您现在的位置是:NEWS > Công nghệ
Betrimex và chuỗi hoạt động ‘Sách hay cho học sinh tiểu học’
NEWS2025-03-13 22:43:49【Công nghệ】3人已围观
简介31.000 đầu sách đến với hơn 48.600 HS tại 94 trường tiểu họcBắt nguồn từ trăn trở của cô giáo Hoàng lich van nien nam 2024lich van nien nam 2024、、
31.000 đầu sách đến với hơn 48.600 HS tại 94 trường tiểu học
Bắt nguồn từ trăn trở của cô giáo Hoàng Thị Thu Hiền - cựu giáo viên trường THPT chuyên Lê Hồng Phong TP.HCM về phổ cập nền tảng tri thức một cách sáng tạo,àchuỗihoạtđộngSáchhaychohọcsinhtiểuhọlich van nien nam 2024 hiệu quả cho thế hệ trẻ, Dự án “Sách hay cho học sinh tiểu học” đã được ra đời và bắt đầu triển khai từ tháng 10/2016. Mục tiêu của dự án là giúp các em nhỏ làm quen với thói quen đọc sách, nuôi dưỡng tinh thần ham học hỏi.
![]() |
Cô Thu Hiền - cựu giáo viên văn trường chuyên Lê Hồng Phong, người khởi xướng dự án “Sách hay cho học sinh tiểu học” |
Nói về lý do chọn học sinh tiểu học là đối tượng chính của chương trình này, cô Thu Hiền chia sẻ: “Những gì gắn liền với tuổi thơ như: món ăn tuổi thơ, bài hát tuổi thơ, kỉ niệm tuổi thơ,... luôn được chúng ta ghi nhớ sâu đậm nhất. Vì thế, những cuốn sách, kiến thức theo chúng ta lâu bền nhất phải là những cuốn sách tuổi thơ. Việc uốn nắn, trao gửi tri thức từ những ngày còn bé sẽ rất hiệu quả”.
![]() |
Cô Thu Hiền sôi nổi truyền cảm hứng đọc sách cho các em học sinh tại huyện Thạnh Phú, Bến Tre |
Qua gần 3 năm, dự án đã đưa 232.885 đầu sách hay đến 911 trường thuộc 57 huyện vùng sâu, vùng cao khắp cả nước. Cảm nhận được ý nghĩa lớn lao của hoạt động thiết thực này, Công ty Cổ phần Xuất Nhập Khẩu Bến Tre (Betrimex) đã đồng hành cùng ban dự án triển khai chuỗi hoạt động “Betrimex trao tặng sách hay cho học sinh tiểu học tỉnh Bến Tre”.
![]() |
Tất cả các đầu sách, tạp chí đã được tuyển lựa, đảm bảo các yếu tố như thiết kế bắt mắt, bao bì đẹp, phù hợp lứa tuổi để các em thích thú đọc. |
“Chúng tôi đặt mục tiêu đem tới sách học sinh cần, sách học sinh thích. Nội dung sách đã được thẩm định, đều là những đầu sách nổi tiếng, phổ cập kiến thức với đa dạng chủ đề”, đại diện ban dự án cho biết.
Trong giai đoạn 2019 - 2020, Betrimex cùng Dự án “Sách hay cho học sinh tiểu học” sẽ tập trung xây dựng nền tảng thói quen đọc sách cũng như phát huy vai trò của thư viện tại tỉnh Bến Tre.
Lan tỏa văn hóa đọc ở Bến Tre
Trong hoạt động này, cô Thu Hiền đặc biệt dành lời tri ân sâu sắc đến Betrimex bởi sự thấu cảm và hỗ trợ đầy tâm huyết dành cho Ban Dự án. Không chỉ đơn thuần là trao sách hay, Betrimex còn triển khai các hoạt động mang tính bền vững để các em hình thành thói quen đến thư viện, chủ động tìm và đọc sách. Để làm được điều đó, chương trình đã tổ chức cuộc thi viết cảm nhận về những quyển sách hay, đồng thời tập huấn kỹ năng cho các thầy cô giáo nhằm truyền cảm hứng, sự ham mê đọc sách cho các em học sinh.
