Giải trí

Truyện Tình Bất Yếm Trá

时间:2010-12-5 17:23:32  作者:Nhận định   来源:Bóng đá  查看:  评论:0
内容摘要:Thực ra,ệnTìnhBấtYếmTrácâu lạc bộ bóng đá real madrid Yến tiên sinh thật sự đã hiểu lầm ý tốt của Ôncâu lạc bộ bóng đá real madridcâu lạc bộ bóng đá real madrid、、

Thực ra,ệnTìnhBấtYếmTrácâu lạc bộ bóng đá real madrid Yến tiên sinh thật sự đã hiểu lầm ý tốt của Ôn Tửu.

Không phải là cô muốn chọc tức anh, chỉlà không muốn chiếm lợi của anh mà thôi, bộ đồ này hơi đắt tiền, hơn nữa cô cũng không quen để một người đàn ông lạ lẫm tặng quà, đã không tranh quét thẻ được, vậy thì dùng một hình thức khác trả lại món tiền này cho anh. Chẳng qua, Ôn Tửu lại không ngờ được ý tốt của mình lại khiến chomột điểm duy nhất còn lại ở trong lòng Yến Luật cũng bị trừ mất, hiệngiờ điểm của cô là 0 điểm.

Xe lên đường cao tốc, đi về phía thànhphố X, không có bật nhạc, ba người đàn ông ở phía trước một người yêntĩnh hơn một người, phân biệt nhau giống như là đầu gỗ, gạch và tảng đá. Ôn Tửu vừa nhìn đã cảm thấy hình thức ở chung của ba người bọn họ trước sau như một, chính là như vậy.

Tương phản hẳn với sự tĩnh lặng của bangười đàn ông là Yến Hoan, con bé đúng là đang ở cái tuổi hoạt bát hiếuđộng, buồn trong chốc lát, rồi ồn ào muốn xuống xe đi chơi.

Yến Luật làm như không thấy, ngay cảquay đầu lại vỗ về một câu cũng keo kiệt không chịu bố thí cho. Vì thếYến Hoan liền ở trên hàng ghế phía sau lăn qua lăn lại, chỉ trong thờigian chốc lát, mái tóc được chải gọn đã lăn thành cái ổ gà.

Làm anh trai thì mặc kệ nhưng Ôn Tửu lại nhìn không được, kéo cô nhóc từ trên ghế dậy, giúp nó chải đầu bím tóc lại.

Khóe mắt của Yến Luật liếc qua, tronglòng hơi sững sờ, không ngờ cô nàng còn rất khéo tay, vậy mà tết lại mái tóc của con nhóc kia xinh xắn như vậy.

Ôn Tửu nhặt cái rubic mà Hoan Hoan ném ở trên chỗ ngồi lên, bắt đầu dạy nó biến thành hình quả cầu, mặc dù HoanHoan nghịch ngợm nhưng lại vô cùng thông minh, không mất nhiều thời gian đã học xong rồi, Ôn Tửu lại dạy nó biến thành súng lục.

Yến Hoan lập tức cầm khẩu súng ngắn làmtừ rubic, nhắm vào đầu của Yến tiên sinh ở hàng phía trước, giòn giòngiã giã hô vài tiếng: “Pằng chíu pằng chíu pằng chíu”.

Ôn Tửu không khỏi bật cười.

Yến tiên sinh “đầu bị trúng đạn” hung dữ quay đầu lại, tịch thu khẩu súng lục của Yến Hoan dễ như trở bàn tay.

Ôn Tửu âm thầm nói: thật sự là một người đàn ông không có chút hài hước nào a, nếu đây là Hứa Toản, nhất định sẽ “ợ” một tiếng mà ngã xuống chỗ ngồi, sau đó “chết” chừng ba phút. Đànông như vậy mới dễ thương a.

Yến Hoan không có đồ để nghịch, lại bắtđầu bò lên bò xuống lăn qua lăn lại ăn vạ, ngừng trong chốc lát lại lahét ầm ĩ khát nước.

