您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Máy tính là bạn tốt nhất của phụ nữ
NEWS2025-03-13 18:42:45【Thế giới】8人已围观
简介Tuy nhiên,áytínhlàbạntốtnhấtcủaphụnữkết quả ligue 1 họ không phải đang nói về bạn tình, gia đình, bạkết quả ligue 1kết quả ligue 1、、

Tuy nhiên,áytínhlàbạntốtnhấtcủaphụnữkết quả ligue 1 họ không phải đang nói về bạn tình, gia đình, bạn bè hay người huấn luyện – mà họ đang nói về chiếc máy tính.
Một cuộc khảo sát trực tuyến về hơn 2.600 người Mỹ do hãng nghiên cứu Internet Harris Interactive thực hiện đã cho thấy các nữ nhân viên văn phòng dành gần gấp 3 khoảng thời gian của họ với chiếc máy tính, so với những hoạt động khác. Cụ thể, họ giành 9,3 giờ với chiếc màn hình, bàn phím và chuột so với 3,6 giờ với một đồng nghiệp, một người bạn bằng “người”.
很赞哦!(92)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Potros del Este vs San Francisco FC, 8h30 ngày 11/3: Dễ hòa
- LMHT: Làm nên lịch sử, Lowkey vẫn bị DAMWON loại khỏi CKTG 2019
- Vụ hiệp sĩ bị đâm chết: Người Sài Gòn xếp hàng thăm hiệp sĩ đường phố tại bệnh viện
- Hàng loạt sai phạm tại siêu dự án Cocobay Đà Nẵng
- Siêu máy tính dự đoán Arsenal vs PSV, 03h00 ngày 13/3
- Tin chuyển nhượng 20
- Mẹo ẩn thanh địa chỉ và thanh công cụ khi cuộn trang web trên Safari của iOS 13
- Người cha nhanh trí sơ cứu giành mạng sống cho con trai 13 tuổi
- Nhận định, soi kèo Yokohama Marinos vs Shanghai Port, 17h00 ngày 11/3: Sáng cửa dưới
- Video bàn thắng Anh 1
热门文章
站长推荐
Soi kèo phạt góc Yokohama Marinos vs Shanghai Port, 17h00 ngày 11/3
- Người làm văn phòng, phải ngồi từ 6 - 8 giờ mỗi ngày, nguy cơ mắc bệnh và phải phẫu thuật vì căn bệnh này cao nhất.Mắc thủy đậu, chàng trai vạm vỡ bị suy gan, khó qua khỏi">Dân văn phòng méo mặt vì ngồi nhiều, phải lên bàn mổ
Dưới đây là một số nguyên nhân gây nên việc bàn đạp chân phanh bị "thấp" và cách để có thể bảo dưỡng phanh ô tô càng sớm càng tốt.
1. Thiếu dầu chân phanhThiếu dầu chân phanh một trong những nguyên nhân chính trong vấn đề chân phanh bị thấp. Đặc biệt khi má tốt mà dầu lại hết nhanh chóng, thì điều đó có nghĩa là hệ thống chân phanh đã bị hở. Bạn nên kiểm tra ở các vị trí mối nối như vị trí đầu nối hoặc khu vực liên kết phần cố định và phần di động là những nơi dễ bị hở nhất.
Ngoài ra, việc dầu chân phanh thiếu hụt cũng có thể do đuôi xi lanh bị hở. Do đó, cần phải xem ở đuôi xi lanh có dầu ở đệm không. Nếu có thì xi lanh cần phải thay thế.
Lưu ý, khi châm dầu phanh mới cần lau sạch miệng chai để tránh các vật lạ rơi vào trong, gây ảnh hưởng không tốt đến hệ thống phanh và bàn đạp.
2. Đĩa phanh, tang trống bị đảo
Điều kiện quan trọng để khi đạp phanh kích hoạt là ổ trục giữ bánh phải nằm đúng vị trí quay. Nếu bị lệch trục, sẽ khiến đĩa phanh và tang trống đảo, dẫn đến việc khi bánh quay, má phanh sẽ tuột hẳn vào trong... Lúc này người lái xe có đạp phanh sát sàn thì dầu phanh cũng không tạo đủ áp lực để bù vào nhằm kích hoạt lực ma sát ở má phanh.
Để xử lý nhanh tình huống này, người lái cần đạp nhồi nhiều lần liên tục để hệ thống đẩy được lượng dầu vào khe hở và kích hoạt ma sát.
