Nhận định, soi kèo Tractor vs Al Taawoun, 23h00 ngày 4/3: Sớm giải quyết đối thủ
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Marseille vs Nantes, 02h45 ngày 3/3: Chủ nhà hồi sinh -
Tôi từng có tình yêu đẹp thời sinh viên và kết thúc bằng đám cưới ngọt ngào. Hôn nhân ấm êm không làm tôi thỏa mãn. Vì muốn giàu có hơn, mua được nhà lầu, xe hơi, tôi đã tiến thân bằng cách cặp kè với vị sếp lớn tuổi, đang độ hồi xuân. Tâm sự của người phụ nữ ngoại tình, hạnh phúc tan vỡTôi mang thứ tình cảm dối trá, mơn trớn trao cho ông ấy, đổi lại, sếp sẽ cho tôi phụ trách các dự án lớn, hưởng lợi được nhiều hoa hồng.
Sau khi kiếm được số vốn lớn, tôi gạt vị sếp khỏi cuộc đời mình, nghỉ việc, ra ngoài mở công ty riêng.
Thời gian này, tôi qua lại với người đàn ông làm xuất nhập khẩu, hòng lấy được mối hàng lớn bên nước ngoài.
Ảnh: B.N Chẳng ngờ, tôi bị lừa. Ngày tôi trắng tay cũng là lúc chồng phát giác ra tội lỗi tày đình của vợ.
Anh đau đớn nhưng không trách mắng, nói nặng nhẹ tôi một câu. Cả tháng trời đi sớm về khuya, lặng lẽ như chiếc bóng. Căn nhà 3 tầng phải bán vội, trả tiền cho ngân hàng.
Gia đình tôi chuyển về căn nhà cấp 4 trước đây ở. Chồng chỉ trò chuyện, quan tâm đến các con, coi như không có sự tồn tại của tôi.
Khi còn kiếm ra tiền, tôi từng đối xử với anh khá tệ. Mặc dù chồng chăm chỉ, quán xuyến hết việc nội trợ, dạy dỗ con cái nhưng tôi suốt ngày chê bai, mỉa mai anh.
Mẹ đẻ tôi từng bực mình vì con gái coi thường chồng, bênh vợ, anh chỉ cười xòa bảo: ‘Vợ con vất vả kiếm tiền, công việc căng thẳng, tâm trạng chút thôi. Mẹ đừng để tâm’.
Hơn ai hết, tôi hiểu, anh vô cùng yêu tôi. Chính vì yêu, anh không chấp nhặt, bỏ qua thái độ hỗn hào của vợ.
Đến khi bị vợ cắm sừng, anh sốc, cảm giác như cuộc sống mất hết ý nghĩa. Đôi lần anh uống rượu say, về nhà cãi nhau với tôi, anh đều bày tỏ sự đau khổ tột độ.
Cuối cùng, chúng tôi quyết định ra tòa ly hôn. Vì kinh tế khó khăn, hai vợ chồng tạm thời vẫn ở chung, ngăn đôi căn nhà, mỗi bên sử dụng một nửa. Sau 6 tháng, nếu có khách mua nhà, chúng tôi sẽ làm thủ tục sang nhượng, chia tiền. Con cái mỗi bên nuôi 1 đứa.
Dù đã hết duyên phận, nhưng hàng ngày ra vào chạm mặt chồng cũ, gặp anh đưa đón, chơi đùa cùng con, tôi vẫn có cảm giác ấm áp, nhen nhóm tia hi vọng hàn gắn. Thế nhưng, tròn 2 tháng nhận quyết định thuận tình ly hôn cũng là lúc tôi bị chồng cũ dày vò.
Do ở chung nhà, tối đến hai đứa nhỏ vẫn vào giường tôi ngủ. Chồng được thể, ngày nào 11 giờ anh cũng dẫn về nhà 1 cô gái, kéo ri đô, cả đêm mặn nồng, vui vẻ với nhau ở giường bên cạnh. Đến sáng sớm, cô gái rời đi, trước khi hai đứa trẻ thức giấc.
Nhiều lần, biết tôi thức khuya, anh cố tình phát ra tiếng động lớn, dùng cả những lời lẽ ngọt ngào từng dành cho tôi, nói với cô gái kia.
Tôi nghĩ bản thân mình sai lầm, ngoại tình, làm điều có lỗi với anh nhưng giờ đã chia tay, ít ra anh cũng nên tôn trọng, đợi tôi rời khỏi đó, rồi muốn làm gì thì làm.
