Truyện Trọng Sinh Tên Ta Là Lâm Đại Ngọc
时间:2025-04-18 06:53:11 来源:NEWS 作者:Công nghệ 阅读:504次
Mấy hôm nay bị ốm,ệnTrọngSinhTênTaLàLâmĐạiNgọbảng xếp hạng vleague cả người phát sốt đến khó chịu, phải xin nghỉ ở nhà không đi làm nổi. Nằm trên giường mơ mơ màng màng ngủ, vừa nghĩ nhất định phải đi lấy thuốc uống, lần ốm này không thể để yên mà tự khỏi được, lại vừa nhớ đến trước đây, mỗi lần bị ốm đều có mẹ mua hoa quả cho bồi bổ, nghĩ miên man một hồi, rốt cuộc không kịp uống viên thuốc nào lại nặng nề ngủ tiếp.
Hồi lâu tỉnh lại, tự hỏi mình không biết có phải mộng du rồi không? Mở mắt ra là thấy khung cảnh cổ kính đập vào mắt, chẳng lẽ ta vẫn còn nằm mơ. Vậy thì giấc mơ này quá mức lợi hại rồi! Khung cảnh thật như vậy. Cũng chẳng rõ đây là chỗ nào nữa. Người ta có thể mơ thấy những nơi chưa từng thấy bao giờ không? Nhéo tay mình một cái…Đau nha! Không phải mơ sao?! Nâng tay mình lên nhìn, nhỏ quá, như tay trẻ con vậy. Một ý nghĩ chợt loé!…Này…này… đừng nói là…nhập hồn nha?! Chẳng lẽ ta vì phát sốt mà chết đi? Sau đó nhập hồn mượn thân xác này mà sống lại?
Sở dĩ còn có thể trấn định như vậy, cũng là vì sống lâu lên lão làng mà mèo già thì hoá cáo thôi. Cuộc sống gian khổ tôi luyện, đã giúp ta khi đối mặt với đủ mọi loại tình huống phát sinh cũng không sợ hãi. Cũng như học cách chấp nhận rằng chuyện gì cũng có thể xảy ra, cho dù có khó tin thế nào đi nữa, mà cũng đúng thật còn gì! Đến cái chuyện nhập hồn hoang đường này mà cũng có thì còn gì là không thể?! Aizz… nói như thế nào thì cũng là nhờ lão sếp vô lương tâm chuyên bóc lột người lao động ở cơ quan của ta, nếu không phải vì cách dùng người “triệt để” của lão, ta cũng không có ngày hôm nay.
Nếu đã đến đây, trước phải tìm cách sống sót đã, không biết đây là đứa nhỏ mấy tuổi, nếu đủ nhỏ, vấn đề sẽ không lớn, dù làm sai chuyện gì cũng không ai so đo, mà lại có thời gian để học tập thích nghi dần. Bất quá, hô hấp của đứa nhỏ này có vẻ không thuận, có hơi khó khăn, so với thời điểm ta phát sốt cũng giống thế, xem ra là đồng bệnh a, có tương liên hay không thì chưa biết. Như vậy, ta và nó đều là chết bệnh sao? Cổ đại điều kiện chữa bệnh kém như vậy, nói không chừng không được bao lâu nữa ta cũng đi theo luôn. Đúng là đoản mệnh mà!
Nhìn khắp xung quanh, phòng bố trí cũng thanh lịch, bức hoạ trên tường cũng là danh gia chi bút. Tuy rằng không đến mức kim bích huy hoàng, nhưng dưới con mắt thẩm định có nghề của ta, nhất định gia cảnh đứa trẻ này cũng không quá kém, hơn nữa còn có thể là dòng dõi thư hương. Ngày trước sếp phái ta đi mua đồ cổ, mua tranh chữ, chui vào hội bán đấu giá mua văn thư cổ, ngay cả đồ trang trí cho nhà lão cũng qua tay ta. Nếu không vì tiền lương cao hiếm thấy, ai thèm cam tâm làm trâu làm ngựa cho hắn. Đồng thời cũng đem bản lĩnh nhìn đồ của ta huấn luyện đến mức chuyên nghiệp, bởi vì hắn chính là một lão già siêu cấp khó chiều.