Ông Thái Văn Chuyện - Phó chủ tịch HĐQT Betrimex chia sẻ, qua quá trình phát triển hơn nửa thế kỷ trong lĩnh vực xuất khẩu các sản phẩm từ trái dừa tại hơn 40 quốc gia trên thế giới, trong đó có các thị trường khó tính như Mỹ, Anh, Đức, Úc, Hàn Quốc…, Betrimex nhận thấy rõ sự thành công của các cường quốc đều dựa trên nền tảng tri thức. Và đó chính là lý do Betrimex đồng hành cùng Dự án “Sách hay cho học sinh tiểu học” để cùng lan tỏa văn hóa đọc, bởi sách chính là chiếc chìa khóa quan trọng để mở ra cánh cửa triển vọng cho thế hệ tương lai của đất nước.
![]() |
Các em nhỏ hào hứng với những quyển sách thú vị được trao tận tay |
![]() |
Các em nhỏ không những hào hứng với những quyển sách hay mà còn thích thú tận hưởng những hộp sữa dừa thơm ngon của Betrimex |
Dự kiến trong các năm tới, Betrimex sẽ tiếp tục đồng hành cùng Dự án “Sách hay cho học sinh tiểu học” nhằm góp phần hình thành nên thế hệ trẻ sáng tạo, năng động, thông thái cho tỉnh Bến Tre trong bối cảnh hội nhập quốc tế ngày càng sâu rộng.
Theo lãnh đạo của Betrimex, 3 trong 4 huyện nằm trong chương trình trên gồm Bình Đại, Giồng Trôm, Thạnh Phú chính là nơi Betrimex triển khai dự án 10.000 ha dừa Organic cho nông dân, nhằm phát triển bền vững cùng sản phẩm dừa Việt cũng như tăng thu nhập cho người nông dân nơi đây, qua đó hỗ trợ cho thế hệ tương lai trong mỗi gia đình có điều kiện học tập tốt hơn. |
An Mai
很赞哦!(868)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Deportivo Cali vs Boyaca Chico, 6h20 ngày 11/3: Đẳng cấp lên tiếng
- Vietcombank Hải Dương hỗ trợ vệ sinh trường học sau bão
- Nhục nhã vì mua gói bỉm cho con cũng phải xin phép chồng
- 'Có con gái, nhất định không gả cho trai trưởng!'
- Nhận định, soi kèo Botosani vs Unirea Slobozia, 22h00 ngày 10/3: Gánh nặng cửa trên
- Cứ tắt đèn là mẹ chồng lại xông vào phòng
- Chuyện hy hữu: Đòi lại cô dâu sau 20 ngày cưới
- 7 mẫu bạn gái khiến cuộc sống của đàn ông như địa ngục
- Nhận định, soi kèo Arema FC vs Barito Putera, 20h30 ngày 13/3: Trái đắng sân nhà
- Phở Nam Định, Hà Nội và mì Quảng được công nhận di sản quốc gia
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Tigres UANL vs Cincinnati, 09h30 ngày 12/3 : Chào mừng đến hang Hùm
Ngôi nhà nơi gia đình Giang đang sinh sống.
Ngôi nhà của gia đình Nguyễn Thị Giang nằm khuất trong con ngõ nhỏ của xóm.Người dẫn khách vào nhà là Trưởng công an xã Nghi Diên, ông Phạm Đình Chương. BàTrần Thị Hoa (mẹ của Giang) ngoài khu chợ cóc của xã, bà cho biết từ ngày raviện đến nay Giang chỉ ở nhà chứ không làm được gì do sức khỏe yếu và vẫn chưalấy lại được tinh thần sau ngày xảy ra sự việc.
Đó là căn nhà nhỏ đơn sơ, chật hẹp nằm lọt thỏm bên cạnh ngôi nhà cao tầng, nơitrú ngụ của 6 mẹ con bà.
Kể về quãng thời gian từ sau ngày bị bà chủ Trâm Anh hành hạ, cho xăm rết lênngười, Giang vẫn còn run. Sau khi được bệnh viện Thu Cúc ở Hà Nội nhận chữa miễnphí cho mình, mẹ con Giang khăn gói ra thủ đô điều trị. Sau 20 ngày, vết thươngcủa em cơ bản được chữa lành và bệnh viện đã cho về nhà tự chăm sóc nhưng thỉnhthoảng vẫn phải ra thăm khám.
Giang vẫn chưa thực sự lấy lại tinh thần từ sau vụ việc xảy ra với mình dù nó đã trôi qua cách đây gần 2 năm.
