Truyện Thú Nhân Chi Hàm Công Đích Xuân Thiên
发布时间:2025-02-07 17:27:12 作者:玩站小弟
我要评论
![](/skin/2018/images/text-message.png)
Buổi sáng,ệnThúNhânChiHàmCôngĐíchXuânThiêgiải đấu tám giờ, nam nhân mặc âu phục cao gầy đúng giờ tiếgiải đấugiải đấu、、。
Buổi sáng,ệnThúNhânChiHàmCôngĐíchXuânThiêgiải đấu tám giờ, nam nhân mặc âu phục cao gầy đúng giờ tiến vào cửa chính công ty, lưu loát bước tới, ấn thang máy, lên thẳng lầu tám.
Phòng làm việc đã ngồi đầy người, ai ai cũng ăn mặc tỉ mỉ cùng biểu tình vôcùng nghiêm túc, ngay cả máy tính cũng mở lên toàn bộ, đồng thời, trênmặt bàn không hề có bất cứ thức ăn chưa ăn xong hay rác rưởi gì.
Nam nhân cao gầy đi vào, khuỷu tay kẹp một cặp văn kiện, nhìn mọi ngườitrong phòng làm việc thì gật nhẹ đầu, lập tức có tiếng đáp lại.
“Chào quản lí!”
“Chào buổi sáng, quản lí!”
“Buổi sáng tốt lành.” Nói xong câu này, nam nhân đẩy một cánh cửa, tiến vào phòng làm việc riêng của mình.
Chờ bóng dáng nam nhân hoàn toàn biến mất sau cánh cửa, đám người bên ngoài cùng thở phào một hơi.
“Hôm nay quản lí không tức giận a…”
“Đúng vậy, may mà dọn kịp, không thì thảm rồi.”
“Nói tới thì, vì sao quản lí trẻ tuổi nhưng lại nghiêm túc đến vậy a!”
“Yên lặng yên lặng, tuy phóng làm việc có cách âm nhưng quản lí ở bên trong có thể nhìn thấy chúng ta a!”
Trải qua một phút đồng hồ ồn ào náo nhiệt, phòng làm việc một lần nữa khôiphục im lặng, chỉ còn lưu lại tiếng vật văn kiện cùng âm thanh gõ bànphím.
Tô Sách, 25 tuổi, nam, làm quản lý một công ty niêm yếtkhông lớn không nhỏ, có chút khiết phích, trong công việc yêu cầu rấtnghiêm khắc.
Lúc này, Tô Sách nâng cổ tay xem giờ, phát hiện lúcngười cuối cùng tiến vào trạng thái làm việc thì cây kim giây của cậucũng nhảy tới vị trí sáu mươi giây, hài lòng gật đầu một chút, cũng bắtđầu công tác của mình.
Tô Sách từ trước đến nay là một thủ trưởng tốt lắm, trong phạm vi mà cậu có thể dễ dàng tha thứ, thì cậu có thể để nhóm cấp dưới có thể thả lỏng một chút—— chính là chỉ một chút thôi.
Ca sáng, cơm trưa, ca chiều, cơm chiều, tắm rửa, xử lý những văn kiện banngày chưa xong hoặc xem chút báo chí thư từ, rửa mặt, ngủ.
Đây là hành trình bất biến mỗi ngày của Tô Sách, bởi vì có ông chủ, chính làhọc trưởng thời đại học hiểu rõ cá tính Tô Sách hơn cả bản thân cậu nênTô Sách cũng không cần đi làm xã giao với quản lí các ngành khác, chỉcần làm tốt công tác của mình là được, sau khi cha mẹ nuôi qua đời, đâylà cuộc sống mà cậu khá hài lòng—— đúng vậy, Tô Sách là trẻ mồ côi, lúcnăm tuổi được một đôi vợ chồng hơn sáu mươi tuổi vẫn chưa có con nhậnnuôi, sau khi cậu lớn lên, cặp vợ chồng kia cũng nhắm mắt xuôi tay, cậukhông kịp báo đáp, nhưng đánh mừng là bọn họ rời đi vô cùng bình thản,này cũng là điểm duy nhất làm Tô Sách cảm thấy an ủi.
Tuy, người bị lưu lại vĩnh viễn là cậu.
Sau khi kết thúc giờ làm một ngày, tất cả mọi người trong phòng làm việcvẫn không dám rời đi trước, thẳng đến khi bóng dáng Tô Sách biến mất ởcửa thang máy mới bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.
Tô Sách đến ga ra lấy xe, một đường vững vàng quay về phòng ở của mình, cuộc sốngkhông chút biến đổi đã tiến tới trình độ nhàm chán, nhưng Tô Sách lạithực hưởng thụ. Hôm nay không còn sót lại công tác, Tô Sách nhanh chóngtắm rửa, mặc áo tắm ngồi xuống cạnh cửa sổ sát đất, trong tay cầm mộtquyển văn tự cổ thực dày, mở tới trang làm dấu lúc trước, lúc này tiếngchuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Phòng làm việc đã ngồi đầy người, ai ai cũng ăn mặc tỉ mỉ cùng biểu tình vôcùng nghiêm túc, ngay cả máy tính cũng mở lên toàn bộ, đồng thời, trênmặt bàn không hề có bất cứ thức ăn chưa ăn xong hay rác rưởi gì.
