Nhận định, soi kèo Panserraikos vs Panetolikos, 22h00 ngày 23/4: Cửa trên ‘tạch’
(责任编辑:Giải trí)
Nhận định, soi kèo Nantes vs PSG, 1h45 ngày 23/4: Hoàn thành thủ tục
" alt="Điện thoại sẽ ngâm nước thoải mái vẫn khô" />Điện thoại sẽ ngâm nước thoải mái vẫn khô
Hàng loạt smartphone Samsung vi phạm bản quyền của Apple. Ảnh: Internet>> Samsung cay đắng "dâng" hơn tỷ USD cho Apple
Tòa án San Jose (Mỹ) không chỉ yêu cầu Samsung bồi thường hơn 1 tỉ USD thiệt hại cho Apple, mà còn tuyên án hàng loạt smartphone Android của Samsung vi phạm bằng sáng chế thiết kế và hữu ích của Apple.
Bằng sáng chế ‘381
Ngoài hiệu ứng “cao su” bật lại khi cuộn xuống cuối một trang, bằng sáng chế ‘381 còn bao gồm các thao tác cảm ứng như kéo tài liệu, pinch-to-zoom hay lắc để xoay.
Các thiết bị vi phạm:
Captivate
Continuum
Droid Charge
Epic 4G
Exhibit 4G
Fascinate
Galaxy Ace
Galaxy Prevail
Galaxy S
Galaxy S 4G
Galaxy S II (AT&T)
Galaxy S II (unlocked)
Galaxy Tab
Galaxy Tab 10.1
Gem
Indulge
Infuse 4G
Mesmerize
Nexus s 4G
Replenish
VibrantBằng sáng chế ‘915
Cũng là bằng sáng chế màn hình cảm ứng, ‘915 liên quan tới khả năng phân biệt giữa hoạt động di chuyển đơn chạm và hoạt động pinch-to-zoom đa chạm.
Captivate
Continuum
Droid Charge
Epic 4G
Exhibit 4G
Fascinate
Galaxy Prevail
Galaxy S
Galaxy S 4G
Galaxy S II (AT&T)
Galaxy S II (T-Mobile)
Galaxy S II (unlocked)
Galaxy Tab
Galaxy Tab 10.1
Gem
Indulge
Infuse 4G
Mesmerize
Nexus S 4G
Transform
VibrantBằng sáng chế ‘163
‘163 liên quan tới thao tác chạm ngón tay hai lần để phóng to màn hình:
" alt="Samsung đã 'ăn cắp' những gì của Apple?" />Samsung đã 'ăn cắp' những gì của Apple?Nhận định, soi kèo Tekstilac Odzaci vs Zeleznicar Pancevo, 23h30 ngày 22/4: Bắt bài chủ nhà
- Kèo vàng bóng đá Man City vs Aston Villa, 02h00 ngày 23/4: Đối thủ yêu thích
- Tuyến cáp truyền siêu tốc ở châu Á đã hoạt động
- Tablet Surface có pin 'khủng' hơn iPad
- 10 ý tưởng thiết kế iPhone 5 'siêu đỉnh'
- Nhận định, soi kèo Al Bataeh vs Al Wasl, 20h55 ngày 23/4: Đứt mạch bất bại
- HP giới thiệu loạt sản phẩm máy tính và in ấn mới
- Cập nhật tin đồn mới nhất về iPhone 5
- Vì sao TV Plasma “chết”?
-
Nhận định, soi kèo Panserraikos vs Panetolikos, 22h00 ngày 23/4: Cửa trên ‘tạch’
Hư Vân - 23/04/2025 04:35 Nhận định bóng đá g ...[详细]
-
Khó ủng hộ ứng dụng mobile Việt
Nhiều ứng dụng mang “mác” miễn phí những thực chất người dùng phải trả một mức phí không nhỏ để được sử dụng.Thiếu ý tưởng
Nếu nhìn vào danh sách những ứng dụng Việt được bán trên các chợ ứng dụng, có thể nhận thấy các lập trình viên ứng dụng trong nước đang tỏ ra khá bế tắc trong việc đưa ra những ứng dụng có tính sáng tạo thực thụ. Phần lớn các ứng dụng đều có cấu trúc tương tự như một phần mềm đọc sách, với dữ liệu là những thông tin được góp nhặt khá cẩu thả trên internet. Sự khác biệt có lẽ chỉ được thể hiện chút đỉnh qua các ứng dụng văn phòng như từ điển, bộ gõ tiếng Việt, đọc báo…
Ngay cả với game, mảng đem lại thành công cho rất nhiều lập trình viên ứng dụng trên thế giới thì các game Việt chỉ là những phiên bản “Việt hóa” của các trò chơi nổi tiếng như Gold Miner (đào vàng), Pikachu Kawai, Bejeweled (xếp kim cương)… Đến đây, có lẽ nếu không bàn tiếp về vấn đề sở hữu trí tuệ thì sẽ tốt hơn, bởi gần như chắc chắn sự sao chép của những trò chơi này đều không nhận được sự đồng ý từ tác giả thực sự của chúng.
