

Dust Bowl là giai đoạn lịch sử những năm 1930 ở Mỹ và Canada, có rất nhiều cơn bão và lốc cuốn theo nhiều cát bụi hoành hành ở các đồng cỏ tại khu vực Bắc Mỹ, gây ra nhiều thiệt hại nghiêm trọng cho hệ sinh thái và nông nghiệp trong khu vực.
Ghi chép của một nhân chứng
Năm 1938, khi người tị nạn chạy trốn khỏi Dust Bowl đang đổ vào tàn phá Thung lũng Trung tâm California, Sanora Babb đã làm việc tại các trại di cư, dựng lều, lên kế hoạch cho các buổi khiêu vũ và đưa con cái họ đến các phòng khám tạm thời.
 |
Sanora Babb - nhà báo từng làm việc tại các trại tị nạn trong thời kỳ Dust Bowl ở Mỹ. Ảnh: Broadstreetonline.org. |
Là nhà báo tình nguyện cho Cơ quan An ninh Nông trại của đất nước, bà cũng phỏng vấn hàng trăm gia đình, thu thập lời kể về những khó khăn dường như rất khó tin. Babb hiểu rất rõ điều họ trải qua: Bà từng trải nhiều cảnh thiếu thốn tương tự, từ nạn đói đến tình trạng vô gia cư.
Ban ngày bà sống giữa những người di cư. Ban đêm, bà dùng ghi chép của mình để hoàn thành cuốn tiểu thuyết cho Random House mà bà đã viết trong bốn năm - câu chuyện về hai gia đình chạy trốn khỏi Dust Bowl đến California.
Tháng 5 năm đó, John Steinbeck, vừa mới thành công với Của chuột và người,đã đến thăm Tom Collins, một quản lý trại và là cấp trên của Babb. Hy vọng Steinbeck có thể viết gì đó khiến công chúng chú ý đến hoàn cảnh khốn khổ của những người tị nạn - một bài trên tạp chí chẳng hạn, như ông từng làm trong quá khứ, Collins bèn yêu cầu Babb đưa cho ông bản sao ghi chép thực địa của bà. Bà đồng ý.
Tháng 4/1939, Steinbeck xuất bản Chùm nho thịnh nộ, thoải mái trích dẫn các ghi chú này. Cuốn sách bán được hàng trăm nghìn bản chỉ trong vài tháng và sau đó giành Giải thưởng Pulitzer. Tác giả đề tặng cuốn sách cho vợ mình và cho Collins - “người đã sống qua cuộc đời đó”.
Vài tháng sau, Babb gửi bản thảo hoàn thiện của mình cho biên tập viên Bennett Cerf, người đồng sáng lập Random House. Ông gọi bà đến văn phòng, nói rằng hợp đồng của bà đã bị hủy. Ai lại cần đọc tiểu thuyết của Babb khi họ đã có Chùm nho thịnh nộ?
Câu chuyện về cuốn tiểu thuyết đã thất lạc từ lâu này gây ấn tượng với Iris Jamahl Dunkle, nhà thơ và người viết tiểu sử. Bà của Dunkle từng trải qua Dust Bowl. Dunkle lần đầu nghe về Babb khi xem phim tài liệu của Ken Burns. The Dust Bowlphác họa cuộc đời của Babb, kể chuyện cuốn sách của bà bị từ chối. Một nghiên cứu nhỏ cho thấy Babb còn là nhà thơ.
 |
Whose Names Are Unknown (trái) không được xuất bản suốt hàng chục năm sau khi Babb cung cấp chất liệu cho tiểu thuyết Chùm nho thịnh nộ. |
Sau đó, Dunkle đã đọc ngấu nghiến tiểu thuyết của Babb. Whose Names Are Unknown(tạm dịch: Những người vô danh) cuối cùng cũng được phát hành vào năm 2004, một năm trước khi Babb qua đời.
