Thế giới

Soi kèo góc Cyprus vs San Marino, 00h00 ngày 22/3

字号+ 作者:NEWS 来源:Ngoại Hạng Anh 2025-03-22 19:45:34 我要评论(0)

Pha lê - 21/03/2025 08:57 Kèo phạt góc newcastle – tottenhamnewcastle – tottenham、、

èogócCyprusvsSanMarinohngànewcastle – tottenham   Pha lê - 21/03/2025 08:57  Kèo phạt góc

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Larissa và Ian yêu nhau gần 1 năm thì tai nạn bất ngờ xảyra với Ian khiến anh bị tổn thương nặng vùng não và bị liệt. Kể từ đó, Larissaluôn chăm sóc cho người bạn trai của mình, và 4 năm sau trở thành vợ của anh.

Larissa Murfin vẫn còn nhớ cảm giác hạnh phúc khi bắt đầutình yêu say đắm với Ian- người sẽ trở thành chồng cô sau này. Ian là một ngườihài hước, anh luôn khiến cô cười. Ở bên nhau, cặp đôi luôn tràn ngập trong niềmvui, hạnh phúc và họ đặt niềm tin tuyệt đối vào Chúa trời. 

Ngay sau khi gặp nhau khi đang là sinh viên đại học vào năm2005, Larissa và Ian- hai nhân vật mà câu chuyện của họ được kể lại trong mộttài liệu mang tên “Niềm tin”- đã sớm hẹn hò và lên kế hoạch về một đám cưới ngaykhi tốt nghiệp. Thế nhưng, một tai nạm thảm khốc đã xảy chỉ mười tháng sau khihọ chính thức hẹn hò đã phá vỡ kế hoạch của họ.

{keywords}
 

Larissa và Ian

Ngày 30 tháng 9 năm 2006, khi đang lái xe trên đường đi làm,Ian đã gặp phải tai nạn thảm khốc dẫn anh tới những bi kịch trước mắt. Anh mấtnhiều tháng hôn mê vì một tổn thương ở não. Khi tỉnh dậy, Ian không thể nói, ănvà đi lại được. Người đàn ông Larissa yêu thương giờ đây bị mắc kẹt trong một bộnão bị tổn thương và một cơ thể bị tàn phá nặng nề.

Sau vụ tai nạn, Larissa chuyển tới sống cùng gia đình Ian đểchăm sóc cho anh. Dù dành hết tình yêu thương và lòng tận tâm nhưng cô cũng phảithừa nhận rằng thật sự rất khó khăn để cô có thể quen với cuộc sống mới.

“Một trong những điều khó khăn nhất với tôi chính là việcngắm nhìn những cặp đôi đang tay trong tay bước đi hạnh phúc. Khi đó tôi nghĩ -Mình sẽ chẳng bao giờ được như vậy nữa.””

“Nỗi đau cả về thể xác và tâm hồn đều quá lớn. Nhiều khi tôitự hỏi” Tại sao lại là chúng tôi? Phải chăng ông trời muốn trừng phạt chúng tôihay sao?”

Quả là một thử thách không thể tưởng tượng nổi cho cặp tìnhnhân trẻ, nó như một phép thử tình yêu và lòng tin. Larissa chia sẻ “ Nhiều khi,tôi trở về nhà và cảm giác không còn thấy người đàn ông yêu thương của mình nữa,thay vào đó chỉ là một bộ não bị tổn thương. Một trong những điều khó khăn nhấtvới tôi chính là việc ngắm nhìn những cặp đôi đang tay trong tay dạo bước. Khiđó tôi nghĩ, mình sẽ chẳng bao giờ được như vậy nữa.

Larissa dường như đầu hàng số phận và đặt trọn tương lai củamình vào tay Chúa trời. Cô trải lòn: “ Tôi đã cầu nguyện rất nhiều, cố gắng cầuxin chúa trời, tự hỏi rằng nếu tương lai chúng tôi không thuộc về nhau, hãy kếtthúc tình yêu này.” Và tình yêu thực sự chẳng bao giờ rời xa.

Larisaa thổn thức “Tôi chẳng thể ngừng yêu Ian, và tôi biếtnếu điều ngược lại xảy ra, anh ấy cũng sẽ không bao giờ rời bỏ tôi.”

Thời gian sau, tình trạng của Ian dần tiến triển tốt hơn, anhcó thể phần nào nói và di chuyển được bằng một chiếc xe lăn. Bốn năm sau vụ tainạn, cặp đôi quyết định kết hôn.

