cằm rũ mắt xem một nhạc kĩ ở đầu bên kia gảy tì bà. Rất nhiều người kính rượu với Diệp Minh Tu, mỗi một chén Diệp Minh Tu đều hào sảng uống cạn, nhưng chẳng có ai chủ động mời rượu Diệp Thiệu Khanh. Bởi vì mọi người đều biết, Diệp Thiệu Khanh thân ôm bệnh cũ, quãng đời còn lại cấm tiệt men rượu. Bên tay hắn chỉ có một chén trà¹⁰, Bạch Loa Tuyết Tiêm trong bát sớm đã nguội lạnh, không động đến dù chỉ một chút.
Diệp Minh Tu chẳng hề nhàn rỗi để mà chú tâm đến Diệp Thiệu Khanh, Diệp Thiệu Khanh có vẻ hơi nhàm chán mà di dời tầm mắt. Ở chủ vị trên đài cao bên kia, hoàng đế cởi long bào vàng kim ra, trên người là lễ phục hắc long đỏ thẫm. Ngài đang nghiêng đầu, thần sắc ấm áp hoà hợp nói chuyện cùng hoàng hậu. Hoàng hậu lấy một miếng bánh ngọt đưa qua, ngài cúi đầu ngậm lấy rồi cắn nhẹ một miếng, lại nói gì đó khiến hoàng hậu mím môi khẽ cười.
Diệp Thiệu Khanh dời tầm mắt, chuyển hướng đến người đang ngồi đối diện, sau lưng một người khác. Tống Linh Uẩn.
Cởi bỏ khôi giáp dày cộm nặng nề, Diệp Thiệu Khanh mới nhìn rõ dáng vẻ của y.
Y ăn mặc cực kì giản đơn, áo ngoài nguyệt sắc, phủ lên kiếm tụ trường bào¹¹ màu đen bên trong, ống tay áo bó vào cổ tay, trông rất có sức sống. Y dùng một cái ngọc quan buộc lại tóc đen trên đỉnh đầu, tóc dài buông xuống, mềm mại vắt trên đầu vai. Trước đó, Diệp Thiệu Khanh chỉ nhớ được một chút về dung mạo của y nhưng không rõ ràng lắm. Bây giờ xem ra, so với ấn tượng trong trí nhớ của hắn lại chẳng sai lệch chút nào-- Đẹp. Đúng vậy, ấn tượng của Diệp Thiệu Khanh đối với vẻ ngoài của Tống Linh Uẩn chỉ sót lại mỗi một từ như thế.
Trời sinh cho Tống Linh Uẩn một gương mặt đạm bạc thanh nhã. Đỉnh mày bình bình chứ không sắc nhọn mạnh mẽ, đôi mắt dài mảnh như lá liễu, chỉ có một mí mắt mong mỏng. Lông mi lại cực kì rậm, cực kì dài, độ cung nơi khóe mắt cũng kéo dài ra, vô tình mang lại cảm giác lôi cuốn đến không ngờ. Môi của y là đẹp nhất, trên mỏng dưới dày, môi châu đầy đặn, mềm mại đỏ tươi. Nếu nhớ lại thuở nhỏ, khi ấy Tống Linh Uẩn chính là thế gia công tử, chẳng bao giờ ra khỏi nhà, da thì trắng như tuyết. Gương mặt ấy lại hơi giống với tướng mạo nữ tử, khó trách lưu lại cho Diệp Thiệu Khanh một ấn tượng có nhiều hình dung đến nữ tử như vậy.
Nhưng giờ đây Tống Linh Uẩn đã thành niên, dáng người cao lớn, lại ở trong quân doanh lâu năm, phơi thành màu da lúa mì. Lúc này nhìn lại, không ngờ lại có một loại cảm giác tuấn lãng thanh dật. Tống Linh Uẩn ngồi ngay ngắn ở bên đó, không chủ động trò chuyện với người khác, nhưng trong yến tiệc, dần dần cũng có người đi tới, cùng y nâng ly cạn chén. Y cũng sẽ đón nhận, tuy bề ngoài không được nhiệt tình, nhưng cũng không cự tuyệt người khác lặn lội ngàn dặm, không mặn không nhạt coi như lịch sự đáp lễ.