3. Khí lọt vào đường ống dẫn dầu phanh
Một nguyên nhân khác khiến bàn đạp phanh bị thấp là khí lọt đường ống. Khi không khí chạy vào đường ống phanh mà bạn đạp phanh, đường ống sẽ bị nghẽn không khí làm dầu không thể dịch chuyển trong đường ống được; để khắc phục tình trạng này cần phải xả gió ra.
Lưu ý, nên để ý kỹ các thứ tự xả gió; đầu tiên là bánh xe xa xi lanh chính nhất rồi mới tới các bánh gần xi lanh; bắt đầu từ bánh sau rồi bánh trước. Các bánh thường có thiết kế để người dùng xe dễ dàng thực hiện quá trình xả gió, ở bánh sau sẽ có một ốc xả gió và tương tự với bánh trước.
Khi đã xả gió xong, bàn đạp phanh sẽ cứng lại. Hãy lên xe chạy thử một vòng để đánh giá lại độ cao bàn đạp phanh đã ổn chưa, nhằm có những biện pháp nâng hạ chân phanh tốt nhất.
(Theo Báo Nghệ An)
Loạt ô tô giảm giá "khủng" trong tháng 4
Trong tháng 4/2019, hàng loạt mẫu ôtô ở Việt Nam, từ xe sang tới xe bình dân, từ xe nhập khẩu đến xe lắp ráp, đua nhau giảm giá, ưu đãi tới cả trăm triệu nhằm kích cầu trong tình hình thị trường ngày càng cạnh tranh khốc liệt.
">Vì sao bàn đạp phanh ô tô bị tụt thấp?
Xe máy điện hiện nay có mẫu mã, kiểu dáng đẹp, tốc độ không thua kém xe máy chạy xăng truyền thống nên được nhiều người dân lựa chọn để đi làm, đi học (ảnh: Đình Quý)
Chị Nguyễn Thị Vân, 31 tuổi, một nhân viên văn phòng ở Hà Nội chia sẻ: “Tôi chọn đi xe máy điện từ nhiều năm nay và thấy nó cũng khá ưu việt, sạch, không khói bụi. Nhưng giờ nghe thông tin xe điện cũng sẽ bị quản lý chặt như xe máy xăng, tôi cũng hoang mang và không biết sắp tới mình phải đi làm bằng gì”.
Theo chị Vân, lựa chọn tiếp theo của chị có thể là một chiếc xe đạp điện, tuy nhiên, xe đạp điện lại không thể “năng động” như xe máy điện được.
Trước đó, như Xe VietNamNet đưa tin, xe máy điện là thuộc đối tượng giao thông cơ giới đường bộ, theo quy định của Luật Giao thông đường bộ. Do vậy, trong phạm vi điều chỉnh của các đề án cấm xe máy giảm ùn tắc giao thông, xe máy điện tuy được khuyến khích sản xuất và sử dụng, cũng sẽ bị áp dụng theo.
Người kinh doanh thấp thỏm
Trao đổi với Chuyên trang Xe VietNamNet, anh Hoàng Hà, nhân viên kinh doanh tại cửa hàng xe điện nhập khẩu ở Xã Đàn cho biết: “Lượng khách đặt hàng trong đầu năm 2019 tại cửa hàng chúng tôi tăng so với hai năm trước đến 20%. Một tín hiệu đáng mừng và cũng mang lại nhiều hy vọng cho những người bán hàng như chúng tôi”.
“Ban đầu, thông tin TP Hà Nội đề xuất cấm xe máy, chúng tôi có phần phấn khởi vì nghĩ đó có thể là điều kiện thuận lợi cho thị trường xe máy điện ở Hà Nội đi lên nhưng sau, không ngờ xe máy điện cũng nằm trong nhóm đối tượng cấm này…”, anh Hà buồn bã chia sẻ.
Theo anh Hà, chắc chắn, việc hạn chế lưu thông xe máy theo đề án giảm ùn tắc giao thông của Hà Nội sẽ ảnh hưởng tới doanh số, quy mô bán xe máy điện của các cửa hàng trên địa bàn trong thời gian tới.
Anh Nguyễn Sơn, đại diện cửa hàng xe điện Aima ở Trần Khát Chân, Hà Nội chia sẻ: “Hiện nay nhiều hãng xe điện tăng cường ra mắt các dòng sản phẩm với thiết kế, khả năng vận hành mạnh mẽ và hướng đến nhiều đối tượng khách hàng đa dạng hơn nên nhiều người nghĩ xe điện sẽ lên ngôi trong tương lai. Thế nhưng, nếu Hà Nội, Tp HCM cũng cấm cả xe máy điện lưu thông thì đó là điều chúng tôi không mong muốn”.
