- Tỷ phú Abramovich có thể ngừng đầu tư vào Chelsea và bán lại CLB cho đối tác khác,óngđálich thi dau mu sau khi không xin được visa Anh Quốc.
Tin bóng đá 1


相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Kataller Toyama vs JEF United, 17h00 ngày 26/3: Thêm một lần đau -
Góc quán chiều nay buồn hiu hắt, mưa giăng giăng như nỗi niềm câm lặng trong lòng tôi, ly cafe từng giọt đắng ngắt gợi tôi nhớ về em, về một thời quá vãng đã xa. Tâm sự của người đàn ông dứt bỏ người yêu chạy theo con gái sếpNgày ấy em là cô sinh viên năm 2 xinh đẹp như bông hoa hàm tiếu e ấp trong sương mai. Mái tóc dài thướt tha cùng đôi mắt đen láy, em đã hút hồn biết bao gã si tình. Còn tôi khi ấy chỉ là chàng sinh viên nghèo từ miền quê cát trắng Quảng Bình vào Đà Lạt với khát vọng đổi đời.Tôi chỉ biết ôm đàn hát trong kí túc xá những chiều mưa và ước ao được sánh bước cùng em trên những con đường trải đầy sắc hoa mimoza.
Chẳng hiểu vì duyên trời sắp đặt hay thượng đế thương tình đã se duyên mà trong buổi văn nghệ của trường năm ấy tôi may mắn được song ca cùng em một bài hát. Đây trở thành tiền đề cho những buổi gặp gỡ tập tành văn nghệ và những dịp để tôi có cớ mời em đi chơi hoặc sang phòng em. Tôi âm thầm chinh phục em bằng những sự quan tâm bình dị từ cuộc sống sinh hoạt đến học tập của em. Và có lẽ chính sự chân thành, đằm thắm ấy mà em dần có tình cảm đối với tôi, một tình yêu ngây thơ, trong sáng, thánh thiện.
Ảnh: Hoài Anh Theo thời gian, tình cảm của chúng tôi cũng lớn dần lên theo năm tháng, mỗi góc phố, con đường, hay giảng đường đều in dấu chân hai đứa. Chúng tôi trở thành điểm tựa cho nhau.
Những ngày cuối tháng hết tiền hai đứa chia nhau ổ bánh mì, rồi có lần tôi ốm liệt giường em bón từng thìa cháo cho tôi, chăm chút cho tôi từng miếng ăn giấc ngủ.
Mối tình đầu bình dị ấy cứ thế vượt qua chuỗi ngày thiếu thốn của cuộc sống xa nhà, qua nỗi buồn niềm vui của quãng đời sinh viên. Chúng tôi ấp ủ và chia sẻ ước mơ khát vọng về một tương lai hạnh phúc với công việc ổn định khi ra trường và tổ ấm bé nhỏ dệt thêu từ tình yêu thương tha thiết.
Tốt nghiệp đại học, cầm trong tay tấm bằng cử nhân mà niềm vui khôn xiết, em ngả đầu vào vai tôi nũng nịu: ‘Ra trường rồi có khi nào mỗi đứa một nơi không anh? Có khi nào anh rời xa em không nhỉ?’.
Tôi thì thầm vào tai em nói khẽ: ‘Anh sẽ không bao giờ để mất em đâu, suốt đời này anh sẽ mãi yêu mình em và sẽ đem đến cho em hạnh phúc.
Đêm ấy em đã trao cho tôi thứ quý giá nhất của đời người con gái. Nằm trong vòng tay âu yếm, hai đứa không thôi nghĩ về tương lai tươi sáng.
Ra trường chúng tôi ở lại thành phố, háo hức cầm hồ sơ đi xin việc nhưng nỗi thất vọng tràn trề vì đâu đâu người ta cũng yêu cầu kinh nghiệm, mà sinh viên mới ra trường như tụi tôi thì lấy đâu ra. Lăn lộn mấy tháng trời ròng rã, tiền ‘khởi nghiệp’ mà gia đình cho cũng dần cạn kiệt, thế là em đành gác lại ước mơ để tôi được tiếp tục ‘đeo đuổi khát vọng sự nghiệp’.