Dunkle muốn biết nhiều hơn. Kết quả, bà đã nghiên cứu và viết nên tiểu sử Riding Like the Wind: The Life of Sanora Babb(tạm dịch: Tựa làn gió: Cuộc đời của Sanora Babb).
Steinbeck đã tận dụng ghi chú của Babb để xây dựng những điểm hấp dẫn nhất của Chùm nho thịnh nộ- về sau được các học giả nghiên cứu Steinbeck lập danh mục chi tiết, đầy đủ. Nhưng Dunkle phát hiện sự nghiệp của Babb còn nhiều điều đáng chú ý hơn thế.
Tuổi thơ nghèo khó, nay đây mai đó
Babb sinh ra ở Leavenworth, Kan.; có người cha ham mê cờ bạc và ngược đãi mẹ, gia đình liên tục phải di chuyển hết nơi này sang nơi khác, thường trong cảnh nghèo đói cùng cực. Ở miền Đông Colorado, cả nhà sống hàng tháng liền trong một căn nhà hầm ẩm ướt, đầy rệp; Babb học đọc từ những tờ báo cũ dán trên tường đất. Có giai đoạn đặc biệt khó khăn, họ đã uống "trà ớt đỏ" một tuần để chống lại cơn đói.
 |
Tiểu sử Riding Like the Wind: The Life of Sanora Babb. |
"Babb hiểu thế nào là không nuôi nổi gia đình mình", Dunkle nói. "Điều đó tạo nên khác biệt trong tác phẩm của bà".
Babb trở thành thủ khoa trường trung học ở Forgan, Okla., nhưng vinh dự này bị thu hồi vào ngày lễ tốt nghiệp vì một số mục sư của thị trấn phản đối với lí do cha bà là kẻ bài bạc vô tích sự.
Tình cờ đọc ghi chép của Babb về việc này, Dunkle "suýt khóc": "Tôi có thể cảm nhận được nỗi xấu hổ của bà ấy".
Babb đã trở thành một nhà văn và nhà báo được kính trọng, viết đa dạng thể loại từ báo, kịch bản phát thanh đến thơ ca, truyện ngắn và tiểu thuyết. Dunkle nhận định cách viết của Babb "gây kinh ngạc" vì lối tiếp cận tác phẩm "như một nhà thơ".
Trong nhiều năm, Babb đã kết bạn và làm việc cùng những nhà văn nổi tiếng đương thời như Ray Bradbury, Ralph Ellison, William Saroyan, Carlos Bulosan và Richard Wright.
Khi Babb chuyển đến Los Angeles vào năm 1929 để tìm việc làm báo, nhà sản xuất phim huyền thoại của Hollywood Irving Thalberg bị bà thu hút. Ông theo đuổi, hy vọng bà sẽ là ngôi sao tiếp theo của mình.
Cuối cùng, bà kết hôn với James Wong Howe, nhà quay phim người Mỹ gốc Hoa từng đoạt giải Oscar, sau khi California lật ngược luật chống hôn nhân khác chủng tộc vào năm 1948.
Dù bà có nhiều thành tựu và mối quan hệ tốt, ít người biết đến Sanora Babb. Tiểu thuyết về Dust Bowl của bà đã bị giữ lại trong nhiều thập kỷ. Vì nhiều lý do, trong những tiểu sử của các đồng nghiệp Saroyan, Bulosan, Fante cũng không hề nhắc đến bà.
Để lấp đầy khoảng trống trong câu chuyện của Babb, Dunkle đã lần theo những lá thư và bài báo của bà, tìm kiếm trong nhiều bộ sưu tập đặc biệt, như ở Thư viện Margaret Herrick (Los Angeles). Dunkle đến Trung tâm Harry Ransom hai hoặc ba lần một năm, nghiên cứu bộ sưu tập gồm 71 hộp thư, sổ lưu niệm và bản thảo nháp.
Dunkle cũng phỏng vấn bạn bè của Babb và đến thăm những nơi mà tác giả từng sống. Dunkle nói rằng "Giống như Babb, tôi cần phải cảm mới viết được một cảnh".