“Từ đợt về tới giờ em không làm được gì giúp mẹ mà chỉ quanh quẩn trong nhà. Mộtphần vì tự ti, mặc cảm, sợ bị người ta dòm ngó nhưng điều quan trọng hơn là sứckhỏe của em vẫn chưa hồi phục lại hoàn toàn, có lẽ do thời gian điều trị hóachất, uống kháng sinh quá nhiều nên giờ bị ảnh hưởng”, Giang tâm sự.
Cô cho biết sau hơn một năm về nhà tự chăm sóc, người gầy hơn và ăn uống cũngkém. “Giờ em chỉ còn 44kg thôi. Cách đây hơn 2 tuần em cũng mới ra ngoài Hà Nộiđể khám lại. Các bác sĩ hẹn 3 tháng sau ra để phẫu thuật lại lần nữa để làm mờhẳn vết sẹo chứ giờ nó vẫn còn in sâu lên mặt”, vừa nói Giang vừa chỉ cho chúngtôi xem hình con rết bị xăm vẫn hằn sâu bên má.
Ngồi bên cạnh con, khuôn mặt bà Hoa đen sạm, hằn in nét khắc khổ vì một mình lamlũ nuôi 6 đứa con. Theo bà thì từ ngày rời bệnh viện trở về nhà, mỗi đêm nằm ngủthỉnh thoảng Giang vẫn bị giật mình sợ hãi choàng tỉnh dậy, người mồ hôi nhễnhại. “Có lẽ vụ việc ám ảnh sâu trong tâm trí nó nên chưa thể quên được. Tôinghiệp con bé nhưng tôi cũng chẳng làm được gì hơn. Thương con tôi chỉ biết lochạy vạy kiếm ăn. Vừa rồi họ đền bù được số tiền 350 triệu đồng nhưng cũng chẳngthấm vào đâu. Hơn một nửa trong số tiền đó tôi phải trả nợ trước đây vay anh em,họ hàng cũng như chuộc lại sổ đỏ cắm ngân hàng đợt đó cắm để lo cho nó”, bà Hoaphân trần.
Giang gầy đi nhiều so với trước đây. Bà cũng cho hay, những ngày đầu mới từ bệnh viện về, Giang suốt ngày nằm ở trongnhà, không chịu gặp bạn bè, người ngoài. Có lẽ em cảm thấy tự ti vì khuôn mặtcủa mình. Dần dần Giang có đi dạo xung quanh, chịu tiếp xúc nhưng chỉ với ngườiquen và bạn bè thân thiết. “Là người mẹ, sau ngày xảy ra sự việc tôi thấy xót xacho đứa con của mình. Sức khỏe nó cũng yếu đi nhiều lắm, mỗi giờ chỉ ăn được bátcơm, không làm được việc nặng. Tôi cũng không bắt nó làm gì mà chỉ ở nhà lo cơmnước, quét dọn”.
Nói về mong muốn của mình, Giang thổ lộ: “Em chỉ mong giờ kiếm được một việc làmphù hợp với sức khỏe của mình để phụ giúp mẹ nuôi các em ăn học. Cũng tại trướcđây em không được học hành đến nơi, đến chốn nên giờ mới khổ thể này, vì vậy emkhông muốn các em mình phải thất học”.
Cách đây không lâu, Giang có nộp hồ sơ xin vào làm công nhân cho một công tyđang tuyển lao động trên địa bàn huyện nhưng không được chấp nhận vì em không cóbằng cấp 2 (Giang chỉ mới học hết hớp 5). Chính vì vậy Giang đang phải ở nhà chờđợi.
Trao đổi với phóng viên, ông Phạm Đình Chương, trưởng công an xã Nghi Diên cho biết: “Sau khi sự việc xảy ra với Nguyễn Thị Giang, chính quyền địa phương cũng rất quan tâm giúp đỡ, tạo điều kiện hết sức cho nạn nhân từ các thủ tục giấy tờ, động viên tinh thần cũng như phối hợp với cơ quan chức năng sớm trả lại công bằng cho Giang.
Ông Phạm Đình Chương.
Từ lúc ra viện đến nay, cháu Giang chỉ ở nhà chứ không đi làm được do sức khỏe yếu. Tôi là người gần nhà với gia đình cháu nên cũng biết được điều đó.
