您现在的位置是:NEWS > Công nghệ
HĐH Hongmeng của Huawei sẽ nhanh hơn 60% so với Android
NEWS2025-02-25 16:45:50【Công nghệ】8人已围观
简介Mỹ đã giảm bớt lệnh cấm vận thương mại đối với Huawei. Tuy nhiên,ĐHHongmengcủaHuaweisẽnhanhhơnsovớlilich thi dau duclich thi dau duc、、
Mỹ đã giảm bớt lệnh cấm vận thương mại đối với Huawei. Tuy nhiên,ĐHHongmengcủaHuaweisẽnhanhhơnsovớlich thi dau duc trong một chia sẻ mới đây với tờ Le Point (Pháp), ông Nhậm Chính Phi - nhà sáng lập và cũng là CEO của Huawei cho biết, hãng vẫn sẽ phát triển HĐH Hongmeng OS nhằm làm giảm sự phụ thuộc đối với Android của Google.
Nhậm Chính Phi còn tự tin khi nói rằng Hongmeng OS sẽ nhanh hơn Android. Thông tin từ tờ Global Times của Trung Quốc còn chỉ rõ HĐH của Huawei sẽ nhanh hơn 60% so với Android mà Google phát triển.
![]() |
Huawei sẽ phát triển Hongmeng OS nhằm thay thế HĐH Android. |
Nói rất nhiều về tương lai của Hongmeng, thế nhưng nhà sáng lập Huawei thừa nhận rằng, chợ ứng dụng chính là điểm yếu chí tử của hãng. Huawei hiện đang làm việc nhằm tìm kiếm sự thay thế cho kho ứng dụng Play Store của Google.
Thông tin được đưa ra từ CEO của Huawei cho thấy, dù có thoát khỏi lệnh cấm vận của chính phủ Mỹ hay không, Huawei vẫn sẽ tiếp tục ôm mộng với hệ điều hành của riêng mình. Với việc hầu hết điện thoại của Huawei sử dụng chip Kirin do chính họ sản xuất, giờ đây hãng này sẽ có thể tự chủ phần lớn với chiếc điện thoại của chính mình.
Tuấn Nghĩa (Theo CNET)
很赞哦!(4953)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Empoli vs Atalanta, 0h00 ngày 24/2: Không ngoài dự đoán
- Những thương vụ bạc tỷ sau các cuộc thi hoa hậu ở Việt Nam
- Đau lòng công nhân thiểu năng ăn cơm với chó
- Lộ diện nhân vật chính trong clip sex của sao Indonesia
- Nhận định, soi kèo Al
- Lý do để ‘chốt đơn’ dịch vụ bảo hành toàn diện Samsung Care+
- Văn hóa xưa là thế nào?
- Hệ luỵ từ việc học luân phiên ở các trường tiểu học Hà Nội
- Soi kèo phạt góc Empoli vs Atalanta, 0h00 ngày 24/2
- Doãn Quốc Đam
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Ayeyawady United vs Rakhine United, 16h30 ngày 24/2: Tiếp tục chìm sâu
">
Thi khỏa thân trượt tuyết tại Đức
- Đề toán lạ xuất hiện trên một diễn đàn dành cho giáo viên tiểu học, thu hút sự chú ý của nhiều thành viên.
Đề toán được đăng tải trên một diễn đàn dành cho giáo viên tiểu học Đề bài như sau: "Có 6 tấm bìa, mỗi tấm bìa được ghi một trong các từ: KHÔNG, THẦY, ĐỐ, MÀY, LÀM, NÊN. Một em bé chưa biết chữ chơi trò chơi, em xếp tùy thích các bìa thành một hàng ngang. Tính khả năng để em bé xếp được câu "LÀM THẦY MÀY KHÔNG NÊN ĐỐ".
Đề bài được các thành viên nhận xét là khá thú vị, có tính hài hước và thực ra không khó. Vì đây bản chất là bài toán xác suất thống kê.
Thông tin ghi trên đề cho thấy đây có thể là một đề thi dành cho các sinh viên khoa giáo dục tiểu học - mầm non của một trường ở Đắk Lắk.
- Nguyễn Thảo
Mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20
-Nguyễn Hải Khánh, sinh viên Trường ĐH Khoa học Tự nhiên TP.HCM trúng tuyển Google vừa có 3 tháng thực tập tại Facebook (FB) ở Anh. Sau đây là chia sẻ của Khánh sau 3 tháng “học việc” ở công ty tầm cỡ thế giới.
Ngày đầu tiên
Tôi khá hồi hộp và lo lắng trong ngày đầu tiên đến FB vì chưa từng đi lại ở nước Anh. Tôi cũng không có sim điện thoại hay 3G gì, may mắn là có người bạn cùng phòng đã chuẩn bị kĩ trước đó, và chỉ cách đi tàu điện đến công ty.