Một đoạn cảm động của cuốn sách là khi Dunkle mô tả cách Steinbeck "tung đòn văn chương" vào Babb. Trong khi Babb tiếp tục công việc tại trại vào năm 1938 thì Steinbeck bắt tay vào viết tiểu thuyết của mình. Ông nổi tiếng vì cho ra đời Chùm nho thịnh nộchỉ trong trong 100 ngày.
Dunkle viết rằng Babb không muốn rời đi cho đến khi hoàn thành công việc nên đã trì hoãn việc bắt tàu đến New York và hoàn thành tiểu thuyết.
Cerf hủy hợp đồng cuốn sách của Babb vì cho rằng hai cuốn sách về Dust Bowl là quá nhiều nhưng "trớ trêu cay đắng thay, Chùm nho thịnh nộkhông phải sách về Dust Bowl", biên kịch kiêm nhà sản xuất phim tài liệu The Dust Bowl Dayton Duncan cho biết.
"Gia đình Joad đến từ Oklahoma, nhưng họ đến từ miền Đông Oklahoma, vậy nên họ không gặp bão. Ruộng bông của họ bị hạn hán và Đại suy thoái vùi dập".
Dunkle từng rất thích Chùm nho thịnh nộkhi còn học trung học, nhưng lúc đó bà của Dunkle lại "rất ghét phiên bản của Steinbeck". Đọc tác phẩm của Babb, Dunkle mới hiểu tại sao.
Bà của Dunkle cảm thấy Steinbeck đã miêu tả những người tị nạn Dust Bowl như nạn nhân. Còn trong tiểu thuyết của Babb, Dunkle bắt gặp một nhà văn hiểu biết về người di cư và trải nghiệm của họ sâu sắc hơn nhiều so với Steinbeck. Tiểu thuyết của bà mở đầu từ rất lâu trước khi cuộc sống họ bị Dust Bowl đảo lộn.
"Ta theo chân họ ở Oklahoma và ở Panhandle trước khi Dust Bowl ập đến", Dunkle nói. "Vì vậy chuyện xảy ra, bạn sẽ đồng cảm với họ. Bạn hiểu được cảm giác mất tất cả".
Đọc được sách hay, hãy gửi review cho Tri Thức - Znews
Bạn đọc được một cuốn sách hay, bạn muốn chia sẻ những cảm nhận, những lý do mà người khác nên đọc cuốn sách đó, hãy viết review và gửi về cho chúng tôi. Tri Thức - Znews mở chuyên mục “Cuốn sách tôi đọc”, là diễn đàn để chia sẻ review sách do bạn đọc gửi đến qua Email: books@znews.vn. Bài viết cần gửi kèm ảnh chụp cuốn sách, tên tác giả, số điện thoại.
Trân trọng.
" alt="Sự thật sau 'Chùm nho thịnh nộ' của nhà văn đoạt Nobel John Steinbeck"/>
Sự thật sau 'Chùm nho thịnh nộ' của nhà văn đoạt Nobel John Steinbeck


Phạm Đức Tuấn, được biết đến với biệt danh Nờ Ô Nô. Ảnh: @Nờ Ô Nô.
Gần đây, Phạm Đức Tuấn (Nờ Ô Nô) đăng tải nhiều video với nội dung "Giữa Hoàng Mobi và Bác Hồ Chí Minh thì bạn sẽ chọn ai", "Giữa Lê Tuấn Khang và Bác Hồ Chí Minh thì em sẽ chọn ai" kèm hình ảnh của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Các bài đăng này bị cộng đồng mạng lên án, phản đối. Sau đó, chủ kênh đã xóa/ẩn những nội dung nói trên khỏi tài khoản 1,3 triệu theo dõi.