Để giúp cháu nhanh chóng lấy lại tinh thần, quên đi quá khứ, chúng tôi vẫn thường xuyên đến động viên, an ủi cháu cũng như gia đình. Còn về việc nếu có nơi nào phù hợp nhận cháu vào làm thì chúng tôi sẽ tạo điều kiện hết sức để cháu có được công ăn việc làm ổn định, phụ giúp gia đình và sớm quên đi chuyện đã xảy ra”.
(Theo Infonet)
">Cô gái bị xăm rết lên mặt bây giờ ra sao?
Tiệm Ri Na nằm tại ấp An Thuận, Châu Lăng, cách thị trấn Tri Tôn gần hai km, bán bò nướng đu đủ đâmgần 20 năm. Tiệm được nhiều khách du lịch biết tới và được nhận xét dễ tìm bởi "vừa đến đầu đường đã ngửi được mùi thơm của mắm và bò nướng".
Còn với người dân địa phương, món chính - bò nướng đu đủ đâm - của quán là ngon và "đông khách nhất tại Tri Tôn", Thu Trang, người địa phương cho biết.
Đu đủ đâm là gỏi đu đủ theo kiểu Campuchia, tên gọi xuất phát từ cách chế biến đâm (dầm, trộn hay giã) trong cối. Thành phần chính của món là đu đủ bào sợi kết hợp với rau muống, đậu đũa, cà chua, rau thơm, chanh, củ hành hòa quyện với các loại gia vị như đường thốt nốt, đậu phộng và đặc biệt là mắm được pha chế theo công thức riêng.
">Tiệm bò nướng đu đủ đâm 20 năm ở Tri Tôn
Có lẽ chưa bao giờ người miền Tây lại rơi vào cảnh ngộ như bây giờ. Ở vùng đầu nguồn, bà con mưu sinh bám vào mùa nước nổi giờ hầu như đời sống bấp bênh vì không có nước. Phía hạ nguồn, nước mặn đã "bò" sâu vào đất liền. Từng dòng người phải bỏ xứ, tiếp tục "trôi" về các đô thị lớn. Thế nhưng, trong thời dịch bệnh, lên thành phố cũng là đánh cược với rủi may. Biết bao công ty đã đóng cửa, nhiều ông chủ phải đẩy nhân công ra đường. Nhiều người nghèo không thể về lại khu vườn, mảnh ruộng của mình, đành bám phố sống cầm chừng với tương lai mờ mịt.
Tôi mới xách xe chạy về quê mình nơi đầu nguồn sông Hậu. Đến nơi mới biết, nước nổi vẫn chưa tràn đồng. "Tháng bảy nước nhảy khỏi bờ" - nghĩa là tới tháng bảy âm lịch, mùa nước nổi sẽ bắt đầu, và nó thường kết thúc vào cuối tháng mười. Nhưng năm nay, đã gần giữa tháng tám âm lịch, nước vẫn chưa về.
Anh tôi đang ngồi vá mấy tấm lưới dớn trước sân, vừa thấy tôi đã thở dài than "con nước năm nay không biết sao giờ chưa chịu về", bà con trong xóm đang ngóng trông từng ngày. Anh nói, dân quê mình sống chủ yếu bám vào con nước. Hàng trăm hộ đã chuẩn bị sẵn câu lưới xuồng ghe, tiền bạc sắm sửa cho hoạt động đánh bắt cá tôm mỗi mùa nước cũng ngốn cả chục triệu chớ đâu có ít. Vậy mà tình hình nước nôi thế này chắc năm nay khó lòng lấy vốn lại. Hai đứa con lớn của anh đã nghỉ học đi Bình Dương làm thuê. Từ đầu năm đến giờ, do ảnh hưởng của dịch bệnh nên cũng thất nghiệp, đang tính về quê. Nhưng anh khuyên con cứ ở lại trên đó, biết đâu có chỗ khác thuê làm, chớ về quê mùa này cũng không làm gì được. Ngay cả anh, nếu đợi vài hôm nữa mà nước không lên cũng sẽ đi thành phố làm phụ hồ kiếm tiền cho đứa con trai út nhập học.