Tuy nhiên, ở góc độ của nhà sản xuất, tác động của việc cấm xe máy không ảnh hưởng quá nhiều.
Xe máy điện đang phát triển nhờ được khuyến khích sử dụng (ảnh: Y Nhụy) Anh Nguyễn Văn Trí, Giám đốc kinh doanh xe điện Pega cho biết: “Năm 2018 sản lượng tiêu thụ của Pega vào khoảng 30 ngàn xe, thì Hà Nội và Tp.HCM chỉ chiếm 10%. Lượng xe bán ra của hãng cũng tăng nhanh trong đầu năm 2019 khoảng 30%”.
“Thị trường chính của chúng tôi vẫn là các tỉnh, trong đó nhiều nhất là Lạng Sơn, Vĩnh Phúc nên tôi hy vọng đề xuất cấm xe máy sắp tới ở Hà Nội, TP HCM sẽ không ảnh hưởng nhiều đến sự phát triển của hãng”, anh Trí nói.
Hiện nay thị trường xe máy điện ở Việt Nam đã bắt đầu đa dạng khi có sự góp mặt của nhiều thương hiệu lớn như xe máy điện Việt Nam Vinfast Klara, xe máy điện Pega Newtech, các thương hiệu nhập khẩu như GLX, Anma Shi, Xmen HS, Zoomer 3D, Milan…
Đặc biệt, sau sự xuất hiện “bom tấn” của Vinfast Klara, nhiều nhà sản xuất và nhập khẩu xe máy truyền thống có mặt lâu đời tại Việt Nam cũng đang hướng tới việc sản xuất xe máy điện như một xu thế tất yếu, như Honda, Yamaha… Piggio dự kiến ra mắt xe máy điện Vespa Elettrica ngay trong quý II tới. Nhiều dự án sản xuất xe máy điện cũng đang rục rịch đẩy mạnh như Kymco, Takuda (liên doanh Nhật - Việt) đã lên kế hoạch liên doanh, liên kết để sản xuất và mở rộng hoạt động, DKBike trong năm nay đã bắt tay với Công ty Yadea và Aima khánh thành nhà máy lắp ráp xe điện với tổng vốn đầu tư hơn 4 triệu USD.
Trong đó, xe máy điện của Việt Nam Vinfast Klara có giá cao nhất với phiên bản pin lithium-ion ở mức trên 45 triệu đồng, phiên bản ắc quy axit-chì giá hơn 27 triệu. Xe máy điện Honda nhập từ Trung Quốc có giá rẻ hơn khoảng 22-23 triệu đồng, Pega Newtech có giá khoảng 25 triệu đồng, các hãng xe còn lại giá dao động 12,5- 16 triệu đồng/xe.
Liệu các đề án hạn chế và tiến tới cấm xe máy, trong đó có xe máy điện liệu có ảnh hưởng tới thị trường và cuộc chơi của các ông lớn xe 2 bánh?
Một trong những lý do kích cầu thị trường này không chỉ bởi chủ trương chung khuyến khích xe thân thiện môi trường, mà bởi Chính phủ cũng đã có lộ trình cụ thể tiến tới năm 2040, sẽ thay thế toàn bộ xe máy truyền thống bằng xe điện.
“Cấm xe máy, trong đó có xe máy điện là đề xuất sẽ thực hiện theo lộ trình trong nhiều năm tới nên sự ảnh hưởng đến thị trường xe máy điện Hà Nội…cũng sẽ chỉ diễn ra một cách từ từ… Hơn nữa, trước mắt, việc cấm xe chỉ áp dụng với một vài tuyến phố và ở một số giờ nhất định nên thị trường dòng xe này trước mắt, cũng không có nhiều biến động” TS kinh tế Nguyễn Minh Phong nhận định.
Y Nhụy
">Cấm xe máy điện ở Hà Nội, dân buôn méo mặt
Nhận định, soi kèo Radnik Surdulica vs Partizan, 22h00 ngày 12/3: Cửa trên ‘ghi điểm’
Lạc Tranh kín đáo đưa mắt nhìn qua Thương Nghiêu cách đó không xa, mới vài tiếng không gặp, bộ dạng hắn dường như càng thêm mê người. Hôm nay, hắn cũng không mặc đồ nghiêm túc như khi tới công ty, chỉ có áo sơ mi tối màu bao lấy thân người cao lớn, cũng không mang cà vạt, nút áo ở phần cổ cũng bỏ lửng hai cúc, để lộ vòm ngực màu đồng rắn chắc, tay áo sơ mi cũng hơi xắn lên, để lộ cánh tay rắn chắc…
Cánh tay hắn vẫn mạnh mẽ như vậy, cũng giống hệt như lúc ôm lấy nàng, so với hắn, dường như thân thể nàng không có chút sức nặng.