Diệp Thiệu Khanh vẫn cứ nhìn y mãi.
Bởi vì trước đó, trên đại điện ban thưởng, hoàng đế phong Tống Linh Uẩn là Chiêu Vũ tướng quân, cũng phong làm Hữu Kiêu Vệ tướng quân¹². Cái trước chỉ là một phong hiệu quan tướng nhàn tản, mà cái sau lại là một chức quan có thực quyền, lĩnh nhận báo kỵ¹³. Câu nói của Diệp Thiệu Khanh khi ở trên tường thành, đương nhiên là chỉ đến phong hiệu "tướng quân" đầu tiên. Hoàng đế ban cho phong hiệu này, có ý muốn giữ Tống Linh Uẩn ở lại thủ hộ kinh thành, không thể đi theo đội quân trở về đóng giữ Tây Cảnh. Mà trước khi hoàng đế phong thưởng, cũng không hề thương lượng với Diệp Thiệu Khanh.
Có lẽ do Diệp Thiệu Khanh nhìn chằm chằm vào y quá lâu, Tống Linh Uẩn tựa như có cảm giác, nhẹ nhàng cau mày, nâng mắt nhìn lại.
Ánh mắt của Diệp Thiệu Khanh và y cùng va vào nhau. Sau khi bị phát hiện đang dòm ngó người khác, vậy mà hắn chẳng hề lúng túng hay ngượng ngùng chút nào. Hắn hơi nhướng mày, cong môi, bày ra một nụ cười ung dung tao nhã.
Vẻ mặt Tống Linh Uẩn sững sờ trong giây lát, nhưng rất nhanh sau đó y liền hạ mi mắt, lịch sự ôn hòa đáp lại bằng nụ cười nhàn nhạt.
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Diệp Thiệu Khanh. Dựa vào lẽ thường mà nói, phản ứng đó của Tống Linh Uẩn mới đúng là bình thường, nhưng trong lòng Diệp Thiệu Khanh lại lờ mờ cảm thấy rất kỳ quái.
Sau một vòng tiếp đón rượu mời, Diệp Minh Tu vừa mới có được khoảng trống nhàn hạ, nhìn qua bên cạnh xem thử, lại chẳng thấy bóng dáng Diệp Thiệu Khanh đâu. Hắn nhíu mày, liếc mắt nhìn lên chủ vị, hoàng đế vẫn ngồi đó như cũ, nội thị đang dựa vào bên tai hắn nói gì đó.
Tags:
相关文章
Kèo vàng bóng đá Genoa vs Lazio, 23h00 ngày 21/4: Khách đáng tin
Thời sựHư Vân - 21/04/2025 11:50 Kèo vàng bóng đá ...