Đắt đỏ và thiếu chuyên nghiệp
Xét trên khía cạnh sở hữu trí tuệ, khó có thể nhận định một ứng dụng nào đó có mức giá đắt hay rẻ bởi nó còn phụ thuộc vào sự sáng tạo, nội dung của từng ứng dụng. Tuy nhiên, nếu so sánh mức độ đầu tư của một ứng dụng Việt với những ứng dụng có mức giá tương tự của các lập trình viên trên thế giới, có thể thấy hầu hết mức giá mà các lập trình viên trong nước đưa ra là khá đắt.
Đơn cử như để mua một ứng dụng Việt (nằm trong top 200 ứng dụng được mua nhiều nhất) trên App Store là Truyện Tranh, người mua phải bỏ ra số tiền lên đến 200.000đ cho một ứng dụng có quá nhiều khuyết điểm về mặt nội dung lẫn sự ổn định. Phần nội dung là phần quan trọng nhất thì ứng dụng này chỉ thực hiện một việc đơn giản là tải về từ một website khác với chất lượng rất kém.
" alt="Khó ủng hộ ứng dụng mobile Việt" /> ...[详细] -
8 khác biệt quan trọng nhất giữa Mac và PC Windows
>> Mac vs. PC: Nội tình các cuộc chiến quảng cáo
>> iOS-Android lặp lại cuộc chiến Mac-PC?
Mac và PC đang đối đầu nhau trong trận chiến lịch sử kéo dài nhiều năm nay. PC chạy Windows đã từng là loại máy tính thời thượng nhất vì các nhà phát triển thường đưa những ứng dụng tốt nhất lên Windows trước tiên. Tuy nhiên vài năm vừa qua, điều đó đã thay đổi. Dường như không thể tìm thấy một ứng dụng Windows mà lại không xuất hiện trên máy Mac của Apple.
Trước sự ra mắt của hệ điều hành Windows 8 mới nhất của Microsoft, một lần nữa chúng ta nên hãy nhìn lại những khác biệt quan trọng nhất giữa máy tính chạy hai nền tảng này.
1. Máy Mac thiết kế đẹp hơn
Apple dành nhiều năm để nghiên cứu thiết kế sản phẩm. Công ty này rất coi trọng chi tiết, thậm chí cả các linh kiện bên trong máy tính cũng phải được thiết kế và bố trí một cách đẹp mắt.
Trong khi đó, thiết kế của PC Windows phụ thuộc và công ty sản xuất. Chúng thường không hấp dẫn bằng máy Mac. Tuy nhiên, chúng ta có thể thấy một số sản phẩm khá đẹp mắt như ultrabook mới nhất XPS 13 của Dell.
2. Hệ điều hành Windows được sử dụng rộng rãi hơn
Mặc dù khoảng cách này đang bắt đầu thu hẹp, vẫn có một số chương trình được đặc biệt dành cho Windows. Ví dụ như Microsoft Office cho Windows có nhiều tính năng và chức năng hơn so với phiên bản dành cho máy tính Mac. Phần mềm Auto CAD cũng vậy.
3. Máy Mac đắt hơn
Trung bình, máy Mac có xu thế đắt hơn nhiều so với các đối thủ PC Windows. Khi tìm kiếm nhanh trên các trang như bestbuy.com, bạn có thể tìm thấy một chiếc ultrabook với thông số kỹ thuật tương đối tốt rẻ hơn MacBook Air hàng trăm đô la.
Ngoài ra, còn có các máy MacBook thuộc hàng siêu đắt như MacBook Pro màn hình Retina, với giá khởi điếm đã là 2.200 USD.
4. Windows được yêu thích hơn bởi các game thủ hardcore
" alt="8 khác biệt quan trọng nhất giữa Mac và PC Windows" /> ...[详细] -
Sharp giới thiệu mẫu TV LED lớn nhất thế giới
Chiếc TV LED lớn nhất thế giới. Ảnh: CNNVới mẫu TV LED lớn nhất thế giới này, Sharp được đánh giá “thực sự đang dẫn đầu trong thế hệ TV màn hình lớn”. Trước đây, Sharp từng sản xuất các mẫu TV lớn 60, 70 và 80 inch.
Chủ tịch John Herrington tại Mỹ của Sharp Electronics nói rằng chiếc TV LED 90 inch này “mang lại kích cỡ, chất lượng hình ảnh và các chức năng thông minh không giống bất cứ gì mà người tiêu dùng từng trải qua”.
" alt="Sharp giới thiệu mẫu TV LED lớn nhất thế giới" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Brisbane Roar vs Adelaide United, 16h00 ngày 22/4: Tưng bừng bàn thắng
Hồng Quân - 21/04/2025 21:44 Úc ...[详细]
-
Tước Miên lẩm bẩm sao tự nhiên hôn ta, Tần Tuyết Phùng thản nhiên nói: "Ta hôn ngươi còn phải cần lý do nữa sao?"
Hiển nhiên là không cần.
Tước Miên nghĩ ngợi rồi ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên: "Nói cũng đúng."
Tần Tuyết Phùng hôn từ mắt đến chóp mũi, cuối cùng cắn môi y. Tước Miên hé ra một mắt dò xét Tần Tuyết Phùng, Tần Tuyết Phùng lại hôn buộc y nhắm mắt lại, Tước Miên xấu xa híp mắt thè lưỡi ra liếm.