Lồng ngực của hắn vô cùng mê người, thấp thoáng ở cổ áo sơ mi rộng mở. Dường như Lạc Tranh có thể cảm nhận được nhịp tim đập trầm ổn của hắn. Thậm chí nàng còn có thể cảm giác được lúc hắn ôm lấy nàng nhấc bổng lên, phần ngực tròn đầy của nàng áp sát vào vòm ngực rộng lớn của hắn…
Trời ơi!
Trong đầu Lạc Tranh bỗng vang lên một hồi cảnh tỉnh, nàng đang nghĩ gì thế này? Tại sao chỉ cần nhìn thấy hắn là lại bắt đầu suy nghĩ lung tung? Ánh mắt có đôi chút bối rối, vô thức nhìn lướt qua gương mặt hắn, đã thấy ánh mắt hắn xuyên thấu qua ly rượu trong suốt chăm chú nhìn vào gương mặt nàng, ánh mắt thâm thuý đối lập với ánh mắt có chút hỗn loạn của nàng.
Ánh mắt hắn vẫn như vậy, tựa như có thể nhìn thấu suy nghĩ của nàng, khoé môi tà mị khẽ nhếch lên đầy ý vị sâu xa, mà ánh mắt kia cũng loé lên một tia đùa cợt.
Đầu óc Lạc Tranh thật muốn rối tung lên, tâm tình vô cùng hỗn loạn, ánh mắt nàng vô thức nhìn về phía bàn tay mình nhưng lại phát hiện ra mỗi đầu ngón tay đều đang run rấy.
Hắn nhìn thấu tâm tư nàng sao?
Mọi chuyện xảy ra tối hôm qua thực giống như một giấc mơ, nửa thật nửa giả. Vậy mà hôm nay, hắn ngồi ở kia vô cùng chân thực, bộ dạng nghiêm chỉnh chưa từng thấy, chỉ có ánh mắt tà mị là không hề thay đổi, khiến nàng có chút sợ hãi, không biết hắn sẽ lại làm ra chuyện gì nữa.
Nhìn thấy Ôn Húc Khiên nâng ly muốn mời Thương Nghiêu, Lạc Tranh ngồi bên vội nhỏ tiếng khuyên hắn, "Húc Khiên, tối nay đừng uống nhiều."
Lần trước ở nhà nàng, tâm tư của Thương Nghiêu đã rất rõ ràng. Mà lúc đó nàng còn chưa có phát sinh thứ quan hệ kia với hắn, hắn đã hành động quá đáng như vậy. Lúc này đây, khi mà mọi ranh giới đạo đức đều đã bị hắn phá vỡ, nàng rất khó bảo đảm nếu Ôn Húc Khiên lại say xỉn, không biết hắn sẽ đối với nàng thành ra thế nào…
Giọng nói của Lạc Tranh không lớn, không nhỏ, vừa đủ để Thương Nghiêu ở phía đối diện nghe được. Nàng mặc dù là nói cho Ôn Húc Khiên nghe, nhưng thực tế là ngầm cảnh cáo Thương Nghiêu.
Thương Nghiêu đương nhiên là người thông minh, nghe vậy, nét cười bên môi càng đậm, nâng ly lên khẽ cụng với Ôn Húc Khiên, "Húc Khiên, cậu thật là tốt số, còn chưa kết hôn mà tân nương đã lo lắng như vậy rồi."
Những lời này vốn chỉ đơn giản là một câu trêu chọc, nhưng trong tai Lạc Tranh luôn cảm thấy mỗi lời nói của người đàn ông này đều muốn ám chỉ một điều gì đó.
Ôn Húc Khiên nghe vậy cười lớn, khẽ nhấp một ngụm rượu, đặt ly xuống liền nhẹ nhàng ôm lấy bả vai Lạc Tranh, "Đúng vậy! Có thể cưới được Tranh Tranh là may mắn lớn nhất đời tôi."