Ai nha, làm sao lại nghĩ tới cái ông sếp bất lương kia nữa rồi. Thật vất vả mới đến nơi này, coi như nghỉ hưu non đi, ta đã làm việc liên tục ba năm liền không một ngày nghỉ phép, tuy rằng cũng bởi chính mình tham tiền mới để hắn lôi phí làm thêm giờ ra dụ dỗ. Bất quá, từ ngày mẹ mất, thế giới chỉ còn lại một mình ta, luôn thiếu đi cảm giác an toàn, mới chuyển sang yêu tiền để lấp đi cô độc.
Không biết thân xác ta ở thế giới kia đã chết hay chưa, nếu ta ở chỗ này bệnh chết thì còn trở về được hay không?
Còn đang suy nghĩ vẩn vơ, một tiểu cô nương đẩy cửa tiến vào, đi đến bên giường, thấy ta tỉnh, kinh hỉ ngồi xổm xuống bên giường, sờ trán ta, nói: “Cô nương hạ sốt rồi, thật tốt, tối hôm qua cô sốt cao đến mức khoé miệng đều là bọt khí, em chỉ sợ cô nương chịu không nổi.”
Hồi lâu tỉnh lại, tự hỏi mình không biết có phải mộng du rồi không? Mở mắt ra là thấy khung cảnh cổ kính đập vào mắt, chẳng lẽ ta vẫn còn nằm mơ. Vậy thì giấc mơ này quá mức lợi hại rồi! Khung cảnh thật như vậy. Cũng chẳng rõ đây là chỗ nào nữa. Người ta có thể mơ thấy những nơi chưa từng thấy bao giờ không? Nhéo tay mình một cái…Đau nha! Không phải mơ sao?! Nâng tay mình lên nhìn, nhỏ quá, như tay trẻ con vậy. Một ý nghĩ chợt loé!…Này…này… đừng nói là…nhập hồn nha?! Chẳng lẽ ta vì phát sốt mà chết đi? Sau đó nhập hồn mượn thân xác này mà sống lại?
Sở dĩ còn có thể trấn định như vậy, cũng là vì sống lâu lên lão làng mà mèo già thì hoá cáo thôi. Cuộc sống gian khổ tôi luyện, đã giúp ta khi đối mặt với đủ mọi loại tình huống phát sinh cũng không sợ hãi. Cũng như học cách chấp nhận rằng chuyện gì cũng có thể xảy ra, cho dù có khó tin thế nào đi nữa, mà cũng đúng thật còn gì! Đến cái chuyện nhập hồn hoang đường này mà cũng có thì còn gì là không thể?! Aizz… nói như thế nào thì cũng là nhờ lão sếp vô lương tâm chuyên bóc lột người lao động ở cơ quan của ta, nếu không phải vì cách dùng người “triệt để” của lão, ta cũng không có ngày hôm nay.
Nếu đã đến đây, trước phải tìm cách sống sót đã, không biết đây là đứa nhỏ mấy tuổi, nếu đủ nhỏ, vấn đề sẽ không lớn, dù làm sai chuyện gì cũng không ai so đo, mà lại có thời gian để học tập thích nghi dần. Bất quá, hô hấp của đứa nhỏ này có vẻ không thuận, có hơi khó khăn, so với thời điểm ta phát sốt cũng giống thế, xem ra là đồng bệnh a, có tương liên hay không thì chưa biết. Như vậy, ta và nó đều là chết bệnh sao? Cổ đại điều kiện chữa bệnh kém như vậy, nói không chừng không được bao lâu nữa ta cũng đi theo luôn. Đúng là đoản mệnh mà!