Đồng lương công nhân của em khi đó tuy ít ỏi nhưng thật sự là ‘phao cứu sinh’ giúp chúng tôi trang trải tiền nhà trọ, tiền ăn ở, sinh hoạt và giúp tôi có thể yên tâm tập trung tìm việc.
Trời không phụ lòng người nên một thời gian sau đó tôi cũng tìm được một công việc phù hợp với chuyên môn của mình. Oái oăm một nỗi nữ đồng nghiệp - con gái sếp và là vợ tôi bây giờ lại dành tình cảm cho tôi.
Tôi đau đầu vắt óc suy nghĩ khi phải đối diện với sự lựa chọn rất khó khăn, một bên là tình yêu tha thiết, một bên là sự nghiệp sáng lạn. Nếu lựa chọn tình yêu có nghĩa là tôi sẽ lại trở về với vạch xuất phát ban đầu, lại tiếp tục công cuộc mang hồ sơ vất vả chạy ngược chạy xuôi đi kiếm việc, còn nếu chọn sự nghiệp thì đồng nghĩa với việc tôi sẽ đánh mất tình yêu bốn năm đẹp đẽ của mình, đánh mất người con gái tôi yêu và yêu tôi tha thiết.
Tôi băn khoăn, do dự và cuối cùng xót xa quyết định đón nhận tình yêu mới. Trái tim tôi đau nhói, tôi không đủ can đảm đối diện với em nói lời chia tay. Tôi để lại lá thư như là lời cuối cho cuộc tình đẹp đẽ rồi xách va li ra đi.
Lấy con gái sếp tôi có tất cả ngoại trừ tình yêu. Tôi cố gắng là một người chồng tốt, sống có trách nhiệm với gia đình, nhưng quả thực đó chỉ là một vai diễn bởi tình yêu trong tôi đã dành hết cho người con gái năm xưa.
Hàng đêm nằm bên vợ, ân ái với vợ mà hình ảnh người xưa cứ len vào tâm trí khiến tim tôi đau thắt. Vợ tôi như cảm nhận được điều gì đó sâu thẳm trong lòng tôi, nàng rất buồn nhưng không gặng hỏi. Tôi biết là nàng rất đau khổ, tôi thương nàng nhưng không biết phải làm sao? Đã nhiều lần tôi thầm ước mình có thể xóa nhòa kỉ niệm, vùi hết quá khứ để sống trong hiện tại, toàn tâm toàn ý với vợ con nhưng điều đó dường như không thể. Quá khứ năm xưa cứ quyện chặt vào hiện tại để ám ảnh tôi, day dứt tôi về tội lỗi của mình.
Tôi cố công đi tìm người xưa nhiều năm nay mà vẫn chưa gặp, chỉ nghe nói là em đang sống và nuôi con một mình. Tôi không biết đó có phải là cốt nhục của mình không nữa.
Có lẽ tôi là một thằng đàn ông tồi, một thằng đàn ông xấu xa khi đã tham vàng bỏ ngãi, phản bội lời thề tình yêu để chạy theo xa hoa danh vọng. Rồi khi sống trong xa hoa, danh vọng với người vợ hết mực yêu thương chồng thì lại nhung nhớ người xưa. Tôi phải làm gì đây trước nỗi đau của hai người phụ nữ?
Tâm sự của bác sĩ thẩm mỹ sa lưới tình của nữ đại gia
Dùng dằng mối quan hệ với nữ đại gia may mặc suốt nhiều năm, tôi không có cách nào thoát khỏi tay người phụ nữ đó.
"> -
Nhiều năm tìm hiểu và 5 năm chờ đợi anh từ nước ngoài trở về, chúng tôi mới tổ chức đám cưới. Ngoại tình, chồng nhẫn tâm đưa bồ vào khách sạn trước mặt vợHơn 1 năm sau, anh muốn đẩy tôi khỏi cuộc đời mình…
Tôi và Huy làm công nhân cho doanh nghiệp nước ngoài. Thuở nghèo khó, chúng tôi ở bên nhau, cùng vượt qua khó khăn. Tình yêu khi ấy cũng đẹp và ngọt ngào như bao người.
Những ngày tăng ca, Huy luôn chờ đón tôi ở góc phố nhỏ, lặng lẽ và cần mẫn như con ong. Gói mỳ tôm chia đôi, bát gạo sẻ nửa là tháng ngày đẹp nhất mà tôi có với anh.