Lạc Tranh miễn cưỡng cố nặn ra nụ cười vui vẻ, mặc cho Ôn Húc Khiên ôm mình. Nhưng mà nàng có cảm giác, cách đó không xa luôn có ánh mắt nóng rực nhìn mình chăm chú. Cảm thấy hơi mất tự nhiên, Lạc Tranh ngước mắt nhìn lại, đã thấy Thương Nghiêu không có nhìn về phía nàng nữa, thầm nhủ có lẽ bản thân đã nghĩ quá nhiều…
"Húc Khiên, hôn lễ hết thảy đều chuẩn bị ổn thoả rồi chứ?" Thương Nghiêu cất giọng nhàn nhã hỏi.
"Cũng đã chuẩn bị xong cả, ngày mai chỉ cần Thương Nghiêu cậu có thể đúng giờ tới dự là tốt rồi." Ôn Húc Khiên nhẹ nhàng cười một tiếng, "Nhưng mà tôi thật sự lo lắng cho hôn lễ ngày mai của mình."
Ôn Húc Khiên đột ngột chuyển đề tài khiến tâm tư Lạc Tranh khẽ run lên. Hắn định nói gì đây? Chẳng lẽ hắn đã biết…
Giọng điệu nhàn nhã của Thương Nghiêu ở phía đối diện lại vang lên, "Vì sao lại nói như vậy?"
Ôn Húc Khiên nhếch môi cười, nhìn Thương Nghiêu, "Có vị khách quý lại đẹp trai như vậy xuất hiện ở hôn lễ khiến tôi thực sự lo sợ sẽ bị cậu cướp đi hết thảy sự chú ý. Ngày mai khi cậu xuất hiện, không biết sẽ lại cướp đi bao nhiêu trái tim của những người đẹp ở hôn lễ đây."
Một câu nói của hắn khiến cho tâm tư Lạc Tranh cuối cùng cũng được thả lỏng đôi chút…
Nào ngờ…
Thương Nghiêu nghe vậy, thoải mái cười lớn, lên tiếng, "Cướp đi trái tim của những phụ nữ khác không có gì đáng nói cả. Chỉ cần ngày mai cậu đừng để tôi bắt cóc tân nương mang đi là được."
"Xoảng..." Tay Lạc Tranh run lên, dao nĩa rơi xuống đất kêu loảng xoảng.
"Xin lỗi…" Nàng cảm thấy có chút khó xử, vội cúi người để nhặt lên.
"Sao lại không cẩn thận vậy?" Không ngờ tới, Thương Nghiêu cũng khom người xuống nhặt giúp nàng, giọng nói tỏ vẻ ân cần nhưng lại hàm chưa biết bao ám muội. Loại ý tứ mập mờ này chỉ có mình Lạc Tranh mới hiểu.
Bàn tay đàn ông cùng bàn tay nhỏ bé của nàng đồng thời chạm vào cái nĩa rơi dưới gầm bàn. Nhưng mà, hắn chẳng những không buông tay ra, ngược lại còn nhân cơ hội nắm lấy tay nàng, đùa bỡn xoa nắn từng ngón tay có chút xanh xao.
Nét mặt Lạc Tranh bất giác hiện lên chút không vui cùng khẩn trương, vội rút tay về, tránh khỏi bàn tay xấu xa của hắn. Nàng ngồi thẳng người lại, giọng nói tỉnh táo cùng lạnh nhạt vang lên, "Cảm ơn!"
Nói xong mấy chữ này, nàng liền ấn chuông gọi phục vụ mang lên bộ dao nĩa mới.
"Không cần khách sáo, chăm sóc phụ nữ là việc tôi luôn sẵn lòng làm." Thương Nghiêu cũng ngồi thẳng lại, nhìn nàng, khoé môi khẽ nhếch lên, "Đặc biệt khi đó là vị hôn thê của Húc Khiên, tôi càng sẵn lòng cống hiến sức lực."
Lạc Tranh dường như không buồn để ý đến lời hắn, khoé môi chỉ khẽ rung động.
Ôn Húc Khiên ngược lại không thấy được một màn vừa rồi, đợi phục vụ mang dao nĩa mới lên rồi dời đi, hắn nhìn về phía Thương Nghiêu, bộ dạng có chút lúng túng so với tư thế thoải mái lúc nãy.
"Thương Nghiêu, thực ra tối nay tôi còn có một chuyện muốn nói, Nghĩ đi nghĩ lại, tôi thấy nếu có thể giải quyết xong trước hôn lễ là tốt nhất."
