Toàn bản Khe Ngát (Thị trấn nông trường Việt Trung, huyện Bố Trạch, Quảng Bình) có 95 hộ với 350 nhân khẩu, 100% là người dân tộc Bru – Vân Kiều. Cũng như nhiều bản làng khác ở Quảng Bình, người dân bản Khe Ngát chủ yếu sống dựa vào việc phát nương, làm rẫy nên cuộc sống còn rất nhiều vất vả.
![]() |
Lớp trẻ học tại nhà kho của nhà văn hóa bản Khe Ngát |
Trước đây đường sá đi lại khó khăn nên trẻ em ở bản này không được đi học lớp mầm non. Khoảng 8 năm trước, số lượng trẻ đã đủ để mở lớp nên chính quyền địa phương và các cô giáo đã phối hợp mượn 1 phòng chức năng và một nhà kho của nhà văn hóa để làm lớp học cho các cháu.
Đây là một trong 2 điểm lẻ của Trường Mầm non Nông trường Việt Trung. Năm học 2017-2018, điểm bản Khe Ngát đón 29 cháu chia làm 2 lớp, 10 cháu 5 tuổi và 19 cháu 3 và 4 tuổi.
Cô Hoàng Thị Vương, lớp trẻ 5 tuổi ở bản cho biết: “Phòng chức năng được sử dụng để làm phòng học cho các cháu 3 đến 4 tuổi, phòng rộng nhưng đã bị xuống cấp. Đặc biệt là trong đợt bão vừa qua, ngói bị hất tung nên cứ hễ mưa là cô trò phải di chuyển tránh những chỗ bị dột".
Cô Vương dạy lớp 5 tuổi ở nhà kho cũ phía dưới cầu thang nhà văn hóa, phòng chật và rất thấp, từ nền nhà đến trần cao chưa đầy 2,5m. "Ngày thường còn đỡ, những khi bản làng có họp hành là lớp 3,4 tuổi phải xuống học nhờ lớp trẻ 5 tuổi nên rất chật chội”.
Ở đây cũng chưa có nước sạch nên cứ mỗi sáng, 2 cô giáo dạy tại đây phải đi xách từng xô nước về để cô trò sử dụng trong ngày. Vì cơ sở vật chất thiếu thốn nên các cháu ở đây không có bếp ăn bán trú, buổi trưa các cháu tự về nhà ăn cơm rồi chiều lại đến học.
![]() |
Chị Hồ Thị Khun đã hiến gần 800m2 đất vườn để xây dựng điểm trường mầm non cho các cháu |
Để nâng cao chất lượng giảng dạy, mới đây UBND huyện Bố Trạch đã quyết định trích ngân sách để xây dựng điểm trường cho các em học sinh mầm non tại bản Khe Ngát, dự kiến công trình sẽ được khởi công xây dựng trong năm 2017. Tuy nhiên vì thiếu mặt bằng thích hợp nên chính quyền thị trấn Nông trường Việt Trung đã vận động các hộ dân trong bản hiến đất làm trường.
Hộ nhà chị Hồ Thị Khun (45 tuổi) sống ngay phía sau nhà văn hóa đã đồng ý hiến gần 800 m2 đất vườn để xây điểm trường cho các cháu.
Chồng chị Khun đã mất. Chị có 6 người con, đứa lớn đã đi lấy chồng. Hiện chị đang sống cùng 5 con nhỏ và mẹ chồng cao tuổi.
Con gái thứ hai của chị là Hồ Thị Siểu (17 tuổi). Học xong THCS, Siểu ở nhà đi làm thuê phụ mẹ nuôi các em. Sau Siểu còn một em học lớp 8,một em học lớp 4, một em học mẫu giáo bé và một em nhỏ mới một tuổi rưỡi.
![]() |
Mặc dù quanh năm phải đi làm thuê kiếm sống, nhưng chị Khun không ngần ngại hiến gần 800m2 đất vườn để chuẩn bị xây điểm trường mầm non cho các cháu trong bản |
Chị Khun nói chị cũng đang có con học lớp bé tại điểm trường này, “biết các cháu chuẩn bị có điểm trường mới tôi thấy vui cái bụng nên đã hiến đất”.