Nhờ tay nghề giỏi, biết ngoại ngữ, anh được công ty đề xuất đưa sang cơ sở sản xuất bên nước ngoài. Thu nhập khá, chế độ đãi ngộ tốt, đổi lại anh phải làm bên đó 5 năm.
Ảnh: Hùng Nguyễn. Huy quyến luyến tôi, không muốn đi. Anh nói: ‘5 năm lâu quá, anh sợ mất em. Thà nghèo còn hơn xa người mình yêu’.
Thế nhưng nhìn cảnh nghèo khó, tạm bợ trong căn phòng trọ dột nát, tôi động viên Huy lên đường và hứa sẽ chờ đợi đến ngày anh trở lại.
Trước khi bay, Huy đưa tôi về quê ra mắt họ hàng. Anh hẹn sẽ xây căn nhà to, tổ chức cưới tôi thật linh đình.
Quãng thời gian Huy bên xứ người, tôi thay anh về quê, chăm sóc bố mẹ. Ai gặp, hai bác đều giới thiệu tôi là con dâu. Mọi việc tôi đứng ra cáng đáng, đảm nhiệm vì Huy là con duy nhất trong nhà.
Tôi nén nỗi nhớ, lao vào công việc, mặc cho bao người đàn ông dập dìu vây quanh. Lần nào gọi điện, hai đứa cũng khóc.
Mùa đông qua, mùa hè đến…, chẳng mấy chốc hết thời hạn 5 năm. Tôi đếm từng ngày, ra sân bay đón Huy.
Vậy mà anh về nước không báo trước. Từ sân bay Huy đi thẳng về quê. Phải 1 tuần sau tôi mới biết tin…
Hụt hẫng, buồn bã là cảm xúc khi đó của tôi. Nhìn thấy tôi ở cổng nhà, Huy bối rối, không thốt được lời nào.
Anh lấp liếm bằng nhiều lý do, tôi dù đau khổ nhưng vẫn khẽ mỉm cười, tỏ vẻ tin tưởng. Tôi lờ mờ hiểu rằng, anh đã thay lòng đổi dạ.
Không hiểu vì thương xót hay do bố mẹ anh tác động, cuối cùng Huy giục cưới. Hôn lễ sơ sài diễn ra, anh bảo làm thế để tiết kiệm tiền xây nhà.
Kết hôn xong tôi nhanh chóng có bầu, bố mẹ anh vui mừng khôn xiết, tuần nào cũng chuẩn bị trứng gà, đồ bổ dưỡng gửi lên thành phố.
Anh giờ có tiền, được đề bạt lên vị trí quản lý, đang học thêm đại học. Tương lai Huy có thể còn phát triển sự nghiệp hơn nữa.
Tuy nhiên, anh khá chi li với vợ. Tôi đi khám thai định kỳ, mua đồ sơ sinh… hoàn toàn bằng đồng lương ít ỏi của mình.
Mẹ anh có lẽ hiểu nên thi thoảng gửi vào tài khoản tôi 500 nghìn hay 1 triệu. Bà nói, đó là tiền bà bán rau ở chợ, tiết kiệm được.
Thương mẹ chồng, tôi không tiêu mà để dành, khi nào được 20 triệu sẽ đưa bà dưỡng già. Mọi người khen vì mẹ con tôi sống thuận hòa.
Ngày tôi sinh con trai, bà lặn lội mưa gió, bắt xe vào bệnh viện. Chồng tôi kêu mệt, ngủ ở nhà.
Ở cữ cũng là lúc tôi phát hiện chồng ngoại tình. Anh đi sớm về khuya, dằn hắt vợ con. Tôi không bắt được tận tay, chỉ đành khóc thầm mỗi đêm.
Con 5 tháng tuổi, mẹ chồng trông con cho tôi đi làm sớm. Chồng ngày càng lạnh nhạt. Anh tuyên bố muốn ly hôn. Tôi không gào khóc, không trách móc, tìm cách kéo anh quay về.
Đêm đó, tôi ôm con theo bóng anh. Chứng kiến chồng ôm eo bồ vào khách sạn, tôi chạy đến van xin nhưng anh nhẫn tâm bỏ đi.