Nguyễn Hải Khánh trong canteen FB ở Anh Ngày đầu tiên, dù tới trễ một chút nhưng mọi người đều được tham quan về không gian của văn phòng, lối ra vào, và cuối cùng là vào phòng họp để tổ chức một buổi giới thiệu chung cho những người mới (orientation). Tôi được tặng 1 ba lô FB cùng với một cuốn sổ tay và cây viết.
Tranh thủ giờ nghỉ trưa, các thực tập sinh cũng như nhân viên mới bắt tay làm quen với nhau trong không khí vui vẻ. Buổi orientation với rất nhiều nội dung khó ghi nhớ hết được, tuy nhiên cũng giúp tôi nắm bắt được phần nào.
Phần thú vị nhất trong buổi chiều là cấp thiếp bị, bao gồm một laptop, một smartphone sử dụng trong 3 tháng làm việc tại đây. Điều hữu ích nhất là chiếc smartphone vì nó bao gồm cả cước phí gọi điện nhắn tin cũng như sử dụng 3G, đã giúp tôi rất nhiều khi đi đây đó tại Anh. Sau ngày đầu tiên, tiếp theo sẽ là vài ngày training ban đầu và bắt đầu làm việc.
Một ngày của tôi
Giờ giấc của FB khá thoải mái và cho nhân viên tự quyết định. Mọi người thường có mặt lúc 10 giờ đến 10 giờ 30. Tôi cũng vậy. Tất nhiên cũng có nhiều người đi trễ hơn hoặc sớm hơn đôi chút. Nếu hôm nào đi trước 10 giờ 15 phút, chúng tôi sẽ ăn sáng với đủ loại trái cây, yaourt với bánh mì xúc xích. Còn không có thể tự lấy nước ngọt và trái cây trong từng khu đồ ăn nhỏ ở mỗi lầu (không phải canteen).
Tôi thường bắt đầu bữa sáng của mình bằng một trái chuối và một lon nước ngọt. Sau đó, sẽ lên màn hình kiểm tra những email thông báo về công việc của ngày hôm qua, những công việc đã được xem xét và chấp thuận, hay những việc còn dang dở. Tiếp đó, sẽ cố gắng sửa và làm nhanh những công việc còn dang dở.
Trong công việc, nếu có khúc mắc gì tôi sẽ hỏi đồng nghiệp hoặc mentor – người hướng dẫn, quản lý trực tiếp. Mentor sẵn sàng giúp đỡ trong 2 đến 3 tuần đầu, sau này sẽ khuyến khích mình tự tìm đúng người để hỏi.
Chúng tôi cũng có thể tham gia một số cuộc họp với mentor hoặc với team, để cùng thảo luận về công việc sắp tới hoặc sự thay đổi tiến độ, hay một số trục trặc hoặc khó khăn. Có nhiều lúc, sẽ có người liên lạc để thắc mắc về phần tôi làm, hay có một số lỗi, vấn đề xảy ra, hoặc một số việc liên quan cần hỗ trợ.
Thỉnh thoảng trong công ty có một số buổi họp mặt nhóm, hoặc họp mặt cả văn phòng để thông báo một số sự kiện mới, và mọi người cùng uống bia hoặc ăn những đồ ăn đặt riêng rồi trò chuyện với nhau.
Bữa ăn trong canteen là miễn phí, cả sáng trưa và tối. Thỉnh thoảng có một số món đặc biệt vào một hôm bất kì và thường sẽ ngon hơn ngày thường.
Chúng tôi sẽ kết thúc giờ làm việc vào lúc 6 đến 7 chiều. Cũng có nhiều người ở lại làm tới tối hoặc đến 10 hay 11 giờ đêm.
Có lúc tôi kẹt trong phần việc được giao
Tôi nghĩ, điều khó khăn lớn nhất mình gặp ở FB, và có thể ở bất kỳ chỗ làm nào, là làm sao để giữ động lực trong công việc. Tại FB nhiều người cùng làm việc trên một sản phẩm lớn, mỗi phần viết ra dù nhỏ đến đâu cũng ảnh hưởng tới các nhóm liên quan. Nên mỗi phần đó phải được các đồng nghiệp xem xét đánh giá cẩn thận trước khi hoàn chỉnh lên sản phẩm.
Điều này rất khác so với khi làm việc một mình hoặc trong một nhóm nhỏ. Khi mình có thể viết code tùy ý hơn và nhanh chóng đẩy tiến độ hơn. Có nhiều lúc tôi đã mắc kẹt ở một số phần việc (task) được giao, vì chưa đạt được sự thống nhất giữa các nhóm. Điều này rất dễ gây cho bản thân cảm thấy mất đi nguồn động lực. Vì vậy tôi cảm thấy cần luôn tự tạo động lực cho bản thân để tiếp tục công việc. Một khi khúc mắc được giải quyết, mọi thứ sẽ lại trở nên "êm ái".
