您现在的位置是:NEWS > Giải trí
Ca sĩ Tóc Tiên nằm cho voi đánh
NEWS2025-04-30 00:30:16【Giải trí】2人已围观
简介-Trong một lần đi du lịch mới đây, ca sĩ Tóc Tiên vui vẻ chia sẻ trên trang cá nhân rằng mình đã tự am lich hôm nayam lich hôm nay、、
- Trong một lần đi du lịch mới đây,ĩTócTiênnằmchovoiđáam lich hôm nay ca sĩ Tóc Tiên vui vẻ chia sẻ trên trang cá nhân rằng mình đã tự biến mình thành trò hề, mua vui cho thiên hạ khi nằm để cho voi đánh.
Trên Instagram, ca sĩ Tóc Tiên vui vẻ chia sẻ đoạn clip mình nằm dưới đất và vô tư để cho vòi voi đập mạnh vào lưng mình dưới sự cổ vũ của nhiều người. Cô còn đăng một status khác vui vẻ: "Và cô ấy tự biến mình thành trò hề mua vui cho thiên hạ như thế đó. Voi ơi là voi".

很赞哦!(9475)
相关文章
- Soi kèo phạt góc Atalanta vs Lecce, 01h45 ngày 28/4
- Truyện Sủng Hậu Tìm Chết Hàng Ngày
- Garena phát hành Fifa Online 3 ở Việt Nam?
- Loạt thủ thuật hữu ích cho Galaxy S3
- Siêu máy tính dự đoán Chelsea vs Everton, 18h30 ngày 26/4
- Rò rỉ hình ảnh iPhone 5S trang bị camera 12
- Nexus 4 màu trắng bán ra từ tháng 6 với Android 4.3
- Tin đồn iPhone 5S dùng máy ảnh 12MP, RAM 2GB
- Nhận định, soi kèo Marseille vs Brest, 01h45 ngày 28/4: Giữ vững ngôi nhì
- Dè chừng khi mua smartphone 'xả hàng'
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Juventus vs Monza, 23h00 ngày 27/4: Chiến đấu đến cùng
---------
Thợ gõ: Dờ
Việc Văn Địch cư trú ở Hà Thanh Uyển là bất hợp pháp.
Nhìn chung thì Hà Thanh Uyển giống hệt những chung cư cũ nát khác ở Bắc Kinh. Mặt tường nứt khiến những bó dây điện bên trong bị hở ra ngoài và treo dưới ban công. Lớp sơn bay màu, thoạt nhìn chỉ còn lại màu xám xịt. Tòa nhà sáu tầng không có thang máy, cổng chung cư dán đầy tờ quảng cáo thì đã bị rỉ sét hết. Độ cao của bậc thang không đồng đều, đèn cảm ứng không còn nhạy. Mùa đông, lúc về nhà dù có giậm chân cũng không sáng đèn, cầu thang luôn tối om.
Điểm đặc biệt của khu nhà này: Nó là chung cư dành cho giảng viên của đại học T.
Giảng viên của trường có thể thuê nhà tại nơi này với giá tương đối rẻ, nếu muốn mua nhà cũng có ưu đãi khá lớn. Khu chung cư xập xệ có tới hơn một trăm giáo sư đang sinh sống, những người già thường tập thể dục buổi sáng ở vành đai xanh có lẽ chính là những học giả lứa đầu tiên của đất nước, hoặc là những người đặt nền móng cho một ngành học nào đó.
Văn Địch sống trong chung cư ngọa hổ tàng long ấy. Song, cậu không những không phải giáo sư mà còn chẳng phải người nhà của họ. Năm nay cậu 26 tuổi, là một nghiên cứu sinh học lên tiến sĩ ngành khoa học xã hội, có tương lai vô cùng mịt mờ.