Larissa hạnh phúc kể lại: “Tôi cảm thấy cuộc tình của chúngtôi là một chuỗi của cả hạnh phúc và buồn đau, nhưng thật tuyệt vời khi có thểđến bên nhau và luôn bên nhau như vậy.”

Những điều trải qua đã thực sự dạy cho người vợ trẻ rất nhiềuvề tình yêu, niềm tin, sức mạnh và lòng biết ơn.

Ba năm sau khi Larissa và Ian ghi lại những hình ảnh cho“Niềm tin”, họ cũng đã có những thay đổi tích cực.

Trong đoạn băng dưới đây, gia đình Murphu đã rất cởi mở chiasẻ về những dấu mốc quan trọng của Ian (kể cả những bước đi đầu tiên anh có thểđi mà không cần tới trợ giúp) và họ hy vọng những người gặp phải hoàn cảnh tươngtự sẽ thêm lạc quan sau khi xem xong câu chuyện của họ.

Huyền Nguyễn


 " alt="Tình yêu phi thường của cặp đôi người Mỹ khiến thế giới cảm phục" width="90" height="59"/>

Tình yêu phi thường của cặp đôi người Mỹ khiến thế giới cảm phục

Đọc bài viết "Cần học đạo hàm, tích phân dù không sử dụng ngoài đời", tôi tự hỏi: cái gì cũng học thì phân ban khối tự nhiên và xã hội ở phổ thông để làm gì? Rốt cục là chúng ta cần giáo dục đại trà hay giáo dục tinh anh? Một năm chỉ có 12 tháng (365 ngày), nhưng cái gì cũng học thì cuối cùng học được cái gì?

Tôi không muốn con mình phải là một học sinh giỏi toàn diện. Tôi chỉ cần các con trở thành học sinh tiên tiến hay gọi là trung bình khá theo cách đánh giá ngày xưa cũng được. Ai từng trải qua thời học giáo dục đại trà ngày xưa, cái gì cũng học, hãy thử nghĩ lại xem, bạn bè cấp ba của mình bây giờ thế nào?

Lớp tôi ngày xưa có 30% học sinh giỏi, trong số này chỉ có một số ít bạn giỏi kiệt xuất (toàn 8-9 điểm các môn), 70% còn lại là học sinh trung bình khá. Nhiều người có điểm ba môn Toán, Lý, Hóa tới 9,5. Hiện tại, số học sinh khá đó đều có cuộc sống rất sung túc, thậm chí có sáu người đang làm khoa học ở nước ngoài. Ngược lại, một phần số học sinh giỏi lại có cuộc sống không quá tốt, chỉ số ít họ có thành tựu ở lĩnh vực mình lựa chọn.

>> Lầm tưởng 'cắt dần kiến thức để giảm tải cho học sinh'

Bản thân tôi cũng đi nước này nước kia, tôi thấy đúng là có nước trẻ em học rất nhẹ nhàng, cũng có nước chương trình học rất nặng. Nhưng mục đích sau cùng của họ là trang bị kiến thức phù hợp nhất cho trẻ, chứ không phải là cái gì cũng bắt học như ở ta. Để con người có nhiều thời gian làm chuyên môn hơn thì xu hướng giáo dục cũng phải phân loại chuyên môn từ sớm. Học sinh cấp ba bình thường đã có thể nhận định được sở trường của mình để định hướng cho tương lai rồi.

Còn nói về tính ứng dụng của kiến thức, ngay cả các kỹ sư xây dựng cũng chỉ cần học cách ứng dụng lý thuyết, chứ chẳng ai phải đi chứng minh những thứ đã biết và đi tìm cách tính những thứ chưa biết như học sinh để làm gì cả. Nếu làm được điều đó thì họ không phải kỹ sư xây dựng mà là "Toán học gia" rồi. Mỗi người có năng lực của riêng mình, nên đừng bắt nhau làm thay việc của người khác.

Có người nói "vài kiến thức sơ sài của bậc phổ thông đã là gì trong biển tri thức của đời người" nhưng nó cũng ngốn mất của bạn mấy năm cuộc đời rồi. Não bộ của con người chỉ tiếp thu tri thức nhanh nhất ở độ tuổi nhất định. Cả thế giới họ cố gắng để một đứa trẻ học tập những thứ quan trọng nhất, phù hợp nhất với tương lai của nó. Trong khi chúng ta lại muốn biến con mình thành người cái gì cũng biết, cái gì cũng giỏi.

ANNV

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

" alt="'Người Việt học tích phân, đạo hàm như những Toán học gia'" width="90" height="59"/>

'Người Việt học tích phân, đạo hàm như những Toán học gia'