Bực tức trước hành động trêu ngươi của chồng, tôi đã lớn tiếng đuổi cô gái đó ra khỏi nhà. Đồng thời, yêu cầu anh, nếu muốn tình tự với bạn gái, có thể đưa cô ấy ra nhà nghỉ, tránh ảnh hưởng đến các con.
Đáp lại, chồng cười khẩy, nói đó là tự do của anh. Tôi không có quyền cấm cản. Dù tình tự bao nhiêu cô gái chăng nữa, anh vẫn quang minh, chính đại, không đê tiện giống tôi ngày xưa. Nghe từng lời anh nói, lòng tôi cảm giác có ai đó xát muối, đầy xót xa, cay đắng.
Tổ ấm tôi từng có, đều một tay tôi hủy hoại. Khi mọi chuyện đã tan nát, đi vào ngõ cụt, mới cảm thấy tiếc nuối, hụt hẫng. Giá như tôi biết trân trọng, biết đủ có lẽ kết cục không bất hạnh như bây giờ. Cô bạn gái của chồng cũ không hề sợ hãi, vẫn thản nhiên đến qua đêm với anh.
Hôm qua, tôi cầm vốc thuốc ngủ, định quyên sinh. Bi kịch này là tôi tự tạo ra, đời có nhân có quả, tại sao tôi phải luyến tiếc, giận hờn? Có lẽ, đến khi mất anh rồi, tôi mới hiểu, mình yêu anh nhiều ra sao.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Ngây ngất sau bữa tiệc công ty, nữ trưởng phòng làm chuyện tày đình với đồng nghiệp
Trong bữa tiệc công ty ngày cuối năm, tôi vui vì là nhân viên xuất sắc nên ai mời bia cũng uống. Cuối cùng, tôi say rồi chuyện gì đến cũng đến.
"> -
- Chuyện một nam sinh viên được cho là họcTrường ĐH Thủy lợi (Hà Nội) thấy bạn nữ khóc lóc khi bị cướp điện thoại trênxe không ngần ngại ra tay giúp đỡ đòi lại công bằng cho cô gái khiến nhiềungười cảm động. Thực hư câu chuyện ra sao?"> Thực hư chuyện 'Anh hùng cứu mỹ nhân' trên xe bus -
-Giống như chị Hạ, từ các tỉnh thành, nhiều phụ huynh cũng khăn gói cùng con lên Hà Nội chuẩn bị nhập học. Tất cả đều có chung ba nỗi lo: nỗi lo tiền ăn ở, học phí; lo môi trường mới có nhiều cám dỗ và nỗi lo về nghề nghiệp trong tương lai. “Cho con theo đại học, tôi lo lắm”Từ đầu tháng 8, nhiều trường ĐH, CĐ trên khắp cả nước đã bắt đầu tổ chức nhập học cho các tân sinh viên. Bên cạnh niềm vui của con là đầy rẫy nỗi lo của những bậc cha mẹ.
Bên cạnh niềm vui của con là đầy rẫy nỗi lo của những bậc cha mẹ Có con thi đỗ vào ngành Quan hệ công chúng của Học viện Báo chí & Tuyên truyền, chị Nguyễn Thị Hạ (quê Tân Mỹ, Bắc Giang) cho biết: “Cho con đi học cũng lo lắm! Nhà mình đông con lại làm ruộng nên cân nhắc mãi thôi.
Con mình thì cứ thích đi học nên hai vợ chồng phải động viên nhau “Ừ, thôi nó quyết tâm thì đành cố”. Mình không biết con học ngành gì đâu, cũng không biết học cái ngành đó rồi ra trường có xin được việc không nữa”.
“Cho con đi học cũng lo lắm” – chị Nguyễn Thị Hạ (Tân Mỹ, Bắc Giang) Từ khi quyết định để con được đi học, vợ chồng chị triền miên trong nỗi lo toan. “Nó chưa ra Hà Nội bao giờ nên đủ thứ lo. Gia đình cũng muốn con vào ở ký túc xá cho tiết kiệm mà không thuộc diện nên phải tìm phòng trọ bên ngoài.
Ba bạn đồng hương ở cùng nhau trong phòng trọ 1,4 triệu/ tháng. Giờ nó thích đi học thì bố mẹ cũng phải cố gắng cho theo bằng các bạn thôi. Dù thế nào thì tiền ăn uống rồi đóng học cũng phải đầy đủ”.
Chị Hạ ngồi nhẩm tính, mỗi tháng vợ chồng chị dự định sẽ chu cấp cho con 2 triệu. Với mức tiền đó, chị nghĩ con sẽ “sống đủ” nếu chi tiêu vun vén.