Điều ấn tượng nhất
Có lẽ điều khiến tôi ấn tượng nhất ở FB là không có sự phân biệt. Ở đây thực tập sinh và nhân viên chính thức được đối xử công bằng như nhau. Chúng tôi được tham gia vào những dự án cùng với những nhân viên chính thức, được đóng góp ý kiến một cách bình đẳng. Người mentor và những đồng nghiệp đều rất thân thiện và nhiệt tình giúp đỡ nhau.
Mỗi tuần sẽ có một buổi gặp mặt với mentor để trao đổi suy nghĩ trong một tuần làm việc. Mọi người đều được bố trí ngồi cạnh mentor, để có thể hỏi thăm bất cứ lúc nào. Ngoài ra chúng tôi có thể hỏi bất kì ai khi gặp bế tắc ở một việc có liên quan, hoặc post bài viết lên một group hỏi đáp trong công ty, mọi người sẽ thường trả lời rất nhanh.
">Điều “xấu hổ” của thực tập sinh 3 tháng ở Facebook
Nhận định, soi kèo Bình Dương vs Sông Lam Nghệ An, 18h00 ngày 22/2: Không dễ bắt nạt
Nguyễn Huy nổi tiếng từ lúc 5 tuổi với biệt danh "thần đồng âm nhạc" bé Châu. Vào đầu những năm 2000, cậu bé được ba mẹ đưa đi hát khắp các tỉnh trong cả nước, thậm chí ra nước ngoài lưu diễn. Nhờ đắt show, bé Châu giúp gia đình mua được xe hơi và nhà 4 tầng rộng rãi ở quận 7. Lúc ấy, xung quanh cậu bé 5 tuổi có bốn người giúp việc phục vụ.
Sau này, thời thế thay đổi, do thiếu người dẫn dắt, định hướng khiến hình ảnh thần đồng năm nào trở thành nhàm chán, lạc hậu trong mắt khán giả, dẫn tới show diễn giảm nhiều. Nguyễn Huy kể bi kịch xảy ra khi cậu không kiếm được tiền, ba mẹ vướng nợ nần vào năm 2017.
Tâm sự với Zing, Nguyễn Huy nhấn mạnh anh không muốn nhắc tới tên bé Châu và quá khứ dù đang chật vật tìm lại chỗ đứng trong nghề.
Tên bé châu làm cuộc đời tôi trở thành vở bi hài kịch
- 6 tháng qua, nhiều nghệ sĩ bị hủy show diễn, thu nhập ảnh hưởng nhiều. Không có show, anh sống ra sao?
Trước và trong thời gian dịch bệnh, tôi hoàn toàn không có show diễn. Hiện tại, thu nhập chính của tôi là nhân viên tại một phòng thu và nhân viên booking của một quán bar. Vừa qua, tôi may mắn được mời đóng vai nhỏ trong một bộ phim điện ảnh. Một vai hài nhẹ nhàng không làm khó được tôi. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi được sống trong không khí đoàn phim, được truyền năng lượng và niềm tin với nghệ thuật.
- Ngày nhỏ, anh đi hát khắp nơi với biệt danh "thần đồng âm nhạc" bé Châu nhưng khi trưởng thành, rũ bỏ hình ảnh cũ, dùng tên thật Nguyễn Huy, anh không được khán giả chấp nhận?
Đúng thế. Con đường nghệ thuật của tôi hiện rất khó khăn. Tôi không muốn nhìn về thành công của quá khứ để suy nghĩ, buồn chán, càng không muốn ăn mày dĩ vãng, chìm đắm trong hào quang đã qua. Người ta nói rằng: “Bạn sống tích cực thì có thể kể lại chuyện ngày xưa một cách lạc quan”. Còn tôi, sống tích cực nghĩa là không muốn nhìn về quá khứ. Khi nói về quá khứ, người ta lại so sánh tôi với bé Châu.
- Tên bé Châu thường gợi lên trong anh cảm xúc gì?
Tôi không có cảm xúc gì về cái tên ấy.
- Tại sao không chấp nhận cái tên từng giúp anh có cả tuổi thơ hào quang, danh tiếng?
Đó không phải là tên của tôi. Nó là nghệ danh làm chết tên. Tôi không chấp nhận dùng tên đó nữa. Bé Châu không phải do gia đình tôi đặt. Vì cái tên đó mà cuộc đời tôi trở thành một vở bi hài kịch.
- Anh hối tiếc vì mình nổi tiếng quá sớm, kéo theo nhiều bi kịch trong cuộc sống?