Hai người ôm nhau cạnh bàn. Tần Tuyết Phùng cao lớn hơn y, hai bàn tay hợp lại có thể bóp chặt eo y. Bị liếm một cái, Tần Tuyết Phùng nhịn không được siết chặt tay làm Tước Miên khẽ kêu lên, bị Tần Tuyết Phùng kìm kẹp thì có chút không phục, muốn chiếm lại quyền chủ động, kiễng chân liếm thêm cái nữa.
Tần Tuyết Phùng bị y trêu chọc không rõ nguyên do, tỏ vẻ hung ác túm lấy y rồi cắn đôi môi mềm mại kia như muốn cảnh cáo. Tước Miên hơi rụt lại, lúc này đã học được cách lấy lòng, trong cổ họng tràn ra tiếng hầm hừ yếu ớt, cánh tay giống như chú rắn nhỏ ôm cổ Tần Tuyết Phùng, tranh thủ lúc hắn không cắn mình thì mấp máy môi nũng nịu gọi "lão gia".
Vừa ngọt vừa mềm, lọt vào tai như gió thoảng khiến người ta tê dại.
Hô hấp của Tần Tuyết Phùng dừng lại, kế hoạch nũng nịu với mẫu thân của Tước Miên đột nhiên hiện ra trong đầu hắn.
Nếu Tước Miên dùng thanh âm này để nũng nịu thì trên đời có ai từ chối được chứ?
" alt="Truyện Tiểu Mẹ Kế" /> ...[详细] -
Công viên Phía Bắc nằm ở khu sầm uất trong thành phố, lúc bé, khi tôi có nhận thức, thì nó cũng đã xây dựng rồi. Lúc ấy, tôi rất thích được bố mẹ dẫn mình và chị tới đây chơi vào cuối tuần. Tuy rằng mấy năm nay nó đã hơi cũ nhưng vẫn là nơi được đám trẻ con chúng tôi chọn để vui đùa.
Nửa năm nay, chính phủ đã bỏ vốn để tiến hành tu sửa và tân trang lại công viên. Chắc hẳn là vị lãnh đạo nào đó cảm thấy lần này quá tốn kém, nên sau khi xong việc, những công việc dọn dẹp này cơ bản đều do những lao động miễn phí như chúng tôi làm.
Tôi cũng chỉ mang tâm lý chơi bời trong hoạt động của trường lần này, vì thế tôi và "đứa bạn" tốt nhất của mình - Triệu Đầu Đá, tên thật là Triệu Lỗi, chỉ làm một chút việc, rồi chạy tót ra sau hòn non bộ chơi.
Ai ngờ, lúc chúng tôi đang chơi vô cùng vui vẻ, thì đột nhiên, một cảm giác kỳ lạ bao trùm lấy tôi, loại cảm giác này khiến tôi không thở nổi trong phút chốc, ngực bứt rứt khó chịu.
Đầu Đá thấy mắt tôi trợn trắng thì hoảng sợ, vội vàng chạy tới đỡ tôi: "Tiến Bảo? Tiến Bảo, mày sao thế? Mày đừng dọa tao mà!"
Tôi tựa vào người cậu ta hít thở một lúc lâu, nhưng cảm giác khác thường trong lòng vẫn còn đó, đầu óc tôi ong ong, khó chịu vô cùng. Cũng chẳng hiểu sao, tôi lại có thể cảm giác được rằng, có một người chết nằm ngay dưới tảng đá xanh mà chúng tôi vừa chơi.
Tảng đá xanh này nằm sau hòn non bộ, được xếp bằng những hòn đá kì quái san sát nhau, mới được đưa đến trong lần sửa lại công viên lần này, nghe nói có thể trấn tà. Nhưng bây giờ rõ là nó đang "trấn" trên một người chết! Đó là một người đàn ông mặc đồ lao động màu xám xanh, tay chân bị dây thừng trói chặt, trên mặt thi thể còn có mấy vết xanh tím, chắc là trước khi chết đã phải chịu đau đớn.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người chết, chẳng biết là do sợ hay dạ dày khó chịu, tôi há mồm nôn hết đống thức ăn lúc trưa ra.
Đầu Đá thấy dáng vẻ của tôi như thể sắp không chịu được nữa, hốt hoảng gọi giáo viên tới. Người dẫn đội hôm đó là cô Khúc, chủ nhiệm lớp - bà cô hơn 50 tuổi, cô thấy tôi như thế cũng giật mình. Không hỏi nhiều mà nhanh chóng ấn lên nhân trung của tôi.
Không biết là cô ấn như thế có tác dụng hay tôi dần quen với cảm giác này, tóm lại là tôi đã không còn buồn nôn nữa. Đầu Đá thấy tôi đỡ hơn, thì từ từ dìu tôi qua ngồi xuống chỗ ghế dài trong công viên.
Cô Khúc lo lắng nhìn tôi nói: "Tiến Bảo, em cảm thấy thế nào rồi? Còn buồn nôn nữa không? Có phải trưa nay ăn cái gì mất vệ sinh không?"
Tôi lắc đầu nói: "Không sao ạ, có thể vừa rồi em vận động hơi mạnh, nghỉ một lát là đỡ thôi ạ."
Nhưng cô Khúc vẫn hơi lo lắng, vì thế cô bảo Đầu Đá ngồi với tôi, còn dặn cậu ta: Nếu Tiến Bảo vẫn còn khó chịu thì em đưa bạn ấy về nhà nhé.