Khoé môi Thương Nghiêu vẫn mang nét cười như trước, nhưng trong ánh mắt dường như có chút hăng hái, "Là chuyện gì khiến cậu ấp a ấp úng như vậy? Mặc dù trên thương trường tôi và cậu là quan hệ hợp tác, nhưng dù sao cũng là bạn nhiều năm, có gì cứ nói."
Ôn Húc Khiên đứng dậy rót rượu vào ly cho Thương Nghiêu, nhẹ giọng nói, "Đã vậy, tôi cũng không giấu giếm nữa. Là thế này, văn phòng có sự sắp xếp khác cho Tranh Tranh cho nên hiện giờ cô ấy không có cách nào tiếp tục công việc tại tập đoàn cậu. Tôi cũng biết lúc ký hợp đồng, Thương Nghiêu cậu đã chỉ định Tranh Tranh làm luật sư đại diện duy nhất. Nhưng mà tình hình có chút thay đổi, nếu cậu không thể xem xét việc để một luật sư khác thay thế cho Tranh Tranh, vậy theo điều khoản hợp đồng, chúng tôi sẽ bồi thường đầy đủ."
Thương Nghiêu khẽ nhấp một ngụm rượu, không có chút phản ứng, im lặng ngồi nghe Ôn Húc Khiên nói. Đợi Ôn Húc Khiên nói xong, hắn cười cười, nhìn về phía Lạc Tranh, ngón tay thon dài khẽ lướt dọc theo ly rượu, giống như đang mơn trớn thân thể một người phụ nữ…
"Luật sư Lạc là cố vấn pháp luật của tôi, loại chuyện như vậy nên trực tiếp giải thích cho tôi mới đúng."
Lạc Tranh ngước mắt nhìn thoáng qua Ôn Húc Khiên tâm tình đang có chút khẩn trương ngồi bên cạnh. Khẽ hít sâu một hơi, nàng dùng thái độ bình tĩnh lạnh nhạt nhất nhìn về phía Thương Nghiêu lên tiếng, giọng nói trong trẻo nhưng vô cùng kiên định.
"Thương Nghiêu tiên sinh, tôi sẽ không giống Húc Khiên nói lòng vòng làm gì. Anh ấy là bạn của anh, nhưng tôi thì không. Thương Nghiêu tiên sinh nếu đã muốn nghe lời nói thật lòng, vậy tôi sẽ nói cho anh biết. Sau khi kết hôn, tôi sẽ nhận lời làm cố vấn luật pháp cho một tập đoàn khác. Đối phương yêu cầu chỉ có thể tận lực làm việc cho tập đoàn của họ mà thôi. Do đó đối với tập đoàn RM, tôi đành hữu tâm vô lực. Thương Nghiêu tiên sinh nếu có thể lựa chọn nhân tài khác tại văn phòng cũng tốt, mà yêu cầu chúng tôi bồi thường theo quy định cũng được, muốn thế nào tuỳ anh quyết định."
"Tranh Tranh..." Ôn Húc Khiên không ngờ tới nàng sẽ nói thẳng thắn cùng lạnh lùng như vậy. Sắc mặt hắn đầy vẻ lúng túng, dè dặt nhìn về Thương Nghiêu ngồi phía đối diện. Thật may mắn, sắc mặt của Thương Nghiêu không có vẻ gì là đang tức giận cả.
"Húc Khiên, em cũng chỉ nói sự thật mà thôi. Em thấy Thương Nghiêu tiên sinh luôn thích nghe lời thật lòng, cho nên chẳng thà đem hết thảy mọi chuyện nói cho rõ ràng, như vậy cũng là tôn trọng anh ta." Lạc Tranh chậm rãi lên tiếng.
Tối nay, khi nhìn thấy Thương Nghiêu, trong lòng nàng đã hạ quyết tâm này, nàng không muốn cùng người đàn ông tà mị kia có bất kỳ quan hệ nào nữa. Sau đêm nay, nàng sẽ trở thành vợ Húc Khiên, nàng muốn quên hết thảy mọi chuyện liên quan tới Thương Nghiêu, coi tất cả chỉ như một cơn ác mộng. Chỉ cần không gặp hắn, nàng tin mình sẽ có thể quên hết mọi chuyện đã xảy ra.
Nụ cười của Ôn Húc Khiên càng thêm lúng túng, nhìn về phía Thương Nghiêu, khẽ dò ý, "Thương Nghiêu, Tranh Tranh trước giờ vẫn luôn là người thẳng thắn như vậy…"
"Tôi biết…" Thương Nghiêu không đợi hắn nói xong, liền lên tiếng ngắt lời, ánh mắt đầy thâm ý, không chút e dè nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn sáng như vầng trăng của Lạc Tranh, giọng nói trầm thấp lại vang lên mang theo ý cười không hề che dấu, "Luật sư Lạc vẫn luôn luôn thẳng thắn như vậy, bất kể là khi nói chuyện hay…làm việc."