Sự nổi tiếng đó là bất lợi, mang lại nhiều trắc trở cho tôi. Nếu ngày xưa, tôi chưa nổi tiếng, bây giờ người ta sẽ không so sánh. Nói như thế không có nghĩa tôi hối tiếc hay bất mãn về quá khứ. Nhiều người than trách nghề này bạc bẽo. Tôi nghĩ nghề nào cũng bạc, cũng có những điều không như ý. Mình phải chấp nhận và đối diện với tất cả thì mới sống được.
- Đâu là quãng thời gian bi kịch nhất của anh?
Tôi không tiếc hào quang của quá khứ. Đối với tôi chuyện từ cuộc sống nhà lầu, xe hơi đến không có gì cũng bình thường. Mọi chuyện đã qua rồi, tôi có tiếc cũng không níu kéo được. Có thời điểm, tôi bị mủi lòng, buồn, suy sụp chứ. Nhưng tôi cũng phải tự vực tinh thần của mình.
Năm 2018, có lẽ là thời gian khủng khiếp nhất với tôi. Khi đó, mọi thứ ập xuống cùng lúc khiến tôi khó chống đỡ. Tôi đã không biết sống tiếp thế nào khi tài sản của gia đình bị mất tất cả, chị ruột qua đời, bản thân bị đứt dây chằng, công việc không thuận lợi. Không những thế, tôi phải đối diện cảnh ba mẹ nợ nần chồng chất. Nhưng may mắn, sau 2 năm, tôi đã trả hết nợ và cuộc sống bình yên trở lại.
Làm nhân viên quán bar nhưng tôi không sa ngã
- Nhưng show diễn không có, anh trả nợ vài trăm triệu đồng cho ba mẹ thế nào?
Có thời điểm khủng hoảng tinh thần, tôi tự nhốt mình trong phòng hai tháng. Ở nhà nhiều khiến tôi cảm thấy tự kỷ, không thể hòa nhập được với đám đông. Tôi thấy mình già hơn hẳn. Lúc đó, trong đầu tôi trống trơn, không nghĩ bất cứ điều gì. Tôi cũng không thể nghĩ được gì khi mình không có công việc, chia tay người yêu, vướng nợ nần.
Một người anh chơi chung đã mắng khi nhìn tôi cả ngày giam mình trong phòng. Và khi ra ngoài, tôi được người quen nhận vào làm nhân viên booking ở quán bar. Công việc này quá xa lạ với mình nhưng tôi vẫn nhận lời ngay. Và nó giúp tôi có thu nhập ổn định.
Trước đó, ba mẹ tôi đã bán ngôi nhà để trả nợ. Còn lại những khoản nợ nhỏ, tôi tự làm việc trả dần. Và sau hai năm tập trung "cày", tôi cũng thoát khỏi nợ nần.
- Thần đồng âm nhạc ngày nào giờ làm nhân viên quán bar, anh có cảm thấy chua xót cho mình?
Tôi thấy bình thường, đó là công việc lương thiện. Tôi đâu có xin xỏ, cướp bóc của ai đâu mà phải ngại hay xấu hổ. Khi làm công việc này, tôi được học hỏi, khám phá bản thân. Tôi từng cảm thấy khó giao tiếp với người lạ, không biết tạo mối quan hệ. Nhưng làm ở đây, tôi tự tin, nhanh nhạy hơn qua việc nắm bắt tâm lý khách hàng. Thu nhập có thể không quá cao nhưng giúp tôi chi trả cho cuộc sống.
- Không ít ý kiến cho rằng môi trường quán bar dễ làm người ta hư bởi có quá nhiều cám dỗ, nhất là với các chàng trai trẻ như anh?
Quán bar là môi trường phức tạp nhưng tôi dám tự tin mình không sa ngã, đụng tới chất kích thích… Nhiều người mời tôi thử để hiểu cảm giác giảm stress thế nào nhưng tôi đều từ chối. Tôi nghĩ chuyện ăn uống ra sao là do mình quyết định, không ai lôi kéo được. Tôi có uống rượu nhưng ở mức cho phép, giữ được sự tỉnh táo. Đối với tôi, thứ làm bạn lâu dài và không thể thiếu trong cuộc sống vẫn là thuốc lá điện tử, chơi đàn và hát.
- Việc anh phải làm nhân viên quán bar, chứng tỏ con đường trở lại với âm nhạc của Nguyễn Huy vô cùng gian nan, khó khăn?
Đôi lúc tôi cảm thấy cuộc đời mình đầy bi kịch nhưng khi nhìn xung quanh, lại thấy có người còn khổ hơn. Nhiều khi đối với mình là khủng khiếp nhưng với người khác vẫn bình thường. Nếu bất mãn với công việc, cuộc sống thì tôi không thể cố theo nghề như hiện tại.
