Ngoại Hạng Anh

Các hãng laptop e dè với laptop siêu mỏng

字号+ 作者:NEWS 来源:Công nghệ 2025-04-15 03:13:52 我要评论(0)

Lo ngại trước sức tiêu thụ chậm và một thị trường đang chịu sự thống trị của MacBook Air,áchãnglaptoxe hơixe hơi、、

Lo ngại trước sức tiêu thụ chậm và một thị trường đang chịu sự thống trị của MacBook Air,áchãnglaptopedèvớilaptopsiêumỏxe hơi các hãng sản xuất laptop lớn chỉ định tung ra lượng ultrabook (họ máy tính xách tay siêu mỏng mới dùng chip Intel)  nhỏ giọt trong năm nay để thăm dò.

Yahoo sẽ bị nuốt chửng?
Cơn sốt iPhone 5 đã bắt đầu từ châu Âu

Tương lai phập phù cho Yahoo thời hậu Bartz

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords}Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Lúc đó xe đã tới bến nên câu chuyện của chúng tôi bị cắt ngang ở đó. Tuy vậy, tôi vẫn mang nỗi thắc mắc trong lòng. Khi lên xe ôm, tôi bị dồn vô giữa trên chiếc xe chở ba nên không kể thêm được gì. Xe chạy chừng 20 phút thì bà ta nói với chú xe ôm: “Em cho thằng nhỏ xuống chỗ Ngã ba Cây Khế nghen”.

Tôi không biết chỗ đó tên gọi là Ngã ba Cây Khế nhưng nhìn con đường đê ngoằn nghèo, hai bên là hàng trâm bầu, tôi nhớ ngay đường về nhà ngoại. Tôi cám ơn người phụ nữ đã chỉ đường, cám ơn bà đã trả tiền xe cho tôi rồi chạy một mạch về nhà ngoại.

Trong thấy tôi, cậu út hết hồn: “Trời ơi, tưởng cháu nói chơi, ai dè mày về thiệt. Vô đây, vô đây... Ngoại yếu lắm rồi”. Cậu kể mấy bữa trước ngoại đi ruộng về, tự dưng nằm lăn ra bất tỉnh. Sau đó ngoại tỉnh dậy nhưng rất yếu. Cậu đòi chở ngoại vô bệnh viện nhưng ngoại nhất quyết không chịu đi. Khi tôi về tới thì ngoại đã á khẩu, chỉ ú ớ chớ nói không thành lời. Tới tối thì ngoại mất.

Mẹ tôi không kịp về để thấy mặt ngoại lần cuối. Mãi đến hôm chôn ngoại mẹ và cha dượng tôi mới về. Mẹ khóc ngất, trách cậu sao không chờ mẹ về nhưng cậu bảo đã coi ngày giờ rồi, không chậm trễ được. Mẹ ở tới mở cửa mả xong thì quay về Sài Gòn, tôi muốn ở lại chơi với cậu nhưng mẹ nhất quyết không cho: “Về còn đi học nữa, ở lại làm gì?”. Cậu thấy vậy thì năn nỉ: “Đang nghỉ hè mà, cho nó chơi vài bữa nữa đi. Học gì mà học dữ vậy?”. Cuối cùng mẹ gia hạn thêm cho tôi 2 ngày.

Trong 2 ngày đó, đã đủ cho tôi tra vấn cậu về những lời nói mình nghe được trên xe. Cuối cùng, cậu tôi đành thú nhận: Mẹ tôi có thai với một người đàn ông đã có vợ, lúc sanh tôi thì bị băng huyết suýt bỏ mạng nên ngoại và cậu phải đem tôi gởi vô chùa... Lúc tôi được 6 tháng mẹ vô chùa xin lại rồi đem tôi lên Sài Gòn ở luôn tới giờ. Năm tôi 6 tuổi, mẹ quen với cha dượng tôi bây giờ và nói với ông tôi là con của người chị đã mất. Mẹ cũng dặn tôi như vậy. Lúc đó tôi cũng có buồn nhưng mẹ an ủi: “Dù con không phải do mẹ sinh ra nhưng mẹ đã nuối nấng con từ nhỏ, coi con như con ruột...”.

Mẹ còn nói rất nhiều nhưng lúc đó tôi không hiểu hết và cũng không nhớ rõ. Điều duy nhất đọng lại trong thâm tâm tôi là, tôi không phải do mẹ sinh ra. Tôi phải chấp nhận nhường nhịn hết tình yêu thương cho những đứa con ruột của mẹ với cha dượng sau này. Đổi lại tôi phải chịu đòn roi, chửi mắng, nhục mạ, của cả mẹ lẫn người đàn ông sau này của mẹ.

