Giai điệu bài hát "Pen Pineapple Apple Pen" đang là hiệu ứng lan truyền "viral" mạnh mẽ nhất trên Internet thời điểm hiện nay mặc dù bài hát này... không ai hiểu nổi nói về cái gì ngoài đoạn điệp khúc chắp ghép "tứ tung" các từ Apple,áccôgáixinhđẹpbắtchướan ninh hình sự Pen và Pineapple. Tất nhiên theo nhận định của báo chí nước ngoài thì "Pen Pineapple Apple Pen" hội đủ các yếu tố của một "viral" mạng xã hội giống như "Gangnam Style", đó là nhịp điệu dễ gây chú ý, ám ảnh nhưng lời thì vô nghĩa, kèm theo điệu nhảy kỳ cục hài hước và có thể cả gu ăn mặc không giống ai của ca sĩ.
Một áp phích tuyên truyền của Trung Quốc năm 1969, liên quan đến đụng độ biên giới Trung-Xô. Dòng chữ Hán ở đây có nghĩa là “Người không động đến ta, ta không động đến người. Người mà động đến ta, ta tất động đến người”. Ảnh: ChinesePosters.
Xung đột Trung-Xô ở đảo Damansky/Trân Bảo có nhiều nguyên nhân trong đó có tranh chấp lãnh thổ từ thời Sa hoàng. Đường biên giới dài và được phân định qua loa từ trước đó đã dẫn tới vô số vùng “xám” mà cả Trung Quốc và Liên Xô đều nhận chủ quyền.
Sau trận phục kích nói trên, phía Liên Xô đã phản kích gây thương vong lớn cho đối phương.
Ngay sau vụ xung đột ở đảo Damansky/Trân Bảo, cả Liên Xô và Trung Quốc đều chuẩn bị cho chiến tranh. Quân đội Xô viết tái triển khai lực lượng ở Viễn Đông, còn Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc được tổng động viên. Dư luận thế giới lo ngại về một cuộc chiến tranh hạt nhân quy mô lớn giữa hai gã khổng lồ láng giềng này.
Điểm mạnh và yếu của Trung Quốc khi đối phó Liên Xô
Vào thời điểm năm 1969, phía Liên Xô có lợi thế áp đảo về công nghệ trước Trung Quốc. Tuy nhiên, Bắc Kinh lại xây dựng được đội quân đông nhất thế giới, với nhiều binh sĩ đã được triển khai gần biên giới Trung-Xô.
Mặc dù vậy, lợi thế nhân lực của Trung Quốc không có nghĩa là quân đội nước này có thể dễ dàng thực hiện một cuộc tiến công vào Liên Xô. Trung Quốc thiếu nguồn hậu cần và năng lực hàng không để đánh chiếm các vùng rộng lớn của lãnh thổ Liên Xô. Đã vậy, đường biên giới cực dài giữa 2 nước khiến Liên Xô có vô số cơ hội để trả đũa.
Với khả năng NATO tấn công là thấp, Liên Xô có thể điều động đáng kể lực lượng của mình từ châu Âu sang phía Đông, tấn công Tân Cương và khu vực phía Tây của Trung Quốc.
Thời Thế chiến 2, Liên Xô từng tấn công hiệu quả vào vùng Mãn Châu.
Dù có quy mô đông, Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc vào năm 1969 không có khả năng chặn đứng một cuộc tiến công tương tự cuộc tiến công của Hồng quân vào đội quân Quan Đông (Nhật Bản) ở Mãn Châu vào năm 1945.
Năm 1969 nếu xung đột quân sự quy mô lớn nổ ra thì không quân Liên Xô đủ sức chiếm thế thượng phong trước không quân Trung Quốc và giáng những đòn choáng váng vào các thành phố, trung tâm liên lạc và căn cứ quân sự của Trung Quốc.
Đã vậy tình hình Trung Quốc lúc đó khá phức tạp do hậu quả của “Cách mạng Văn hóa” nên Liên Xô có thể dễ dàng tìm kiếm “đối tác” chấp nhận thương lượng hòa bình.