Trong thời gian không có show diễn, tôi vẫn viết bài hát. Khi tôi quay phim ở Bình Thuận, cả đoàn rất thích bài mới của tôi nên yêu cầu hát liên tục. Đồng nghiệp hứa nếu tôi thực hiện MV sẽ hỗ trợ quay phim, làm khách mời không nhận cát-xê. Và tôi vẫn ấp ủ thực hiện một sản phẩm âm nhạc của riêng mình.
- Trải qua thời gian dài nỗ lực trở lại nhưng bất thành, anh có bao giờ nản chí, muốn buông bỏ?
- Nhiều người không thấy công việc của tôi tiến triển thì nhận xét Nguyễn Huy không quyết liệt, thiếu cố gắng. Nhưng tôi quyết liệt thế nào khi trong đầu đầy nỗi lo cơm áo gạo tiền. Khi bản thân phải vật lộn kiếm sống, tồn tại thì làm sao có thể sáng tạo hay nghĩ đến đam mê được. Chỉ khi mọi thứ bình ổn, đầu óc thư giãn, mới có thể bay bổng trong nghệ thuật.
Nhưng tôi vốn lạc quan nên ngay cả trong lúc tận cùng của khổ sở, thiếu thốn vẫn không nghĩ bỏ ca hát được. Bây giờ, cuộc sống ổn định, tôi chỉ nghĩ tới việc ra sản phẩm, cố gắng giảm cân để cải thiện hình ảnh. Vừa qua, tôi đã giảm 12 kg và mục tiêu là giảm thêm 4 kg nữa.
Tham gia game show tôi thấy mình nhạt nhẽo
- Hai năm trước anh cũng cố gắng trở lại nghệ thuật bằng cách tham gia các game show nhưng đều không thành công. Anh có thử lý giải vì sao mình thất bại?
Tôi nghĩ mình chưa làm tốt so với người khác. Trong khi mọi người đầu tư khá nhiều cho tiết mục, còn tôi ít có điều kiện để làm điều đó. Khi hát song ca với đồng nghiệp, tôi bị bối rối, lúng túng. Tôi chưa biết cách phối hợp, dìu bạn diễn.
Ngoài ra, khi được mời chơi các game show, tôi cũng không tự tin, hoạt ngôn. Vì vậy, trên sân khấu, tôi dễ bị khớp, đơ, không biết nói gì để khuấy động không khí. Nghệ sĩ chơi game show phải duyên dáng, hài hước, hoạt náo thì mới được nhà sản xuất mời. Tính tôi vốn nhút nhát, không giỏi giao tiếp nên gặp người lạ tôi không biết tung hứng thế nào. Khi xem lại game show mình tham gia, tôi thấy nhạt nhẽo vô cùng.
- Nhiều người còn cho rằng cách hát, xử lý của anh bị lạc hậu so với các ca sĩ đồng trang lứa?
Tôi thiệt thòi so với các bạn nhưng sự học hỏi, cố gắng không bao giờ là muộn. Tôi vẫn tự học hỏi mỗi ngày từ sách vở, thực tế. Hiện nay, ngoài làm ở quán bar, tôi còn làm nhân viên trong một phòng thu âm. Khi chỉnh nhạc cho người khác giúp tôi biết hát trong phòng thu thế nào.
Tôi cũng tự rút ra cho mình cách hát, nhả chữ, điều chỉnh làn hơi sao cho hiệu quả trong phòng thu. Trước đây, tôi thường hát ngẫu hứng, 10 lần hát thì xử lý 10 cách khác nhau. Nhưng trong phòng thu, 10 lần hát và mỗi lần tôi biết cách hát hay hơn, chứ không phải dở giống nhau.
- Sự khó khăn khi trở lại với nghệ thuật có phần nào xuất phát từ chính tính cách thụ động trong công việc, cuộc sống của anh?
Năm 2019, tôi chia tay bạn gái, cảm thấy mọi thứ thật chông chênh. Tôi cũng rơi vào bế tắc bởi trước đó, mọi việc của tôi kể cả ăn gì, mặc ra sao đều được bạn gái sắp xếp. Bây giờ, tôi phải chủ động, nắm bắt mọi việc, không thể há miệng chờ sung.
Sau những ngày trả nợ, ba mẹ tôi hiện cũng có cuộc sống bình yên. Ba mẹ tôi mở một quán cà phê ở quận 7. Tôi chỉ lo cho bản thân mình. Vì vậy, nếu tôi không chủ động, sắp xếp thời gian, công việc thì không biết bao giờ mới trưởng thành được.
- Vậy anh đặt ra những mục tiêu gì cho mình ở tuổi 23?
Với mọi người là những mục tiêu vật chất to lớn, việc quan trọng của tôi là học hỏi, trau dồi thêm về nghề. Tôi được một người anh tạo cơ hội làm việc ở phòng thu. Đó là cách giúp tôi được học hỏi. Nếu không, tôi cũng không có đủ tiền để đi học kỹ thuật phòng thu đâu.