Học kỳ trước, một đàn anh tốt nghiệp xong ở lại trường để giảng dạy của cậu đã nhận được lời mời ra nước ngoài để làm học giả thỉnh giảng trong vòng một năm. Đàn anh sống ở nhà 302 tòa nhà số 2 của Hà Thanh Uyển. Nhà hướng Nam, nhiều cây xanh, cách xa đường quốc lộ, ít tiếng ồn. Tầng nhà không cao không thấp, vừa ít ruồi muỗi lại không cần phải bò cầu thang đến mức thở hồng hộc. Vị trí địa lý quá lý tưởng cho nên đàn anh không muốn trả nhà, thế là nộp trước tiền thuê một năm, giữ lại căn nhà trong lúc ra nước ngoài. Vừa hay Văn Địch đang lục đục với bạn cùng phòng, muốn thuê nhà bên ngoài nhưng lại nghèo rớt mồng tơi. Cậu và đàn anh rất ăn ý, ký một cái hợp đồng bằng mồm trái phép để cho thuê lại căn nhà. Mỗi tháng Văn Địch sẽ trả tiền thuê nhà cho đàn anh đến hết kỳ hạn một năm.
Nhà ở Ngũ Đạo Khẩu mà giá thuê chỉ bằng Môn Đầu Câu, đi đâu để tìm được món hời như thế này nữa.
Không lâu sau đó, bạn học cũ Vu Tĩnh Di đến Bắc Kinh để làm việc. Văn Địch kéo cô nàng về ở chung, tiền thuê lập tức hạ xuống chỉ bằng ở Mạc Hà. [1]
[1] Văn Địch học đại học T chính là đại học Thanh Hoa (Tsing Hua), ĐH Thanh Hoa có biệt danh đùa là trường dạy nghề Ngũ Đạo Khẩu, Môn Đầu Câu là một quận cận nội thành ở Bắc Kinh, Mạc Hà là một thành phố thuộc tỉnh Hắc Long Giang.
Văn Địch sung sướng xách hành lý dọn vào nhà mới với hy vọng rằng bầu không khí học thuật của chung cư sẽ giúp cậu có một chút linh cảm.
Ông trời phủ đầu ngay bằng một chậu nước lạnh: Mơ đẹp lắm.
Dọn vào chưa được một tháng, Văn Địch nhận được ý kiến phản hồi lần hai đến từ người bình duyệt của "Nghiên Cứu Văn Học Nước Ngoài".
Nghiên Cứu Văn Học Nước Ngoài là tạp chí cốt lõi của lĩnh vực văn học Anh Mỹ. Nửa năm trước, luận văn của Văn Địch bị người bình duyệt đánh trượt, kèm theo đó là bốn trang dài thượt viết kiến nghị chỉnh sửa. Người bình duyệt vô cùng nhẫn nại, từng trang giấy bác bỏ những dẫn chứng và luận cứ, hoài nghi về logic của luận chứng, cuối cùng còn một bổ thêm một nhát nặng nề: Quan điểm của luận văn không hề có tính sáng tạo.
Sức công kích rất mạnh, tính sỉ nhục cũng chẳng kém.
Trong tiếng Trung không có trạng từ chỉ mức độ hay sao? Cho dù nói là "quan điểm của luận văn GẦN NHƯ không hề có tính sáng tạo" cũng được mà?
Sau khi bị phủ nhận từ đầu xuống chân, Văn Địch rút kinh nghiệm xương máu, thắp đèn chiến đấu thâu đêm để sửa đổi gần hết. Cậu gửi bản thảo một lần nữa, sống giày vò qua hai tháng mới lại nhận được thư hồi âm.
Cậu run rẩy bấm vào hộp thư, cẩn thận lăn chuột xuống dưới, sau đó...
Rất tiếc phải thông báo rằng...
Văn Địch đập điện thoại lên mặt bàn, liên tục đập đầu vào mép bàn.