Ấy vậy mà 6 năm sau, sự thật lại bị lật ngược hoàn toàn. 12 tuổi, tôi đủ bất mãn để không muốn trở về với người đã rủ bỏ mình. Thế nhưng tôi cũng không còn lựa chọn nào khác. Khi đưa tôi ra xe về Sài Gòn, cậu căn dặn: “Con đừng có nói với mẹ là cậu kể cho con nghe, nếu không mẹ con sẽ giận cậu”.

Tôi mang nỗi ấm ức của một đứa con bị từ bỏ suốt bao nhiêu năm qua. Mẹ không thể hiểu vì sao tôi từ một đứa trẻ ngoan hiền lại trở thành cứng đầu, cứng cổ, khó dạy, khó bảo như vậy... Mẹ không tìm hiểu mà chỉ biết trách móc, giận dữ, khóc lóc... Và mỗi khi như vậy, sự căm ghét, khinh bỉ của tôi đối với mẹ càng đầy lên.

Bây giờ tôi quyết định sẽ từ bỏ. Tôi đã nhận được học bổng ra nước ngoài du học. Tôi sẽ cố gắng học, sẽ ở lại bên đó làm việc và tìm một cơ hội để định cư ở nước ngoài. Tôi chỉ nói với mẹ điều này khi thủ tục đã xong xuôi. Mẹ tôi lại khóc lóc, lại trách móc, lại giận dữ. Cuối cùng mẹ gào lên: “Trời ơi sao tôi khổ thế này? Nuôi nấng nó mười mấy, hai chục năm trời, giờ nó nói đi là đi... Đồ vô ơn. Biết vậy hồi đó tôi bỏ nó luôn trong chùa”.

Câu nói vô tình của mẹ khiến cơn giận của tôi bùng lên. Tôi nhìn mẹ lom lom: “Đúng rồi, lẽ ra hồi đó mẹ phải bỏ con luôn trong chùa chớ đem về làm gì? Giờ mẹ hối hận rồi hả? Lương tâm của mẹ để đâu khi nỡ đem con của mình vứt bỏ như vậy?”.

Tôi còn nói nhiều lời rất cay nghiệt nữa trước khi vào phòng đóng sầm cửa lại. Không biết mẹ có hiểu hết những điều tôi nói hay không nhưng hôm sau mẹ ngã bệnh phải nhập viện cấp cứu. Cha dượng gọi cho tôi: “Con vô thăm mẹ đi, mẹ muốn gặp con”. Tôi trả lời cộc lốc: “Con không vô”.

Tôi cũng không ở nhà mà đăng ký tua du lịch Sapa, sau đó tôi quay về Mỹ Tho thăm cậu. Mẹ tôi lại gọi, cha dượng gọi, tôi không thèm nghe máy. Cho đến cách nay 2 ngày, tôi nhận được tin nhắn của cha dượng: “Mẹ con bị ung thư giai đoạn cuối, mẹ muốn gặp con. Đừng để sau này phải ân hận”.

Tôi chẳng có gì phải ân hận. Người ấy chẳng xứng đáng làm mẹ khi đã không dám nhìn nhận, không dám yêu thương chính núm ruột của mình. Thế nhưng cha dượng cứ bám riết quấy rầy tôi bằng những tin nhắn... Ông ta nói rằng mẹ tôi không thể nói chuyện, không thể ăn uống. Tôi biết ông ta chỉ cường điệu cho tôi mủi lòng...

Còn đúng một tuần lễ nữa tôi sẽ lên máy bay. Tôi đang mong cho giây phút đó nhanh đến để tôi thoát khỏi gánh nặng đang đè lên cuộc sống của mình; lấy đi của mình những bình yên, thanh thản mà lẽ ra tôi phải có được kể từ lúc sinh ra làm con người trên thế gian này...

(Theo NLĐ)" alt="Người ấy chẳng xứng đáng làm mẹ..." width="90" height="59"/>

Người ấy chẳng xứng đáng làm mẹ...

Thay vào đó rất nhiều cô nàng đã chọn cách bước ra khỏi cuộc hôn nhân một cách hiên ngang, khiến cho người chồng bị bỏ lại hoang mang tột độ. Câu chuyện của Hương dưới đây sẽ khiến nhiều chị em hả hê vì cách xử lý kẻ bạc tình.

{keywords}
 

“Mình và chồng kết hôn đến giờ đã bước sang năm thứ 3 và có với nhau một bé gái, hai đứa đều ở cùng tỉnh lẻ nhưng nhà mình ở quê còn anh ấy ở trên phố. Vừa cưới xong lại được ở riêng nên mọi người đều bảo mình tốt số vì làm dâu nhà giàu, chồng lại còn hiền lành.

Nhưng ở trong chăn mới biết chăn có rận, chồng mình ra ngoài lịch sự thân thiện với mọi người bao nhiêu thì lại cục cằn với người nhà bấy nhiêu, hễ điều gì không vừa ý là lớn tiếng.