Tôi nhìn cô Khúc vội vàng đi chỉnh đốn lại đám bạn đang lao động, nói nhỏ với Đầu Đá: "Đầu Đá, tao nói với mày chuyện này, mày đừng có sợ nhé."
Đầu Đá nhìn tôi với vẻ kì lạ: "Nói đi, chuyện mày không sợ thì sao tao sợ được?"
Nhìn cái vẻ xem thường của cậu ta, tôi thật không biết nên mở miệng nói với cậu ta thế nào, nhưng lúc đó, người bạn tốt duy nhất của tôi cũng chỉ có một mình Đầu Đá.
Do dự một lúc lâu, tôi mới chậm chạp nói với cậu ta: "Đầu Đá, mày có thấy tảng đá xanh đằng sau hòn non bộ kia không?"
Cậu ta nhìn tảng đá xanh kia rồi nói: "Thấy, sao thế, trong tảng đá xanh đó có kho báu à?"
Tôi bình tĩnh nhìn cậu ta, sau đó từ từ lắc đầu: "Không, có một người chết ở trong đó."
"Đừng có nói bậy, mày nghĩ đó là Tôn Ngộ Không à? Lại còn ở trong tảng đá nữa!" Đầu Đá nói.
Nhìn vẻ mặt không tin của cậu ta mà tôi nghẹn lời, nếu như đột nhiên cậu ta nói với tôi như thế, chắc chắn tôi cũng chẳng tin! Thôi được rồi, cậu ta đã không tin thì tôi có nói cũng vô ích.
Nhưng không ngờ khuya hôm đó, sau khi về nhà, tôi lại đột nhiên phát sốt, chị tôi cặp nhiệt độ thấy tôi sốt tới 42 độ, hoảng quá nên vội lao ra khỏi nhà tìm bố mẹ, lúc bấy giờ, hai người còn đang chơi mạt chược bên nhà hàng xóm!
Họ về nhà, thấy tôi sốt nặng thì gấp gáp đưa tôi tới phòng cấp cứu của bệnh viện trong huyện. Lúc đến viện, tôi đã bắt đầu mê sảng rồi, theo lời chị tôi may mắn kể lại, lời của tôi lúc đó đã dọa cho bác sĩ, y tá và cả bố mẹ sợ hãi! Nhưng cụ thể là nói gì thì chị ấy cũng chẳng biết, vì chị ấy phải giữ nhà.
Về sau, lúc chị nghe lén bố mẹ nói chuyện mới biết, mấy câu mê sảng lúc đó tôi nói rất đáng sợ, cũng chính vì những lời nói mê này mà cảnh sát mới đào được một xác chết dưới tảng đá xanh trong công viên Phía Bắc. Xác chết này chính là giám đốc Uông Đại Hải đã mất tích hơn một tháng nay khi đang phụ trách công trình ở công viên.
Cảnh sát tìm được một tờ giấy nợ trong cái xác, là của một chủ thầu tên Tôn Tử Sở đã vay nạn nhân một vạn tệ. Sau khi bị thẩm tra, Tôn Tử Sở này khai vì muốn nhận thầu công trình sửa lại công viên Phía Bắc nên đã mượn tiền Uông Đại Hải, hứa hẹn với nạn nhân sau khi chuyện này thành sẽ cho nạn nhân một vạn tệ làm tiền thù lao, cũng đã viết một tờ giấy nợ cho nạn nhân.
Ai ngờ sau đó, tuy đã nhận được công trình, nhưng lúc làm lại có hai lần gặp sự cố, khiến Tôn Tử Sở cũng không kiếm được nhiều tiền, nếu đưa cho Uông Đại Hải một vạn tệ thì chẳng những lần này gã trắng tay, mà còn phải bù thêm một nửa, vì thế Tôn Tử Sở muốn quỵt nợ.
Nhưng Uông Đại Hải cắn gã không buông, nói nếu như gã không trả tiền thì sẽ mang tờ giấy nợ này kiện lên tòa, cùng lắm thì hai bên cùng chết.
Tôn Tử Sở bị chèn ép đến đỏ cả mắt, bèn nhân lúc tối trời khi công viên không có người giết Uông Đại Hải. Gã biết hôm sau sẽ có một tảng đá xanh lớn được chuyển tới đặt sau hòn non bộ, thế nên cả đêm hôm đó, gã đã chôn Uông Đại Hải ngay dưới vị trí sẽ đặt tảng đá xanh.
Kết quả đúng như gã đã đoán trước, tảng đá xanh kia đè lên xác Uông Đại Hải một cách chắc chắn, nếu không phải tôi gây ra chuyện như thế, chỉ sợ trừ phi công viên bị phá, còn không thì khó mà phát hiện ra thi thể.
Chỉ có điều từ đó về sau, đám học sinh bắt đầu như vô ý tránh né tôi, ngay cả Đầu Đá thân với tôi nhất cũng không chơi với tôi nữa, lúc đó tôi cũng chẳng biết là tại sao.
Mãi đến sau này, có một lần tôi tới nhà bà ngoại chơi, chợt nghe thấy có người cứ gọi cửa bên nhà bà Vương hàng xóm. Tôi bèn ra ngoài xem thử, thì ra là con trai bà Vương dẫn vợ và con về thăm mẹ. Bình thường con trai bà Vương về nhà vẫn dùng chìa khóa để mở cửa, nhưng hôm đó anh ấy lại thấy cửa nhà bị khóa trái, hơn nữa dù họ có gõ cửa thế nào thì bên trong vẫn chẳng có ai trả lời.