Nhìn khắp xung quanh, phòng bố trí cũng thanh lịch, bức hoạ trên tường cũng là danh gia chi bút. Tuy rằng không đến mức kim bích huy hoàng, nhưng dưới con mắt thẩm định có nghề của ta, nhất định gia cảnh đứa trẻ này cũng không quá kém, hơn nữa còn có thể là dòng dõi thư hương. Ngày trước sếp phái ta đi mua đồ cổ, mua tranh chữ, chui vào hội bán đấu giá mua văn thư cổ, ngay cả đồ trang trí cho nhà lão cũng qua tay ta. Nếu không vì tiền lương cao hiếm thấy, ai thèm cam tâm làm trâu làm ngựa cho hắn. Đồng thời cũng đem bản lĩnh nhìn đồ của ta huấn luyện đến mức chuyên nghiệp, bởi vì hắn chính là một lão già siêu cấp khó chiều.
Ai nha, làm sao lại nghĩ tới cái ông sếp bất lương kia nữa rồi. Thật vất vả mới đến nơi này, coi như nghỉ hưu non đi, ta đã làm việc liên tục ba năm liền không một ngày nghỉ phép, tuy rằng cũng bởi chính mình tham tiền mới để hắn lôi phí làm thêm giờ ra dụ dỗ. Bất quá, từ ngày mẹ mất, thế giới chỉ còn lại một mình ta, luôn thiếu đi cảm giác an toàn, mới chuyển sang yêu tiền để lấp đi cô độc.
Không biết thân xác ta ở thế giới kia đã chết hay chưa, nếu ta ở chỗ này bệnh chết thì còn trở về được hay không?
Còn đang suy nghĩ vẩn vơ, một tiểu cô nương đẩy cửa tiến vào, đi đến bên giường, thấy ta tỉnh, kinh hỉ ngồi xổm xuống bên giường, sờ trán ta, nói: “Cô nương hạ sốt rồi, thật tốt, tối hôm qua cô sốt cao đến mức khoé miệng đều là bọt khí, em chỉ sợ cô nương chịu không nổi.”
(责任编辑:Thời sự)
最新内容
- ·Nhận định, soi kèo Leganes vs Barcelona, 2h00 ngày 13/4: Họa vô đơn chí
- ·Kim Hee Chul nhóm Super Junior diện áo cờ đỏ sao vàng sang Việt Nam
- ·Soi kèo góc Central Coast Mariners vs Melbourne City, 15h00 ngày 31/12: Chủ nhà lép vế
- ·Nhận định, soi kèo Famalicao vs Santa Clara, 03h15 ngày 31/12: Ca khúc khải hoàn
- ·Nhận định, soi kèo Lazio vs Roma, 1h45 ngày 14/4: Derby của Roma
- ·Nhạc sĩ Hoài An sống thảnh thơi, dư dả nhờ tiền tác quyền
- ·Miu Lê đóng phim do đài KBS đầu tư
- ·Miu Lê đóng phim do đài KBS đầu tư
- ·Soi kèo phạt góc Alaves vs Real Madrid, 21h15 ngày 13/4
- ·Vạn người phấn khích trước những màn trình diễn bốc lửa của 4 cô gái BlackPink
热点内容
- ·Nhận định, soi kèo Alaves vs Real Madrid, 21h15 ngày 13/4: Phải thắng thôi Los Blancos
- ·Kim Hee Chul nhóm Super Junior diện áo cờ đỏ sao vàng sang Việt Nam
- ·MC Hải Vân tiết lộ áp lực ngoại hình và quy tắc ngầm ở VTV
- ·BlackPink nhảy See Tình đốn tim fan Việt
- ·Nhận định, soi kèo Alaves vs Real Madrid, 21h15 ngày 13/4: Phải thắng thôi Los Blancos
- ·Nhận định, soi kèo Ceramica Cleopatra vs Al Masry, 20h00 ngày 31/12: Cắt đuôi đối thủ
- ·Nhận định, soi kèo Central Coast Mariners vs Melbourne City, 15h00 ngày 31/12: Chủ nhà lâm nguy
- ·Tô Dũng: ‘Chạnh lòng một chút khi bị so sánh với Thanh Sơn’
- ·Siêu máy tính dự đoán Newcastle vs MU, 22h30 ngày 13/4
- ·Chú chó đi lạc lên sóng trực tiếp bản tin thời tiết