Con đi học phải đóng tiền thì bố mẹ cũng phải tìm việc để có nguồn thu chứ trông chờ vào làm ruộng sao được”. Người mẹ ngân ngấn nước mắt khi nhắc về những nỗi lo toan.“Con cũng động viên bố mẹ sắp tới sẽ đi làm thêm để bố mẹ đỡ vất vả nhưng mình cũng sợ lắm. Mình ở quê mới ra Hà Nội còn nhiều bỡ ngỡ. Vậy nên cứ ổn định đã rồi tính đến những chuyện tiếp. Từ tháng trước vợ chồng mình cũng xin đi xách vữa thuê. Có công có việc nên thu nhập cũng tăng được gần 4 triệu/ tháng.
Giống như chị Hạ, từ các tỉnh thành, nhiều phụ huynh cũng khăn gói cùng con lên Hà Nội chuẩn bị nhập học. Tất cả đều có chung ba nỗi lo: nỗi lo tiền ăn ở, học phí; lo môi trường mới có nhiều cám dỗ và nỗi lo về nghề nghiệp trong tương lai.
Hầu hết phụ huynh đều có chung ba nỗi lo Quê ở Lạng Sơn, chị Hoàng Thanh Lan phải cho con xuống Hà Nội nhập học từ 5 giờ sáng hôm trước. Lần này đi, hành trang của hai mẹ con chị vỏn vẹn hơn 6 triệu đồng.
Khoản tiền này đã được chị phân chia rõ ràng. Ngoài hơn 1 triệu đi đường, ăn uống trong mấy ngày ở Hà Nội nhập học và tiền phải nộp cho nhà trường là 2,5 triệu, chị sẽ đưa con 2,5 triệu chi tiêu trong những ngày tới đây.
“Do con đã đi học nội trú tỉnh và nội trú huyện từ lớp 6 nên tính tự lập rất cao. Tôi không lo lắng nhiều về môi trường vì con luôn ý thức được rằng, nhà mình nghèo. Học là cách duy nhất để có thể thoát nghèo.
Điều tôi lo lắng hơn cả là tiền hàng tháng phải gửi cho con. Cháu thuộc diện được ở ký túc xá của trường nên mỗi tháng chỉ mất 250 nghìn thôi. Tiền học cũng đã được miễn giảm rồi. Nhưng còn tiền sinh hoạt, sách vở nữa.” – chị Lan bộc bạch.
Đi cùng với sự mừng vui cũng là không ít những nỗi lo toan Chị Loan kể, ngày biết tin con gái đỗ đại học, anh chị vừa khấp khởi mừng lại vừa thấy “lo lo”. Cả gia đình 5 người trông chờ vào 5 sào ruộng và 3 sào đất màu. Cộng thêm mấy con lợn, con gà cũng tạm đủ ăn. Khi con lên Hà Nội học, với số tiền 1-2 triệu/ tháng, chị sợ không thấm vào đâu so với mức sống ở thành phố.
“Nhưng con học được nên tôi cũng động viên và tạo điều kiện cho cháu học hành. Đời bố mẹ đã khổ rồi nên tôi chỉ mong con cái học để thoát khỏi cảnh “con trâu đi trước, cái cày theo sau”. Học lấy cái nghề thì sau ngồi văn phòng làm việc chứ không phải dầm mưa, dãi nắng như bố mẹ nữa”.
"Điều tôi mong mỏi nhất lúc này là con được học hành đến nơi đến chốn" - Anh Lê Phúc Dụng (quê Kỳ Anh, Hà Tĩnh) Ước mơ của chị Lan cũng là ước mơ chung của anh Lê Phúc Dụng (quê Kỳ Anh, Hà Tĩnh). Anh tâm sự: “Giờ tôi phải kiếm nhiều nghề để xoay sở cho cháu nó đi học. Cháu ham mê đi học quá! Đi học để kiếm được nhiều kiến thức phục vụ cho tương lai nên mình phải cố cho con đi học thôi. Điều tôi mong mỏi nhất lúc này là con được học hành đến nơi đến chốn”.
Và đó không chỉ là ước mơ của chị Lan, anh Dụng mà còn là ước mơ của biết bao phụ huynh khác nữa.
Thúy Nga
Thủ khoa đến từ Hòa Bình chưa có tên trong danh sách xác nhận nhập học Học viện Hậu cần
Trong danh sách những thí sinh trúng tuyển đã nộp giấy chứng nhận kết quả thi THPT quốc gia 2018 để xác nhận nhập học vào Học viện Hậu cần, chưa thấy có tên của thủ khoa đến từ Hòa Bình.
">