TIỀN TRUYỆN (2)
Tôi cũng tò mò đến đó để xem chuyện vui một chút, mọi người đều là hàng xóm đã lâu, nên tôi giúp họ gọi bà Vương ra mở cửa. Cuối cùng tôi còn chưa đi được mấy bước thì đột nhiên đầu đã ong lên. Sau đó, cảm giác lúc ở công viên Phía Bắc lại xuất hiện một lần nữa! Tôi đã hiểu, thì ra đây chính là mùi của cái chết!
Tôi biết tại sao bà Vương mãi không ra mở cửa, vì ba ngày trước, bà trượt chân ngã đập đầu xuống đất, lúc đó trong nhà không có ai nên không kịp đưa đến bệnh viện cứu chữa, bà gắng gượng được mấy tiếng sau thì tắt thở.
Sau chuyện này, tôi đã không thích ra khỏi nhà nữa, không muốn đến trường, vì tôi sợ cảm giác này lại xuất hiện lần nữa. Cứ như thế, tôi nghỉ học. Giải thích với bên cơ quan chức trách là vì: Nguyên nhân sức khỏe, cần ở nhà nghỉ ngơi.
Trong thời gian đó, tôi vẫn không dám ra khỏi cửa, sợ vừa ra ngoài đã thấy ai đó chết trước mặt mình! Cũng may ông trời còn chưa bỏ rơi tôi, ngay lúc mờ mịt nhất, tôi gặp chú họ, quý nhân đầu tiên của mình ở Đông Bắc.
Ở Đông Bắc, tôi có một người chú họ xa, sau khi ông ấy nghe chuyện của tôi xong thì bảo mẹ đưa tôi đến chỗ ông ấy nghỉ ngơi một thời gian. Lúc đầu tôi còn không muốn đi, ngẫm lại xem, tôi là một đứa trẻ lớn lên ở thành phố, sao lại tình nguyện về nông thôn sống được chứ?
Nhưng vì không chịu được việc mẹ tôi cứ lải nhải, tôi đành giơ hai tay đầu hàng, ngồi tàu hỏa lên đường về Đông Bắc.
Chẳng biết đã bao nhiêu năm rồi tôi không đi loại tàu hỏa màu xanh này, nhớ lúc bé tí, tôi thường ngồi tàu hỏa màu xanh về nhà bà ngoại với mẹ. Nhưng bây giờ đã có ô tô, còn có cả đường sắt cao tốc nữa, tôi thật sự không ngờ, ở nơi xa nhất của phía Bắc Tổ quốc vẫn còn có thể đi loại tàu hỏa màu xanh cũ này.
Chẳng biết tàu hỏa đã đi bao xa về phía Bắc rồi, nhưng đến khi nào tàu không chạy tiếp nữa thì tôi mới xuống được, ai bảo tôi phải tới cái nơi ở xa nhất ở phía Bắc Tổ quốc chứ? Nhà chú họ ở núi Đại Hưng An thuộc tỉnh Hắc Long Giang, không úm trên xe lửa "ba ngày hai đêm" thì chắc chắn là chưa tới. Thấy tàu đã đi được hai ngày rồi, xem ra nhà của chú họ cũng không còn xa nữa.
Ai ngờ lúc tàu đi qua một nhà ga tên "Nộn Giang", tôi phát hiện ra trong số những hành khách trên tàu có một người đàn ông kì lạ.
Dáng người này không cao lắm, làn da ngăm đen, rất đô con, gương mặt có hơi ngang, là dáng mặt chỉ có ở người quanh năm suốt tháng bôn ba bên ngoài. Gã vừa lên xe, lòng tôi căng thẳng, cảm giác quen thuộc kia lại tới lần nữa.
Người đàn ông nọ mặc áo khoác quân đội vừa cũ vừa bẩn, sau lưng còn đeo một cái ba lô rất to, tay xách một chiếc túi nhựa màu đỏ trắng xanh trông có vẻ rất nặng. Nhìn gã đi từng bước một về phía mình, từng lỗ chân lông trên người tôi nhanh chóng co lại.
Tôi rất rõ cảm giác này có nghĩa là gì, đối với tôi, đây là mùi của cái chết. Chẳng lẽ người này là người chết sao? Không đúng, người chết mà lại còn tự lên tàu được à? Tiếp đó, ánh mắt tôi dời xuống, nhanh chóng tập trung vào chiếc túi trong tay gã, trong này có vấn đề!
Người đàn ông đó nói với ông chú ngồi bên cạnh tôi bằng giọng Tứ Xuyên đặc sệt: "Anh à, chỗ này có ai ngồi không?"
Ông chú liếc nhìn gã rồi nói: "Không có, vẫn chưa có ai ngồi cả, nhưng trong túi của anh có cái gì thế? Mùi nặng quá?"
Gã tỏ vẻ phật ý, cười nói: "Không có gì, chỉ là một ít thịt khô Tứ Xuyên quê tôi thôi, ở đây không mua được đâu." Gã vừa nói vừa cố nhét chiếc túi xuống gầm ghế.
Trong lòng tôi hơi sợ, cảm thấy buồn nôn. Thịt khô? Đây rõ ràng là một bộ xương người! Tôi nghĩ sau này mình sẽ không dám ăn thịt khô nữa.