Giọng điệu đầy hàm ý ái muội thực không lời nào tả xiết, từng câu từng chữ của hắn đều vô cùng mập mờ. Nhưng mà Lạc Tranh có thể nghe ra rõ ràng, đáy mắt nàng bỗng nổi lên một tia cảnh giác.
Ôn Húc Khiên không để ý tới sự thay đổi trên nét mặt Lạc Tranh, chỉ nhìn xem phản ứng của Thương Nghiêu, "Vậy…Thương Nghiêu…cậu thấy…."
"Húc Khiên..." Thương Nghiêu dời đi ánh mắt đang chăm chú nhìn vào gương mặt Lạc Tranh, hướng về phía Ôn Húc Khiên, nụ cười trên môi lan tràn trong ánh mắt.
"Tôi và cậu là bạn bè nhiều năm, nói chuyện bồi thường thì quá khách khí rồi."
Ánh mắt Ôn Húc Khiên bỗng chốc sáng ngời, "Thương Nghiêu, ý cậu là…"
"Nếu đã lựa chọn văn phòng cậu làm đối tượng hợp tác, tôi cũng không có ý định thay đổi. Luật sư Lạc đã muốn tìm nơi cao hơn, tôi cũng không cản trở cô ấy phát triển sự nghiệp. Tôi không những đồng ý để luật sư khác thay thế vị trí của cô ấy mà còn có thể gia hạn hợp đồng thêm ba năm nữa, vậy được rồi chứ?" Thương Nghiêu thong thả cất tiếng, bộ dạng như thể đang suy tính kỹ lưỡng mọi chuyện.
Lời của hắn vừa thốt ra, chẳng những Ôn Húc Khiên sửng sốt mà ngay cả Lạc Tranh cũng không ngờ tới hắn sẽ nói như vậy. Ánh mắt nàng có chút kinh ngạc nhìn về phía hắn.
Thương Nghiêu nhếch môi cười, đôi mắt thâm thuý giống như mang theo dòng điện cao thế nhìn thẳng về phía Lạc Tranh, nét tà mị bên khoé môi càng đậm.
"Coi như tôi tặng trước quà kết hôn cho hai người!"
Trong lòng Lạc Tranh bất giác nổi lên chút cảm giác chua xót…
Ôn Húc Khiên nghe vậy rốt cục thở phào nhẹ nhõm, tinh thần tự nhiên vô cùng phấn khích, "Thương Nghiêu, không ngờ cậu lại tặng món quà lớn như vậy, thật sự rất cảm ơn cậu…"
"Húc Khiên, cậu sai rồi." Thương Nghiêu lên tiếng cắt ngang sự hưng phấn của hắn, đem ly rượu trong tay uống cạn, thản nhiên nói.
"Quà tặng chính thức cho hôn lễ ngày mai mới đưa đến, hai người kết hôn là chuyện vui như vậy, quà của tôi đương nhiên cũng không thể tuỳ tiện."
Tâm tình Lạc Tranh theo lời nói của hắn bắt đầu có chút bất ổn. Nàng vô thức nhìn về phía người đàn ông ngồi đối diện, cảm thấy lời nói của hắn chứa đầy hàm ý, hoặc là mang theo một âm mưu vô cùng sâu xa khó lường…
"Thương Nghiêu, cậu quá khách khí rồi. Thực ra cậu có thể tiếp tục hợp tác cùng văn phòng mình đã là món quà lớn nhất rồi." Bộ dạng Ôn Húc Khiên lúc này quả thực rất kích động.
"Húc Khiên, đứng trên lập trường kinh doanh, văn phòng cậu đương nhiên là một trong số những sự lựa chọn, nhưng trên khía cạnh bạn bè, tôi cũng muốn biểu thị chút thành ý." Thương Nghiêu khẽ cười.
Ôn Húc Khiên còn muốn nói thêm lời cảm ơn nhưng di động của hắn bỗng rung lên. Nhìn thoáng qua màn hình, ánh mắt có chút bối rối, nhìn về phía Lạc Tranh rồi lại hướng sang phía Thương Nghiêu khẽ cười, "Xin lỗi, mình nhận điện thoại chút."
"Cứ tự nhiên!" Thương Nghiêu cũng không để ý, thoải mái lên tiếng.