Bờ vực chiến tranh hạt nhân giữa 2 cường quốc
Trung Quốc đã thử vũ khí hạt nhân đầu tiên của mình vào năm 1964. Về lý thuyết, từ đó Bắc Kinh có năng lực răn đe hạt nhân độc lập.
Tuy nhiên vào thời điểm đó, hệ thống phóng của Trung Quốc vẫn có nhiều vấn đề cần xử lý – các tên lửa sử dụng nhiên liệu lỏng có độ tin cậy không cao vì cần nhiều giờ đồng hồ để chuẩn bị, và do đó sẽ chỉ có thể ở trên bệ phóng trong một thời gian hạn chế.
Ngoài ra tên lửa Trung Quốc thời đó tầm bay còn hạn chế nên chưa thể đánh tới các mục tiêu sống còn của Liên Xô ở phần châu Âu của lãnh thổ nước này.
Về phương diện máy bay ném bom, Trung Quốc sở hữu số lượng rất hạn chế oanh tạc cơ Tu-4 và H-6, đã thế số phi cơ này lại khá lạc hậu nên họ sẽ khó lòng vượt qua được mạng lưới phòng không tối tân của Liên Xô.
Mặt khác khi đó Liên Xô đã gần đạt tới thế cân bằng hạt nhân với Mỹ. Liên Xô sở hữu một kho vũ khí hạt nhân chiến thuật và chiến lược hiện đại, tinh vi có thể hủy diệt năng lực răn đe hạt nhân của Trung Quốc, các lực lượng quân sự chính và các thành phố lớn của quốc gia châu Á này.
Tuy nhiên ban lãnh đạo Liên Xô rất nhạy cảm với công luận thế giới nên trong trường hợp nổ ra chiến tranh hạt nhân, hướng khả thi nhất với họ sẽ chỉ là thực hiện tấn công hạn chế nhằm vào các cơ sở hạt nhân của Trung Quốc cũng như tấn công chiến thuật nhằm vào lực lượng quân sự do Trung Quốc triển khai. Nếu Trung Quốc mạo hiểm sử dụng lực lượng hạt nhân của mình thì có thể họ sẽ phải hứng chịu đòn đánh hạt nhân phủ đầu từ phía Liên Xô.
Mỹ “tọa sơn” quan sát
Mỹ rất thận trọng trước các diễn biến này. Thông qua nhiều kênh chính thức và không chính thức, Liên Xô thăm dò thái độ của Mỹ đối với Trung Quốc. Mỹ được cho là phản ứng tiêu cực với gợi ý của Liên Xô về một cuộc tấn công chung của đôi bên vào các cơ sở hạt nhân của Trung Quốc. Nhưng mặt khác Washington có vẻ không nỗ lực một cách nghiêm túc và rõ ràng để bảo vệ Trung Quốc trước cơn thịnh nộ của Liên Xô.
Nhưng trước đó một thập kỷ, nhà lãnh đạo Mỹ Dwight Eisenhower đã vạch ra trở ngại lớn nhất của Liên Xô trong một cuộc chiến với Trung Quốc: sẽ làm gì sau chiến thắng? Liên Xô không có khả năng cũng như không quan tâm đến việc cai quản một lãnh thổ rộng như một châu lục, đặc biệt là nơi sẽ vấp phải phong trào phản kháng trên diện rộng. Trong khi đó, Mỹ vốn hậu thuẫn cho chính quyền ở đảo Đài Loan sẽ rất hứng khởi với ý tưởng ủng hộ các phần tử nổi dậy ở Trung Quốc chống lại lực lượng Liên Xô. Và Mỹ có thể tích cực giúp lực lượng Tưởng Giới Thạch khi ấy đoạt lại các vùng lãnh thổ Trung Quốc.
Theo VOV
" alt="Trung Quốc và Liên Xô từng suýt bước vào chiến tranh hạt nhân"/>
Lina chào đời trong một gia đình nghèo, sinh sống tại một ngôi làng nhỏ thuộc tỉnh Castrovirreyna ở vùng núi Andes, Peru năm 1933. Lúc Lina mới 5 tuổi, người mẹ phát hiện thấy bụng con gái mình phát triển to bất thường. Lina cũng thường xuyên than đau bụng.