Tôi nhìn gã đàn ông thô kệch trước mặt, tự hỏi gã là ai? Là tội phạm giết người biến thái sao? Tại sao gã lại muốn mang một xác chết lên tàu? Có rất nhiều câu hỏi quanh quẩn trong đầu tôi.
Nhưng tôi có thể cảm giác được đây là bộ xương của một phụ nữ, tuy mắt không nhìn thấy nhưng tôi vẫn cảm nhận được hình dáng của bà ấy lúc còn sống: Là một phụ nữ nông thôn điển hình, đã chết nhiều năm rồi. Bà ấy không đẹp nhưng hẳn là một người cần cù chịu khó, đáng tiếc số mệnh không tốt nên bị chết vì khó sinh.
Tuy rằng lúc đó tôi không có nhiều kiến thức về pháp luật, nhưng cũng biết đây là chết một cách bình thường chứ không phải bị người ta sát hại, vậy thì tại sao gã đàn ông này lại muốn mang xương của bà ấy lên tàu?
Chẳng lẽ đây là vợ của gã? Không đúng, chắc chắn không phải, người phụ nữ này chết ít nhất cũng phải mấy chục năm rồi, lúc bà chết hẳn phải hơn 30 tuổi, gã đàn ông này tối đa cũng chỉ 40 là cùng, tính tuổi ra bà ấy còn có thể là mẹ của gã.
Tôi nghĩ nếu mình có thể chạm được vào bộ xương kia thì chắc sẽ biết được nhiều thông tin hơn, nhưng ngẫm lại thấy vẫn không nên đụng vào đồ vật xui xẻo như vậy!
Đúng lúc này, dạ dày của tôi lại bắt đầu cuộn trào, đây là "di chứng" sau khi "cảm giác" kia xuất hiện, chỉ cần có cảm giác những thứ này tồn tại là tôi lại muốn nôn.
Tôi tranh thủ đứng dậy đi vào buồng vệ sinh nhưng không nôn ra được, đành phải buồn bực đi ra. Vừa ra ngoài đã bị nhân viên tàu gọi lại: "Cậu nhóc, mau trở về chỗ ngồi đi, lát nữa bảo vệ sẽ đi kiểm tra vé đấy!"
Tôi gật đầu rồi về chỗ ngồi, vừa đặt mông xuống thì nghe thấy ở phía trước có tiếng bảo vệ bắt đầu đi xoát vé. Nhân viên bảo vệ kiểm tra từng người một, tôi nhận thấy gã đàn ông Tứ Xuyên ở đối diện hơi căng thẳng.
Có lẽ người khác không biết lý do, nhưng tôi thì biết, chắc chắn gã đang sợ nhân viên bảo vệ sẽ kiểm tra hành lý của gã! Nhưng cũng không chắc chắn, có quá nhiều hành khách trên tàu, nhân viên không thể kiểm tra từng người một được, họ sẽ chỉ chú ý những người có vẻ đáng ngờ.
Rất không may, gã đàn ông trước mặt tôi được trúng thưởng. Nhân viên bảo vệ lễ phép nói với gã: "Đồng chí, chiếc túi dưới gầm ghế này là của anh?"
Gã hơi bối rối, gật đầu: "À phải, đồng chí cảnh sát, trong này là một ít thịt khô ở quê tôi, không phải hàng cấm đâu."
Nhân viên bảo vệ không đồng ý nhưng vẫn khách sáo nói với gã: "Vậy xin anh hãy mở ra cho tôi kiểm tra một chút."
Gã đàn ông tỏ vẻ không tình nguyện: "Đồng chí cảnh sát xem, tôi vất vả lắm mới gói kín vào được, bóc ra không tiện, nếu không anh kiểm tra ba lô của tôi đi vậy?"
Nhân viên bảo vệ thấy gã cứ từ chối liền biết trong gói này nhất định có vấn đề, anh ta chuyển giọng cứng rắn: "Đồng chí, nếu như anh không phối hợp cho tôi làm việc, thì mời anh đi cùng tôi một chuyến!"
Dứt lời, thêm hai nhân viên bảo vệ ở phía sau đi tới giúp gã lấy chiếc túi nhựa ra. Gã đàn ông càng thêm hoảng hốt, đưa tay đoạt lại chiếc túi!
Tôi biết sắp có trò hay diễn ra nên liên tục lùi về phía sau để tránh.
Quả nhiên, ngay lúc gã kéo một phát, chiếc túi nhựa màu đỏ trắng xanh cũ nát bị rách một đường lớn vang lên tiếng "Roạt!". Toa tàu bất chợt yên tĩnh, nhưng sau đó vang lên tiếng gào thét hoảng sợ của những hành khách gần đó. "A người chết! Trong này có người chết!"
TIỀN TRUYỆN (3)
Không cần nhìn tôi cũng biết thịt khô và xương sọ người khác nhau vô cùng.
Bảo vệ cũng không phải vô dụng, họ nhanh nhẹn khóa người đàn ông Tứ Xuyên xuống mặt đất, gã sốt ruột văng ra mấy câu chửi bằng giọng Tứ Xuyên, đừng nói tới mấy nhân viên bảo vệ này là người Đông Bắc gốc nên nghe không hiểu, đến tôi là người Hà Bắc cũng nghe cái hiểu cái không.