Mấy người đàn ông trong xóm cũng kéo đến. Họ bảo mấy năm trước giờ này họ đang ở trong đồng chớ dễ gì ở nhà. Lênh đênh trên sóng nước đầu nguồn, cực mà vui lắm vì ngày nào cũng chở về mấy chục ký cá. Vậy mà giờ ngày nào cả xóm cũng ngóng chờ con nước chụp lên, nhưng rồi thất vọng trong mòn mỏi. Vài người nghĩ đến phương án bán lại xuồng ghe, câu lưới để đi Bình Dương. Nhưng bán lại cho ai trong tình hình này? Mà bán được rồi, những nông dân sông nước liệu có trụ nổi với thị thành? Những câu hỏi ấy cứ quặn thắt như con nước đục ngầu giữa lòng sông Hậu.
Mấy người đàn ông nói chuyện một lúc rồi ai nấy lặng lẽ về nhà. Tôi thắp nhang trên bàn thờ ba tôi rồi ra ngồi trước cửa, dõi mắt về phía cánh đồng khô cháy. Trước đây, khi mấy công đất cuối cùng của vụ hè thu cắt lúa xong, nhìn con sông Cái nước chảy đục ngầu, cả nhà tôi lại chuẩn bị đón mùa nước nổi. Công việc quan trọng nhất đầu mùa là sắm sửa các dụng cụ đánh bắt cá tôm. Lọp lờ, câu lưới, xuồng ghe phải được chuẩn bị kỹ từ trước đó.
Nước về, ba và anh em tôi lập tức ra đồng. Trong các nghề hạ bạc mùa nước nổi, ba tôi nổi tiếng cả xóm về tài giăng câu. Tùy theo con nước mà ông chọn loại mồi câu khác nhau, để bắt cá loại cá khác nhau. Nước mới chụp lên đồng thì ba giăng câu mồi nhái bắt cá lóc; giăng mồi trùn bắt cá trê, cá rô. Nước cao hơn chút nước thì ba giăng mồi kiến cánh bắt cá chày, cá lòng tong mương. Nước bêu thì giăng câu mồi cua con bắt cá lóc...
Tôi nhớ có lần ba bơi xuồng giữa cánh đồng, thấy mấy con cá vồ đém ăn móng gần đám rong đuôi chồn. Ba bơi xuồng về nhà, kêu tôi đi hái bông súng, bông điên điển và me non để lát nấu canh chua. Tôi hỏi ba nấu với cái gì. "Nấu với cá vồ đém", ông không giải thích gì thêm, với tay lấy loại dây câu có tóm lưỡi bự, bắt vài con cá chạch đực rồi bơi xuồng về phía đám rong đuôi chồn. Ba bủa câu, ngồi hút chưa tàn điếu thuốc thì cuốn lên bốn con cá vồ đém bự chảng. Trong bữa cơm canh chua cá vồ đém, ông dạy anh em chúng tôi về cách giăng câu bắt từng loại cá dưới nước, mỗi loại một loại mồi câu đặc trưng, cách móc mồi và hướng bủa câu thế nào. Bởi vậy, anh em tôi từ nhỏ đã có thể cầm cả thiên câu đi giăng. Mùa nước nổi, cá mắm nhà tôi vừa ăn vừa bán không bao giờ hết.
Trong tất cả các nghề đánh bắt mùa nước nổi, đặt đáy là đánh bắt được nhiều nhất. Đáy đặt ở vàm kinh hay vàm sông, bao nhiêu cá tôm từ đồng trôi ra là vô đáy hết. Cá nhiều đến mức người ta phải dùng mấy cánh tay đòn bằng tre để nâng cá lên, rồi đổ vào ghe. Cỡ cá từ đồng ra nhiều, mỗi lần đổ đáy được cả ghe cá. Mà đổ xong rồi quay lại đổ liền, chứ chỉ chậm trễ một chút là cá đầy bầu không cất lên nổi. Cách đây chừng chục năm, tôi làm mướn cho đáy ông tư Ly đặt ở vàm rạch Trà Bông. Cỡ nước kém cá ra nhiều, cả chục nhân công làm không xuể, đèn đuốc thắp sáng đêm như hội chợ. Có đêm ông Tư thấy nhân công mệt quá, đành xả bầu cho cá đi bớt. Ông kể mấy chục năm sống bằng đủ thứ nghề hạ bạc nhưng không bao giờ tận diệt cá tôm. Những ngày rằm âm lịch, ông thường xả bầu không bắt cá để tích đức.