Dư Cường vội lấy ra một chai nước trái cây đưa cho nó. Yến Hoan uống xong không bao lâu, lại la hét ầm ĩ đòi đi toilet.

Yến Luật xoa xoa huyệt thái dương, anhvẫn cảm thấy mang theo phụ nữ ra cửa chính là mang theo một bao tảiphiền phức đồng hành, lần này thảm hơn, anh mang theo hai cái bao tải.

Nhưng vấn đề là, Yến Hoan cái phiền phức này, một chốc anh quăng không được.

Yến Luật quay đầu lại, nỗ lực đè nén bực mình ở trong lòng, trầm giọng nói: “Đây là đường cao tốc, không thểdừng xe, em cố chịu một lát, đi đến trạm dừng chân phía trước rồi đi vệsinh.”

Hoan Hoan mới không có khái niệm cốchịu, tiếp tục ầm ĩ đòi xuống xe đi vệ sinh. Thực ra chưa hẳn là gấp như vậy, nó chỉ là không kiên nhẫn ngồi ở trong xe, chẳng thú vị gì cả.

Ôn Tửu thấy Yến Hoan ầm ĩ như vậy, đành phải dịu dàng nói: “Hoan Hoan ngoan, tới đây, chị kể chuyện cổ tích cho em.”

“Em biết truyện ‘Ba chú heo con’ không?

“Đương nhiên biết rồi.”

Ôn Tửu kể chuyện cổ tích sống động như thật, cuối cùng Yến Hoan cũng an tĩnh lại.

Rốt cục Yến Luật cũng nhẹ nhàng thở ra, sau đó nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ. Cũng may, sau năm phút nữa sẽ đến trạm dừng chân.

Xe chạy đến trạm dừng chân thì dừng lại, Dư Cường mở cửa xe ra, bế Hoan Hoan xuống. Ôn Tửu cảm thấy nó còn nhỏ,không yên tâm để nó đi vệ sinh công cộng một mình, cũng xuống xe đitheo.

“Hoan Hoan, chị đi cùng với em.”

“Được ạ.”

Bởi vì trước đó Ôn Tửu biết chơi rubic,lại biết kể chuyện cổ tích, hơn nữa cũng không xụ mặt giống như anh cả.Cho nên Yến Hoan đã thích cô rất nhanh.

Hai người đi về phía nhà vệ sinh côngcộng, đột nhiên Yến Hoan dừng chân, chỉ vào cửa hàng KFC ở bên cạnh,nói: “Em muốn vào nhà vệ sinh ở trong đó. Em không muốn đi nhà vệ sinhcông cộng.” Nói xong, xoải chân chạy vào trong cửa hàng KFC.

Ôn Tửu vội vàng đuổi theo nó, ai ngờ, cô nhóc này còn nhỏ mà láu cá, vào trong KFC căn bản không phải là đi vệsinh, mà là chạy thẳng đến trước quầy bán đồ ăn, nhảy lên hô: “Chị, chịơi, em muốn coca, em muốn hamburger.”

Cô nhóc này quả thực rất giảo hoạt, Ôn Tửu mỉm cười: “Hoan Hoan, không phải là em mới ăn sáng sao?”

“Em chưa ăn no, em còn muốn ăn.” YếnHoan lắc mông giậm chân, bắt đầu giở trò ăn vạ. Trẻ con đều thích nhữngđồ ăn nhanh này, thấy bộ dạng nó thèm chảy nước miếng, Ôn Tửu mềm lòng,liền dứt khoát ôm nó lên, để cho nó gọi đồ ăn.

Yến Hoan quả thực là vui vẻ rất rêu rao. Nhưng mà lúc chọn món ăn, Ôn Tửu mới đột nhiên nhớ ra, cô vốn khôngmang tiền, cô bỏ túi ở trên xe.

Thật đúng là khó xử.

Ôn Tửu nghĩ nghĩ, lấy điện thoại di động ra, bấm một số điện thoại.

copyright © 2025 powered by NEWS   sitemap