Nam nhân cao gầy đi vào, khuỷu tay kẹp một cặp văn kiện, nhìn mọi ngườitrong phòng làm việc thì gật nhẹ đầu, lập tức có tiếng đáp lại.
“Chào quản lí!”
“Chào buổi sáng, quản lí!”
“Buổi sáng tốt lành.” Nói xong câu này, nam nhân đẩy một cánh cửa, tiến vào phòng làm việc riêng của mình.
Chờ bóng dáng nam nhân hoàn toàn biến mất sau cánh cửa, đám người bên ngoài cùng thở phào một hơi.
“Hôm nay quản lí không tức giận a…”
“Đúng vậy, may mà dọn kịp, không thì thảm rồi.”
“Nói tới thì, vì sao quản lí trẻ tuổi nhưng lại nghiêm túc đến vậy a!”
“Yên lặng yên lặng, tuy phóng làm việc có cách âm nhưng quản lí ở bên trong có thể nhìn thấy chúng ta a!”
Trải qua một phút đồng hồ ồn ào náo nhiệt, phòng làm việc một lần nữa khôiphục im lặng, chỉ còn lưu lại tiếng vật văn kiện cùng âm thanh gõ bànphím.
Tô Sách, 25 tuổi, nam, làm quản lý một công ty niêm yếtkhông lớn không nhỏ, có chút khiết phích, trong công việc yêu cầu rấtnghiêm khắc.
Lúc này, Tô Sách nâng cổ tay xem giờ, phát hiện lúcngười cuối cùng tiến vào trạng thái làm việc thì cây kim giây của cậucũng nhảy tới vị trí sáu mươi giây, hài lòng gật đầu một chút, cũng bắtđầu công tác của mình.
Tô Sách từ trước đến nay là một thủ trưởng tốt lắm, trong phạm vi mà cậu có thể dễ dàng tha thứ, thì cậu có thể để nhóm cấp dưới có thể thả lỏng một chút—— chính là chỉ một chút thôi.
Ca sáng, cơm trưa, ca chiều, cơm chiều, tắm rửa, xử lý những văn kiện banngày chưa xong hoặc xem chút báo chí thư từ, rửa mặt, ngủ.
Đây là hành trình bất biến mỗi ngày của Tô Sách, bởi vì có ông chủ, chính làhọc trưởng thời đại học hiểu rõ cá tính Tô Sách hơn cả bản thân cậu nênTô Sách cũng không cần đi làm xã giao với quản lí các ngành khác, chỉcần làm tốt công tác của mình là được, sau khi cha mẹ nuôi qua đời, đâylà cuộc sống mà cậu khá hài lòng—— đúng vậy, Tô Sách là trẻ mồ côi, lúcnăm tuổi được một đôi vợ chồng hơn sáu mươi tuổi vẫn chưa có con nhậnnuôi, sau khi cậu lớn lên, cặp vợ chồng kia cũng nhắm mắt xuôi tay, cậukhông kịp báo đáp, nhưng đánh mừng là bọn họ rời đi vô cùng bình thản,này cũng là điểm duy nhất làm Tô Sách cảm thấy an ủi.
Tuy, người bị lưu lại vĩnh viễn là cậu.
Sau khi kết thúc giờ làm một ngày, tất cả mọi người trong phòng làm việcvẫn không dám rời đi trước, thẳng đến khi bóng dáng Tô Sách biến mất ởcửa thang máy mới bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.
Tô Sách đến ga ra lấy xe, một đường vững vàng quay về phòng ở của mình, cuộc sốngkhông chút biến đổi đã tiến tới trình độ nhàm chán, nhưng Tô Sách lạithực hưởng thụ. Hôm nay không còn sót lại công tác, Tô Sách nhanh chóngtắm rửa, mặc áo tắm ngồi xuống cạnh cửa sổ sát đất, trong tay cầm mộtquyển văn tự cổ thực dày, mở tới trang làm dấu lúc trước, lúc này tiếngchuông điện thoại đột nhiên vang lên.
相关文章
Nhận định, soi kèo Guadalajara vs Queretaro, 6h05 ngày 2/2: Khách gặp khó
Phạm Xuân Hải - 01/02/2025 05:25 Mexico2025-02-07Dàn rapper trẻ cháy hết mình trong đêm nhạc Underground RapStar
Đêm nhạc Underground RapStarvừa diễn ra trong bầu không khí bùng nổ, đáp ứng đam mê nhạc rap mà giới2025-02-07Nhận định, soi kèo Sheffield Wed với Bristol City, 22h00 ngày 24/2: Nỗ lực trụ hạng
Nguyễn Quang Hải - 24/02/2024 11:45 Nhận định2025-02-07Ngô Kiến Huy trở về hình tượng 'kẹo ngọt' 10 năm trước
Chỉ có thể là yêudo Ngô Kiến Huy kết hợp rapper Chí Tâm là OST đầu tiên của phim điện ảnh ‘Em’ là củ2025-02-07Nhận định, soi kèo Angers vs Le Havre, 23h15 ngày 2/2: Dìm khách xuống đáy
Nguyễn Quang Hải - 02/02/2025 08:48 Pháp2025-02-07Nhạc Việt 2020: Rap lên ngôi, cover lụi tàn và cuộc đua MV tiền tỷ
Rap lên ngôi, Ballad vẫn hot Năm 2019, khán giả sớm nhận ra sự trỗi dậy của Rap và âm nhạc Indie qua2025-02-07
最新评论