Thấy gã đàn ông bị còng tay rồi bị mang ra phía sau, những hành khách trong toa rối loạn cả lên! Chuyện này không biết thì không sao, biết rồi trong lòng ai chẳng cảm thấy hoảng sợ? Đặc biệt là hai người ngồi cùng ghế với gã đàn ông đó càng thấy kinh hoàng, họ làm ầm lên, đòi nhân viên đổi chỗ.
Nhân viên tàu cũng lười để ý đến họ, ai sẽ đồng ý đổi tới ngồi chỗ này chứ? Thời gian này có chỗ ngồi trên xe lửa là tốt lắm rồi, còn muốn cái gì nữa?
Về sau tôi nghe mấy hành khách cùng toa thích hóng chuyện trở về nói mới biết, thì ra gã Tứ Xuyên kia là kẻ chuyên mua đi bán lại thi thể cho người ta làm lễ kết duyên âm. Một khách hàng của gã có con trai mới chết, cảm thấy con trai một mình ở dưới kia quá cô đơn nên muốn tìm cho cậu ta một cô gái để kết duyên âm, tìm cũng đã lâu rồi nhưng không có mối thích hợp. Sau đó họ nhờ người tìm được gã đàn ông Tứ Xuyên này, nghe nói gã có thể tìm được thi thể nữ để kết duyên âm nên cho gã hai nghìn đồng đặt cọc, chờ sau khi xong chuyện sẽ trả thêm năm nghìn nữa! Nhưng không ngờ "Thi thể tân nương" vừa mới lên tàu đã bị đồng chí bảo vệ tịch thu mất!
Sau chuyện này, tôi còn nghĩ thầm, nếu gia đình nhà kia biết gã Tứ Xuyên này ngàn dặm xa xôi cõng một bà lão 80 tuổi về làm con dâu nhà mình, thì có tức đến hộc máu không nhỉ?
Nhà chú họ tôi ở một thôn gọi là Cổ Gia Đồn, đương nhiên không phải tất cả mọi người ở đó đều mang họ Cổ, chỉ là bởi người đến đây khai hoang đầu tiên là một gia đình họ Cổ người Sơn Đông, về sau họ ở đây bám rễ sinh sống nên mới gọi tên như vậy.
Diện tích Cổ Gia Đồn không lớn, tính cả thôn chỉ có gần một trăm nhân khẩu, nhà chú họ tôi ở đầu Đông, trong nhà có ba mẫu ruộng, sức khỏe của thím họ không tốt nên luôn ở nhà nghỉ ngơi, mọi việc lớn nhỏ trong ngoài đều do một tay chú lo liệu hết.
Ngoài dựa vào trồng trọt để mưu sinh, chú họ tôi còn là thầy âm dương nổi danh nhất trong vùng. Tuy không kiếm được nhiều tiền nhưng vẫn đủ lo ăn mặc, cho nên có thêm cái miệng ăn là tôi cũng không quá khó khăn.
Thím họ là người phụ nữ vùng Đông Bắc nhiệt tình, lúc còn nhỏ tôi đã gặp thím ấy một lần khi thím lên Bắc Kinh khám bệnh, trong trí nhớ của tôi thì thím là một người phụ nữ xinh đẹp.
Nhưng sau nhiều năm bệnh tật, đôi mắt sáng năm ấy đã trở nên đục ngầu, khuôn mặt xinh đẹp khi xưa cũng sưng phù vì tác dụng của thuốc, thứ duy nhất không thay đổi chính là tính cách niềm nở với tất cả mọi người của thím.
Vừa thấy tôi, thím đã kéo tay tôi rồi nói: "Nhanh vào đây để thím nhìn xem Tiến Bảo của chúng ta mấy năm nay có thay đổi gì không nào?"
Vành mắt tôi hơi ửng đỏ khi nhìn gương mặt không còn nét xinh đẹp khi xưa, nhưng thím họ lại vui vẻ nói: "Cậu nhóc ngốc, có phải thấy thím đã già rồi, không còn dễ nhìn như trước kia phải không?"
Tôi lắc đầu thật mạnh: "Không ạ, thím vẫn xinh đẹp chẳng khác gì hồi trước!"
Thím họ nghe tôi nói thế thì cốc đầu tôi. "Miệng lưỡi dẻo quẹo, thím mà giống hệt trước kia chẳng phải thành lão yêu tinh rồi à?"
" alt="Truyện Người Tìm Xác" /> ...[详细] -
...[详细]
-
Nhận định, soi kèo Hải Phòng vs Công an Hà Nội, 19h15 ngày 22/4: Căng như dây đàn
Hồng Quân - 21/04/2025 22:18 Việt Nam ...[详细]
-
Máy ảnh của mới của Samsung có màn hình cảm ứng cực lớn, hỗ trợ nhiều tiện ích thông minh, cho phép dễ dàng chia sẻ ảnh với nhiều thiết bị và mạng xã hội.
Sản phẩm có hai màu đen và trắng, Nhìn mặt trước Galaxy Camera khá giống một chiếc máy ảnh point-and-shoot mức giá tầm trung, nhưng thực tế phía sau được trang bị một màn hình cảm ứng HD cực lớn 4,8 inch.