Đến chiều 5/12, người dùng không thể truy cập vào tài khoản Tuấn không cận (giải cứu) (@phamductuan.official). "Tài khoản đã bị cấm. Tài khoản không còn có sẵn nữa", TikTok hiển thị thông báo. Toàn bộ video trên kênh cũng không tồn tại.
 |
Tài khoản @phamductuan.official đã bị cấm. |
Trước @phamductuan.official, Phạm Đức Tuấn từng bị khóa hai tài khoản TikTok khác. Tháng 11/2022, kênh Nờ Ô Nô bị nền tảng cấm vĩnh viễn vì nội dung phản cảm, xúc phạm người nghèo. Hai tháng sau, TikTok tiếp tục chặn tài khoản đăng lại những nội dung bị xóa trước đó.
Tiếp đó, Phạm Đức Tuấn tiếp tục trở lại nền tảng, đăng nhiều video trên @phamductuan.official. Sau gần 2 năm hoạt động, người này thu về 1,3 triệu người theo dõi, gấp đôi con số ở tài khoản bị khóa.
Ngày 5/12, Sở Thông tin và Truyền thông TP.HCM phối hợp cùng Phòng an ninh mạng và phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao (PA05) Công an TP.HCM đã mời Phạm Đức Tuấn lên làm việc, về hoạt động cung cấp thông tin trên tài khoản mạng xã hội.
Từ hành vi trên, Sở Thông tin và Truyền thông quyết định xử phạt vi phạm hành chính đối với Phạm Đức Tuấn về hành vi cung cấp thông tin xúc phạm danh nhân, anh hùng dân tộc mà chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự theo quy định tại nghị định số 15 của Chính phủ. Số tiền xử phạt hành chính là 30 triệu đồng.
Vào năm 2022, Phạm Đức Tuấn bị phạt 7,5 triệu đồng vì hành vi cung cấp, chia sẻ thông tin không phù hợp với thuần phong, mỹ tục của dân tộc.
Phạm Đức Tuấn (sinh năm 1996, quê quán tại Kiên Giang), còn có biệt danh Tuấn Brice. Phạm Đức Tuấn từng theo học ngành sân khấu. Công việc chính của Tuấn là nhà sáng tạo nội dung với sản phẩm là các video được đăng tải trên các nền tảng mạng xã hội.
Những chiếc bẫy vô hình trên mạng xã hội
Cuốn sách Vũ trụ kĩ thuật số của giáo sư Kim Sang Kyun đã đi sâu phân tích, mổ xẻ một cách tường tận, những tác động các thiết bị thông minh, thế giới ảo và mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại.
" alt="TikTok khóa kênh 1,3 triệu theo dõi của Nờ Ô Nô"/>
TikTok khóa kênh 1,3 triệu theo dõi của Nờ Ô Nô
GS Nguyễn Minh Thuyết cho biết khi mới nghe về dự thảo phương án thi tốt nghiệp THPT và xét tuyển ĐH năm 2017, ông đã“giật mình” bởi lo rằng những thay đổi về nội dung thi sẽ ảnh hưởng đến học sinh. Nhưng khi đọc bản dự thảo, ông Thuyết cho rằng “phương án của năm 2017 sẽ khắc phục được những nhược điểm của kỳ thi năm 2016. Ngoài việc góp phần khắc phục học lệch, việc thi trắc nghiệm khách quan vừa đảm bảo chấm nhanh, vừa đảm bảo chính xác, công bằng”.
Không nên mỗi năm thay đổi một lần
Ngay khi vào lớp 10, học sinh đã xác định hướng thi đại học cho 3 năm tới và xác định ưu tiên cho các môn học trọng tâm. Những thay đổi năm tới được công bố trước kỳ thi diễn ra 10 tháng thì có quá cập rập cho các em?
- Bộ GD-ĐT đứng ở vai trò quản lý Nhà nước, nhìn thấy những bất cập của kỳ thì năm 2016 mà không khắc phục thì cũng không được.
Cách khắc phục của năm 2017 không dẫn đến những đảo lộn trong học hành và thi cử của học sinh; bởi ở trường, các em vẫn học chừng đó môn, đề thi 2 môn tự chọn là đề thi tổ hợp nhưng nội dung vẫn là nội dung từng môn, và nội dung thi chủ yếu giới hạn trong chương trình lớp 12.