【Thời sự】
阅读更多Những bức tranh về vẻ đẹp thiếu nữ Việt có giá bán kỷ lục
Thời sự Bức Nue (Khỏa thân) của Lê Phổ được chọn làm tranh đại diện cho phiên đấu giá "Thế kỷ 20 và Nghệ thuật đương đại" của nhà Christie's Hong Kong.Trước phiên đấu, giới sưu tầm nghệ thuật dự đoán bức tranh sẽ vượt mức 1 triệu USD. Sau khi gõ búa, tác phẩm giao dịch với giá 1,391 triệu USD. Đây là bức tranh có giá đắt nhất so với những tác phẩm Việt từng bán đấu giá. Năm 2017, một bức tranh của Lê Phổ lập kỷ lục cho tranh Việt đạt mức 1 triệu USD. Kỷ lục ấy nay được phá vỡ bởi bức Nue.Nhiều tác phẩm của danh họa Việt được bán tại phiên đấu giá. Trong ảnh là bức tranh của Nguyễn Phan Chánh được bán với giá gần 444 nghìn USD. Một tác phẩm của Tô Ngọc Vân vượt mức 1 triệu USD. Bức tranh Vỡ mộng giao dịch với giá 1,162 triệu USD. Các tác phẩm của Lê Phổ tại phiên đấu giá đều có mức giao dịch tốt. Giá tranh Lê Phổ hiện thuộc hàng đắt nhất trong số tác phẩm nghệ thuật Việt bán đấu giá. Bức Tắm biển có giá 505 nghìn USD. Tranh lụa Mẹ và con của Mai Trung Thứ vẽ năm 1952, chữ ký và dấu của họa sĩ nằm ở góc dưới bên phải tranh. Tác phẩm bán với giá 151,3 nghìn USD. Lê Thị Lựu được coi là kỳ nữ của hội họa Việt Nam. Bà là nữ họa sĩ đầu tiên của nền mỹ thuật hiện đại Việt. Tranh của Lê Thị Lựu cũng thuộc hàng đắt giá của Việt Nam. Bức tranh Mẹ và con được bán với giá 207 nghìn USD. Lương Xuân Nhị là giáo sư, nhà giáo nhân dân nổi tiếng với các bức tranh chân dung thiếu nữ và phong cảnh sinh hoạt mang vẻ đẹp bình dị của tâm hồn Việt. Bức tranh Gia đình ngư dân có giá 496,8 nghìn USD. Tác phẩm Ông quan của Vũ Cao Đàm được bán với giá 238,8 nghìn USD. Mai Trung Thứ là một trong nhóm tứ kiệt hội họa Việt sống tại Pháp. Tác phẩm Giấc ngủ của ông được bán với giá 318,5 nghìn USD. Tranh Cô gái Việt Nam của Trần Văn Cẩn vẽ năm 1937 được bán với giá 143,3 nghìn USD. Nguyễn Gia Trí là một trong bộ tứ danh họa Việt Nam (Trí, Lân, Vân, Cẩn). Hai bức tranh sơn mài của ông đã được coi là bảo vật quốc gia. Trong ảnh, bức sơn mài khắc họa vẻ đẹp hai thiếu nữ được bán với giá 51 nghìn USD. Nguyễn Tư Nghiêm là danh họa nổi tiếng trong bộ tứ Nghiêm - Liên - Sáng - Phái. Tranh của ông là sự kết hợp hài hòa của bố cục chặt chẽ của phương Tây và cách dùng màu đậm chất Việt. Múa cổ là đề tài mà Nguyễn Tư Nghiêm theo đuổi trong nhiều năm. Bức tranh Múa cổ được bán với giá 27,1 nghìn USD.
">
Theo Zing.vn...
【Thời sự】
阅读更多Lộ diện hình ảnh đám cưới lạ 'cô dâu già
Thời sựNáo loạn vì đám cưới vợ già chồng trẻ"> ...
【Thời sự】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo RB Bragantino vs Cruzeiro, 06h30 ngày 21/4: Ca khúc khải hoàn
- Hà Nội: Thú vị đám rước dâu bằng... xe đạp
- Thon thả hơn thời son rỗi nhờ giảm 40 kg sau sinh
- Nhan sắc thật của dàn sao 'Hậu duệ mặt trời'
- Nhận định, soi kèo Carabobo vs Universidad de Chile, 5h00 ngày 23/4: Đường tình đôi ngả
- BVBank nhận hai giải thưởng về giải pháp thanh toán đổi mới
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Parma vs Juventus, 1h45 ngày 22/4: Tất cả vì Champions League
-
Trang phục đẹp nhưng không phù hợp, dễ gây phản cảm nơi đền chùa (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, đâu đó người ta vẫn bắt gặp những hình ảnh người đi lễ ăn mặc chưa phù hợp, có phần phản cảm. Dù dư luận cũng như truyền thông phản ánh nhiều nhưng những hình ảnh gây nhức nhối vẫn tiếp tục tái diễn dịp đầu xuân này.