Nói thật, trình độ của cậu chỉ loanh quanh ở tạp chí phổ thông và kỷ yếu hội nghị, gửi bản thảo cho "Nghiên Cứu Văn Học Nước Ngoài" là trèo hơi cao. Nhưng giáo viên hướng dẫn cứ khăng khăng bảo cậu nộp bản thảo cho tạp chí C [2], một lần không thành lại còn giày vò bắt nộp lại lần hai. Sắp nửa năm trôi qua rồi, luận văn vẫn chưa nộp đi được.
[2] C刊: ở đây hiểu là tạp chí thuộc danh mục CSSCI, nghĩa là tạp chí chuyên ngành được xuất bản định kỳ của đại học Nam Kinh.
Giáo viên hướng dẫn không cần luận văn, mà cần luận văn của tạp chí C. Bất kể trình độ của sinh viên ra sao, trước tiên cứ lượn một vòng lên tạp chí C cái đã, dù gì thì người hướng dẫn cũng đâu tốn thời gian. Một cuộc giao dịch không cần vốn mà vẫn lãi to.
Những sinh viên dây vào thì đều rất thảm thiết, lỡ như tốc độ bình duyệt bản thảo quá chậm thì lãng phí cả mấy tháng ròng rã. Văn Địch tự biết năng lực của mình có hạn, cậu không trông mong tiếng tăm của mình lừng lẫy khắp giới học thuật, chỉ mong sao giáo viên hướng dẫn tha cho cậu, đừng lãng phí thời gian vào những ảo tưởng không thiết thực nữa. Nếu như kéo dài đến lúc tốt nghiệp thì cậu có đập đầu đầm đìa máu cũng vô dụng.
Wechat chợt báo rung liên tục.
Văn Địch mở màn hình máy tính lên xem, sau đó khép lại cái pạch.
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới, thầy hướng dẫn lại sai vặt rồi.
Giáo viên hướng dẫn của Văn Địch tên là Lưu Hạo, năm nay 45 tuổi. Nếu tính theo tuổi của các giáo sư thì còn lâu mới được coi là già, nhưng ông ta có cái tật "già không nên nết", người trong tổ ai cũng gọi là "lão Lưu", Văn Địch cũng sửa tên trong Wechat thành như vậy.
Lão Lưu: [Tài liệu của giáo sư cao cấp, cậu sắp xếp lại một chút, gửi lại cho tôi trước mùng 3.]
Giáo sư cao cấp là chức danh mới xuất hiện gần đây. Chế độ học giả ở Trung Quốc chỉ dành cho khoa học kỹ thuật, nông nghiệp và y học, chưa có chức danh học thuật tương đương cho các ngành khoa học xã hội và nhân văn. Vì vậy, Bộ Giáo dục đã khởi động kế hoạch "đặt ra chức danh giáo sư cao cấp, đãi ngộ dành cho học giả". Dưới lời kêu gọi của quốc gia, cuối cùng đại học T cũng nhớ ra mình là một đại học tổng hợp, bắt đầu hưởng ứng chính sách, xúc tiến sự phát triển của ngành khoa học xã hội.
Văn Địch thở dài. Xem ra kỳ vọng của lão Lưu về bản thân cũng giống như kỳ vọng của ông ta đối với cậu vậy, đều không thiết thực. Danh ngạch giáo sư cao cấp có hạn, những người được đề cử hai năm trước đều là trưởng khoa hoặc giám đốc học viện, đâu đến lượt một giáo sư mờ nhạt cả về học thuật lẫn quản lý. Điều này giống như việc nộp bản thảo vào tạp chí C, ngay từ đầu đã là lãng phí công sức... Đương nhiên, thứ bị lãng phí đều là công sức của cậu.
Vả lại...
Văn Địch sắp bóp nát điện thoại mất. Bình thường lúc cần phải sửa luận văn, ông ta bặt vô âm tín mười ngày nửa tháng cứ như một người họ hàng xa đang thiếu nợ. Đợi đến lúc chính ông ta xét duyệt thăng chức, cần sai vặt nghiên cứu sinh rồi, thế là tự dưng sống lại!