|
GS Nguyễn Minh Thuyết |
Ông có cho rằng phương án cho năm 2017 có tính chất thử nghiệm và tiếp tục rút kinh nghiệm cho một kế hoạch bài bản hơn sau này?
- Tôi cho rằng một phương án áp dụng cho cả nước thì không thể gọi là thử nghiệm.
Tuy nhiên, theo tôi, Bộ GD-ĐT vẫn nên nghiên cứu cẩn thận để công bố một lộ trình đổi mới thi cử, không nên mỗi năm thay đổi một lần. Chẳng hạn, cần sớm cho biết từ nay đến năm 2020 tổ chức thi thế nào, từ sau năm 2020 thế nào.
Tôi nghĩ rằng cuối cùng sẽ đi đến một trong hai phương án: Phương án 1 là giao việc thi tốt nghiệp THPT cho các sở GDĐT, còn tuyển sinh ĐH, CĐ là việc của các trường ĐH, CĐ. Phương án 2 là thành lập các trung tâm khảo thí để những trung tâm này đứng ra tổ chức các kỳ thi, có thể là tổ chức vài lần trong năm. Từ kết quả của những kỳ thi này, các sở GDĐT sẽ xét công nhận tốt nghiệp THPT, các trường sẽ xét tuyển vào ĐH, CĐ. Nhưng muốn có những trung tâm khảo thí mạnh thì phải tổ chức ngay từ bây giờ.
Nếu có ngân hàng đề cực lớn, sẽ không phải lo lắng việc luyện thi
Dự thảo có đưa ra một điểm mới là môn Toán sẽ thi trắc nghiệm. Và đang có những lo ngại cách thi này sẽ khiến học sinh tập trung rèn các kỹ năng xảo thuật, ảnh hưởng tới tư duy toán học của các em. Ông nhìn nhận việc này ra sao?
- Về khả năng ảnh hưởng của đề thi trắc nghiệm khách quan đến tư duy toán học của học sinh, theo tôi, không đáng lo. Bởi thi tốt nghiệp chỉ là một thời khắc; cả quá trình dạy và học mới quan trọng. Trong quá trình dạy học, giáo viên vẫn ra các bài tập kiểu khác cho học sinh làm thì vẫn rèn được tư duy cho các em.
Chỉ có điều trong một kỳ thi, nếu chỉ đánh giá bằng trắc nghiệm khách quan thì sợ không đánh giá được hết năng lực của học sinh, đặc biệt là năng lực tư duy.
Trắc nghiệm khách quan thích hợp với những kỳ thi có số lượng thí sinh lớn, cần chấm nhanh và chính xác. Nhưng nó không đánh giá được năng lực tư duy, năng lực diễn đạt của học sinh. Do đó, ở một số nước, trong kỳ thi, người ta thường ra những đề thi kết hợp trắc nghiệm và tự luận. Bài tự luận có thể ngắn thôi, mục đích là để đo năng lực tư duy, diễn đạt.
Theo ông, với cách thi trắc nghiệm này và ngân hàng đề thi, liệu có tái diễn câu chuyện thí sinh lao vào luyện những bộ đề - một cách làm giáo dục lạc lối từng diễn ra suốt thời gian dài những năm 1990?
- Trước đây, các bộ đề lúc mới ra được hoan nghênh nhưng sau này trở nên quá quen thuộc, nhàm chán và trở thành một thứ khuyến khích học "tủ".
Thi trắc nghiệm, nếu ngân hàng đề thi ít đề thì sẽ lặp lại câu chuyện trước đây. Nhưng nếu có rất nhiều đề và có nhiều khả năng xáo trộn giữa đề này với đề kia thì không lo chuyện đó. Vấn đề là chúng ta phải xây dựng được một ngân hàng đề thi cực lớn. Khi số lượng là cực lớn thì thí sinh có muốn luyện theo hết cũng chả được. Mà nếu luyện được hết con số bài tập lớn như vậy thì càng tốt, càng nâng cao được kiến thức, kỹ năng.
