Đường làm chưa xong mà tối nào cũng như có hội, mấy hộ dân may mắn còn đất hoặc mấy hộ bỗng dưng như trúng số độc đắc được nhoi ra mặt đường chớp thời cơ mở quán. Nào là quán cơm, quán phở, quán cafe giải khát, cả quán karaoke, rồi nhà nghỉ đua nhau mọc lên san sát mà chủ yếu là để phục vụ cho đám lái xe tải, xe khách qua lại như mắc cửi trên lộ cả ngày lẫn đêm.Cái tin một phần đất của làng chạy dọc theo con lộ được nhà nước đền bù để mở rộng giao thông đường bộ, khiến không những nhiều hộ nhận tiền vui mừng, mà cả những hộ ở xa đường như gia đình tôi cũng thấy phấn khởi. Vì đường mở đến đâu cuộc sống của toàn dân khởi sắc đến đó, có đường là có giao thương, có nhà hàng, có chợ cho dân lành thu nhập từ những sản phẩm mà bấy lâu nay chỉ tiêu thụ quanh quẩn trong làng, ngoài xóm.
Trong làng quán xá, nhà hàng mở lên như nấm sau mưa, quán cafe võng của ông bà chủ trên phố về mua đất của làng mở ra thật đắt khách, vì giá cả bình dân, lại có không gian thoáng đãng, mát mẻ do vườn cây ăn quả lâu năm của chủ cũ để lại. Khách vào uống cafe mỗi người một võng, vừa thưởng thức cafe theo yêu cầu, vừa thư giãn theo nhịp đu đưa của chiếc võng dưới bóng mát phủ rợp của hàng cây cùng tiếng chim líu lo trên cành, khiến ai đã đến một lần thì khó từ chối lần sau được.
Tiếng lành đồn xa, không những thanh niên nam nữ trong làng ghé quán, mà đến ông chồng đã ngấp nghé tuổi 40 của tôi cũng ngày ra ruộng, tối về cơm nước xong là đóng bộ ra quán võng giữ lấy 1 chỗ ưng ý để tán gẫu với bạn bè.
Nghĩ thương chồng gần nửa đời người bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, chưa có ngày hưởng thụ cho bằng bạn, bằng bè nên tôi không ngăn cản, ngược lại lâu lâu không thấy chồng đóng bộ ghé quán tôi còn dúi tiền vào tay chồng giục chồng đi cafe võng cho thoải mái.
Thực ra con trai đầu 19 tuổi đã ra huyện học lái xe, con gái thứ 15 tuổi đã thừa sức giúp việc nhà nên chồng tôi có đi đây, đi đó tôi cũng không vì thế mà bận bịu, vất vả gì.
Một điều làm tôi thấy mình có công với chồng là mỗi lần đi cafe võng về, chồng luôn vui vẻ, nói cười luôn miệng chứ không lầm lì, kín tiếng như trước nữa. Chồng mê cafe võng giá bình dân được mấy tháng thì tôi nhận ra anh có nhiều thay đổi. Thời gian chồng vắng nhà lâu hơn, anh hay chủ động hỏi tiền mà lần sau nhiều hơn lần trước, khiến tôi bắt đầu ngờ ngợ chồng có điều gì khuất tất cố tình giấu tôi.
Rồi cái tin chồng tôi mê cô gái phục vụ ở quán võng cũng đến tai tôi. Đang tính chuyện hỏi chồng cho ra nhẽ thì tối hôm qua một cô gái trẻ, ăn vận cũn cỡn như người thiếu tiền mua vải, son phấn như trát đến tận nhà tôi tố chồng tôi hứa sang đất cất nhà cho cô, thề bồi với cô là sẽ bỏ vợ để cưới cô về sống chung nên cô mới chịu giữ cái thai lại để đẻ. Vậy mà đến nay bụng cô đã đội áo lồ lộ không giấu nổi, còn chồng tôi lần lữa có ý định "quất ngựa truy phong"?
Cô gái trẻ khẳng định chồng tôi là "tác giả", còn chồng tôi một mực kêu oan, anh chỉ là người "đổ vỏ" cho ai đó mà nay vì không tìm được kẻ "ăn ốc" nên cô gái đến bắt đền chồng tôi. Liệu chồng có thực sự oan không mà tôi bênh vực? Ma ăn cỗ ở đâu, lúc nào chỉ có chồng tôi mới biết được mà thôi.
Phan Thiết từ xa xưa đã có nhiều sản vật, công trình, cơ sở nổi tiếng khắp trong Nam ngoài Bắc tồn tại đến ngày nay. Nam Thạnh Lầu, Kim Sơn Lầu là hai trong số những niềm tự hào của người Phan Thiết (Bình Thuận).
" alt=""/>Ngoại tình: Mê 'cà phê võng', chồng bị cô gái trẻ đến tận nhà bắt đềnTổng số người nghèo toàn nước Mỹ đã giảm qua các năm nhưng lại có xu hướng gia tăng ở các vùng kinh tế khó khăn, đặc biệt là nông thôn.
Ngân hàng thực phẩm - nơi cung cấp đồ ăn miễn phí cho những người có hoàn cảnh khó khăn cũng vì thế mà ngày càng khó khăn. Trong khi nguồn thực phẩm của ngân hàng giảm dần thì lượng người tìm đến vẫn rất đông.
Vì thế mà các ngân hàng thực phẩm như Feeding America Southwest Virginia phải tìm cách xử lý tận gốc nguyên nhân dẫn đến đói kém (như nghèo đói, thất nghiệp, bệnh tật) để giảm tải lượng người xếp hàng chờ nhận đồ ăn miễn phí.