“ Vào nơi linh thiêng, tôn kính mà ăn mặc thế rất nhức mắt, phản cảm. Chị em phụ nữ ăn mặc thế thật thiếu hiểu biết”, độc giả Vũ Lý thể hiện sự bức xúc. Bạn Vũ Đình Hoàng thì gay gắt cho rằng, không thể chấp nhận các bạn trẻ ăn mặc nhố nhăng kiểu áo lưới, quần đùi (dù đi tất), áo 2 dây vào chùa đền, nhìn rất phản cảm…
Theo Tiến sĩ Mỹ học Thế Hùng thì đền chùa là nơi đất Phật, linh thiêng, thanh tịnh vì thế người vào chùa phải có thái độ nghiêm túc. “Sách đã nói, vào đền chùa phải ăn mặc nghiêm túc, kín đáo. Người vào chùa phải giữ thân mình sạch sẽ, thơm tho, không sát sinh, hủ hóa…”, Tiến sĩ Mỹ học Thế Hùng nói.
Ông cho rằng việc các bạn trẻ ăn mặc lòe loẹt, hở hang vào chùa là không phù hợp. Ông bày tỏ: “Dù trang phục có được họ coi là năng động, trẻ trung thì cũng không phù hợp với nơi linh thiêng”.
Mặc hở hang đi lễ chùa: Biến tướng đáng lo ngại?
Trao đổi với phóng viên Dân trí, nhà sử học Lê Văn Lan cho rằng thực trạng đi lễ chùa hiện tại có rất nhiều điều để phàn nàn. “Bây giờ người ta đi chùa không phải để thỏa mãn nhu cầu tâm linh, hướng về cõi thiện, cõi phật mà để ăn mặc sang trọng, khoe mẽ, mang tiền đến cài vào tay phật rồi thì cúng bái đồ xa xỉ, tốn kém. Đấy là biến tướng của việc đi chùa thời bây giờ, rất đáng lo ngại”, ông nói.
Nhà sử học Lê Văn Lan cho rằng, ăn mặc phải phù hợp với hoàn cảnh, không thể tùy tiện... (Ảnh: Nguyễn Hằng) Theo nhà sử học Lê Văn Lan, nhiều người bị phê phán khi ăn mặc hở hang, lố lăng nơi đền chùa. “Đang có sự biến đổi về việc ăn mặc. Nhưng ăn mặc cũng phải tùy hoàn cảnh, môi trường. Không thể mặc bộ vest sang trọng để đi gánh đất, cũng không thể mặc cũn cỡn, ít vải trên người mà đi đền chùa, hướng về cõi phật”, ông Lê Văn Lan nhấn mạnh.
Cũng theo nhà sử học, việc ăn mặc rất dễ điều chỉnh nhưng nhiều người chưa điều chỉnh được việc đó là vì ý thức kém.
Xoay quanh ý thức của người dân đi lễ chùa, Tiến sĩ Vũ Việt Anh- chuyên gia giáo dục cho rằng cách ăn mặc, hành động thiếu ý thức là do các bạn trẻ chưa được giáo dục đúng đắn, kịp thời về “phần mềm” như kỹ năng sống, giao tiếp, ứng xử trong xã hội.
“Hiện nay, nhà trường vẫn là nơi chú trọng truyền đạt kiến thức, còn gia đình thì các ông bố bà mẹ quá bận với công việc, ít có thời gian chuyện trò, dạy dỗ con cái. Theo tôi, bố mẹ, gia đình là môi trường đầu tiên của mỗi cá thể. Tôi đã thực hiện chuyên đề “Tương lai con nằm trong tay bạn”, và đã đến lúc các bậc phụ huynh nên hiểu rõ trách nhiệm của mình trong việc định hướng, uốn nắn nhân cách con cái, không thể đổ lỗi tất cả cho hệ thống giáo dục”, Tiến sĩ Vũ Việt Anh nói.