Những mùa nước nổi, bà con miền Tây làm nghề nào cũng có thể mưu sinh được. Nhưng ba tôi và những người như ông năm Hùng, ông tư Ly chắc chắn không thể ngờ rằng có ngày con tôm con cá biệt tăm như bây giờ. Vì đâu, con nước "trốn" mất tiêu.
Các con đập trên dòng chính Mekong đã giữ lại lượng nước lớn kỷ lục, khiến cho ngay đỉnh điểm của mùa mưa, khu vực đồng bằng sông Cửu Long từ từ mất dần mùa nước nổi. Mặt khác, nhiều nghiên cứu cho thấy hiện tượng khai thác cát quá mức ở hạ nguồn đã khiến đáy sông bị sụt lún. Trong khi đó, ảnh hưởng của biến đổi khí hậu lại làm cho mực nước biển dâng lên. Hai yếu tố này gây ra tình trạng xâm nhập mặn ngày càng nghiêm trọng.
Số tiền hàng trăm tỷ đồng ngân sách cấp cho các dự án chống hạn mặn, chưa kể nguồn lực xã hội từ các hoạt động thiện nguyện của đồng bào cả nước mỗi năm, cùng các thống kê thiệt hại tăng dần đều hàng nghìn tỷ đồng có đủ cứu đồng bằng?
Ngoài việc lên tiếng mạnh mẽ hơn nữa với tư cách quốc gia trước các thỏa thuận sử dụng tài nguyên nước trong khu vực, nghĩ ra giải pháp tự cứu mình về lâu dài là yêu cầu nghiêm túc với người ở đồng bằng, các tổ chức, cơ quan địa phương và chính phủ. Mỗi lần có các diễn đàn lớn về đồng bằng, chúng tôi lại khấp khởi, nhưng rồi lại thấy vấn đề mau chóng lắng yên. Ngay cả các lãnh đạo địa phương, tôi thấy các phát biểu về vấn đề nóng này của họ năm nào cũng na ná như nhau, không có ý tưởng gì đột phá. Nếu thiếu giải pháp quyết đoán, tôi sợ rằng chúng ta sẽ phải chứng kiến cái chết của một trong những dòng sông vĩ đại nhất thế giới.
Chúng ta đã và sẽ vẫn mải miết nói về biến đổi khí hậu, về các chiến lược vĩ mô, gồm cả câu chuyện của đồng bằng. Người quê tôi hẳn ít biết những chiến lược to tát, những dự án tỷ đô triệu đô ấy. Họ chỉ thấy tiếc nhớ mùa nước nổi giờ không còn nữa. Trong tâm thức dân miền Tây, nó không chỉ là một mùa mưu sinh mà còn là dấu ấn văn hóa đặc sắc, là ký ức tráng lệ không gì thay thế được. Mùa nước nổi mất đi đem theo nguồn sinh kế của bà con, mất đi những giá trị lịch sử, tinh thần mà đồng bằng đã chắt chiu từ mấy trăm năm tuổi.
Quê tôi bây giờ ai cũng nhớ mùa nước nổi. Nỗi nhớ cứ day dứt và quay quắt như nhớ người thân yêu đã lâu rồi chưa gặp mặt.
Trương Chí Hùng
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn">Nhớ thương con nước
Nhận định, soi kèo Primorje vs Maribor, 21h00 ngày 12/3: Cửa trên thắng thế
Lệ Quyên sinh năm 1978 ở thành phố Lan Châu (tỉnh Cam Túc, Trung Quốc). Vì là con một nên cô được bố mẹ nuông chiều hết mực. Cô thậm chí còn thuyết phục bố mẹ cho mình nghỉ học từ năm lớp 7 với lý do không thể hòa nhập cùng các bạn trong lớp.
Năm 16 tuổi, Lệ Quyên mơ một giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ, cô đã gặp được hoàng tử của đời mình. Có lẽ, với nhiều cô gái ở tuổi này, mơ mộng là chuyện rất bình thường nhưng Lệ Quyên lại coi đó là điều đặc biệt và luôn bị ám ảnh bởi người đàn ông trong mơ.
Một lần đi trên đường, cô tình cờ nhìn thấy tấm áp phích có in hình nam diễn viên Lưu Đức Hoa. Trong lòng cô lập tức nảy sinh một sự đồng cảm kỳ lạ. Lệ Quyên tin người đàn ông mình gặp trong mơ chính là Lưu Đức Hoa.