Cha mẹ đã đưa Lina tới bệnh viện địa phương thăm khám. Ban đầu, ai cũng nghĩ cô bé có thể mọc u trong ổ bụng. Tuy nhiên, gia đình sốc nặng khi các bác sĩ thông báo cô con gái nhỏ của họ đã mang bầu tới tháng thứ 7.
Để chắc chắn không nhầm lẫn, bác sĩ Gerardo Lozada ở bệnh viện tỉnh Castrovirreyna thậm chí đã đưa Lina tới thủ đô Lima để các chuyên gia khác có thể kiểm tra lại và xác thực chuyện cô bé có mang bầu hay không. Các kết quả thăm khám sau đó đã xác nhận chẩn đoán của ông Lozada là chính xác.
Báo chí đương đại đặc biệt chú ý đến trường hợp của cô bé Lina 5 tuổi lúc đó. Ngoài việc dự đoán về chuyến đi của Lina tới các cơ sở khoa học của Mỹ, số phát hành ngày 16/4/1939 của tờ San Antonio Light ở bang Texas, Mỹ còn cho biết, một hiệp hội sản khoa/hộ sinh của Peru đã yêu cầu chuyển cô bé về một bệnh viện phụ sản quốc gia.
Tờ La Crónica của Peru đưa tin, một hãng sản xuất phim Bắc Mỹ đã cử đại diện tới gặp gia đình Lina và đề xuất trao 5.000 USD cho họ để được quyền làm phim về cô bé. Song, cha mẹ của Lina đã từ chối.
Cũng theo tờ báo này, bác sĩ Lozada đã ghi hình Lina để làm tư liệu khoa học, rồi cho chiếu những đoạn phim quay được trong một buổi làm việc ngày 21/4/1939 tại Viện Y học quốc gia Peru. Không may, trong một chuyến thăm sau đó tới ngôi làng xa xôi của Lina, một số túi đựng phim của bác sĩ Lozada đã bị rơi xuống sông lúc ông đang băng qua "một cây cầu vô cùng nguyên thủy".
Ảnh: historydaily.org
Một tháng rưỡi sau kết quả chẩn đoán đầu tiên, vào ngày 14/5/1939, Lina hạ sinh một cậu con trai bằng phương pháp đẻ mổ do xương chậu quá bé. Vào thời điểm đó, cô bé mới 5 năm, 7 tháng và 21 ngày tuổi, trở thành trường hợp trẻ nhất sinh con từng được ghi nhận trong lịch sử y học thế giới.
Lina cùng con trai chụp ảnh lưu niệm với bác sĩ Gerardo Lozada, người trực tiếp điều trị cho mình. Ảnh: historydaily.org
Khi tiến hành mổ đẻ cho Lina, các bác sĩ kinh ngạc phát hiện cô bé đã có các cơ quan sinh dục phát triển hoàn thiện do dậy thì sớm. Trường hợp của Lina đã được bác sĩ Edmundo Escomel dẫn chứng cụ thể trong một báo cáo đăng tải trên tạp chí y khoa La Presse Médicale, bao gồm các chi tiết nêu rằng cô bé có kinh nguyệt từ lúc 8 tháng tuổi, trái ngược với một báo cáo trước đó cho rằng sản phụ nhí có kinh nguyệt đều đặn kể từ khi 3 tuổi.
Lina bên cậu con trai nhỏ của mình. Ảnh: historydaily.org
Cậu bé Gerardo ban đầu tưởng Lina là chị gái. Ảnh: historydaily.org
Lúc chào đời, con trai của Lina nặng 2,7kg. Gia đình đặt tên cho cậu bé là Gerardo, theo tên của vị bác sĩ đã đỡ đẻ cho cô. Gerardo được nuôi lớn với niềm tin rằng Lina là chị gái ruột. Mãi tới năm 10 tuổi, cậu mới biết sự thật gây sốc rằng, Lina thực tế là mẹ đẻ của mình.