Viết tài liệu xét duyệt là chuyện bình thường thôi, nhưng có ý thức thời gian tý được không. Cậu còn cả đống tài liệu cần xem, deadline gấp gáp như vậy, không muốn cho cậu ngủ à!
Rõ ràng mấy ngày nữa là quốc khánh - ngày nghỉ được quy định theo pháp luật, ấy vậy mà không cho người ta thở lấy một hơi!
Cậu hít thở sâu mấy lần, kiềm chế cảm giác muốn bật tanh tách, trả lời đầy hèn mọn: Thầy, mùng 3 thì chắc là không kịp, mùng 5 được không ạ?
Lão Lưu trả lời rất nhanh: [Sau mùng 5 tôi có việc bận, cậu nộp sớm để tôi xem.]
Văn Địch nhìn chằm chằm rất lâu vào màn hình, trả lời câu "Vâng ạ" kèm thêm một icon tay OK.
Cậu là thanh niên Á kiện khang 26 tuổi, ai nói cậu cần ngủ? [3]
[3] Tiếng Anh gọi là Suboptimal health - tiếng Trung là Á kiện khang, hay sức khỏe dưới mức tối ưu. Giống như loại sức khỏe hạng 2, là trạng thái không có bệnh tật nhưng bệnh nhân cảm thấy khó chịu về cả thể chất và tinh thần.
Tranh thủ giáo viên hướng dẫn còn online, cậu vội vàng hỏi: [Thầy, sao không nộp luận văn "Cải biên đa văn hóa trong văn học Shakespeare" đó vào tạp chí đại học S?]
Lão Lưu trả lời rất nhanh: [Cậu đừng có suốt ngày chăm chăm theo dõi mấy đầu tạp chí vớ vẩn nữa, chẳng có tinh thần phấn đấu của đại học T gì cả. Cứ chỉnh sửa hẳn hoi đi, lần sau thử sức nộp vào "Phê Bình Văn Học Nước Ngoài".]
Văn Địch hít một hơi thật sâu... Cậu đâu phải buông thả bỏ cuộc, đây gọi là tự lượng sức mình! Văn học Anh trong nước có tổng cộng bao nhiêu đầu tạp chí C, một năm có bao nhiêu bản thảo được đăng, cậu chưa từng nghe nói có đàn anh đàn chị nào thành công cả!
">Truyện Đừng Học Tiến Sĩ, Sẽ Hết Độc Thân
Truyện Sự Trỗi Dậy Của Đế Chế Đại Việt
Play">
Microsoft “đá đểu” iPad trong video quảng cáo mới
Nhận định, soi kèo Bremen vs St. Pauli, 22h30 ngày 27/4: Tiếp đà thăng hoa
Thẩm Cảnh Duyên tắt máy tính, xoay người chọn quần áo cho buổi xem mắt.
Ba ngày trước, cậu nhận được một cuộc gọi từ mẹ mình, sau bài hàn huyên tâm sự dài một nghìn chữ thì mục đích chính đã được phơi bày. Thẩm Cảnh Duyên nghe thấy hai chữ "Xem mắt" thì không vui nổi, cậu thấy mình chẳng khác gì món hàng ế ấm cần phải đẩy mạnh tiêu thụ.
"Tính hướng của con đã thuộc nhóm thiểu số, bây giờ còn không chịu tìm đối tượng, đợi đến lúc lớn tuổi rồi thì còn quen được ai nữa?" Mẹ cẩn thận lựa lời.
Từ lúc rung động với mối tình đầu hồi đại học thì Thẩm Cảnh Duyên đã công khai với gia đình. Chẳng phải vì một tình yêu oanh liệt mà do cậu nhận thức được bản thân là gay, sớm muộn gì cũng phải thẳng thắn với người nhà, đó chỉ là cơ hội để thú nhận mà thôi. Cãi vã một trận là chuyện đương nhiên, cũng không có ai nặng lời. Chỉ có điều, sau kỳ nghỉ hè kết thúc, trước khi quay về trường cậu đã nói với bố mẹ:
"Con sẽ không thay đổi."