Ông đánh giá như thế nào khi bộ đề thi dự kiến sẽ lấy nền tảng là ngân hàng đề của một cơ sở giáo dục đại học, như ĐHQG Hà Nội chẳng hạn?
- Tôi chưa thấy dự thảo nói đến khả năng này. Nhưng nếu lấy đề thi của ĐHQG Hà Nội làm nền tảng thì chắc Bộ GD-ĐT phải chọn lọc những bộ đề phù hợp. Bởi kỳ thi ở ĐHQG Hà Nội dù được thí điểm 3 năm nay rồi và được đánh giá là tốt, nhưng đề thi đó, theo tôi hiểu, có tính tích hợp cao, chưa chắc đã phù hợp với học sinh hiện nay.
Do đó, muốn dựa vào ngân hàng bộ đề của ĐHQG Hà Nội thì Bộ GDĐT phải đánh giá thật chu đáo để xem khả năng phù hợp của các bộ đề này với các vùng miền, các địa phương khác nhau ra sao.
Nếu là hiệu trưởng một trường đại học, ông có dùng kết quả của kỳ thi do các địa phương tổ chức để xét tuyển thí sinh vào trường mình không?
- Việc dùng kết quả thi tốt nghiệp THPT quốc gia hay không, tôi nghĩ cũng tùy trường. Nếu là trường top dưới thì dựa vào kết quả đó cũng có thể được rồi. Những trường top trên có thể có thêm các điều kiện bổ sung.
Tuy nhiên theo tôi, chất lượng đầu vào cũng chỉ đóng góp một phần trong chất lượng đào tạo. Cái quan trọng nhất là quá trình đào tạo và kiểm soát đầu ra.
Tôi thấy nhiều em thi không đỗ vào các trường đại học công ở Việt Nam nhưng đi học tự túc ở nước ngoài, trở về nước làm việc khá tốt. Bởi quá trình đào tạo ở nước ngoài rất khắt khe, không cho phép học hời hợt.
Các trường đại học ở Việt Nam tiến tới phải lo quá trình đào tạo và chuẩn đầu ra. Chứ hiện nay ta mới siết chuẩn đầu vào, còn đã vào rồi, muốn học kiểu gì thì học, có khi 100 em vào, cũng suýt soát 100 em ra trường.
Chỉ tập trung thi cử khó đào tạo thế hệ mới có năng lực
Trước thay đổi của kỳ thi, ông muốn chia sẻ điều gì?
- Tôi nghĩ thi cử chỉ là một khâu trong quá trình đào tạo và dạy học. Chúng ta phải tiếp tục tìm ra phương án tổ chức thi cử tốt nhất nhưng cũng phải thúc đẩy các khâu khác. Chứ tất cả chỉ tập trung vào kỳ thi thì cũng rất khó để có thể đào tạo ra một thế hệ mới có năng lực và phẩm chất tốt.
Trong đổi mới, việc đổi mới phương pháp dạy học là quan trọng nhất. Bởi thực ra, dù dạy theo sách giáo khoa cũ nhưng nếu có phương pháp dạy học khác thì chắc chắn sẽ có một kết quả khác.
Câu chuyện dưới đây của một tác giả Trung Quốc trên tờ Văn Cảo Báo (theo Báo điện tử Phụ nữ Today, ngày 8/7/2012) có thể giúp bạn đọc hình dung phương pháp dạy học quan trọng như thế nào:
Một người Trung Quốc đưa cậu con trai chín tuổi tới Mỹ. Những ngày đầu quan sát cách học của con ở trường, ông lo lắng vô cùng vì thấy trong lớp, học sinh tự do tùy ý thảo luận, có thể cười ầm ĩ; Giáo viên và học sinh thường xuyên cùng ngồi bệt trên mặt đất; Vào giờ học mà cứ như đang chơi trò chơi; Ba giờ chiều đã là tan học; Lại không có sách giáo khoa thống nhất...