Hơn nữa anh còn rất sĩ diện, luôn tỏ ra là hình mẫu lý tưởng trong mắt người ngoài trong khi đó chưa bao giờ đụng tay làm bất cứ việc gì trong nhà. Mình nghĩ mỗi người đều có tính cách riêng nên tôn trọng và chấp nhận con người thật của anh”– Hương chia sẻ.

Một hôm nọ, cô bạn cùng cơ quan rụt rè nói với Hương rằng hình như bắt gặp chồng cô dắt tay một cô gái vào nhà nghỉ nhà mình. Ban đầu Hương không tin. Đến lúc đồng nghiệp gửi qua một tấm ảnh, cô mới điếng người. Đó chính là chồng cô chứ chẳng ai vào đây.

Thật không ngờ sau tất cả những tính xấu của chồng mà cô đang cố chịu đựng, anh ta còn là một kẻ bạc tình. Hương như người mất hồn, nhưng lý trí mạnh mẽ đã thôi thúc cô vạch trần bộ mặt của hắn ta. Cô không tiếc tiền, bỏ ra 30 triệu thuê người theo dõi chồng thu thập bằng chứng.

“Những hình ảnh cả hai người cùng đi mua sắm, cử chỉ tình tứ của họ đều bị mình ghi lại. Nhân lúc chồng đi tắm, mình lén đọc trộm tin nhắn thì còn phát hiện họ thường xuyên gửi ảnh thân mật cho nhau và những buổi tăng ca cuối tuần gần đây của chồng mình đều để dành thời gian cho cô ta. Dĩ nhiên là mình đều đã chụp lại hết những thứ đó.

Càng ngày quan hệ vợ chồng càng lạnh nhạt, chồng mình về đến nhà cái gì cũng không vừa ý, động chút là to tiếng, thậm chí dạo này còn hay quát tháo con vô cớ. Mình nghĩ không thể để con lớn lên trong cảnh này được vì sẽ ảnh hưởng tâm lý bé nên càng quyết tâm ly hôn”– Hương nói.

Hôm đó nhân dịp bố mẹ và em chồng sang nhà chơi, cả nhà tập trung ăn uống đông đủ, Hương đã chuẩn bị tất cả để vạch mặt anh ta.

“Nhân lúc mọi người ăn xong đang ngồi nói chuyện, con gái thì sang nhà hàng xóm chơi, mình cắm chiếc USB vào tivi và cho chiếu những đoạn tin nhắn mùi mẫn và clip đã quay được của chồng mình với cô bồ lên. Mọi người xem đều ngỡ ngàng, riêng chồng mình đi từ bếp ra thấy vậy vội lao lên tắt màn hình. Anh quát lớn: ‘Cô làm trò gì vậy?’.

Mình cũng không vừa, trước mặt mọi người nói toẹt sự thật ra: ‘Làm gì tôi phải hỏi anh, bề ngoài thì anh tỏ ra là người chồng mẫu mực thương vợ thương con. Nhưng sau lưng tôi anh lại làm những gì? Anh sợ mất sĩ diện à, hôm nay để bố mẹ biết bộ mặt thật của anh luôn nhé. Đồ giả dối’.

Bố mẹ chồng cũng sửng sốt, đòi hỏi rõ mọi chuyện. Anh em chồng phẫn nộ đến tột cùng. Chồng mình lúc đó lại bắt đầu xuống nước xin lỗi nhưng mình đã quyết, đưa đơn ly hôn đã kí rồi quyết định chấm dứt tất cả, về nhà mẹ đẻ”– Hương chia sẻ.

Sau đó dù nhiều lần chồng sang xin lỗi và hứa hẹn sẽ không tái phạm nhưng Hương vẫn nhất quyết muốn ly thân một thời gian để cả hai tự suy nghĩ lại.

Không phải mọi chuyện cứ phải um lên hay đánh ghen, phụ nữ hiện đại họ còn có một sự lựa chọn nhẹ nhàng và tuyệt đối văn minh khác, đó là từ bỏ. Cuộc đời có quá nhiều biến cố không kiểm soát được, mong rằng những người phụ nữ hãy luôn tự tin, chủ động để biết mình muốn gì và cần gì.

Theo Gia đình & Xã hội

Mê muội trong tình yêu cuồng nhiệt của trai trẻ, tôi cay đắng với cú lừa

Mê muội trong tình yêu cuồng nhiệt của trai trẻ, tôi cay đắng với cú lừa

Gần 40 tuổi vẫn cô đơn lẻ bóng, tôi đúng là kiểu phụ nữ hay được người ta thêu dệt trong tiểu thuyết: Học thức cao, kiếm được nhiều tiền, có nhà có xe nhưng người yêu thì không có.

" alt="Vợ bỏ 30 triệu thuê người theo dõi, xử lý chồng ngoại tình" width="90" height="59"/>

Vợ bỏ 30 triệu thuê người theo dõi, xử lý chồng ngoại tình