Thẩm Cảnh Duyên khá cứng đầu, cha mẹ cậu đều hiểu rõ, hai người lên mạng tìm kiếm thông tin, học cách chấp nhận, tiếp thu những lời khuyên từ người khác rồi cố gắng đả thông tâm lý của bản thân. Mới đây, họ đã dần dần chấp nhận xu hướng tính dục của Thẩm Cảnh Duyên. Mấu chốt là tuyệt đối không được quan hệ bừa bãi, cơ mà điều đó không quan trọng, bởi chính cậu không thích trêu hoa buộc cỏ [1].
"Nếu không cứ chọn đại đi" Thẩm Cảnh Duyên thầm nghĩ. Nghe mẹ cậu giới thiệu, đối tượng xem mắt là một người đàn ông rất tốt, có đốt đèn cũng chẳng tìm ra [2], hơn cậu bảy tuổi, là giáo sư đại học. Thẩm Cảnh Duyên không thể không hỏi:
"Vậy tại sao anh ta vẫn chưa tìm được một nửa ạ?"
"Tiêu chuẩn của cậu ấy cao"
Mẹ cậu cũng không chắc lắm, bà gửi cho Thẩm Cảnh Duyên bức ảnh chân dung chuyên nghiệp [3] trên trang chủ của trường, trông rất đẹp trai và cực kỳ nghiêm túc. Thẩm Cảnh Duyên tự nhìn lại bản thân, so với người ta thì cậu chẳng khác gì một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, phỏng chừng đối phương xem mắt xong cũng chẳng thích cậu.
Thế hoá ra lại hay, lần đầu tiên Thẩm Cảnh Duyên tự đánh giá bản thân không được yêu thích mà lại rất đắc ý.
Hôm qua, họ đã trao đổi WeChat. Hình đại diện của đối phương không "già" như Thẩm Cảnh Duyên dự đoán, là một bóng lưng thẳng tắp. Thẩm Cảnh Duyên cẩn thận ấn vào xem rồi phóng to ra, nếu không phải lấy ảnh trên mạng thì có lẽ anh ta cao hơn cậu.
"Đôi chân này..."
Thẩm Cảnh Duyên không muốn thừa nhận cái người tên Hàn Hành Chu này ít nhất cũng phải được một mét tám. Cậu xoay người soi gương rồi bắt đầu hối hận vì thời niên thiếu đã ngồi chơi game quá nhiều, còn không chịu uống thêm vài cốc sữa.
"Bóng lưng cực kỳ có khí chất."
Một giây trước cậu còn nghĩ cứ tùy tiện chọn một bộ đồ bình thường, nhưng vừa bước ra khỏi nhà được mười phút đã bắt đầu hối hận. Nếu hôm nay, Hàn Hành Chu mặc một bộ âu phục chỉnh tề tới đây trong khi cậu chỉ mặc áo phông ngắn tay với áo khoác, so về phong độ đã không bằng rồi. Tuy rằng không biết cuối cùng có đi được đến đâu không nhưng cái nhìn đầu tiên nhất định không thể khiến đối phương cảm thấy mình quá tùy tiện, phải có khí thế.
Thẩm Cảnh Duyên là nhà văn tự do, trong nhà chẳng có mấy bộ chỉnh tề, lục tung cả tủ mới tìm được một chiếc áo sơ mi. Mặc dù hơi nhăn nhưng giờ vội quá đành mặc tạm.
Nơi cậu với Hàn Hành Chu hẹn nhau là một nhà hàng tương đối cao cấp, cũng may là phí bản thảo hàng tháng đã được thanh toán rồi, nếu không cậu lại phải đắn đo xem ăn ở đâu. Bước tới cửa, người phục vụ đang nói chuyện với một người đàn ông, Thẩm Cảnh Duyên chỉ thấy được bóng lưng nhưng trực giác đã mách bảo đấy chính là Hàn Hành Chu. Sau vài giây, cậu nghe thấy một giọng nói tương đối trầm:
"Họ Hàn, hai người."