Galaxy Camera có ống kính zoom quang 21 x (23-483mm f/2.8-5.9) và một cảm biến BSI CMOS 16 megapixel kích thước 1/2.3 inche, phù hợp với tiêu chuẩn hiện hành dành cho camera point-and-shoot.
Về kết nối, Galaxy Camera hỗ trợ 3G/4G hoặc Wi-Fi.
Theo giới thiệu của Samsung, Galaxy Camera hỗ trợ nhiều chế độ hình ảnh khác nhau, từ Best Photo – cho phép chọn ra bức ảnh đẹp nhất từ một nhóm, và Beauty Face – hoàn thiện các điểm chưa hoàn hảo trên khuôn mặt; cho tới Smart Night và Smart Pro đem lại những bức ảnh trông chuyên nghiệp hơn.
Galaxy Camera dùng hệ điều hành Android mới nhất 4.1 Jelly Bean, hỗ trợ kho ứng dụng Google Play. Với Galaxy Camera, bạn có thể dễ dàng chia sẻ hình ảnh lên Facebook hoặc Instagram hoặc gửi hình ảnh qua tin nhắn văn bản hoặc email; một bàn phím cảm ứng sẽ xuất hiện trên màn hình cho việc soạn thảo văn bản. Ngoài ra, người dùng còn có thể chơi game, lướt web.. nói chung là bất cứ thứ gì bạn thường làm với smartphone ngoại trừ thực hiện cuộc gọi.
Theo đại diện của Samsung, một trong những điểm yếu của camera tầm trung là thiếu khả năng quản lý ảnh ngay trên thiết bị. Khắc phục điều này, Galaxy Camera cho phép người dùng tạo ra các thư mục (folder) và gắn (tag) khuôn mặt. Bạn có thể tìm kiếm ảnh lưu trên máy theo thời gian, địa điểm chụp, tên ảnh hoặc khuôn mặt xuất hiện trong ảnh. Dần dần, thiết bị sẽ có khả năng nhận biết những khuôn mặt quen thuộc để việc gắn tag được nhanh chóng và dễ dàng hơn.
Galaxy Camera còn cho phép lưu hình ảnh lên dịch vụ lưu trữ “đám mây”, kết nối không dây với các loại camera và smartphone Galaxy khác để dễ dàng chia sẻ.
Theo quảng cáo, Galaxy Camera có thời gian sử dụng pin lên tới 7 giờ.
Ngày phát hành và giá bán của sản phẩm vẫn chưa được tiết lộ.
Một số hình ảnh về Galaxy Camera:
" alt="Galaxy Camera" /> ...[详细]
Nhận định, soi kèo Karbalaa vs Al Qasim, 21h00 ngày 22/4: Khó tin cửa trên
Gần 10.000 vận động viên sẵn sàng tranh đấu tại VEC 2012
Phối cảnh nhà thi đấu giải Vô địch thể thao điện tử Việt Nam - VEC 2012.>> Việt Nam sắp có trọng tài cấp quốc gia
>> eSports hóa game online: Hành trình chuyên nghiệp của game thủ
Giải vô địch Thể thao điện tử Việt Nam - VEC 2012 nhận được sự bảo trợ và hợp tác bởi Tổng cục Thể dục thể thao (Bộ VH-TT&DL), Hội Thể thao điện tử giải trí Việt Nam (VIRESA), ĐH Thể dục thể thao TP.HCM, Trung tâm VTC Academy cùng Hội Thể thao điện tử Hàn Quốc (KeSpa) và Hội Thể thao điện tử thế giới (IeSF).
Đại diện Ban tổ chức VEC 2012 cho biết, VEC 2012 được kế thừa và phát huy toàn bộ ưu việt của các giải VEC trước đây, đồng thời cũng đã có thêm rất nhiều điểm nổi bật. So với các giải năm trước, số lượng nội dung thi đấu, cơ cấu giải thưởng, cũng như cách thức tổ chức của giải năm nay phong phú và chuyên nghiệp hơn rất nhiều.
Cụ thể, VEC 2012 có tới 7 bộ môn thi đấu bao gồm Audition, Đột Kích, FIFA Online 2, World of Tanks, Phi Đội, DotA, Đế Chế (Age of Empires). Trong đó, DotA, Đế Chế, World of Tanks và Phi Đội là những nội dung được bổ sung tại giải năm nay. Đặc biệt, do số nội dung thi đấu được tăng lên, nên tổng chi phí cho việc trao thưởng cho các vận động viên (VĐV) cũng đã tăng gấp đôi so với giải năm 2011 lên tới hơn 1 tỷ đồng.
" alt="Gần 10.000 vận động viên sẵn sàng tranh đấu tại VEC 2012" />
- Nhận định, soi kèo Hajduk Split vs Istra 1961, 22h30 ngày 23/4: Lấy lại thế chủ động
- Chấm điểm 3 smartphone Android phổ thông đình đám
- Tablet Microsoft Surface lên kệ từ 26/10
- Mỹ nhân Điêu Thuyền trở thành 'hàng khủng' trong game
- Nhận định, soi kèo Alianza Lima vs Talleres Cordoba, 5h00 ngày 23/4: Điểm số đầu tiên
- Truyện Chúng Ta Sau Khi Ly Hôn, Vẫn Tiếp Tục Dây Dưa
- Không chỉ clip, ảnh chụp bằng Lumia 920 cũng là giả