Hóa ra, chồng tôi và nhân tình cùng làm bên nước ngoài. Giữa họ nảy sinh tình cảm. Khi về nước, anh muốn cưới cô ấy nhưng mẹ chồng ngăn cản, quyết đón tôi về làm dâu.
Đúng là xa mặt cách lòng. Chuyến đi xa biến anh thành người giàu có nhưng cũng khiến trái tim anh thay đổi…
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Mời độc giả gửi câu chuyện của mình về địa chỉ email: Bandoisong@vietnamnet.vn. Chia sẻ của bạn sẽ được đăng trên mục Tâm sự nếu phù hợp. Trân trọng cảm ơn!"> -
Bí mật phía sau thành công của các nhà lãnh đạo hàng đầu thế giới(Ảnh: Addicted 2 Success)
Thật đáng tiếc cho những ai bỏ cuộc khi đang còn một quãng đường rất xa để với tới danh vọng và thành công. Đây chính là bài học giúp chúng ta tập cách phải kiên trì và không để lãng phí công sức của mình bởi vì “giới hạn của bạn là xuất phát điểm của nhiều người khác”.
Có những ngày chúng ta sẽ cảm thấy mình đã làm được nhiều điều có ích nhưng có những ngày bạn gần như dậm chân tại tại chỗ. Chính những ngày này sẽ làm bạn cảm thấy thất vọng và mất đi động lực để làm mọi việc. Thế nhưng hãy nhớ “thất bại là mẹ thành công” và hãy suy nghĩ tích cực rằng mình đã cố gắng hết sức thay vì không làm gì cả ngày.
Dù làm ít hay nhiều, năng lượng sẽ luôn tràn trề trong bạn, chỉ cần bạn giữ được những suy nghĩ tích cực này. Chúng ta có thể không phải là một chuyên gia trong những công việc mà chúng ta chọn lựa nhưng giây phút bạn từ bỏ cũng chính là thời điểm bạn đã ném đi quá trình nỗ lực của chính mình.
Kiên trì - quyết định thành công
Có thể dễ dàng nhận thấy con đường dẫn đến thành công một phần là nhờ sự kiên trì. Kiên trì cũng chính là điểm mấu chốt để quyết định thành công hay thất bại.
Các nhà lãnh đạo vĩ đại nhất trên thế giới như Abraham Lincoln, Steve Jobs... là những ví dụ để ta noi gương phấn đấu. Thế nhưng câu chuyện về những nhà lãnh đạo này không phải đều có tầm ảnh hưởng đến tất cả chúng ta.
Có người cho rằng: “Họ có những thứ mà chúng tôi không thể có”. Đây là suy nghĩ hoàn toàn sai lầm bởi để có được thành công, những vị lãnh đạo này đã không ngại khó, ngại khổ, đánh cược tất cả để dành được những điều mà họ cố gắng phấn đấu suốt quãng đời của mình.
Kiên trì - chìa khóa của mọi chiến thắng
Từ bỏ không phải là cụm từ nên xuất hiện trong từ điển của mỗi con người. Hãy tìm những con đường tiếp cận khác nhau để đạt được mục tiêu dù con đường đó là ngắn hay dài.
Kiên trì chính là chìa khóa của nhà vô địch. Khi mỗi người tìm được mục tiêu của bản thân, đầu tư thời gian, công sức, họ sẽ đạt được những điều mình mong muốn.
Chúng ta thường quên rằng để một người có được thành công, họ đã phải trải qua hàng tá những rắc rối, những thất bại, nhiều lúc là quay trở về con số 0 tròn trĩnh. Thế nhưng điều khiến họ không từ bỏ, đó là tiếp tục đứng lên và đặt niềm tin vào bản thân để tìm ra một hướng đi tốt hơn.
Nên nhớ rằng thành công không bao giờ đến một cách dễ dàng. Muốn nếm quả ngon, trái ngọt, bạn phải là người kiên nhẫn chăm bẵm, cắt tỉa và bảo vệ nó trước mọi khó khăn.
Vì sao nữ giám đốc xinh đẹp Philippines thành công ở tuổi 24?
Ở tuổi 24, Patricia Henson đã sở hữu thương hiệu thời trang của riêng mình, được hàng trăm nghìn bạn trẻ hâm mộ.
">