(Theo Dân Trí)
Sao Việt với áo lưới: Từ phá cách đến phản cảm
- Áo lưới là xu hướng thời trang gợi cảm, được tạo thành bởi kết cấu sợi đan vào nhau.
" alt="“Không thể mặc cũn cỡn, lố lăng để hướng về cõi Phật”">“Không thể mặc cũn cỡn, lố lăng để hướng về cõi Phật”
-
- DJ Hoàng Anh, cánh chim đầu đàn của DJ Việt, đã có những chia sẻ cá nhân thú vị về chương trình Tài năng DJ 2016 đang hứng chịu “mưa đá” từ cộng đồng mạng.
- Anh nói gì về chương trình Tài năng DJ đang gây tranh luận mạnh mẽ trong nhiều ngày nay?
Khi đựợc xem số vừa qua của chương trình, tôi thấy rằng đây là một chương trình về DJ mang tính "giải trí" cao mang lại cho tôi tiếng cười và những giây phút thư giãn.
- Từ "phù thuỷ âm nhạc" được công chúng dành tặng cho những DJ có sức ảnh hưởng trong nghề và trong cộng đồng. Đây không thể là một danh xưng phổ biến mà DJ nào cũng dễ dàng được thừa nhận. Theo anh, để trở thành một "Phù thuỷ âm nhạc", người DJ cần những tiêu chí gì?
Người ta gọi một DJ là "phù thủy âm nhạc" là vì họ có thể biến hóa một bài nhạc quen thuộc bạn thường nghe mỗi ngày thành một tác phẩm hoàn toàn khác ngay trước mặt bạn với bàn mixer. Họ có thể đọc được đám đông cả trăm người có thể lên đến hàng chục ngàn người đang muốn gì, để làm không khí bùng nổ bằng cách nối những đoạn nhạc đầy ngẫu hứng ... Một DJ cũng như một nhạc công, để có được kĩ thuật tốt cần phải rèn luyện, để nổi bật cần phải có cảm thụ âm nhạc tốt, và phải tự sản xuất được âm nhạc của mình.
DJ Hoàng Anh là một trong những tên tuổi hàng đầu của DJ Việt.
- Theo anh, một người không biết chơi nhạc mà chỉ bật nhạc mix sẵn rồi nhún nhảy theo liệu đó có phải là DJ hay không?
Chúng ta đều biết một người bật nhạc rồi nhún nhẩy theo nhạc một cách chuyên nghiệp, mang tính chất biểu diễn thì gọi là vũ công. Còn bật nhạc và nhún nhẩy theo nhạc tùy hứng thì gọi là "người yêu nhạc".
- Trong tập đầu tiên của chương trình, nhiều thí sinh đã công nhiên sử dụng những bản mix nổi tiếng trong giới DJ Việt Nam, thậm chí là trên thế giới như Animals của DJ lừng danh Martin Garrix. Tuy nhiên có ý kiến cho rằng DJ không phải là Producer nên họ có quyền sử dụng bản mix sẵn để chơi. Quan điểm của anh trước ý kiến này như thế nào?
Đúng là DJ không phải là producer (nhà sản xuất) nên họ có quyền sử dụng bản gốc để chơi nhưng như tôi nói ở trên, một DJ giỏi sẽ có khả năng biến hóa bản nhạc gốc ấy thành một cái gì đó mới mẻ và độc đáo.
- Trong khuôn khổ giới hạn cho phép của nghề, một DJ ngoài việc chơi nhạc có thể cầm mic lên hát một bài hoặc bỏ nhạc chạy ra nhảy cùng vũ công (như trong chương trình) hay không, thưa anh?