Lạc Tranh thấy Ôn Húc Khiên muốn ra phòng ngoài nhận điện thoại, có chút cuống lên, nắm lấy bàn tay hắn, "Húc Khiên, văn phòng có chuyện gì sao? Em sẽ lập tức về xử lý. Anh ở lại đây cùng Thương Nghiêu tiên sinh đi."
Nàng thực sự không muốn cùng người đàn ông tà mị này đơn độc ở chung một chỗ, dù chỉ một phút cũng không muốn.
Nhưng mà…
"Tranh Tranh, không có việc gì, chỉ là một cuộc điện thoại thông thường mà thôi, em thay anh tiếp đãi Thương Nghiêu một chút." Ôn Húc Khiên cười, vỗ nhẹ bàn tay nhỏ của nàng liền rời khỏi phòng.
Không khí dường như có chút ngột ngạt…
Tâm tình Lạc Tranh lúc này lại vô cùng khẩn trương. Không cần nhìn về phía người đàn ông đối diện cũng có thể cảm nhận được ánh mắt vô cùng nóng bỏng của hắn đang nhìn về phía nàng, cơ hồ muốn đem nàng thiêu đốt.
Lạc Tranh một chút cũng không cử động, cũng không mở miệng nói chuyện, mà Thương Nghiêu dường như cũng không có ý định nói gì. Không khí yên tĩnh đến mức có một cảm giác chết chóc lan toả…
Một lúc lâu sau...
"Ly rượu của tôi đã cạn rồi." Giọng nói trầm thấp có chút chế nhạo vang lên…
Lạc Tranh ngước mắt lên, thấy ánh mắt hắn lộ ra chút hứng thú, giống như thể mèo vờn chuột. Khẽ hít sâu một hơi, nàng đứng dậy cầm lấy chai rượu rót vào ly của hắn, khẽ nói, "Xin mời!"
Rót xong ly rượu, Lạc Tranh đem chai đặt lại trên giá rượu trên bàn, Còn chưa kịp rút tay về, bàn tay hắn đã bóp chặt lấy cổ tay nàng, mỉm cười tăng thêm chút sức…
"A..." Lạc Tranh không ngờ tới hắn sẽ có hành động này. Còn chưa kịp định thần lại, đã thấy cả người ngả vào vòng tay hắn.
Mùi hoắc hương thoang thoảng bao trùm toàn thân, khiến tâm tư Lạc Tranh mê muội. Nàng thực không cách nào giữ vững sự tỉnh táo vốn có. Cả buổi tối luôn cảnh giác đề phòng hắn sẽ lại có những hành động quá phận, không ngờ tới giờ khắc này lại bị hắn ôm chặt vào trong ngực.
"Anh muốn làm gì, thả tôi ra!" Lạc Tranh càng giãy giụa lại càng bị hắn ôm chặt hơn.
Nét mặt Thương Nghiêu có chút buồn cười nhìn nàng, "Tại sao lại lạnh nhạt với tôi như vậy?"
"Buông tôi ra, Húc Khiên sắp quay lại rồi." Lạc Tranh thật sự cuống lên. Người đàn ông này không bao giờ chịu cư xử như những người bình thường khiến nàng thực không cách nào nắm bắt được tâm tư hắn.
"Nói em nhớ tôi!" Giọng nói êm dịu của Thương Nghiêu vang lên mang theo bao nhiêu tình ý cùng quyến luyến.
Lạc Tranh ngẩn người, ánh mắt chuyển lạnh băng, nhấn mạnh từng từ, "Anh…đồ thần kinh."
Thương Nghiêu khẽ chau mày, "Không chịu nói? Được, vậy em cứ ngồi trong lòng tôi đi."
"Rốt cục anh muốn thế nào? Thả tôi ra!" Lạc Tranh thực sự sợ Ôn Húc Khiên sẽ nhìn thấy cảnh này, ánh mắt ngập tràn sự lo lắng.
">Truyện Dụ Tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí
Truyện Bảo Bối Của Mặc Thiếu
- Một ngày trước trận chung kết World Cup 2018 với Pháp, tuyển Croatia ra sân tập với đầy đủ đội hình. Thầy trò HLV Zlatko Dalic đã sẵn sàng viết thêm một chuyện cổ tích trên đất Nga.Chung kết World Cup 2018: Đầu bảo Pháp, trái tim chọn Croatia">
Pháp vs Croatia: 'Đột nhập' sân tập Croatia trước chung kết World Cup