Khi ông đem cho giáo viên xem bài học lớp 4 mà con ông đã học ở Trung Quốc, giáo viên nói với ông, cho tới lớp 6, con trai ông không phải học thêm môn Toán nữa. Lúc đó, ông cảm thấy hối hận vì làm lỡ việc học của con.
Nhưng một bận, ông thấy đứa trẻ cứ tan học lại chạy tới thư viện rồi mang một lô sách về nhà, thế mà chưa tới hai ngày đã trả. Ông hỏicon mượn sách nhiều như thế để làm gì. Cậu con trai đáp: “Con làm bài tập”.
Nhìn thấy tên bài tập mà cậu bé đang làm trên máy vi tính: “Trung Quốc hôm qua và hôm nay”, ông kinh ngạc.
Ông hỏi con trai, đây là chủ ý của ai, cậu bé hồn nhiên đáp: “Thầy giáo nói Mỹ là một nước di dân, mỗi học sinh đều cần viết một bài về đất nước mà tổ tiên mình đã sinh sống, còn phải phân tích sự khác biệt so với nước Mỹ dựa trên địa lý, lịch sử, nhân văn, đồng thời phải đưa ra quan điểm và cách nhìn của mình”. Người cha im lặng.
Nhưng mấy ngày sau, ông thấy bài tập của con trai đã xong, một tập gồm hơn 20 trang giấy. Bài văn được viết có lý lẽ, có căn cứ, đặc biệt là một danh sách thư mục tham khảo ở phần cuối khiến người cha không khỏi bàng hoàng.
Câu chuyện trên cho thấy hai phương pháp giáo dục khác nhau: Một đằng là tổ chức lớp học quy củ, dạy thật nhiều kiến thức. Một đằng là phát huy khả năng tự học và sự năng động của học sinh, qua đó giúp các em tự hoàn thiện năng lực của mình.
Hai cách học này, như kết luận của người cha trong câu chuyện, sẽ dẫn tới hai kiểu phát triển khác nhau: “Rất nhiều người có cảm giác rằng người Mỹ thường không phải là đối thủ của lưu học sinh Trung Quốc trong chuyện thi lấy học bổng, nhưng cứ đụng tới lĩnh vực thực tiễn, làm một vài vấn đề có tính nghiên cứu, thì người Trung Quốc không thể linh hoạt được bằng người Mỹ, không có tính sáng tạo dồi dào như họ. […] Một khi không còn quy định, mất đi sự chỉ đạo, không nhìn thấy hệ thống quy chiếu vốn có nữa, thì với người Mỹ là giành được tự do, còn với người Trung Quốc, có lẽ chỉ còn lại cảm giác mất phương hướng, khủng hoảng, trống rỗng, không biết dựa vào đâu.”
Xin cảm ơn ông!
Hạ Anh - Thanh Hùng (Thực hiện)
Với câu chuyện năm 2016 có một thí sinh học kém nhưng vẫn được điểm 10 môn Vật lí, GS Nguyễn Minh Thuyết cho rằng: “Trường hợp một học sinh kém mà được điểm 10 là rất đặc biệt. Dù thí sinh có nói là “làm mò” hay chép bài bạn bên cạnh, nhưng tôi không tin. Tôi chắc là thí sinh phải được giám thị hỗ trợ. Để khắc phục những hiện tượng trên, tôi nghĩ chỉ có cách tăng cường thanh tra, kiểm tra, xử lý. Đúng ra, khi gặp những trường hợp đáng ngờ như vụ điểm 10 vật lý của em học sinh nọ thì cần phải kiểm tra kỹ chứ không chỉ nghe học sinh nhận lỗi là vội đi đến kết luận”. |
" alt="Thi THPT quốc gia 2017: 'Bộ Giáo dục nên nghiên cứu cẩn thận để công bố lộ trình thi cử'"/>
Thi THPT quốc gia 2017: 'Bộ Giáo dục nên nghiên cứu cẩn thận để công bố lộ trình thi cử'