Sau 13 năm theo đuổi, cô cũng được chụp ảnh cùng thần tượng. Cô gái 16 tuổi đem chuyện này kể với bố của mình. Ông Dương Cần Ký tỏ ra khá hứng thú với câu chuyện của con bởi thời điểm đó, Lưu Đức Hoa là diễn viên nổi đình nổi đám ở Trung Quốc. Ai nghe thấy tên cũng có thiện cảm.
Về phần Lệ Quyên, cô dành toàn bộ thời gian của mình sưu tầm các thông tin, hình ảnh về Lưu Đức Hoa. Cô coi nam diễn viên như mục tiêu của cuộc đời và lên kế hoạch bằng mọi giá phải gặp được anh.
Ông Dương Cần Ký không những không ngăn cản, mà còn ủng hộ con vô điều kiện. Phần vì đã nuông chiều con từ nhỏ, phần vì ông thấy Lệ Quyên thực sự rất quyết tâm. Cô từng nói với ông rằng giấc mơ của cô chắc chắn sẽ thành hiện thực bởi đó là duyên trời định.
Để giúp con theo đuổi thần tượng, ông Dương cũng có những hành vi kỳ quặc không kém con gái. Đang là giáo viên của một trường trung học, ông Dương xin nghỉ hưu sớm để cùng con thực hiện kế hoạch sang Hồng Kông gặp nam tài tử.
Thời năm 1997, thu nhập bình quân đầu người ở Trung Quốc chỉ là 3.800 nhân dân tệ. Tuy nhiên, ông Dương đã vét sạch tiền trong nhà, vay mượn thêm để có 9.900 nhân dân tệ đăng ký cho con gái tham gia một đoàn du lịch sang Hồng Kông. Ông bỏ ra số tiền khổng lồ ấy là để đổi lấy cơ hội cho con gái được gặp Lưu Đức Hoa. Tiếc rằng, kết thúc chuyến đi, Lệ Quyên trở về trong tuyệt vọng.
Thấy con gái buồn bã, ông Dương tiếp tục chơi lớn, đem bán căn nhà đang ở, chuyển sang thuê phòng trọ để có tiền giúp con thỏa ước nguyện.
Năm 2004, Lưu Đức Hoa có chuyến lưu diễn tới Bắc Kinh và lần này Lệ Quyên đã được tận mắt nhìn thấy thần tượng của mình bằng xương bằng thịt. Tuy nhiên, cô không có được cơ hội đến gần để nói cho anh nghe về giấc mơ cũng như tình cảm vô bờ mà mình dành cho anh suốt 10 năm trời.
Dương Lệ Quyên và mẹ sau khi người cha mất. Lệ Quyên trở về thúc giục cha vay tiền để tìm cơ hội khác. Vì quá túng thiếu, ông Dương đã đến bệnh viện xin bán thận để có tiền mua vé cho Lệ Quyên đi Hồng Kông. Tuy nhiên, vì không có bệnh viện nào đồng ý nên ông đành từ bỏ ý định này.
Bức thư tuyệt mệnh dài 7 trang của người cha
Suốt hai năm 2005 - 2006, cứ khi nào được cha “bơm” tiền, Lệ Quyên lại mua vé bay sang Hồng Kông, tìm tận đến nhà riêng của Lưu Đức Hoa chờ đợi. Có đợt, cô chầu chực ở ngoài cửa nhiều ngày liền nhưng rồi đành quay về vì lúc này nam diễn viên đi lưu diễn, đóng phim khắp nơi.
Năm 2007, cuối cùng, fan cuồng này cũng gặp được thần tượng của mình trong một sự kiện. Tuy nhiên, lần gặp gỡ này không như cô mong đợi. Cô gái nghĩ rằng, chỉ cần được gặp mặt Lưu Đức Hoa, cô sẽ được anh yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên và gia đình cô sau đó sẽ kết thúc chuỗi ngày bi thảm, “một tấc lên trời”.
Đáp lại ánh mắt đắm đuối của Lệ Quyên, nam diễn viên dành cho cô nụ cười thân thiện rồi tiếp tục hướng mắt về phía ống kính. Giống như bao người hâm mộ khác, sau khi lên đứng chụp ảnh cụp Lưu Đức Hoa, Lệ Quyên được vệ sĩ mời xuống.