Ảnh: historydaily.org
Lina chưa bao giờ tiết lộ về cha của đứa trẻ cũng như tình huống dẫn đến việc mình dính bầu. Dù cha của Lina từng bị bắt giữ vì nghi ngờ lạm dụng tình dục trẻ em, nhưng sau đó ông được trả tự do vì cảnh sát thiếu bằng chứng buộc tội. Cho đến tận ngày nay, cha đẻ của Gerardo vẫn còn là một bí ẩn.
Gerardo (trái) chụp ảnh cùng mẹ Lina khi trưởng thành. Ảnh: historydaily.org
Con trai của Lina lớn lên khỏe mạnh. Gerardo qua đời năm 1979, ở tuổi 40.
Lina năm 1969, khi cô đang làm việc ở thủ đô Lima. Ảnh: historydaily.org
Về Lina, thời trẻ, bà làm thư ký tại một trung tâm y tế của bác sĩ Lozada ở thủ đô Lima. Ông Lozada đã giúp Lina học hành và chăm con trai tới tận khi học trung học.
Ảnh cưới của Lina và chồng. Ảnh: historydaily.org
Lina về sau kết hôn với Raúl Jurado và sinh con trai thứ hai vào năm 1972. Đến năm 2002, vợ chồng họ vẫn cư trú tại một quận nghèo ở Lima. Vào thời điểm ấy, Lina đã từ chối trả lời phỏng vấn của Reuters. Suốt nhiều năm trước đó, bà cũng luôn tìm cách lảng tránh giới truyền thông.
Mặc dù câu chuyện về Melina từng được đồn đoán chỉ là sản phẩm bịa đặt, nhưng nhiều bác sĩ đã lên tiếng xác thực trường hợp kỳ lạ này dựa vào các kết quả sinh thiết, ảnh chụp X-quang bộ xương thai nhi trong tử cung và những bức ảnh về bà mẹ nhí do chính các bác sĩ điều trị chụp.
Theo Trung tâm Y tế Mayo (Mỹ), thông thường, quá trình dậy thì bắt đầu xảy ra ở bé gái quanh độ tuổi 11 và ở bé trai lúc 12 tuổi. Nếu quá trình dậy thì xảy ra trước lúc 8 tuổi ở bé gái và 9 tuổi ở bé trai, những trường hợp đó sẽ được coi là dậy thì sớm.
Hiện, các chuyên gia vẫn chưa biết chính xác nguyên nhân gây dậy thì sớm. Song, trong một số trường hợp hiếm gặp, các chứng bệnh khác, bao gồm một số bệnh nhiễm trùng, rối loạn hoóc môn, khối u, bất thường ở não hay tổn thương, có thể làm khởi phát hiện tượng dậy thì sớm.
Đáng chú ý, quá trình dậy thì sớm có thể bị ngưng trệ và trẻ em có thể được cho dùng thuốc để trì hoãn những tiến triển của hiện tượng này. Một khi bé gái đã có kỳ kinh đầu tiên, em có thể dính bầu và sinh con.
Các chuyên gia khuyến cáo, cha mẹ nên để ý đến những dấu hiệu cảnh báo hiện tượng dậy thì sớm ở trẻ, chẳng hạn như với bé gái là ngực phát triển, xuất hiện kỳ kinh nguyệt lần đầu tiên, trong khi ở con trai là tinh hoàn và dương vật lớn hơn cũng như xảy ra hiện tượng "vỡ giọng". Bên cạnh đó, các dấu hiệu khác cũng cho thấy các bé bị dậy thì sớm là mọc lông ở nách và cơ quan sinh dục, lớn nhanh khác thường, mọc mụn và có mùi cơ thể như người trưởng thành.
Đến tận ngày nay, y học thế giới chưa từng ghi nhận một trường hợp nào khác dậy thì sớm và sinh con dưới 6 tuổi như Lina.