Hiện ngân hàng thực phẩm Southwest Virginia cung cấp khoảng 15 triệu bữa ăn mỗi năm cho những vùng nghèo nhất của bang Virginia. Tỷ lệ người nghèo ở đây là 29%, cao gấp 2 lần tỷ lệ trung bình của nước Mỹ.
Theo Feeding America - mạng lưới Food bank trên toàn nước Mỹ, ngày càng nhiều cư dân của bang không lo đủ bữa ăn cho bản thân.
![]() |
Ngân hành thực phẩm di động được tổ chức mỗi tháng một lần tại công viên ở Hurley, bang Virginia. Đồ ăn miễn phí cho người nghèo do cư dân trong vùng tự đóng góp. |
Cư dân trong vùng tự góp đồ ăn cho người nghèo
Mỗi tháng một lần, các tình nguyện viên của chương trình Food bank lại tập kết ở công viên Hurley, Virginia để phát đồ ăn miễn phí cho người nghèo. Hàng trăm người xếp hàng, người già chiếm đa số, mang theo túi nilon để đựng thực phẩm mang về.
Chương trình Food bank này do cư dân trong vùng tự đóng góp thực phẩm (bao gồm đồ hộp, các loại đồ nướng và thực phẩm tươi). Các tình nguyện viên hiểu rằng, những người hàng xóm xung quanh họ đang gặp khó khăn.
Chị Bernice Wolford, một người đến nhận hỗ trợ, cho biết, đồ ăn miễn phí đã là chiếc phao cứu sinh của gia đình chị. Con trai 21 tuổi của chị vừa cấy ghép tim, không thể kiếm việc làm, trong khi phải nuôi con nhỏ 2 tuổi.
![]() |
Chị Cathy Rose đang nhận đồ ăn từ một Food bank ở Clintwood, Virginia. Chị Rose cho biết chị sống nhờ vào đồ ăn miễn phí bởi hỗ trợ của chính phủ cho người khuyết tật như chị không đủ để trang trải cuộc sống. |
Những người xếp hàng đến nhận đồ ăn miễn phí chủ yếu là người thất nghiệp, ốm yếu, hay chưa đủ điều kiện để nhận hỗ trợ từ chương trình Social Security (một chương trình an sinh xã hội của Mỹ).
Pamela Irvine, Chủ tịch Food bank ở Virginia, cho biết, ngân hàng đang thiếu nguồn cung trầm trọng. Thức ăn phân phát hết ngay khi vừa chuyển đến. Nguồn chính của Food bank là hàng tồn kho hoặc hàng lỗi từ các nhà máy.
Tuy nhiên ngày nay các nhà máy kiểm soát tồn kho rất tốt, hàng lỗi cũng ít hơn trước. Hơn nữa, nhà tài trợ chính của Food bank là các công ty khai thác than giờ phần lớn đã ngưng hoạt động.
Theo Feeding America, đóng góp từ cá nhân cũng tăng trưởng chậm hơn so với các năm trước. Đóng góp từ các cửa hàng thực phẩm trong vùng cũng sụt giảm.
Tìm nguồn đồ ăn bổ dưỡng cho người nghèo
Bà Pamela, chủ tịch Food bank ở Virginia, cho biết, tổ chức của bà đang cố gắng làm việc với các nhà cung cấp sản phẩm chăm sóc sức khoẻ trong vùng để mang về thực phẩm tốt cho sức khoẻ, thực phẩm dành cho người béo phì cho khách hàng của Food bank.
![]() |
Bà Pamela Irvine, Chủ tịch của Feeding America Southwest Virginia, cho biết, Food bank đang ngày càng khó khăn trong việc tìm nguồn cung. |
Đại diện của một tập đoàn chăm sóc sức khoẻ cũng đến công viên Hurley vào ngày phát đồ ăn miễn phí để chỉ dẫn cho những ai cần đăng ký bảo hiểm y tế.
Bởi họ tin rằng những người khoẻ mạnh thì chi tiêu cho chăm sóc y tế ít hơn, họ có việc làm và sẽ không cần nhờ tới hỗ trợ của Food bank nữa. Hiện tại, hơn một nửa những người đang nhận hỗ trợ từ Feeding America bị cao huyết áp, một phần ba bị béo phì.
Food bank ở Virginia cũng đang lên kế hoạch kết hợp với chính quyền địa phương tổ chức các bếp ăn tập thể, những người thất nghiệp sẽ được đào tạo để làm việc ở bếp ăn này.
Sản phẩm làm ra sẽ được xe tải của Feeding America phân phát cho trẻ em nghèo trong khu vực. Bà Pamela cũng kỳ vọng sẽ tổ chức một hội trợ nông dân để dạy trẻ em về ăn uống đủ chất và lành mạnh.
Kế hoạch của bà Pamela cần 850.000 đô la đầu tư để mua sắm trang thiết bị và cải tạo toà nhà. Thành phố quyết định đầu tư 500.000 đô la, phần còn lại do các nhà tài trợ đóng góp. Họ hi vọng vằng dự án sẽ đem lại việc làm và cải thiện cuộc sống cho cư dân trong vùng.
![]() Nghề 'độc' Sài Gòn: 25 năm tân trang bồn cầu bán cho người nghèo25 năm qua, ông Lê Văn Quyện, 47 tuổi, quê Tiền Giang miệt mài thu mua bồn cầu cũ sau đó tân trang. Những chiếc bồn cầu này được ông bán với giá rất rẻ cho người nghèo. " alt=""/>Ngân hàng đồ ăn miễn phí cho người nghèo ở Mỹ
|