Kết thúc sự kiện, nam tài tử được vệ sĩ giải vây khỏi đám đông rồi lên xe rời đi trong sự hụt hẫng của Lệ Quyên. Quá bất mãn với chút thành quả ít ỏi sau 13 năm theo đuổi, cô yêu cầu được gặp riêng Lưu Đức Hoa để kể về giấc mơ của mình, tuy nhiên bị từ chối.
Lệ Quyên hiện làm nhân viên siêu thị. Thấy con gái suy sụp, ông Dương Cần Ký khi đó đã 70 tuổi quyết dùng cái chết của mình để ép nam diễn viên tới gặp con gái. Ngày 26/3/2007, ông viết một bức thư tuyệt mệnh rồi nhảy xuống biển ở Hồng Kông. Bức thư tuyệt mệnh dài 7 trang kể về hành trình theo đuổi thần thần tượng suốt 13 năm của hai cha con ông. Ông Dương bày tỏ sự bức xúc vì nỗ lực bao nhiêu năm của hai cha con chỉ được đền đáp bằng mấy bức ảnh.
Trong thư, người đàn ông này cũng không quên buộc tội nam diễn viên và cho rằng anh “quá ích kỷ”. Suốt một thời gian dài, Lưu Đức Hoa trở thành mục tiêu bị lên án. Dù chịu rất nhiều áp lực và bị chỉ trích dữ dội nhưng Lưu Đức Hoa vẫn từ chối gặp mặt Lệ Quyên.
Cái chết của cha không giúp Lệ Quyên gặp được thần tượng nhưng đã khiến cô tỉnh ngộ. Khi cha không còn, cô mới ân hận nhận ra vì sự mù quáng của bản thân mà gia đình rơi vào bi kịch, nợ nần chồng chất. Cô đốt hết ảnh, album của Lưu Đức Hoa, sau đó đưa mẹ trở về quê cũ sinh sống.
Vì không có bằng cấp và kinh nghiệm nên Lệ Quyên chỉ có thể kiếm sống bằng cách làm việc các công việc lao động chân tay. Hiện tại, cô đang là nhân viên bán hàng cho một siêu thị địa phương, thu nhập mỗi tháng chỉ được 2.000 nhân dân tệ (khoảng hơn 7 triệu đồng). Ngôi nhà cũ đã bán để theo đuổi theo thần tượng nên hai mẹ con cô chỉ có thể thuê nhà trọ giá rẻ để ở.
Ở tuổi 43, Lệ Quyên vẫn chưa lập gia đình và không có ý định muốn yêu ai. Cô dành thời gian làm việc chăm chỉ để có tiền phụng dưỡng mẹ già. Nhìn vào cuộc sống nghèo khó của mình, cô thẳng thắn nói rằng nếu có kiếp sau, cô sẽ không bao giờ theo đuổi thần tượng nữa. Cô cũng khuyên các bạn trẻ hãy bày tỏ sự ngưỡng mộ thần tượng của mình một cách sáng suốt và tỉnh táo.
Hồng Hạnh(Theo Sohu)
Dư luận Trung Quốc phẫn nộ việc 'đổ sữa xuống cống để ủng hộ thần tượng'
Đoạn video xuất hiện khiến công chúng Trung Quốc phẫn nộ. Trong đó, một số người hâm mộ đã đổ sữa xuống cống để ủng hộ thần tượng của mình tại một màn trình diễn tài năng.
">Cha bán nhà cho con tiền theo đuổi thần tượng, bi kịch chưa dừng ở đó
Vợ đánh đổi 5 năm hôn nhân lấy tình 2 tháng
Tôi không học hết phổ thông, nên luôn muốn hỗ trợ con cái học hành đến nơi đến chốn. Tuy nhiên do trình độ có hạn, tôi rất mơ hồ về chuyện chọn ngành, nghề và không thể đưa ra lời khuyên cho con.
Con trai tôi năm nay lớp 12. Cháu chưa xác định rõ sẽ học ngành nào, nhưng nói thích chứng khoán và kinh doanh. Tôi không rõ có trường nào dạy chứng khoán hay không, ra trường thì làm gì, liệu có phải là chơi chứng khoán không.
Mong cô, chú, anh, chị cho một lời khuyên để gia đình định hướng cho cháu.
Triết
">Lo lắng vì con thích chứng khoán