Với tôi, vật chất cần nhưng không quyết định tất cả. Từ nhỏ, cuộc sống của gia đình đủ đầy nhưng tôi không biết đến tiền. Vì thế, khi gia đình sa sút, tôi cũng không sốc đến mức trầm cảm vì thiếu tiền. Tôi quan điểm khi mình có tinh thần tốt sẽ kiếm được tiền.
Theo Zing
Hạnh phúc bình yên của danh ca Tuấn Ngọc bên vợ kém 14 tuổi
Giọng ca Tuấn Ngọc có phong cách diễn tả đặc biệt, nhận được sự đánh giá cao của giới chuyên môn và được coi là “tượng đài” của dòng nhạc tình ca Việt Nam ở hải ngoại.
">'Thần đồng' bé Châu tuổi 23: 'Tôi làm nhân viên quán bar để mưu sinh'
Có cả một truyện cổ tích của Việt Nam trong số các truyện cổ tích được tuyển chọn vào các sách tham khảo môn Quốc ngữ dành cho học sinh tiểu học Nhật Bản.
Giống như Việt Nam, ở Nhật Bản nhiều truyện cổ tích của dân tộc và thế giới được đưa vào sách giáo khoa môn Quốc ngữ cũng như các sách tham khảo có liên quan.
Truyện cổ tích Việt Nam trong sách tham khảo của Nhật Bản Trong số các truyện cổ tích được tuyển chọn vào các sách tham khảo môn Quốc ngữ dành cho học sinh tiểu học Nhật Bản, thật bất ngờ có cả một truyện cổ tích của Việt Nam. Bất ngờ hơn nữa là câu chuyện cổ tích này không mấy phổ biến đối với đại đa số người Việt, và không nằm trong số các truyện cổ tích học sinh Việt Nam được học trong sách giáo khoa như “Tấm Cám”, “Hai cây khế”, “Sọ Dừa”, “Cây tre trăm đốt”, “Thạch Sanh”, “Bánh chưng bánh giày”…
Vậy thì câu chuyện cổ tích của Việt Nam được người Nhật dịch và giới thiệu cho học sinh tiểu học và phụ huynh Nhật Bản là câu chuyện nào?
Một lựa chọn đầy bất ngờ
Đó là truyện cổ tích “Con bướm vô hình”. Truyện này được dịch và giới thiệu trong cuốn sách “Những câu chuyện có thể đọc trong 10 phút dành cho học sinh lớp 2” do các tác giả Oda Nobuko (sinh năm 1937, nhà văn chuyên viết truyện đồng thoại) và Kogure Masao (1939-2007, nhà văn chuyên viết cho thiếu nhi) biên soạn, NXB Gakken xuất bản năm 2005.
Cuốn sách này tập hợp 12 câu chuyện cổ tích của Nhật Bản và các nước khác như Mông Cổ, Việt Nam. Truyện “Con bướm vô hình” được kể từ trang 159 đến trang 173 và có kèm theo tranh vẽ minh họa. Bên dưới tiêu đề ghi rõ “Truyện của Việt Nam”.
Truyện kể rằng ở gần một con sông nọ có một người làm nghề đánh cá. Anh là một người vui tính nên dù có đánh được cá hay không anh vẫn luôn vui vẻ và hay giúp đỡ mọi người.
Vào một buổi tối nọ khi đi đánh cá, anh nghe thấy tiếng sáo và tiếng trẻ con nô đùa trên thượng lưu con sông. Quá tò mò anh chèo thuyền ngược sông tìm tiếng sáo. Đến nơi, anh thấy bên bờ sông dưới tán cây lớn có một ông già râu dài đang nhảy múa cùng với 5, 6 đứa trẻ.
Khi thấy người đánh cá, ông già nói với anh rằng ông biết anh rất rõ và mời anh cùng nhảy múa. Người đánh cá nhập hội và nhảy múa say mê dưới ánh trăng.
Lúc chia tay, ông già tặng người đánh cá chiếc áo choàng và đôi giày. Rồi ông và lũ trẻ biến mất.
Từ đó trở đi người đánh cá hàng đêm mặc chiếc áo ông già cho và đánh cá trên sông. Khi nghe tiếng hát ấy dân làng liền kéo nhau đi tìm người đánh cá nhưng không ai tìm được vì khi mặc chiếc áo và đi đôi giày ông già tặng thì người đánh cá liền trở nên vô hình. Khi chỉ đi giầy, anh biến thành một con bướm có thể bay đi khắp nơi.
Một năm nọ, ở nước của người đánh cá bị mất mùa lớn. Rất nhiều người chết đói nhưng vị vua lười nhác không phát gạo còn chất đầy trong kho cho dân. Trước cảnh ấy, người đánh cá động lòng thương liền mặc áo, đi giày vào rồi đi vào kho của nhà vua trộm gạo rồi bí mật chia cho dân.