Ông Nguyễn Đức Trường, Chủ tịch UBND Thị trấn Nông trường Việt Trung cho hay “Biết gia đình chị Khun có hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn hiến đất để làm điểm trường cho các cháu, chính quyền địa phương đã có chính sách hỗ trợ một phần kinh phí cho gia đình để sớm ổn định cuộc sống”.
Hải Sâm - Phạm Việt
" alt=""/>Người phụ nữ Bru – Vân Kiều hiến 800 m2 đất làm điểm trường mầm nonNSND Trọng Trinh đến với nghệ thuật như thế nào?
- Bố tôi trước kia làm ở Bộ Văn hóa, gia đình chúng tôi từng ở dãy tập thể gần Nhà hát Nhân dân (nay là Cung Văn hóa hữu nghị Việt - Xô). Nhà hát thời đó hôm nào cũng sáng đèn nên cứ đến tối là tôi cùng các bạn đi xem kịch, xiếc và nhiều loại hình nghệ thuật ở đó nên "máu" văn nghệ ngấm dần.
Tuy nhiên bố tôi lại không muốn con làm diễn viên vì sợ khổ nên học hết phổ thông, tôi thi vào trường Mỹ thuật, sau đó lại học ngành in, rồi làm công tác đoàn của một đơn vị in ấn. Dù làm nghề khác nhưng tôi vẫn đau đáu muốn làm nghệ thuật.
Dịp đó, Nhà hát Kịch Việt Nam có tuyển diễn viên nên tôi dự thi. Tôi diễn vòng nào đỗ vòng đấy, có giấy báo nhập học nhưng muốn đi học, chúng tôi phải có sự đồng ý của gia đình. Tôi đành phải về nói thật với bố mẹ. Bố tôi biết thì làm căng lắm, ban đầu không cho đi học nhưng sau cả nhà thuyết phục mãi thì ông đành ký vào giấy nhập học cho tôi.
NSND Trần Tiến là một trong những người thầy chấm điểm cao cho tôi vào nhà hát, ông nói với bố tôi là "cháu nó diễn được đấy", từ đó bố mới yên tâm cho tôi làm nghệ thuật.
Theo CNN, năm nay, sau 17 năm ngủ đông, hàng triệu con ve sầu sẽ trồi lên khỏi mặt đất, khoảng 1,5 triệu con trên 0,4 hecta.
Những khu vực mà ve sầu hay xuất hiện như tây nam Virginia, một số vùng ở bắc Carolina và tây Virginia sẽ được chứng kiến hiện tượng độc nhất vô nhị này.
Tuy nhiên, có một điều may mắn là ve sầu không gây hại cho người dù âm thanh mà nó phát ra có thể khiến nhiều người cảm thấy bực mình. Âm thanh mà chúng ta nghe thấy chính là lời mời gọi giao phối của các con ve đực đang quyến rũ ve cái.
Con vật này là mối nguy hiểm với hoa lan, cây nho cũng như nhiều loại cây khác do thói quen đẻ trứng của nó.
Ve sầu sẽ hiện diện từ 4-6 tuần, chúng giao phối, tạo ra thế hệ mới theo chu kỳ rồi chết dần.
Loài ve sầu ở vùng duyên hải phía đông nước Mỹ được xem là loài côn trùng ngủ lâu nhất trong các loài, với mỗi giấc ngủ kéo dài gần hai thập niên.
Việc ve sầu định kỳ trồi lên mặt đất, sau 13 hoặc 17 năm ở Mỹ hiện vẫn là điều bí ẩn. Theo các mô hình nghiên cứu và tính toán, các con ve sầu ngủ đông lâu tới vậy có lẽ để tránh các loài ăn mồi sống.
Hoài Linh
" alt=""/>Sau giấc ngủ 17 năm, hàng triệu con ve sầu trồi lên mặt đất