Dĩ nhiên không ai cấm một DJ nhảy hay cầm mic hát nhưng để đánh giá tài năng của một DJ thì không ai dựa trên những hành động trên. Muốn nghe hát tôi sẽ đi nghe ca sĩ hát, muốn xem nhảy tôi sẽ đi xem những vũ đoàn.
- Trang phục, ngoại hình có quan trọng với một DJ không? Hay là người DJ chỉ cần chơi nhạc hay là đủ và họ có quyền mang bất cứ bộ dạng, hình thức nào lên sân khấu?
Sau âm nhạc thì trang phục và ngoại hình cũng đóng vai trò quan trọng với một DJ. Tuỳ phong cách âm nhạc và phong cách biểu diễn mà người DJ có thể chọn cho mình những trang phục thích hợp.
“Phù thuỷ âm nhạc” trong một lần dùng âm nhạc gắn kết cộng đồng.
- Từng mang nhiều định kiến như "DJ là nghề sống về đêm" nên thời gian trước, công chúng vẫn tin rằng DJ là những người đứng trong "bóng tối", chỉ đứng sau và hỗ trợ sự nghiệp của các ca sĩ. Nhưng trong một vài năm gần đây, sự trồi lên của các DJ trên truyền thông cả nước cộng với đà phát triển mạnh mẽ của EDM đã đưa vị thế DJ tương đương như một nghệ sĩ. Anh đánh giá gì về tiến trình này?
Cái bạn nói đến là producer chứ không phải DJ. Producer là người sản xuất các sản phẩm âm nhạc, đứng đằng sau các ca sĩ và DJ là người biểu diễn các sản phẩm đó. Có DJ kiêm cả producer, có DJ thì chỉ chơi nhạc. DJ được mọi người biết đến nhiều hơn sẽ góp phần vào sự phát triển của nhạc điện tử ở Việt Nam, tôi thấy đó là điều đáng mừng.
Là một chương trình truyền hình giải trí thì tôi thấy không có vấn đề gì nhưng để hiểu về công việc của một DJ thì tôi nghĩ chương trình sẽ làm mọi người hiểu sai về cái nghề vốn đã mang nhiều thành kiến.
Trước đây, tôi hay phải giải thích với mọi người: Một là DJ không nhất thiết phải dùng chất kích thích mới chơi nhạc được. Hai là DJ không phải là người chỉnh âm thanh. Sau chương trình này có lẽ tôi sẽ phải giải thích nhiều hơn, ví dụ như DJ không phải là ca sĩ, không phải vũ công, không phải ảo thuật gia, cũng không phải hoạt náo viên ở nhà thiếu nhi …
Gia Bảo
Khán giả bực mình vì sự vô duyên của MC Duy Hải" alt="DJ không phải hoạt náo viên ở nhà văn hoá thiếu nhi">DJ không phải hoạt náo viên ở nhà văn hoá thiếu nhi
-
Giọng ca sinh năm 1983 chia sẻ, mỗi năm vào dịp kỷ niệm ngày thương binh liệt sĩ 27/7, anh thường thực hiện các MV, tham gia biểu diễn trong các chương trình về mẹ Việt Nam anh hùng, về Tổ quốc, người lính….với mong muốn mang tiếng hát của mình tri ân những người lính đã hy sinh xương máu vì bình yên của đất nước MV Nơi ấy là Trường Sa của Lê Xuân Hảo kể về mối tình của chàng trai là Xuân Hảo với một cô gái xinh đẹp. Rủ con gái đóng MV
Năm nay, Giải nhất Sao mai 2009 chọn ra mắt một MV đặc biệt về những người lính đảo với ca khúc 'Nơi ấy là Trường Sa', một sáng tác của Xuân Nghĩa - ca khúc được rất nhiều người yêu mến và thể hiện. Tuy nhiên, Xuân Hảo không ngại điều này, anh vẫn chọn ca khúc để thực hiện MV bởi ca khúc đem đến cho anh rất nhiều cảm xúc đặc biệt.