Khi thấy gạo trong kho vơi đi, nhà vua rất tức giận ra lệnh cho quân lính canh phòng cẩn mật.
Một đêm nọ khi thấy trong kho có tiếng động, quân lính kéo tới thì thấy gạo vương vãi đầy kho và một con bướm lớn bay ra. Quân lính đuổi theo, nhưng trời tối nên bướm bay mất.
Đêm đó, do vội mà người đánh cá quên mặc áo nên đã biến thành con bướm mắt thường vẫn nhìn thấy. Sáng ra quân lính lần theo dấu gạo rơi và bắt được người đánh cá.
Vua tức giận ra lệnh giam người đánh cá vào ngục tối. Khi người đánh cá bị giam một năm thì ở bên ngoài quân giặc từ nước láng giềng kéo tới xâm lược. Quân giặc rất mạnh làm nhà vua lo lắng. Biết tin, người đánh cá nói với vua sẽ ra đánh tan quân giặc.
Nhà vua liền thả người đánh cá ra khỏi ngục. Người đánh cá liền mặc áo, đi giày và đi vào tận doanh trại quân giặc giết được viên tướng chỉ huy khiến cho quân nước láng giềng đại bại. Quân giặc phải xin lỗi và đất nước trở lại hòa bình.
Nhà vua rất mừng liền tỏ ý ban thưởng cho người đánh cá chức tước, của cải và đất đai, nhưng người đánh cá xin trở về tự do làm nghề cũ. Vua phải bằng lòng. Từ đó, người dân trong làng lại nhìn thấy chàng trai đó đánh cá trên sông. Chàng vừa đánh cá vừa hát vui vẻ như đã từng trước đó.
Có nhiều phiên bản khác nhau ở Việt Nam
Nếu đọc câu chuyện trên hẳn nhiều người Việt Nam sẽ rất ngỡ ngàng, thậm chí không hề biết đến truyện cổ tích này.
Bản thân tôi khi đọc nó đã vô cùng kinh ngạc vì trước đó chưa từng được đọc truyện cổ tích nào tương tự. Sau khi đọc xong và tra cứu trên mạng, thì thấy truyện này tương ứng với truyện “Quan Triều” hay “Chiếc áo tàng hình” vốn đã được giáo sư Nguyễn Đổng Chi tập hợp lại trong sách “Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam”.
Tuy nhiên, nếu so sánh ta sẽ thấy có nhiều điểm khác biệt giữa truyện cổ tích “Con bướm vô hình” được giới thiệu ở Nhật với truyện “Quan Triều” và các khảo dị của nó.
Chẳng hạn ở phiên bản của người Việt, các địa danh, tên người rất cụ thể trong khi trong sách Nhật thì chỉ nói chung chung là người đánh cá.
Câu chuyện trong sách của Nhật Bản cũng không có các chi tiết như người đánh cá dùng chiếc áo tàng hình để trừng trị các tên quan lại gian ác hay “cướp của người giàu chia cho người nghèo”.
Cái kết cũng rất khác nhau. Chàng trai trên “Triều” trong sách của Việt Nam sau khi đánh thắng giặc thì được vua ban thưởng, cho làm quan to và gả con gái cho. Khi chết thì “Quan Triều” còn được dân lập đền thờ. Trong khi đó chàng trai đánh cá trong sách của người Nhật lại từ chối làm quan, từ chối phần thưởng và trở về sống tự do, vui vẻ với nghề cũ.
Sự khác biệt ấy gợi nên rất nhiều liên tưởng thú vị. Cũng không rõ nguyên nhân nào dẫn đến sự khác biệt đó. Có phải các tác giả biên soạn người Nhật đã biên tập, chỉnh sửa truyện cổ tích “Quan Triều” hay “Chiếc áo tàng hình” của Việt Nam cho phù hợp hơn với tâm lý học sinh Nhật Bản, hay họ đã tiếp cận truyện cổ tích này từ một khảo dị nào đó.
Nguyễn Quốc Vương
">Truyện cổ tích Việt Nam được giới thiệu cho học sinh Nhật Bản
Một bệnh nhân người Thụy Điển đã vô tình nuốt phải một phần máy khoan của nha sĩkhi đang được chữa răng. Người nha sĩ và trợ lí của ông đã cố gắng lôi nó ranhưng vô ích. Mảnh máy khoan đã chui tọt vào dạ dày và mọi người chỉ còn biết hivọng nó sẽ chui ra theo “phương pháp tự nhiên”.
Điện thoại reo trong bụng cá sấu
Rimma Golovko, một người phụ nữ Ukraine đã vô tình đánh rơi điện thoại di độngvào bể cá sấu khi đang thăm quan vườn thú ở miền Đông Dnipropetrovsk. Khi rướntay ra để chụp bức ảnh chú cá sấu Gena mở to miệng thì điện thoại trượt khỏi tayRimma và rơi vào dạ dày con vật. Những nhân viên ở đây không tin câu chuyện kìlạ này cho đến khi chiếc điện thoại trong bụng Gena bắt đầu đổ chuông.