Thẩm Cảnh Duyên do dự một lát rồi chủ động bước tới chào hỏi:
"Có phải Hàn tiên sinh không ạ?"
Người đàn ông quay lại, đường nét trên khuôn mặt rõ ràng là đẹp và sắc hơn rất nhiều so với ảnh chụp, anh nhìn Thẩm Cảnh Duyên một lúc rồi gật đầu nói:
"Đúng vậy, Thẩm tiên sinh."
Phong thái trưởng thành của Hàn Hành Chu khiến khoảng cách giữa họ đã nhảy từ bảy tuổi thành mười bảy tuổi, Thẩm Cảnh Duyên không quen được gọi là Thẩm tiên sinh nên cứ thấy kỳ kỳ. Những người khác gọi thế còn đỡ, chứ nếu là Hàn Hành Chu thì giống như phải thêm mười tuổi nữa.
"Cứ gọi tôi là Thẩm Cảnh Duyên được rồi."
"Được, tôi là Hàn Hành Chu."
Thẩm Cảnh Duyên thầm khinh khỉnh trong lòng. Dựa vào kinh nghiệm viết tiểu thuyết và đối nhân xử thế trong nhiều năm của mình, cậu đoán Hàn Hành Chu nhất định là cái hũ nút.
Xong rồi, đợt lát nữa chuyện trò kiểu gì cũng lúng túng.
Hai người theo phục vụ đến bàn đã đặt trước, Thẩm Cảnh Duyên cũng chẳng mong chờ gì mấy hành động như "giúp kéo ghế", nhưng thấy đối phương thản nhiên ngồi xuống thì trong lòng vẫn có chút lấn cấn.
Đúng là cái đồ hũ nút.
Hàn Hành Chu cúi đầu xem thực đơn, Thẩm Cảnh Duyên hiếm khi tới những nơi như thế này, bởi ăn còn không đủ no, trừ phi có chuyện gì quan trọng nhất định phải tham dự mới tới những nơi như này, còn không thì cậu chẳng tới đây ăn làm gì. Hàn Hành Chu chọn món xong thì quay sang hỏi Thẩm Cảnh Duyên:
"Cậu muốn ăn gì?"
Vừa rồi, Thẩm Cảnh Duyên cũng chẳng xem kỹ nên tùy tiện trả lời:
"Cứ gọi giống anh."
Hàn Hành Chu gật đầu rồi gọi phục vụ tới để gọi món.
Sau khi Hàn Hành Chu gấp quyển thực đơn lại, Thẩm Cảnh Duyên nghĩ rằng họ sẽ bật chế độ nhìn nhau chằm chằm thì Hàn Hành Chu lại đột nhiên lên tiếng:
"Thực ra, tôi định nói..."
">Truyện [Đam Mỹ] Lực Hấp Dẫn
Nghiên cứu mới nhất của hãng này quả là tin xấu cho các nền tảng di động đangcạnh tranh vị trí số 3 trên thị trường di động như Windows Phone, BlackBerry 10hay những tân binh mới tinh như Firefox OS, Tizen....
Cụ thể, trong ba tháng 3,4,5 vừa qua, trật tự các thương hiệu smartphone vàhệ điều hành di động đều không có sự thay đổi nào, ngoài việc hai ông lớn khôngnhững không bị đe dọa bởi các đối thủ mới mà còn sung sướng tận hưởng cảnh 3 nềntảng chót bảng mất dần thị phần.
Trong đó, Apple tiếp tục là hãng smartphone số 1 với 39.2% thị phần tại Mỹ,tăng 0.3 điểm phần trăm so với quý trước đó. Theo sát Táo khuyết là Samsung với23%, tăng 1.7 điểm. Ở thái cực đối lập, cả HTC, Motorola và LG, ba hãng còn lạitrong Top 5 đều chứng kiến thị phần tụt giảm.