Tuấn Anh
" alt="Chuyện ly kỳ về người mẹ trẻ nhất thế giới, sinh con khi mới 5 tuổi"/>
HLV Park Hang Seo cử các trợ lý đi theo dõi Malaysia, Myanmar và Campuchia. Ảnh S.N
Ở lượt trận đầu tiên, Malaysia có chiến thắng 1-0 trước Campuchia, trong khi Myanmar chưa thi đấu. Đánh giá về cuộc đối đầu với Malaysia ngày 16/11 tới, tiền đạo, đội trưởng Văn Quyết nhấn mạnh có thể đội bóng này đã giấu bài khi chỉ thắng Campuchia với tỷ tối thiểu 1-0. Vì thế, dù Việt Nam có trận ra quân thắng 3-0 nhưng toàn đội phải hết sức tỉnh táo và tập trung cho trận đấu quan trọng nhất ở bảng A.
Liên quan đến vấn đề chấn thương ở đội tuyển Việt Nam, hiện tại Văn Quyết và trung vệ Bùi Tiến Dũng đã gần như bình phục, trong khi Huy Hùng vẫn chưa hết đau cơ háng. Dù vậy, HLV Park Hang Seo không quá lo lắng khi ở trận ra quân cặp tiền vệ trung tâm Xuân Trường và Quang Hải đã chơi rất tốt.
Ngày 12/11, Malaysia tiếp Lào trên sân nhà, sau đó sẽ di chuyển sang Việt Nam. Như vậy, so với đối thủ, thầy trò HLV Park Hang Seo không chỉ có lợi thế đá trên sân nhà, mà còn được nghỉ ngơi tới 1 tuần.
Huy Phong
Bảng xếp hạng bóng đá AFF Cup 2018
VietNamNet cập nhật Lịch thi đấu, kết quả, BXH AFF Suzuki Cup 2018, diễn ra từ ngày 8/11 đến 15/12/2018.
" alt="HLV Park Hang Seo cử trợ lý theo dõi Malaysia, Myanmar"/>
Các nước Ảrập Vùng Vịnh một thời ủng hộ các nhóm muốn hạ bệ ông Assad giờ đây đang nỗ lực tái mở cửa sứ quán của mình ở Syria. Họ lo sợ sẽ đẩy đất nước nằm ở trung tâm thế giới Ảrập này vào tay của các đối thủ Iran và Thổ Nhĩ Kỳ, và để tuột mất các hợp đồng tái thiết hậu nội chiến béo bở. Các cửa khẩu biên giới then chốt vốn bị đóng nhiều năm qua đã hoạt động trở lại, và các tuyến bay thương mại đang được cân nhắc tái kết nối với Damascus.
Vì Tổng thống Donald Trump có kế hoạch rút hết 2.000 binh sĩ Mỹ đang đóng ở đông bắc Syria, quân đội chính quyền Assad được cho là sẽ giành lại khu vực mà họ phải từ bỏ năm 2012 thời cao trào nội chiến này. Đây sẽ là một bước đi lớn hướng tới khôi phục quyền kiểm soát của ông Assad trên toàn bộ lãnh thổ Syria, ngoại trừ một ít khu vực tây bắc đang nằm trong tay quân dấy loạn, chủ yếu là quân thánh chiến.
Từ một nhà lãnh đạo có nguy cơ phải ra đi, với sự trợ giúp quân sự của Nga kể từ năm 2015, Bashar al-Assad đã đảo ngược tình thế khi giành lại được các thành trì nổi dậy như Homs và Aleppo. Giờ đây, ông đang điều hành một đất nước đổ nát, với gần một nửa triệu dân đã bỏ mạng và nửa dân số phải di dời. Cuộc chiến then chốt có thể vẫn đang ở phía trước, nhưng nhiều người coi chiến sự ở Syria sắp kết thúc.
Chiếc ghế quyền lực mà ông Assad đang nắm giữ giờ đây được đánh giá vững chắc hơn nhiều so với 8 năm qua.
"Sự hàn gắn của các nước Ảrập là không thể tránh khỏi", hãng tin AP dẫn bình luận của ông Faysal Itani, một thành viên cấp cao của Trung tâm Rafik Harir về Trung Đông thuộc Hội đồng Atlantic.
Theo giới phân tích, động cơ chính của các nước Hồi giáo Sunni ở Vùng Vịnh là giảm thiểu ảnh hưởng của Iran, một quốc gia Hồi giáo Shiite vốn đã nhanh chóng mở rộng vai trò ở Syria trong thời gian nội chiến.