Anh chia sẻ: "Tôi đặc biệt thích 'Nơi ấy là Trường Sa' bởi những lời ca chân thật về cuộc sống của các chiến sĩ nơi biển đảo. Ca từ của ca khúc rất chân thật chứ không có lời nào hoa mỹ, phô trương, hay nói quá hiện thực. Mỗi ca từ, giai điệu đều cho tôi cảm nhận rõ ràng về đời sống của những người lính đảo, về những gió sương vất vả mà họ trải qua mỗi ngày vì non sông, Tổ Quốc mình…".
Cũng giản dị như ca từ của ca khúc, MV 'Nơi ấy là Trường Sa' của Lê Xuân Hảo do đạo diễn Anh Quân thực hiện kể về mối tình của chàng trai với một cô gái xinh đẹp. MV được thực hiện quay hình từ ở Hà Nội tới vùng biển Hải Phòng.
Điều đặc biệt đầu tiên là trong MV này, Xuân Hảo đã dụ được cô con gái rượu Băng Băng tham gia đóng vai cô gái thuở nhỏ. Khi lên kế hoạch quay MV, đạo diễn Anh Quân cần có diễn viên nhí, Xuân Hảo liền về “mời” Băng Băng, cô bé ưng thuận liền và thậm chí còn háo hức đến nỗi mất ngủ trước ngày đi quay. Buổi sáng đi quay, Băng Băng dậy rất sớm thức bố dậy, cả ngày quay hình nắng rất mệt nhưng cô gái nhỏ không hề kêu ca một tiếng nào. Xuân Hảo tiết lộ, Băng Băng có năng khiếu nghệ thuật, có tai nghe nhạc rất tốt, đam mê múa, còn nhỏ nhưng Băng Băng đã mơ ước sau này được theo nghề như bố.
Khi đi tìm diễn viên nhí nam, Xuân Hảo nghĩ đến con trai Sao mai Nhật Huyền là Phong Anh và “nhờ” cậu bé đóng vai Xuân Hảo khi còn nhỏ. Nhưng không ngờ vừa mời được Phong Anh, Xuân Hảo còn “dụ” luôn được cả mẹ Phong Anh là ca sĩ Nhật Huyền vào vai bà mẹ.
Xuân Hảo kết hôn năm 2010.
Vợ tôi không bao giờ ghenXuân Hảo tự hào kể, dù anh có đóng với bạn diễn xinh đẹp thế nào, tình tứ hôn ra sao, vợ anh cũng không ghen. Hai vợ chồng vẫn đùa nhau, 10 năm bên nhau vẫn chưa có 'phốt' gì. Bản thân Xuân Hảo tự tin vì thường đi công tác xa nhưng chưa khi nào làm điều có lỗi với vợ. “Hồi xưa tôi yêu Hoa khôi Ngoại thương, cô ấy ghen đến nỗi nếu trên sân khấu có trao khăn cho bạn diễn cũng về bị dằn vặt, đay nghiến. Rất may vợ rất hiểu cho tôi, nếu không thông cảm chắc cũng không sống được với nhau” – Xuân Hảo tâm sự.
Không chỉ tin vào tình cảm của chồng, bà xã còn hoàn toàn tin vào mọi quyết sách của chồng trong cuộc sống. Trước đây Xuân Hảo từng đầu tư bất động sản, khi thị trường đóng băng, anh phải dồn toàn bộ tiền cat-xê trả lãi ngân hàng hàng tháng nhưng vợ chưa khi nào ca thán. Hai vợ chồng cùng nhau chung lưng đấu cật, không chỉ trả hết nợ mà còn mua được nhà ở mặt phố Trúc Bạch Hà Nội. Vợ anh cũng sinh thêm một cậu con trai khiến Xuân Hảo càng thêm phấn chấn để dành sức cho âm nhạc.