Chàng trai sắp trở thành ông ngoại ở tuổi 29Một nam giới người Anh 29 tuổi sắp trở thành ông ngoại trẻ nhất nước này khi côcon gái 14 tuổi đang mang thai 11 tuần tuồi và sẽ sinh vào năm nay. Danh tínhchàng trai này vẫn được giữ kín để bảo vệ an toàn cho cô con gái nhỏ của cậu.Thế nhưng, có nguồn tin từ dư luận cho rằng ông ngoại trẻ này sẽ kiếm được mộtgia tài khổng lồ bằng việc bán câu chuyện đời tư cho báo giới.
Cáo bắn người thợ săn bằng súng tại Belarus
Một việc hi hữu đã xảy ra ở Belarus. Một con cáo đã dùng chân bóp cò và bắn vàochân người thợ săn 40 tuổi khi ông ta đang cố giết nó bằng báng súng.Kiện hàng xóm vì huấn luyện chim xúc phạm mình
Một người thợ điện Đài Loan là Wang Han-chin đã kiện 5 người hàng xóm của mìnhvì tội huấn luyện con chim xúc phạm anh. Anh cho rằng con chim đó nguyền rủa vàgọi anh là kẻ thiểu năng, tên ngốc lắm mồm mỗi sáng khi anh rời nhà đi làm.Những lời xúc phạm đó đã khiến anh bị khủng khoảng tinh thần và không thể tậptrung vào công việc được. Cuối cùng, không thể chịu nổi hoàn cảnh này nữa, anhđã nộp đơn khiếu nại với cảnh sát.Giấu xác bố trong tủ suốt 5 năm trời
Tại Kyoto, Nhật Bản, một người đàn ông 55 tuổi thay vì thông báo tin về cái chếtcủa cha mình lại giấu xác ông trong tủ suốt 5 năm trời nhằm lừa tiền lương hưucủa chính phủ. Vụ việc chỉ được phơi bày khi người đàn ông này phải nhập viện vàvợ ông ta phát hiện ra điều khả nghi khi vào căn hộ.Đứa bé giống người ngoài hành tinh bị chối bỏ
Sonal Waghela ở Gujarat, Ấn Độ đã sinh ra một đứa trẻ nặng 2,15 kg với cái đầukhổng lồ như người ngoài hành tinh. Người phụ nữ này không chịu cho con bú,không nhìn mặt hay đặt tên cho đứa bé vì nó giống người ngoài hành tinh. Đứa trẻnày hiện đang trong tình trạng nguy kịch và cần được phẫu thuật não ngay trongvòng 6 tháng.Người đàn ông Trung Quốc phá vỡ kỉ lục đứng trong băng
Hai nam giới người Trung Quốc là Chen Kecai và Jin Songhao, 54 tuổi đã lập mộtkỉ lục thế giới mới về khả năng chịu đựng bằng cách đứng trong bồn nước đá suốthai tiếng đồng hồ. Ông Chen chịu được 118 phút còn ông Jin là 120 phút. Trướcđó, Wim Hof, 51 tuổi người Hà Lan đã lập kỉ lục là 115 phút.Sống sót nhờ hắt xì ra viên đạn
Đây là một trường hợp vô cùng kỳ lạ. Darco Sangerman, 28 tuổi đã bị bắn khi đangở một ngôi chùa. Viên đạn 22 calibre đã bay qua phía bên phải của đầu, ra sauhốc mắt và chui tọt vào khoang mũi. Sau đó anh được đưa tới bệnh viện để cấpcứu. Các bác sĩ bị bắt ngờ bởi Darco đã hắn xì làm viên đạn bắn ra ngoài. Điềukì diệu là không có chút tổn thương nghiêm trọng nào xảy ra.Cô dâu Ấn Độ phát hiện chồng mình là một phụ nữ
Cô dâu Minati Khatua và gia đình của cô đã hoàn toàn bị “chú rể” gái giả traiSitakant Routray lừa. Lý do “chú rể” này xin kết hôn là nhằm chiếm đoạt của hồimôn được trao tặng trong lễ cưới, gồm có xe hơi, đồ trang sức bằng vàng, và 575USD tiền mặt. Sau khi kết hôn, cô gái đã nghi ngờ khi “chồng” cô viện lý do đangthực hiện một nghi lễ tôn giáo nên tránh đụng chạm cơ thể. Minati đã phát hiệnra sự thật đau lòng này khi vô tình mở cửa phòng tắm lúc “anh ta” đang tắm.Thanh Loan(Theo webtablad)
">
Những câu chuyện kỳ quái có thật