Khi Tổng thống Assad dẹp biểu tình năm 2011, Syria đã bị phần lớn thế giới Ảrập và phương Tây tẩy chay. Nước này mất ghế trong Liên đoàn Ảrập và hứng chịu nhiều đòn trừng phạt quốc tế. Nhưng Syria không bị cô lập hoàn toàn. Trung Quốc, Nga, Brazil, Ấn Độ và Nam Phi tiếp tục duy trì quan hệ ngoại giao, trong khi ở thế giới Ảrập, Lebanon, Iraq và Algeria không quay lưng.
Việc Ảrập Xêút nối lại các mối quan hệ với chính quyền Assad chính là sự thừa nhận công khai rằng vương quốc này không thể lật đổ ông Assad. Và sự trở lại của các chính phủ Ảrập Vùng Vịnh cùng các công ty tư nhân sẽ có vai trò rất quan trọng trong bất kỳ nỗ lực tái thiết thực sự nào ở Syria. Chi phí tái thiết ước tính vào khoảng 200-350 tỷ USD.
Tháng trước, Tổng thống Sudan Omar al-Bashir đã tới Damascus bằng một máy bay Nga, trở thành nhà lãnh đạo Ảrập đầu tiên đến Syria kể từ năm 2011. Chuyến thăm được cho là sẽ khởi xướng các bước đi tương tự của nhiều nhà lãnh đạo Ảrập khác.
Ngày 27/12 vừa qua, UAE tái mở cửa sứ quán ở Damascus bằng một buổi lễ công khai. Bahrain hành động tương tự ngay hôm sau đó.
Hiện đang có tranh luận về việc khi nào Syria được chấp nhận trở lại Liên đoàn Ảrập. Tại cuộc gặp ở Cairo tuần trước, Ngoại trưởng Ai Cập Sameh Shukri nói điều này có liên quan đến các diễn biến trong tiến trình chính trị nhằm chấm dứt cuộc khủng hoảng hiện nay. Còn Ngoại trưởng Iraq Mohamed Alhakim, khi phát biểu tại một cuộc họp báo hôm 13/1 ở Baghdad với người đồng cấp Iran, khẳng định nước ông ủng hộ các nỗ lực khôi phục tư cách thành viên của Syria trong Liên đoàn Ảrập.
Ở Lebanon, một số quan chức cho rằng Syria nên được mời tới một hội nghị kinh tế Ảrập mà nước này sắp tổ chức vào tuần tới, măc dù quyết định cuối cùng tùy thuộc vào Liên đoàn.
"Mọi chuyện có thể diễn ra chậm hơn hoặc nhanh hơn nhưng nếu ông Assad sẽ tiếp tục ở vị trí hiện tại thì rõ ràng các nước trong khu vực sẽ phải tận dụng tốt nhất tình huống đó", AP dẫn lời Aron Lund, một thành viên Quỹ The Century. "Các chính trị gia có thể cứ ngồi trong cô lập lộng lẫy ở phía bên kia đại dương và giả vờ rằng Syria không được như vậy. Nhưng Quốc vương Abdullah của Jordan thì không thể".
Sự đảo chiều của thế giới Ảrập diễn ra giữa bối cảnh thay đổi ở phương Tây. Mỹ rút quân khỏi Syria nằm trong chính sách "Nước Mỹ Trên Hết" của Tổng thống Trump. Ông liên tục khẳng định không quan tâm chuyện hạ bệ Assad, và không muốn lính Mỹ tiếp tục dính vào "các cuộc chiến bất tận" trong khu vực. Nhiều đảng cánh hữu và phong trào dân túy đang lên ngôi ở châu Âu cũng thiện cảm với Assad, coi ông là người bảo vệ trước các thành phần Hồi giáo cực đoan.
Và kể cả Thổ Nhĩ Kỳ mới đây cũng tỏ tín hiệu sẽ làm việc với Tổng thống Assad nếu ông giành chiến thắng trong các cuộc bầu cử tự do và công bằng.
Thanh Hảo
" alt="Tình hình Syria: Vì sao một loạt nước Ảrập bỗng vồn vã với ông Assad?"/>