Tương tự, trong khi Android và iOS tiếp tục giữ vững ngôi vị quán quân và áquân và tăng trưởng thị phần thì mảnh đất vốn dĩ đã nhỏ bé của BlackBerry,Microsoft, Symbian lại càng trở nên chật hẹp hơn.
Dù tốc độ trượt dốc của BlackBerry không nhanh như các quý trước nhưng thôngtin này vẫn không đủ để cứu cổ phiếu của hãng mất giá tới 27% sau khi báo cáokinh doanh quý mới nhất được công bố, vốn khá èo uột và ảm đạm.
Ngoài ra, comScore cũng cho biết ngày càng nhiều người dùng Mỹ chọn smartphonelàm điện thoại chính. Tính đến quý mới nhất, số người sở hữu smartphone tại Mỹđã đạt 141 triệu người, chiếm 59% thị trường ĐTDĐ nói chung.Y Lam(Theo CNET)
">Apple, Samsung đang 'nuốt' dần các đối thủ smartphone
Những game có nội dung tốt sẽ tiếp tục được xem xét cấp phép thẩm định nội dung. Ảnh; M.Q>> Doanh nghiệp game phấp phỏng chờ chính sách/ Doanh nghiệp game "nội" thà chết chứ không bắt tay nhau /Game online Trung Quốc đang tung hoành tại Việt Nam/Game online: Khó quản khi chưa có dữ liệu chứng minh nhân dân
Phát biểu tại Hội thảo nâng cao hiệu quả công tác quản lý trò chơi trực tuyến do Bộ TT&TT tổ chức tại Hà Nội sáng 3/7/2013, ông Nguyễn Văn Hùng, Chánh Thanh tra Bộ TT&TT đề xuất: Nhà nước cần nhanh chóng "cởi trói" cho các doanh nghiệp game trong nước, đặc biệt cần tiếp tục xem xét, cấp phép cho các trò chơi mới phù hợp với quy định của pháp luật và đáp ứng nhu cầu xã hội
Trên thực tế, hiện nay nhu cầu chơi trò chơi điện tử trực tuyến (game online) của xã hội rất lớn. Trong khi đó, từ tháng 10/2010 đã có chính sách hạn chế thẩm định cấp phép nội dung game online khiến các doanh nghiệp trong nước bị hạn chế khả năng cung cấp dịch vụ. Do vòng đời của sản phẩm game online ngắn, việc không ra được game mới khiến người chơi tìm đến các sản phẩm trò chơi trực tuyến phiên bản quốc tế, trong đó có nhiều trò chơi được Việt hóa do nhà phát hành nước ngoài cung cấp mà không cần có sự đồng ý của các cơ quan quản lý của Việt Nam. Chính sự hạn chế cấp phép là một trong những lý do làm bùng phát game lậu trong những năm gần đây.
Lãnh đạo Thanh tra Bộ TT&TT đã kiến nghị Chính phủ nhanh chóng ban hành Nghị định thay thế Nghị định 97/2008/NĐ-CP trong đó các quy định về quản lý trò chơi trực tuyến đã lạc hậu, không còn phù hợp với thực tế; đồng thời, cần thành lập Hội đồng xét duyệt nội dung kịch bản trò chơi trực tuyến đáp ứng yêu cầu quản lý và thực tế khách quan, với tiêu chí khoa học, nhanh nhạy, công khai. Từ đó, tiếp tục xem xét, cấp phép đối với các trò chơi phù hợp với quy định, đáp ứng nhu cầu và nguyện vọng chính đáng của xã hội.
Thanh tra Bộ TT&TT cũng đề nghị, các cơ quan quản lý nhà nước cần tăng cường thanh tra, kiểm tra và xử lý nghiêm vi phạm của các doanh nghiệp trái quy định pháp luật, phối hợp với các cơ quan chức năng đấu tranh mạnh mẽ với các hành vi vi phạm của các công ty nước ngoài đang hoạt động trái phép tại Việt Nam.
">'DN game đứng trước tình thế vi phạm để tồn tại hay là chết'