Hiện tại, anh vừa đi diễn vừa làm giảng viên thanh nhạc của Đại học Văn hoá Nghệ thuật Quân đội. Ông bố hai con tự tin mình vẫn luôn “giỏi việc nước, đảm việc nhà”, luôn biết chăm sóc gia đình, con cái hết mực.
Chàng như siêu mẫu cao hơn 1,8m, nàng chỉ khoảng 1,5m. Chàng đi mô tô bụi bặm hầm hố, nàng giáo viên chỉn chu. Chàng đào hoa, nàng gia giáo… Thế mà họ đã bên nhau cả chục năm trời.
Thu Linh
Danh ca Giao Linh được 6 con riêng của chồng cho 100 USD mỗi tháng
- Danh ca Giao Linh hạnh phúc tiết lộ được con riêng của chồng yêu quý như mẹ đẻ, gửi 100 USD mỗi tháng để sinh sống khi về Việt Nam.
" alt="Ca sĩ Xuân Hảo: ‘Tôi có hôn ai cũng không sợ vợ ghen’">Ca sĩ Xuân Hảo: ‘Tôi có hôn ai cũng không sợ vợ ghen’
-
Nhận định, soi kèo WSG Swarovski Tirol vs Rheindorf Altach, 23h30 ngày 22/4: Xáo trộn bảng xếp hạng
-
Ngày 19/8, UBND TP Đà Nẵng cho biết xử phạt Công ty TNHH Max Planning Vina (trụ sở tại đường số 2, KCN Hòa Cầm, quận Cẩm Lệ) 150 triệu đồng vì chậm đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc và bảo hiểm thất nghiệp; 30 triệu đồng vì chậm đóng bảo hiểm y tế. Doanh nghiệp này đã chậm đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc và bảo hiểm thất nghiệp hơn 1,1 tỷ đồng, chậm đóng bảo hiểm y tế cho 137 lao động.
Trước đó vào tháng 7, UBND TP Đà Nẵng xử phạt vi phạm hành chính Công ty Cổ phần Bệnh viện Quốc tế Y Đức (trụ sở chính tại 209A Phạm Như Xương, quận Liên Chiểu) và Công ty TNHH Thương mại và Dịch vụ Tân Tây Lan (trụ sở số 63 Tôn Thất Đạm, quận Thanh Khê) về các hành vi như trên.
Công ty Bệnh viện Quốc tế Y Đức đã chậm đóng, đóng không đủ số người thuộc diện tham gia bảo hiểm xã hội bắt buộc, bảo hiểm thất nghiệp hơn 127 triệu đồng; chậm đóng bảo hiểm y tế cho 17 lao động; đóng không đủ số người bắt buộc tham gia bảo hiểm y tế với 15 lao động.
Công ty Tân Tây Lan chậm đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc tính đến tháng 5/2024 hơn 378 triệu đồng, chậm đóng bảo hiểm y tế cho 55 lao động.
Trong tháng 6, Công ty TNHH Khả Tâm, quận Liên Chiểu cũng bị chính quyền xử phạt hành chính vì chậm đóng 400 triệu đồng bảo hiểm xã hội bắt buộc.
UBND TP Đà Nẵng yêu cầu các doanh nghiệp trên đóng đủ số tiền bảo hiểm, đồng thời phải nộp khoản tiền lãi bằng 2 lần mức lãi suất đầu tư quỹ bảo hiểm xã hội bình quân của năm trước liền kề, tính trên số tiền, thời gian chậm đóng.
Trở lại Thời sựTrở lại Thời sự" alt="Đà Nẵng xử phạt nhiều doanh nghiệp nợ bảo hiểm">Đà Nẵng xử phạt nhiều doanh nghiệp nợ bảo hiểm